Chương 8: Mưu kế thâm hiểm-giúp đỡ Khuynh Thành
Cẩu Tác Giả
18/10/2023
Tiêu Phong chạy xuống hỏi Yên Nhiên
"Đám lính này đến đây làm gì vậy?"
"Nghe nói bọn chúng đang tìm người, chúng ta xem sao"
Yên Nhiên nói rồi cùng cậu ra bên ngoài, phía trước là một đám lính được dẫn đầu bởi Triệu lý, ông ta thấy cậu liền chạy đến
"Vi huynh đài có người muốn gặp huynh vui lòng đi theo ta!"
Tiêu Phong định từ chối nhưng lại thấy bọn chúng mặt giáp và có huy hiệu của đế quốc
"Đi theo bọn chúng cũng không bị gì, chi bằng mình đi theo bọn chúng xem sao"
Cậu tự nhủ với bản thân rồi cũng đồng ý đi theo tên, Tiêu Phong vẫy tay tạm biệt Yên Nhiên
"Có duyên sẽ gặp lại"
Nói rồi cậu đi theo tên Triệu Lý, Yên Nhiên nhìn theo bóng lưng của cậu
"Tiêu tiên sinh nhất định phải an toàn trở về!"
(chuyển cảnh ở phủ quân sư của đế quốc)
Triệu lý cùng với Tiêu Phong bước vào trong, bên trong có 1 tấm màng che lại nên cậu chỉ nhìn được bóng của tên kia, cùng lúc Triệu Lý chấp tay lại quỳ xuống mà nói
"Ta đã dẫn hắn về cho ngài"
"Ngươi lui xuống trước đi"
Tên Triệu Lý nghe vậy cũng quay lưng đi ra ngoài, từ trong bức màng một cô gái từ từ bước ra
"Ta là Lâm Ánh Tuyết, là quân sư của đế quốc, trước khi nói ký do ta kêu ngươi đến đây, ngươi tự giới thiệu bản thân trước đi".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tự Dưng Thành Mẹ Kế
2. Mọi Người Đều Đọc Được Suy Nghĩ Của Ta
3. Ta Là Nữu Hỗ Lộc Thị
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
"Tại hạ là Tiêu Phong, xin hỏi lý do ngài kêu ta đến"
"Ta cần ngươi để thực hiện kế hoạch lật đổ nữ đế, chỉ cần ngươi giúp ta, sau này khi ta lên làm nữ đế sẽ không quên ngươi"
Cô ta cười đáp, lúc này Tiêu Phong bắt đầu nhớ lại lúc tên ma tôn đánh với Khuynh Thành nó đã gọi cô là nữ đế, chưa hết Khuynh Thành cũng rất mạnh, nếu thực sự là vậy thì bằng mọi cách cậu cũng phải ngăn việc này lại, suy nghĩ một lúc rồi cậu nói
"Ngài có thể cho ta hiểu rõ hơn được không?"
"Rất đơn giản ta sẽ cho người đánh cô ta, khi cô ta đã hết sức thì ngươi lao vào đánh"
Tiêu Phong đắn đo suy nghĩ một lúc rồi nói
"Ta mới đến nơi này nên không biết nữ đế là ai"
Ánh Tuyết nghe cậu nói vậy liền bật cười
"Ngươi cũng thú vị đó, nữ đế của đế quốc là Khuynh Thành, 1 vài ngày trước con nhỏ đó đã lên núi ẩn cư, khiến cho các đại thần khác rất bất mãn, giờ chỉ cần giết được nó chắc chắn ta sẽ được lên làm nữ đế"
Tiêu Phong suy nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý, bọn chúng muốn giết Khuynh Thành ta phải ngăn lại, bây giờ ta chỉ cần giả vờ đồng ý, đến lúc mấu chốt thì sẽ trở mặt
Sau khi được lời đồng ý của cậu cô ta sắp xếp cho cậu một căn phòng để ở
"Ngày mai sẽ bắt đầu kế hoạch"
Nói xong cô ta liền rời đi.
Tiêu Phong chìm trong suy nghĩ của bản thân từ lúc xuyên không đến giờ chỉ mới có vài ba ngày chứ cũng chắn lâu nhưng rất nhiều chuyện đã xảy ra, mặc dù Khuynh Thành không cho cậu tài nguyên tu luyện cũng chẵn dạy cậu võ công nhưng cô ấy lại rất quan tâm đến cậu, từ lúc mới xuyên không đến đây nếu không có Khuynh Thành thì giúp đỡ thì có lẽ cậu đã chết ở nơi hoang vu này rồi, nên cậu nhất định phải cứu cô ấy.
Tối hôm đó Tiêu Phong nằm trằn trọc mãi không ngủ được, sáng ra cậu mệt mỏi, rồi đi vào bàn ăn, vừa ăn xong Ánh Tuyết liền ra lệnh cho người lên núi tấn công nữ đế, còn Tiêu Phong được giao cho nhiệm vụ đứng trên cây chờ thời cơ thích hợp để tấn công.
Đi được một lúc Tiêu Phong và đám người đó đã đến dưới chân núi nam sơn nơi nữ đế ẩn cư, đám người của Ánh Tuyết và cô từ từ bước vào trong còn cậu thì di chuyển trên cây, bỗng một bóng hình to lớn xuất hiện nó bắt đầu tiến lại gần đám người của Ánh Tuyết.
"Là xà tinh"
Một tên trong số chúng hét lên, xà tinh lao nhanh đến nó vô cùng hung dữ chỉ ngoạm một cái liền giết được vài chục tên, những tên còn lại cũng không phải là đối thủ của xà tinh, nhưng may mắn Ánh Tuyết đã dùng trận pháp nhốt con xà tinh lại
Ánh Tuyết mặc dù không giỏi võ công cảnh giới cũng không cao nhưng bù lại cô ta lại có bộ não thông minh tính toán như thần và khả năng sử dụng trận pháp hơn người.
Mặc dù đã phong ấn con xà tinh lại nhưng số người của Ánh Tuyết (tính cả Tiêu Phong) từ năm mươi tên giờ chỉ còn lại ba mươi sáu tên. Sau một lúc cuối cùng cũng đến nơi, bọn người của Ánh Tuyết lao về phía "long thần tông" mà tấn công, bọn chúng vừa lao đến đã bị một luồng uy áp tấn công, thổi bay đi, Ánh tuyết thấy tình hình không ổn liền ra lệnh cho cậu tấn công, Tiêu Phong nhảy xuống nhưng thay vì tấn công Khuynh Thành cậu lại tấn công người của Ánh Tuyết nhưng điều làm cậu không ngờ tới là, khi cậu vừa đánh về phía người của Ánh Tuyết thì một kết giới được hiện ra hàng nghìn bàn tay bằng máu hiện ra bám lấy cơ thể cậu.
"Đám lính này đến đây làm gì vậy?"
"Nghe nói bọn chúng đang tìm người, chúng ta xem sao"
Yên Nhiên nói rồi cùng cậu ra bên ngoài, phía trước là một đám lính được dẫn đầu bởi Triệu lý, ông ta thấy cậu liền chạy đến
"Vi huynh đài có người muốn gặp huynh vui lòng đi theo ta!"
Tiêu Phong định từ chối nhưng lại thấy bọn chúng mặt giáp và có huy hiệu của đế quốc
"Đi theo bọn chúng cũng không bị gì, chi bằng mình đi theo bọn chúng xem sao"
Cậu tự nhủ với bản thân rồi cũng đồng ý đi theo tên, Tiêu Phong vẫy tay tạm biệt Yên Nhiên
"Có duyên sẽ gặp lại"
Nói rồi cậu đi theo tên Triệu Lý, Yên Nhiên nhìn theo bóng lưng của cậu
"Tiêu tiên sinh nhất định phải an toàn trở về!"
(chuyển cảnh ở phủ quân sư của đế quốc)
Triệu lý cùng với Tiêu Phong bước vào trong, bên trong có 1 tấm màng che lại nên cậu chỉ nhìn được bóng của tên kia, cùng lúc Triệu Lý chấp tay lại quỳ xuống mà nói
"Ta đã dẫn hắn về cho ngài"
"Ngươi lui xuống trước đi"
Tên Triệu Lý nghe vậy cũng quay lưng đi ra ngoài, từ trong bức màng một cô gái từ từ bước ra
"Ta là Lâm Ánh Tuyết, là quân sư của đế quốc, trước khi nói ký do ta kêu ngươi đến đây, ngươi tự giới thiệu bản thân trước đi".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tự Dưng Thành Mẹ Kế
2. Mọi Người Đều Đọc Được Suy Nghĩ Của Ta
3. Ta Là Nữu Hỗ Lộc Thị
4. Không Hẹn Mà Đến
=====================================
"Tại hạ là Tiêu Phong, xin hỏi lý do ngài kêu ta đến"
"Ta cần ngươi để thực hiện kế hoạch lật đổ nữ đế, chỉ cần ngươi giúp ta, sau này khi ta lên làm nữ đế sẽ không quên ngươi"
Cô ta cười đáp, lúc này Tiêu Phong bắt đầu nhớ lại lúc tên ma tôn đánh với Khuynh Thành nó đã gọi cô là nữ đế, chưa hết Khuynh Thành cũng rất mạnh, nếu thực sự là vậy thì bằng mọi cách cậu cũng phải ngăn việc này lại, suy nghĩ một lúc rồi cậu nói
"Ngài có thể cho ta hiểu rõ hơn được không?"
"Rất đơn giản ta sẽ cho người đánh cô ta, khi cô ta đã hết sức thì ngươi lao vào đánh"
Tiêu Phong đắn đo suy nghĩ một lúc rồi nói
"Ta mới đến nơi này nên không biết nữ đế là ai"
Ánh Tuyết nghe cậu nói vậy liền bật cười
"Ngươi cũng thú vị đó, nữ đế của đế quốc là Khuynh Thành, 1 vài ngày trước con nhỏ đó đã lên núi ẩn cư, khiến cho các đại thần khác rất bất mãn, giờ chỉ cần giết được nó chắc chắn ta sẽ được lên làm nữ đế"
Tiêu Phong suy nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý, bọn chúng muốn giết Khuynh Thành ta phải ngăn lại, bây giờ ta chỉ cần giả vờ đồng ý, đến lúc mấu chốt thì sẽ trở mặt
Sau khi được lời đồng ý của cậu cô ta sắp xếp cho cậu một căn phòng để ở
"Ngày mai sẽ bắt đầu kế hoạch"
Nói xong cô ta liền rời đi.
Tiêu Phong chìm trong suy nghĩ của bản thân từ lúc xuyên không đến giờ chỉ mới có vài ba ngày chứ cũng chắn lâu nhưng rất nhiều chuyện đã xảy ra, mặc dù Khuynh Thành không cho cậu tài nguyên tu luyện cũng chẵn dạy cậu võ công nhưng cô ấy lại rất quan tâm đến cậu, từ lúc mới xuyên không đến đây nếu không có Khuynh Thành thì giúp đỡ thì có lẽ cậu đã chết ở nơi hoang vu này rồi, nên cậu nhất định phải cứu cô ấy.
Tối hôm đó Tiêu Phong nằm trằn trọc mãi không ngủ được, sáng ra cậu mệt mỏi, rồi đi vào bàn ăn, vừa ăn xong Ánh Tuyết liền ra lệnh cho người lên núi tấn công nữ đế, còn Tiêu Phong được giao cho nhiệm vụ đứng trên cây chờ thời cơ thích hợp để tấn công.
Đi được một lúc Tiêu Phong và đám người đó đã đến dưới chân núi nam sơn nơi nữ đế ẩn cư, đám người của Ánh Tuyết và cô từ từ bước vào trong còn cậu thì di chuyển trên cây, bỗng một bóng hình to lớn xuất hiện nó bắt đầu tiến lại gần đám người của Ánh Tuyết.
"Là xà tinh"
Một tên trong số chúng hét lên, xà tinh lao nhanh đến nó vô cùng hung dữ chỉ ngoạm một cái liền giết được vài chục tên, những tên còn lại cũng không phải là đối thủ của xà tinh, nhưng may mắn Ánh Tuyết đã dùng trận pháp nhốt con xà tinh lại
Ánh Tuyết mặc dù không giỏi võ công cảnh giới cũng không cao nhưng bù lại cô ta lại có bộ não thông minh tính toán như thần và khả năng sử dụng trận pháp hơn người.
Mặc dù đã phong ấn con xà tinh lại nhưng số người của Ánh Tuyết (tính cả Tiêu Phong) từ năm mươi tên giờ chỉ còn lại ba mươi sáu tên. Sau một lúc cuối cùng cũng đến nơi, bọn người của Ánh Tuyết lao về phía "long thần tông" mà tấn công, bọn chúng vừa lao đến đã bị một luồng uy áp tấn công, thổi bay đi, Ánh tuyết thấy tình hình không ổn liền ra lệnh cho cậu tấn công, Tiêu Phong nhảy xuống nhưng thay vì tấn công Khuynh Thành cậu lại tấn công người của Ánh Tuyết nhưng điều làm cậu không ngờ tới là, khi cậu vừa đánh về phía người của Ánh Tuyết thì một kết giới được hiện ra hàng nghìn bàn tay bằng máu hiện ra bám lấy cơ thể cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.