Chương 69: Sai lầm lớn nhất
Lục Thiểu
06/05/2015
Edit: Bướm Giang Hồ
"Chị?" Khi Tô Ân Huệ xuất hiện trước mặt Tô Vận Nhi, thật khiến cô rất ngạc nhiên
Sao Tô Ân Huệ lại tới trường học tìm cô?
Hứa Tâm Lam thức thời nhận thấy ánh măt Tô Ân Huệ nhìn thẳng vào Tô Vận Nhi, lặng lẽ tránh đi chỗ khác.
"Sao chị lại tới đây?" Tô Vận Nhi chạy mấy bước đến trước mặt Tô Ân Huệ, cùng cô ta đi ra ngoài trường học.
Sắc mặt Tô Ân Huệ nhìn qua thật không tốt, làm cô đi theo cũng trở nên cẩn thận hơn.
"Vận Nhi, em gả cho Âu Thừa Duẫn đúng không?" đột nhiên Tô Ân Huệ dừng bước, ánh mắt gắt gao nhìn cô/ Một ánh mắt xa lạ, chứa đựng cừu hận. Vận Nhi trong lòng cực kì sợ hãi, trong ấn tượng của cô, Tô Ân Huệ chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn cô, "Sao, làm sao vậy?"
Sao chị ấy lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ chị ấy đã biết?
"Chị đã gặp mẹ. Vận Nhi, sao em lại gả cho hắn chứ? !" Từ trong lời nói của Hạ Uyển Như, Tô Ân Huệ đã biết được tô Vận Nhi thay cô gả cho Âu thừa Duẫn thì đầu óc cô trống rỗng, lập tức chạy đến trường học của Tô Vận Nhi.
Tình cảm của cô đối với Âu Thừa Duẫn không phải là giả, cho dù đào hôn, thì hắn vẫn là người mà cô yêu.
Nhưng tại sao, hắn lại cưới em gái của cô?
Âu Thừa Duẫn muốn trả thù cô sao?
"Chị, thật xin lỗi, em cũng không muốn như vậy!" Bị vẻ mặt oán giận của Tô Ân Huệ hù sợ, thân thể Vận Nhi cứng ngắc đứng tại chỗ, đầu cúi thấp xuống, có chút ủy khuất , nước mắt cũng không khỏi muốn trào ra hốc mắt.
"Vận Nhi!" Tô Ân Huệ biết cảm xúc của mình có chút mất khống chế được, cô thế nào cũng không nghĩ đến, kết quả chính là như vậy, làm liên lụy đến Vận Nhi. Nhưng Vận Nhi đâu có lỗi gì? Cô sớm nên nghĩ đến Âu Thừa Duẫn sẽ không dễ dàng buông tay .
Than nhẹ một hơi, Tô Ân Huệ mệt mỏi thở dài một tiếng, vuốt vuốt tóc của cô, "Thật xin lỗi, là chị không tốt, không nên làm liên lụy tới em, không có chuyện gì, chuyện này để chị giải quyết, em trở về đi học đi!"
"Chị, chị muốn đi đâu?" Vận Nhi đưa tay muốn kéo Tô Ân Huệ xoay người rời đi, nhìn bóng dáng gầy yếu của chị, cô cảm thấy trước mắt một mảnh mơ hồ, chị trông thật mệt quá. Cô biết nói gì tiếp đây? Có phải cô có thể trở lại rồi không? Bởi vì Âu thừa đồng ý đã từng nói, cô chỉ là thế thân của Tô Ân huệ mà thôi.
Nhưng tại sao, tình cảm toát ra từ trong mắt Tô Ân Huệ đối với người đàn ông kia lại là tình yêu sâu đậm?
Muốn yêu lại không thể yêu, đây là vì cái gì?
"Tổng giám đốc, Tô tiểu thư tới, ngài muốn gặp không?" Vu Nhuế gõ cửa phòng làm việc của Âu Thừa Duẫn, truyền đạt tin tức của Tô tiểu thư
Thân thể Âu Thừa Duẫn cứng đờ tựa vào ghế xoay , ngón tay cong lên, buông xuống bút lông trong tay, bạc môi khẽ mở "Để cho cô ta vào đi!"
Tô Ân Huệ, rốt cuộc tìm đến hắn sao?
Ha ha, đã lâu không gặp!
Tô Ân Huệ bất an không yên ngồi trong phòng khách quý, có lẽ cô phải bất chấp tất cả xông tới chất vẫn hắn, tất cả những việc hắn làm đối với Phạm Tu Vũ, đối với Vận Nhi vô tội, cũng chỉ là thủ đoạn mà hắn muốn trừng phạt cô?
Nhưng, cô không có dũng khí đó, thậm chí ngay cả đối mặt với hắn, cũng đều cảm thấy thật sợ hãi/ Bao nhiêu lần, cô chỉ có thể lặng lẽ nhìn hắn từ phía sau, nhìn hắn và những người phụ nữ khác thân mật, nhưng trong đám phụ nữ đó, duy chỉ không có Tô Ân Huệ cô.
Chẳng qua Tô Ân Huệ không nghĩ tới, để Vận Nhi ở lại bên cạnh Âu Thừa Duẫn, mới là sai lầm lớn nhất của cô!
"Tô tiểu thư, bây giờ tổng giám đốc có thời gian rồi, mời vào!" Tô Ân Huệ đi theo sau lưng Vu Nhuế, càng đến gần căn phòng kia, nhịp tim của cô lại càng nhanh, rốt cuộc bước chân đứng lại , cô gõ cửa phòng làm việc của hắn
"Chị?" Khi Tô Ân Huệ xuất hiện trước mặt Tô Vận Nhi, thật khiến cô rất ngạc nhiên
Sao Tô Ân Huệ lại tới trường học tìm cô?
Hứa Tâm Lam thức thời nhận thấy ánh măt Tô Ân Huệ nhìn thẳng vào Tô Vận Nhi, lặng lẽ tránh đi chỗ khác.
"Sao chị lại tới đây?" Tô Vận Nhi chạy mấy bước đến trước mặt Tô Ân Huệ, cùng cô ta đi ra ngoài trường học.
Sắc mặt Tô Ân Huệ nhìn qua thật không tốt, làm cô đi theo cũng trở nên cẩn thận hơn.
"Vận Nhi, em gả cho Âu Thừa Duẫn đúng không?" đột nhiên Tô Ân Huệ dừng bước, ánh mắt gắt gao nhìn cô/ Một ánh mắt xa lạ, chứa đựng cừu hận. Vận Nhi trong lòng cực kì sợ hãi, trong ấn tượng của cô, Tô Ân Huệ chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn cô, "Sao, làm sao vậy?"
Sao chị ấy lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ chị ấy đã biết?
"Chị đã gặp mẹ. Vận Nhi, sao em lại gả cho hắn chứ? !" Từ trong lời nói của Hạ Uyển Như, Tô Ân Huệ đã biết được tô Vận Nhi thay cô gả cho Âu thừa Duẫn thì đầu óc cô trống rỗng, lập tức chạy đến trường học của Tô Vận Nhi.
Tình cảm của cô đối với Âu Thừa Duẫn không phải là giả, cho dù đào hôn, thì hắn vẫn là người mà cô yêu.
Nhưng tại sao, hắn lại cưới em gái của cô?
Âu Thừa Duẫn muốn trả thù cô sao?
"Chị, thật xin lỗi, em cũng không muốn như vậy!" Bị vẻ mặt oán giận của Tô Ân Huệ hù sợ, thân thể Vận Nhi cứng ngắc đứng tại chỗ, đầu cúi thấp xuống, có chút ủy khuất , nước mắt cũng không khỏi muốn trào ra hốc mắt.
"Vận Nhi!" Tô Ân Huệ biết cảm xúc của mình có chút mất khống chế được, cô thế nào cũng không nghĩ đến, kết quả chính là như vậy, làm liên lụy đến Vận Nhi. Nhưng Vận Nhi đâu có lỗi gì? Cô sớm nên nghĩ đến Âu Thừa Duẫn sẽ không dễ dàng buông tay .
Than nhẹ một hơi, Tô Ân Huệ mệt mỏi thở dài một tiếng, vuốt vuốt tóc của cô, "Thật xin lỗi, là chị không tốt, không nên làm liên lụy tới em, không có chuyện gì, chuyện này để chị giải quyết, em trở về đi học đi!"
"Chị, chị muốn đi đâu?" Vận Nhi đưa tay muốn kéo Tô Ân Huệ xoay người rời đi, nhìn bóng dáng gầy yếu của chị, cô cảm thấy trước mắt một mảnh mơ hồ, chị trông thật mệt quá. Cô biết nói gì tiếp đây? Có phải cô có thể trở lại rồi không? Bởi vì Âu thừa đồng ý đã từng nói, cô chỉ là thế thân của Tô Ân huệ mà thôi.
Nhưng tại sao, tình cảm toát ra từ trong mắt Tô Ân Huệ đối với người đàn ông kia lại là tình yêu sâu đậm?
Muốn yêu lại không thể yêu, đây là vì cái gì?
"Tổng giám đốc, Tô tiểu thư tới, ngài muốn gặp không?" Vu Nhuế gõ cửa phòng làm việc của Âu Thừa Duẫn, truyền đạt tin tức của Tô tiểu thư
Thân thể Âu Thừa Duẫn cứng đờ tựa vào ghế xoay , ngón tay cong lên, buông xuống bút lông trong tay, bạc môi khẽ mở "Để cho cô ta vào đi!"
Tô Ân Huệ, rốt cuộc tìm đến hắn sao?
Ha ha, đã lâu không gặp!
Tô Ân Huệ bất an không yên ngồi trong phòng khách quý, có lẽ cô phải bất chấp tất cả xông tới chất vẫn hắn, tất cả những việc hắn làm đối với Phạm Tu Vũ, đối với Vận Nhi vô tội, cũng chỉ là thủ đoạn mà hắn muốn trừng phạt cô?
Nhưng, cô không có dũng khí đó, thậm chí ngay cả đối mặt với hắn, cũng đều cảm thấy thật sợ hãi/ Bao nhiêu lần, cô chỉ có thể lặng lẽ nhìn hắn từ phía sau, nhìn hắn và những người phụ nữ khác thân mật, nhưng trong đám phụ nữ đó, duy chỉ không có Tô Ân Huệ cô.
Chẳng qua Tô Ân Huệ không nghĩ tới, để Vận Nhi ở lại bên cạnh Âu Thừa Duẫn, mới là sai lầm lớn nhất của cô!
"Tô tiểu thư, bây giờ tổng giám đốc có thời gian rồi, mời vào!" Tô Ân Huệ đi theo sau lưng Vu Nhuế, càng đến gần căn phòng kia, nhịp tim của cô lại càng nhanh, rốt cuộc bước chân đứng lại , cô gõ cửa phòng làm việc của hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.