Chương 27: Mật đàm trước đại hội luận võ.
Kẻ Lang Thang
10/12/2020
“Sắp tới là đại hội luân võ Vọng Long tiềm long, ta hy vọng hai con có thể
cố gắng thể hiện bản thân mình. Chỉ cần Trần gia ta có đệ tử vào được
Xích Long Học Viện thì đấy chính là cơ hội cho các con cũng như Trần gia cơ hội quật khởi làm bá chủ Vọng Long thành này, thậm chí còn hơn thế
nữa”
“Theo ta được biết Xích long Học viện chỉ nhận học viên từ mười tám tới hai mươi tuổi mà trong Trần gia ta những đệ tử có được điều kiện phù hợp với điều này không nhiều. Chỉ có con Trần Linh và biểu ca các con Trần Lâm có tiềm lực đầy đủ lên ta hi họng con Trần Linh, con nhất định phải vào được học viện Xích Long”
Trần Thừa Thiên vừa nói như vậy song, ngồi bên cạnh Trần Phong nghe được tâm trạng không khỏi thất vọng. Yêu cầu của học viên là phải từ mười tám tuổi trở nên và dưới hai mươi tuổi thì mới có tư cách sét tuyển. Trong khi đó Trần Phong mới hơn mười sáu tuổi một chút thôi, không có đủ điều kiện để xét tuyển váo đó.
Như nhận ra ý nghĩ của con trai mình, Trần Thừa Thiên nhìn về phía Trần Phong ngồi và nói.
“ Phong nhi con yên tâm không phải buồn về việc con chưa đủ tuổi. Vì ta được biết theo thông lệ của việc xét tuyển học viên của Xích Long Học Viện thì chỉ cần con có đủ thiên phú cùng tiềm lực thì vẫn có được ưu ái nhận một tấm Xích Long chiêu sinh lệnh. Chỉ cần có nó con có thể được nhận thẳng tới Xích Long học viện khảo hạch mà không cần phải tham gia sơ hạch ở Vọng Long Thành”
Nghe được cha mình nói như vậy Trần Phong không khỏi phấn khởi hẳn lên, hiện rõ trên khuôn mặt hắn. Vậy là y vấn có cơ hội váo Xích Long học viện cùng đại tỷ y cho dù chậm hơn nàng hai năm nhưng chỉ cần được cùng địa ty ty luyện cùng nhau thì đánh đổi nhiều hơn Trần Phong cũng thấy đáng giá.
Sau một hồi trầm tư Trần Thừa Thiên nhìn Trần Linh và sâu kín nói.
“Linh nhi nói cho nghĩ phụ biết trong thời gian vừa rồi con tu vi đã tiến bộ đến bước nào rồi?”
Quả thật Trần Thừa Thiên phải rất đắn đó khi hỏi điều này với Trần Linh, vì chính y, với tu vi võ Linh cửu trọng cũng không nhìn ra tu vi sâu cạn của nàng. Có thể có hai chường hợp xảy ra, đó là Trần Linh có tu vi cao hơn Trần Thừa Thiên nhiều, khiến y không thể phán đoán được tu vi của nàng.
Còn trường hợp thứ hai ở đây là Trần Linh có kỳ ngộ gì đó luyện được bí pháp che giấu tu vi bản thân rất cao minh khiến Trần Thừa Thiên không nhìn ra được sơ hở.
Hôm Trần Linh đến Văn gia gây nháo thì lại dễ dàng đánh bại thiên tài đệ nhất Văn gia Văn Thái Long một cách dễ dàng mà khiến hắn không có sức phản kháng. Sau cùng nàng bất ngờ bị một trưởng bối Văn gia có tu vi võ sư đỉnh phong dùng bảy thành thực lực mà chỉ làm Trần Linh bị thương khiến không ít người khiếp sợ.
Tới hôm đại hội luận võ của gia tộc Trần Linh lại một lữa thể hiện bản lĩnh của mình đánh bại tất cả đệ tử thiên kiêu Trần gia dành vị trí thứ nhất, khiến mọi người lại một lần nứa khiếp sợ trước thực lực của nàng.
Ngay cả chính nghĩa phụ của nàng là gia chủ Trần gia Trần Thừa Thiên cũng không kìm nổi tò mò mà hỏi nàng như vậy.
Nghĩa phụ nàng đã hỏi như Trần Linh cũng không có ý định dấu tu vi của mình với Trần Thừa Thiên lên cũng từ tốn nói.
“Nghĩa phụ từ hơn một tháng trước con có ra ngoài lịch luyện và may mắn có chút kỳ ngộ, khiến cho bản thân tu vi tiến bộ nhanh chóng. Lúc con về gia tộc tu vi đã đột phá võ sư cảnh rồi, từ đó tới nay cùng với nghĩa phụ người có tặng một số linh đan cấp hai thượng phẩm và cấp ba hạ phẩm đó đến bây giờ con đã là võ sư nhị trọng đỉnh phong rồi”
Trần Linh vừa nói song lập tức khiến Trần Thừa Thiên hưng phấn mà kêu to không thôi, y kích động vui mừng cứ như bản thân đột phá cảnh giới vậy.
“Tốt, tốt, phi thường tốt. Ha ha Linh nhi con đúng là may mắn cùng thiên phú của con càng là ngoài sức tưởng tượng của ta. Với tu vi và tuổi tác của con hiện tại đừng nói là ở Vọng Long Thành này mà cho dù cả ở Lăng thiên quận này đi nữa cũng có thể coi là thiên tài nhất đẳng rồi. Việc vào Xích Long Học viện đối với con đã là đồ trong túi. Ha ha Trần gia ta quả thật may mắn"
Trần Phong ngồi bên cạnh nghe Trần Linh nói nàng đã có tu vi võ sư nhị trọng đỉnh khiến hắn khiếp sợ không thôi cùng khiến y càng khao khát có thực lực. Từ sau hôm đó mối quan hệ của Trần Linh và Trần Phong đã xảy ra rất nhiều biến hóa lớn.
Nhất là Trần Phong hắn không còn xem Trần Linh là tỷ tỷ đơn thuần như vậy nữa mà y bắt đầu để ý nàng nhiều hơn cũng cảm thấy mỗi khi không ở gần nàng cùng nhìn thấy nàng khiến y nhớ nàng nhiều hơn. Thậm chí có không ít lần Trần Phong hắn trong lúc ngủ mơ thấy nàng.
Khi nghe chính Trần Linh nói tu vi của nàng hơn hắn tới một đại cảnh giới khiến Trần Phong rất áp lực. Vì khi yêu hay thích một người con gái mà nàng có thực lực hơn xa bản thân và điều đó sẽ làm cho người nam nhân đó không còn đủ dũng khí mà đối mặt với người mình thích, hắn sẽ nghĩ rằng bản thân không xứng với nàng.
Chính vì vậy Trần Phong lúc này đang cảm thấy khao khát thực lực nhất từ trước tới nay. Hắn thầm thề trong lòng rằng.
“nhất định ta phải chăm chi tu luyện hơn gấp nhiều lần lữa để bản thân đuổi kịp tới nàng, thế gian này nhất định chỉ có ta xứng với nàng”
Bên này sau một hồi Trần Thừa Thiên vui mừng vì tu vi Trần Linh tiến bộ ngoài sức tưởng tượng y thì như nhớ ra điều gì đó Trần Thừ Thiên lại một lần lữa nhìn về phía Trần Phong có vẻ trịnh trọng nói.
“Phải rồi phong nhi con hãy nói thật cho ta biết hôm con và Trần Côn ty thí trên võ đài đó, chưởng pháp mà con đánh bại có phải hắn có phải là học từ trong cuốn da dê ta đưa cho con đúng không. Con đã phá giải được bí mật của cuốn bí tịch đó rồi hay sao?”
Nhìn cha sốt sắng như vậy Trần Phong cũng biết đây là đại sự lên nghiêm túc nói.
“Đúng vậy thưa cha con đã may mắn phá giải được bí mật của quốn da dê đó rồi”
Sau đó Trần Phong lấy trong người ra một cuốn da dê chông có vẻ cũ kỹ nhưng nhìn vào lại khiến người ta cảm thấy đầy huyền bí cổ xưa cũng ma mị
Nhìn vào cuốn bí tịch đó Trần phong nói với cha mình rằng.
“Cha công pháp trong cuốn da dê kia được con tìm ra có tên là, Phần Thiên Tam Ấn. Công pháp này dựa theo các điển tích trong gia tộc ghi lại hẳn là huyền cấp trung cấp”
Trần phong vừa nói như vậy khiến Trần Thừa Thiên và TRần Linh ngồi bên cạnh đều giật mình khiếp sợ mà đứng dậy khỏi ghế ngồi. Vốn từ trước tới nay Phong Vân Vũ Vực những công pháp bí tịch rất hiếm được coi là căn cơ của một thế lực. Ngay cả đại thế lực thống trị Xích Long Vương triều là hoàng tộc Lê gia cũng chỉ nghe đồn rằng có một bộ công pháp bí tịch huyền cấp thượng phẩm mà thôi.
Cùng với đó là Lăng Vân Phái cũng có lời đồn là có lắm giữ một bộ công pháp huyền cấp thượng phẩm không hoàn thiện mà thôi. Dưới đó những thê lực khác đứng đầu Xích long vương triều cũng chỉ có huyền cấp trung phẩm mà thôi.
Có thể thấy việc Trần gia là tiểu gia tộc của Vọng Long Thành có được công pháp Huyền cấp trung phẩm mang tới oanh động thế nào nếu như không may tin tức này nộ ra ngoại không phải nói cũng biết sẽ khiến Trần gia mang tới tai họa gì.
Núc này Trần Thừa Thiên và Trần Linh đã hưng phấn đến tâm đập loạn cả lên, hai người họ thật tưởng mình đang nghe nhầm. Như để xác định lại lười nói của Trần Phong, Trần Thừa Thiên cầm cuốn bí tịch bằng da dê trên tay mình tỷ mỉ quan sát.
“Theo ta được biết Xích long Học viện chỉ nhận học viên từ mười tám tới hai mươi tuổi mà trong Trần gia ta những đệ tử có được điều kiện phù hợp với điều này không nhiều. Chỉ có con Trần Linh và biểu ca các con Trần Lâm có tiềm lực đầy đủ lên ta hi họng con Trần Linh, con nhất định phải vào được học viện Xích Long”
Trần Thừa Thiên vừa nói như vậy song, ngồi bên cạnh Trần Phong nghe được tâm trạng không khỏi thất vọng. Yêu cầu của học viên là phải từ mười tám tuổi trở nên và dưới hai mươi tuổi thì mới có tư cách sét tuyển. Trong khi đó Trần Phong mới hơn mười sáu tuổi một chút thôi, không có đủ điều kiện để xét tuyển váo đó.
Như nhận ra ý nghĩ của con trai mình, Trần Thừa Thiên nhìn về phía Trần Phong ngồi và nói.
“ Phong nhi con yên tâm không phải buồn về việc con chưa đủ tuổi. Vì ta được biết theo thông lệ của việc xét tuyển học viên của Xích Long Học Viện thì chỉ cần con có đủ thiên phú cùng tiềm lực thì vẫn có được ưu ái nhận một tấm Xích Long chiêu sinh lệnh. Chỉ cần có nó con có thể được nhận thẳng tới Xích Long học viện khảo hạch mà không cần phải tham gia sơ hạch ở Vọng Long Thành”
Nghe được cha mình nói như vậy Trần Phong không khỏi phấn khởi hẳn lên, hiện rõ trên khuôn mặt hắn. Vậy là y vấn có cơ hội váo Xích Long học viện cùng đại tỷ y cho dù chậm hơn nàng hai năm nhưng chỉ cần được cùng địa ty ty luyện cùng nhau thì đánh đổi nhiều hơn Trần Phong cũng thấy đáng giá.
Sau một hồi trầm tư Trần Thừa Thiên nhìn Trần Linh và sâu kín nói.
“Linh nhi nói cho nghĩ phụ biết trong thời gian vừa rồi con tu vi đã tiến bộ đến bước nào rồi?”
Quả thật Trần Thừa Thiên phải rất đắn đó khi hỏi điều này với Trần Linh, vì chính y, với tu vi võ Linh cửu trọng cũng không nhìn ra tu vi sâu cạn của nàng. Có thể có hai chường hợp xảy ra, đó là Trần Linh có tu vi cao hơn Trần Thừa Thiên nhiều, khiến y không thể phán đoán được tu vi của nàng.
Còn trường hợp thứ hai ở đây là Trần Linh có kỳ ngộ gì đó luyện được bí pháp che giấu tu vi bản thân rất cao minh khiến Trần Thừa Thiên không nhìn ra được sơ hở.
Hôm Trần Linh đến Văn gia gây nháo thì lại dễ dàng đánh bại thiên tài đệ nhất Văn gia Văn Thái Long một cách dễ dàng mà khiến hắn không có sức phản kháng. Sau cùng nàng bất ngờ bị một trưởng bối Văn gia có tu vi võ sư đỉnh phong dùng bảy thành thực lực mà chỉ làm Trần Linh bị thương khiến không ít người khiếp sợ.
Tới hôm đại hội luận võ của gia tộc Trần Linh lại một lữa thể hiện bản lĩnh của mình đánh bại tất cả đệ tử thiên kiêu Trần gia dành vị trí thứ nhất, khiến mọi người lại một lần nứa khiếp sợ trước thực lực của nàng.
Ngay cả chính nghĩa phụ của nàng là gia chủ Trần gia Trần Thừa Thiên cũng không kìm nổi tò mò mà hỏi nàng như vậy.
Nghĩa phụ nàng đã hỏi như Trần Linh cũng không có ý định dấu tu vi của mình với Trần Thừa Thiên lên cũng từ tốn nói.
“Nghĩa phụ từ hơn một tháng trước con có ra ngoài lịch luyện và may mắn có chút kỳ ngộ, khiến cho bản thân tu vi tiến bộ nhanh chóng. Lúc con về gia tộc tu vi đã đột phá võ sư cảnh rồi, từ đó tới nay cùng với nghĩa phụ người có tặng một số linh đan cấp hai thượng phẩm và cấp ba hạ phẩm đó đến bây giờ con đã là võ sư nhị trọng đỉnh phong rồi”
Trần Linh vừa nói song lập tức khiến Trần Thừa Thiên hưng phấn mà kêu to không thôi, y kích động vui mừng cứ như bản thân đột phá cảnh giới vậy.
“Tốt, tốt, phi thường tốt. Ha ha Linh nhi con đúng là may mắn cùng thiên phú của con càng là ngoài sức tưởng tượng của ta. Với tu vi và tuổi tác của con hiện tại đừng nói là ở Vọng Long Thành này mà cho dù cả ở Lăng thiên quận này đi nữa cũng có thể coi là thiên tài nhất đẳng rồi. Việc vào Xích Long Học viện đối với con đã là đồ trong túi. Ha ha Trần gia ta quả thật may mắn"
Trần Phong ngồi bên cạnh nghe Trần Linh nói nàng đã có tu vi võ sư nhị trọng đỉnh khiến hắn khiếp sợ không thôi cùng khiến y càng khao khát có thực lực. Từ sau hôm đó mối quan hệ của Trần Linh và Trần Phong đã xảy ra rất nhiều biến hóa lớn.
Nhất là Trần Phong hắn không còn xem Trần Linh là tỷ tỷ đơn thuần như vậy nữa mà y bắt đầu để ý nàng nhiều hơn cũng cảm thấy mỗi khi không ở gần nàng cùng nhìn thấy nàng khiến y nhớ nàng nhiều hơn. Thậm chí có không ít lần Trần Phong hắn trong lúc ngủ mơ thấy nàng.
Khi nghe chính Trần Linh nói tu vi của nàng hơn hắn tới một đại cảnh giới khiến Trần Phong rất áp lực. Vì khi yêu hay thích một người con gái mà nàng có thực lực hơn xa bản thân và điều đó sẽ làm cho người nam nhân đó không còn đủ dũng khí mà đối mặt với người mình thích, hắn sẽ nghĩ rằng bản thân không xứng với nàng.
Chính vì vậy Trần Phong lúc này đang cảm thấy khao khát thực lực nhất từ trước tới nay. Hắn thầm thề trong lòng rằng.
“nhất định ta phải chăm chi tu luyện hơn gấp nhiều lần lữa để bản thân đuổi kịp tới nàng, thế gian này nhất định chỉ có ta xứng với nàng”
Bên này sau một hồi Trần Thừa Thiên vui mừng vì tu vi Trần Linh tiến bộ ngoài sức tưởng tượng y thì như nhớ ra điều gì đó Trần Thừ Thiên lại một lần lữa nhìn về phía Trần Phong có vẻ trịnh trọng nói.
“Phải rồi phong nhi con hãy nói thật cho ta biết hôm con và Trần Côn ty thí trên võ đài đó, chưởng pháp mà con đánh bại có phải hắn có phải là học từ trong cuốn da dê ta đưa cho con đúng không. Con đã phá giải được bí mật của cuốn bí tịch đó rồi hay sao?”
Nhìn cha sốt sắng như vậy Trần Phong cũng biết đây là đại sự lên nghiêm túc nói.
“Đúng vậy thưa cha con đã may mắn phá giải được bí mật của quốn da dê đó rồi”
Sau đó Trần Phong lấy trong người ra một cuốn da dê chông có vẻ cũ kỹ nhưng nhìn vào lại khiến người ta cảm thấy đầy huyền bí cổ xưa cũng ma mị
Nhìn vào cuốn bí tịch đó Trần phong nói với cha mình rằng.
“Cha công pháp trong cuốn da dê kia được con tìm ra có tên là, Phần Thiên Tam Ấn. Công pháp này dựa theo các điển tích trong gia tộc ghi lại hẳn là huyền cấp trung cấp”
Trần phong vừa nói như vậy khiến Trần Thừa Thiên và TRần Linh ngồi bên cạnh đều giật mình khiếp sợ mà đứng dậy khỏi ghế ngồi. Vốn từ trước tới nay Phong Vân Vũ Vực những công pháp bí tịch rất hiếm được coi là căn cơ của một thế lực. Ngay cả đại thế lực thống trị Xích Long Vương triều là hoàng tộc Lê gia cũng chỉ nghe đồn rằng có một bộ công pháp bí tịch huyền cấp thượng phẩm mà thôi.
Cùng với đó là Lăng Vân Phái cũng có lời đồn là có lắm giữ một bộ công pháp huyền cấp thượng phẩm không hoàn thiện mà thôi. Dưới đó những thê lực khác đứng đầu Xích long vương triều cũng chỉ có huyền cấp trung phẩm mà thôi.
Có thể thấy việc Trần gia là tiểu gia tộc của Vọng Long Thành có được công pháp Huyền cấp trung phẩm mang tới oanh động thế nào nếu như không may tin tức này nộ ra ngoại không phải nói cũng biết sẽ khiến Trần gia mang tới tai họa gì.
Núc này Trần Thừa Thiên và Trần Linh đã hưng phấn đến tâm đập loạn cả lên, hai người họ thật tưởng mình đang nghe nhầm. Như để xác định lại lười nói của Trần Phong, Trần Thừa Thiên cầm cuốn bí tịch bằng da dê trên tay mình tỷ mỉ quan sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.