Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 243: Thanh tràng (1)

Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

25/03/2013



"Chúng ta muốn báo danh!"

Xen lẫn trong đám người nhộn nhịp, Diệp Lãng và Ái Đức Hoa đi đến điểm báo danh, tham gia lần kén rể này!

Trước đó, tuy Ái Đức Hoa nghĩ rằng nơi này sẽ tấp nập nhưng không ngờ lại náo nhiệt đến mức này, giống như một sự kiện rất trọng đại vậy, có điểm giống như giải đấu Tài Nữ Vô Song lần trước.

Cũng đúng thôi, một tuyệt sắc mỹ nữ lại có quyền có thế kén rể thì trường hợp như vậy là bình thường. Mà trước đó còn thông báo là không luận xuất thân, không luận tướng mạo, chi cần có tài năng, có tiềm lực là có tư cách!

Điều kiện như vậy mà không hấp dẫn một đám nam nhân đến đây mới là lạ, từ 10 tuổi đến 60 tuổi!

Tiểu bằng hữu 10 tuổi tựa hồ muốn tìm một tỷ tỷ làm lão bà, bất quá ít nhất phải chờ hắn lớn thêm 5-6 năm đã… (haizzz…)

Về phần 60 tuổi, cái này miễn bình luận! (chí lý…)

Sau khi tình huống như vậy phát sinh, Alexander thành chủ buộc phải hạn chế điều kiện một chút, ít nhất cũng phải hơn 13 tuồi, thấp hơn 40 tuổi! Cũng may Diệp Lãng còn hợp quy…

Mà muốn hỏi làm sao Diệp Lãng và Ái Đức Hoa đi vào được nơi báo danh? Cái này mà còn hỏi à, đương nhiên là chen vào rồi!

Tất nhiên Ái Đức Hoa cảm thấy không tốt lắm, dù sao mình cũng là một quý tộc, sao có thể chen tới chen lui với người khác được? Nhưng Diệp Lãng lại không thèm để ý, nói rằng chen chen mới tốt, càng chen càng khỏe mạnh!

Bất quá có đôi khi chen không vào nổi, Diệp Lãng sẽ dùng một ít tuvệt kỹ, tỷ như—

"Nước sôi đây!"

"Những người này không sợ cả nước sôi!" "Đĩa bay kìa!" "Đĩa bay là cái gì?"

Được rồi, xuất tuyệt chiêu —

"Mọi người nhìn kìa, Tạp Toa tiểu thư lõa thể ở bên kia!"

“…”

Chiêu này quả nhiên hữu hiệu, đại bộ phận đều dáo dác tìm Tạp Toa tiểu thư lõa thể, đương nhiên cuối cùng phát hiện ra có người bịa chuyện, lúc đó tất cả đều nói —

"Ta đã sớm biết có người nói lung tung mà, Tạp Toa tiều thư của ta sao có thể làm ra chuvện không có nhân phẩm như vậy được! "



"Ừ, vậy mà những người này còn nhìn quanh, quả thực là vũ nhục Tạp Toa của ta!"

Tựa hồ vừa rồi ngoài Diệp Lãng ra, kể cả Ái Đức Hoa cũng tìm xem, tuy không tin nhưng chuyện này quả thật rất rung động.

Cùng lúc đó, Diệp Lãng thuận lợi đẩy ra một số người, mang theo Ái Đức Hoa đến điểm báo danh, mục đích của hắn đã thành, mặc kệ người ta nói hắn vô sỉ!

Đương nhiên, người này đang ám chỉ người nói lung tung, nhưng không biết người nói lung tung này là Diệp Lãng!

"Tính danh, chức nghiệp, bối cảnh gia đình, tinh thông…" Nhân viên công tác phụ trách báo danh kia cũng không ngẩng đầu lên nói.

"Ta à, gọi là Diệp Lãng, chức nghiệp bại gia tử, tinh thông bại gia, bối cảnh phú thương." Diệp Lãng nói ra một phần giới thiệu làm người ta không nói được lời nào, có người giới thiệu như vậy sao?

Còn có, vì sao hắn nói bối cảnh của mình là phú thương? Không phải là quý tộc sao? Rất đơn giản, Diệp gia bây giờ đã lấy kinh thương làm chính, cho nên sẽ tuyên bố với bên ngoài rằng mình là thương nhân, còn chuyện những người khác thì Diệp gia sẽ không để ý.

Như vậy cũng giúp cho Diệp gia tránh đi không ít phiền toái.

"A?!" Nhân viên công tác rốt cục cũng ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Lãng một chút, sau đó lại cúi đầu tiếp tục làm việc.

Tuy lý lịch Diệp Lãng có điểm quái bất quá ở đây hắn cũng gặp không ít người kỳ quái nên cũng chỉ cảm thấy hơi quái mà thôi, hơn nữa hắn còn phải công tác, phía sau còn có rất nhiều người đang chờ!

Rất nhanh Diệp Lãng đã có được giấy báo, để hắn đi "trường thi"!

Sau khi báo danh sẽ lập tức đi tham gia khảo nghiệm, ngày hôm nay sẽ trực tiếp loại bỏ đại đa số thí sinh…

"Kế tiếp…"

"Ái Đức Hoa, chức nghiệp đệ tử, tinh thông vũ kỹ, bối cảnh quý tộc…" Ái Đức Hoa cũng báo tên, làm một cái lý lịch đơn giản.

"Tốt lắm, chúng ta đi vào thôi!" Ái Đức Hoa nhìn Diệp Lãng đang đứng đợi, còn tường rằng hẳn đang chờ mình cùng vào nên nói một câu.

"Ngươi vào trước đi, ta phải xử lý chỗ này một chút!" Diệp Lãng khoát tay nói với Ái Đức Hoa, hắn đang đợi Ái Đức Hoa thì đúng, bất quá không phải muốn cùng vào mà là…

"?? Ngươi muốn làm cái gì?" Ái Đức Hoa ngây người ra một chút, không rõ Diệp Lãng đứng ở đây để làm gì.

"Đương nhiên là giải quyết những người ở phía sau rồi!" Diệp Lãng khoát tay cười nói mà nụ cười này làm Ái Đức Hoa có điểm sợ hãi hắn tựa hồ cảm giác được có chuyện gì sắp phát sinh, hơn nữa thật đáng sợ!

Chỉ thấy trong tay Diệp Lãng xuất hiện một vật, một thứ mà rất nhiều người muốn đạt được nó, một thứ có uy lực rất cường đại — luyện kim đại pháo, hắn trực tiếp bắn một pháo về phía điểm báo danh..



"Ngươi…"

Ái Đức Hoa muốn cản Diệp Lãng lại thì đã chậm rồi, chỉ thấy khẩu luyện kim đại pháo kia sáng lên, một đạo ma pháp năng lượng đánh về phía điểm báo danh!

"Oanh…"

Ma pháp năng lượng tạc mở ra, đánh điểm báo danh kia nát bét, đồng thời cũng làm mọi người ngẩn ra!

Mà nhân viên công tác ở điểm báo danh với cả những người vừa đứng ở đó cũng nằm lăn loe trên mặt đất, không biết là sống hay chết!

Rất nhanh mọi người liền chạy tứ tán, trường hợp trở nên cực kỳ hỗn loạn.

"Ngươi… Sao ngươi lại làm như vậy." Ái Đức Hoa có điểm không hiểu được, tuy rằng có đôi khi Diệp Lãng sẽ xằng bậy, nhưng như vậy thì hơi quá đáng a!

"Ta thì sao?" Lúc này Diệp Lãng đã thu hồi luyện kim đại pháo, làm cho người ta không thể phát hiện người gây rối là hắn.

Nhìn bộ dáng Diệp Lãng như chưa từng phát sinh chuyện gì, Ái Đức Hoa có điểm tức giận chất vấn: "Vì sao ngươi phải làm như vậy?"

"Rất đơn giản, như vậy thì bớt đi rất nhiều đối thủ, chỉ cần xử lý những người còn lại ở trong là được! " Diệp Lãng rất là thoải mái nói.

"Dù cho ngươi phải xử lý đối thủ giúp ta thì cũng không cần phải giết người a!" Ái Đức Hoa tức giận việc Diệp Lãng không để ý đến mạng người, oanh sát nhân viên công tác.

"Ai giết người? Bọn họ bất quá là bị hôn mê thôi sẽ không chết!" Diệp Lãng không thèm để ý nói.

"Ngươi đi vào trước đi, ta muốn ờ đây xử lý một chút, đoạn tuyệt đường đi của những người này!"

Diệp Lãng cũng không phải loại người xem mạng người như cỏ rác, sẽ không vì loại bỏ đối thủ mà đi giết người vô tội.

Chẳng qua hắn sử dụng một loại phương thức công kích trong luyện kim đại pháo, đó là một loại công kích có thể đánh xỉu người khác, cũng không làm người ta bị thương, sẽ hôn mê trong thời gian ngắn.

Đương nhiên, công kích lần này có một ít khác biệt nho nhỏ, có đôi khi sẽ tạo thành thương tổn, bất quá chắc chắn sẽ không làm hại đến tính mạng, nhiều nhất chỉ choáng váng buồn nôn một thời gian ngắn rồi sẽ hồi phục thôi.

Nếu hỏi cụ thể là bao lâu thì theo lời Diệp Lãng là, không biết trước được, có lẽ là một hai ngày, có lẽ mười ngày nửa tháng, tóm lại sẽ không vượt qua một tháng!

Tuy rằng công kích này của Diệp Lãng không thương hại đến người khác, nhưng mục đích của hắn là tiêu trừ những đối thủ, vì không để cho đối thủ tiếp tục xuất hiện!

Chắc hành vi này chỉ có mỗi hắn nghĩ ra, hơn nữa đi làm mà thôi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Kim Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook