Chương 17: Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé
Mai Linh Nhung
30/04/2022
Giờ nghỉ trưa, Kiều An cùng mấy nhân viên trong phòng thiết kế đi ăn. Họ hẹn nhau đến một nhà hàng mới nổi trên mạng.
Đúng là không uổng công đi cả một quãng đường xa, nhà hàng này thật sự rất ổn, từ không gian, trang trí hay các món ăn đều biết cách giữ chân khách hàng. Giá cả lại vô cùng hợp lý.
Ăn xong, mọi người gọi thêm chút đồ uống, giữa tiếng nhạc hoà tấu sáo trúc du dương chợt một cái tên được gieo lên đầy phấn khích. Kiều An quay lại bắt gặp ngay 1 bóng người quen thuộc vừa vào cửa, trên môi cô ta còn nở ra một nụ cười vô cùng mềm mại. Kiều An không nghĩ một người mẫu nổi tiếng như Lâm Tuệ Mẫn lại đến 1 nhà hàng bình dân thế này, lại còn đến đúng giờ ăn trưa có đông người ra vào như vậy.
Những đồng nghiệp bên Kiều An cũng bắt đầu xôn xao bàn tán, cơ bản là ai cũng ngưỡng mộ cô ta có gia thế tốt, khuôn mặt xinh, dáng người đẹp, sự nghiệp thì lên như diều gặp gió, lại còn là đối tượng kết hôn của vị tổng giám đốc trẻ tuổi, giàu có. Đúng là trên đời này có thứ gì tốt đẹp đều rơi hết lên người Lâm Tuệ Mẫn.
Thật ra bản thân Lâm Tuệ Mẫn rất ghét mấy chỗ bình dân kiểu này, cảm thấy nó không xứng với thân phận cô ta, nhưng để xây dựng hình ảnh ngôi sao thân thiện cô ta chỉ đành miễn cưỡng. Nghe người quản lí của cô ta giới thiệu nhà hàng này mới nổi được đánh giá rất cao trên mạng, nên cô ta quyết định chọn địa điểm này và chọn đến buổi trưa để được nhiều người công nhận.
Không chỉ có Kiều An ngạc nhiên mà chính Lâm Tuệ Mẫn cũng thấy bất ngờ khi thấy Kiều An ở đây. Cô ta nhớ lại chuyện 3 năm trước, hai hàm răng nghiến chặt lại.
Lâm Tuệ Mẫn nhớ đến việc chính ngày hôm nay là xây dựng hình ảnh của bản thân nên nén lại cảm xúc, hướng về 1 bàn trống người ngồi xuống.
Như nghĩ ra điều gì đó, cô ta nói nhỏ với 2 người bên cạnh mấy câu.
Khi nhóm người Kiều An ra về, đợi đúng lúc Kiều An đi qua, người quản lí của cô ta bỗng nhiên bước ra vô tình va vào Kiều An, thuận tay đẩy cô 1 lực mạnh.
Ở thế không phòng bị, Kiều An lảo đảo lùi lại sau mấy bước, may mắn cô được một đồng nghiệp đi sau đỡ lại.
Lúc này Lâm Tuệ Mẫn và người trợ lí kia bày ra vẻ mặt vô tội chạy lại rối rít xin lỗi kiều An.
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của Lâm Tuệ Mẫn, Kiều An hiểu ngay được mình đang bị tính kế. Nhưng đây là nhà hàng giờ cao điểm, hơn nữa người ra tay lại không phải Lâm Tuệ Mẫn nếu ồn ào lúc này sợ người thiệt chi có thể là cô nên cô chỉ đành kết hợp với bọn họ diễn cho xong vở kịch này.
Khi lướt qua Lâm Tuệ Mẫn Kiều An mới nói nhỏ 1 câu: " Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé."
Đợi Kiều An đi rồi, Lâm Tuệ Mẫn mới tỏ vẻ đắc ý, lấy điện thoại ra xem. Cô ta chọn một tấm ảnh bấm gửi đi.
20 giờ,
" Thanh Tâm"
" Phương Minh Trung, sao anh lại ở đây?" Vẻ mặt Thanh Tâm hiện rõ sự ngạc nhiên.
Phương Minh Trung: " Tôi tìm Kiều An."
Thanh Tâm: " Cô ấy không có ở đây".
Phương Minh Trung có chút thất vọng: " Cô ấy đâu"?
Thanh Tâm: " Ở đâu thì có liên quan gì đến anh?"
Những năm nay nhìn Kiều An chịu ấm ức, Thanh Tâm đã sớm không vừa mắt với Phương Minh Trung, mọi lần là do Kiều An ngăn cô đi tìm Phương Minh Trung tính sổ, hôm nay là anh ta tự tìm tới đây, cô phải thay trời hành đạo mới được.
Thanh Tâm: " Những năm làm vợ anh cô ấy chưa đủ khổ sao. Cuộc sống của cô ấy đang tốt đẹp, anh đừng nên gặp lại cô ấy."
Trước thái độ của Thanh Tâm, Phương Minh Trung không hề nổi nóng mà chỉ thờ ơ nói: " Có duyên thì phải gặp thôi."
Thanh Tâm thầm chửi cái duyên chó má gì chứ, khi người ta cam tâm tình nguyện ở bên thì 1 lòng muốn ruồng bỏ, giờ lại còn mặt dày ở đây nói đến duyên phận sao.1
Phương Minh Trung lấy điện thoại giơ lên 1 tấm ảnh. " tôi có chuyện muốn hỏi cô ấy"
Thanh Tâm nhìn tấm ảnh chụp Kiều An đang được 1 người đàn ông đỡ trong lòng mà phá lên cười, tiếng cười đến 8 phần là giễu cợt:
" Như vậy thì đã sao, Cô ấy cũng phải bắt đầu cuộc sống cho mình chứ. Cô ấy còn trẻ như vậy không lẽ cô ấy phải tôn thờ cuộc hôn nhân đổ nát kia cả đời à."
Nhớ lại cuộc nói chuyện lúc chiều với Kiều An, Thanh Tâm đã nghe kể về chuyện ở nhà hàng. Cô chắc chắn tấm ảnh này liên quan đến Lâm Tuệ Mẫn, Nghĩ vậy cô đọc cho Phương Minh Trung một địa chỉ. Bảo anh ta đến đấy mà tìm sự thật, đừng làm phiền Kiều An.
Cô nghĩ Lâm Tuệ Mẫn cần phải trả giá cho hành động vô sỉ này mà người ra giá tốt nhất nên là Phương Minh Trung. Chỉ có như vậy mới xả được cục tức cho Kiều An.
Trở lại nhà hàng, Phương Minh Trung đã nhờ cái danh nhà họ Phương thành công lấy được đoạn video camera ghi lại buổi trưa.
Đúng là không uổng công đi cả một quãng đường xa, nhà hàng này thật sự rất ổn, từ không gian, trang trí hay các món ăn đều biết cách giữ chân khách hàng. Giá cả lại vô cùng hợp lý.
Ăn xong, mọi người gọi thêm chút đồ uống, giữa tiếng nhạc hoà tấu sáo trúc du dương chợt một cái tên được gieo lên đầy phấn khích. Kiều An quay lại bắt gặp ngay 1 bóng người quen thuộc vừa vào cửa, trên môi cô ta còn nở ra một nụ cười vô cùng mềm mại. Kiều An không nghĩ một người mẫu nổi tiếng như Lâm Tuệ Mẫn lại đến 1 nhà hàng bình dân thế này, lại còn đến đúng giờ ăn trưa có đông người ra vào như vậy.
Những đồng nghiệp bên Kiều An cũng bắt đầu xôn xao bàn tán, cơ bản là ai cũng ngưỡng mộ cô ta có gia thế tốt, khuôn mặt xinh, dáng người đẹp, sự nghiệp thì lên như diều gặp gió, lại còn là đối tượng kết hôn của vị tổng giám đốc trẻ tuổi, giàu có. Đúng là trên đời này có thứ gì tốt đẹp đều rơi hết lên người Lâm Tuệ Mẫn.
Thật ra bản thân Lâm Tuệ Mẫn rất ghét mấy chỗ bình dân kiểu này, cảm thấy nó không xứng với thân phận cô ta, nhưng để xây dựng hình ảnh ngôi sao thân thiện cô ta chỉ đành miễn cưỡng. Nghe người quản lí của cô ta giới thiệu nhà hàng này mới nổi được đánh giá rất cao trên mạng, nên cô ta quyết định chọn địa điểm này và chọn đến buổi trưa để được nhiều người công nhận.
Không chỉ có Kiều An ngạc nhiên mà chính Lâm Tuệ Mẫn cũng thấy bất ngờ khi thấy Kiều An ở đây. Cô ta nhớ lại chuyện 3 năm trước, hai hàm răng nghiến chặt lại.
Lâm Tuệ Mẫn nhớ đến việc chính ngày hôm nay là xây dựng hình ảnh của bản thân nên nén lại cảm xúc, hướng về 1 bàn trống người ngồi xuống.
Như nghĩ ra điều gì đó, cô ta nói nhỏ với 2 người bên cạnh mấy câu.
Khi nhóm người Kiều An ra về, đợi đúng lúc Kiều An đi qua, người quản lí của cô ta bỗng nhiên bước ra vô tình va vào Kiều An, thuận tay đẩy cô 1 lực mạnh.
Ở thế không phòng bị, Kiều An lảo đảo lùi lại sau mấy bước, may mắn cô được một đồng nghiệp đi sau đỡ lại.
Lúc này Lâm Tuệ Mẫn và người trợ lí kia bày ra vẻ mặt vô tội chạy lại rối rít xin lỗi kiều An.
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của Lâm Tuệ Mẫn, Kiều An hiểu ngay được mình đang bị tính kế. Nhưng đây là nhà hàng giờ cao điểm, hơn nữa người ra tay lại không phải Lâm Tuệ Mẫn nếu ồn ào lúc này sợ người thiệt chi có thể là cô nên cô chỉ đành kết hợp với bọn họ diễn cho xong vở kịch này.
Khi lướt qua Lâm Tuệ Mẫn Kiều An mới nói nhỏ 1 câu: " Tôi ghi sổ cho cô chuyện này nhé."
Đợi Kiều An đi rồi, Lâm Tuệ Mẫn mới tỏ vẻ đắc ý, lấy điện thoại ra xem. Cô ta chọn một tấm ảnh bấm gửi đi.
20 giờ,
" Thanh Tâm"
" Phương Minh Trung, sao anh lại ở đây?" Vẻ mặt Thanh Tâm hiện rõ sự ngạc nhiên.
Phương Minh Trung: " Tôi tìm Kiều An."
Thanh Tâm: " Cô ấy không có ở đây".
Phương Minh Trung có chút thất vọng: " Cô ấy đâu"?
Thanh Tâm: " Ở đâu thì có liên quan gì đến anh?"
Những năm nay nhìn Kiều An chịu ấm ức, Thanh Tâm đã sớm không vừa mắt với Phương Minh Trung, mọi lần là do Kiều An ngăn cô đi tìm Phương Minh Trung tính sổ, hôm nay là anh ta tự tìm tới đây, cô phải thay trời hành đạo mới được.
Thanh Tâm: " Những năm làm vợ anh cô ấy chưa đủ khổ sao. Cuộc sống của cô ấy đang tốt đẹp, anh đừng nên gặp lại cô ấy."
Trước thái độ của Thanh Tâm, Phương Minh Trung không hề nổi nóng mà chỉ thờ ơ nói: " Có duyên thì phải gặp thôi."
Thanh Tâm thầm chửi cái duyên chó má gì chứ, khi người ta cam tâm tình nguyện ở bên thì 1 lòng muốn ruồng bỏ, giờ lại còn mặt dày ở đây nói đến duyên phận sao.1
Phương Minh Trung lấy điện thoại giơ lên 1 tấm ảnh. " tôi có chuyện muốn hỏi cô ấy"
Thanh Tâm nhìn tấm ảnh chụp Kiều An đang được 1 người đàn ông đỡ trong lòng mà phá lên cười, tiếng cười đến 8 phần là giễu cợt:
" Như vậy thì đã sao, Cô ấy cũng phải bắt đầu cuộc sống cho mình chứ. Cô ấy còn trẻ như vậy không lẽ cô ấy phải tôn thờ cuộc hôn nhân đổ nát kia cả đời à."
Nhớ lại cuộc nói chuyện lúc chiều với Kiều An, Thanh Tâm đã nghe kể về chuyện ở nhà hàng. Cô chắc chắn tấm ảnh này liên quan đến Lâm Tuệ Mẫn, Nghĩ vậy cô đọc cho Phương Minh Trung một địa chỉ. Bảo anh ta đến đấy mà tìm sự thật, đừng làm phiền Kiều An.
Cô nghĩ Lâm Tuệ Mẫn cần phải trả giá cho hành động vô sỉ này mà người ra giá tốt nhất nên là Phương Minh Trung. Chỉ có như vậy mới xả được cục tức cho Kiều An.
Trở lại nhà hàng, Phương Minh Trung đã nhờ cái danh nhà họ Phương thành công lấy được đoạn video camera ghi lại buổi trưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.