Ma Đạo Quái Nhân

Chương 120: Giao dịch.

Hết Say Tự Tỉnh

17/01/2021

Trương Lưu tiến đến gần hắn, thở dài ngồi bệch xuống đại địa thở hồng hộc.

Không có Lưu Dã trợ giúp, để hắn ngăn cản đám này mệt mỏi hơn rất nhiều. Bên kia quan sát, Vũ Đằng ngày thường thần long thấy đầu không thấy đuôi, hơn nữa bề ngoài lại như tiểu bạch kiểm dạng oánh oánh quang mang.

Vậy mà đưa đến một đám muội tử tiến về bảo vệ hắn, làm cho Lưu Dã lẫn Trương Lưu một hồi im lặng.

Lão thiên bất công a!

- Cũng đúng, thằng này lúc đánh Uất Trì Cát, cái kia mộc côn hiện lên đám đám hoa cỏ, thật mẹ nó chói mắt, đám kia muội tử không bạo điểm tinh tinh mới là lạ.

Trương Lưu một mặt ước ao nói.

- Mà nói đi cũng phải nói lại, tiểu tử ngươi dám đánh với nàng, có gan a!

Trương Lưu nhìn Lưu Dã một lát nói.

- Nàng là ai?

Lưu Dã nhìn kia thiếu nữ nét mặt mười phần quen thuộc, tựa như đã từng thấy ở đâu, chỉ là lúc đó hắn nghĩ mãi mà không ra.

- Không biết nàng đã đánh lên?

Trương Lưu nghe vậy đều trợn mắt há hốc mồm, tay sờ trán Lưu Dã, tựa như điểm bệnh một dạng.

- Nàng ở học phủ danh khí rất lớn a! Ngươi lại không biết?

- Không tin?

- Được rồi, nàng là Hạ gia Tứ tiểu thư Hạ Ngưng Băng. Mà Hạ Vô Song Hạ Tông Sư, chính là tỷ tỷ của nàng a.

Trương Lưu chỉ chỉ Hạ Ngưng Băng nói.

- Hạ Ngưng Băng top 3 trong 10 cường? Thảo nào mạnh như vậy.

Lưu Dã ám đạo quả nhiên, hắn lúc này thực lực đã so với Tiên Thiên cảnh sơ kỳ võ giả, nào có như vậy một chiêu không cản nổi.

Thậm chí, hắn đều có thể nhìn ra Hạ Ngưng Băng đều chưa tung hết lực, tựa như kiêng kỵ cái gì.

- Ân, chính là nàng.

Trương Lưu gật đầu, sau đó cười quái dị nói.

- Ngươi như một ngày tiến về Hoàng thành mà nói, ta nghĩ tiểu tử ngươi nên thay hình đổi dạng cho thỏa đáng a!

- Tại sao?

- Nói ra cũng kỳ, Hạ gia tộc trưởng sinh 4 người con, nàng xứng danh tiểu công chúa của Hạ gia.

Trương Lưu chặc lưỡi nói, Hạ Ngưng Băng không chỉ danh khí thịnh, ngay tại gia tộc ai nấy đều cưng chiều vô cùng, tựa như bảo hộ cái trứng dạng.

Như nghe Lưu Dã đánh nàng trào tinh huyết một khắc kia, hắn đều không nhịn được rùng mình. Huống chi Hạ gia đám kia cuồng tiểu Hạ Ngưng Băng?

- Ngươi nói thật?



Lưu Dã nghe vậy, đều hít vào ngụm khí lạnh.

- Không chỉ thế, nàng nhị tỷ là cái xứng danh cuồng nhân! Tửu lâu, sòng bạc,... mười phần phong tao, vì thế ở Hoàng thành này nhị gia tiểu thư đều được xếp vào tứ đại hoàn khố.

- Ta mẹ nó, nghĩ lại kia nữ nhân, ta đều sợ hãi!

Nói đến đây Trương Lưu một mặt than thở, nữ nhân còn cứng hơn cả nam nhân a!

Lưu Dã bên cạnh nghe vậy đều một mặt quái dị, ách, thảo nào Hạ Tông Sư lẫn vừa rồi Hạ Ngưng Băng lại có tính cách như vậy, hẳn ảnh hưởng từ Nhị tỷ của nàng a!

- Nhưng mà ngươi đừng vội khinh thường, Hạ gia nữ nhân, đều là thiên chi kiều nữ hạng người. Như kia Hạ Tông Sư cùng Hạ Ngưng Băng sắc đẹp như thế, nhưng Nhị tỷ của nàng đều cao hơn rất nhiều!

- Ân, là xứng danh đệ nhất mỹ nhân ở Hoàng thành!

Trương Lưu ước mơ nói, không nói, tới Hạ gia ngắt được 1 đóa hoa, đối với Thần Long Vương triều nam nhân đều là một loại vinh hạnh lớn lao a!

Bên cạnh Lưu Dã nghe đến đây đều một mặt im lặng, hắn trong đầu đang tưởng tượng ra 1 viễn cảnh, này nữ nhân nhan sắc tựa tiên tử, lại ngồi gát chân hò hét trong sòng bạc cùng đám hán tử.

Ai, không dám nghĩ, không dám nghĩ...

- Vậy thì có liên quan gì đến ta thay hình đổi dạng?

Lưu Dã hỏi, đồng ý vị kia Nhị tỷ là cái quái nữ, nhưng quan gì hắn?

- Hắc hắc, Nhị tỷ quái nhân thì thôi, trưởng tử Hạ gia cùng với tộc trưởng, là muội khống, hơn nữa là cái trọng trọng loại kia la lỵ khống, ngươi hiểu?

Trương Lưu thanh âm rất nhỏ, hài hước nói. Nhưng mà Lưu Dã không thấy hài hước 1 chút nào.

Mẹ hắn, thế giới này lại có muội khống, nhi nữ khống, lại còn song trọng la lỵ khống?!

Xong! Hắn xong!

- Yên tâm đi, huynh trưởng nàng chỉ mới bước vào Kim Đan không lâu, lão cha nàng Nguyên Anh, khục, nhớ không lầm là Nguyên Anh đỉnh phong sắp đạp Hóa Thần đi.

- Ngươi vẫn còn cơ hội, cố lên thiếu niên!

Trương Lưu tràn đầy cỗ vũ, này cỗ vũ đều như cười trên nổi đau của người khác.

Lưu Dã nghe vậy, lưng đều lạnh sưu. Dù sao Hạ gia ở Hoàng thành đều xếp vào cao gia đại tộc, Hạ gia lão tổ càng theo bướcThuận Thiên lão hoàng đế chinh chiến sa trường, nhất đại công thần.

Ân, gia tộc của nàng lớn, là không cách nào Lưu Dã có thể biết rõ. Chỉ là đắc tội cũng đắc tội rồi, giờ muốn nói điều gì? Giết người diệt khẩu? Hắn còn chưa điên cuồng đến kia mức độ.

- Tiểu tử, có nghe ta nói không có?

Ngay tại hắn xuất thần lúc, một giọng nói già nua bên tai vang lên, làm Lưu Dã giật mình.

Cái này....không phải là truyền âm thuật pháp sao? Vậy mà thật có!

Hắn trong lòng kinh nghi nhìn trái nhìn phải, làm Trương Lưu có hơi nghi hoặc, nhưng cuối cũng vẫn tìm không thấy manh mối nào.

- Tên kia ngươi vừa giết, là Trần gia một cái tiểu thiên tài. Chỉ cần làm theo ta chỉ dẫn, Trần gia sẽ không dám làm gì ngươi.



Giọng kia truyền đến, để Lưu Dã mồ hôi lạnh chảy ròng.

Cường giả! Là cực kỳ mạnh mẽ cường giả, hắn không tìm thấy đối phương, cũng không biết thân phận chân thật của đối phương, sao không khiến hắn sợ hãi?

- Trần gia nhưng rất lợi hại?

Hắn giọng nói rất nhỏ, đối với không khí xung quanh, Trương Lưu đều đang vận công điều tức nên không nghe được.

- Tiên Thiên Tông Sư 3 người, còn có 1 vị Đại Tông Sư tọa trấn, ngươi cứ nói đi?

Giọng kia già nua truyền đến, để Lưu Dã ngưng trọng cực kỳ. Xem ra, Trần gia kia gia tộc cũng không yếu, hắn bây giờ thực lực còn chưa thể trêu chọc.

- Muốn ta làm gì?

Lưu Dã vội vàng hỏi.

- Rất đơn giản, kẻ nào đắc tội với ngươi, giết! Không vừa mắt, giết!

- Thế nào?

Kia ném cho hắn một tin tức, để Lưu Dã tâm nhấc lên sóng to gió lớn.

- Ngươi đùa ta?

Hắn nhíu mày trầm thấp nói.

- Không đùa ngươi, giết càng nhiều càng tốt. Yên tâm, bên cạnh ngươi cũng không thiếu những kẻ như vậy.

- Hơn nữa chắc chắn trọng thưởng!

Mờ mịt ý tứ sau, Lưu Dã vội vàng nhìn quanh một vòng, thấy cứ 10 vị thiếu nam thiếu nữ trong đó, lại có 1 vị đối với hắn gật đầu ra hiệu.

Xem ra tin tức không giả, lần này xem như chơi lớn!

- Đương nhiên ta sẽ không bắt ngươi làm không công, một bộ Thể tu Công pháp, đủ ngươi tu luyện đến Siêu Phàm cảnh giới viên mãn!

Nghe vậy, Lưu Dã hai mắt đều tỏa sáng!

Hắn Bàn Huyết Công mặc dù chưa tu luyện đến tầng thứ 3, nhưng Lưu Dã đều sâu sắc cảm thấy trong đó thiếu hụt chỗ.

Vì thế hắn mới đạt đến 99 điểm sức mạnh là dừng, hầu như thân thể đã đạt đến giới hạn cho phép, thứ hắn thiếu thốn chỉ là Công pháp mà thôi!

- Ta làm sao tin tưởng lời ngươi nói?

Mặc dù tâm động, nhưng Lưu Dã vẫn phải chắc chắn một điểm, vội vàng hỏi lại. Dù sao, đây nhưng đắc tội quá nửa người bên trên a!

- Yên tâm làm chính là, đích thân Viện trưởng sẽ ban thưởng cho ngươi!

Lưu Dã nghe xong, gật đầu đồng ý.

Xem ra, đây là sự thật. Bởi vì trước đó Trương thúc cùng tiểu Hạo đã xuất hiện ở đây.

Hắn tin tưởng Viện trưởng lão nhân kia đạt đến cấp độ đó, sẽ không làm điều gì điên cuồng sự tình mà không xem ở sau lưng hắn "thế lực bí ẩn" cái này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Đạo Quái Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook