Chương 7: Tấn Công , Phản Công Và Bị Tấn Công
trangkhanh
30/08/2016
****Nhà kính rắn độc ......................
Nó chống tay xuống đất , cố gắng gượng với cơn tê liệt , để có thể di chuyển được trong cơn tê liệt nó đã dùng con dao vàng tự cắt bắp tay của mình máu tươi chảy thành dòng lăn dài trên cánh tay nó .Nó đã cử động lại được nhưng ngay sau đó nó đã bị đám rắn đó sông lên tấn công hàng loạt vì quá bất ngờ nên nó chỉ có thể dùng dao vàng để tấn công đám rắn ( Nói thế thôi chứ con dao vàng đó là đã đủ để sử đám rắn đó rồi ) .Nó trả đòn là việc của nó , còn những con rắn tấn công là việc của chúng . Hai bên cứ như vậy mãi ,sức lực của nó với số lượng của rắn như 2 đại lượng tỉ lệ thuận với nhau , rắn chết đi bao nhiêu thì sức lực của nó cạn đi bấy nhiêu , cả hai bên cứ đôi co mãi , nó cũng đã chịu nhiều vết cắn của rắn mà chúng cũng đã giảm số lượng hơn 1 nửa , đến khi nó không tấn công được nữa nó mới lấy cây côn hồi nãy , nó để đầu cây côn hướng về phía hồ nước rồi bất chợt nó di chuyển cây côn tới đám rắn còn sống kéo theo một dòng nước to đổ ập xuống đó , rồi nó thu cây côn trở lại thành chiếc nhẫn rồi nó lấy roi xương ra quật liên tiếp vào đám rắn không lâu sau cả đám rắn không còn sót lại lấy một con . Mặc dù bị trúng độc nhưng nó đã thu được rất nhiều vũ khí cho mình như đôi song kiếm màu bạc hoá thân thành đôi bông tai có hình thanh kiếm .
Ngay khi sử song đám rắn , nó choạng vạng chạy đi tìm lối thoát , nhưng không may cho nó khi vừa nhấc chân lên nó đã bị ngã ngay về phía sau , lưng nó được thân cây đỡ lấy , tay nó thì chống xuống dưới đất vô tình nó đã nhấn 1 nút công tác to bằng nắp trai , nó lại cố đứng dậy ngay sau đó 1 mũi tên phóng tới chỗ nó , theo phản xạ nó quay người lại vì đã mất đi khá nhiều sức lực nên giờ nó đã gần như là kiệt sức không thể tránh được , mũi tên đi qua cổ nó làm cổ của nó có một cắt nhưng không sâu lắm chỉ là vết thương thoáng qua và chiếc vòng cổ roi xương của nó cũng đã rơi từ khi nào mà nó không hay .
Có vẻ như ông trời đang trêu đùa nó khi đem đến cho nó hết rắc rối này đến rắc rối khác , tránh được mũi tên vẫn chưa phải kết thúc ,khi lại có hàng 100 mũi tên thi nhau bay về phía nó , nó lấy ra vũ khí song kiếm chém liên tục về phía mũi tên, ngay lập tức mũi tên bị gãy làm 2 , nhưng cái thứ bay ra lần này không phải mũi tên mà là những thanh kiếm , nó dùng kiếm của nó để tránh những thanh kiếm đang bay về phía nó ,nó cứ thế kiếm tới là phản công , tưởng là phản công như vậy sẽ không sao nhưng ai ngờ từ điểm mù phía sau của nó những cây kim dài đang bay về phía nó , những cây kim chọc sâu vào lưng nó , dù đau nhưng nó cố chịu đựng để không la lên " Nếu mình không tìm ra điểm xuất phát ở đâu thì mình sẽ chết ở đây mất " nó nghĩ , rồi mặc cho những thanh kiếm đang bay về phía mình , nó cứ nhìn bốn xung quanh và cuối cùng nó cũng tìm ra điểm xuất phát . Nó đưa 2 cánh tay của mình lên trước mặt , co đầu ngón tay lại và những sợi xích có đầu nhọn phóng về phía cuối căn phòng , những sợi xích đâm sâu vào tường và phá huỷ điểm xuất phát , ngay lập tức những thanh kiếm đang bay tới chỗ nó bỗng dừng lại .
---------------------------------------------------------------hết chap 7 rồi , vẫn còn chút ảo tưởng , vì là tác phẩm đầu tiên nên vẫn còn vài chỗ lặp từ và sai sót , mọi người thông cảm ha -------------------------------------------------------------------------
Nó chống tay xuống đất , cố gắng gượng với cơn tê liệt , để có thể di chuyển được trong cơn tê liệt nó đã dùng con dao vàng tự cắt bắp tay của mình máu tươi chảy thành dòng lăn dài trên cánh tay nó .Nó đã cử động lại được nhưng ngay sau đó nó đã bị đám rắn đó sông lên tấn công hàng loạt vì quá bất ngờ nên nó chỉ có thể dùng dao vàng để tấn công đám rắn ( Nói thế thôi chứ con dao vàng đó là đã đủ để sử đám rắn đó rồi ) .Nó trả đòn là việc của nó , còn những con rắn tấn công là việc của chúng . Hai bên cứ như vậy mãi ,sức lực của nó với số lượng của rắn như 2 đại lượng tỉ lệ thuận với nhau , rắn chết đi bao nhiêu thì sức lực của nó cạn đi bấy nhiêu , cả hai bên cứ đôi co mãi , nó cũng đã chịu nhiều vết cắn của rắn mà chúng cũng đã giảm số lượng hơn 1 nửa , đến khi nó không tấn công được nữa nó mới lấy cây côn hồi nãy , nó để đầu cây côn hướng về phía hồ nước rồi bất chợt nó di chuyển cây côn tới đám rắn còn sống kéo theo một dòng nước to đổ ập xuống đó , rồi nó thu cây côn trở lại thành chiếc nhẫn rồi nó lấy roi xương ra quật liên tiếp vào đám rắn không lâu sau cả đám rắn không còn sót lại lấy một con . Mặc dù bị trúng độc nhưng nó đã thu được rất nhiều vũ khí cho mình như đôi song kiếm màu bạc hoá thân thành đôi bông tai có hình thanh kiếm .
Ngay khi sử song đám rắn , nó choạng vạng chạy đi tìm lối thoát , nhưng không may cho nó khi vừa nhấc chân lên nó đã bị ngã ngay về phía sau , lưng nó được thân cây đỡ lấy , tay nó thì chống xuống dưới đất vô tình nó đã nhấn 1 nút công tác to bằng nắp trai , nó lại cố đứng dậy ngay sau đó 1 mũi tên phóng tới chỗ nó , theo phản xạ nó quay người lại vì đã mất đi khá nhiều sức lực nên giờ nó đã gần như là kiệt sức không thể tránh được , mũi tên đi qua cổ nó làm cổ của nó có một cắt nhưng không sâu lắm chỉ là vết thương thoáng qua và chiếc vòng cổ roi xương của nó cũng đã rơi từ khi nào mà nó không hay .
Có vẻ như ông trời đang trêu đùa nó khi đem đến cho nó hết rắc rối này đến rắc rối khác , tránh được mũi tên vẫn chưa phải kết thúc ,khi lại có hàng 100 mũi tên thi nhau bay về phía nó , nó lấy ra vũ khí song kiếm chém liên tục về phía mũi tên, ngay lập tức mũi tên bị gãy làm 2 , nhưng cái thứ bay ra lần này không phải mũi tên mà là những thanh kiếm , nó dùng kiếm của nó để tránh những thanh kiếm đang bay về phía nó ,nó cứ thế kiếm tới là phản công , tưởng là phản công như vậy sẽ không sao nhưng ai ngờ từ điểm mù phía sau của nó những cây kim dài đang bay về phía nó , những cây kim chọc sâu vào lưng nó , dù đau nhưng nó cố chịu đựng để không la lên " Nếu mình không tìm ra điểm xuất phát ở đâu thì mình sẽ chết ở đây mất " nó nghĩ , rồi mặc cho những thanh kiếm đang bay về phía mình , nó cứ nhìn bốn xung quanh và cuối cùng nó cũng tìm ra điểm xuất phát . Nó đưa 2 cánh tay của mình lên trước mặt , co đầu ngón tay lại và những sợi xích có đầu nhọn phóng về phía cuối căn phòng , những sợi xích đâm sâu vào tường và phá huỷ điểm xuất phát , ngay lập tức những thanh kiếm đang bay tới chỗ nó bỗng dừng lại .
---------------------------------------------------------------hết chap 7 rồi , vẫn còn chút ảo tưởng , vì là tác phẩm đầu tiên nên vẫn còn vài chỗ lặp từ và sai sót , mọi người thông cảm ha -------------------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.