Chương 356: Sống lại (1)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
"Diệp Lãng công tử, chúng ta đã đến rồi người muốn chúng ta làm gì?" Quang Minh Y Sư rất cung kính nói tuy thoạt nhìn tuổi của họ lớn hơn Diệp Lãng nhiều, có người thậm chí đủ tuổi làm gia gia Diệp Lãng nhưng bọn hắn vẫn bảo trì thái độ cung kính với Diệp Lãng.
Cái này đã siêu việt khỏi hạn chế về tuồi tác rồi khi một người có một thành tựu siêu phàm ở một lĩnh vực nào đó thì sự kính trọng mà hắn đáng nhận được sẽ không thay đổi chỉ vì tuổi tác.
Diệp Lãng không lên tiếng trả lời, chỉ liều mạng ăn, bất quá một lát sau, hắn rất nhanh tước một miếng thịt, sau đó một ngụm nuốt trôi, cố gắng nuốt xuống bụng.
Có lẽ vì thứ trong miệng của hắn nhiều lắm...
Tình huống này làm Chân Tiểu Yên ở bên cạnh lập tức đưa nước tới, nói: "Ngươi ăn chậm lại một chút a, không có ai cướp đoạt với ngươi mà, thật là! Ân vội vã như vậy làm gì?"
"ực..." Diệp Lãng nhận lấy, đổ nước vào bụng.
"Hà..." Thờ dài thật thoải mái, trả lời: "Ta phải ăn nhanh lên để còn làm việc!"
Diệp Lãng nói xong liền đi về phía Thánh Nữ, mà lúc này Diệp Lam Vũ tam nữ mới hiểu được vì sao Diệp Lãng lại ân một cách vội vã như vậy, nguyên lai biết rằng mình không có nhiều thời gian.
Chẳng qua vì sao hắn phải khổ cực như vậy, không phải chỉ là một Thánh Nữ sao?
Cũng vì vậy mà ba cô gái có một loại cảm giác chán ghét nho nhỏ với Thánh Nữ, điều này làm cho Thánh Nữ cảm thấy thực oan uổng, vì sao vậy!
"Tốt lắm, đợi khi ta tan rã Băng Tinh ra thì các người liền sử dụng ma pháp trị liệu cực mạnh, phải chữa khối nội tạng, lưng và cổ của nàng ngay lập tức, cái này hẳn là không thành vấn đề với các ngươi chứ?" Diệp Lãng xoa xoa miệng, sau đó ném khăn cho Chán Tiểu Yên, nói với đám Quang Minh Y Sư.
"Không thành vấn đề! Cái này cứ để cho chúng ta! Bất quá khi ngươi tan rã Băng Tinh có thể nói thời gian chính xác cho chúng ta biết được không, như vậy sẽ tốt hơn một chút!" Quang Minh Y Sư gật đầu đáp, cũng thương lượng với Diệp Lãng.
Đối với bọn hắn mà nói chỉ cẩn Diệp Lãng giải quyết được vấn đề bụng Thánh Nữ là được, còn lại kỳ thật rất dễ dàng giải quyết.
"Có thể, ta sẽ đếm ngược!" Diệp Lãng gật gật đầu nói.
Lúc này Trong ánh mắt Quang Minh Y Sư lộ ra vẻ kinh nghi, khi họ nhìn thấy khối băng này cũng hiểu được Diệp Lãng có thể khống chế được khối băng này.
Có điều họ vẫn không thể tin được Diệp Lãng có thể làm chuẩn như vậy!
"Bắt đầu rồi! Mời tập trung chú ý một chút!" Diệp Lãng khẽ quát một tiếng, ngón tay phát ra ánh sáng nhàn nhạt hướng về phía khối băng, có thể bằng mắt thường nhìn thấy một đường ánh sáng từ ngón tay Diệp Lãng bắn về phía khối băng.
Loại ánh sáng này giống như hai vật thể nối điện vào nhau, nếu có người hiện đại ở đây thì nhất định sẽ nghĩ đến Diệp Lãng phóng điện về phía khối băng.
Mà dưới sự "phóng điện" của Diệp Lãng, khối băng bắt đầu hòa tan có quy luật, có lẽ phải nói là thu hồi khối băng dần dần quay về lại trong Vạn Niên Băng Phách kia.
Tuy rằng có thể thu hồi cả khối băng, nhưng công hiệu của Vạn Niên Băng Phách sẽ giảm đi rất nhiều, nếu sử dụng lại chỉ còn có hiệu quả bốn năm trăm năm, mà sau khi dùng vài lần có thể cũng chỉ còn vài năm, vài tháng, thậm chí là vài ngày...
Bất quá mặc kệ nói gì, Vạn Niên Băng Phách này cũng là một bảo bối hiếm có!
Mà dưới Tình hình chung, khi Băng Tinh thu hồi băng phách đều dựa theo quy tắc nhất định của nó, sẽ hoàn thành trong thời gian rất nhanh, không chịu sự khống chế của bất cứ ngoại lực nào.
Khống chế băng phách từ từ thu hồi về như Diệp Lãng, thậm chí có thể làm cho băng phách tạm dừng lại như vậy thì chưa từng nghe thấy bao giờ!
Mà có lẽ vì tư tường cứng nhắc của họ nên cho đến giờ vốn không ai nghĩ đến mặt này, sẽ cho rằng băng phách phải như vậy, ý nghĩ cố chấp này là một vấn đề thực nghiêm trọng.
Có đôi khi kỳ thật chỉ cần thay đổi một giai đoạn trong một sự kiện gì đó thì có thể nhận được biến hóa về tính chất!
Diệp Lãng xóa từng tầng từng tầng Băng Tinh, làm Băng Tinh ngày càng mỏng...
"Chú ý!” Đến Trình độ nhất định, Diệp Lãng bắt đầu nhắc nhở.
"Mười!"
"Chín!"
“…”
"Ba!"
"Hai!"
"Một!"
"Bắt đầu!"
Khi Diệp Lãng đếm "một" xong thì ma pháp của Quang Minh Y Sư đã phóng xuất, bọn họ đã phân công sẵn, mỗi người đều phụ trách một vị trí nhất định.
Cứ như vậy, từng đạo Quang Minh ma pháp đánh lên người Thánh Nữ, làm cho những vết thương này biến mất trong nháy mắt!
Khi Quang Minh Y Sư sử dụng ma pháp, đồng thời Diệp Lãng cũng bổ sung vài châm để càng thêm bảo đảm tính mạng của nàng, "Xong!"
Sau khi ánh sáng chói mắt qua đi, ma pháp của Quang Minh Y Sư cũng chấm dứt, bọn họ đã cảm thấy sinh mệnh khí tức của Thánh Nữ đã từ từ khôi phục lại, cũng vì vậy họ mới thu hồi ma pháp.
Đồng thời Diệp Lãng cũng thu hồi châm của hắn, thuận tiện nắm tay bắt mạch cho Thánh Nữ, quan sát tình hình thân thể của nàng, hắn phải xác nhận xem thân thể của Thánh Nữ, nhất là nhưng nơi hắn trọng tố có vận hành bình thường hay không.
"Tốt rồi!" Sau khi xác nhận xong, Diệp Lãng gật đầu nói nhìn tình hình này thì hẳn là bình thường lại rồi.
"Diệp Lãng công tử, người dùng biện pháp gì khống chế băng phách?" Quang Minh Y Sư hỏi.
"Cái này rất đơn giản, chỉ cần ngươi dùng..." Diệp Lãng bắt đầu nói phương pháp cho Quang Minh Y Sư, hắn lợi dụng một loại đặc tính của băng phách để khống chế, chỉ cần dùng một ít luyện kim trận đơn giản là được.
Nghe Diệp Lãng nói đơn giản như vậy, Quang Minh Y Sư càng thêm hổ thẹn, biện pháp đơn giản như vậy mà họ không nghĩ ra được, vậy mà trước kia mình lại dám kiêu ngạo tự mãn về Y thuật cơ đấy!
"Đệ đệ, sao ngươi biết cách dùng này?" Diệp Lam Vũ tò mò hỏi nàng đều thường thường hỏi một câu, cũng không cần phải biết đáp án, có đôi khi Diệp Lãng sẽ trả lời, có đôi khi hắn cũng lười đáp.
Nói như vậy tức là Diệp Lãng sẽ trả lời những thứ mà Diệp Lam Vũ có thể nghe hiểu gần hết, mà vấn đề hắn lười trả lời thì tuyệt đại bộ phận Diệp Lam Vũ sẽ nghe mà không hiểu, trả lời chỉ tổ mắc thêm càng nhiều vấn đề khác mà thôi.
"Ta có một băng phách, cũng dùng qua vài lần nên biết!” Diệp Lãng thuận miệng trả lời.
"Hừ!" Lúc này Chân Tiểu Yên đột nhiên hừ một câu, trên mặt lộ vẻ mất hứng.
Nhìn thấy biểu tình Chân Tiểu Yên, Diệp Lam Vũ và Thất công chúa đều hiểu được, hồi: "Có phải ngươi từng đóng băng Chân Tiểu Yên vài lần không?" Đây chính là lý do mà Chân Tiểu Yên mất hứng, nàng thường xuyên bị Diệp Lãng lấy làm vật thí nghiệm.
"Ừ, bất quá ta cũng giúp nàng đóng băng thực phẩm vài lần, đều là ta mất tiền thuê người đưa tới, cũng có ta đích thân săn tới!" Diệp Lãng gật gật đầu, thực không thèm để ý nói.
"...Ngươi lấy băng phách đi đóng băng con mồi?" Diệp Lam Vũ hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.