Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ
Chương 11: Sau Khi Ly Hôn Cô Trôi Qua Rất Ổn
Tiểu Thúc Thúc
01/02/2022
Chuyện tình chị dâu, chú ruột nhà họ Bạc bị treo trên mạng vỏn vẹn ba ngày. Những người trước kia từng cười nhạo Thẩm Sơ không biết tự lượng sức mình, muốn bay lên trời cao làm phượng hoàng, bây giờ đều cảm thấy cô rất đáng thương.
Bạc lão gia tử lệnh cho Bạc Mộ Niên dù đào ba thước đất, cũng phải tìm thấy Thẩm Sơ, nhưng Lâm Triều Dương chỉ cách mặt đất ba thước, vẫn không tìm thấy Thẩm Sơ sau khi rời khỏi Lâm thành thì đi đâu.
Về phần tài khoản cá nhân của Thẩm Sơ trên Weibo, ngoại trừ tin xin lỗi đăng vào ngày cô rời đi, tất cả các bài viết trước đó đều bị xóa, sau đó không có thêm bất kỳ bài nào được đăng thêm nữa.
Bài viết xin lỗi đó còn kèm theo một bức ảnh cô và Bạc Mộ Niên ly hôn, Nhiều người ăn tới dưa trên tài khoản Weibo của Thẩm Sơ, chỉ trong vài ngày tài khoản của Thẩm Sơ đã tăng hơn 2 triệu người hâm mộ.
Tuy nhiên, Thẩm Sơ dường như đã biến mất tăm mất tích, tất cả thẻ điện thoại và thẻ ngân hàng của cô ở Lâm Thành đều bị hủy. Manh mối cuối cùng có thể tìm ra là, Thẩm Sơ đã mua vé vào ngày 20 tháng 9. Ở Nam Thành, nhưng khi anh đến Nam Thành, Lâm Triêu Dương không còn tìm được manh mối nào về Thẩm Sơ nữa.
Lâm Triêu Dương đã tìm kiếm ở Nam Thành cả một tuần, nhưng vẫn không tìm được gì, vì vậy anh ta chỉ có thể cắn răng chịu trận mà quay về Lâm Thành tìm Bạc Mộ Niên : " Bạc tổng, tôi không tra ra được tin tức gì về Thẩm tiểu thư."
Mặt lạnh băng băng của Bạc Mộ Niên liền trầm xuống " ý anh là, Thẩm Sơ người đã gả cho tôi ba năm, đột nhiên xuất hiện, rồi đột nhiên biến mất à?."
Lâm Triêu Dương mồ hôi sau lưng ứa ra " Bạc tổng, nếu anh hiểu như vậy thì cũng không sai."
Bạc Mộ Niên như bị thứ gì đó đâm vào, anh tức giận cười " nếu đã như vậy thì coi như cô ta chết rồi đi."
Nói xong liền nhìn Lâm Triêu Dương " ra ngoài ."
Lâm Triêu Dương làm sao dám ở chỗ này, gật đầu, cúi người nhanh rời khỏi.
Cách cửa khép lại, trong phòng rộng như vậy giờ chỉ còn một người là Bạc Mộ Niên.
Anh đứng trước cửa sổ một lúc, sau đó xoay người đi đến chiếc ghế ở trong phòng, mắt liếc nhìn một vật trang trí bằng sứ, hình mèo xinh xắn ở trên bàn, ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn sang, sau đó giơ tay ném vật trang trí bằng sứ vào thùng rác.
rất tốt!
ba tháng sau.
Khách sạn Hill , ở Lâm thành
Ngay sau khi Thẩm Sơ và thư ký Phó Văn Bội ngồi vào một chỗ, nghe thấy người trước mặt cô hô lên “ Bạc tổng.”
Ở Lâm Thành không có nhiều người họ Bạc. Thẩm Sơ vô ý quay đầu nhìn lại, quả nhiên, người đó là chồng cũ của cô, Bạc Mộ Niên.
À, thật là vị khách bí ẩn, khiến cho người ta bất ngờ mà.
Hà Bân bên cạnh đứng dậy, Cười hì hì nói " Bạc tổng, tới rồi, đây là giám đốc Vạn Tượng , Thẩm Sơ, Thẩm tiểu thư.
Nghe thấy tên mình, Thẩm Sơ nhướng mày đứng dậy nhìn người đàn ông nghiêm nghị trước mặt, đưa tay ra “ Bạc tổng, ngưỡng mộ đã lâu.”
Bạc Mộ Niên nhìn Thẩm Sơ trước mặt, biến mất thấy ba tháng. Cô dường như trở thành một con người khác, tóc nhuộm màu hạt dẻ, buông lỏng phía sau lưng, khi cô đứng dậy tóc khẽ nhấc lên.
Thẩm Sơ hôm nay trang điểm rất long lanh, kẻ mắt đậm, đôi mắt hạnh nhân đầy đặn, dưới lớp phấn mắt màu đất.
Cô nhìn hắn, nhẹ nhàng nở nụ cười, giọng nói trong trẻo, lại hào sảng, lễ phép, như thể cô không hề quen biết hắn.
sau khi ly hôn cô dường như vẫn ổn.
Đôi mắt Bạc Mộ Niên tối sầm lại, ánh mắt quét qua bàn tay đang dang ra của Thẩm Sơ, nửa điểm mặt mũi cũng không cho, trực tiếp ngồi xuống.
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ dần phai nhạt, thu tay lại, Hà Bân bên cạnh vội chuyển hướng đề tài để hòa giải .
Thẩm Sơ kiềm chế trong chốc lát, hỏi đáp Hà Bân, nhưng chưa từng một lần đưa mắt nhìn về phía Bạc Mộ Niên.
Hà Bân thỉnh thoảng kéo Bạc Mộ Niên vào cuộc trò chuyện của mình, người đàn ông ngồi đó với đôi mắt sâu lạnh lùng nhìn Thẩm Sơ, ngay cả Hà Bân cũng nhận ra không khí có chút không ổn, vội vàng nói vài câu khách sáo, bữa ăn cứ như vậy một lúc thì giải tán.
Bạc lão gia tử lệnh cho Bạc Mộ Niên dù đào ba thước đất, cũng phải tìm thấy Thẩm Sơ, nhưng Lâm Triều Dương chỉ cách mặt đất ba thước, vẫn không tìm thấy Thẩm Sơ sau khi rời khỏi Lâm thành thì đi đâu.
Về phần tài khoản cá nhân của Thẩm Sơ trên Weibo, ngoại trừ tin xin lỗi đăng vào ngày cô rời đi, tất cả các bài viết trước đó đều bị xóa, sau đó không có thêm bất kỳ bài nào được đăng thêm nữa.
Bài viết xin lỗi đó còn kèm theo một bức ảnh cô và Bạc Mộ Niên ly hôn, Nhiều người ăn tới dưa trên tài khoản Weibo của Thẩm Sơ, chỉ trong vài ngày tài khoản của Thẩm Sơ đã tăng hơn 2 triệu người hâm mộ.
Tuy nhiên, Thẩm Sơ dường như đã biến mất tăm mất tích, tất cả thẻ điện thoại và thẻ ngân hàng của cô ở Lâm Thành đều bị hủy. Manh mối cuối cùng có thể tìm ra là, Thẩm Sơ đã mua vé vào ngày 20 tháng 9. Ở Nam Thành, nhưng khi anh đến Nam Thành, Lâm Triêu Dương không còn tìm được manh mối nào về Thẩm Sơ nữa.
Lâm Triêu Dương đã tìm kiếm ở Nam Thành cả một tuần, nhưng vẫn không tìm được gì, vì vậy anh ta chỉ có thể cắn răng chịu trận mà quay về Lâm Thành tìm Bạc Mộ Niên : " Bạc tổng, tôi không tra ra được tin tức gì về Thẩm tiểu thư."
Mặt lạnh băng băng của Bạc Mộ Niên liền trầm xuống " ý anh là, Thẩm Sơ người đã gả cho tôi ba năm, đột nhiên xuất hiện, rồi đột nhiên biến mất à?."
Lâm Triêu Dương mồ hôi sau lưng ứa ra " Bạc tổng, nếu anh hiểu như vậy thì cũng không sai."
Bạc Mộ Niên như bị thứ gì đó đâm vào, anh tức giận cười " nếu đã như vậy thì coi như cô ta chết rồi đi."
Nói xong liền nhìn Lâm Triêu Dương " ra ngoài ."
Lâm Triêu Dương làm sao dám ở chỗ này, gật đầu, cúi người nhanh rời khỏi.
Cách cửa khép lại, trong phòng rộng như vậy giờ chỉ còn một người là Bạc Mộ Niên.
Anh đứng trước cửa sổ một lúc, sau đó xoay người đi đến chiếc ghế ở trong phòng, mắt liếc nhìn một vật trang trí bằng sứ, hình mèo xinh xắn ở trên bàn, ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn sang, sau đó giơ tay ném vật trang trí bằng sứ vào thùng rác.
rất tốt!
ba tháng sau.
Khách sạn Hill , ở Lâm thành
Ngay sau khi Thẩm Sơ và thư ký Phó Văn Bội ngồi vào một chỗ, nghe thấy người trước mặt cô hô lên “ Bạc tổng.”
Ở Lâm Thành không có nhiều người họ Bạc. Thẩm Sơ vô ý quay đầu nhìn lại, quả nhiên, người đó là chồng cũ của cô, Bạc Mộ Niên.
À, thật là vị khách bí ẩn, khiến cho người ta bất ngờ mà.
Hà Bân bên cạnh đứng dậy, Cười hì hì nói " Bạc tổng, tới rồi, đây là giám đốc Vạn Tượng , Thẩm Sơ, Thẩm tiểu thư.
Nghe thấy tên mình, Thẩm Sơ nhướng mày đứng dậy nhìn người đàn ông nghiêm nghị trước mặt, đưa tay ra “ Bạc tổng, ngưỡng mộ đã lâu.”
Bạc Mộ Niên nhìn Thẩm Sơ trước mặt, biến mất thấy ba tháng. Cô dường như trở thành một con người khác, tóc nhuộm màu hạt dẻ, buông lỏng phía sau lưng, khi cô đứng dậy tóc khẽ nhấc lên.
Thẩm Sơ hôm nay trang điểm rất long lanh, kẻ mắt đậm, đôi mắt hạnh nhân đầy đặn, dưới lớp phấn mắt màu đất.
Cô nhìn hắn, nhẹ nhàng nở nụ cười, giọng nói trong trẻo, lại hào sảng, lễ phép, như thể cô không hề quen biết hắn.
sau khi ly hôn cô dường như vẫn ổn.
Đôi mắt Bạc Mộ Niên tối sầm lại, ánh mắt quét qua bàn tay đang dang ra của Thẩm Sơ, nửa điểm mặt mũi cũng không cho, trực tiếp ngồi xuống.
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ dần phai nhạt, thu tay lại, Hà Bân bên cạnh vội chuyển hướng đề tài để hòa giải .
Thẩm Sơ kiềm chế trong chốc lát, hỏi đáp Hà Bân, nhưng chưa từng một lần đưa mắt nhìn về phía Bạc Mộ Niên.
Hà Bân thỉnh thoảng kéo Bạc Mộ Niên vào cuộc trò chuyện của mình, người đàn ông ngồi đó với đôi mắt sâu lạnh lùng nhìn Thẩm Sơ, ngay cả Hà Bân cũng nhận ra không khí có chút không ổn, vội vàng nói vài câu khách sáo, bữa ăn cứ như vậy một lúc thì giải tán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.