Chương 33: Bối Rối
Ngốc Đề Hoan Nhan
02/07/2017
CHƯƠNG 33: BỐI RỐI
Voldemort bởi vì còn phải xử lý công việc về tòa thành Slytherin, không thể chăm nom được đến tận nửa đêm mới quay về, khi kinh ngạc nghe nói cậu bé của hắn từ sau ba giờ chiều quay về phòng liền không hề đi ra, lập tức nổi giận, trở lại phòng sách nhỏ dành riêng cho Severus, đẩy cửa ra đi thẳng đến bên người thiếu niên, kéo quyển sách y đang nhìn tập trung tinh thần đọc, ghé vào bên tai y phát ra tiếng uy hiếp giống tiếng tê tê của loài rắn.
“Severus, nếu em còn cứ không thèm để ý đến thân thể như vậy, ta sẽ đóng gói hết mấy thức bảo bối này của em ném về tòa thành Slytherin, sau đó xóa tên của em trong quyền hạn đặt ra trên lò sưởi.”
Severus bị động tác đột ngột của Voldemort làm cho kinh ngạc một hồi, nhanh chóng quay đầu qua, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt sáng rực giống như ruby phát ra tia sáng giận dữ, bên tai nghe thấy lời nói mang theo giận dữ của người đàn ông tóc đen mắt đỏ, không khỏi đứng lên lùi về phía sau một bước, có chút ngây người nhìn chằm chằm Chúa tể mắt đỏ, hắn đang giận? Là vì lo lắng cho y? Còn là phương thức trực tiếp như thế.
Nhìn ánh mắt Severus sau khi hoảng hốt liền trở nên trống rỗng, Voldemort bất đắc dĩ thở dài, hắn không muốn vì không khống chế được mà phá hủy bầu không khí ở chung bình thản thật vất vả mới xây dựng được, hắn từ từ khôi phục sắc mặt bình thường nhẹ giọng mở miệng.
“Đã khuya lắm rồi, ta nghe Jealous nói, em đến bây giờ vẫn chưa ăn gì cả, vừa lúc đi ăn khuya cùng với ta đi.”
“Vì sao?”
Severus nhìn thấy Voldemort đè nén sự tức giận bất giác thốt lên, nhìn thấy Voldemort tỏ ra khó hiểu liền nhíu mi sau đó hơi nghiêng đầu một chút:
“Ngươi biết rõ ta đã sớm trưởng thành.”
Ngụ ý là căn bản không cần ngươi để ý?
Đôi mắt đỏ của Voldemort đảo qua thân thể thiếu niên, trong mắt thoáng hiện nét mỉm cười.
“Ta nghĩ rằng, em đã trưởng thành hay chưa hẳn là rất rõ ràng không phải sao? Huống chi nhìn thân thể gầy gò ốm yếu của em năm ba mươi tám tuổi cùng với gương mặt gầy yếu vàng như nến, ta không cho rằng em có đối xử tử tế với chính bản thân mình đúng không?”
Voldemort ám chỉ khiến Severus trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, chỉ là Chúa tể Hắc ám thẳng thắn bày tỏ sự quan tâm khiến trái tim băng giá của Severus mở ra một khe hở. Trước kia Severus được quân vương cứu giúp, sự ôn hòa cùng lấy lòng rõ ràng chỉ khiến Severus hơi hơi buông lỏng cảnh giác, nhưng là hiện tại Voldemort bởi vì lo lắng mà bộc lộ sự tức giận, lại khiến Severus bắt đầu nhìn thẳng vào lời nói yêu cùng thích của Voldemort. Nếu tâm chỉ có lợi dụng thì sẽ không chú ý đến tình hình thân thể của y, hắn là đang lo lắng thật sự, thân mình gầy yếu? Cho nên mỗi ngày mới đút cho y ăn nhiều như thế sao?
Severus nghi hoặc mà phức tạp nhìn người từng là vị vua của mình, đáy lòng xuất hiện một cỗ ấm áp cùng với cảm động mà chính mình chưa phát hiện ra. Cho dù là mẹ Eileen của y, cũng chỉ khi nào không xung đột với Tobias Snape, mới có thể quan tâm y có lạnh, có đói bụng hay không, về phần y có phải vì mất ăn mất ngủ mà ảnh hưởng xấu đến thân thể, căn bản không nằm trong phạm vi quan tâm của bà.
Nhìn Severus ngoan ngoãn không nói gì thêm, Voldemort vừa lòng khóe miệng nhếch lên, đồng thời khôi phục hình tượng cao quý ưu nhã, nhẹ nhàng kéo bàn tay thon dài hơi lạnh của thiếu niên:
“Đi thôi, chỉ là mấy món ăn nhỏ, chúng ta ăn xong thì rửa mặt đi ngủ.”
Chỉ là, đợi đến khi Voldemort mặc áo ngủ rộng thùng thình thoải mái nằm nghiêng trên giường, nhìn tấm lưng thẳng thắn của Severus cách đó không xa, lòng bắt đầu tràn đầy mất hứng, thậm chí còn sinh bất mãn với giường ngủ lớn trong phòng, quá lớn! Có lẽ bởi vì hôm nay hắn đột ngột phát lửa giận, Severus vừa lên giường liền nằm cách mình rất xa, Chúa tể Hắc ám lo lắng sẽ làm Severus mất hứng chỉ đành để y tùy ý nằm ở đó, có lẽ hắn cần tán gẫu với Severus để chuyển lực chú ý đi? Voldemort cau mày nghĩ trong lòng.
“Severus, ta đã kêu Gigi tìm các mật thất trong tòa thành Slytherin, đều không có bức họa của tổ tiên Salazar Slytherin.”
Voldemort nói ra phát hiện của mình vào buổi chiều sau khi quay lại tòa thành Slytherin, thanh âm trầm thấp cố ý mang theo khó hiểu cùng sầu não.
Thực ra Severus cách khá xa, cũng không phải vì giận Voldemort, mà y đang khống chế sự khác thường không ngừng trên thân thể mình. Không biết vì sao, khi y nằm bên cạnh Chúa tể Hắc ám, trên thân thể của người đàn ông bên cạnh truyền đến hương thơm thanh nhã, cùng với hơi thở nóng rực đảo qua cổ, đều khiến da đầu của y run lên gần như muốn cuộn chặt mình cong ngón chân lên vậy.
Mấy ngày nay, rõ ràng đã quen với việc được Voldemort ôm đi vào giấc ngủ, sau đó sáng sớm ở trong lòng người kia tự động tỉnh lại không phải sao?
Severus rối rắm.
Bất quá khi nghe đến tin tức liên quan đến Slytherin tối cao trong lòng, Severus vội vàng nghiêng người đối diện với Chúa tể Hắc ám, tay phải đặt ở trên mặt thậm chí kìm lòng không được muốn bắt lấy tay của người kia. Y siết chặt nắm tay buồn bực.
“Là vì thiếu hụt ma lực nên mới như vậy sao?”
“Không phải, là Salazar căn bản không để lại bức họa, theo bộ sách của tòa thành ghi lại, Salazar thời thanh niên sau khi rời khỏi toàn thành Slytherin, liền không quay về nữa, người duy nhất sống ở tòa thành lúc ấy là chị họ Selina Slytherin cũng là vợ của ông, còn có con gái của ông ấy. Khi Selina qua đời, Slytherin liền đóng lại. Bức họa của bà tuy rằng không thể động đậy nhưng vẫn tồn tại, chỉ Salazar là không có.”
Voldemort thấy Severus xoay người theo đúng ý mình, âm thầm vừa lòng, chỉ là khi nghĩ đến phát hiện ở tòa thành thì tâm trạng lại trở nên nặng nề.
“Nhưng một đoạn sử ở Hogwarts có nói, sau khi ngài Slytherin rời khỏi Hogwarts, cũng không hề quay về nữa, vậy nếu ông ấy không ở tòa thành Slytherin thì còn có thể ở đâu? Các đời Slytherin sau khi rời thế không phải là đều để lại bức họa sao?”
Severus hơi giật mình, Salazar Slytherin không quay về tòa thành Slytherin quả thực rất kỳ quái.
“Trên tòa thành có ghi lại như thế, chỉ là tòa thành Slytherin cùng phòng hiệu trưởng của Hogwarts giống nhau, bức họa các đời Slytherin đều được lưu giữ, chỉ thiếu duy nhất Salazar Slytherin. Cho nên việc này rất không hợp lý, nếu không phải lúc ấy có ý muốn mạnh mẽ không lưu lại bất cứ thứ gì trên thế gian, chính là linh hồn đã hoàn toàn tiêu tán.”
Voldemort đối với hai loại khả năng này đều vô cùng bất mãn, hắn từ những chi tiết được ghi lại trên tòa thành, càng thêm hiểu ngài Slytherin là người kiên định cố chấp đến mức nào, người đó và Severus rất giống nhau, lúc trước Severus cũng không để lại bức họa ở Hogwarts, cũng là người duy nhất từ trước đến nay ở Hogwarts.
Hiện tại ngài Slytherin cũng xuất hiện loại tình huống này, hắn không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, khiến Slytherin năm đó quyết tuyệt như thế, về phần linh hồn đã hoàn toàn tiêu tán, với sức mạnh cường đại khủng bố của Salazar Slytherin, hẳn không phải là một phù thủy ngay cả linh hồn cũng không giữ lại được.
Severus im lặng, lúc trước khi y tránh ở trong ‘hư vô’, nghe được Tambor nói về chuyện về bức họa trong phòng Hiệu trưởng, rất rõ ràng nguyên nhân khiến bức họa trống rỗng. Chỉ là một ngàn năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến một trong bốn người đứng đầu Hogwarts viện trưởng ‘nước’ Slytherin không chút quyến luyến mọi thứ ở thế giới phép thuật, ngay cả nhà Slytherin do một tay mình sáng tạo nên cũng từ bỏ, đáng tiếc hiện rại không ai có thể biết được.
Voldemort thừa dịp y đang chìm vào suy nghĩ nghiêng người nhẹ nhàng ôm y vào lòng, cảm nhận sự buồn bực nhàn nhạt của thiếu niên, cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng của Severus, liền nhận được cái nhìn chằm chằm hung hợn cùng cố gắng đẩy ra của Severus.
“Ngươi là quỷ khổng lồ sao?”
Severus buồn nôn đến mức nổi hết da gà lên, y không nghĩ tới, Chúa tể Hắc ám tàn nhẫn thị huyết chỉ cần nhắc đến tên đã có thể khiến trẻ con khóc thét giữa đêm, lại có thể làm ra động tác giống như đang an ủi con nít này.
“Ha ha, ta chỉ là muốn nói cho em, chuyện đã trôi qua ngàn năm, sớm đã không thể điều tra, đừng nghĩ đến nữa. Nếu em thật sự muốn biết chuyện cũ về ngài Salazar Slytherin, chờ em đến Hogwarts gặp được Herpo rồi, có thể hỏi nó.”
Voldemort không chút nào để ý đến ‘ánh nhìn chết chóc’ của Xà vương tương lai, thậm chí còn vươn chân trái nặng nề mạnh mẽ chặn thân thể đang vặn vẹo giãy dụa muốn tránh ra, cánh tay rắn chắc cũng ôm chặt bả vai thiếu niên.
“Được rồi, ngủ đi.”
Giọng nói ám ách dừng một chút rồi thấp giọng cảnh cáo:
“Em tốt nhất là không nên động đậy nữa, nếu không tự gánh lấy hậu quá.”
Thân thể thon dài mềm dẻo của thiếu niên nhúc nhích dưới thân hắn, nút cài áo ngủ màu đen đã bị tuột xuống, lộ ra cần cổ xinh đẹp cùng xương quai xanh mảnh mai, Merlin, hắn đã miệng khô lưỡi khô rồi.
Ám chỉ trong giọng nói của Chúa tể Hắc ám cùng với thứ cứng rắn chạm vào thân dưới, khiến thân thể Severus cứng ngắc thẳng tắp, mà hơi thở cực nóng của người kia phun lên mặt y, khiến da thịt dưới gáy y nổi mấy đốm rất nhỏ.
“Ha ha, đã khuya rồi, ngủ đi.”
Voldemort thấy da thịt non mịn trắng nõn trên gương mặt thiếu niên nổi lên một mạt đỏ ửng, nhịn không được chạm nhẹ một cái, điều chỉnh lại tư thế ngủ thoải mái.
Severus bất đắc dĩ nằm trong lòng Chúa tể mắt đỏ, thấy hắn không hề có động tác nào khác, yên lòng, đã sắp đến 2 giờ đêm, y rất nhanh mờ mịt rơi vào mộng đẹp.
Cảm nhận được hô hấp của người bên cạnh đã dần dần vững vàng, thân thể cũng thả lỏng dựa sát vào hắn, Chúa tể Hắc ảm mở đôi mắt giống như ruby ra, lẳng lặng nhìn gương mặt say ngủ điềm tĩnh của Severus.
Hắn thương y, không thể nghi ngờ, sau khi trải qua niềm vui sướng mất đi lại có được, hắn luôn nghĩ phải làm như thế nào cẩn thận trân trọng y, làm cho y vui, khiến y buông lỏng trái tim từ từ tiếp nhận hắn, nhưng mà thứ hắn có được trước sau vẫn cực kỳ nhỏ bé.
Severus dù sao cũng là gián điệp hai mặt cực kỳ thành công, muốn đánh tan lòng nghi ngờ của y khó khăn đến mức nào. Y nhìn như không hề phòng bị, thực ra là đang ầm thầm tích trữ sức mạnh, lần này bộ sách luyện kim thuật cùng với văn tự phép thuật cổ có thể được y ưu ái như thế, tất nhiên cũng là vì điều này.
Lại không ngờ rằng lửa giận lần này của hắn lại khiến Severus buông lỏng trái tim ra, Voldemort am hiểu ‘Chiết tâm trí thuật’ tuy rằng không hề sử dụng phép thuật, cũng có thể từ phản ứng cùng ánh mắt của y mà nhìn ra y đã thả lỏng, sau đó y lại cách xa mình cùng không được tự nhiên như thế, nếu là giận hắn sẽ không thể nhanh như vậy ở trong lòng mình bình an đi vào giấc ngủ.
Đôi mắt trên gương mặt tuấn mỹ của Voldemort cong cong lộ ra một nét cười quyến rũ mang theo dịu dàng say lòng người. Có lẽ hắn không cần quá mức cẩn thận như trước.
Severus là Bậc thầy Độc dược mạnh mẽ bình tĩnh, cơ trí quyết đoán, y cẩn thận như thế, ngược lại lại tiếp nhận người đàn ông mình luôn dè chừng nghi ngờ, bởi vì Chúa tể Hắc ám vốn hiểu rất rõ gián điệp hai mặt Severus Snape là phù thủy mạnh mẽ như thế nào.
Hắn chỉ cần làm giống như quyết định ban đầu của mình, dùng sự thành tâm của chính mình từ từ khiến y rung động, chân chính đặt y ở vị trí bình đẳng, ngoại trừ những chi tiết nhỏ trong cuộc sống, hắn còn cần phải cho Severus đầy đủ sự tôn trọng mới được, mà không phải coi y trở thành phù thủy thiếu niên yếu ớt cần phải nâng niu trong lòng bàn tay, đây mới là con đường bọn họ có thể ở chung.
Khóe miệng Voldemort nhếch lên, nghĩ đến mỗi lần hắn muốn ôm vòng eo của Severus cùng bước đi thì vẻ mặt y tràn đầy sự mất tự nhiên, không chỉ là bởi vì gương mặt non nớt, người kiêu ngạo quật cường kia có lẽ cho rằng bản thân mình đang phải chịu sự khuất nhục đi, một nam phù thủy mạnh mẽ lại bị đối đãi giống như một thiếu nữ lúc nào cũng cần phải bảo vệ? Đây cũng chính là lý do y cho rằng bản thân bị độc chiếm nuôi dưỡng, những thủ đoạn lấy lòng khác chỉ là vì đợi sau khi y buông lỏng trái tim ra sẽ cho y nhận đả kích lớn hơn nữa?
Voldemort lộ ra một nụ cười khổ, phải nói là hắn đáng đời, cẩn thận quá mức cho dù là giữa những tình nhân bình thường đều sẽ dựng lên ngăn cách, huống chi tình huống của bọn họ lại phức tạp như vậy. Cũng may hắn phát hiện kịp thời, nếu không công sức hắn vất vả vạn phần cũng sẽ uổng phí, Chúa tể Hắc ám vừa nghĩ lại thì sắc mặt liền đen.
Đương nhiên hành vi cẩn thận lấy lòng của hắn vẫn là rất hữu hiệu, ít nhất Severus hoàn toàn đã quen việc ở cùng với hắn, quen được hắn đút ăn, quen được hắn ôm cùng đi vào giấc ngủ. Ừm, có chút lợi ích vẫn là không thể đi, chỉ cần khi ở trước mặt người khác chú ý những động tác nhỏ, sau đó có lẽ hắn hẳn là nên nhờ Severus làm một vài chuyện giúp Tử Thần Thực Tử, ví dụ như người sói, Severus nói không chừng sẽ rất vui vẻ.
Chúa tể Hắc ám hơi hơi siết chặt thiếu niên đang ôm trong lòng, ngửi mùi hương ma dược thanh mát đặc biệt trên người Severus, say sưa chìm vào giấc mộng. Đăng bởi: admin
Voldemort bởi vì còn phải xử lý công việc về tòa thành Slytherin, không thể chăm nom được đến tận nửa đêm mới quay về, khi kinh ngạc nghe nói cậu bé của hắn từ sau ba giờ chiều quay về phòng liền không hề đi ra, lập tức nổi giận, trở lại phòng sách nhỏ dành riêng cho Severus, đẩy cửa ra đi thẳng đến bên người thiếu niên, kéo quyển sách y đang nhìn tập trung tinh thần đọc, ghé vào bên tai y phát ra tiếng uy hiếp giống tiếng tê tê của loài rắn.
“Severus, nếu em còn cứ không thèm để ý đến thân thể như vậy, ta sẽ đóng gói hết mấy thức bảo bối này của em ném về tòa thành Slytherin, sau đó xóa tên của em trong quyền hạn đặt ra trên lò sưởi.”
Severus bị động tác đột ngột của Voldemort làm cho kinh ngạc một hồi, nhanh chóng quay đầu qua, vừa lúc nhìn thấy đôi mắt sáng rực giống như ruby phát ra tia sáng giận dữ, bên tai nghe thấy lời nói mang theo giận dữ của người đàn ông tóc đen mắt đỏ, không khỏi đứng lên lùi về phía sau một bước, có chút ngây người nhìn chằm chằm Chúa tể mắt đỏ, hắn đang giận? Là vì lo lắng cho y? Còn là phương thức trực tiếp như thế.
Nhìn ánh mắt Severus sau khi hoảng hốt liền trở nên trống rỗng, Voldemort bất đắc dĩ thở dài, hắn không muốn vì không khống chế được mà phá hủy bầu không khí ở chung bình thản thật vất vả mới xây dựng được, hắn từ từ khôi phục sắc mặt bình thường nhẹ giọng mở miệng.
“Đã khuya lắm rồi, ta nghe Jealous nói, em đến bây giờ vẫn chưa ăn gì cả, vừa lúc đi ăn khuya cùng với ta đi.”
“Vì sao?”
Severus nhìn thấy Voldemort đè nén sự tức giận bất giác thốt lên, nhìn thấy Voldemort tỏ ra khó hiểu liền nhíu mi sau đó hơi nghiêng đầu một chút:
“Ngươi biết rõ ta đã sớm trưởng thành.”
Ngụ ý là căn bản không cần ngươi để ý?
Đôi mắt đỏ của Voldemort đảo qua thân thể thiếu niên, trong mắt thoáng hiện nét mỉm cười.
“Ta nghĩ rằng, em đã trưởng thành hay chưa hẳn là rất rõ ràng không phải sao? Huống chi nhìn thân thể gầy gò ốm yếu của em năm ba mươi tám tuổi cùng với gương mặt gầy yếu vàng như nến, ta không cho rằng em có đối xử tử tế với chính bản thân mình đúng không?”
Voldemort ám chỉ khiến Severus trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, chỉ là Chúa tể Hắc ám thẳng thắn bày tỏ sự quan tâm khiến trái tim băng giá của Severus mở ra một khe hở. Trước kia Severus được quân vương cứu giúp, sự ôn hòa cùng lấy lòng rõ ràng chỉ khiến Severus hơi hơi buông lỏng cảnh giác, nhưng là hiện tại Voldemort bởi vì lo lắng mà bộc lộ sự tức giận, lại khiến Severus bắt đầu nhìn thẳng vào lời nói yêu cùng thích của Voldemort. Nếu tâm chỉ có lợi dụng thì sẽ không chú ý đến tình hình thân thể của y, hắn là đang lo lắng thật sự, thân mình gầy yếu? Cho nên mỗi ngày mới đút cho y ăn nhiều như thế sao?
Severus nghi hoặc mà phức tạp nhìn người từng là vị vua của mình, đáy lòng xuất hiện một cỗ ấm áp cùng với cảm động mà chính mình chưa phát hiện ra. Cho dù là mẹ Eileen của y, cũng chỉ khi nào không xung đột với Tobias Snape, mới có thể quan tâm y có lạnh, có đói bụng hay không, về phần y có phải vì mất ăn mất ngủ mà ảnh hưởng xấu đến thân thể, căn bản không nằm trong phạm vi quan tâm của bà.
Nhìn Severus ngoan ngoãn không nói gì thêm, Voldemort vừa lòng khóe miệng nhếch lên, đồng thời khôi phục hình tượng cao quý ưu nhã, nhẹ nhàng kéo bàn tay thon dài hơi lạnh của thiếu niên:
“Đi thôi, chỉ là mấy món ăn nhỏ, chúng ta ăn xong thì rửa mặt đi ngủ.”
Chỉ là, đợi đến khi Voldemort mặc áo ngủ rộng thùng thình thoải mái nằm nghiêng trên giường, nhìn tấm lưng thẳng thắn của Severus cách đó không xa, lòng bắt đầu tràn đầy mất hứng, thậm chí còn sinh bất mãn với giường ngủ lớn trong phòng, quá lớn! Có lẽ bởi vì hôm nay hắn đột ngột phát lửa giận, Severus vừa lên giường liền nằm cách mình rất xa, Chúa tể Hắc ám lo lắng sẽ làm Severus mất hứng chỉ đành để y tùy ý nằm ở đó, có lẽ hắn cần tán gẫu với Severus để chuyển lực chú ý đi? Voldemort cau mày nghĩ trong lòng.
“Severus, ta đã kêu Gigi tìm các mật thất trong tòa thành Slytherin, đều không có bức họa của tổ tiên Salazar Slytherin.”
Voldemort nói ra phát hiện của mình vào buổi chiều sau khi quay lại tòa thành Slytherin, thanh âm trầm thấp cố ý mang theo khó hiểu cùng sầu não.
Thực ra Severus cách khá xa, cũng không phải vì giận Voldemort, mà y đang khống chế sự khác thường không ngừng trên thân thể mình. Không biết vì sao, khi y nằm bên cạnh Chúa tể Hắc ám, trên thân thể của người đàn ông bên cạnh truyền đến hương thơm thanh nhã, cùng với hơi thở nóng rực đảo qua cổ, đều khiến da đầu của y run lên gần như muốn cuộn chặt mình cong ngón chân lên vậy.
Mấy ngày nay, rõ ràng đã quen với việc được Voldemort ôm đi vào giấc ngủ, sau đó sáng sớm ở trong lòng người kia tự động tỉnh lại không phải sao?
Severus rối rắm.
Bất quá khi nghe đến tin tức liên quan đến Slytherin tối cao trong lòng, Severus vội vàng nghiêng người đối diện với Chúa tể Hắc ám, tay phải đặt ở trên mặt thậm chí kìm lòng không được muốn bắt lấy tay của người kia. Y siết chặt nắm tay buồn bực.
“Là vì thiếu hụt ma lực nên mới như vậy sao?”
“Không phải, là Salazar căn bản không để lại bức họa, theo bộ sách của tòa thành ghi lại, Salazar thời thanh niên sau khi rời khỏi toàn thành Slytherin, liền không quay về nữa, người duy nhất sống ở tòa thành lúc ấy là chị họ Selina Slytherin cũng là vợ của ông, còn có con gái của ông ấy. Khi Selina qua đời, Slytherin liền đóng lại. Bức họa của bà tuy rằng không thể động đậy nhưng vẫn tồn tại, chỉ Salazar là không có.”
Voldemort thấy Severus xoay người theo đúng ý mình, âm thầm vừa lòng, chỉ là khi nghĩ đến phát hiện ở tòa thành thì tâm trạng lại trở nên nặng nề.
“Nhưng một đoạn sử ở Hogwarts có nói, sau khi ngài Slytherin rời khỏi Hogwarts, cũng không hề quay về nữa, vậy nếu ông ấy không ở tòa thành Slytherin thì còn có thể ở đâu? Các đời Slytherin sau khi rời thế không phải là đều để lại bức họa sao?”
Severus hơi giật mình, Salazar Slytherin không quay về tòa thành Slytherin quả thực rất kỳ quái.
“Trên tòa thành có ghi lại như thế, chỉ là tòa thành Slytherin cùng phòng hiệu trưởng của Hogwarts giống nhau, bức họa các đời Slytherin đều được lưu giữ, chỉ thiếu duy nhất Salazar Slytherin. Cho nên việc này rất không hợp lý, nếu không phải lúc ấy có ý muốn mạnh mẽ không lưu lại bất cứ thứ gì trên thế gian, chính là linh hồn đã hoàn toàn tiêu tán.”
Voldemort đối với hai loại khả năng này đều vô cùng bất mãn, hắn từ những chi tiết được ghi lại trên tòa thành, càng thêm hiểu ngài Slytherin là người kiên định cố chấp đến mức nào, người đó và Severus rất giống nhau, lúc trước Severus cũng không để lại bức họa ở Hogwarts, cũng là người duy nhất từ trước đến nay ở Hogwarts.
Hiện tại ngài Slytherin cũng xuất hiện loại tình huống này, hắn không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, khiến Slytherin năm đó quyết tuyệt như thế, về phần linh hồn đã hoàn toàn tiêu tán, với sức mạnh cường đại khủng bố của Salazar Slytherin, hẳn không phải là một phù thủy ngay cả linh hồn cũng không giữ lại được.
Severus im lặng, lúc trước khi y tránh ở trong ‘hư vô’, nghe được Tambor nói về chuyện về bức họa trong phòng Hiệu trưởng, rất rõ ràng nguyên nhân khiến bức họa trống rỗng. Chỉ là một ngàn năm trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến một trong bốn người đứng đầu Hogwarts viện trưởng ‘nước’ Slytherin không chút quyến luyến mọi thứ ở thế giới phép thuật, ngay cả nhà Slytherin do một tay mình sáng tạo nên cũng từ bỏ, đáng tiếc hiện rại không ai có thể biết được.
Voldemort thừa dịp y đang chìm vào suy nghĩ nghiêng người nhẹ nhàng ôm y vào lòng, cảm nhận sự buồn bực nhàn nhạt của thiếu niên, cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng của Severus, liền nhận được cái nhìn chằm chằm hung hợn cùng cố gắng đẩy ra của Severus.
“Ngươi là quỷ khổng lồ sao?”
Severus buồn nôn đến mức nổi hết da gà lên, y không nghĩ tới, Chúa tể Hắc ám tàn nhẫn thị huyết chỉ cần nhắc đến tên đã có thể khiến trẻ con khóc thét giữa đêm, lại có thể làm ra động tác giống như đang an ủi con nít này.
“Ha ha, ta chỉ là muốn nói cho em, chuyện đã trôi qua ngàn năm, sớm đã không thể điều tra, đừng nghĩ đến nữa. Nếu em thật sự muốn biết chuyện cũ về ngài Salazar Slytherin, chờ em đến Hogwarts gặp được Herpo rồi, có thể hỏi nó.”
Voldemort không chút nào để ý đến ‘ánh nhìn chết chóc’ của Xà vương tương lai, thậm chí còn vươn chân trái nặng nề mạnh mẽ chặn thân thể đang vặn vẹo giãy dụa muốn tránh ra, cánh tay rắn chắc cũng ôm chặt bả vai thiếu niên.
“Được rồi, ngủ đi.”
Giọng nói ám ách dừng một chút rồi thấp giọng cảnh cáo:
“Em tốt nhất là không nên động đậy nữa, nếu không tự gánh lấy hậu quá.”
Thân thể thon dài mềm dẻo của thiếu niên nhúc nhích dưới thân hắn, nút cài áo ngủ màu đen đã bị tuột xuống, lộ ra cần cổ xinh đẹp cùng xương quai xanh mảnh mai, Merlin, hắn đã miệng khô lưỡi khô rồi.
Ám chỉ trong giọng nói của Chúa tể Hắc ám cùng với thứ cứng rắn chạm vào thân dưới, khiến thân thể Severus cứng ngắc thẳng tắp, mà hơi thở cực nóng của người kia phun lên mặt y, khiến da thịt dưới gáy y nổi mấy đốm rất nhỏ.
“Ha ha, đã khuya rồi, ngủ đi.”
Voldemort thấy da thịt non mịn trắng nõn trên gương mặt thiếu niên nổi lên một mạt đỏ ửng, nhịn không được chạm nhẹ một cái, điều chỉnh lại tư thế ngủ thoải mái.
Severus bất đắc dĩ nằm trong lòng Chúa tể mắt đỏ, thấy hắn không hề có động tác nào khác, yên lòng, đã sắp đến 2 giờ đêm, y rất nhanh mờ mịt rơi vào mộng đẹp.
Cảm nhận được hô hấp của người bên cạnh đã dần dần vững vàng, thân thể cũng thả lỏng dựa sát vào hắn, Chúa tể Hắc ảm mở đôi mắt giống như ruby ra, lẳng lặng nhìn gương mặt say ngủ điềm tĩnh của Severus.
Hắn thương y, không thể nghi ngờ, sau khi trải qua niềm vui sướng mất đi lại có được, hắn luôn nghĩ phải làm như thế nào cẩn thận trân trọng y, làm cho y vui, khiến y buông lỏng trái tim từ từ tiếp nhận hắn, nhưng mà thứ hắn có được trước sau vẫn cực kỳ nhỏ bé.
Severus dù sao cũng là gián điệp hai mặt cực kỳ thành công, muốn đánh tan lòng nghi ngờ của y khó khăn đến mức nào. Y nhìn như không hề phòng bị, thực ra là đang ầm thầm tích trữ sức mạnh, lần này bộ sách luyện kim thuật cùng với văn tự phép thuật cổ có thể được y ưu ái như thế, tất nhiên cũng là vì điều này.
Lại không ngờ rằng lửa giận lần này của hắn lại khiến Severus buông lỏng trái tim ra, Voldemort am hiểu ‘Chiết tâm trí thuật’ tuy rằng không hề sử dụng phép thuật, cũng có thể từ phản ứng cùng ánh mắt của y mà nhìn ra y đã thả lỏng, sau đó y lại cách xa mình cùng không được tự nhiên như thế, nếu là giận hắn sẽ không thể nhanh như vậy ở trong lòng mình bình an đi vào giấc ngủ.
Đôi mắt trên gương mặt tuấn mỹ của Voldemort cong cong lộ ra một nét cười quyến rũ mang theo dịu dàng say lòng người. Có lẽ hắn không cần quá mức cẩn thận như trước.
Severus là Bậc thầy Độc dược mạnh mẽ bình tĩnh, cơ trí quyết đoán, y cẩn thận như thế, ngược lại lại tiếp nhận người đàn ông mình luôn dè chừng nghi ngờ, bởi vì Chúa tể Hắc ám vốn hiểu rất rõ gián điệp hai mặt Severus Snape là phù thủy mạnh mẽ như thế nào.
Hắn chỉ cần làm giống như quyết định ban đầu của mình, dùng sự thành tâm của chính mình từ từ khiến y rung động, chân chính đặt y ở vị trí bình đẳng, ngoại trừ những chi tiết nhỏ trong cuộc sống, hắn còn cần phải cho Severus đầy đủ sự tôn trọng mới được, mà không phải coi y trở thành phù thủy thiếu niên yếu ớt cần phải nâng niu trong lòng bàn tay, đây mới là con đường bọn họ có thể ở chung.
Khóe miệng Voldemort nhếch lên, nghĩ đến mỗi lần hắn muốn ôm vòng eo của Severus cùng bước đi thì vẻ mặt y tràn đầy sự mất tự nhiên, không chỉ là bởi vì gương mặt non nớt, người kiêu ngạo quật cường kia có lẽ cho rằng bản thân mình đang phải chịu sự khuất nhục đi, một nam phù thủy mạnh mẽ lại bị đối đãi giống như một thiếu nữ lúc nào cũng cần phải bảo vệ? Đây cũng chính là lý do y cho rằng bản thân bị độc chiếm nuôi dưỡng, những thủ đoạn lấy lòng khác chỉ là vì đợi sau khi y buông lỏng trái tim ra sẽ cho y nhận đả kích lớn hơn nữa?
Voldemort lộ ra một nụ cười khổ, phải nói là hắn đáng đời, cẩn thận quá mức cho dù là giữa những tình nhân bình thường đều sẽ dựng lên ngăn cách, huống chi tình huống của bọn họ lại phức tạp như vậy. Cũng may hắn phát hiện kịp thời, nếu không công sức hắn vất vả vạn phần cũng sẽ uổng phí, Chúa tể Hắc ám vừa nghĩ lại thì sắc mặt liền đen.
Đương nhiên hành vi cẩn thận lấy lòng của hắn vẫn là rất hữu hiệu, ít nhất Severus hoàn toàn đã quen việc ở cùng với hắn, quen được hắn đút ăn, quen được hắn ôm cùng đi vào giấc ngủ. Ừm, có chút lợi ích vẫn là không thể đi, chỉ cần khi ở trước mặt người khác chú ý những động tác nhỏ, sau đó có lẽ hắn hẳn là nên nhờ Severus làm một vài chuyện giúp Tử Thần Thực Tử, ví dụ như người sói, Severus nói không chừng sẽ rất vui vẻ.
Chúa tể Hắc ám hơi hơi siết chặt thiếu niên đang ôm trong lòng, ngửi mùi hương ma dược thanh mát đặc biệt trên người Severus, say sưa chìm vào giấc mộng. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.