Chương 195: Tiến Cung
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
" Hoàng Đế triệu kiến và việc ta ăn cơm có quan hệ gì với nhau? Còn có, ta không thích xã giao, ta sẽ không đi gặp đám công chúa vương tử này, ta không rảnh!" Diệp Lãng ăn một cái bánh quảy to bằng hắn, uống một cốc sữa đậu nành to bự, bộ dáng hưởng thụ vô cùng. Mà Lãnh Huyết Ngũ cũng hưởng thụ bữa sáng đơn giản cùng Diệp Lãng, bữa sáng thôi, vốn chỉ cần như vậy, không cần quá phong phú cầu kỳ.
" Lãnh Huyết Ngũ... Gần đây ngươi đi theo tiểu bất điểm này càng ngày càng không bình thường,.." Lãnh Huyết Thất nhìn thấy cái dạng này của Lãnh Huyết Ngũ, trong lòng thực hâm mộ, cũng có đố ky.
"Ta thực bình thường, chỉ ăn điểm tâm mà thôi không phải ăn như vậy sao?" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói
"Ăn thì đúng là ăn như vậy rồi, bất quá bây giờ đã là lúc nào rồi trước kia ngươi tuyệt đối sẽ không như vậy..." Lãnh Huyết Thất nói.
"Bây giờ là lúc nào?" Lãnh Huyết Ngũ uống một ngụm sữa đậu nành, hỏi:
“ ”
"Đúng, không phải là gặp Hoàng Đế sao, cũng chẳng có gì ghê gớm, cũng không phải chưa từng gặp qua" Diệp Lãnh thực không thèm để ý nói
Đúng vậy, Diệp Lãng gặp Hoàng Đế là việc bình thường như cơm bữa, trước kia hoàng cung của Tường Không không khác gì nhà hắn lắm, chạy tới chạy lui, có đôi khi đi nhầm, chui vào cấm địa của hoàng cung nữa. Đám người Diệp Thành Thiên thường xuyên vì Diệp Lãng mà đang đàm luận chuyện quốc gia đại sự cũng chỉ phải tạm dừng một chút, cười mắng Diệp Lãng vài câu, sau đó cho người dẫn Diệp Lãnh đi, trả lại cho Thất công chúa.
Bởi vậy, Hoàng Đế Chu Tước đế quốc muốn gặp Diệp Lãng với hắn là một chuyện thực bình Thường!
"Mặc kệ ngươi có từng thấy qua Hoàng Đế hay chưa cũng phải đi gặp cho ta đừng quên chúng ta phải tìm cơ hội tiếp cận Long Cát công chúa!" Lúc này Lãnh Huyết Thất đã không có tâm tình đi quan tâm chuyện của Diệp Lãng nữa, không đi hỏi hắn vì sao gọi là không phải chưa thấy qua.
"Ta biết, ta cũng không phải nói là không đi, chỉ là nếm qua bữa sáng rồi đi thôi! Bữa sáng rất trọng yếu, đúng không, Tiểu Ngũ?" Diẹp Lãnh tiếp tục ăn không thèm đề ý nói.
"Ừ!" Lãnh Huyết Ngũ gật đầu đáp lại.
"Ta biết là trọng yếu, nhưng mà... Quên đi, ngươi thích thế nào thì thế đó." Lãnh Huyết Thất đã không có biện pháp với Diệp Lãng, ngồi ở một bèn nhìn hẳn chậm rãi hưởng thụ bữa sáng,
Ở bên ngoài, quan viên Chu Tước kia còn tưởng rằng Lôi Đế tiểu thư trau chuốt lại cách ăn mặc, thiên kim tiểu thư cũng không tránh khỏi như vậy nên hẳn có thể thông cảm, cũng có thể chờ. Nhưng mà nếu cho hắn biết Diệp Lãng ở lại chỉ vẻn vẹn là vì ăn điểm tâm, thậm chí là mang theo bánh quảy sữa đậu nành trên đường để ăn thì hắn sẽ rớt cả cằm xuống mất.
Hoàng Thượng triệu kiến một người cũng không phải rất nhiều, ngươi hẳn là phải có giác ngộ hoàng ân cuồn cuộn chứ, sao lại còn dám chậm trễ như vậy, thật sự là đại bất kính a...
Mặc kệ những chuyện khác, Diệp Lãng từ từ ăn xong mới cùng Lãnh Huyểt Ngũ leo lên thân thể khôi lỗi, sau đó khống chế khôi lỗi chuẩn bị xuất phát.
"Khoan khoan, ngươi cứ như vậy mà đi sao?" Lúc này Lãnh Huyết Thất lại gọi.
"Không như vậy đi thì còn muốn thế nào?" Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ đều có chút không rõ, không biết mình đã quên cái gì, không phải đang tốt lành sao?
"Ngươi cũng không chỉnh sửa lại ăn mặc một chút, mặc một bộ quần áo hoa lệ hơn một chút sao?" Lãnh Huyết Thất mặt toát mồ hôi nói, hai người kia cùng thật sự không coi Hoàng Đế là Hoàng Đế, cứ như vậy tùy ý sao có thể để lại ẩn tượng tốt, sao có thể đạt được cơ hội tham gia thọ yến cấp bậc hoàng tộc của hoàng thái hậu.
"Không cần! Khôi lỗi của ta thiên sinh lệ chất, hồn nhiên thiên thành, hoàn mỹ không sứt mẻ, không cần tân trang gì cả." Diệp Lãnh rất có lòng tin với con rối của mình nén trực tiếp phủ định chuyện trau chuố t ăn mặc.
"Dù là như vậy thì ít ra ngươi cũng phải mặc một kiện lễ phục chứ, cứ mặc thường phục tới không phải là thất lễ sao?" Lãnh Huyết Thất nói, nàng không phản đối lời Diệp Lãng, khôi lỗi thiểu nữ này quá thật không cẩn tân trang gì cả, nhiều ra một phần cũng cảm thấy dư thừa
"Không có quan hệ, ta thường xuyên mặc thường phục, lại không phải đi tham dự đại trường hợp gi." Diệp Lãng nói, ý hắn là bản thản hắn thường xuyên mặc thường phục đi gặp Hoàng Đế mà Lãnh Huyết Thất lại không biết điều này.
"Cái này còn không phải đại trường hợp thì cái gì mói là đại trường hợp? Bình thường ngươi mặc thường phục thì không tính, hôm nay nhất định ngươi phải mặc lễ phục!" Lãnh Huyết Thất ngăn Diệp Lãng lại, gầm nhẹ với hắn
"Được rồi được rồi, vậy ngươi mau cho ta đi, thật sự là phiền toái!" Diệp Lãng bịt lỗ tai lại, hắn cũng không muôn dây dưa với Lãnh Huyết Thất, dù sao cùng chỉ là thay quần áo mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn lao. Hơn nữa, cũng không phải là hắn thay mà là khôi lỗi thiếu nữ của hắn thay mà thôi
"Ta cho ngươi cái gì?" Lãnh Huyết Thất ngẩn ngơ, đẩu óc nhất thời mê muội.
Diệp Lãnh nói tiếp: "Nói nhảm, đương nhiên là lễ phục, ngươi cho rằng một đại nam nhân như ta sẽ mang theo lễ phục của nữ hài tử sao? Tiểu Ngũ thì không cần hỏi khẳng định cùng không có!"
"Ngươi không có à, của ta ngươi lại không họp, cái này..." Lãnh Huyết Thất đau đầu nói. Nàng quên mất điểm này, không có chuẩn bị lễ phục cho khôi lỗi thiếu nữ, nàng vốn tưởng rằng hẳn sẽ chuẩn bị.
"Ít nói nhảm đi, đưa quần áo đến đây!" Diệp Lãng nói.
"Không được, người dáng vóc không giống nhau mặc vào cám giác sẽ khác ngay, khôi lỗi của ngươi nhỏ hơn ta, dáng người cũng không tốt như ta, mặc vào nhất định sẽ rất khó xem, Lãnh Huyết Thất nói cũng thuận tiện đề cao mình một chút.
"Không sao cả, cái này có thể sửa!" Diệp Lãng nói, lớn thì còn có thể sửa nhỏ, nếu nhỏ mới phiền toái!
"Ta không..." Lãnh Huyết Thất nói.
"Cái này cùng không biết, ngươi có phái là nữ nhân không?" Diệp Lãnh thực trực tiếp nói.
"Nữ nhân chưa chắc phải biết thứ này, Lãnh Huyết Ngũ cũng không vậy." Lãnh Huyết Thất tùy tiện kéo Lãnh Huyết Ngũ xuống nước, chẳng qua nàng không thể tưởng được là --
"Tiểu Ngũ biết, vốn muốn để cho nàng sửa mà!" Diệp Lãnh nói ra một sự thực, có điều sự thực này chỉ có hai người bọn họ biết.
"Không có khả năng, Lãnh Huyết Ngũ..." Lãnh Huyết Thất giật mình, không thể tin được nhìn Lãnh Huyết Ngũ, mà nàng còn muốn nói cái gì đó lại bị Diệp Lãng đánh gảy.
"Ngươi có đưa hay không, không thì chúng ta đi vậy!" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Thất hỏi, cùng không có không kiên nhẫn, cùng không có sinh khí chỉ bình thản nói
"Ha ha, khôi lỗi thiếu nữ của ngươi mặc đồ màu trắng nhất định sẽ rất đẹp." Lãnh Huyết Thất lấy ra một kiện lễ phục màu trắng, bộ dáng có điểu đơn giản nhưng cũng không mất đi khí chất cao quý. Hơn nữa lễ phục này cũng không tính là gợi cảm.
Không tính là gợi cảm với Lãnh Huyết Thất mà nói quá thực rất ít, bất quá, làm một kẻ lừa đảo thi đôi khi nàng cũng phải giả trang thục nữ nên cũng sẽ có một vài lễ phục của thục nữ...
Mà sỡ dĩ Lãnh Huyết Thất chọn cái này cũng vì lễ phục này đủ thục nữ, để cho Hoàng Đế Chu Tước đế quốc một cái ấn tượng tôt, chính nàng cũng thay một bộ quần áo thục nữ.
"Khôi lỗi của ta thì mặc gì chẳng đẹp!" Diệp Lãng một bên tiếp nhận lễ phục một bên nói cùng bắt đầu cởi đồ thay quần áo, tất nhiên là khôi lỗi thiểu nữ...
"Tiểu sắc lang!" Lãnh Huyết Ngũ còn nói vào một câu, mỗi lần Diệp Lãng ra lệnh khôi lỗi thiếu nữ cởi quán áo nàng cũng khinh bỉ Diệp Lãng một chút.
"Không có cởi sạch thì sao lại là sắc lang, bao giờ cởi sạch thì ngươi lại hô!" Diệp Lãng thuận miệng trả lời.
"Hừ! Việc cời sạch đâu phải ngươi chưa từng làm qua!" Lãnh Huyết Ngũ hừ nói "Đúng vậy, ta đã làm, ta đãu có bảo ngươi không được hò đâu, chỉ là khi nào không cởi sạch thì đừng kêu thôi" Diệp Lãng không thèm để ý trả lời.
"..." Lãnh Huyết Ngũ không còn lời nào để nói.
Lãnh Huyết Thất có **** há hốc mồm.
"Tốt lắm, xuất phát! Ách- giờ chúng ta trốn ở đây, lễ phục này không có cả yếm..." Diệp Lãng đột nhiên phát hiện vấn đề nghiêm trọng này, mặc vào lễ phục rồi thì hai người không thể núp ở bộ ngực được nữa, không chỉ thế mà chỗ khác cũng không được.
"..." Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất trầm mặc.
"Nếu không chủng ta trốn dưới váy đi, cam đoan không ai phát hiện!" Diệp Lãng nhìn váy khôi lỗi thiếu nữ, chỉ cần không "lộ hàng" thì núp trong đó sẽ không ai phát hiện ra được.
"Cũng nhọc lòng ngươi nghĩ ra được chỗ như vậy, chỗ đó sao có thể giấu người được?" Lãnh Huyết Ngũ tức giận nói
"Có gì đâu, giấu được là tốt rồi!" Diệp Lãng trả lời.
"Đây là chỗ tư mật của nữ hài tử!"
"Nàng cũng không phải người thật chỉ là khôi lỗi thôi có gì đầu." Diệp Lãng không thèm để ý trả lỗi.
"Cũng không được, cảm giác không tốt!" Lãnh Huyết Ngũ lắc đầu nói.
"Thế này không được, thế kia cùng không được, nữ nhàn thật phiền toái... Nữ nhân? Đúng rồi, ta có biện pháp!" Khi Diệp Lãng nhắc tới nữ nhân đột nhiên nhớ đến thứ nữ nhàn thích nhát, ách, là nữ nhắn trên địa cầu ấy.
"Biện pháp gì?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi, trong lòng thầm nghĩ ngươi đừng nghĩ ra biện pháp ngu ngốc gì – nếu không ta một cước đá bay ngay.
"Lấy một cái bao nhỏ kín một chút hoặc là túi sách cầm tay cùng được!" Diệp Lãng nói, cũng rất nhanh tìm ra một cái tiểu tay nãi bằng vải dệt màu trắng tinh xảo, cái bao này dư sức mang theo Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ, đeo trên người chẳng những không có cảm giác phá hư mà còn tăng thêm vài phẩn đáng yêu.
"Cái này rất tốt, cứ như vậy đi!" Lãnh Huyết Ngũ nói lôi kéo Diệp Lãng nhảy vào trong cái bao kia, về phần sửa chữa lễ phục thì nàng tính lên xe ngựa rồi làm!
Mà khi Diệp Lãng lên xe ngựa đã xảy ra một chuyện nhỏ, coi như trong tinh lý, đó là quan viên của Chu Tước uyển chuyển cự tuyệt Lãnh Huyết Thất đi theo.
Lần này Hoàng Đế Chu Tước Đế quốc mời Lôi Đế tiểu thư, cũng không mời cả Lãnh Huyết Thất nên không thể để Lãnh Huyết Thất đi cùng, tuy như vậy sẽ làm Lãnh Huyẻt Thất mất mặt, nhưng điều này Lãnh Huyết Thất cũng hiểu.
Người mà Hoàng Đế mời thì khác nếu muốn gặp ngươi nhất định sẽ kêu tên ngươi - mà không có thì có nghĩa là hắn không muốn gặp, người thường còn có thể đi theo cho vui nhưng Hoàng Đế thì không thể.
"Ta thuận đường đi hoàng cung thôi, hôm qua ta hẹn Long Hinh công chúa, Long Dương vương tử rồi, bây giờ thuận tiện qua chào bọn họ, cái này ngươi sẽ không để ý tới chứ?" Lãnh Huyết Thất biết điều đó, bất quá nàng cùng muốn thử một phen không được thì đi gặp công chúa vương tử vậy.
"Cái này đương nhiên không sao..." Chu Tước quan viên toát mồ hôi nói, biết những người này cùng không dễ đắc tội, may mà vừa rồi uyển chuyền cự tuyệt, nếu không thì phiền toái
"Long Dương vương tử? Có phải là có long dương chi phích (đồng tính luyến ái - DG) không?" Diệp Lãnh nghe thấy tên này liền nở nụ cười.
"Cái này quả thật có..." Quan viên Chu Tước mặt toát mồ hôi nói, Long Dương vương tử này chẳng lẽ đã làm chuyện kỳ quái gi với vị Lôi Đế tiểu thư này sao?
"Thật sự có à, thật là có ý tứ nha." Diệp Lãng kinh ngạc nổi, hắn chỉ nói giỡn thôi, không nghĩ tới thật sự trúng,
Chẳng qua long dương chi phích như lời Diệp Lãnh và quan viên không phải giống nhau, Long Dương vương tử này quả thật có mê cái loại này, cũng có bệnh thích nam, nhưng là kiểu khác...
Nhưng vì sự hiểu lầm này mà về sau, mỗi lần Diệp Lãng gặp Long Dương vương tử đều theo bản năng tránh đi, tránh đi càng xa càng tốt!
"Lôi Đế tiểu thư còn có vị..." Chu Tước quan viên muốn gọi người lên xe, bất quá lại quên mất mình không biểt tên của Lãnh Huyết Thất nên nhất thời dừng lại một chút.
"Ta gọi là Tiết Kỳ, là biểu tỷ của Lôi Đế." Lãnh Huyết Thất thực thức thời tự giới thiệu.
"Ừ, Tiết tiểu thư, mời hai người lên xe ngựa!" Chu Tước quan viên cung kính nói cùng làm một cái tư thể mời.
Vừa lên xe ngựa, Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ liền nhảy ra cái bọc, Lãnh Huyết Ngũ trực tiếp giúp khôi lỗi thiếu nữ sửa lễ phục, mà Diệp Lãng đứng một bên, thực không khách khí chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ, tuy Lãnh Huyết Ngũ chưa chắc đã nghe theo.
"Tiểu bất điểm!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng đang chỉ huy, nghiêm túc gọi.
"Chuyện gì? Ta bề bộn nhiều việc lắm." Diệp Lãng chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ sửa chữa từng chỗ một, nhìn kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ múa may, đúng vậy, là múa may, giờ đây kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ giống như một thanh đoản kiểm lượn lờ qua lại...
Phải nói nữ công gia chánh của Lãnh Huyết Ngũ quả thật rất tốt, rất nhanh đã biển lễ phục không hợp thân này trở nên thích hợp, hơn nữa nàng còn sữa chữa thêm một chút, làm lễ phục giống như chuyên môn tạo ra cho khôi lôi thiếu nữ vậy, về phần chỉ huy của Diệp Lãng? Cái kia trên cơ bản là mặc kệ, ngẫu nhiên mới có 1, 2 chủ ý tốt
Đối với cách ăn mặc của nữ hài tử, Diệp Lãng hoàn toàn là một người binh thường, nếu không lúc trước hắn cùng không kêu Liễu Phi Yên qua dạy Chân Tiểu Yên ăn mặc.
Lãnh Huyết Thất nhìn Lãnh Huyết Ngũ, có điểm ngoài ý muốn, không ngờ Lãnh Huyết Ngũ lại biết thứ này, bất quá cùng không để ý nhiều vị nữ hai tử biết thứ này cũng không kỳ quái, cho dù là một sát thủ lãnh huyết.
"Tiểu bất điểm, ngươi nhớ kỹ, khi vào hoàng cung nhìn thấy Hoàng Thượng thì không được xằng bậy, tận khả năng lấy lòng Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng an bài ngươi vào yến hội của hoàng gia! Nhất định phải nhớ kỹ mục đích của chúng ta!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng nói, nàng có chút lo lắng tính cách của Diệp Lãng, không thèm để ý đến chuyện gì, hơn nữa còn mơ mơ màng màng, không biết chừng lại mơ hồ một cái đi đắc tội Chu Tước Hoàng Đế không chừng,
Đến lúc đó đừng nói là tiến vào hoàng gia yến hội mà ngay cả mạng nhỏ cũng khó giữ.
"Ừ, đã biết, ta sẽ nhớ kỹ... nếu ta nhớ đến..." Diệp Lãng nói, rất thành thật.
“ ”
"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi hỗ trợ trông coi một chút, đừng quá dung túng tiểu bất điểm này!" Lãnh Huyết Thất chỉ có thể đặt hy vọng vào người Lãnh Huyết Ngũ, mà đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu có thể thì nàng sẽ không ký thác hy vọng trên người Lãnh Huyết Ngũ bởi nàng chỉ biết giết người, đổi với những chuyện khác có thể nói là dốt đặc cán mai!
" Lãnh Huyết Ngũ... Gần đây ngươi đi theo tiểu bất điểm này càng ngày càng không bình thường,.." Lãnh Huyết Thất nhìn thấy cái dạng này của Lãnh Huyết Ngũ, trong lòng thực hâm mộ, cũng có đố ky.
"Ta thực bình thường, chỉ ăn điểm tâm mà thôi không phải ăn như vậy sao?" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói
"Ăn thì đúng là ăn như vậy rồi, bất quá bây giờ đã là lúc nào rồi trước kia ngươi tuyệt đối sẽ không như vậy..." Lãnh Huyết Thất nói.
"Bây giờ là lúc nào?" Lãnh Huyết Ngũ uống một ngụm sữa đậu nành, hỏi:
“ ”
"Đúng, không phải là gặp Hoàng Đế sao, cũng chẳng có gì ghê gớm, cũng không phải chưa từng gặp qua" Diệp Lãnh thực không thèm để ý nói
Đúng vậy, Diệp Lãng gặp Hoàng Đế là việc bình thường như cơm bữa, trước kia hoàng cung của Tường Không không khác gì nhà hắn lắm, chạy tới chạy lui, có đôi khi đi nhầm, chui vào cấm địa của hoàng cung nữa. Đám người Diệp Thành Thiên thường xuyên vì Diệp Lãng mà đang đàm luận chuyện quốc gia đại sự cũng chỉ phải tạm dừng một chút, cười mắng Diệp Lãng vài câu, sau đó cho người dẫn Diệp Lãnh đi, trả lại cho Thất công chúa.
Bởi vậy, Hoàng Đế Chu Tước đế quốc muốn gặp Diệp Lãng với hắn là một chuyện thực bình Thường!
"Mặc kệ ngươi có từng thấy qua Hoàng Đế hay chưa cũng phải đi gặp cho ta đừng quên chúng ta phải tìm cơ hội tiếp cận Long Cát công chúa!" Lúc này Lãnh Huyết Thất đã không có tâm tình đi quan tâm chuyện của Diệp Lãng nữa, không đi hỏi hắn vì sao gọi là không phải chưa thấy qua.
"Ta biết, ta cũng không phải nói là không đi, chỉ là nếm qua bữa sáng rồi đi thôi! Bữa sáng rất trọng yếu, đúng không, Tiểu Ngũ?" Diẹp Lãnh tiếp tục ăn không thèm đề ý nói.
"Ừ!" Lãnh Huyết Ngũ gật đầu đáp lại.
"Ta biết là trọng yếu, nhưng mà... Quên đi, ngươi thích thế nào thì thế đó." Lãnh Huyết Thất đã không có biện pháp với Diệp Lãng, ngồi ở một bèn nhìn hẳn chậm rãi hưởng thụ bữa sáng,
Ở bên ngoài, quan viên Chu Tước kia còn tưởng rằng Lôi Đế tiểu thư trau chuốt lại cách ăn mặc, thiên kim tiểu thư cũng không tránh khỏi như vậy nên hẳn có thể thông cảm, cũng có thể chờ. Nhưng mà nếu cho hắn biết Diệp Lãng ở lại chỉ vẻn vẹn là vì ăn điểm tâm, thậm chí là mang theo bánh quảy sữa đậu nành trên đường để ăn thì hắn sẽ rớt cả cằm xuống mất.
Hoàng Thượng triệu kiến một người cũng không phải rất nhiều, ngươi hẳn là phải có giác ngộ hoàng ân cuồn cuộn chứ, sao lại còn dám chậm trễ như vậy, thật sự là đại bất kính a...
Mặc kệ những chuyện khác, Diệp Lãng từ từ ăn xong mới cùng Lãnh Huyểt Ngũ leo lên thân thể khôi lỗi, sau đó khống chế khôi lỗi chuẩn bị xuất phát.
"Khoan khoan, ngươi cứ như vậy mà đi sao?" Lúc này Lãnh Huyết Thất lại gọi.
"Không như vậy đi thì còn muốn thế nào?" Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ đều có chút không rõ, không biết mình đã quên cái gì, không phải đang tốt lành sao?
"Ngươi cũng không chỉnh sửa lại ăn mặc một chút, mặc một bộ quần áo hoa lệ hơn một chút sao?" Lãnh Huyết Thất mặt toát mồ hôi nói, hai người kia cùng thật sự không coi Hoàng Đế là Hoàng Đế, cứ như vậy tùy ý sao có thể để lại ẩn tượng tốt, sao có thể đạt được cơ hội tham gia thọ yến cấp bậc hoàng tộc của hoàng thái hậu.
"Không cần! Khôi lỗi của ta thiên sinh lệ chất, hồn nhiên thiên thành, hoàn mỹ không sứt mẻ, không cần tân trang gì cả." Diệp Lãnh rất có lòng tin với con rối của mình nén trực tiếp phủ định chuyện trau chuố t ăn mặc.
"Dù là như vậy thì ít ra ngươi cũng phải mặc một kiện lễ phục chứ, cứ mặc thường phục tới không phải là thất lễ sao?" Lãnh Huyết Thất nói, nàng không phản đối lời Diệp Lãng, khôi lỗi thiểu nữ này quá thật không cẩn tân trang gì cả, nhiều ra một phần cũng cảm thấy dư thừa
"Không có quan hệ, ta thường xuyên mặc thường phục, lại không phải đi tham dự đại trường hợp gi." Diệp Lãng nói, ý hắn là bản thản hắn thường xuyên mặc thường phục đi gặp Hoàng Đế mà Lãnh Huyết Thất lại không biết điều này.
"Cái này còn không phải đại trường hợp thì cái gì mói là đại trường hợp? Bình thường ngươi mặc thường phục thì không tính, hôm nay nhất định ngươi phải mặc lễ phục!" Lãnh Huyết Thất ngăn Diệp Lãng lại, gầm nhẹ với hắn
"Được rồi được rồi, vậy ngươi mau cho ta đi, thật sự là phiền toái!" Diệp Lãng bịt lỗ tai lại, hắn cũng không muôn dây dưa với Lãnh Huyết Thất, dù sao cùng chỉ là thay quần áo mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn lao. Hơn nữa, cũng không phải là hắn thay mà là khôi lỗi thiếu nữ của hắn thay mà thôi
"Ta cho ngươi cái gì?" Lãnh Huyết Thất ngẩn ngơ, đẩu óc nhất thời mê muội.
Diệp Lãnh nói tiếp: "Nói nhảm, đương nhiên là lễ phục, ngươi cho rằng một đại nam nhân như ta sẽ mang theo lễ phục của nữ hài tử sao? Tiểu Ngũ thì không cần hỏi khẳng định cùng không có!"
"Ngươi không có à, của ta ngươi lại không họp, cái này..." Lãnh Huyết Thất đau đầu nói. Nàng quên mất điểm này, không có chuẩn bị lễ phục cho khôi lỗi thiếu nữ, nàng vốn tưởng rằng hẳn sẽ chuẩn bị.
"Ít nói nhảm đi, đưa quần áo đến đây!" Diệp Lãng nói.
"Không được, người dáng vóc không giống nhau mặc vào cám giác sẽ khác ngay, khôi lỗi của ngươi nhỏ hơn ta, dáng người cũng không tốt như ta, mặc vào nhất định sẽ rất khó xem, Lãnh Huyết Thất nói cũng thuận tiện đề cao mình một chút.
"Không sao cả, cái này có thể sửa!" Diệp Lãng nói, lớn thì còn có thể sửa nhỏ, nếu nhỏ mới phiền toái!
"Ta không..." Lãnh Huyết Thất nói.
"Cái này cùng không biết, ngươi có phái là nữ nhân không?" Diệp Lãnh thực trực tiếp nói.
"Nữ nhân chưa chắc phải biết thứ này, Lãnh Huyết Ngũ cũng không vậy." Lãnh Huyết Thất tùy tiện kéo Lãnh Huyết Ngũ xuống nước, chẳng qua nàng không thể tưởng được là --
"Tiểu Ngũ biết, vốn muốn để cho nàng sửa mà!" Diệp Lãnh nói ra một sự thực, có điều sự thực này chỉ có hai người bọn họ biết.
"Không có khả năng, Lãnh Huyết Ngũ..." Lãnh Huyết Thất giật mình, không thể tin được nhìn Lãnh Huyết Ngũ, mà nàng còn muốn nói cái gì đó lại bị Diệp Lãng đánh gảy.
"Ngươi có đưa hay không, không thì chúng ta đi vậy!" Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Thất hỏi, cùng không có không kiên nhẫn, cùng không có sinh khí chỉ bình thản nói
"Ha ha, khôi lỗi thiếu nữ của ngươi mặc đồ màu trắng nhất định sẽ rất đẹp." Lãnh Huyết Thất lấy ra một kiện lễ phục màu trắng, bộ dáng có điểu đơn giản nhưng cũng không mất đi khí chất cao quý. Hơn nữa lễ phục này cũng không tính là gợi cảm.
Không tính là gợi cảm với Lãnh Huyết Thất mà nói quá thực rất ít, bất quá, làm một kẻ lừa đảo thi đôi khi nàng cũng phải giả trang thục nữ nên cũng sẽ có một vài lễ phục của thục nữ...
Mà sỡ dĩ Lãnh Huyết Thất chọn cái này cũng vì lễ phục này đủ thục nữ, để cho Hoàng Đế Chu Tước đế quốc một cái ấn tượng tôt, chính nàng cũng thay một bộ quần áo thục nữ.
"Khôi lỗi của ta thì mặc gì chẳng đẹp!" Diệp Lãng một bên tiếp nhận lễ phục một bên nói cùng bắt đầu cởi đồ thay quần áo, tất nhiên là khôi lỗi thiểu nữ...
"Tiểu sắc lang!" Lãnh Huyết Ngũ còn nói vào một câu, mỗi lần Diệp Lãng ra lệnh khôi lỗi thiếu nữ cởi quán áo nàng cũng khinh bỉ Diệp Lãng một chút.
"Không có cởi sạch thì sao lại là sắc lang, bao giờ cởi sạch thì ngươi lại hô!" Diệp Lãng thuận miệng trả lời.
"Hừ! Việc cời sạch đâu phải ngươi chưa từng làm qua!" Lãnh Huyết Ngũ hừ nói "Đúng vậy, ta đã làm, ta đãu có bảo ngươi không được hò đâu, chỉ là khi nào không cởi sạch thì đừng kêu thôi" Diệp Lãng không thèm để ý trả lời.
"..." Lãnh Huyết Ngũ không còn lời nào để nói.
Lãnh Huyết Thất có **** há hốc mồm.
"Tốt lắm, xuất phát! Ách- giờ chúng ta trốn ở đây, lễ phục này không có cả yếm..." Diệp Lãng đột nhiên phát hiện vấn đề nghiêm trọng này, mặc vào lễ phục rồi thì hai người không thể núp ở bộ ngực được nữa, không chỉ thế mà chỗ khác cũng không được.
"..." Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất trầm mặc.
"Nếu không chủng ta trốn dưới váy đi, cam đoan không ai phát hiện!" Diệp Lãng nhìn váy khôi lỗi thiếu nữ, chỉ cần không "lộ hàng" thì núp trong đó sẽ không ai phát hiện ra được.
"Cũng nhọc lòng ngươi nghĩ ra được chỗ như vậy, chỗ đó sao có thể giấu người được?" Lãnh Huyết Ngũ tức giận nói
"Có gì đâu, giấu được là tốt rồi!" Diệp Lãng trả lời.
"Đây là chỗ tư mật của nữ hài tử!"
"Nàng cũng không phải người thật chỉ là khôi lỗi thôi có gì đầu." Diệp Lãng không thèm để ý trả lỗi.
"Cũng không được, cảm giác không tốt!" Lãnh Huyết Ngũ lắc đầu nói.
"Thế này không được, thế kia cùng không được, nữ nhàn thật phiền toái... Nữ nhân? Đúng rồi, ta có biện pháp!" Khi Diệp Lãng nhắc tới nữ nhân đột nhiên nhớ đến thứ nữ nhàn thích nhát, ách, là nữ nhắn trên địa cầu ấy.
"Biện pháp gì?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi, trong lòng thầm nghĩ ngươi đừng nghĩ ra biện pháp ngu ngốc gì – nếu không ta một cước đá bay ngay.
"Lấy một cái bao nhỏ kín một chút hoặc là túi sách cầm tay cùng được!" Diệp Lãng nói, cũng rất nhanh tìm ra một cái tiểu tay nãi bằng vải dệt màu trắng tinh xảo, cái bao này dư sức mang theo Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ, đeo trên người chẳng những không có cảm giác phá hư mà còn tăng thêm vài phẩn đáng yêu.
"Cái này rất tốt, cứ như vậy đi!" Lãnh Huyết Ngũ nói lôi kéo Diệp Lãng nhảy vào trong cái bao kia, về phần sửa chữa lễ phục thì nàng tính lên xe ngựa rồi làm!
Mà khi Diệp Lãng lên xe ngựa đã xảy ra một chuyện nhỏ, coi như trong tinh lý, đó là quan viên của Chu Tước uyển chuyển cự tuyệt Lãnh Huyết Thất đi theo.
Lần này Hoàng Đế Chu Tước Đế quốc mời Lôi Đế tiểu thư, cũng không mời cả Lãnh Huyết Thất nên không thể để Lãnh Huyết Thất đi cùng, tuy như vậy sẽ làm Lãnh Huyẻt Thất mất mặt, nhưng điều này Lãnh Huyết Thất cũng hiểu.
Người mà Hoàng Đế mời thì khác nếu muốn gặp ngươi nhất định sẽ kêu tên ngươi - mà không có thì có nghĩa là hắn không muốn gặp, người thường còn có thể đi theo cho vui nhưng Hoàng Đế thì không thể.
"Ta thuận đường đi hoàng cung thôi, hôm qua ta hẹn Long Hinh công chúa, Long Dương vương tử rồi, bây giờ thuận tiện qua chào bọn họ, cái này ngươi sẽ không để ý tới chứ?" Lãnh Huyết Thất biết điều đó, bất quá nàng cùng muốn thử một phen không được thì đi gặp công chúa vương tử vậy.
"Cái này đương nhiên không sao..." Chu Tước quan viên toát mồ hôi nói, biết những người này cùng không dễ đắc tội, may mà vừa rồi uyển chuyền cự tuyệt, nếu không thì phiền toái
"Long Dương vương tử? Có phải là có long dương chi phích (đồng tính luyến ái - DG) không?" Diệp Lãnh nghe thấy tên này liền nở nụ cười.
"Cái này quả thật có..." Quan viên Chu Tước mặt toát mồ hôi nói, Long Dương vương tử này chẳng lẽ đã làm chuyện kỳ quái gi với vị Lôi Đế tiểu thư này sao?
"Thật sự có à, thật là có ý tứ nha." Diệp Lãng kinh ngạc nổi, hắn chỉ nói giỡn thôi, không nghĩ tới thật sự trúng,
Chẳng qua long dương chi phích như lời Diệp Lãnh và quan viên không phải giống nhau, Long Dương vương tử này quả thật có mê cái loại này, cũng có bệnh thích nam, nhưng là kiểu khác...
Nhưng vì sự hiểu lầm này mà về sau, mỗi lần Diệp Lãng gặp Long Dương vương tử đều theo bản năng tránh đi, tránh đi càng xa càng tốt!
"Lôi Đế tiểu thư còn có vị..." Chu Tước quan viên muốn gọi người lên xe, bất quá lại quên mất mình không biểt tên của Lãnh Huyết Thất nên nhất thời dừng lại một chút.
"Ta gọi là Tiết Kỳ, là biểu tỷ của Lôi Đế." Lãnh Huyết Thất thực thức thời tự giới thiệu.
"Ừ, Tiết tiểu thư, mời hai người lên xe ngựa!" Chu Tước quan viên cung kính nói cùng làm một cái tư thể mời.
Vừa lên xe ngựa, Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ liền nhảy ra cái bọc, Lãnh Huyết Ngũ trực tiếp giúp khôi lỗi thiếu nữ sửa lễ phục, mà Diệp Lãng đứng một bên, thực không khách khí chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ, tuy Lãnh Huyết Ngũ chưa chắc đã nghe theo.
"Tiểu bất điểm!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng đang chỉ huy, nghiêm túc gọi.
"Chuyện gì? Ta bề bộn nhiều việc lắm." Diệp Lãng chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ sửa chữa từng chỗ một, nhìn kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ múa may, đúng vậy, là múa may, giờ đây kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ giống như một thanh đoản kiểm lượn lờ qua lại...
Phải nói nữ công gia chánh của Lãnh Huyết Ngũ quả thật rất tốt, rất nhanh đã biển lễ phục không hợp thân này trở nên thích hợp, hơn nữa nàng còn sữa chữa thêm một chút, làm lễ phục giống như chuyên môn tạo ra cho khôi lôi thiếu nữ vậy, về phần chỉ huy của Diệp Lãng? Cái kia trên cơ bản là mặc kệ, ngẫu nhiên mới có 1, 2 chủ ý tốt
Đối với cách ăn mặc của nữ hài tử, Diệp Lãng hoàn toàn là một người binh thường, nếu không lúc trước hắn cùng không kêu Liễu Phi Yên qua dạy Chân Tiểu Yên ăn mặc.
Lãnh Huyết Thất nhìn Lãnh Huyết Ngũ, có điểm ngoài ý muốn, không ngờ Lãnh Huyết Ngũ lại biết thứ này, bất quá cùng không để ý nhiều vị nữ hai tử biết thứ này cũng không kỳ quái, cho dù là một sát thủ lãnh huyết.
"Tiểu bất điểm, ngươi nhớ kỹ, khi vào hoàng cung nhìn thấy Hoàng Thượng thì không được xằng bậy, tận khả năng lấy lòng Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng an bài ngươi vào yến hội của hoàng gia! Nhất định phải nhớ kỹ mục đích của chúng ta!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng nói, nàng có chút lo lắng tính cách của Diệp Lãng, không thèm để ý đến chuyện gì, hơn nữa còn mơ mơ màng màng, không biết chừng lại mơ hồ một cái đi đắc tội Chu Tước Hoàng Đế không chừng,
Đến lúc đó đừng nói là tiến vào hoàng gia yến hội mà ngay cả mạng nhỏ cũng khó giữ.
"Ừ, đã biết, ta sẽ nhớ kỹ... nếu ta nhớ đến..." Diệp Lãng nói, rất thành thật.
“ ”
"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi hỗ trợ trông coi một chút, đừng quá dung túng tiểu bất điểm này!" Lãnh Huyết Thất chỉ có thể đặt hy vọng vào người Lãnh Huyết Ngũ, mà đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu có thể thì nàng sẽ không ký thác hy vọng trên người Lãnh Huyết Ngũ bởi nàng chỉ biết giết người, đổi với những chuyện khác có thể nói là dốt đặc cán mai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.