Chương 21: Trần Phong ra sân
Kẻ Lang Thang
10/12/2020
Trận đấu tiếp theo chính là đến lượt Trần Phong ra sân, trận đấu chức hắn
không phải ra tay mà đối thủ đã chủ động nhận thua lên Trần Phong không
hề có hao tồn gì mà dùng trạng thái tốt nhất ra sân. Trần Phong bước lên võ đài nhìn đối thủ của mình mà khiêm tốn nói.
- Tiểu đệ Trần Phong ra mắt vị tộc huynh này hy vọng su trần đấu này chúng ta có thể làm bạn.
Đứng chước mặt Trần Phong là Trần Tử Thiên hiện đã mười tám tuổi tu vi lại không hề yếu hơn Trần Phong, nghe được Trần Phong nói vậy hắn cũng không có nhiều biến hóa mặc dù Trần Phong là thiếu tộc trưởng thật nhưng bây giờ là hai bên công bình so đấu nhưng Trần Tử Thiên vốn có tính tình ngay thẳng nhưng có chút lạnh nhạt này cũng không thèm để ý quá nhiều chỉ không nóng không lạnh đáp lại lời Trần Phong.
- Tộc đề không cần để ý nhiều như vậy làm gì chúng ta vốn công bằng quyết đấu, thắng hay thua thì phải dựa vào bản lĩnh cá nhân. Còn việc làm bạn thì hai chúng ta vốn đồng tộc là bạn hay không, không quan trọng mà quan trọng làm sao đánh cho thoải mái.
Đối thủ đã thẳng thắn như vậy Trần Phong cũng rất thích mà khiếu cười một tiếng nói.
- Haha, hay, Tử Thiên huynh nói rất hay lại rất hợp ý ta. Vậy huynh cần thận rồi.
Vừa dứt lời Trần Phong cũng không chần chừ mà rút kiếm lao về phía đối phương. Kiếm khí Trần Phong đánh ra mạnh mẽ giống như cương phong cắt về phía Trần Tử Thiên. Nhìn kiếm phong mạnh mẽ đang lao tới đỉnh đầu Trần Tử Thiên không hề nao núng mà phóng xuất khí thế bản thân rồi vung kiếm mạnh mẽ chặn đứng thế công đó lại.
Nhìn kiếm của mình bị chặn lại Trần Phong cũng không hoảng hốt mà vần dụng chân khí quán chú vào thanh kiếm tiếp tục đầy tới Trần Tử Thiên, bị bất ngờ chân khí chùng kích Tử Thiên bị rơi và hạ phong không ngừng lùi lại phía sau mà Trần Phong cũng không ngừng tiến tới. Cứ như vậy hai bên giằng co không dứt đến mức hai thanh kiếm ma sát với nhau tạo ra tia lửa đỏ chói không ngừng bắn ra chung quanh.
Trần Tử Thiên một tay quán chú chân khí bản thân vào binh khí còn tay kia niền vung chưởng đánh về phía ngực Trần Phong, thấy chưởng phong đang gào thét mà tới Trần Phong cũng toát mồ hôi vội vàng lui lại phía sau chánh khiến tình thế giằng co của hai người bị mất. Sau khi lấy lại cân bằng Trần Tử Thiên liền huy kiếm đánh về phí Trần Phong đang lùi, bị trần Tử thiên lần lữa công kích tới Trần Phong hô.
- Không ổn.
Rồi vội vàng nghiêng người chánh thoát tuy nhiên tốc độ ra kiếm của Trần Tử Thiên rất nhanh khiến Trần thiếu chủ của chúng ta không kịp chánh hết kiếm niền bị một kiếm chém hợt qua ngay bụng. Nhưng cũng may thân thủ Trần Phong không tệ kịp thời chuyển hướng thân thể tránh xa mũi kiếm khiến cho mũi kiếm chỉ tạo ra vết thương nhẹ ngoài da.
Sau khí chánh thoát kiếm đó trán Trần Phong mồ hôi ướt đẫm, hắn không nghĩ tới Trần Tử Thiên vậy mà có thực cường hãn tới mức như vậy mà y cũng có khả năng ứng biến vô cùng tốt khiến Trần Phong bị thiệt thòi lớn.
Đứng vững thân hình trên võ đài Trần Phong thâm ý nhìn về phía Trần Tử Thiên mà nói.
- Tử Thiên huynh thực lực không thấp nha vậy mà từ chước vẫn giả bộ khiêm tốn.
Đáp lại Trần Phong Trần Tử Thiên nhàn nhạt nói.
- Phong huynh đệ nói đùa ta chỉ là không có thích quá thể hiện thôi mà thực lực và thiên phú của đệ cũng rất xuất sắc, nếu ta bằng tuổi đệ thì có khi ta đã bị thua ngay từ chiêu đầu rồi.
Tử Thiên đã nói như vậy Trần Phong cũng không nói gì nữa mà y quết định thật nhanh đó là muốn đánh bại vị đối thủ này bắt buộc phải dùng toàn lực. Chính vì vậy Trần Phong lần này lại manh mẽ dương kiếm đánh tưới Tử Thiên nói.
- Tử Thiên huynh ta sẽ dùng toàn lực huynh hay chần bị thua đi.
- Trần Phong đệ tới đi ta tiếp đệ.
Núc đó Trần Phong không chần chừ lữa mà kiếm khí đã xuất ra lao tới Trần Tử Thiên.
- Bịch Lạc Lưu Tinh .
Trần Phong mạnh mé quát, thấy vậy Trần Tử Thiên cũng không lưu thủ nữa là mạnh mẽ lao tới đòn công kích của Trần Phong.
- Phong Vân Kiếm Vũ.
“xuy, xuy”
Hai tiếng va chạm lần lữa vang lên, kiếm chiêu của Trần Phong và Trần Tử Thiên một lần lữa va chạm, tia lửa và kiếm khí từ vụ va chạm không ngừng tỏa ra. Sau một hồi hai người tách ra, núc này cả Trần Phong và Trần Tử Thiên đều bị thương nhẹ, hai bên cân tài ngang sức.
Dưới võ đài Trần Linh núc này nhìn Trần Phong đang giao đấu với đối thủ bị thương thì trong lòng khó chịu cùng lo lắng không thôi, hai tay nàng đang căng thẳng bán chặt vào thành ghế không ngừng cầu khẩn mong Trần Phong không bị thương.
Nhìn đối thủ vẫn chưa bị hạ Trần Phong cũng cảm thấy gian nan đối thủ của cậu lần này đúng là khó nhần, tuy nhiên cậu đã hạ quyết tâm nhất định phải thắng vì vậy Trần Phong không ngần ngài đem chiêu thức áp đáy hòm củ mình đem ra.
Trần Phong hướng Trần Tử Thiên nói.
- Tử Thiên huynh ta chuẩn bị chiêu át chủ bài có uy lực không nhỏ ta hy vọng hai chúng ta cùng một chiêu phân thắng bại thế nào.
Trần Tử Thiên và Trần Phong hai bên đã giao đấu không ít vì vậy Trần Tử Thiên cũng đang muốn nhanh tróng kết thúc, khi Trần Phong đưa ra đề nghị đó không khỏi quá hợp ý hắn nên hắn không chần chừ mà đồng ý.
Sau khi thỏa thuận xong Trần Phong không ngừng tích lúy khí thế khiến cả người khí tức không ngừng tăng lên khiến không gian chung quanh nhiệt độ cũng tăng nên không ít do chấn khí tạo ra. Phía bên kia Trần Tử Thiên khí tức trên người cũng không ngừng tăng lên hiển nhiên là y đang vận dụng át chủ bài giống Trần Phong. Rồi bất ngờ như đã nói từ trước đó cả hai người Trần Phong cùng Trần Tử Thiên cùng lúc ra tay tấn công đôi phương.
- Lưu Tinh Vấn Lạc.
- Phong Vân Tuyệt Sát.
“xoảng, xoảng”, “đoàng, đoàng”
Cùng lúc Trần Phong và Trần Tủ Thiên kiếm va chạm nhau cũng tạo ra tiếng va chạm kinh thiên khiến những luồng chân khí dư uy và tàn lửa do ma sát hai thanh kiếm tạo ra không ngừng bắn mạnh ra xung quanh. Nhiều người bên dưới đều thất kinh chước cảnh tượng đó, các vị trưởng lão cũng nhao nhao xuất thủ thả ra chân khí cản lại dư uy vừa rồi để bạo vệ những người có thực lực thấp, rõ ràng họ bị dật mình không ít chước thực lực của hai người.
Sức công phá vừa rồi dư sức có thể dễ dàng thổi bây bất kỳ một vị võ sĩ tam trọng bình thường nào? Rồi sau khi khói bụi tan đi người ta thấy có hai người một đứng trên võ đài, người đứng chính là Trần Phong mà người đang ngồi bệt kiệt sức dưới đất chính là Trần Tử Thiển.
Bất khì ai nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì cũng có thể nhận ra được kết quả chận đấu ở đây Trần Phong là người thắng. Sau khi nhị trưởng lão tuyên bố Trần Phong thắng thì có không ít tiếng cổ vũ hò hét vang lên ăn mừng.
- Tiểu đệ Trần Phong ra mắt vị tộc huynh này hy vọng su trần đấu này chúng ta có thể làm bạn.
Đứng chước mặt Trần Phong là Trần Tử Thiên hiện đã mười tám tuổi tu vi lại không hề yếu hơn Trần Phong, nghe được Trần Phong nói vậy hắn cũng không có nhiều biến hóa mặc dù Trần Phong là thiếu tộc trưởng thật nhưng bây giờ là hai bên công bình so đấu nhưng Trần Tử Thiên vốn có tính tình ngay thẳng nhưng có chút lạnh nhạt này cũng không thèm để ý quá nhiều chỉ không nóng không lạnh đáp lại lời Trần Phong.
- Tộc đề không cần để ý nhiều như vậy làm gì chúng ta vốn công bằng quyết đấu, thắng hay thua thì phải dựa vào bản lĩnh cá nhân. Còn việc làm bạn thì hai chúng ta vốn đồng tộc là bạn hay không, không quan trọng mà quan trọng làm sao đánh cho thoải mái.
Đối thủ đã thẳng thắn như vậy Trần Phong cũng rất thích mà khiếu cười một tiếng nói.
- Haha, hay, Tử Thiên huynh nói rất hay lại rất hợp ý ta. Vậy huynh cần thận rồi.
Vừa dứt lời Trần Phong cũng không chần chừ mà rút kiếm lao về phía đối phương. Kiếm khí Trần Phong đánh ra mạnh mẽ giống như cương phong cắt về phía Trần Tử Thiên. Nhìn kiếm phong mạnh mẽ đang lao tới đỉnh đầu Trần Tử Thiên không hề nao núng mà phóng xuất khí thế bản thân rồi vung kiếm mạnh mẽ chặn đứng thế công đó lại.
Nhìn kiếm của mình bị chặn lại Trần Phong cũng không hoảng hốt mà vần dụng chân khí quán chú vào thanh kiếm tiếp tục đầy tới Trần Tử Thiên, bị bất ngờ chân khí chùng kích Tử Thiên bị rơi và hạ phong không ngừng lùi lại phía sau mà Trần Phong cũng không ngừng tiến tới. Cứ như vậy hai bên giằng co không dứt đến mức hai thanh kiếm ma sát với nhau tạo ra tia lửa đỏ chói không ngừng bắn ra chung quanh.
Trần Tử Thiên một tay quán chú chân khí bản thân vào binh khí còn tay kia niền vung chưởng đánh về phía ngực Trần Phong, thấy chưởng phong đang gào thét mà tới Trần Phong cũng toát mồ hôi vội vàng lui lại phía sau chánh khiến tình thế giằng co của hai người bị mất. Sau khi lấy lại cân bằng Trần Tử Thiên liền huy kiếm đánh về phí Trần Phong đang lùi, bị trần Tử thiên lần lữa công kích tới Trần Phong hô.
- Không ổn.
Rồi vội vàng nghiêng người chánh thoát tuy nhiên tốc độ ra kiếm của Trần Tử Thiên rất nhanh khiến Trần thiếu chủ của chúng ta không kịp chánh hết kiếm niền bị một kiếm chém hợt qua ngay bụng. Nhưng cũng may thân thủ Trần Phong không tệ kịp thời chuyển hướng thân thể tránh xa mũi kiếm khiến cho mũi kiếm chỉ tạo ra vết thương nhẹ ngoài da.
Sau khí chánh thoát kiếm đó trán Trần Phong mồ hôi ướt đẫm, hắn không nghĩ tới Trần Tử Thiên vậy mà có thực cường hãn tới mức như vậy mà y cũng có khả năng ứng biến vô cùng tốt khiến Trần Phong bị thiệt thòi lớn.
Đứng vững thân hình trên võ đài Trần Phong thâm ý nhìn về phía Trần Tử Thiên mà nói.
- Tử Thiên huynh thực lực không thấp nha vậy mà từ chước vẫn giả bộ khiêm tốn.
Đáp lại Trần Phong Trần Tử Thiên nhàn nhạt nói.
- Phong huynh đệ nói đùa ta chỉ là không có thích quá thể hiện thôi mà thực lực và thiên phú của đệ cũng rất xuất sắc, nếu ta bằng tuổi đệ thì có khi ta đã bị thua ngay từ chiêu đầu rồi.
Tử Thiên đã nói như vậy Trần Phong cũng không nói gì nữa mà y quết định thật nhanh đó là muốn đánh bại vị đối thủ này bắt buộc phải dùng toàn lực. Chính vì vậy Trần Phong lần này lại manh mẽ dương kiếm đánh tưới Tử Thiên nói.
- Tử Thiên huynh ta sẽ dùng toàn lực huynh hay chần bị thua đi.
- Trần Phong đệ tới đi ta tiếp đệ.
Núc đó Trần Phong không chần chừ lữa mà kiếm khí đã xuất ra lao tới Trần Tử Thiên.
- Bịch Lạc Lưu Tinh .
Trần Phong mạnh mé quát, thấy vậy Trần Tử Thiên cũng không lưu thủ nữa là mạnh mẽ lao tới đòn công kích của Trần Phong.
- Phong Vân Kiếm Vũ.
“xuy, xuy”
Hai tiếng va chạm lần lữa vang lên, kiếm chiêu của Trần Phong và Trần Tử Thiên một lần lữa va chạm, tia lửa và kiếm khí từ vụ va chạm không ngừng tỏa ra. Sau một hồi hai người tách ra, núc này cả Trần Phong và Trần Tử Thiên đều bị thương nhẹ, hai bên cân tài ngang sức.
Dưới võ đài Trần Linh núc này nhìn Trần Phong đang giao đấu với đối thủ bị thương thì trong lòng khó chịu cùng lo lắng không thôi, hai tay nàng đang căng thẳng bán chặt vào thành ghế không ngừng cầu khẩn mong Trần Phong không bị thương.
Nhìn đối thủ vẫn chưa bị hạ Trần Phong cũng cảm thấy gian nan đối thủ của cậu lần này đúng là khó nhần, tuy nhiên cậu đã hạ quyết tâm nhất định phải thắng vì vậy Trần Phong không ngần ngài đem chiêu thức áp đáy hòm củ mình đem ra.
Trần Phong hướng Trần Tử Thiên nói.
- Tử Thiên huynh ta chuẩn bị chiêu át chủ bài có uy lực không nhỏ ta hy vọng hai chúng ta cùng một chiêu phân thắng bại thế nào.
Trần Tử Thiên và Trần Phong hai bên đã giao đấu không ít vì vậy Trần Tử Thiên cũng đang muốn nhanh tróng kết thúc, khi Trần Phong đưa ra đề nghị đó không khỏi quá hợp ý hắn nên hắn không chần chừ mà đồng ý.
Sau khi thỏa thuận xong Trần Phong không ngừng tích lúy khí thế khiến cả người khí tức không ngừng tăng lên khiến không gian chung quanh nhiệt độ cũng tăng nên không ít do chấn khí tạo ra. Phía bên kia Trần Tử Thiên khí tức trên người cũng không ngừng tăng lên hiển nhiên là y đang vận dụng át chủ bài giống Trần Phong. Rồi bất ngờ như đã nói từ trước đó cả hai người Trần Phong cùng Trần Tử Thiên cùng lúc ra tay tấn công đôi phương.
- Lưu Tinh Vấn Lạc.
- Phong Vân Tuyệt Sát.
“xoảng, xoảng”, “đoàng, đoàng”
Cùng lúc Trần Phong và Trần Tủ Thiên kiếm va chạm nhau cũng tạo ra tiếng va chạm kinh thiên khiến những luồng chân khí dư uy và tàn lửa do ma sát hai thanh kiếm tạo ra không ngừng bắn mạnh ra xung quanh. Nhiều người bên dưới đều thất kinh chước cảnh tượng đó, các vị trưởng lão cũng nhao nhao xuất thủ thả ra chân khí cản lại dư uy vừa rồi để bạo vệ những người có thực lực thấp, rõ ràng họ bị dật mình không ít chước thực lực của hai người.
Sức công phá vừa rồi dư sức có thể dễ dàng thổi bây bất kỳ một vị võ sĩ tam trọng bình thường nào? Rồi sau khi khói bụi tan đi người ta thấy có hai người một đứng trên võ đài, người đứng chính là Trần Phong mà người đang ngồi bệt kiệt sức dưới đất chính là Trần Tử Thiển.
Bất khì ai nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì cũng có thể nhận ra được kết quả chận đấu ở đây Trần Phong là người thắng. Sau khi nhị trưởng lão tuyên bố Trần Phong thắng thì có không ít tiếng cổ vũ hò hét vang lên ăn mừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.