Chương 126: Xuyên Qua Không Gian Song Song
Ngốc Đề Hoan Nhan
02/07/2017
CHƯƠNG 126 PN8: XUYÊN QUA KHÔNG GIAN SONG SONG
Bởi vì trước đó Voldemort đã khống chế Rita Skeeter, cho nên Nhật Báo Tiên Tri cũng không đưa tin gì về tinh thần dị thường của Cậu bé Cứu thế, Voldemort và Tử Thần Thực Tử làm việc cũng đều cẩn thận tỉ mỉ, toàn bộ thế giới phép thuật và Hogwarts đặc biệt yên tĩnh, ngoại trừ Dumbledore và đám người của Hội Phượng Hoàng, sâu sắc cảm giác được sự bất an sắp tới.
Thời gian nhanh chóng đến ngày hai mươi tư tháng sáu, phần lớn phù thủy đều chạy đến Hogwarts, Voldemort trong lốt của Cậu bé Cứu thế thậm chí không thể không làm bạn với bà Weasly cùng Bill Weasly thuộc gia tộc tóc đỏ của Gryffindor mà hắn luôn chán ghét, đi tham quan toàn bộ tòa thành Hogwarts.
Sau khi thưởng thức bữa tối phong phú, Dumbledore tuyên bố trận chung kết sắp bắt đầu, toàn bộ giáo sư và học sinh đều dời bước đến sân bóng Quidditch, Severus và các giáo sư cuối cùng cũng cùng nhau đi đến bàn chủ trì gần đó ngồi ngay ngắn, Moody giống như bị thần kinh cố ý đi đến ngồi xuống bên cạnh y.
Đôi mắt xanh da trời ẩn sau lớp kính của Dumbledore không ngừng lóe lên, ông chú ý đến Lucius lại không hề xuất hiện trong hàng ngũ nhân viên của Bộ Pháp thuật, mà nhân viên của Bộ Pháp Thuật đến lần này rõ ràng đã đổi người, đều là người có khuynh hướng theo Tử Thần Thực Tử hoặc là thuộc gia tộc từng có người theo Tử Thần Thực Tử.
Tuyển thủ nhanh chóng bước ra, Bagman tuyên bố bắt đầu, Voldemort và ba phù thủy nhỏ khác bước lên con đường đi vào mê cung. Với thực lực mạnh mẽ của Voldemort, nhanh chóng đã bỏ qua ba phù thủy nhỏ khác. Hắn sắp xếp đã hơn nửa năm, mục đích là muốn để Voldemort quang minh chính đại quay lại thế giới phép thuật.
Rất nhanh chân tướng sẽ lộ ra, cho nên hắn cũng không cần che giấu thực lực, một mình đi đến trước cúp Quán Quân, hắn không thể khiến Cedric rơi vào vận mệnh đẫm máu như đời trước, tuy rằng cũng không để ý đến tính mạng của Hufflepuff này, nhưng rõ ràng là, nếu Cedric xuất hiện ở khu mộ, vẫn sẽ bị Voldemort đã mất đi lý trí ếm ‘Avada Kedavra’, sẽ bất lợi với việc trở về hòa bình mà hắn đã nghĩ trước.
Bên ngoài mê cung, không biết vì nguyên nhân gì, các phù thủy đang chờ đợi kết quả bỗng nhiên phát hiện, ở giữa lối vào mê cung hiện lên một mặt kính nước cực lớn, tất cả mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện xảy ra trong mê cung. Các phù thủy lớn tiếng bàn luận, không khỏi kêu lên kinh hãi vì thực lực mạnh mẽ của Cậu bé Cứu thế.
Khi Dumbledore nhìn thấy Harry Potter lưu loát dứt khoát xử lý đám quái vật trong mê cung thì, gần như thất kinh đứng lên. Ông bắt đầu hoài nghi, Cậu bé Cứu thế này vốn không phải Harry Potter trưởng thành trong tầm mắt ông, nghĩ đến thân phận đặc biệt của cậu bé vàng, cùng biểu hiện xuất sắc vượt trội trong khoảng thời gian này, Dumbledore chuyển tầm mắt lên người Severus, lại phát hiện khóe miệng của người đàn ông tóc đen hơi nhếch lên, rõ ràng là vô cùng sung sướng.
“Severus!”
Dumbledore rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn, gọi tên của Bậc thầy Ma dược mà ông vẫn luôn tin tưởng.
“Albus, ngài không cần lo lắng.”
Severus nhíu mi nhìn Phù thủy Chính nghĩa đang luống cuống, trong mắt chợt lóe lên vẻ trêu tức, y không hề nghĩ tới Voldemort lại dùng kính nước hoán đổi truyền hình ảnh đến, trong lòng vô cùng vui vẻ, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của Dumbledore, nghĩ đến khoảng thời gian trước lão Hiệu trưởng luôn bắt y phải nấu rất nhiều ma dược cho Hội Phượng Hoàng, cảm giác rất là đã giận.
“Severus cậu…”
Sắc mặt Dumbledore trầm xuống, ông biết Bậc thầy Ma dược rõ ràng là biết điều gì đó, nhớ đến lúc trước Severus là vật báu của Harry Potter, đáy lòng của vị phù thủy già càng nặng nề hơn, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng hô kinh ngạc khiến ông vội vàng quay đầu, đúng lúc nhìn thấy Harry nâng cúp lên, sau đó mặt gương nước bốn phẳng lặng vặn vẹo một hồi, Harry đã đứng ở giữa một khu mộ, xung quanh có vài phù thủy trưởng thành mặc áo choàng màu đen, dễ dàng bắt Cậu bé Cứu thế lại.
Không khí nặng nề khủng bố trong mặt gương cũng lây sang mọi người, sân tập bóng Quidditch lập tức chìm vào hỗn loạn, các giáo sư đã lần lượt rút đũa phép ra, Thần Sáng nhanh chóng hạ bố trí mê cung xuống, nhưng ngoại trừ ba tuyển thủ cũng bị sợ hãi ra, căn bản không thể tìm thấy Cậu bé Cứu thế.
“Là bị Khóa Cảng mang đi!”
Kingsley sốt ruột đi đến, báo cáo cho Fudge và ba vị Hiệu trưởng.
Sắc mặt Dumbledore đã là một mảnh trắng bệch, có thể nhìn thấy rõ ràng trên mặt gương, từ khi máu của Harry Potter bị rút ra cho vào cái vạc cực lớn kia, bóng dáng một người đàn ông trưởng thành bắt đầu từ từ hiện ra, xung quanh vạc, có một con rắn phép thuật đang trườn xung quanh.
“Albus, chúng ta mau nghĩ cách thôi.”
McGonagall sốt ruột vọt lại đây, những giáo sư và Thần Sáng cũng nhìn ông đầy chờ đợi.
Dumbledore đã hoàn toàn bỏ đi hoài nghi lúc trước, trong lòng tràn đầy áy náy và bất an, ông nheo mắt quay về phía Bậc thầy Ma dược.
“Severus, cậu không phải là đã biết gì rồi chứ?”
Những người khác nghe vậy liền cả kinh, không hẹn mà cùng nhìn về phía người đàn ông cao gầy mặc áo đen.
“Nếu ngài muốn biết, có thể đi cùng tôi chứ?”
Khóe miệng Severus cong lên, y đã nhìn thấy Voldemort sắp hoàn toàn thành hình.
“Chúng ta cùng đi.”
Sirius bỗng nhiên xông ra, hoàn toàn không để ý việc bị bại lộ thân phận, hắn hiện tại bất chấp tất cả mọi thứ, trong mắt chỉ có con nuôi đang rơi vào nguy hiểm.
Con ngươi đen thâm thúy của Severus chợt lóe lên một tia khác thường, nhớ tới hắn từng vì cứu Harry Potter mà mất mạng, vẻ mặt dịu đi một chút, gật gật đầu, vươn một cánh tay ra.
“Muốn đi, liền bám chặt vào tôi.”
Cánh tay rất nhanh bị đám người Dumbledore, McGonagall Sirius, Lupin bám lấy, sau một trận ma lực dao động, sân bóng Qudditch mất đi bóng dáng mấy người, khi các phù thủy thất kinh quát to thì, bọn họ xuất hiện trên mặt gương nước cực lớn. Sân bóng Quidditch nhanh chóng chìm vào yên lặng, mọi người nhìn chằm chằm vào mặt gương nước không chuyển mắt.
Severus vừa hạ xuống, liền bị một thân người cao lớn ôm lấy, thân thể không khỏi cứng lại, ngẩng đầu, Voldemort đang ôm y, tuy rằng là trạng thái linh hồn, lại rắn chắc chân thật khác thường.
“Voldy, xảy ra chuyện gì vậy?”
Voldemort cười nhạt:
“Sev, Đứa bé Cứu thế đã hoàn toàn tỉnh lại, ta bị bắn ra khỏi thân thể, sau đó, ta như thế này.”
Bọn họ đã bàn bạc kỹ, khi đến khu mộ thì trước tiên từ bỏ quyền khống chế thân thể, không ngờ Cậu bé Cứu thế lại hoàn toàn tỉnh lại, khiến cho hắn hoàn toàn bị rời ra, này cũng nói rõ hai người rất nhanh là có thể rời khỏi thời không này.
Severus tập trung nhìn lại, Voldemort cầm trong tay một luồng sáng màu trắng, lập tức hiểu được, đây là mảnh hồn trên trán Harry Potter, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm.
Dumbledore nhìn một người đàn ông cao lớn đang ôm lấy gián điệp hai mặt của ông, không khỏi chấn động, Sirius đã chạy đến thả Harry Potter xuống dưới. Những người khác vẻ mặt cũng tràn đầy kinh ngạc và đề phòng, thân phận Tử Thần Thực Tử của giáo sư Độc dược cũng không phải bí mật gì, mà hiện tại, hắn mang theo bọn họ đi vào khu mộ, chưa chắc đã có ý tốt.
Voldemort đã ra khỏi vạc cũng giận dữ, hắn sắp xếp bí mật như thế, lại vẫn bị Dumbledore tìm đến, hơn nữa người đàn ông đang ôm Bậc thầy Ma dược của hắn kia, rốt cuộc là ai?
“Ngươi là ai?”
Giọng nói khàn khàn trong khu mộ trống trải có vẻ đặc biệt khủng bố, hơn nữa Nagini còn đang loạt xoạt loạt xoạt bò lại đây.
Người của Hội Phượng Hoàng bỗng nhiên giật mình bừng tỉnh, bọn họ lại chỉ lo nghiên cứu người đàn ông thần bí kia, hoàn toàn quên mất Voldemort mới ra khỏi vạc.
Voldemort hừ nhẹ một tiếng ngẩng đầu, mọi người bao gồm cả những người đang quan sát hiện trường từ trên sân đấu Quidditch đều phát ra tiếng hô kinh sợ, tóc đen mắt đỏ, tuy rằng gương mặt anh tuấn, cử chỉ cao quý ưu nhã, nhưng là chỉ nhìn đôi mắt màu rượu đỏ kia, cũng có thể đoán ra thân phận chủa hắn, chỉ là, mọi người nhìn về phía người đàn ông mặt rắn choàng một chiếc áo chùng phù thủy rộng rãi, mới bước ra khỏi vạc, Merlin, sao lại có những hai Chúa tể Hắc ám? Ngày tận thế đến rồi sao?
Đồng tử màu đỏ tươi của Voldemort co rút nhanh lại, đang muốn nói gì đó, Voldemort quay người lại đè đầu Severus xuống.
“Sev, hắn rất xấu, em vẫn là không nên nhìn đi?”
Giọng nói tuy rằng không lớn, nhưng là trong ban đêm yên tĩnh như thế, lại như có như không vang vào trong tai mọi người. Mọi người im lặng nhìn Voldemort mặt rắn, lại nhìn người đàn ông mắt đỏ cao lớn anh tuấn thần bí, khóe miệng run rẩy một hồi, không biết vì sao, không khí quỷ dị ngược lại tiêu tán đi rất nhiều.
Severus đẩy mạnh người đàn ông đang ôm mình ra, hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái:
“Ta nghĩ gương mặt rắn này cũng không phải lần đầu tiên ta gặp, thậm chí còn gặp trong rất nhiều năm!”
Voldemort ho nhẹ một tiếng, hắn vốn là không muốn khiến Severus lại nhớ lại gương mặt vô cùng vặn vẹo của hắn trong quá khứ, tuy rằng trước kia hắn không quan tâm, nhưng bất kể là nam hay nữ, luôn luôn hy vọng giữ được gương mặt đẹp nhất trước mặt người yêu, huống chi là bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, người gặp người ghét kia, quả thực là khiến hắn cực kỳ mất mặt.
Chủ hồn Voldemort quả thực là bị chọc giận đến điên rồi, người đàn ông này ôm Bậc thầy Ma dược của hắn, còn dám nói bộ dáng của hắn xấu, còn có, Severus Snape hắn luôn thưởng thức, lại dám nói hắn là mặt rắn! Nghĩ đến người đàn ông thoát ra khỏi người Cậu bé Cứu thế ra, mà Snape còn từng là vật báu của hắn, lập tức hiểu được trong khoảng thời gian này, người thần bí đã khống chế thân thể của Cậu bé Cứu thế, dáng vẻ lại giống hắn khi còn trẻ như đúc là ai, chẳng lẽ thật là Trường Sinh Linh Giá sống lại?
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Voldemort hổn hển thở dốc nâng tay, một luồn sáng xanh lục đánh về phía hai người đang quấn quít, khi mọi người kinh hô ra tiếng thì, Voldemort lại lưu loát ôm Severus tránh đi.
“Hừ, ngươi muốn chết!”
Vốn là Voldemort đang tức giận bất mãn với Chúa tể Hắc ám, thả tay Severus ra, hung tợn túm lấy cổ Voldemort. Từ lúc sống lại đến nay, còn chưa có người nào có can đảm dám vung đũa phép về phía Severus trước mặt hắn đâu.
Nagini vừa thấy chủ nhân của mình bị bắt, vội vàng tê tê trườn về phía này, há to miệng muốn cắn Voldemort.
{Tê tê, Nagini, đi chơi chỗ khác đi.}
Voldemort vung cánh tay lên, bé cưng Nagini liên tục quay cuồng, thiếu chút nữa là tự thắt mình lại.
Lúc này các Tử Thần Thực Tử mặc áo choàng lớn màu đen, mang theo mặt nạ đã vây quanh đây, đang giằng co với người của Hội Phượng Hoàng, thấy khu mộ hỗn loạn, người đàn ông thần bí phun ra Xà ngữ tê tê, một đám vô cùng hoảng sợ, ngay cả Dumbledore cũng là nghẹn họng nhìn chằm chằm. Ông đương nhiên là có thể xác định thân phận của hắn, biết nói Xà ngữ cũng rất bình thường, nhưng hắn lại đang túm lấy cổ họng của Voldemort, này rốt cuộc là sao đây? Đăng bởi: admin
Bởi vì trước đó Voldemort đã khống chế Rita Skeeter, cho nên Nhật Báo Tiên Tri cũng không đưa tin gì về tinh thần dị thường của Cậu bé Cứu thế, Voldemort và Tử Thần Thực Tử làm việc cũng đều cẩn thận tỉ mỉ, toàn bộ thế giới phép thuật và Hogwarts đặc biệt yên tĩnh, ngoại trừ Dumbledore và đám người của Hội Phượng Hoàng, sâu sắc cảm giác được sự bất an sắp tới.
Thời gian nhanh chóng đến ngày hai mươi tư tháng sáu, phần lớn phù thủy đều chạy đến Hogwarts, Voldemort trong lốt của Cậu bé Cứu thế thậm chí không thể không làm bạn với bà Weasly cùng Bill Weasly thuộc gia tộc tóc đỏ của Gryffindor mà hắn luôn chán ghét, đi tham quan toàn bộ tòa thành Hogwarts.
Sau khi thưởng thức bữa tối phong phú, Dumbledore tuyên bố trận chung kết sắp bắt đầu, toàn bộ giáo sư và học sinh đều dời bước đến sân bóng Quidditch, Severus và các giáo sư cuối cùng cũng cùng nhau đi đến bàn chủ trì gần đó ngồi ngay ngắn, Moody giống như bị thần kinh cố ý đi đến ngồi xuống bên cạnh y.
Đôi mắt xanh da trời ẩn sau lớp kính của Dumbledore không ngừng lóe lên, ông chú ý đến Lucius lại không hề xuất hiện trong hàng ngũ nhân viên của Bộ Pháp thuật, mà nhân viên của Bộ Pháp Thuật đến lần này rõ ràng đã đổi người, đều là người có khuynh hướng theo Tử Thần Thực Tử hoặc là thuộc gia tộc từng có người theo Tử Thần Thực Tử.
Tuyển thủ nhanh chóng bước ra, Bagman tuyên bố bắt đầu, Voldemort và ba phù thủy nhỏ khác bước lên con đường đi vào mê cung. Với thực lực mạnh mẽ của Voldemort, nhanh chóng đã bỏ qua ba phù thủy nhỏ khác. Hắn sắp xếp đã hơn nửa năm, mục đích là muốn để Voldemort quang minh chính đại quay lại thế giới phép thuật.
Rất nhanh chân tướng sẽ lộ ra, cho nên hắn cũng không cần che giấu thực lực, một mình đi đến trước cúp Quán Quân, hắn không thể khiến Cedric rơi vào vận mệnh đẫm máu như đời trước, tuy rằng cũng không để ý đến tính mạng của Hufflepuff này, nhưng rõ ràng là, nếu Cedric xuất hiện ở khu mộ, vẫn sẽ bị Voldemort đã mất đi lý trí ếm ‘Avada Kedavra’, sẽ bất lợi với việc trở về hòa bình mà hắn đã nghĩ trước.
Bên ngoài mê cung, không biết vì nguyên nhân gì, các phù thủy đang chờ đợi kết quả bỗng nhiên phát hiện, ở giữa lối vào mê cung hiện lên một mặt kính nước cực lớn, tất cả mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện xảy ra trong mê cung. Các phù thủy lớn tiếng bàn luận, không khỏi kêu lên kinh hãi vì thực lực mạnh mẽ của Cậu bé Cứu thế.
Khi Dumbledore nhìn thấy Harry Potter lưu loát dứt khoát xử lý đám quái vật trong mê cung thì, gần như thất kinh đứng lên. Ông bắt đầu hoài nghi, Cậu bé Cứu thế này vốn không phải Harry Potter trưởng thành trong tầm mắt ông, nghĩ đến thân phận đặc biệt của cậu bé vàng, cùng biểu hiện xuất sắc vượt trội trong khoảng thời gian này, Dumbledore chuyển tầm mắt lên người Severus, lại phát hiện khóe miệng của người đàn ông tóc đen hơi nhếch lên, rõ ràng là vô cùng sung sướng.
“Severus!”
Dumbledore rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn, gọi tên của Bậc thầy Ma dược mà ông vẫn luôn tin tưởng.
“Albus, ngài không cần lo lắng.”
Severus nhíu mi nhìn Phù thủy Chính nghĩa đang luống cuống, trong mắt chợt lóe lên vẻ trêu tức, y không hề nghĩ tới Voldemort lại dùng kính nước hoán đổi truyền hình ảnh đến, trong lòng vô cùng vui vẻ, hiện tại nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của Dumbledore, nghĩ đến khoảng thời gian trước lão Hiệu trưởng luôn bắt y phải nấu rất nhiều ma dược cho Hội Phượng Hoàng, cảm giác rất là đã giận.
“Severus cậu…”
Sắc mặt Dumbledore trầm xuống, ông biết Bậc thầy Ma dược rõ ràng là biết điều gì đó, nhớ đến lúc trước Severus là vật báu của Harry Potter, đáy lòng của vị phù thủy già càng nặng nề hơn, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng hô kinh ngạc khiến ông vội vàng quay đầu, đúng lúc nhìn thấy Harry nâng cúp lên, sau đó mặt gương nước bốn phẳng lặng vặn vẹo một hồi, Harry đã đứng ở giữa một khu mộ, xung quanh có vài phù thủy trưởng thành mặc áo choàng màu đen, dễ dàng bắt Cậu bé Cứu thế lại.
Không khí nặng nề khủng bố trong mặt gương cũng lây sang mọi người, sân tập bóng Quidditch lập tức chìm vào hỗn loạn, các giáo sư đã lần lượt rút đũa phép ra, Thần Sáng nhanh chóng hạ bố trí mê cung xuống, nhưng ngoại trừ ba tuyển thủ cũng bị sợ hãi ra, căn bản không thể tìm thấy Cậu bé Cứu thế.
“Là bị Khóa Cảng mang đi!”
Kingsley sốt ruột đi đến, báo cáo cho Fudge và ba vị Hiệu trưởng.
Sắc mặt Dumbledore đã là một mảnh trắng bệch, có thể nhìn thấy rõ ràng trên mặt gương, từ khi máu của Harry Potter bị rút ra cho vào cái vạc cực lớn kia, bóng dáng một người đàn ông trưởng thành bắt đầu từ từ hiện ra, xung quanh vạc, có một con rắn phép thuật đang trườn xung quanh.
“Albus, chúng ta mau nghĩ cách thôi.”
McGonagall sốt ruột vọt lại đây, những giáo sư và Thần Sáng cũng nhìn ông đầy chờ đợi.
Dumbledore đã hoàn toàn bỏ đi hoài nghi lúc trước, trong lòng tràn đầy áy náy và bất an, ông nheo mắt quay về phía Bậc thầy Ma dược.
“Severus, cậu không phải là đã biết gì rồi chứ?”
Những người khác nghe vậy liền cả kinh, không hẹn mà cùng nhìn về phía người đàn ông cao gầy mặc áo đen.
“Nếu ngài muốn biết, có thể đi cùng tôi chứ?”
Khóe miệng Severus cong lên, y đã nhìn thấy Voldemort sắp hoàn toàn thành hình.
“Chúng ta cùng đi.”
Sirius bỗng nhiên xông ra, hoàn toàn không để ý việc bị bại lộ thân phận, hắn hiện tại bất chấp tất cả mọi thứ, trong mắt chỉ có con nuôi đang rơi vào nguy hiểm.
Con ngươi đen thâm thúy của Severus chợt lóe lên một tia khác thường, nhớ tới hắn từng vì cứu Harry Potter mà mất mạng, vẻ mặt dịu đi một chút, gật gật đầu, vươn một cánh tay ra.
“Muốn đi, liền bám chặt vào tôi.”
Cánh tay rất nhanh bị đám người Dumbledore, McGonagall Sirius, Lupin bám lấy, sau một trận ma lực dao động, sân bóng Qudditch mất đi bóng dáng mấy người, khi các phù thủy thất kinh quát to thì, bọn họ xuất hiện trên mặt gương nước cực lớn. Sân bóng Quidditch nhanh chóng chìm vào yên lặng, mọi người nhìn chằm chằm vào mặt gương nước không chuyển mắt.
Severus vừa hạ xuống, liền bị một thân người cao lớn ôm lấy, thân thể không khỏi cứng lại, ngẩng đầu, Voldemort đang ôm y, tuy rằng là trạng thái linh hồn, lại rắn chắc chân thật khác thường.
“Voldy, xảy ra chuyện gì vậy?”
Voldemort cười nhạt:
“Sev, Đứa bé Cứu thế đã hoàn toàn tỉnh lại, ta bị bắn ra khỏi thân thể, sau đó, ta như thế này.”
Bọn họ đã bàn bạc kỹ, khi đến khu mộ thì trước tiên từ bỏ quyền khống chế thân thể, không ngờ Cậu bé Cứu thế lại hoàn toàn tỉnh lại, khiến cho hắn hoàn toàn bị rời ra, này cũng nói rõ hai người rất nhanh là có thể rời khỏi thời không này.
Severus tập trung nhìn lại, Voldemort cầm trong tay một luồng sáng màu trắng, lập tức hiểu được, đây là mảnh hồn trên trán Harry Potter, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm.
Dumbledore nhìn một người đàn ông cao lớn đang ôm lấy gián điệp hai mặt của ông, không khỏi chấn động, Sirius đã chạy đến thả Harry Potter xuống dưới. Những người khác vẻ mặt cũng tràn đầy kinh ngạc và đề phòng, thân phận Tử Thần Thực Tử của giáo sư Độc dược cũng không phải bí mật gì, mà hiện tại, hắn mang theo bọn họ đi vào khu mộ, chưa chắc đã có ý tốt.
Voldemort đã ra khỏi vạc cũng giận dữ, hắn sắp xếp bí mật như thế, lại vẫn bị Dumbledore tìm đến, hơn nữa người đàn ông đang ôm Bậc thầy Ma dược của hắn kia, rốt cuộc là ai?
“Ngươi là ai?”
Giọng nói khàn khàn trong khu mộ trống trải có vẻ đặc biệt khủng bố, hơn nữa Nagini còn đang loạt xoạt loạt xoạt bò lại đây.
Người của Hội Phượng Hoàng bỗng nhiên giật mình bừng tỉnh, bọn họ lại chỉ lo nghiên cứu người đàn ông thần bí kia, hoàn toàn quên mất Voldemort mới ra khỏi vạc.
Voldemort hừ nhẹ một tiếng ngẩng đầu, mọi người bao gồm cả những người đang quan sát hiện trường từ trên sân đấu Quidditch đều phát ra tiếng hô kinh sợ, tóc đen mắt đỏ, tuy rằng gương mặt anh tuấn, cử chỉ cao quý ưu nhã, nhưng là chỉ nhìn đôi mắt màu rượu đỏ kia, cũng có thể đoán ra thân phận chủa hắn, chỉ là, mọi người nhìn về phía người đàn ông mặt rắn choàng một chiếc áo chùng phù thủy rộng rãi, mới bước ra khỏi vạc, Merlin, sao lại có những hai Chúa tể Hắc ám? Ngày tận thế đến rồi sao?
Đồng tử màu đỏ tươi của Voldemort co rút nhanh lại, đang muốn nói gì đó, Voldemort quay người lại đè đầu Severus xuống.
“Sev, hắn rất xấu, em vẫn là không nên nhìn đi?”
Giọng nói tuy rằng không lớn, nhưng là trong ban đêm yên tĩnh như thế, lại như có như không vang vào trong tai mọi người. Mọi người im lặng nhìn Voldemort mặt rắn, lại nhìn người đàn ông mắt đỏ cao lớn anh tuấn thần bí, khóe miệng run rẩy một hồi, không biết vì sao, không khí quỷ dị ngược lại tiêu tán đi rất nhiều.
Severus đẩy mạnh người đàn ông đang ôm mình ra, hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái:
“Ta nghĩ gương mặt rắn này cũng không phải lần đầu tiên ta gặp, thậm chí còn gặp trong rất nhiều năm!”
Voldemort ho nhẹ một tiếng, hắn vốn là không muốn khiến Severus lại nhớ lại gương mặt vô cùng vặn vẹo của hắn trong quá khứ, tuy rằng trước kia hắn không quan tâm, nhưng bất kể là nam hay nữ, luôn luôn hy vọng giữ được gương mặt đẹp nhất trước mặt người yêu, huống chi là bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, người gặp người ghét kia, quả thực là khiến hắn cực kỳ mất mặt.
Chủ hồn Voldemort quả thực là bị chọc giận đến điên rồi, người đàn ông này ôm Bậc thầy Ma dược của hắn, còn dám nói bộ dáng của hắn xấu, còn có, Severus Snape hắn luôn thưởng thức, lại dám nói hắn là mặt rắn! Nghĩ đến người đàn ông thoát ra khỏi người Cậu bé Cứu thế ra, mà Snape còn từng là vật báu của hắn, lập tức hiểu được trong khoảng thời gian này, người thần bí đã khống chế thân thể của Cậu bé Cứu thế, dáng vẻ lại giống hắn khi còn trẻ như đúc là ai, chẳng lẽ thật là Trường Sinh Linh Giá sống lại?
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Voldemort hổn hển thở dốc nâng tay, một luồn sáng xanh lục đánh về phía hai người đang quấn quít, khi mọi người kinh hô ra tiếng thì, Voldemort lại lưu loát ôm Severus tránh đi.
“Hừ, ngươi muốn chết!”
Vốn là Voldemort đang tức giận bất mãn với Chúa tể Hắc ám, thả tay Severus ra, hung tợn túm lấy cổ Voldemort. Từ lúc sống lại đến nay, còn chưa có người nào có can đảm dám vung đũa phép về phía Severus trước mặt hắn đâu.
Nagini vừa thấy chủ nhân của mình bị bắt, vội vàng tê tê trườn về phía này, há to miệng muốn cắn Voldemort.
{Tê tê, Nagini, đi chơi chỗ khác đi.}
Voldemort vung cánh tay lên, bé cưng Nagini liên tục quay cuồng, thiếu chút nữa là tự thắt mình lại.
Lúc này các Tử Thần Thực Tử mặc áo choàng lớn màu đen, mang theo mặt nạ đã vây quanh đây, đang giằng co với người của Hội Phượng Hoàng, thấy khu mộ hỗn loạn, người đàn ông thần bí phun ra Xà ngữ tê tê, một đám vô cùng hoảng sợ, ngay cả Dumbledore cũng là nghẹn họng nhìn chằm chằm. Ông đương nhiên là có thể xác định thân phận của hắn, biết nói Xà ngữ cũng rất bình thường, nhưng hắn lại đang túm lấy cổ họng của Voldemort, này rốt cuộc là sao đây? Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.