Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Chương 47

Bản Lật Tử

26/02/2020

Dương Vi cảm thấy, tuy rằng cô cùng Kỳ Ngôn kết hôn một năm, nhưng gần đây giống như mới thực sự hiểu nhau. Cô biết không phải tất cả đều là lỗi của Kỳ Tiếu Ngôn, chính bản thân cô cũng có vấn đề.

Bọn họ không hề trải qua thời kì yêu đương tìm hiểu đã tiến vào cuộc sống chung, trực tiếp từ người xa lạ biến thành vợ chồng. Quá trình này cần rất nhiều thời gian, mà bọn họ trước kia lại kiên nhẫn quá ít.

Cô sau khi về nhà, ở trên sô pha thất thần trong chốc lát, mới nhớ tới tối nay còn có lớp học. Cuối tuần bắt đầu phải giảng đề cương luận văn, Dương Vi đi thay đồ chuẩn bị, đúng giờ đăng nhập lớp học.

" Ân, lần này nghỉ 1 tháng 5 mà vẫn có hai mươi mấy bạn nhập lớp, cô rất vui. "

Tương lai cao phú soái: Oa em với cô là chân ái =3=

Ca cao: Nếu như vây, cô đợi lát nữa có thể chấm điểm nhẹ nhàng được không [ thẹn thùng]

Lý Cẩu Đản::)

" Lần này không nộp bài tập, các em có thể bổ sung sau, nhưng bài tốt nghiệp khóa phải nộp đúng giờ. Về chủ đề, các em muốn là kỳ ảo hay huyền huyễn?""

Tương lai cao phú soái: Huyền huyễn

Ca cao: Kỳ ảo!

Cửu cửu tám: Đều có thể ạ ~

Dương Vi tổng hợp một chút ý kiến, gật gật đầu nói: "Ân, vậy vẽ ma huyễn đi."

......

Từng hàng đều nhịp dấu ba chấm đã đầy đủ biểu đạt tiếng lòng các bạn học.

" Như vậy, bối cảnh giả thiết là một vương quốc ma pháp, các em có thể vẽ nữ vu sĩ, cũng có thể vẽ kị sĩ vương tử, chỉ cần bản vẽ của các em chứa yếu tố ma pháp đều có thể." Dương Vi giảng đến đây, đem các bản vẽ của các bạn học dán lên bản đồ phần mềm, " Cuối tuần này trọng tâm sẽ là một vài loại kết cấu trong bản vẽ, hôm nay cô sẽ giảng trước về các bản vẽ của các em."

Dương Vi nhìn bài vẽ của bạn học Lý Cẩu Đản, vẫn là trước sau như một nét bút tối giản, tuy nhiên cách kết hợp màu sắc của em ấy khá tốt, sau khi tô màu xong, nhìn tổng thể cũng tối giản.

" Ân, bạn học Lý Cẩu Đản nắm khá vững lí thuyết, chỉ là vẽ vẫn chưa được đủ tinh tế, cô hy vọng thời điểm nộp luận văn phong cách của em có thể từ bậc mầm non lên đến học sinh lớp 5."

Lý Cẩu Đản::)

Tương lai cao phú soái: Lão sư, học sinh lớp 5 cũng không vẽ như vậy orz.

Ca cao: Mình cảm thấy thủ thuật vẽ người mà như que diêm này thật sự khó ahahaa.

Dương Vi dạy học được nửa tiết liền cảm thấy không ổn, đem các bài vẽ còn lại giải thích qua loa, cơ hồ là đặt lưng lên giường liền ngủ.

Ngày hôm sau mới vừa tỉnh dậy, Dương vi còn đang gặm dở mấy mảu bánh mì, dạ dày lại là một trận cồn cào khó chịu. Cô chạy vọt vào WC, đem toàn bộ đồ ăn nôn ra ngoài.

Rốt cuộc cũng dễ chịu hơn, Dương Vi sắc mặt đăm chiêu mà dùng nước súc miệng. Ngày hôm qua sau khi tan ca, là ăn cùng Kỳ giáo sư. Cô còn nghĩ muốn tiếp tục lừa gạt bản thân là do cô ăn uống không khoa học cũng không thể.

Cô suy nghĩ một lúc, thay quần áo, cố ý đi đến tiệm thuốc ở khá xa nhà mua que thử thai. Sau khi về đến nhà, cô lấy tờ hướng dẫn ra đọc cẩn thận, cầm que thử thai ra WC.

Cô uống hết một ly nước ấm, liền có kết quả thử thai, hai vạch. Cô lật mặt trên của que, xuất hiện dòng chữ đáng yêu màu hồng " __ Chúc mừng bạn, bạn rất có thể đã mang thai. __"

Dương Vi: ""...""

Dương Vi trong đầu hiện lên dòng tít lớn __ vợ chồng sau li dị lại có con, rốt cuộc là tình cũ khó quên hay là vấn đề loạn đạo đức!?

Không không không, que thử thai kia kết quả cũng không hẳn là đúng trăm phần trăm, vạn nhất cô là 5% hiếm hoi kia thì sao? Dương Vi nắm chặt trong tay tờ hướng dẫn, ngồi trên sô pha thẫn thờ một trận, quyết định đến bệnh viện kiểm tra.

Cô kêu taxi đến bệnh viện trung tâm, tuy rằng là nghỉ lễ 1-5, nhưng bệnh viện vẫn như cũ chật kín người. Cô đi đến khoa phụ sản, ngồi chờ đến lượt mình được gọi tên. Thật sợ gặp được người quen, nếu là gặp được cô bảy dì tám gì đó càng không xong.

May mà vẫn bình an không có việc gì, cô bước vào phòng khám bệnh, bên trong ngoài ý muốn là một nữ bác sĩ vẫn còn trẻ tuổi, buộc tóc đuôi ngựa hơi thấp, đeo kính, khoác áo blouse trắng, mười phần cao lãnh lại tinh anh.

Dương Vi có chút lo lắng ngồi xuống đối diện, bác sĩ sửa sang lại đồ đạc trên bàn, ngước mắt nhìn cô:"" Nơi nào không thoải mái vậy?""

"Cái kia..." Dương Vi cảm thấy có điểm khó nói " Tôi có triệu chứng giống như mang thai"

" Đã thử thai trước chưa?"" Nữ bác sĩ mí mắt cũng không động liền hỏi tiếp.



" Tôi đã thử rồi, hai vạch... nhưng mà thứ này cũng không hẳn là chính xác toàn bộ đúng không?"" Dương Vi nhìn bác sĩ như muốn chứng thực, bác sĩ nhìn cô một cái, hỏi: " Lần trước kinh nguyệt là khi nào?""

Dương Vi: " Ngày 21 tháng 3"

"Lần gần nhất quan hệ tình dục?""

Dương Vi:""..."

Các bác sĩ khoa phụ sản có phải hay không đều... thẳng thắn như vậy? Dương Vi mặt hơi phiếm hồng: " Đại khái là hơn nửa tháng trước."

" Cô đi lấy máu xét nghiệm đi. "

Bác sĩ cho cô một phiếu xét nghiệm, Dương Vi tìm chỗ thử máu, sau khi lấy máu xong lại ngồi chờ đợi. Cũng may trước giờ tan làm cũng có kết quả, Dương Vi cầm kết quả, chạy gần như bay về phía phòng khám.

Nữ bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm nhìn lướt qua, nói với cô: " Là mang thai."

Dương Vi: "......"

Tựa hồ là phát hiện biểu tình của Dương Vi có điểm cứng đờ, ánh mắt bác sĩ xuyên thấu qua thấu kính lạnh băng, dừng ở trên người cô: "Cô muốn phá thai?"

Loại chuyện này ở bệnh viện xuất hiện phổ biến, hơn nữa cô lại đến đây một mình, rất có thể là mang thai ngoài ý muốn.

Dương Vi sửng sốt một chút, bỏ con của Kỳ giáo sư sao? Đây rất có thể là hành động bóp chết một nhà khoa học vĩ đại của tương lai.

Cô liếm môi, nói với bác sĩ: "Không có, tôi chỉ là... cảm thấy rất bất ngờ."

Bác sĩ cúi đầu viết đơn thuốc:" Con cái là lễ vật mà trời cao ban tặng, cùng bạn trai của cô thương lượng kĩ một chút. Mang thai ba tháng đầu là thời kì không ổn định, cô nhớ chú ý nhiều một chút, còn có không chung phòng. Ngày thường tận lực ăn đồ ăn thanh đạm, ăn rau dưa trái cây nhiều một chút, giữ cho tâm trạng vui vẻ."

"Nga......"

"Tháng sau lại đến bệnh viện làm một lần kiểm tra."

" Vâng."

Dương Vu đi lấy thuốc, chính là axit folic, canxi cho bà bầu cùng những đồ linh tinh khác, hộ lí khoa phụ sản đưa cho cô một quyển sổ tay cho thai phụ.

Dương Vi cầm được mấy thứ này về nhà, ánh mắt mờ mịt mà ngã xuống sô pha. Việc mang thai tới đột ngột tựa như cơn gió lốc, chuyện này có nên nói cho Kỳ Tiếu Ngôn hay không đây.

Nếu nói cho anh, anh khẳng định lập tức dọn về ở, sau đó buộc mình phục hôn. Loại cảm giác này giống như vì có con nên mới ở bên nhau, cô trong lòng có điểm không thoải mái.

Có con rồi liền không thể giống như trước đây, nói ly hôn liền ly hôn được. Trong khoảng thời gian gần đây cô mới vừa thấy được nhiều mặt khác trong cuộc sống của Kỳ Tiếu Ngôn. Nếu nhanh như vậy liền vội vàng phục hôn, có thể nào lại trở về như trước kia hay không? Như vậy đối với con cũng là không có trách nhiệm đi?

Hơn nữa cô cũng không xác định, hiện tại chính mình có năng lực duy trì cuộc hôn nhân này, đủ bao dung và thông cảm hay không.

Lại duy trì thêm một chút thời gian đi, bác sĩ không phải nói tháng sau tới bệnh viện kiểm tra sao, đến lúc đó lại kêu Kỳ Tiếu Ngôn đi cùng. Anh sẽ có phản ứng gì? Sẽ trách mình giấu diếm anh một tháng, hay vẫn sẽ không nghĩ muốn có con sớm như vậy?

"A a a ——" Dương Vi có chút bực bội mà xoa đầu, sau đó lại hít sâu một hơi, nhắc nhở chính mình: " Phải giữ tâm trạng vui vẻ, phải giữ tâm trạng vui vẻ."

Cô lấy quyển sổ tay cho bà bầu lên nhìn, nếu quyết định có con, cô nhất định phải chăm sóc bản thân mình thật tốt. Một tháng này, coi như cô cùng Kỳ Tiếu Ngôn vì cuộc sống hôn nhân lâu dài về sau, chuẩn bị một bước cuối cùng.

Sổ tay viết những món ăn ngày thường cho bà bầu cùng những chú ý trong sinh hoạt, cũng đơn giản giải thích khi mang thai có khả năng xuất hiện những phản ứng gì cùng phương pháp làm giảm các triệu chứng ốm nghén. Dương Vi phát hiện phản ứng của mình xem như tương đối nhẹ, chỉ buồn nôn một lúc vào buổi sáng sớm, trong ngày cũng không có phản ứng gì.

Trong lúc mang thai nên hạn chế tối đa thời gian dùng máy tính cùng di động, xem ra hai lớp học online mà mình vừa nhận đành phải nghỉ. Còn có một vấn đề chính là, ba tháng đầu mang thai ba tháng đầu không ổn định, đi xe bus sẽ có nhiều nguy hiểm, xem ra chỉ có thể ngồi xe taxi đi làm. Dương Vi nghĩ đén đây liền thấy đau ví một phen, khoản thu giảm bớt, khoản chi tăng lên, cô có thể hay không rơi vào cảnh tài chính thiếu hụt a. Di, không đúng, cô vào phòng ngủ cầm thẻ ngân hàng của Kỳ Tiếu Ngôn ra, con cũng là của hắn, cô có thể yên tâm thoải mái dùng số tiền này rồi.

Buổi tối vẫn như cũ là có lớp vẽ, may mắn thứ hai tuần sau là kết thúc, Dương Vi có thể nghỉ ngơi một hơi. Sau khi hết giờ học, cô theo đơn thuốc của bác sĩ mà uống thuốc bổ, sau đó tự nghe nhạc, rửa mặt xong liền đi ngủ sớm.

Kì nghỉ 1-5 đã kết thúc, cô đã nghỉ ngơi dưỡng sức, nghênh đón công tác kế tiếp.

Đồng hồ báo thức vẫn như cũ reo vào 6h40, Dương Vi giãy dụa từ trong ổ chăn bò ra. Sau khi ăn một chút đồ ăn lại như thường lệ nôn ra, Dương Vi cảm thấy chính mình đối với loại tình huống này đã trở nên dần bình tĩnh.

Hiện tại thân hình cô vè cơ bản không có thay đổi gì, tủ quần áo tuỳ ý vẫn có thể mặc được, tuy nhiên Dương Vi vẫn chọn đồ kiểu dáng hơi thùng thình một chút. Áo sơ mi màu xanh ngọc mặc cùng áo khoác màu trắng, lại thêm chiếc quần tối màu, Dương Vi soi gương một chút, tự chấm bản thân 95 điểm.

Cô phát hiện tóc mình đã dài ra rồi, qua vả vai. Cô ở trước bàn trang điểm nhìn một hồi, dùng một cái kẹp tóc nạm hoa kẹp cố định trên đầu.

Lại soi gương lần nữa, 100 điểm a! Có phải cô làm mẹ rồi thì càng xinh đẹp hay không a!



Dương Vi thưởng thức xong nhan sắc của bản thân, liền bắt đầu trang điểm. Ngày hôm qua cô tra cứu trên mạng, đồ trang điểm có khả năng sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, cho nên cô chỉ trang điểm rất nhạt, son môi cũng không đánh nữa.

Cầm túi xách xuống dưới lầu mới phát hiện Kỳ Tiếu Ngôn đang chờ ở dưới. Dương Vi trong lòng luống cuống một chút, sau đó ở trong lòng mặc niệm muốn bình tĩnh lại.

Sau khi Dương Vi ngồi lên xe rồi, Kỳ Tiếu Ngôn lại chậm chạp chưa nổ máy, Dương Vi nghiêng đầu, chần chờ mà nhìn anh:" Làm sao vậy?"

Sẽ không nhanh như vậy mà phát hiện ra sơ hở đi? Cô còn chưa kịp làm cái gì đâu!

"Không có gì, chỉ là cảm thấy em hôm nay đặc biệt xinh đẹp." Dương Vi rất ít khi mặc áo khoác màu trắng, hôm nay lại trang điểm thế này làm cho anh có chút kinh diễm, "Em trông thế này, anh sẽ rất muốn hôn em."

Kỳ Tiếu Ngôn nói xong, liền cởi bỏ đai an toàn cúi người hôn lên môi Dương Vi. Không phải một nụ hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước, Kỳ Tiếu Ngôn ngậm lấy môi dưới của cô, thật cẩn thận mà mút vào, đầu lưỡi của anh ở môi cô quyến luyến mà liếm một trận, liền cạy mở hàm răng của cô, xâm nhập vào khoang miệng.

Dương Vi bị hôn đến mơ mơ hồ hồ, một lúc lâu sau cũng không thấy người này có ý định dừng lại, mới nhíu nhíu mày đẩy anh ra, nói: "Đi làm muộn rồi."

Kỳ Tiếu Ngôn ngước mắt nhìn cô, khoảng cách gần như vậy cô thậm chí còn có thể thấy rõ lông mi của anh. Anh nỉ non mà kêu một tiếng bảo bảo, lại ở trên môi cô hôn một cái, mới ngồi lại chỗ ngồi của mình, một lần nữa thắt đai an toàn.

Dương Vi nghĩ thầm, giáo sư Kỳ nhất định là dục cầu bất mãn, mới sáng sớm liền động dục.

Xe đi được một đoạn đường, Kỳ Tiếu Ngoin vẫn nghiêm mặt không nói một lời, Dương vi suy nghĩ một lúc, nghiêng đầu gọi anh: "Ngôn Ngôn, về sau anh mỗi buổi sáng đều tới đón em đi làm được không?"

"Ừ." Kỳ Tiếu Ngôn không có suy nghĩ gì mà đáp ứng. Dương Vi cười cười, thật tốt quá, có thể tiết kiệm một nửa tiền đi xe, cô thật là cơ trí.

Kỳ Tiếu Ngôn dừng xe bên cạnh cổng trường, Dương Vi cởi dây an toàn đang chuẩn bị xuống xe, Kỳ Tiếu Ngôn lại gọi cô: "Bảo bảo."

"Ân?" Dương Vi quay đầu, nhưng Kỳ Tiếu Ngôn vẫn chỉ luôn nhìn cô không nói lời nào. Dương Vi nghĩ nghĩ, nhanh nhẹn sát lại gần mặt anh hôn một cái, liền chạy xuống xe.

Kỳ Tiếu Ngôn nhìn cô đi vào trường học, cúi đầu cười nhẹ.

"Buổi sáng tốt lành" Dương Vi một đường đi đều chào các bạn học, bảo vệ mập nhìn cô đi xa, suy nghĩ cũng đi theo. Như thế nào mà chỉ mới qua một kì nghỉ 1-5, cô giáo Dương hình như ngày càng xinh đẹp!

Sau khi đi dạy buổi sáng đều bận rộn, tuy rằng Dương Vi sáng sớm cũng không có tiết, nhưng vẫn là mệt đến xụi lơ trên ghế. Cô chờ cô giáo Vương nghỉ sinh xong cũng muốn xin nghỉ sinh. Bây giờ mỗi sáng Kỳ Tiếu Ngôn đều đi một vòng đón cô đúng giờ, ngẫu nhiên còn đón cô tan tầm, Dương Vi rất mừng rỡ.

Kỳ Tiếu Ngôn giống như mỗi sáng đưa cô đến trường đều thăm dò rõ ràng, biết tối thứ sáu không có tiết học, cho nên ăn vạ trong nhà không chịu đi.

Thuốc bổ của Dương Vi cùng với sổ tay thai phụ đều đặt trong túi xách nên cũng không lo lắng anh sẽ phát hiện ra điều gì, chỉ là hai người không thể cứ ngồi chỗ này xem TV được. Di từ từ đã, hắn không phải là đêm nay muốn ở nơi này đi?

Nghĩ đến đây Dương Vi liền nhịn không được trộm liếc mắt ngắm người bên cạnh một cái, anh biểu tình thả lỏng, giống như tin tức kinh tế tài chính thật sự làm thân tâm sung sướng vậy.

Cô ngồi xếp bằng ở trên sô pha, nhéo nhéo ôm gối dựa vào trong ngực, kêu anh một tiếng: "Ngôn Ngôn."

"Ân?" Kỳ Tiếu Ngôn nghiêng đầu tới, góc nghiêng 45 độ nửa bên mặt quả thực soái đến cực kỳ bi thảm.

Dương Vi liếm môi: "Em gần nhất muốn vẽ một bức họa, vẫn luôn không có linh cảm, không bằng anh đảm đương vai trò người mẫu cho em đi?"

Cô trước kia cũng từng mời qua Kỳ Tiếu Ngôn rồi chỉ là anh chưa từng đáp ứng, nhưng mà lúc này đây __ "Được."

Dương Vi chớp chớp mắt ngạc nhiên, có phải hay không đàn ông chỉ khi đang theo đuổi bạn mới cái gì cùng nghe bạn? Chờ sau khi cưới bạn về nhà bọn họ mới chính là đại gia?

Bất quá cơ hội này thật sự khó có được, Dương Vi lấy ra giấy cùng bút, bắt đầu suy xét bắt Kỳ Tiếu Ngôn làm tư thế gì. Cô trăm triệu không nghĩ tới, giáo sư Kỳ thế nhưng trực tiếp bắt đầu cởi quần áo.

"Từ từ, anh cởi quần áo làm cái gì?"

"Người mẫu không phải đều phải cởi quần áo sao?"

Dương Vi: "......"

Anh có phải hay không đối với nghề người mẫu có hiểu lầm?

Dương Vi sờ sờ chóp mũi, bất quá nếu người mẫu đã như vậy, cô cũng không ngại anh cởi đồ. Cô nhìn qua quần tây trên người Kỳ Tiếu Ngôn, mở tủ quần áo lấy ra quần jeans cạp thấp, là của Kỳ Tiếu Ngôn để ở đây chưa mang đi.

Ân, bản thân giáo sư Kỳ sẽ không mua loại quần này, đây là quần Dương Vi mua về, nhưng mà giáo sư Kỳ chỉ mặc hai lần sau đó không bao giờ mặc nữa.

"Mặc cái này đi." Dương Vi cầm quần jeans trong tay đưa qua, Kỳ Tiếu Ngôn cúi nhìn thoáng qua, phi thường thoải mái mà kéo dây khoá quần.

Tác giả có lời muốn nói: Có bao nhiêu người hiểu sai, kỳ thật giáo sư Kỳ kéo ra chính là quần jean khóa kéo:)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ly Hôn Là Chuyện Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook