Chương 57: Hay Chúng Ta Tác Hợp Cho Bọn Họ
trangkhanh
24/01/2017
Hồng Ngọc và Thoại My đi xuống với hai gương mặt khác nhau , một bên
là tươi vui bên còn lại là thất vọng tràn trề , rồi mẹ Dương Dương lên
tiếng hỏi
" Hai đứa kia đâu rồi "
" Dạ , công việc bận rộn lát nữa hai người đó xuống ăn sau " Hồng Ngọc nói
" Đúng đấy ạ , vì lợi ích của cả nhóm , hai bác cứ ăn đi " Thoại My cũng lên tiếng thế là ngồi vào bàn ăn , trong khi đó ba người Dương Anh , HẠo Nam và Hoàng Anh lại đang có chút thắc mắc rằng khi lên thì gương mặt Thoại My vui vẻ còn con nhỏ kia lại đang hậm hực vì bị lôi theo nhưng khi xuống con này lại vui vẻ hết chỗ nói còn người kia lại mang vẻ mặt thất vọng tràn trề lại một dấu hỏi to đùng hiện lên , mà thôi kệ cứ ăn đi lát nữa hỏi sau vậy , chắc chắn là có chuyện gì đằng sau rồi . Cả ba cùng nghĩ vậy rồi cúi xuống ăn .
Sau khi ăn trưa xong ba người Dương Anh , Hạo Nam và Hoàng Anh nhanh chóng lôi Hồng Ngọc ra ngoài và để lại một câu nói
" Chúng cháu ra ngoài có chút việc lát nữa rồi quay lại " Nói xong cứ thế mà chạy đi không hề để ý đến gương mặt không biết gì của những người kia .
" Ê , này " Hồng Ngọc gọi bọn họ " Sao lại lôi tôi ra ngoài "
" Đừng giả ngu nữa mẹ " Dương Anh nói
" Cậu nói mau bên trên kia có chuyện gì mà hai người hai vẻ mặt khác nhau lúc buồn lúc vui là thế nào ? " Hạo NAm cũng lên tiếng
" Hả ???? " Hồng Ngọc hơi ngỡ ngàng trước những câu hỏi kia
" Hả gì ? MAu trả lời " Hoàng Anh sốt ruột
" Cả anh nữa hả ? "
" Thôi lằng nhằng đi , nói mu đã có chuyện gì ?" Hạo NAm cũng sốt ruột không kém , đến lúc này Hồng Ngọc cũng bỏ cái bộ mặt đùa giỡn xuống mà nghiêm túc nói chuyện " Thôi được rồi " Ba người kia cũng chăm chú vào nghe Hồng Ngọc nói " Khi nãy lên kia với chị My để gọi hai người đó xuống ăn trưa , anh biết em nhìn thấy gì không ? " Hồng Ngọc nhìn về phía Hoàng Anh nói
" Thấy gì ? " Hạo NAm hỏi
" Thấy ..... Thư Thư .... '' Hồng Ngọc chưa nói xong thì Dương Anh chen vào "Ai chả...."
" Đang cười " Dương Anh đang định nói ' Ai chả biết điều đó ' thì nghe được câu ' Đang cười' chen ngang vào lời nói bỗng nhiên dừng lại và tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn cô bạn thân
" Sao ? "
" Em có nhìn nhầm không đấy " Hoang Anh hỏi
" Không hề , mắt em rất tốt mà , em thấy Thư Thư có vẻ rất vui , con nhỏ vừa cười vừa nói chuyện với anh Dương không những thế hai bọn họ còn đùa nghịch nhau nữa cơ đấy "
" Chuyện này là thật sao ? " Dương Anh hỏi
" Chuyện lạ rồi đấy , nhỏ đó không bao giờ đùa với người lạ bao giờ mà " Hạo Nam phân vân nói
" Nhưng anh Dương đâu phải người lạ đâu " Hoàng Anh đưa ra ý kiến
" Đúng , không phải người lạ nhưng cũng chỉ mới quen sao có thể thân nhanh đến thế " Hồng Ngọc phản bác
" Hay là trong lúc tới khách sạn White Dragon đã xảy ra chuyện gì ? " Dương Anh nói
" Chuyện gì là chuyện gì ? " Hồng Ngọc hỏi
" KHông thể xảy ra chuyện gì cả đâu ? " Hạo Nam nói
" Dựa vào đâu " Hoàng Anh hỏi thằng bạn
" Linh cảm mày ạ " Anh ấy trả lời
" Giác quan thứ 6 à , tao chưa nghe qua việc đàn ông con trai có giác quan thứ 6 bao giờ " Hoàng Anh thừa cơ trêu chọc một chút
" Hoàng Anh , mày giám trêu ông mày hả ? ''
" HẠ hoả hộ cháu hai ông " hai người con gái ra tay can ngăn thế là cả bọn trầm lặng một lúc lâu rồi đột nhiên một ý tưởng nào đó cùng hiện diện trong đầu bọn họ
" HAY LÀ CHÚNG TA TÁC HỢP CHO BỌN HỌ " Tất cả cùng đồng thanh nói
" ĐƯợc đấy " Hạo Nam đánh giá
" KHông tệ , ý tưởng rất tốt " Sau đó Dương Anh cũng lên tiếng
" Khả năng thành công cũng không phải là quá thấp " Hoàng Anh cũng nói
" Nhưng ..." chỉ mới một chữ thôi cũng đã tạt một nửa gáo nước lạnh vào ba người kia , tất cả quay lại nhìn Hồng Ngọc "...Chưa chắc Thư Thư có yêu anh Dương không . Hơn nữa tất cả chúng ta đều đã quen anh ấy được một thời gian dài rồi cũng đều biết anh ấy không hề tin vào cái gì gọi là tình yêu mà " Vâng một nửa gáo nước còn lại đã được đổ xuống , bọn họ có hơi thất vọng nhưng cũng cố gắng suy nghĩ " Phải đấy , theo nhưng mình thấy thì hình như chúng ta sẽ gặp trở ngại nếu muốn tác thành cho 2 người họ " Dương Anh nói
" Trở ngại gì ? " Hạo Nam hỏi
" Thoại My '' Hoàng Anh nói
" Đúng . Không phải thế sao ? Chị My có vẻ đã yêu anh Dương rồi đấy " Dương Anh nói
" Ờ . Nếu như vẫn muốn tác hợp cho hai người đó thì sẽ gây ra không ít chở ngại cho nhóm vì vậy , thôi , chấm hết " Một gáo nước lạnh nữa đổ xuống từ tay Hồng Ngọc , nhưng rồi cũng được sự tán thành
" Được rồi , bỏ qua vấn đề này đi "
" Có vẻ đây là cách giải quyết tối ưu nhất rồi "
" Ờ "
Cuộc nói chuyện mãi cũng dừng rồi tất cả quay bước trở lại ngôi biệt thự
-------------------------hết chap 57--------------------------
" Hai đứa kia đâu rồi "
" Dạ , công việc bận rộn lát nữa hai người đó xuống ăn sau " Hồng Ngọc nói
" Đúng đấy ạ , vì lợi ích của cả nhóm , hai bác cứ ăn đi " Thoại My cũng lên tiếng thế là ngồi vào bàn ăn , trong khi đó ba người Dương Anh , HẠo Nam và Hoàng Anh lại đang có chút thắc mắc rằng khi lên thì gương mặt Thoại My vui vẻ còn con nhỏ kia lại đang hậm hực vì bị lôi theo nhưng khi xuống con này lại vui vẻ hết chỗ nói còn người kia lại mang vẻ mặt thất vọng tràn trề lại một dấu hỏi to đùng hiện lên , mà thôi kệ cứ ăn đi lát nữa hỏi sau vậy , chắc chắn là có chuyện gì đằng sau rồi . Cả ba cùng nghĩ vậy rồi cúi xuống ăn .
Sau khi ăn trưa xong ba người Dương Anh , Hạo Nam và Hoàng Anh nhanh chóng lôi Hồng Ngọc ra ngoài và để lại một câu nói
" Chúng cháu ra ngoài có chút việc lát nữa rồi quay lại " Nói xong cứ thế mà chạy đi không hề để ý đến gương mặt không biết gì của những người kia .
" Ê , này " Hồng Ngọc gọi bọn họ " Sao lại lôi tôi ra ngoài "
" Đừng giả ngu nữa mẹ " Dương Anh nói
" Cậu nói mau bên trên kia có chuyện gì mà hai người hai vẻ mặt khác nhau lúc buồn lúc vui là thế nào ? " Hạo NAm cũng lên tiếng
" Hả ???? " Hồng Ngọc hơi ngỡ ngàng trước những câu hỏi kia
" Hả gì ? MAu trả lời " Hoàng Anh sốt ruột
" Cả anh nữa hả ? "
" Thôi lằng nhằng đi , nói mu đã có chuyện gì ?" Hạo NAm cũng sốt ruột không kém , đến lúc này Hồng Ngọc cũng bỏ cái bộ mặt đùa giỡn xuống mà nghiêm túc nói chuyện " Thôi được rồi " Ba người kia cũng chăm chú vào nghe Hồng Ngọc nói " Khi nãy lên kia với chị My để gọi hai người đó xuống ăn trưa , anh biết em nhìn thấy gì không ? " Hồng Ngọc nhìn về phía Hoàng Anh nói
" Thấy gì ? " Hạo NAm hỏi
" Thấy ..... Thư Thư .... '' Hồng Ngọc chưa nói xong thì Dương Anh chen vào "Ai chả...."
" Đang cười " Dương Anh đang định nói ' Ai chả biết điều đó ' thì nghe được câu ' Đang cười' chen ngang vào lời nói bỗng nhiên dừng lại và tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn cô bạn thân
" Sao ? "
" Em có nhìn nhầm không đấy " Hoang Anh hỏi
" Không hề , mắt em rất tốt mà , em thấy Thư Thư có vẻ rất vui , con nhỏ vừa cười vừa nói chuyện với anh Dương không những thế hai bọn họ còn đùa nghịch nhau nữa cơ đấy "
" Chuyện này là thật sao ? " Dương Anh hỏi
" Chuyện lạ rồi đấy , nhỏ đó không bao giờ đùa với người lạ bao giờ mà " Hạo Nam phân vân nói
" Nhưng anh Dương đâu phải người lạ đâu " Hoàng Anh đưa ra ý kiến
" Đúng , không phải người lạ nhưng cũng chỉ mới quen sao có thể thân nhanh đến thế " Hồng Ngọc phản bác
" Hay là trong lúc tới khách sạn White Dragon đã xảy ra chuyện gì ? " Dương Anh nói
" Chuyện gì là chuyện gì ? " Hồng Ngọc hỏi
" KHông thể xảy ra chuyện gì cả đâu ? " Hạo Nam nói
" Dựa vào đâu " Hoàng Anh hỏi thằng bạn
" Linh cảm mày ạ " Anh ấy trả lời
" Giác quan thứ 6 à , tao chưa nghe qua việc đàn ông con trai có giác quan thứ 6 bao giờ " Hoàng Anh thừa cơ trêu chọc một chút
" Hoàng Anh , mày giám trêu ông mày hả ? ''
" HẠ hoả hộ cháu hai ông " hai người con gái ra tay can ngăn thế là cả bọn trầm lặng một lúc lâu rồi đột nhiên một ý tưởng nào đó cùng hiện diện trong đầu bọn họ
" HAY LÀ CHÚNG TA TÁC HỢP CHO BỌN HỌ " Tất cả cùng đồng thanh nói
" ĐƯợc đấy " Hạo Nam đánh giá
" KHông tệ , ý tưởng rất tốt " Sau đó Dương Anh cũng lên tiếng
" Khả năng thành công cũng không phải là quá thấp " Hoàng Anh cũng nói
" Nhưng ..." chỉ mới một chữ thôi cũng đã tạt một nửa gáo nước lạnh vào ba người kia , tất cả quay lại nhìn Hồng Ngọc "...Chưa chắc Thư Thư có yêu anh Dương không . Hơn nữa tất cả chúng ta đều đã quen anh ấy được một thời gian dài rồi cũng đều biết anh ấy không hề tin vào cái gì gọi là tình yêu mà " Vâng một nửa gáo nước còn lại đã được đổ xuống , bọn họ có hơi thất vọng nhưng cũng cố gắng suy nghĩ " Phải đấy , theo nhưng mình thấy thì hình như chúng ta sẽ gặp trở ngại nếu muốn tác thành cho 2 người họ " Dương Anh nói
" Trở ngại gì ? " Hạo Nam hỏi
" Thoại My '' Hoàng Anh nói
" Đúng . Không phải thế sao ? Chị My có vẻ đã yêu anh Dương rồi đấy " Dương Anh nói
" Ờ . Nếu như vẫn muốn tác hợp cho hai người đó thì sẽ gây ra không ít chở ngại cho nhóm vì vậy , thôi , chấm hết " Một gáo nước lạnh nữa đổ xuống từ tay Hồng Ngọc , nhưng rồi cũng được sự tán thành
" Được rồi , bỏ qua vấn đề này đi "
" Có vẻ đây là cách giải quyết tối ưu nhất rồi "
" Ờ "
Cuộc nói chuyện mãi cũng dừng rồi tất cả quay bước trở lại ngôi biệt thự
-------------------------hết chap 57--------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.