Chương 438: Sát thủ bài danh. (2)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
"Minh Thần Triệu Hoán cũng không phải luyện kim vũ khí đơn giản, đồng thời còn mang theo độc, vô luận là loại nào đi nữa cũng không thể phá giải!"
"Người khác không thể nhưng thiếu gia nhất định có thể , thiếu gia, ngươi nói đúng không?" Hổ Nữ hỏi, lúc này vì quan hệ đến phụ thân nên nàng bắt đầu có điểm dao động, muốn xác nhận đáp án.
"Hiện tại không có các nào giải quyết, Minh Thần Triệu Hoán đã khuếch tán đến toàn thân! Nếu vừa rồi hắn không hể động đậy thì còn có thể giải quyết, hoặc là trước đó hắn bức độc ra thì sẽ không phiền toái như bây giờ!" Diệp Lãng lắc lắc đầu nói.
Minh Thần Triệu Hoán kỹ thật chính là một loại tổ hợp luyện kim vũ khí cộng thêm luyện kim độc dược, loại vũ khí này sau khi chạm vào nhân thể sẽ lập tức khởi động luyện kim trận, nhanh chóng phân giải, sau đó khuếch tán, phá hư cơ năng của thân thể.
Mà tộc trưởng Hổ tộc trải qua lâu như vậy, đồ vật này nọ cũng đã sớm khuếch tán đến toàn thân, muốn cứu hắn nhất định phải tìm ra thứ này khắp toàn thân, sau đó lấy ra.
Vấn đề là, nên lấy như thế nào đây?
Không có một luyện kim thuật sĩ nào cảm thấy mình có thể làm được, kể cả luyện kim thiên tài vô cùng nổi danh, dưới tình huống này cũng chỉ có thể thở dài một tiếng nói lời xin lỗi thôi!
Người thường trúng Minh Thần Triệu Hoán chính là chết, mà cao thủ thì không chết cũng phế, kể cả tuyệt đỉnh cao thủ.
Thứ này tuyệt đối là cực phẩm dùng để giết người cướp của, chẳng qua trình tự chế tác nó quá rườm rà, tài liệu cũng rất khó tìm nên rất ít người làm ra nó, bởi vậy cũng thất truyền, hiện thời đã không còn ai làm nữa.
Minh Thần Triệu Hoán trong tay hắc y nhân kỹ thật cũng chỉ có một cái như vậy, nếu không phải lần này nhất định phải trăm phẩn trăm hoàn thành nhiệm vụ thì hắn cũng sẽ không lấy ra thứ trân quy như vậy.
"Ta muốn giết ngươi!" Hổ Nữ nổi giận, khí thế bắt đầu tăng vọt, giống như hoàn toàn thay đổi thành người khác vậy.
Hổ Nữ biết nếu Diệp Lãng cũng nói không có cách nào thì toàn bộ đại lục cũng không có biện pháp gì, tương đương với tuyên án tử hình rồi.
"Ha hả, ta còn chưa muốn chết, cáo từ trước!" Hắc y nhân cười nói, bất quá trong lòng thầm giật mình bởi hắn phát hiện sau khi Hổ Nữ nổi giận thì trở nên càng khủng bố hơn.
Mà vừa lúc đó, đột nhiên hắc y nhân phát hiện một việc làm cho hắn dừng bước, ngơ ngác nhìn...
"??" Hổ Nữ phát hiện hành vi kỳ quái của hắc y nhân, quay đầu nhìn một chút, nàng thấy cha mình bị băng dần dần vây quanh, sau đó đóng băng lại.
Mà người đóng băng tộc trưởng Hổ tộc không phải Diệp Lãng thì là ai đây?
"May mà trên người ta còn một ít băng phách, tuy hiện tại không cứu được nhưng chỉ cần cho ta một ít thời gian thì không có vấn đề!" Diệp Lãng cười cười, mà rõ ràng những lời này hắn muốn nói cho Hổ Nữ nghe.
Hiện tại Diệp Lãng không có cách nào nhưng hắn có thể ngăn cản tộc trưởng tử vong, có thể tạm thời bảo trụ mạng của tộc trưởng, mà chỉ cần cho hắn thời gian thì nhất định hắn có biện pháp cứu người.
Kỹ thật trong lòng Diệp Lãng đã có biện pháp cụ thể , có điều biện pháp này cần chuẩn bị một chút, nhất là một thứtrong đó hiện tại trên tay hắn không có.
"Rốt cuôc ngươi là ai?" Hắc y nhân nhìn Diệp Lãng hỏi, hắn không ngờ Diệp Lãng nói còn biện pháp cứu, hơn nữa còn tùy thân mang theo băng phách, còn sử dụng băng phách một cách đơn giản như vậy.
Vô luận là điều này cũng nói lên thiếu niên nhân tộc này không phải thứ đơn giản!
"Ngươi đúng là không có lễ phép, trước khi hỏi người ta là ai thì hẳn phải báo tên mình ra! Bất quá, ngươi không cần nói ta cũng biết ngươi là ai nên ta sẽ không nói cho ngươi biết ta là ai, rất chịu thiệt!" Diệp Lãng thực không thèm để ý nói, tiếp tục dùng băng phách vây quanh tộc trưởng Hổ tộc.
"Ngươi biết ta là ai? Nói mạnh miệng không sợ đứt lưỡi à?" Hắc y nhân một bộ khinh thường nói.
Mà lúc này đã không ai quản hắc y nhân bởi Hổ Nữ đã đến bên cạnh Diệp Lãng, nàng quan tâm sinh tử của phụ thân mình hơn.
Cũng vì vậy mà hắc y nhân càng thêm không kiêng nể gì, đứng ở đẳng kia không chút khẩn trương.
"Ngươi là Vô Ảnh Kiếm, đại lục sát thủ bài danh thứ bảy - đỉnh cấp sát thủ, đồng thời cũng là thành viên lệ thuộc đệ nhất sát thủ tổ chức - Nhất Nhất, Nhất Nhất Sát Thủ Tổ các ngươi có tôn chỉ là một kích phải giết, chỉ giết một lần, không thành công sẽ bỏ qua, sẽ không phải cao thủ khác qua!
Hắc y nhân trầm mặc, hiên nhiên Diệp Lãng đã nói trúng lai lịch của hắn.
"Còn có, Nhất Nhất Sát Thủ Tồ tổng cộng có chín người, toàn bộ đều là bài danh tiền mười trên đại lục, nhưng đệ nhất cũng không phải thuộc về các ngươi!" Diệp Lãng tiếp tục nói.
"Vì sao ngươi lại rõ ràng như vậy? Làm sao ngươi nhìn ra ta là Vô Ảnh Kiếm?" Hắc y nhân cau mày nói, những điều này rất bí ẩn rất ít người biết danh hào của mình chứ đừng nói nhận ra mình.
"Đây là chính ngươi nói, các ngươi chỉ giết một lần chỉ có Nhất Nhất mới làm như vậy, hơn nữa lấy thực lực của ngươi cũng rõ ràng nói cho mọi người biết, ngươi là một tuyệt đỉnh cao thủ, bên trong sát thủ có thực lực như vậy cũng không nhiều, đa phần bọn họ đều thiên về năng lực ám sát hơn! Tựa như bài danh đệ nhất, thực lực của nàng tuyệt đối không cao hơn ngươi, thậm chí không bằng một nửa nhưng kỹ xảo ám sát của nàng cao hơn ngươi rất nhiều."
Diệp Lãng thu hồi băng phách, tiếp tục nói: "Nếu lần này là nàng đến giết tộc trưởng thì tộc trưởng hẳn chết chắc rời, hơn nữa chúng ta cũng sẽ không phát hiện dù chỉ là cái bóng của nàng!"
Hắc y nhân lại trầm mặc, ánh mắt nhìn Diệp Lãng đã xuất hiện biển hóa rõ ràng, biểu tình khiếp sợ kia không thể giả được.
"Vì sao ngươi lại biết những chuyện này; chuyện về đệ nhất sát thủ thì ngay cả chúng ta cũng không xác định lắm, vì sao ngươi lại rồ ràng đến vậy?"
về đệ nhất sát thủ thì dù ở trong giới sát thủ cũng không mấy người biết, bọn họ chỉ biết có một vua sát thủ như thế, không có người hắn không giết được.
Diệp Lãng cười cười nói: "Ngươi muốn biết à? Chúng ta trao đổi một chút, ai phải các ngươi đến giết tộc trưởng."
"Điều này không có khả năng, chúng ta sẽ không bán đứng cố chủ, nếu ngươi không muốn nói thì thôi! Lần này mặc kệ là thành công hay thất bại thì tin rằng chúng ta sẽ không gặp lại, cáo từ!" Hắc y nhân lại cáo từ, hơn nữa nhắc chân chuẩn bị chạy.
"Khoan khoan!" Diệp Lãng hô.
"Xin hỏi còn có chuyện gì sao?" Hắc y nhân hỏi.
"Ta muốn biết thù lao ngươi giết tộc trưởng là bao nhiêu? Cái này hẳn là không có vấn đề a." Diệp Lãng cười hỏi.
Hắc y nhân nghĩ nghĩ, sau đó hồi đáp: "Năm mươi vạn kim tệ!"
Năm mươi vạn?!
Con số này làm người ta lạnh cả người, đây là một con số thiên vãn, tin rằng trong giới sát thủ rất ít xuất hiện thù lao như vậy.
Chẳng trách ngay cả Minh Thần Triệu Hoán cũng dùng đến, nếu không dùng thì quả thật là thiên lôi đánh xuống, thật sự rất có lời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.