Luyện Vũ Tu Thần

Chương 162: Đại Chiến Mộc Nhân

Kẻ Lang Thang

22/02/2022

Đối với những thất bại của những môn sinh khác trong việc chiến đấu với mộc nhân, không hề khiến cho Trần Phong lản lòng mà ngược lại giúp cho hắn rất nhiều, khiến ý chí chiến đấu trong hắn bốc lên cao, hừng hực như ngọn lửa bất diệt. Trần Phong chầm chậm rút thanh Minh Hỏa Kiếm bên người ra, dùng sức lắm chặt từng bước đi về phía đám mộc nhân.

Ngay tức khắc, đám mộc nhân cảm nhận được có kẻ đang sông đến, một con mộc nhân toàn thân đen như than lao tới như cơn gió lốc hung hăng đập tới Trần Phong. Với uy lực của đòn tấn công này cho dù là một vị cao thủ võ sư nhị trọng cũng phải cẩn thận đón đỡ, không giám lơ là cảnh giác. Nhưng Trần Phong đối với công kích của con mộc nhân trước mặt thì tỏ vẻ hết sức nhẹ nhóm.

Tay trái hắn nắm thành quyền, vung mạng lên trực tiếp đối cứng với cánh tay to lớn của mộc nhân.

Một tiếng “Rầm” thật lớn vang lên, cú va chạm của Trần Phong và mộc nhân mạnh tới mức đánh vỡ không khí khiến cho không khí trung quanh giao động tạo ra một làn sóng sung kích vô hình thổi mạng ra tám hướng. Kỳ lạ là tên mộc nhân kia sau khi va chạm với nắm đấm của Trần Phong thì đứng im bất động như bị chết đứng, còn Trần Phong thì nhẹ nhõm thu tay lại lách qua người đối phương tiến tới hai con mộc nhân tiếp theo.

Rõ ràng là vừa rồi Trần Phong đã dùng một quyền đã đem tên mộc nhân đầu tiên đánh bại, lêu để chiến tích này cho đám môn sinh ngoài kia biết được, thử nghĩ tới cũng biết được sẽ đem tới chấn động ra sao. Đại đa số môn sinh ngoài đó đều cần phải mất sức tới chín châu hai hổ mới đánh bại được đối thủ, nào có nhàn nha như Trần Phong, đơn giản là một đấm đã khiến đối thủ chết đứng.

Ngay khi Trần Phong đánh bại tên mộc nhân đầu tiên, hai tên mộc nhân tiếp theo đã bị đánh động liền cùng lúc tấn công Trần Phong, đối với hai con mọc nhân có sức chiến đấu tương đương với một võ sư nhị trọng, Trần Phong cũng đã bắt đầu thận trọng đối kháng, chỉ thấy thân thể hắn di chuyển linh hoạt dưới những đòn tấn công hiểm hóc của hai con mộc nhân mà không bị làm sao.

Rồi bất ngờ kiếm trên tay Trần Phong vung lên, rồi một chiêu Bích Lạc Lưu Tinh được đánh ra liền nhẹ nhàng sử lý hai tên mộc nhân. Sau khi đánh bại hai đối thủ Trần Phong cũng thở ra một hơi, rồi cảm thán.

“Cũng có chút thực lực, nhưng chỉ tiếc là các ngươi chỉ là thứ vô tri vô giác, trong chiến đấu không hiểu được kỹ xảo biết hóa, chiến đấu theo bản năng, cuối cùng vẫn là thất bại”

Bên ngoài gian phòng đá, đám môn sinh núc này đã có nhiều người đợi không được mà thì thào bàn tán với nhau về thực lực Trần Phong.

“Với thiên phú của tên Trần Phong đó, hẳn là có thành tích không thua kém với Đỗ Kim Bá và đám người Phạm Vĩnh Ân, chí ít cũng có thể đánh bại được sáu mươi tên mộc nhân”

“Ta cho rằng không hẳn, các ngươi thấy mấy người Đỗ Kim Bá, Hoàng Tú Anh, Phạm Vĩnh Ân, Đỗ Gia Bình là người như thế nào, họ đều là những thiên kiêu xuất thân từ đại thế lực, có được gỗc rễ sâu rộng, còn Trần Phong này thì khác biệt rất lớn, chỉ xuất thân trong một thế lực hạng ba. Làm sao có thể so sánh được với bốn người kia”

“Vậy ngươi giải thích thế nào khi hai vòng khảo hạch trước đó Trần Phong đều có thể xếp hạng nhất, rồi mới đến bốn thiên tài của bốn đại gia tộc”

“Chưa đến phút cuối thì đều khó mà kết luận được, chúng ta cứ lên theo dõi thì hơn”



Phương Minh Nguyệt đứng bên cạnh đám đông đều nghe rất rõ những lời nghị luận của họ đối với Trần Phong, khiến cho trong lòng nàng không hiểu tại sao lại xuất hiện vẻ lo lắng và hồi hộp một cách lạ thường. Nàng rất để ý tới thành tích của Trần Phong, rất hy vọng hắn có thể vượt lên đám thiên tài của các đại gia tộc chiếm vị trí thứ nhất trong kỳ khảo hạch, nhưng cũng sợ hắn vì vậy mà đắc tội với các đại thế lực đó, khiến cho ngày sau gặp phải chuyện rắc rối.

Mà phía bên trong, Trần Phong vừa đánh bại ba tên mộc nhân tiếp theo, lúc này trên áo của hắn đã xuất hiện mấy vết rách lớn, đó rõ ràng là dấu vết do mấy tên mộc nhân kia gây ra. So với trước đó Trần Phong có vẻ đã ra sức chiến đấu hơn rất nhiều, nhìn mấy vết rách trên áo hắn tường như hắn đã bị thương, nhưng thực tế chỉ là vết thương sượt qua không đáng để ý.

Càng đánh, Trần Phong cảm thấy càng hưng phấn kiếm trên tay hắn tung hoành ngang dọc trong không trung, kiếm khí sắc bén không ngừng càn quét bốn phía. Bất ngờ từ sâu trong đám mộc nhân đang vây công Trần Phong đột nhiên sông ra một tên mộc nhân, trên tay cầm một thanh đao lớn bổ tới, khiến cho Trần Phong đang trong tình cảnh bốn hướng bị vây công trở lên càng nguy hiểm.

Mắt thấy lưỡi đao sắc bén đã sắp tiến tới trước mặt bản thân, trong lòng hắn cũng trở lên thận trọng rất nhiều rồi từ trong cơ thể hắn bức ra một luồn năng lượng kỳ dị sắc bén vô cùng, chúng như những lưỡi kiếm vô hình tỏa ra chém tới đám mộc nhân đang vây công hắn. Kiếm khí sắc bén trỉ trong nháy mắt liền đanh ta hợp kích của đám mộc nhân khiến cho chúng bị đánh bay đi.

Thậm chí trên thân thể rắn chắc như huyền thiếc của mộc nhân cũng xuất hiện những vết kiếm chém rất rõ ràng. Thân thể của mộc nhân cứng rắn vô cùng, những công kích của môn sinh trước rất hiếm người có thể để lại dấu vết trên đó, nhưng vừa rồi một kiếm của Trần Phong không nhưng có thể đánh bại được một đám mộc nhân vây công mà đều có thể gây ra thương tích trên cơ thể chúng.

Ngay lúc Trần Phong đẩy lùi được đám mộc nhân vây công mình lại lần lữa dơ kiếm đánh ra một kiếm. Lưu Tinh Dạ Nguyệt vừa được đánh ra như vì sao vút ngang qua bầu trời đem tối, tân công tới tên mộc nhân cầm đại đao, cùng lúc đó kiếm ý sơ thành của Trần Phong cũng triệt để bộc phát với sức mạnh phi thường chém bay đối thủ.

Kiếm ý của Trần Phong vừa xuất ra như nước lũ tràn đê không gì có thể cản nổi, một đường đi lên phía trước không ngừng đánh bại đối thủ. Lúc này phía sau lưng Trần Phong đã có mấy trục tên mộc nhân nằm ngang dọc bất động với dáng vẻ vô cùng thê thảm, còn Trần Phong thì càng đánh lại càng hăng, trong lúc chiến đấu, hắn cũng nhân cơ hội mài dũa kiếm pháp của bản thân.

Các chiêu thức thành thạo được đánh ra từ Bích Lạc Lưu Tinh, Lưu Tinh Dạ Lguyệt, rồi đến chiêu Lưu Tinh Loạn Vũ được Trần Phong lần lượt đánh ra và không ngừng lặp lại. Khiến cho kiếm pháp cùng kiếm ý của hắn cũng từng bước vững chắc tăng lên, tới khi Trần Phong đã đánh bại được năm mươi tên mộc nhân có tu vi võ sư nhị trọng cũng là lúc sắc mặt hắn trở lên kém sắc hơn, cả người ướt đẫm mồ hôi.

“Không lẽ đây chính là cực hạn của ta khi chỉ sử dụng Lưu Tinh Kiếm Quyết”

Trần Phong chống kiếm trên mặt đất, mộ tay năm chặt, há miệng thờ từng nhịp gấp gáp, hiển nhiên hắn không cam tâm với thành tích hiện tại, nếu só sánh với tứ đại thiên tài của tứ đại gia tộc thì còn kém quá xa.

“Hừ, nhất định ta phải dảnh được hạng nhất”

Trần Phong gằn giọng tự nhủ với bản thân, sau đó cả người hắn như chợt thay đổi, một luồng năng lượng mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn chào ra, hung mãnh, lóng bỏng như một ngọn núi lửa bắt đầu phun trào. Mà bên trong các đường kinh mạch, huyệt đạo cảu hắn bắt đầu vận chuyện một cách mạnh mẽ như thiêu đốt, đây là biểu hiện cho thấy Trần Phong bắt đầu vận dụng Phần Viêm Thần Quyết để chiến đấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Vũ Tu Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook