Ly Hôn

Chương 11:

Tử Cảnh

24/04/2024

Cô mở mắt ra, nhìn thấy Dịch Cẩn Hằng hôn từ cần cổ mình xuống đến ngực, sau đó ngậm lấy đầṳ vú mình.

"A..."

Họ ở trên giường rất hòa hợp, mỗi khi thấy anh dạo đầu như thế trên người mình, Dung Dung luốn có ảo giác anh đang yêu cô.

Nhưng, sao có thể chứ?

Cô từng nhìn thấy dáng vẻ anh yêu một người? Nóng bỏng như thế, sinh động như thế, gắn liền với sinh mệnh như thế.

Đây mới thực sự là Dịch Cẩn Hằng.

Dung Dung mơ màng, dường như quay về thời gian mình còn trẻ, lần đầu tiên nhìn thấy anh.

Lúc đó cô mới mười tuổi, mẹ đột nhiên dẫn một thiếu niên về. Cậu ấy mặc áo sơ mi trắng và quần bò xanh nhạt, tóc cắt ngắn, mũi cao thẳng, đôi mắt sáng sủa nhanh nhẹn, trên mặt mang nụ cười ấm áp.

Lúc đó cô đang nghiện truyện tranh thiếu nữ, mà anh hệt như thiếu niên bước ra từ những trang truyện, thanh tú, đẹp trai đến vậy.

Anh thực sự là hoàng tử, điều kiện gia đình tốt, học giỏi, tính cách ôn hòa lễ độ, luôn là sự tồn tại bắt mắt trong đám người.

Cô bất giác theo đuổi anh, từng viết thư tình cho anh, nhưng không hề gửi một bức nào.

Cô muốn đến gần anh, nhưng lại luôn sợ hãi.



Cũng may anh là học sinh của bố cô, mẹ cô Dương Di Quân và mẹ anh Lương Dục còn là bạn học cấp 3.

Bởi vì có hai lớp quan hệ như thế, nên thỉnh thoảng anh sẽ đến nhà cô ăn cơm.

Dần dần họ thân thuộc, anh còn có thể kèm cặp cô làm bài, cô cũng gọi anh là "anh trai" giống Dịch Cẩn Phi.

Anh cũng coi cô là em gái, mỗi khi anh xoa đầu cô, cười với cô, trái tim cô đều như tan chảy...

"Tự dưng lại phân tâm..."

Chẳng biết Dịch Cẩn Hằng đã cởi quần áo của hai người từ lúc nào, cảm thấy cô thất thần, anh đột nhiên thúc mạnh vào, tiến vào cơ thể cô.

"Anh trai..."

Dung Dung mở mắt ra, thiếu niên xinh trai trong trí nhớ biến thành người đàn ông trưởng thành trước mắt, cô đang ôm lấy vai anh, anh ở trong cơ thể cô.

"Gọi anh là gì?"

"Đàn anh." Dung Dung gọi bằng xưng hô quen thuộc theo bản năng, kết quả lại bị người đàn ông thúc sâu một cái.

Cô đành phải ôm chặt lấy Dịch Cẩn Hằng, chôn mặt vào hõm cổ anh, hai bầu ngực mềm mại dán chặt vào ngực anh.

"Chuyên tâm chút."

Dịch Cẩn rửa tay xuống, cả quá trình vẫn luôn xoa bóp hai cánh mông cô, ma sát trong cơ thể cô, hôn lên gáy cô.



Dung Dung thở hổn hển, dương cụ nóng bỏng của anh ngày càng tiến sâu hơn trong cơ thể cô, khuấy đảo khiến cô thở không nổi.

Nào ngờ, giây tiếp theo anh ngồi thẳng xuống bồn cầu, cô cứ thế ngồi trên người anh, để anh đâm vào sâu hơn.

Dung Dung cảm thấy Dịch Cẩn Hằng đã thọc sâu đến tận ngực mình.

Cô thở gấp, không khỏi cúi đầu.

Giữa hai chân cô không để lông, có thể nhìn thấy rõ ràng Dịch Cẩn Hằng tiến vào cơ thể mình như thế nào, chỗ hai người kết hợp đã ướt nhẹp, phần lông của anh còn dán lên làn da cô.

Giữa hai chân cô tê dại, chất lỏng chảy ra nhiều hơn.

Dung Dung vội vàng ôm chặt lấy Dịch Cẩn Hằng, không dám nhìn nữa.

Giọng nói khàn khàn thoải mái của Dịch Cẩn Hằng vang lên

"Đêm nay muốn mấy lần?"

Dung Dung không thể trả lời, cảm giác tồn tại của côn thịt trong người cô quá rõ ràng, cả người cô mềm nhũn, cô không nhịn được uốn éo thắt lưng.

"A..." Dịch Cẩn Hằng bị tiểu huyệt mài xuống tê dại cả da đầu.

Anh giữ mông cô bắt đầu di chuyển lên xuống, mặt vùi vào ngực cô, miệng ngậm lấy đầṳ vú.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ly Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook