Chương 14: Tiêu diệt đại bắc- Uy danh thiên hạ
Cẩu Tác Giả
21/10/2023
Tiêu Phong cưỡi trên thần long mà bay về phía kinh thành đại bắc, nhưng
chỉ vừa tiến vào lãnh thổ của đại bắc thì một đám cung thủ bắn tên liên
tiếp về phía cậu.
"Xem ra trước khi đến kinh thành đại bắc chúng ta phải hạ hết những khu vực khác rồi."
Tiêu Phong nói với thần long rồi dùng long chắn chặn lại những muỗi tên đó xong liền thi triển hắc hỏa thiêu rụi bọn chúng.
(chuyển cảnh sang cung của đại bắc)
Tên lính vội chạy vào hốt hoảng.
"Cấp báo! Cấp báo! Muôn tâu hoàng thượng quân của ta đã bị một tên không rõ danh tính tiêu diệt toàn bộ, chưa hết hắn ta còn đang bay về phía kinh thành."
Tên vua của đại bắc ngồi trên ghế bình thản mà nói.
"Ngươi cứ yên tâm ta đã có chuẩn bị."
Nói xong hắn ta vỗ tay vài cái, từ phía sau có năm tên tu tiên giả cảnh giới nguyên anh bước ra.
"Chỉ là một tên tép riu mà cũng cần đến chúng ta sao."
Một tên trong số chúng lên tiếng.
"Tên này cũng không tầm thường chắc cũng không là gì với các ngươi đâu nhỉ?"
"Tất nhiên là vậy rồi haha."
Một tên cười to đáp lại.
Rồi bọn chúng dùng ngự kiếm phi hành bay đi.
Lúc này Tiêu Phong cũng đã tiến khá sâu vào lãnh thổ đại bắc, trên đường bay cậu còn tiện tay hạ luôn vài thành trì, lúc này lại có một đội quân phía dưới chân cậu, tên tướng quân chỉ huy đội quân hét lên.
"Tiểu tử ngươi có giỏi thì đừng bay nữa, xuống đây đánh với ta."
Tiêu Phong thấy hắn khiêu khích như thể cũng khá tức giận, cậu cưỡi thần long lao xuống mặt đất với tốc độ cực kì nhanh, gần đến mặt đất cậu nhảy khỏi thần long rồi thu thần long vào lại cơ thể.
Tên tướng quân cầm chắc thanh kiếm trong tay mình, ông tập trung hết sức quan sát từng động tác của cậu.
Tiêu Phong thấy ông ta như vậy cũng thấy khá thú vị, cậu quyết định sẽ dùng kiếm thuật thuần túy để đánh với ông ta.
Tiêu Phong bước tới chậm rãi rồi rút thanh kiếm của một tên lính đang đứng.
"Đến đây đi."
Tiêu Phong cầm thanh kiếm trên tay mà nói, tên tướng quân cũng lao đến chém một nhát mạnh nhắm vào cổ cậu, nhưng Tiêu Phong đã nhanh chóng dùng kiếm của mình chặn lại, mặc dù đã chặn được nhưng cậu cũng khá khó khăn để chống cự lại, tên tướng quân thu kiếm về phía sau rồi tận dụng lực bật đâm mạnh vào người cậu, Tiêu Phong nhảy lùi về sau vài bước rồi cậu vung thanh kiếm của mình lên phản công tên tướng quân tức thời bị chém chỉ kịp đưa kiếm lên đỡ nhưng đã chậm một nhịp, ông ta đã bị đâm vào vai, Tiêu Phong muốn kết thúc trận chiến, nhưng tên tướng quân đã gồng hết cơ bắp trên cơ thể rồi dùng cả tay để giữ kiếm của cậu lại, sau đó ông ta dùng chút sức còn lại cầm kiếm chém về phía cố cậu, nhưng điều làm ông không ngờ là Tiêu Phong sau khi bị chém vào cổ ấy vậy mà lại không hề hấn gì ngay đến cả một vết thương nhỏ cũng không có.
Ngay từ đầu Tiêu Phong đã nắm chắc phần thắng do cậu đã là viên mãn tầng một nên những loại vũ khí bình thường này gần như không gây một chút sát thương nào lên người cậu.
"Kết thúc rồi."
Nói xong Tiêu Phong dồn lực vào cổ tay chém mạnh thanh kiếm cắt đôi người tên tướng quân ra, máu tươi bắn ra tung tóe, những tên lính thấy tướng quân của mình bị giết thì hoảng sợ mà bỏ chạy, Tiêu Phong nhìn những tên đang định bỏ chạy mà hỏi.
"Các ngươi nghĩ bản thân có thể chạy được sao?"
Nói rồi cậu dùng long áp, ngay lập tức một cỗ uy áp cực lớn đè bẹp những tên lính đó, khiến chúng thịt nát xương tan.
Tiêu Phong vừa định triệu hồi thần long ra thì từ trên không trung năm tên tu tiên giả cảnh giới nguyên anh dùng ngự kiếm phi hành đáp xuống.
"Tiểu tử ngươi muốn bị ai trong bọn ta giết đây?"
Một tên cười ma mị hỏi.
"Ngươi hay ta chết còn chưa rõ đâu."
Nói xong Tiêu Phong lao về phía năm tên đó, bọn chúng cũng cầm vũ khí lên hét to mà đánh tới.
"Long thần kiếm."
"Long quyền."
"Long nộ."
"Long hỏa."
"Long thấu."
Nghe tên và nhìn đòn đánh của bọn chúng thì có vẻ rất mạnh nhưng Tiêu Phong chỉ đơn giản dùng long chắn mà chặn lại toàn bộ khiến bọn chúng ba phần kinh hãi bảy phần còn lại như ba.
"Để ta cho các ngươi xem thế nào mới là chiêu thức của rồng thực sự."
Tiêu Phong cười khinh bỉ nói rồi cậu nhảy lên dùng ngự long phi hành rồi triệu hồi long hồn của thần long, tay trái thi triển long toái còn tay phải thì dùng long lực, uy áp xung quanh ngày càng gia tăng.
Cả năm tên tu tiên giả cũng cố gắng chống cự trước luồng uy áp đó, rõ ràng chỉ là một tên thể tu sao lại mạnh đến vậy được chứ, còn chưa để hắn suy nghĩ xong Tiêu Phong đã tung ra hết chừng ấy chiêu, khói bốc ra nghi ngút, sau một lúc khói cũng tan dần đi, bên trong chỉ còn lại xác của năm tên đó.
Tiêu Phong lại triệu hồi thần long rồi cưỡi lên tiếp tục bay về hướng kinh thành của đại bắc, lúc này không còn gì cản đường cậu nữa nên chỉ một lúc Tiêu Phong đã đến được kinh thành của đại bắc cậu nhảy khỏi thần long rồi thu ông vào cơ thể, đi bộ thêm một lúc Tiêu Phong đã đến cung điện của đại bắc cậu vừa đi vừa dùng long áp khiến cho những tên lính gác xung quanh thịt nát xương tan, rồi cậu dừng lại trước mặt vua của đại bắc, ông ta vô cùng sợ hãi mà lùi về sau mấy bước.
"Xem ra hôm nay là ngày mà lục địa này mất đi một cường quốc rồi."
Tiêu Phong nói xong liền dùng long toái đánh về phía tên vua ấy khiến hắn ta bị đánh bay đi nửa thân trên, máu vương vãi khắp nơi.
Ba ngày sau sự kiện đó.
Tin đồn về việc Tiêu Phong một mình đánh bại đại bắc đã lan truyền khắp nơi giờ đây không ai là không biết
"Vô địch thể tu Tiêu Phong."
Tiêu Phong cũng đã rời khỏi hà bắc khoảng một ngày, cuối cùng cậu cũng tìm đến được một đất nước khác, Tiêu Phong đứng trước cổng thành vừa định bước vào thì từ xa có một cô gái chạy lại về phía cậu.
"Xem ra trước khi đến kinh thành đại bắc chúng ta phải hạ hết những khu vực khác rồi."
Tiêu Phong nói với thần long rồi dùng long chắn chặn lại những muỗi tên đó xong liền thi triển hắc hỏa thiêu rụi bọn chúng.
(chuyển cảnh sang cung của đại bắc)
Tên lính vội chạy vào hốt hoảng.
"Cấp báo! Cấp báo! Muôn tâu hoàng thượng quân của ta đã bị một tên không rõ danh tính tiêu diệt toàn bộ, chưa hết hắn ta còn đang bay về phía kinh thành."
Tên vua của đại bắc ngồi trên ghế bình thản mà nói.
"Ngươi cứ yên tâm ta đã có chuẩn bị."
Nói xong hắn ta vỗ tay vài cái, từ phía sau có năm tên tu tiên giả cảnh giới nguyên anh bước ra.
"Chỉ là một tên tép riu mà cũng cần đến chúng ta sao."
Một tên trong số chúng lên tiếng.
"Tên này cũng không tầm thường chắc cũng không là gì với các ngươi đâu nhỉ?"
"Tất nhiên là vậy rồi haha."
Một tên cười to đáp lại.
Rồi bọn chúng dùng ngự kiếm phi hành bay đi.
Lúc này Tiêu Phong cũng đã tiến khá sâu vào lãnh thổ đại bắc, trên đường bay cậu còn tiện tay hạ luôn vài thành trì, lúc này lại có một đội quân phía dưới chân cậu, tên tướng quân chỉ huy đội quân hét lên.
"Tiểu tử ngươi có giỏi thì đừng bay nữa, xuống đây đánh với ta."
Tiêu Phong thấy hắn khiêu khích như thể cũng khá tức giận, cậu cưỡi thần long lao xuống mặt đất với tốc độ cực kì nhanh, gần đến mặt đất cậu nhảy khỏi thần long rồi thu thần long vào lại cơ thể.
Tên tướng quân cầm chắc thanh kiếm trong tay mình, ông tập trung hết sức quan sát từng động tác của cậu.
Tiêu Phong thấy ông ta như vậy cũng thấy khá thú vị, cậu quyết định sẽ dùng kiếm thuật thuần túy để đánh với ông ta.
Tiêu Phong bước tới chậm rãi rồi rút thanh kiếm của một tên lính đang đứng.
"Đến đây đi."
Tiêu Phong cầm thanh kiếm trên tay mà nói, tên tướng quân cũng lao đến chém một nhát mạnh nhắm vào cổ cậu, nhưng Tiêu Phong đã nhanh chóng dùng kiếm của mình chặn lại, mặc dù đã chặn được nhưng cậu cũng khá khó khăn để chống cự lại, tên tướng quân thu kiếm về phía sau rồi tận dụng lực bật đâm mạnh vào người cậu, Tiêu Phong nhảy lùi về sau vài bước rồi cậu vung thanh kiếm của mình lên phản công tên tướng quân tức thời bị chém chỉ kịp đưa kiếm lên đỡ nhưng đã chậm một nhịp, ông ta đã bị đâm vào vai, Tiêu Phong muốn kết thúc trận chiến, nhưng tên tướng quân đã gồng hết cơ bắp trên cơ thể rồi dùng cả tay để giữ kiếm của cậu lại, sau đó ông ta dùng chút sức còn lại cầm kiếm chém về phía cố cậu, nhưng điều làm ông không ngờ là Tiêu Phong sau khi bị chém vào cổ ấy vậy mà lại không hề hấn gì ngay đến cả một vết thương nhỏ cũng không có.
Ngay từ đầu Tiêu Phong đã nắm chắc phần thắng do cậu đã là viên mãn tầng một nên những loại vũ khí bình thường này gần như không gây một chút sát thương nào lên người cậu.
"Kết thúc rồi."
Nói xong Tiêu Phong dồn lực vào cổ tay chém mạnh thanh kiếm cắt đôi người tên tướng quân ra, máu tươi bắn ra tung tóe, những tên lính thấy tướng quân của mình bị giết thì hoảng sợ mà bỏ chạy, Tiêu Phong nhìn những tên đang định bỏ chạy mà hỏi.
"Các ngươi nghĩ bản thân có thể chạy được sao?"
Nói rồi cậu dùng long áp, ngay lập tức một cỗ uy áp cực lớn đè bẹp những tên lính đó, khiến chúng thịt nát xương tan.
Tiêu Phong vừa định triệu hồi thần long ra thì từ trên không trung năm tên tu tiên giả cảnh giới nguyên anh dùng ngự kiếm phi hành đáp xuống.
"Tiểu tử ngươi muốn bị ai trong bọn ta giết đây?"
Một tên cười ma mị hỏi.
"Ngươi hay ta chết còn chưa rõ đâu."
Nói xong Tiêu Phong lao về phía năm tên đó, bọn chúng cũng cầm vũ khí lên hét to mà đánh tới.
"Long thần kiếm."
"Long quyền."
"Long nộ."
"Long hỏa."
"Long thấu."
Nghe tên và nhìn đòn đánh của bọn chúng thì có vẻ rất mạnh nhưng Tiêu Phong chỉ đơn giản dùng long chắn mà chặn lại toàn bộ khiến bọn chúng ba phần kinh hãi bảy phần còn lại như ba.
"Để ta cho các ngươi xem thế nào mới là chiêu thức của rồng thực sự."
Tiêu Phong cười khinh bỉ nói rồi cậu nhảy lên dùng ngự long phi hành rồi triệu hồi long hồn của thần long, tay trái thi triển long toái còn tay phải thì dùng long lực, uy áp xung quanh ngày càng gia tăng.
Cả năm tên tu tiên giả cũng cố gắng chống cự trước luồng uy áp đó, rõ ràng chỉ là một tên thể tu sao lại mạnh đến vậy được chứ, còn chưa để hắn suy nghĩ xong Tiêu Phong đã tung ra hết chừng ấy chiêu, khói bốc ra nghi ngút, sau một lúc khói cũng tan dần đi, bên trong chỉ còn lại xác của năm tên đó.
Tiêu Phong lại triệu hồi thần long rồi cưỡi lên tiếp tục bay về hướng kinh thành của đại bắc, lúc này không còn gì cản đường cậu nữa nên chỉ một lúc Tiêu Phong đã đến được kinh thành của đại bắc cậu nhảy khỏi thần long rồi thu ông vào cơ thể, đi bộ thêm một lúc Tiêu Phong đã đến cung điện của đại bắc cậu vừa đi vừa dùng long áp khiến cho những tên lính gác xung quanh thịt nát xương tan, rồi cậu dừng lại trước mặt vua của đại bắc, ông ta vô cùng sợ hãi mà lùi về sau mấy bước.
"Xem ra hôm nay là ngày mà lục địa này mất đi một cường quốc rồi."
Tiêu Phong nói xong liền dùng long toái đánh về phía tên vua ấy khiến hắn ta bị đánh bay đi nửa thân trên, máu vương vãi khắp nơi.
Ba ngày sau sự kiện đó.
Tin đồn về việc Tiêu Phong một mình đánh bại đại bắc đã lan truyền khắp nơi giờ đây không ai là không biết
"Vô địch thể tu Tiêu Phong."
Tiêu Phong cũng đã rời khỏi hà bắc khoảng một ngày, cuối cùng cậu cũng tìm đến được một đất nước khác, Tiêu Phong đứng trước cổng thành vừa định bước vào thì từ xa có một cô gái chạy lại về phía cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.