Chương 77: Mũ Miện Của Ravenclaw
Ngốc Đề Hoan Nhan
02/07/2017
CHƯƠNG 77: MŨ MIỆN CỦA RAVENCLAW
Đối mặt với màn kinh sợ có thể khiến chân người khác mềm nhũn, Severus cũng chỉ khinh miệt liếc mắt nhìn Tambor vẻ mặt tự đắc một cái. Khi thân thể khổng lồ của đám nhện nhanh chóng bò về phía y, liền linh hoạt thay đổi phương hướng. Lúc Tambor xuất hiện, y đã thông báo cho Voldemort, hiện tại, việc y cần làm là bảo vệ bản thân cho tốt.
Tuy rằng y có mang theo ma dược bên người, nhưng đối phó với nhiều nhện độc cực lớn như vậy ma dược vốn không đủ, về phần tài sản của Tambor ở trong ‘Hư vô’, đều là những quyển trục có uy lực cực lớn có thể phá hủy toàn bộ Hogwarts, có lẽ đây cũng là nguyên nhân Tambor không tìm kiếm được thân thể thích hợp ngược lại trực tiếp muốn giết chết y. Gã lo lắng một khi Severus hoàn toàn trưởng thành, gã cũng sẽ không quay về lại ‘Hư vô’ được nữa.
“Sectumsempra!”
“Sectumsempra!”
Severus không ngừng lẩm nhẩm thần chú, cánh tay vung lên, ma lực theo ngón tay trút xuống, phóng ra, trúng vào đám nhện độc tiến lên đầu tiên, một loạt tiếng kêu tê tê bi ai thê lương vang lên, một lượng lớn máu tươi từ thân thể đám nhện trào ra, chúng rất nhanh bắt đầu cuộn mình lại run rẩy. Đám nhện độc theo bản năng của sinh vật sợ hãi lùi bước về phía sau.
Chỉ là theo tiếng quát lớn của Tambor, đám nhện độc phía sau lại chen chúc lao lên, ma lực của Severus dần dần bắt đầu thiếu hụt, y nhanh chóng lấy một bình dược bổ sung ma lực ra, sau đó vung tay dọn dẹp một khoảng trống nơi đũa phép rơi xuống, triệu hồi người bạn của mình quay lại về tay, không ngừng phóng bùa ‘Sectumsempra’ đã được cải tiến lên người đám nhện độc.
Tambor thấy đám nhện độc đã bị tổn thất một nửa, mà thiếu niên bị bao vây ở giữa gần như không hề có chút thương tổn nào, không khỏi giận dữ, gã không nghĩ tới gián điệp hai mặt này lại mạnh mẽ như vậy, thời gian càng lâu đương nhiên càng bất lợi, lại phát ra một mệnh lệnh tăng cường tấn công hàng loạt, đám nhện độc hăng hái không để ý đến sống chết đánh về phía Severus.
Dù sao cũng là thân thể thiếu niên, thể lực của Severus dần dần chống đỡ hết nổi, đám nhện cũng là tre già măng mọc, giống như vô cùng vô tận. Mắt thấy trên người Severus bắt đầu xuất hiện vết thương, một loạt tiếng tê tê rất nhỏ truyền đến, Severus nghe hiểu Xà ngữ nghe được rất rõ ràng là có người đang ra lệnh cho rắn xuất hiện, nhưng là bây giờ rắn còn không phải là đang ngủ đông sao?
Severus không kịp nghĩ nhiều, liền cảm thấy áp lực xung quang lập tức giảm xuống, trong lòng không khỏi thả lỏng, hai mắt bị mồ hôi ngăn trở hoảng hốt thấy một người đàn ông cao lớn tóc đen mắt đỏ.
“Voldy!”
Severus thấp giọng kêu lên một tiếng, sau đó thân thể được nhẹ nhàng ôm vào một vòng tay quen thuộc.
Severus cả kinh, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn, người đàn ông tóc đen mắt đỏ đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán y, tay của người này rất lạnh, rõ ràng không phải là Voldemort linh hồn đầy đủ, có được thực thể kia.
“Voldemort, ngươi đang làm cái gì?”
Tambor kinh sợ kêu to, Trường Sinh Linh Giá của Chúa tể Hắc ám lại thoát khỏi thân thể của Peter Pettigrew, thậm chí còn chỉ huy rắn độc đuổi đám nhện đã bị khống chế đi, rắn không phải là đang ngủ đông à? Hơn nữa vì sao mũ miện lại muốn đi giúp đỡ Snape? Gã đã nói chuyện Snape từng phản bội nói cho mũ miện, sao hắn còn có thể giúp y?
Mũ miện cũng là không thèm bận tâm chút nào, ngược lại vẫy đũa phép phóng một thần chú về phía Tambor đang bám lên thân thể con chuột, con chuột lập tức mất mạng, linh thể của Tambor vội vàng bay lên, tuy rằng không rõ nguyên nhân, nhưng rõ ràng là mũ miện đã phản bội gã, không còn thân thể để bám vào, gã sẽ biến mất rất nhanh, phải lập tức tìm kí thủ một lần nữa mới được, hơn nữa nhìn sự ngoan lệ của mũ miện, chỉ sợ lại giống như Voldemort kia đối phó với gã một lần nữa, mắt thấy thất bại trong gang tấc, không khỏi hận mũ miện đến thấu xương, oán hận nhìn hai người đang gắn bó trên mặt đất, linh thể nhanh chóng bay đi, rất nhanh đã không còn nhìn thấy bóng dáng.
Mũ miện không thèm nhìn Tambor đã đi xa, nếu không phải Lửa Quỷ một khi sử dụng sẽ hủy đi toàn bộ Rừng Cấm, hắn sẽ trực tiếp nhắm thẳng vào linh thể của Tambor, hắn nhìn về phía Severus còn đang thở hổn hển thở dài gọi một tiếng.
“Severus!”
Severus không khỏi sửng sốt, y không hiểu vì sao Trường Sinh Linh Giá này phải cứu y, nếu không có ác ý, cần gì phải phối hợp với Tambor chứ? Với sự kiêu ngạo của Chúa tể Hắc ám, cho dù chỉ là một phần, chỉ cần hắn không muốn, không ai có thể ép buộc được hắn.
“Ngươi không hiểu?”
Mũ miện ung dung nhìn vẻ mặt nghi hoặc của thiếu niên, lộ ra một nụ cười.
“Ta là một Trường Sinh Linh Giá của Voldemort, ngươi biết rõ, đúng không?”
Nhưng rõ ràng hắn cũng không cần đáp án, mà là tiếp tục nói:
“Tambor không dám tiến vào Hogwarts, bởi vì trạng thái linh hồn của gã cho dù bám lên người của một con chuột, khác hẳn với tinh thần lực của người thường vẫn sẽ dễ dàng bị chủ hồn phát hiện. Nhưng là ta khác, Hóa thú sư chỉ là một con chuột bình thường, ta thường xuyên đi qua đường ngầm dưới lòng đất đến văn phòng Nghiên cứu Muggle học, qua sát chủ hồn nguyện ý đảm nhiệm vị trí giáo sư Nghiên cứu Muggle học, chỉ là thường xuyên không thấy bóng dáng của hắn.”
Severus không cảm nhận được ác ý của Trường Sinh Linh Giá, hơi nhẹ nhàng thở ra, sau khi nghe vậy thì sắc mặt đỏ lên, rõ ràng là mũ miện đã biết được quan hệ giữa y và Voldemort.
Mũ miện nhìn thiếu niên trong lòng có chút chật vật, trong khoảng thời gian này chủ hồn và thiếu niên ở chung thế nào hắn đều xem ở trong mắt, đã hiểu được đầy đủ chủ hồn của hắn thương y biết bao nhiêu, đồng thời cùng hiểu được tâm tính của thiếu niên này, linh hồn thuần túy cố chấp. Mà chủ hồn thì ra cũng là sống lại đến đây. Hắn vốn nghe xong lời nói của Tambor, còn tưởng rằng chủ hồn là bị lừa, đang muốn nhìn xem nam phù thủy có thể lừa được chủ hồn rốt cuộc là như thế nào, lại phát hiện được bí mật kinh người như thế. Nhưng như vậy hắn cũng hoàn toàn bình thường trở lại, tất cả lý do thoái thác của Tambor cũng có thể lý giải. Nói vậy chủ hồn cũng là vào thời điểm Tambor chiếm lấy thân thể của thiếu niên, mới phát hiện ra tình cảm của bản thân với Severus đi.
“Thế giới Muggle rất nguy hiểm, đúng không?”
Mũ miện thấp giọng nói, nhớ tới những sóng gió trong khoảng thời gian này ở Hogwarts cùng thế giới phép thuật, linh hồn luôn hiểu rõ chủ hồn của mình nhất, dù sao bọn họ cũng từng là một thể.
Nhìn thấy Severus gật đầu, hắn lại mỉm cười:
“Đúng không? Mũ miện của Ravenclaw quả thực là tràn ngập trí tuệ, hàng ngàn năm trước Muggle cầm đao kiếm trong tay đã có thể khiến các phù thủy gần như tuyệt diệt, ngàn năm sau phù thủy mất đi thần chú có sức mạnh cực lớn, sao có thể chống đỡ được Muggle dân số cực đại, có được sức sáng tạo đáng sợ chứ. Ta vốn còn rất lo lắng, hiện tại nghĩ lại, chủ hồn có thể giải quyết được tất cả.”
Severus để ý đến thân thể của Trường Sinh Linh Giá bắt đầu trở nên trong suốt, không khỏi kinh hoàng nhìn kỹ mũ miện, tuy rằng là Trường Sinh Linh Giá, nhưng là cảm giác mà mũ miện và Voldemort cho y vẫn giống nhau, cho dù bởi vì hắn mà Lily bị thương nặng, y cũng không muốn mũ miện gặp chuyện không may.
“Ta sắp biến mất rồi, Severus.”
Mũ miện ung dung thản nhiên buông cánh tay ôm lấy Severus ra, vẻ mặt lạnh nhạt như đang không phải nói về cái chết của mình:
“Lợi dụng Trường Sinh Linh Giá để đạt được cuộc sống trường sinh là một loại sai lầm, linh hồn không thể giữ được lý trí. Mà phù thủy không có lý trí, cho dù có được sức mạnh, cũng chỉ là kẻ điên khát máu.”
“Nhưng ngươi có lý trí mà!”
Severus xúc động cầm tay mũ miện, y biết Trường Sinh Linh Giá không có lý trí, nhưng là mũ miện làm việc rõ ràng là có lý trí, vì sao lại phải biến mất chứ?
Mũ miện cầm lại bàn tay với những ngón mảnh khảnh của thiếu niên, ánh mắt màu đỏ tràn ngập vui sướng:
“Ngươi đang lo lắng cho ta? Đây thực ra là kết cục ta chờ đợi đã lâu. Ta đã sớm chán ghét bóng tối vĩnh hằng. Một linh hồn không trọn vẹn, nếu không phải có mũ miện của Ravenclaw tồn tại, ta đã sớm điên cuồng. Từ trước ta đã nghĩ có thể biến mất, nhưng ta thế nào cũng không bỏ xuống được. Hiện tại, linh hồn của chủ hồn đã đầy đủ, lại phát hiện nguy cơ lớn nhất của thế giới phép thuật, bên cạnh hắn còn có ngươi. Hôm nay, ta cũng chỉ là muốn xác nhận lần cuối, ngươi có đủ thực lực để đứng ở bên cạnh hắn hay không. Về phần đám đạo tặc, ngươi sẽ không để ý đúng không? Sớm biết được tất cả những chuyện về đời sau từ miệng của Tambor, ta đã muốn dạy dỗ bọn chúng một lần, ai kêu bọn chúng từng tổn thương ngươi chứ?”
Mũ miện nhẹ nhàng bình thản nói, nhớ tới quá khứ Tambor từng nhắc đến, hai mắt gần như trong suốt xẹt qua một tia ngoan lệ. Có vài việc hắn có thể làm mà không cần để ý đến hậu quả, Chúa tể Hắc ám chưa bao giờ là hạng người lương thiện, huống chi hắn đã sắp biến mất, còn có gì cần phải để ý chứ.
Severus khiếp sợ nhìn người đàn ông trong suốt trước mắt, linh hồn cũng bắt đầu run rẩy, y chưa từng nghĩ tới mũ miện sẽ vì y mà tính toán quá khứ y đã sớm từ bỏ, y không muốn mũ miện biến mất, cho dù là Trường Sinh Linh Giá, nhưng hắn vẫn là một linh hồn có được lý trí, đời trước mũ miện cho đến cuối cùng chết ở trong phòng Theo Yêu Cầu vẫn không làm bất cứ việc tàn ác nào, có phải hay không bởi vì hắn đã sớm từ bỏ chính mình?
“Không cần biến mất!”
Severus gắt gao nắm chặt lấy mũ miện, con ngươi chói mắt giống như hắc diệu thạch chứa đầy bi thương, y chỉ cần nghĩ đây cũng là một phần của Voldemort, nghĩ đến hắn cứ như vậy biến mất trong trời đất, y liền cảm thấy tim mình như bị đao cắt.
Mũ miện không khỏi mỉm cười, thiếu niên để ý khiến sinh mệnh cô đơn tịch mịch của hắn không còn tiếc nuối gì nữa:
“Thực ra cũng không phải là hoàn toàn biến mất.”
“Ta không hấp thu sinh mệnh của phù thủy kia, cho nên rời khỏi vật trú quá lâu sẽ tự động biến mất, nhưng bởi vì chủ hồn còn ở đây, cho nên sức mạnh linh hồn của ta sẽ tự động quay về, về phần những ký ức từng có, ta cũng không biết chủ hồn có nhớ rõ hay không, nhưng đã không còn quan trọng. Ta không còn vướng bận nữa.”
Mũ miện nhìn người đàn ông giống mình như đúc đang một đường đi nhanh, thở dài:
“Hắn đến rồi!”
Severus nghe vậy xoay người, quả nhiên, người đàn ông anh tuấn tóc đen mắt đỏ vội vã chạy lại đây, Severus động đậy thân thể bủn rủn, nghe được tiếng nói nhỏ ở phía sau:
“Hắn yêu ngươi, Severus. Ngươi cũng thương hắn đúng không? Phải nhớ nói rõ cho hắn nhé!”
Severus vội vàng quay đầu, mũ miện đã hoàn toàn biến mất, gần như là đồng thời, con ngươi đen lạnh lùng sâu thẳm của Severus đong đầy nước.
“Sev, em sao rồi?”
Khi Voldemort cảm nhận được chỗ nối tiếp linh hồn dao động thì, bất an không yên đến cực điểm, mà cảnh tượng đâm thẳng vào mắt trước mặt cũng khiến tâm thần hắn gần như tê liệt, ngay cả phần sức mạnh khó hiểu đột nhiên dũng mãnh lao vào cơ thể cũng không để tâm đến, ôm lấy Severus kiểm tra một lượt.
“Ta không sao, là mũ miện của Revenclaw, Trường Sinh Linh Giá trên mũ miện biến mất rồi!”
Severus lắc lắc đầu, tâm thần còn chưa rời khỏi mũ miện đã hoàn toàn biến mất.
Voldemort phát hiện Severus quả thực không bị thương gì lớn, ngoại trừ ma lực cùng thể lực hao tổn quá lớn, chỉ có mấy chỗ bị thương nhẹ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó trầm mặc nghe Severus kể về những gì đã xảy ra. Cách đó không xa, Peter Pettigrew đang hôn mê ngã trên đất, Voldemort dễ dàng dùng thần chú Triệu hồi, thu hồi mũ miện lại đặt trong tay vuốt ve.
Bỗng nhiên một loạt tiếng lách cách lách cách vang lên, tiếng Nagini nhẹ nhàng lấy lòng vang lên:
{Tê, Sev bé nhỏ, ngươi không sao chứ? Đám nhện đáng ghét này đều bị Herpo hóa đá hết rồi, tê, Nagini cũng báo thù cho ngươi.}
Severus vào Voldemort xoay người, hai con rắn đang ngủ đông lại cũng chạy đến đây, hai người lập tức hiểu được kế hoạch ban đầu của mũ miện. Xem ra mũ miện hoàn toàn có chuẩn bị mới phối hợp với Tambor. Voldemort ngược lại là tràn ngập cảm kích với mũ miện, nếu là bản thân mình vụng về năm mười sáu tuổi kia, không thể nghi ngờ là Severus đã phải chịu đau khổ.
Lực chú ý của Severus đã bị mấy con nhện hóa đá Nagini nói hấp dẫn, hai mắt như hắc diệu thạch bắt đầu có chút tinh thần.
Voldemort hiểu rõ nhìn vào mắt Severus, biết y là động lòng với đám nguyên liệu trên người nhện khổng lồ tám mắt, cánh tay đang ôm eo Severus buông ra, lấy túi không gian phép thuật trên người ra, gọn gàng lưu loát thu dọn đám nhện bị hóa đá lại, sau đó bắt đầu xử lý một vài con nhện bị Severus giết chết còn tương đối nguyên vẹn.
Còn chưa có dọn dẹp xong, Dumbledore đã mang theo các giáo sư cuối cùng cũng chạy đến đây, Herpo và Nagini lặng lẽ rời đi, Hagrid đang khóc sướt mướt nói Aragog của hắn đáng thương đến mức nào, khiến lửa giận của Voldemort vốn đã tắt lại bùng lên.
“Thật rõ ràng, với Rubeus Hagrid mà nói, đám nhện ăn thịt người này còn vô tội hơn các học sinh, thậm chí còn cố ý tìm một bạn đời cho nhện khổng lồ tám mắt để bọn chúng sinh sản, ngươi rốt cuộc có biết hay không, nhện một lần đẻ hơn trăm trứng, trong vài chục năm sẽ có bao nhiêu nhện độc khổng lồ xuất hiện? Ngươi muốn để Rừng Cấm hoàn toàn trở thành thiên đường của đám nhện này hay sao?”
Lúc này đây, ngay cả Chủ nhiệm của bốn nhà cũng đều cực độ bất mãn nhìn Hagrid và Dumbledore, Dumbledore không ngừng cười khổ, ông quả thực là không biết Hagrid lại nuôi nhiều nhện khổng lồ tám mắt ở trong Rừng Cấm như vậy. Chuyện lần này chỉ sợ là không thể làm gì được.
“Cậu Prince không sao, thật đúng là cực kỳ may mắn.”
Albus cảm khái, khi Remus đuổi theo đám người Sirius liền bị giáo sư Flitwick đúng lúc đi ra ngoài phát hiện, đã hoàn toàn bị kích choáng rồi giam cầm lại, chỉ là tình huống của Lily Evans lại không ổn.
“Quả thực là rất may mắn, nếu không phải Nagini của tôi muốn ra ngoài chơi đùa, hàng trăm hàng ngàn nhện độc, thật đúng là không biết sẽ ra sao nữa?”
Voldemort ngữ khí khó lường mở miệng. Nghĩ đến đám nhện độc chồng chất như núi kia, liền hận không thể trực tiếp nguyền rủa Hagrid.
Dumbledore không khỏi sờ sờ mũi, lần này ông thật sự là đuối lý, huống chi còn bởi vì Prince cản ở phía sau, đám người James mới có thể chạy thoái, nếu không ba phù thủy nhỏ mất đi sức chiến đấu, chưa chắc đã có thể kiên trì được đến lúc Voldemort chạy đến. Nghĩ đến Poppy đang nổi trận lôi đình trong phòng bệnh, Albus càng thêm đau đầu. Hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, Voldemort tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hagrid, về phần Remus, sắc mặt của James vừa rồi thật sự khó nhìn, lần này đúng là không dễ giải quyết. Đăng bởi: admin
Đối mặt với màn kinh sợ có thể khiến chân người khác mềm nhũn, Severus cũng chỉ khinh miệt liếc mắt nhìn Tambor vẻ mặt tự đắc một cái. Khi thân thể khổng lồ của đám nhện nhanh chóng bò về phía y, liền linh hoạt thay đổi phương hướng. Lúc Tambor xuất hiện, y đã thông báo cho Voldemort, hiện tại, việc y cần làm là bảo vệ bản thân cho tốt.
Tuy rằng y có mang theo ma dược bên người, nhưng đối phó với nhiều nhện độc cực lớn như vậy ma dược vốn không đủ, về phần tài sản của Tambor ở trong ‘Hư vô’, đều là những quyển trục có uy lực cực lớn có thể phá hủy toàn bộ Hogwarts, có lẽ đây cũng là nguyên nhân Tambor không tìm kiếm được thân thể thích hợp ngược lại trực tiếp muốn giết chết y. Gã lo lắng một khi Severus hoàn toàn trưởng thành, gã cũng sẽ không quay về lại ‘Hư vô’ được nữa.
“Sectumsempra!”
“Sectumsempra!”
Severus không ngừng lẩm nhẩm thần chú, cánh tay vung lên, ma lực theo ngón tay trút xuống, phóng ra, trúng vào đám nhện độc tiến lên đầu tiên, một loạt tiếng kêu tê tê bi ai thê lương vang lên, một lượng lớn máu tươi từ thân thể đám nhện trào ra, chúng rất nhanh bắt đầu cuộn mình lại run rẩy. Đám nhện độc theo bản năng của sinh vật sợ hãi lùi bước về phía sau.
Chỉ là theo tiếng quát lớn của Tambor, đám nhện độc phía sau lại chen chúc lao lên, ma lực của Severus dần dần bắt đầu thiếu hụt, y nhanh chóng lấy một bình dược bổ sung ma lực ra, sau đó vung tay dọn dẹp một khoảng trống nơi đũa phép rơi xuống, triệu hồi người bạn của mình quay lại về tay, không ngừng phóng bùa ‘Sectumsempra’ đã được cải tiến lên người đám nhện độc.
Tambor thấy đám nhện độc đã bị tổn thất một nửa, mà thiếu niên bị bao vây ở giữa gần như không hề có chút thương tổn nào, không khỏi giận dữ, gã không nghĩ tới gián điệp hai mặt này lại mạnh mẽ như vậy, thời gian càng lâu đương nhiên càng bất lợi, lại phát ra một mệnh lệnh tăng cường tấn công hàng loạt, đám nhện độc hăng hái không để ý đến sống chết đánh về phía Severus.
Dù sao cũng là thân thể thiếu niên, thể lực của Severus dần dần chống đỡ hết nổi, đám nhện cũng là tre già măng mọc, giống như vô cùng vô tận. Mắt thấy trên người Severus bắt đầu xuất hiện vết thương, một loạt tiếng tê tê rất nhỏ truyền đến, Severus nghe hiểu Xà ngữ nghe được rất rõ ràng là có người đang ra lệnh cho rắn xuất hiện, nhưng là bây giờ rắn còn không phải là đang ngủ đông sao?
Severus không kịp nghĩ nhiều, liền cảm thấy áp lực xung quang lập tức giảm xuống, trong lòng không khỏi thả lỏng, hai mắt bị mồ hôi ngăn trở hoảng hốt thấy một người đàn ông cao lớn tóc đen mắt đỏ.
“Voldy!”
Severus thấp giọng kêu lên một tiếng, sau đó thân thể được nhẹ nhàng ôm vào một vòng tay quen thuộc.
Severus cả kinh, cố gắng ngẩng đầu lên nhìn, người đàn ông tóc đen mắt đỏ đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán y, tay của người này rất lạnh, rõ ràng không phải là Voldemort linh hồn đầy đủ, có được thực thể kia.
“Voldemort, ngươi đang làm cái gì?”
Tambor kinh sợ kêu to, Trường Sinh Linh Giá của Chúa tể Hắc ám lại thoát khỏi thân thể của Peter Pettigrew, thậm chí còn chỉ huy rắn độc đuổi đám nhện đã bị khống chế đi, rắn không phải là đang ngủ đông à? Hơn nữa vì sao mũ miện lại muốn đi giúp đỡ Snape? Gã đã nói chuyện Snape từng phản bội nói cho mũ miện, sao hắn còn có thể giúp y?
Mũ miện cũng là không thèm bận tâm chút nào, ngược lại vẫy đũa phép phóng một thần chú về phía Tambor đang bám lên thân thể con chuột, con chuột lập tức mất mạng, linh thể của Tambor vội vàng bay lên, tuy rằng không rõ nguyên nhân, nhưng rõ ràng là mũ miện đã phản bội gã, không còn thân thể để bám vào, gã sẽ biến mất rất nhanh, phải lập tức tìm kí thủ một lần nữa mới được, hơn nữa nhìn sự ngoan lệ của mũ miện, chỉ sợ lại giống như Voldemort kia đối phó với gã một lần nữa, mắt thấy thất bại trong gang tấc, không khỏi hận mũ miện đến thấu xương, oán hận nhìn hai người đang gắn bó trên mặt đất, linh thể nhanh chóng bay đi, rất nhanh đã không còn nhìn thấy bóng dáng.
Mũ miện không thèm nhìn Tambor đã đi xa, nếu không phải Lửa Quỷ một khi sử dụng sẽ hủy đi toàn bộ Rừng Cấm, hắn sẽ trực tiếp nhắm thẳng vào linh thể của Tambor, hắn nhìn về phía Severus còn đang thở hổn hển thở dài gọi một tiếng.
“Severus!”
Severus không khỏi sửng sốt, y không hiểu vì sao Trường Sinh Linh Giá này phải cứu y, nếu không có ác ý, cần gì phải phối hợp với Tambor chứ? Với sự kiêu ngạo của Chúa tể Hắc ám, cho dù chỉ là một phần, chỉ cần hắn không muốn, không ai có thể ép buộc được hắn.
“Ngươi không hiểu?”
Mũ miện ung dung nhìn vẻ mặt nghi hoặc của thiếu niên, lộ ra một nụ cười.
“Ta là một Trường Sinh Linh Giá của Voldemort, ngươi biết rõ, đúng không?”
Nhưng rõ ràng hắn cũng không cần đáp án, mà là tiếp tục nói:
“Tambor không dám tiến vào Hogwarts, bởi vì trạng thái linh hồn của gã cho dù bám lên người của một con chuột, khác hẳn với tinh thần lực của người thường vẫn sẽ dễ dàng bị chủ hồn phát hiện. Nhưng là ta khác, Hóa thú sư chỉ là một con chuột bình thường, ta thường xuyên đi qua đường ngầm dưới lòng đất đến văn phòng Nghiên cứu Muggle học, qua sát chủ hồn nguyện ý đảm nhiệm vị trí giáo sư Nghiên cứu Muggle học, chỉ là thường xuyên không thấy bóng dáng của hắn.”
Severus không cảm nhận được ác ý của Trường Sinh Linh Giá, hơi nhẹ nhàng thở ra, sau khi nghe vậy thì sắc mặt đỏ lên, rõ ràng là mũ miện đã biết được quan hệ giữa y và Voldemort.
Mũ miện nhìn thiếu niên trong lòng có chút chật vật, trong khoảng thời gian này chủ hồn và thiếu niên ở chung thế nào hắn đều xem ở trong mắt, đã hiểu được đầy đủ chủ hồn của hắn thương y biết bao nhiêu, đồng thời cùng hiểu được tâm tính của thiếu niên này, linh hồn thuần túy cố chấp. Mà chủ hồn thì ra cũng là sống lại đến đây. Hắn vốn nghe xong lời nói của Tambor, còn tưởng rằng chủ hồn là bị lừa, đang muốn nhìn xem nam phù thủy có thể lừa được chủ hồn rốt cuộc là như thế nào, lại phát hiện được bí mật kinh người như thế. Nhưng như vậy hắn cũng hoàn toàn bình thường trở lại, tất cả lý do thoái thác của Tambor cũng có thể lý giải. Nói vậy chủ hồn cũng là vào thời điểm Tambor chiếm lấy thân thể của thiếu niên, mới phát hiện ra tình cảm của bản thân với Severus đi.
“Thế giới Muggle rất nguy hiểm, đúng không?”
Mũ miện thấp giọng nói, nhớ tới những sóng gió trong khoảng thời gian này ở Hogwarts cùng thế giới phép thuật, linh hồn luôn hiểu rõ chủ hồn của mình nhất, dù sao bọn họ cũng từng là một thể.
Nhìn thấy Severus gật đầu, hắn lại mỉm cười:
“Đúng không? Mũ miện của Ravenclaw quả thực là tràn ngập trí tuệ, hàng ngàn năm trước Muggle cầm đao kiếm trong tay đã có thể khiến các phù thủy gần như tuyệt diệt, ngàn năm sau phù thủy mất đi thần chú có sức mạnh cực lớn, sao có thể chống đỡ được Muggle dân số cực đại, có được sức sáng tạo đáng sợ chứ. Ta vốn còn rất lo lắng, hiện tại nghĩ lại, chủ hồn có thể giải quyết được tất cả.”
Severus để ý đến thân thể của Trường Sinh Linh Giá bắt đầu trở nên trong suốt, không khỏi kinh hoàng nhìn kỹ mũ miện, tuy rằng là Trường Sinh Linh Giá, nhưng là cảm giác mà mũ miện và Voldemort cho y vẫn giống nhau, cho dù bởi vì hắn mà Lily bị thương nặng, y cũng không muốn mũ miện gặp chuyện không may.
“Ta sắp biến mất rồi, Severus.”
Mũ miện ung dung thản nhiên buông cánh tay ôm lấy Severus ra, vẻ mặt lạnh nhạt như đang không phải nói về cái chết của mình:
“Lợi dụng Trường Sinh Linh Giá để đạt được cuộc sống trường sinh là một loại sai lầm, linh hồn không thể giữ được lý trí. Mà phù thủy không có lý trí, cho dù có được sức mạnh, cũng chỉ là kẻ điên khát máu.”
“Nhưng ngươi có lý trí mà!”
Severus xúc động cầm tay mũ miện, y biết Trường Sinh Linh Giá không có lý trí, nhưng là mũ miện làm việc rõ ràng là có lý trí, vì sao lại phải biến mất chứ?
Mũ miện cầm lại bàn tay với những ngón mảnh khảnh của thiếu niên, ánh mắt màu đỏ tràn ngập vui sướng:
“Ngươi đang lo lắng cho ta? Đây thực ra là kết cục ta chờ đợi đã lâu. Ta đã sớm chán ghét bóng tối vĩnh hằng. Một linh hồn không trọn vẹn, nếu không phải có mũ miện của Ravenclaw tồn tại, ta đã sớm điên cuồng. Từ trước ta đã nghĩ có thể biến mất, nhưng ta thế nào cũng không bỏ xuống được. Hiện tại, linh hồn của chủ hồn đã đầy đủ, lại phát hiện nguy cơ lớn nhất của thế giới phép thuật, bên cạnh hắn còn có ngươi. Hôm nay, ta cũng chỉ là muốn xác nhận lần cuối, ngươi có đủ thực lực để đứng ở bên cạnh hắn hay không. Về phần đám đạo tặc, ngươi sẽ không để ý đúng không? Sớm biết được tất cả những chuyện về đời sau từ miệng của Tambor, ta đã muốn dạy dỗ bọn chúng một lần, ai kêu bọn chúng từng tổn thương ngươi chứ?”
Mũ miện nhẹ nhàng bình thản nói, nhớ tới quá khứ Tambor từng nhắc đến, hai mắt gần như trong suốt xẹt qua một tia ngoan lệ. Có vài việc hắn có thể làm mà không cần để ý đến hậu quả, Chúa tể Hắc ám chưa bao giờ là hạng người lương thiện, huống chi hắn đã sắp biến mất, còn có gì cần phải để ý chứ.
Severus khiếp sợ nhìn người đàn ông trong suốt trước mắt, linh hồn cũng bắt đầu run rẩy, y chưa từng nghĩ tới mũ miện sẽ vì y mà tính toán quá khứ y đã sớm từ bỏ, y không muốn mũ miện biến mất, cho dù là Trường Sinh Linh Giá, nhưng hắn vẫn là một linh hồn có được lý trí, đời trước mũ miện cho đến cuối cùng chết ở trong phòng Theo Yêu Cầu vẫn không làm bất cứ việc tàn ác nào, có phải hay không bởi vì hắn đã sớm từ bỏ chính mình?
“Không cần biến mất!”
Severus gắt gao nắm chặt lấy mũ miện, con ngươi chói mắt giống như hắc diệu thạch chứa đầy bi thương, y chỉ cần nghĩ đây cũng là một phần của Voldemort, nghĩ đến hắn cứ như vậy biến mất trong trời đất, y liền cảm thấy tim mình như bị đao cắt.
Mũ miện không khỏi mỉm cười, thiếu niên để ý khiến sinh mệnh cô đơn tịch mịch của hắn không còn tiếc nuối gì nữa:
“Thực ra cũng không phải là hoàn toàn biến mất.”
“Ta không hấp thu sinh mệnh của phù thủy kia, cho nên rời khỏi vật trú quá lâu sẽ tự động biến mất, nhưng bởi vì chủ hồn còn ở đây, cho nên sức mạnh linh hồn của ta sẽ tự động quay về, về phần những ký ức từng có, ta cũng không biết chủ hồn có nhớ rõ hay không, nhưng đã không còn quan trọng. Ta không còn vướng bận nữa.”
Mũ miện nhìn người đàn ông giống mình như đúc đang một đường đi nhanh, thở dài:
“Hắn đến rồi!”
Severus nghe vậy xoay người, quả nhiên, người đàn ông anh tuấn tóc đen mắt đỏ vội vã chạy lại đây, Severus động đậy thân thể bủn rủn, nghe được tiếng nói nhỏ ở phía sau:
“Hắn yêu ngươi, Severus. Ngươi cũng thương hắn đúng không? Phải nhớ nói rõ cho hắn nhé!”
Severus vội vàng quay đầu, mũ miện đã hoàn toàn biến mất, gần như là đồng thời, con ngươi đen lạnh lùng sâu thẳm của Severus đong đầy nước.
“Sev, em sao rồi?”
Khi Voldemort cảm nhận được chỗ nối tiếp linh hồn dao động thì, bất an không yên đến cực điểm, mà cảnh tượng đâm thẳng vào mắt trước mặt cũng khiến tâm thần hắn gần như tê liệt, ngay cả phần sức mạnh khó hiểu đột nhiên dũng mãnh lao vào cơ thể cũng không để tâm đến, ôm lấy Severus kiểm tra một lượt.
“Ta không sao, là mũ miện của Revenclaw, Trường Sinh Linh Giá trên mũ miện biến mất rồi!”
Severus lắc lắc đầu, tâm thần còn chưa rời khỏi mũ miện đã hoàn toàn biến mất.
Voldemort phát hiện Severus quả thực không bị thương gì lớn, ngoại trừ ma lực cùng thể lực hao tổn quá lớn, chỉ có mấy chỗ bị thương nhẹ, không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Sau đó trầm mặc nghe Severus kể về những gì đã xảy ra. Cách đó không xa, Peter Pettigrew đang hôn mê ngã trên đất, Voldemort dễ dàng dùng thần chú Triệu hồi, thu hồi mũ miện lại đặt trong tay vuốt ve.
Bỗng nhiên một loạt tiếng lách cách lách cách vang lên, tiếng Nagini nhẹ nhàng lấy lòng vang lên:
{Tê, Sev bé nhỏ, ngươi không sao chứ? Đám nhện đáng ghét này đều bị Herpo hóa đá hết rồi, tê, Nagini cũng báo thù cho ngươi.}
Severus vào Voldemort xoay người, hai con rắn đang ngủ đông lại cũng chạy đến đây, hai người lập tức hiểu được kế hoạch ban đầu của mũ miện. Xem ra mũ miện hoàn toàn có chuẩn bị mới phối hợp với Tambor. Voldemort ngược lại là tràn ngập cảm kích với mũ miện, nếu là bản thân mình vụng về năm mười sáu tuổi kia, không thể nghi ngờ là Severus đã phải chịu đau khổ.
Lực chú ý của Severus đã bị mấy con nhện hóa đá Nagini nói hấp dẫn, hai mắt như hắc diệu thạch bắt đầu có chút tinh thần.
Voldemort hiểu rõ nhìn vào mắt Severus, biết y là động lòng với đám nguyên liệu trên người nhện khổng lồ tám mắt, cánh tay đang ôm eo Severus buông ra, lấy túi không gian phép thuật trên người ra, gọn gàng lưu loát thu dọn đám nhện bị hóa đá lại, sau đó bắt đầu xử lý một vài con nhện bị Severus giết chết còn tương đối nguyên vẹn.
Còn chưa có dọn dẹp xong, Dumbledore đã mang theo các giáo sư cuối cùng cũng chạy đến đây, Herpo và Nagini lặng lẽ rời đi, Hagrid đang khóc sướt mướt nói Aragog của hắn đáng thương đến mức nào, khiến lửa giận của Voldemort vốn đã tắt lại bùng lên.
“Thật rõ ràng, với Rubeus Hagrid mà nói, đám nhện ăn thịt người này còn vô tội hơn các học sinh, thậm chí còn cố ý tìm một bạn đời cho nhện khổng lồ tám mắt để bọn chúng sinh sản, ngươi rốt cuộc có biết hay không, nhện một lần đẻ hơn trăm trứng, trong vài chục năm sẽ có bao nhiêu nhện độc khổng lồ xuất hiện? Ngươi muốn để Rừng Cấm hoàn toàn trở thành thiên đường của đám nhện này hay sao?”
Lúc này đây, ngay cả Chủ nhiệm của bốn nhà cũng đều cực độ bất mãn nhìn Hagrid và Dumbledore, Dumbledore không ngừng cười khổ, ông quả thực là không biết Hagrid lại nuôi nhiều nhện khổng lồ tám mắt ở trong Rừng Cấm như vậy. Chuyện lần này chỉ sợ là không thể làm gì được.
“Cậu Prince không sao, thật đúng là cực kỳ may mắn.”
Albus cảm khái, khi Remus đuổi theo đám người Sirius liền bị giáo sư Flitwick đúng lúc đi ra ngoài phát hiện, đã hoàn toàn bị kích choáng rồi giam cầm lại, chỉ là tình huống của Lily Evans lại không ổn.
“Quả thực là rất may mắn, nếu không phải Nagini của tôi muốn ra ngoài chơi đùa, hàng trăm hàng ngàn nhện độc, thật đúng là không biết sẽ ra sao nữa?”
Voldemort ngữ khí khó lường mở miệng. Nghĩ đến đám nhện độc chồng chất như núi kia, liền hận không thể trực tiếp nguyền rủa Hagrid.
Dumbledore không khỏi sờ sờ mũi, lần này ông thật sự là đuối lý, huống chi còn bởi vì Prince cản ở phía sau, đám người James mới có thể chạy thoái, nếu không ba phù thủy nhỏ mất đi sức chiến đấu, chưa chắc đã có thể kiên trì được đến lúc Voldemort chạy đến. Nghĩ đến Poppy đang nổi trận lôi đình trong phòng bệnh, Albus càng thêm đau đầu. Hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, Voldemort tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hagrid, về phần Remus, sắc mặt của James vừa rồi thật sự khó nhìn, lần này đúng là không dễ giải quyết. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.