Chương 7: Chương 4.2
Bản Lật Tử
30/11/2016
Cùng lúc đó, đúng 7 giờ 40 phút Dương Vi đã đi taxi đến trước cổng của
trường tiểu học Nhị Thất của thành phố A. Dương Vi thanh toán tiền xe
xong, khóe miệng khẽ cười đi vào trong trường.
Trường tiểu học Nhị Thất là trường cũ của Mạc thiên vương, lúc Dương Vi trúng tuyển vào đây giảng dạy đã rất cao hứng liền hát vang một khúc ca. Nhưng mà bây giờ trường học đã được chuyển đến một địa điểm mới, còn trường cũ đã trở thành một nhà hàng ăn uống lớn nhất của thành phố A.
“ Chào cô giáo Dương!”
“Chào cô giáo!”
Rất nhiều học sinh trên đi qua người cô, nhìn thấy Dương Vi đều cùng cô chào hỏi. Dương Vi cũng cười và chào buổi sáng với các học sinh, lúc đi lên cầu thang, cô cười nhiều đến hai má có chút ửng đỏ.
“Chào cô giáo Dương!” Dương Vi gặp một giáo viên nam mặc áo sơ mi trắng đang đi vào văn phòng, tinh thần phấn chấn chào hỏi cô. Dương Vi cười cười với anh ta, rồi đi thẳng đến chỗ ngồi của mình. Giáo viên nam đi phía sau cô, cẩn thận dò hỏi: “Cô giáo Dương, hôm nay tâm tình không được tốt à?”
Dương Vi quay đầu lại, nhìn anh ta cười cười nói: “Tôi chỉ là đang nghĩ sắp tới sẽ không phải nhìn thấy một giáo viên dạy toán nữa.”
Giáo viên nam dạy toán: “…”
Giáo viên nữ bên cạnh đeo một cái kính đen di chuyển ghế ngồi tiến đến trước mặt Dương Vi: “Hôm qua cậu thật sự xin nghỉ để đi làm thủ tục ly hôn?”
Người nói chuyện là cô giáo Diêu, là cô giáo dạy tiếng Anh khối lớp năm.
Dương Vi ừ một tiếng, bỏ túi ngồi xuống ghế. Cô xem qua thời khóa biểu, hôm nay tổng cộng có 3 tiết, buổi sáng hai tiết, buổi chiều một tiết.
Cô giáo Diêu nhận được câu trả lời của Dương Vi, sửng sốt vài giây, với vể mặt buôn chuyện hỏi: “Anh ta không phải có người bên ngoài chứ?”
Dương Vi nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn cô ta: “ Cậu đã gặp qua người đàn ông kia?”
Cô giáo Diêu nghĩ đây không phải là thực mà là mộng: “….Đàn, đàn ông?”
“Nghe nói cùng hắn quen biết cũng hai mươi mấy năm.”
Cô giáo Diêu há hốc miệng, mang theo vẻ mặt tan nát trở về bàn làm việc của mình.
Dương Vi hài lòng thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi đến phòng học. Lớp trưởng ở trên bục hướng dẫn mọi người học bài buổi sớm. Dương Vi ở trong ban đi dạo một vòng, lại trở về văn phòng. Cô giáo Diêu đang ngồi ở chỗ của mình viết lách cái gì đấy, khi nhìn thấy Dương Vi tiến vào, thuận tay đưa qua cho cô một cái bánh mỳ: “Cho cậu, cậu còn chưa có ăn sáng?”
“Cám ơn.” Dương Vi đón nhận bánh bao, cầm lấy chén trà trên bàn uống tiếp.
Tại trường đại học Đế Đô, Kỳ Tiếu Ngôn đang ôm một tập bài thi bước nhanh trên hành lang giảng đường, dẫn tới không ít sự chú ý của sinh viên. Buổi sáng hôm nay anh có hai tiết dạy, nhưng anh quyết định dùng bài kiểm tra để giái quyết. Lúc anh đi vào phòng học, lớp học đang ồn ào bỗng nhiên im lặng hẳn. Có mấy nữ sinh lấy điện thoại vụng trộm chụp ảnh anh, anh làm như không phát hiện ra.
Anh đi lên bục giảng, ngữ khí bình thản nói: ‘Hôm nay làm bài kiểm tra trắc nghiệm.”
Tiếng kêu la ở phía dưới dần dần nổi lên.
Kỳ Tiếu Ngôn nói tiếp: “Kết quả bài kiểm tra này sẽ chiếm 20% thành tích cuối học kỳ.” Nói xong hắn đem đề kiểm tra phân phát cho mọi người, lại tốt bụng nhắc nhở, “Bởi vì tôi mới ly hôn, cho nên bài kiểm tra này tương đối khó.”
Các học sinh:“......”
Làm một giáo viên, ngài không thể làm những việc không có tính liên quan như vậy!
Khi bài thi được phát tới tay học sinh, bọn họ mới biết được Kỳ Tiếu Ngôn nói rất khó là khó như thế nào ….. Giáo sư ngài vì cái gì ra đề thi mà ngay cả cái đề mục mọi người xem còn không hiểu!
Tuy rằng mọi người bị bài kiểm tra tra tấn cho chết đi sống lại, nhưng cũng có không ít người nghe được tin tức trong lòng không khỏi phấn chấn –Kỳ Giáo sư đã ly hôn!
Sau khi nộp bài thi xong các học sinh tốp năm tốp ba đi ra khỏi phòng học, có một nữ sinh cao gầy đi đến bên cạnh bục giảng, xấu hổ mở miệng hỏi: “Giáo sư Kỳ, thầy thật sự ly hôn rồi sao?”
Kỳ Tiếu Ngôn đang sắp xếp lại bài thi, nghe câu hỏi liền nâng mắt nhìn cô ta một cái: “Trường học cấm tình yêu thầy trò.”
Nữ sinh ngẩn người, thẹn thùng nói: “Em còn có một năm nữa là tốt nghiệp.”
“Lúc ấy tôi cũng tái hôn rồi.” Kỳ Tiếu Ngông cầm tập bài thi, đi ra ngoài hai bước, “Đương nhiên đối tượng sẽ không phải là em.”
Nữ sinh:“......”
Mười một giờ bốn mươi buổi trưa, tại trường tiểu học Thị nhất chương trình học buổi sáng cũng kết thúc. Dương Vi tổ chức cho các học sinh xếp hàng ra khỏi lớp, rốt cục cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cô ở đi đến một nhà hàng cơm cạnh trường học mua hai phần cơm trưa, đi đến nhà ăn của trường tiểu học nhìn thoáng qua các học sinh bán trú có ăn cơm trưa ngoan ngoãn hay không, sau đó mới quay về văn phòng.
Giáo viên Diêu đang ngồi ở vị trí của mình nói chuyện điện thoại, Dương Vi đưa cho cô ta một suất cơm, rồi ngồi xuống ghế dựa. Di động trên bàn đột nhiên kêu làm cho cô chấn động, cô liếc mắt nhìn cái tên sáng lên trên màn hình một cái, quả nhiên là tin nhẵn của cuốn bài thi.
“Khụ khụ!” Một miếng cơm bị nghẹn ở cổ, Dương Vi khụ mạnh một tiếng. Cô giáo Diêu bên cạnh nhìn cô một cái, lạnh nhạt nói một câu: “ Nghe nói trên thế giới mỗi ngày có đến 12 vạn người chết vì ăn cơm bị nghẹn.”
Dương Vi co rút khóe miệng, mở di động ra đọc tin tức.
“Dương Vi! Đồng nghiệp nói cậu với tớ đồng tính luyến ái?”
Dương Vi:“......”
Cô liếc nhìn giáo viên Diêu bên cạnh một cái. Lấy tay ấn vào tin tức chưa đọc, nhìn đến tin tức buổi sáng giáo viên Diêu phát trên Weibo.
Hiệu trưởng hôm nay không chải đầu: Đại thần ly hôn, anh ta đã độc thân, tôi có nên đi làm phẫu thuật thẩm mỹ hai không?” [ cười khóc]
Dương Vi dựa vào bàn nở một nụ cười buồn, tài khoản Weibo của Kỳ Tiếu Ngôn là do cô đăng ký, còn thuận tay giúp hắn chuyển sang chế độ đem các tin tức liên quan trên Weibo chuyển sang di động của cô. Cô khẽ cười khổ, gửi cho Kỳ Tiếu Ngôn một tin nhắn: “Cũng không phải do em nói, đây hoàn toàn là do cô ta tự suy diễn. Mặt khác, cô ta nói nam thần, anh liền tự động nghĩ là mình, mặt của anh quả thật là có chút -__________________- dày như vậy sao?”
Tin nhắn trả ra liền như đá chìm đáy biển, Dương Vi tưởng tượng Kỳ Tiếu Ngôn sẽ không tức giận đến trực tiếp xóa bỏ Weibo chứ? Nhưng mà anh thật sự biết làm thế nào để xóa bỏ Weibo ư ha ha ha ha.
Cô ăn một miến cơm Bồi Căn, sau đó kích vào biểu tượng thích trên Weibo của cô giáo Diêu.
Trường tiểu học Nhị Thất là trường cũ của Mạc thiên vương, lúc Dương Vi trúng tuyển vào đây giảng dạy đã rất cao hứng liền hát vang một khúc ca. Nhưng mà bây giờ trường học đã được chuyển đến một địa điểm mới, còn trường cũ đã trở thành một nhà hàng ăn uống lớn nhất của thành phố A.
“ Chào cô giáo Dương!”
“Chào cô giáo!”
Rất nhiều học sinh trên đi qua người cô, nhìn thấy Dương Vi đều cùng cô chào hỏi. Dương Vi cũng cười và chào buổi sáng với các học sinh, lúc đi lên cầu thang, cô cười nhiều đến hai má có chút ửng đỏ.
“Chào cô giáo Dương!” Dương Vi gặp một giáo viên nam mặc áo sơ mi trắng đang đi vào văn phòng, tinh thần phấn chấn chào hỏi cô. Dương Vi cười cười với anh ta, rồi đi thẳng đến chỗ ngồi của mình. Giáo viên nam đi phía sau cô, cẩn thận dò hỏi: “Cô giáo Dương, hôm nay tâm tình không được tốt à?”
Dương Vi quay đầu lại, nhìn anh ta cười cười nói: “Tôi chỉ là đang nghĩ sắp tới sẽ không phải nhìn thấy một giáo viên dạy toán nữa.”
Giáo viên nam dạy toán: “…”
Giáo viên nữ bên cạnh đeo một cái kính đen di chuyển ghế ngồi tiến đến trước mặt Dương Vi: “Hôm qua cậu thật sự xin nghỉ để đi làm thủ tục ly hôn?”
Người nói chuyện là cô giáo Diêu, là cô giáo dạy tiếng Anh khối lớp năm.
Dương Vi ừ một tiếng, bỏ túi ngồi xuống ghế. Cô xem qua thời khóa biểu, hôm nay tổng cộng có 3 tiết, buổi sáng hai tiết, buổi chiều một tiết.
Cô giáo Diêu nhận được câu trả lời của Dương Vi, sửng sốt vài giây, với vể mặt buôn chuyện hỏi: “Anh ta không phải có người bên ngoài chứ?”
Dương Vi nghiêng đầu, kinh ngạc nhìn cô ta: “ Cậu đã gặp qua người đàn ông kia?”
Cô giáo Diêu nghĩ đây không phải là thực mà là mộng: “….Đàn, đàn ông?”
“Nghe nói cùng hắn quen biết cũng hai mươi mấy năm.”
Cô giáo Diêu há hốc miệng, mang theo vẻ mặt tan nát trở về bàn làm việc của mình.
Dương Vi hài lòng thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi đến phòng học. Lớp trưởng ở trên bục hướng dẫn mọi người học bài buổi sớm. Dương Vi ở trong ban đi dạo một vòng, lại trở về văn phòng. Cô giáo Diêu đang ngồi ở chỗ của mình viết lách cái gì đấy, khi nhìn thấy Dương Vi tiến vào, thuận tay đưa qua cho cô một cái bánh mỳ: “Cho cậu, cậu còn chưa có ăn sáng?”
“Cám ơn.” Dương Vi đón nhận bánh bao, cầm lấy chén trà trên bàn uống tiếp.
Tại trường đại học Đế Đô, Kỳ Tiếu Ngôn đang ôm một tập bài thi bước nhanh trên hành lang giảng đường, dẫn tới không ít sự chú ý của sinh viên. Buổi sáng hôm nay anh có hai tiết dạy, nhưng anh quyết định dùng bài kiểm tra để giái quyết. Lúc anh đi vào phòng học, lớp học đang ồn ào bỗng nhiên im lặng hẳn. Có mấy nữ sinh lấy điện thoại vụng trộm chụp ảnh anh, anh làm như không phát hiện ra.
Anh đi lên bục giảng, ngữ khí bình thản nói: ‘Hôm nay làm bài kiểm tra trắc nghiệm.”
Tiếng kêu la ở phía dưới dần dần nổi lên.
Kỳ Tiếu Ngôn nói tiếp: “Kết quả bài kiểm tra này sẽ chiếm 20% thành tích cuối học kỳ.” Nói xong hắn đem đề kiểm tra phân phát cho mọi người, lại tốt bụng nhắc nhở, “Bởi vì tôi mới ly hôn, cho nên bài kiểm tra này tương đối khó.”
Các học sinh:“......”
Làm một giáo viên, ngài không thể làm những việc không có tính liên quan như vậy!
Khi bài thi được phát tới tay học sinh, bọn họ mới biết được Kỳ Tiếu Ngôn nói rất khó là khó như thế nào ….. Giáo sư ngài vì cái gì ra đề thi mà ngay cả cái đề mục mọi người xem còn không hiểu!
Tuy rằng mọi người bị bài kiểm tra tra tấn cho chết đi sống lại, nhưng cũng có không ít người nghe được tin tức trong lòng không khỏi phấn chấn –Kỳ Giáo sư đã ly hôn!
Sau khi nộp bài thi xong các học sinh tốp năm tốp ba đi ra khỏi phòng học, có một nữ sinh cao gầy đi đến bên cạnh bục giảng, xấu hổ mở miệng hỏi: “Giáo sư Kỳ, thầy thật sự ly hôn rồi sao?”
Kỳ Tiếu Ngôn đang sắp xếp lại bài thi, nghe câu hỏi liền nâng mắt nhìn cô ta một cái: “Trường học cấm tình yêu thầy trò.”
Nữ sinh ngẩn người, thẹn thùng nói: “Em còn có một năm nữa là tốt nghiệp.”
“Lúc ấy tôi cũng tái hôn rồi.” Kỳ Tiếu Ngông cầm tập bài thi, đi ra ngoài hai bước, “Đương nhiên đối tượng sẽ không phải là em.”
Nữ sinh:“......”
Mười một giờ bốn mươi buổi trưa, tại trường tiểu học Thị nhất chương trình học buổi sáng cũng kết thúc. Dương Vi tổ chức cho các học sinh xếp hàng ra khỏi lớp, rốt cục cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm. Cô ở đi đến một nhà hàng cơm cạnh trường học mua hai phần cơm trưa, đi đến nhà ăn của trường tiểu học nhìn thoáng qua các học sinh bán trú có ăn cơm trưa ngoan ngoãn hay không, sau đó mới quay về văn phòng.
Giáo viên Diêu đang ngồi ở vị trí của mình nói chuyện điện thoại, Dương Vi đưa cho cô ta một suất cơm, rồi ngồi xuống ghế dựa. Di động trên bàn đột nhiên kêu làm cho cô chấn động, cô liếc mắt nhìn cái tên sáng lên trên màn hình một cái, quả nhiên là tin nhẵn của cuốn bài thi.
“Khụ khụ!” Một miếng cơm bị nghẹn ở cổ, Dương Vi khụ mạnh một tiếng. Cô giáo Diêu bên cạnh nhìn cô một cái, lạnh nhạt nói một câu: “ Nghe nói trên thế giới mỗi ngày có đến 12 vạn người chết vì ăn cơm bị nghẹn.”
Dương Vi co rút khóe miệng, mở di động ra đọc tin tức.
“Dương Vi! Đồng nghiệp nói cậu với tớ đồng tính luyến ái?”
Dương Vi:“......”
Cô liếc nhìn giáo viên Diêu bên cạnh một cái. Lấy tay ấn vào tin tức chưa đọc, nhìn đến tin tức buổi sáng giáo viên Diêu phát trên Weibo.
Hiệu trưởng hôm nay không chải đầu: Đại thần ly hôn, anh ta đã độc thân, tôi có nên đi làm phẫu thuật thẩm mỹ hai không?” [ cười khóc]
Dương Vi dựa vào bàn nở một nụ cười buồn, tài khoản Weibo của Kỳ Tiếu Ngôn là do cô đăng ký, còn thuận tay giúp hắn chuyển sang chế độ đem các tin tức liên quan trên Weibo chuyển sang di động của cô. Cô khẽ cười khổ, gửi cho Kỳ Tiếu Ngôn một tin nhắn: “Cũng không phải do em nói, đây hoàn toàn là do cô ta tự suy diễn. Mặt khác, cô ta nói nam thần, anh liền tự động nghĩ là mình, mặt của anh quả thật là có chút -__________________- dày như vậy sao?”
Tin nhắn trả ra liền như đá chìm đáy biển, Dương Vi tưởng tượng Kỳ Tiếu Ngôn sẽ không tức giận đến trực tiếp xóa bỏ Weibo chứ? Nhưng mà anh thật sự biết làm thế nào để xóa bỏ Weibo ư ha ha ha ha.
Cô ăn một miến cơm Bồi Căn, sau đó kích vào biểu tượng thích trên Weibo của cô giáo Diêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.