Lvss Chi Giá Y

Chương 130: Hậu Tục – Xuyên Qua Không Gian Song Song

Ngốc Đề Hoan Nhan

02/07/2017

CHƯƠNG 130 PN12: HẬU TỤC – XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG

Snape nhìn tòa thành phép thuật màu xanh xám bị vô số bụi gai bao quanh trước mắt, tuy rằng cũ nát không chịu nổi, có lẽ về sau sẽ là chỗ dung thân của y. Thân là một gián điệp hai mặt tỉnh táo sâu sắc, tất cả những chuyện vừa rồi cũng đủ chứng minh, thân phận của y đã sáng tỏ.

Khi hai người đàn ông đến từ một thời không khác ở bên cạnh, thỉnh thoảng y cũng sẽ tỉnh táo lại, tuy rằng không biết chính mình ở thời không kia làm thế nào để ở cùng với Chúa tể Hắc ám, nhưng đó là một đôi linh hồn bạn đời yêu thương nhau, cho dù là y, cũng thấy hâm mộ, y thậm chí còn có chút mất mát trong lòng, linh hồn ở bên cạnh từng mang đến ấm áp cho y kia, lại chỉ là một mảnh linh hồn nhỏ của Voldemort.

Thực ra đây cũng là chuyện tốt không phải sao? Snape thầm nghĩ trong lòng, ít nhất hiện tại đã biết, Chúa tể Hắc ám sở dĩ điên cuồng không có lý trí như vậy, đều là vì có liên quan đến việc xé rách linh hồn, mà hiện tại một trận đại chiến đã bị loại trừ, Harry Potter hẳn là cũng an toàn, về phần chính y, Severus chậm rãi đi về phía tòa thành, con ngươi đen hiện lên một tia tự giễu, tuy rằng bản thân mình ở thời không kia đã để lại cho y đường lui, nhưng thực ra, căn bản là không cần phiền toái như thế, sinh mệnh của y, sớm đã đông lại vào ngày Halloween năm 1981.

Máu tươi của y theo đầu ngón tay nhỏ lên khóa cửa, tòa thành phép thuật cổ xưa chậm rãi mở ra cho y, Snape rảo bước tiến vào trong cổng lớn của tòa thành, một con gia tinh quấn khăn trải bàn thêu gia huy của tộc Prince ‘phụt’ một tiếng xuất hiện trước mắt y.

“A, là tiểu chủ nhân đến đây, Curto lại có thể chờ đợi được hậu duệ của nhà Prince!”

“Câm miệng!”

Snape bị tiếng hét chói tai của gia tinh làm cho đau đầu.

“Vâng tiểu chủ nhân, ngài muốn kế thừa tòa thành sao? A, Curto thật là gia tinh xấu, chủ nhân từng có yêu cầu tiểu chủ nhân phải kế thừa tòa thành như thế nào.”

Curto tuy rằng lập tức im miệng, nhưng sau đó lại hưng phấn nói chuyện như trước, sau đó đưa Snape đến phòng thí nghiệm, cung kính dâng điều kiện kế thừa và nguyên liệu ma dược, phương pháp chế tác lên.

Snape khiếp sợ nhìn phương pháp điều chế ma dược máu trong trong tay, tuy rằng giống như ma dược sinh con, đều sớm được công bố ở Hiệp hội Ma dược, nhưng không phải là người nào cũng có thể chạm đến, hơn nữa y vẫn là phù thủy máu lai và thân phận là Tử Thần Thực Tử.

Nghĩ đến bản thân mình ở thời không khác nhắc đến chuyện của thế giới Muggle, Snape lập tức ý thức được tầm quan trọng và ý nghĩa chiến lược của ma dược máu trong, tuy rằng đã sớm không cần sinh mệnh, nhưng là được chuẩn bị cẩn thận như thế, trong lòng vẫn dâng lên một cỗ cảm động. Y nhìn tòa thành Prince đã bị đóng chặt hai mươi năm, nghĩ sự chấp nhất với ma dược trong lòng, một cảm giác muốn tìm hiểu đã lâu không thấy lại từ từ dâng lên.

Sau khi chế xong ma dược, đã gần đến bình minh, Snape bất chấp mệt mỏi sau một đêm, trực tiếp ra lệnh cho Curto dẫn y đến mật thất dưới lòng đất trước, nhìn thấy ma pháp trận thật lớn trên nền đất, Snape không chút do dự uống ma dược, nằm xuống.

………….

Trong trang viên Malfoy, Lucius cùng vợ của hắn cung kính đứng trước mặt Chúa tể Hắc ám đã khôi phục lý trí.

“Severus, có liên lạc với ngươi không?”

Voldemort nhìn chằm chằm gắt gao và đại quý tộc bạch kim, tối hôm qua hắn quay lại trang viên Riddle, liền khẩn cấp tuyên bố một loạt mệnh lệnh, vừa sống lại hắn có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, bận rộn đến rạng sáng mới có thể đi vào giấc ngủ.

Sáng sớm thức dậy, hắn nghĩ đến Bậc thầy Ma dược đã rời khỏi khu mộ trước tiên, bỗng nhiên cảm thấy lo lắng, hắn rất lo lắng người kia sẽ rời đi như vậy, Snape vẫn luôn cẩn thận lại đa nghi, thân là một gián điệp hai mặt thành công, một khi y thật sự muốn né tránh, sợ là không ai có thể tìm được y.

Voldemort thử dùng dấu hiệu hắc ám để triệu hồi, nhưng cũng không hề thấy đáp lại, khiến cho hắn càng bất an hơn, giống như Voldemort kia nghĩ, hắn cũng là yêu Severus trước, nếu không cũng sẽ không vào lúc đã sớm mất đi lý trí, đối mặt với Lily Potter, lại vẫn còn nhớ rõ hứa hẹn với Severus, muốn nương tay bỏ qua cho cô ta.

Đã khôi phục ký trí, hơn nữa hai linh hồn từng gần gũi gắn bó bên nhau, khiến cho hắn càng để ý phần ấm áp kia hơn, nhưng là người đàn ông không được tự nhiên kia, lại chưa chắc đã nghĩ như vậy. Bất kể nói như thế nào, cũng là hắn giết chết Lily Potter.

Nghĩ vậy, hắn hoàn toàn không thể ngồi yên, trực tiếp đi đến trang viên Voldemort, Severus và Lucius có quan hệ khá thân thiết, một Prince ở thời không khác thậm chí còn từng tự mình dạy cho cha con Malfoy cách tu luyện. Hiện tại muốn tìm dược Bậc thầy Ma dược, có lẽ chỉ có thể dựa vào Lucius, lò sưởi âm tường dưới hầm ở Hogwarts hình như là có kết nối đến trang viên Voldemort? Cho dù không thể, Draco cũng có thể xác định giúp hắn một chút.

Lucius cả kinh trong lòng, nhớ tới chuyện xảy ra ở khu mộ cùng đôi linh hồn bạn đời kia, chủ nhân sợ là sẽ không cam chịu để Severus rời đi, vội vàng cúi đầu.

“Lord, sau khi Severus rời đi, chúng ta chưa từng liên lạc với nhau.”

“Ngươi có thể tiến vào hầm ở Hogwarts?”

Voldemort nheo hai mắt nhìn chằm chằm gắt gao vào Lucius, trong lòng thầm tính, Lucius và Severus hình như có quan hệ rất thân?

Lucius càng hết hồn, nhịn không được quỳ rạp trên mặt đất:

“Không, không thể!”

Voldemort ‘ừ’ một tiếng, hạ mắt nhìn Malfoy:

“Lucius, từ lúc nào mà lại nhát gan như thế?”

Lucius nhớ tới Ma Vương mắt đỏ đã khôi phục lý trí, cảm thấy thả lỏng, vội vàng đứng dậy:

“Lord, hơn một tháng trước Dumbledore đã đóng toàn bộ kết nối với toàn bộ các lò sưởi âm tường bên ngoài, chỉ còn lại văn phòng Hiệu trưởng.”

Voldemort không chút bận tâm gật gật đầu, xoay người bước vài bước ngồi xuống ghế sofa dài trong phòng khách.

“Lucius, ngươi có thể lập tức liên hệ với Draco Malfoy, đúng không?”

“Vâng, Lord!”

Lucius nhìn Chúa tể Hắc ám rõ ràng là không chịu từ bỏ, vội vàng khom người nhận lệnh, đi đến cầm lấy gương hai mặt dặn dò vài câu, sau đó khoanh tay đứng ở bên cạnh Narcissa, nhìn thấy Voldemort nhắm mắt dưỡng thần, liền cùng Narcissa bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau.

Khoảng mười phút sau, gương hai mặt của Lucius lại vang lên, bên trong truyền đến tiếng nói của Draco:

“Cha, Chủ nhiệm không có ở văn phòng, ngài ấy vẫn chưa trở về.”

Voldemort đứng bật dậy, hai mắt màu đỏ tươi không ngừng lóe lên. Hắn bỗng nhiên nghĩ ra một vấn đề, Severus là dùng Khóa Cảng để rời đi, nhưng là khi đó, quần áo vật phẩm trên người y đều là do một Prince ở thời không khác chuẩn bị, hai người kia, cho dù tính toán trước hắn sẽ không giết Severus, nhưng chưa chắc đã không đề phòng thủ đoạn về sau của hắn, hơn nữa trong mắt Voldemort kia, mình còn không quan trọng bằng Severus đâu.

“Lucius, ngươi đi Spinner’s End, không, không cần…”

Voldemort nheo mắt, Spinner’s End kia là địa bàn của Muggle, căn bản không đủ để ngăn cản xâm nhập, huống chi hắn biết, hai người kia có khúc mắc trong lòng với thế giới Muggle, sẽ không hy vọng hắn gây ra chuyện gì ở thế giới Muggle.

“Ngươi có biết địa điểm của tòa thành Prince không?”



Lucius đang kinh ngạc trong lòng vì uy thế kinh người mà Chúa tể Hắc ám đột nhiên phát ra, nghe vậy vội vàng gật đầu, đồng thời nhớ tới Severus ở thời không kia, từng nhờ hắn đi chuẩn bị tài liệu kế thừa Prince, thầm giật mình trong lòng.

Hai người rất nhanh đã đi đến trước tòa thành Prince ở Plymouth.

Voldemort nhìn tòa thành cũ nát trước mặt, hừ khẽ một tiếng, bước lên phía trước, vô số bụi gai đều quật về phía hắn, Voldemort rút đũa phép bằng gỗ tử mộc ra, ngọn lửa xinh đẹp bùng lên, cũng nhanh chóng bị bụi gai dập tắt.

Lucius nhìn bụi gai màu tím quấn lấy đấu với Voldemort, nắm chặt trượng đầu rắn trong tay. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ tòa thành Prince giống như bị lửa mạnh bao phủ, một luồng sóng nhiệt đánh úp lại, Lucius nhịn không được lùi về phía sau, nhìn Voldemort quay lưng về phía hắn vung đũa phép lên, ma áp trùm lên bốn phía, liền dâng lên một cỗ sùng bái cuồng nhiệt với thực lực càng lúc càng mạnh mẽ hơn của Chúa tể Hắc ám.

Voldemort cũng không biết suy nghĩ của Lucius, linh hồn của hắn là bị Voldemort cố ý rèn luyện qua, ma lực càng mạnh hơn trước đây, nhưng đối mặt với nhiều bụi gai như vậy, vẫn mất hồi lâu mới có thể đánh hạ, nếu không sợ Lửa Quỷ sẽ làm bản thân và tòa thành bị tổn thương, hơn nữa bản thân cũng không thể chống đỡ, hắn đã sớm liều lĩnh sử dụng.

Voldemort không khỏi thấp thỏm nôn nóng. Hắn không biết những bụi gai này là tự động bảo vệ tòa thành, hay là do Severus hạ lệnh tấn công hắn, nếu thật sự là Severus hạ lệnh tấn công, vậy mục đích của lần gặp mặt này càng khó hơn.

Ngay khi hắn dự định liều lĩnh phát thêm ma lực thì, bụi gai bỗng nhiên lùi về phía sau, Voldemort không khỏi sửng sốt.

“Lord!”

Lucius thấp giọng nhắc nhở, cổng lớn của tòa thành đã mở ra, cũng không thấy ai xuất hiện.

Voldemort hừ một tiếng rất rõ ràng, là chủ nhân của tòa thành đã ra lệnh dừng tấn công, nghĩ vậy, sắc mặt hắn càng thêm âm trầm. Cùng Lucius sóng vai đi vào tòa thành, lại phát hiện trong đại sảnh của tòa thành chỉ có một con gia tinh đang đứng thẳng.

“Chủ nhân nhà ngươi đâu?”

Voldemort nâng đũa phép lên chỉ vào nó, tính nhẫn nại của hắn từ lúc giao đấu với bụi gai đã bị tiêu hao hầu như không còn.

“Ngươi chính là Voldemort?”

Một giọng nói lộ vẻ già nua vang lên, Voldemort cùng Lucius ngẩng đầu, kinh ngạc phát hiện trên vách tường đối diện là một bức họa rất lớn, phía trên là một nam phù thủy tóc đen mắt đen.

Voldemort như thế nào cũng không nghĩ tới lại không gặp được Snape, cảm thấy nặng nề.

“Không sai, ngài là gia chủ đời trước của gia tộc Prince? Severus đâu?”

Reginald phức tạp đưa mắt nhìn người đàn ông tóc đen mắt đen, lại đưa mắt nhìn quý tộc bạch kim đi phía sau hắn, thở dài. Ông và Severus của thời không khác đã sớm gặp nhau, cho nên trước khi Snape đến đã tính toán rất tốt, nhưng là không ngờ vẫn đánh giá sai một việc.

“Curto, dẫn hắn xuống mật thất dưới đất!”

Voldemort không ngờ vị gia chủ Prince sẽ phóng khoáng mà đồng ý như vậy, không hiểu vì sao trong lòng lại sinh ra cảm giác bất an. Dặn dò Lucius canh giữ ở đại sảnh, chạy theo gia tinh Curto rời đi.

Đẩy ra cánh cửa đá nặng nề, mùi máu tươi nồng nặc liền xông vào mũi, Voldemort kinh hoảng phát hiện, Snape đang cuộn mình ở trên ma pháp trận rất lớn, cả người run rẩy không ngừng, dưới thân đã sớm bị máu tươi nhiễm đỏ.

“Severus!”

Voldemort chạy vội qua, ôm lấy thân trên của người kia, vung đũa phép muốn cầm máu cho y, lại phát hiện máu vẫn không ngừng theo khóe miệng và cổ tay y trào ra.

“Severus!”

“Severus!”

Voldemort quát to mấy tiếng, Bậc thầy Ma dược đã sớm chìm vào hôn mê vẻ mặt thống khổ, cảnh tượng như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, hắn vốn không biết đã xảy ra chuyện gì, thần chú trị liệu lại không dùng được, lần đầu tiên hắn phát hiện bản thân mình lại vô dụng như thế.

“Là ngươi khắc dấu hiệu chủ tớ lên cho nó đúng không?”

Reginald xuất hiện trên vách tường vốn trống trơn.

Voldemort ngẩng đầu, đôi mắt màu đỏ tươi kia đã không còn sự bình tĩnh lúc trước, hắn không ngờ, sau khi hắn khôi phục lý trí tìm được Severus, lại phải đối diện với cái chết của y.

“Sao y lại bị như vậy?”

Reginald vẻ mặt âm trầm nhìn Ma Vương khơi lên chiến tranh, tạo ra vô số giết chóc đẫm máu trước mắt này.

“Nó vốn đang tinh lọc huyết thống, kế thừa tòa thành Prince. Nhưng là trong linh hồn nó bị ngươi khắc khế ước chủ tớ, mà ngươi lại đúng lúc gọi nó đến, khiến cho sức mạnh linh hồn mà nó vốn có bị ngươi áp chế, không thể đột phá để mang đến ma lực phù hợp cho sự chuyển hóa của thân thể.”

Một Prince ở thời không khác khi chuyển hóa huyết thống, bởi vì không có khế ước chủ tớ áp chế, sức mạnh linh hồn lại cũng đủ mạnh mẽ, cho nên mới không sao, nhưng trên thực tế chuyển hóa huyết thống là một chuyện rất nguy hiểm, vốn linh hồn của Snape đã không đủ ổn định, y cố ý đi chuyển hóa, vốn với uy lực của ma pháp trận dưới mật thất cũng có thể bảo vệ y, thậm chí còn có thể nhân cơ hội tiêu trừ dấu hiệu hắc ám.

Không ngờ đúng lúc dấu hiệu hắc ám lại bị khởi động, gián đoạn chu trình chuyển hóa, hiện tại linh hồn của Severus càng bất ổn hơn, lại chìm vào hôn mê, tình thế thật sự không ổn, nếu không ông vốn sẽ không để cho người đàn ông nguy hiểm này tiến vào thành.

“Muốn ta làm gì?”

Voldemort cúi đầu nhìn Snape sắc mặt trắng bệch, miệng thỉnh thoảng lại tràn ra tiếng rên rỉ thống khổ, nhịn không được đưa tay gạt mái tóc đen hơi dài đã ướt đẫm dính ở bên mặt ra, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi lạnh rịn ra trên trán y.

“Cởi bỏ dấu hiệu hắc ám!”

Ánh mắt Reginald không hề chớp nhìn chằm chằm vào Voldemort, cũng không hề nắm chắc, theo ông biết, Severus đã sớm phản bội Chúa tể Hắc ám này, dấu hiệu hắc ám một khi được cởi bỏ, linh hồn Severus lại được tinh lọc, ma lực của bản thân còn có thể mạnh mẽ hơn, nhưng lại không có chút lợi ích nào với Voldemort.

Voldemort quay đầu nhìn về phía Reginald vẻ mặt nghiêm túc, bàn tay vẫn cầm đũa phép siết chặt lại, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười lạnh, ôm Severus đứng dậy.

“Như vậy ta có thể có được ích lợi gì?”

Hắn đã phát hiện ra, Snape tuy rằng nhìn như nguy hiểm, nhưng tạm thời vẫn không nguy hiểm đến tính mạng, nếu không lúc đầu Reginald cũng sẽ không ra lệnh cho đám bụi gai tấn công hắn.

Một khi hắn cởi bỏ dấu hiệu hắc ám, chỉ sợ Snape sẽ hoàn toàn rời khỏi hắn, hơn nữa hành động của hắn hiện tại bị hạn chế, vì muốn cả động đồng cùng chống lại uy hiếp từ giới Muggle và những giới khác, hắn không thể trở mặt với Dumbledore, chuyện này có nghĩa, hắn không thể dùng sự an toàn cho tính mạng của Harry Potter để uy hiếp Snape.



Slytherin cho tới bây giờ phải dự mưu rồi mới hành động, hắn hiểu rõ, cho dù gắn bó với linh hồn của Snape hơn nửa năn nay, nhưng Snape đã khôi phục sự tỉnh táo, sẽ chỉ có một sự lựa chọn, chính là rời khỏi hắn. Đã không có dấu hiệu hắc ám để tìm được y, lại không có uy hiếp hữu dụng, hắn căn bản không có cơ hội khiến Snape trở thành người của mình.

Sắc mặt Reginald trầm xuống, sắc mặt càng u tối hơn.

“Ngươi muốn cái gì?”

Voldemort lạnh lùng cao ngạo ngẩng đầu:

“Ta muốn y!”

Đáp án này thực sự là ngoài dự kiến của ông, Reginald bỗng nhiên nhớ tới Prince ở một thời không khác chính là linh hồn bạn đời của Voldemort, như vậy, người đàn ông trước mắt này chẳng lẽ cũng ôm tâm tư giống như thế?

“Ta không thể làm chủ!”

Voldemort vừa nghe, liền biết là Reginald đã thỏa hiệp.

“Nếu khế ước chủ tớ áp chế sức mạnh linh hồn của Severus, như vậy khế ước ngang hàng sẽ không có vấn đề gì đúng không?”

Reginald chấn động, lời này của Voldemort là có ý gì?

“Kêu Lucius đi vào, bảo hắn làm nhân chứng! Ta muốn có một khế ước hôn nhân, có thể bảo đảm rất tốt cho sự an toàn của Severus, không phải sao?”

Voldemort tao nhã nhướng mi, bỗng nhiên phát hiện đây quả thực là một chủ ý không tệ.

“Ngươi điên rồi sao?”

Reginald như thế nào cũng không ngờ Voldemort lại có tâm tư như vậy.

Khế ước hôn nhân?

Khế ước hôn nhân của thế giới phép thuật, chỉ có thể ký kết không thể giải trừ. Chính là, Reginald nhìn về phía cháu ngoại được Voldemort dịu dàng ôm lấy, từ lần đầu tiên nhìn thấy nó, ông đã biết, cháu ngoại này khác với Prince ở thời không khác, nó dường như không hề có niềm vui nào trên đời, có lẽ, một khế ước hôn nhân sẽ có thể thay đổi Severus, nếu Voldemort đã chủ động đề nghị, ít nhất cũng nói ra, hắn đủ coi trọng Severus.

“Ngài phải thuyết phục y giúp ta!”

Voldemort dứt khoát ôm chặt lấy Severus, nếu Severus nguyện ý kế thừa tòa thành Prince, cũng đã nói lên y ít nhất cũng có thứ y để ý, có lẽ bức họa trước mắt này có thể giúp hắn đạt thành tâm nguyện, khi thần chí của Severus không rõ ràng, thật sự là một thời cơ tốt.

Reginald tự nhiên chỉ có thể thỏa hiệp với Slytherin, tuy rằng Severus hiện tại không có gì nguy hiểm, nhưng là vượt quá hai mươi tư giờ, chờ ma dược máu trong trong người nó mất đi hiệu lực, lần chuyển hóa máu trong này liền thất bại, chuyện này có nghĩ Severus không thể kế thừa tòa thành Prince, mà ma dược máu trong lại chỉ có thể dùng một lần. Mất đi cơ hội lần này, cũng có nghĩa tòa thành Prince lại bị đóng lại, ai biết Severus ở trạng thái này có chịu để lại người kế thừa hay không.

Trước khi Lucius tiến vào, Voldemort đã giải trừ dấu hiệu hắc ám, sau khi Lucius tiến vào, Severus cũng mở hai mắt nặng nề ra, trong lúc hỗn loạn, y chỉ nghe thấy một người đàn ông tự xưng là ông ngoại y, hỏi y có nguyện ý ký kết khế ước, gánh trách nhiệm gánh vác gia tộc Prince hay không.

“Vâng, con nguyện ý!”

Nếu quyết định kế thừa Prince, y tự nhiên sẽ gánh vác trách nhiệm lập nghiệp của gia tộc.

Bên tai nghe thấy một giọng nói thuần hậu vừa xa lạ lại vừa quen thuộc vang lên, cũng nói giống y:

“Ta nguyện ý!”

Severus cảm thấy thân thể được một luồng sức mạnh nhu hòa bao lấy, y miễn cưỡng mở mắt ra, gương mặt anh tuấn của Ma Vương mắt đỏ gần ngay trước mắt, y không khỏi cả kinh, thân thể căng cứng muốn đứng lên, lại nghe thấy tiếng của Lucius.

“Chúc mừng hai người, Lord, Severus.”

Lucius thực ra vẫn chưa phục hồi tinh thần, hắn không thể ngờ nổi, mình đi cùng Lord đến tìm Severus, liền biến thành hắn là người chủ trì ký kết khế ước hôn nhân của Chúa tể Hắc ám và Severus, thậm chí còn là khế ước màu vàng đẳng cấp cao, dưới tình huống Severus vẫn ở trong trạng thái hôn mê, chỉ có thể là hai người ít nhất cũng ái mộ nhau, có lẽ nếu không còn đoạn chuyện cũ với Lily Potter kia, bọn họ có thể giống như chính họ ở thời không khác, trở thành linh hồn bạn đời yêu thương nhau.

Severus không hiểu đã xảy ra chuyện gì mà Lucius cần chúc mừng y, nhưng là rất rõ ràng, nhất định là vì vừa rồi y đã đồng ý cái gì đó, nhưng y thật sự đã không còn sức lực để truy cứu thêm, hơn nữa dù bị Ma Vương ôm vào trong lòng, y thậm chí còn không sợ hãi, tựa như lúc bọn họ vẫn ở trong mũ miện của Ravenclaw, ấm áp như thế. Y cảm thấy máu trong cơ thể sôi trào, trong hỗn loạn, y nghe được lời nói của ông ngoại y là Reginald.

“Nhanh, đặt nó lên trên ma pháp trận, Curto, đi đến phòng chứa ma dược lấy thêm một lọ ma dược máu trong đến đây!”

Voldemort nghe lời đặt Snape xuống mặt đất, nghi hoặc cầm bình ma dược gia tinh cầm đến. Lucius đã rời khỏi mật thất.

“Ngươi cũng là phù thủy máu lai không phải sao? Linh hồn thậm chí còn bị tổn hại, nếu không lúc trước Severus bị gọi đến, vốn sẽ không kiên trì được lâu như vậy.”

Reginald đã đạt được mục đích, tự nhiên không hề khách sáo.

Voldemort nghe thấy Reginald nói toạc ra thân phận của hắn, đồng tử màu đỏ không khỏi lập tức co rút, miễn cưỡng áp chế không vui trong lòng xuống:

“Ngài muốn nói cái gì?”

“Hừ!”

Reginald nhìn Voldemort hừ lạnh một tiếng, nếu không nhìn khế ước mà bọn họ ký kết cũng là loại cao cấp, ông cũng không tốt bụng như vậy đâu.

“Ngươi dùng ma dược máu trong xong, không những có thể tăng lên nồng độ huyết thống của sinh vật phép thuật trong cơ thể, còn có khả năng tăng cường sức mạnh linh hồn của ngươi, giảm sự tổn thương trên linh hồn ngươi xuống mức thấp nhất!”

Voldemort giật mình, hắn thật sự không ngờ có thể có được ma dược máu trong, dù sao ma dược máu trong cũng đã biến mất hơn trăm năm, bình Severus sử dụng, cũng không biết có phải là cất giữ cuối cùng hay không. Hắn nhìn bức họa đang nghiêm mặt trước mắt này, trong lòng dâng lên một cỗ cảm động, biết ông thật sự đã bắt đầu coi hắn như con cháu.

Uống ma dược xong, hắn nằm xuống dựa sát vào Sevrus, cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng rực của người bên cạnh, cho dù thân thể giống như bị lửa thiêu cháy, nhưng hắn vẫn như cũ tràn ngập vui sướng, không phải vì có thể hoàn toàn thoát khỏi dòng máu Muggle mà hắn chán ghét, mà là hắn có được một bạn đời, một gia đình.

Có lẽ, hắn hẳn là nên lập tức bảo Lucius Malfoy đi chuẩn bị hôn lễ, Voldemort nghĩ đến khiêu khích của Cậu bé Cứu thế với hắn khi ở khu mộ, hạ quyết tâm.

Severus hoàn toàn không biết ông ngoại đã bán mình đi như vậy, thân thể bởi vì thống khổ mà không ngừng run rẩy, không tự giác ghé sát vào thân thể cũng có nhiệt độ rất cao ở bên cạnh, khiến cho Voldemort lấy lại được lý trí gần như mừng phát điên ôm chặt lấy, mặc cho ma lực xung động mạnh mẽ tẩy rửa thân thể cùng linh hồn của hai người. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lvss Chi Giá Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook