Ma Đạo Truyền Thuyết

Chương 8: Quan Tái Cực Thiên Duy Điểu Đạo

Văn Càn Khôn

25/12/2013

Phía trước Lâm Trấn Thiên bây giờ là một tòa cung điện được xây dựng bằng đá rất lớn ! Thường nhật khi ở Quan Nội , hắn không có đi lại nhiều , cũng chẳng mấy khi đến những đô thị lớn , cho nên có thể nói đây là tòa cung điện lớn nhất mà hắn gặp !

Tòa cung điện này sừng sững như một tòa núi , cao có đến mấy chục trượng!

Trên mái cung điện có tất thảy bảy khối cầu lớn úp xuống , xếp theo hình tròn ôm lấy một khoảng không ở giữa . trông như bảy quả bầu , nhìn không phải là bắt mắt , nhưng có lẽ mái vòm như vậy thì bão cát sa mạc có thổi đến cũng không tàn phá nổi !

Lâm Trấn Thiên là một thư sinh , đối với những lối kiến trúc đặc sắc hắn cũng có biết qua . Cứ theo như người ta nói thì mái hình vòm chịu lực có vẻ tốt nhất !

Phía trước tòa cung điện phủ rêu này có một quảng trường lát đá bạch sắc , trên đó có rất nhiều chậu cây xương rồng , chốn sa mạc chỉ gió và cát thì xương rồng là thứ cây dễ trồng nhất .

Nhưng hơn hết , với người dân Bát Đa thì Xương rồng còn là biểu tượng của đời sống tinh thần , nó gắn liền với các đời thánh nữ của họ . Mỗi thánh nữ đều mang tên một loại xương rồng . Ly Van cũng vậy , cũng là tên thứ xương rồng có hoa màu đỏ , đẹp quý phái dưới nắng gió !

Phía ngoài quảng trường , đối diện với Lâm Trấn Thiên là một cái cổng lớn , rêu xanh phủ trên ấy đã chết tự độ nào , thân hình đen lại một màu kỳ dị !

Theo như những gì Thái Hòa nói thì tòa cung điện đồ sộ này có tên Hoàng Hôn , gọi như vậy là vì vào mỗi buổi chiều tàn , đứng ở cung điện này sẽ thấy ánh mặt trời lặn chậm nhất !

Cung điện Hoàng Hôn trước đây là tổng đàn của ma Giáo , còn bây giờ là nơi đặt tổng đàn của Tây Thiên Đường !

Trấn Thiên cùng bọn Thái Hòa bước qua cái cổng đá hình vòm vào hành lang thì có hai hán tử vận hắc y bước đến . Chúng nhìn thấy Thái Hòa thì cúi đầu :

-Đàn chủ !

Thái Hòa chỉ Trấn Thiên nói :

-Đây là tân Đường Chủ !

Hai tên hán tử có vẻ đăm chiêu , nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu

-Tân Đường Chủ !

Trấn Thiên cười :

-Các vị không cần đa lễ !

Sau khi bọn chúng đứng qua một bên , Thái Hòa hỏi :

-Trương Đàn chủ đã đến chưa ?

-Trương Đàn Chủ cùng Mạnh Đàn chủ đang ở Đa La các !

Thái Hòa gật đầu , hắn tiếp tục dẫn Trấn Thiên đi sâu vào hành lang , năm gã thuộc hạ thì đi theo hai hán tử kia rẽ vào một lối khác . Trấn Thiên thấy trong hành lang này giữa ban ngày nhưng không gian có bề âm u , hai bên tường luôn phải thắp đuốc , ánh sáng tỏa ra một màu kì bí .

Cuối hành lang bắt đầu có ánh sáng tự nhiên lay lắt hắt tới , đi thêm một đoạn thì phía trước hiện ra một ... đấu trường cực lớn , có thể tạm gọi như vậy , bởi vì cái sân khổng lồ không có mái ấy , rộng lớn đến mấy trăm trượng vuông , xung quanh bao bọc bởi những dày hành lang với rất nhiều cột đá to cỡ một người ôm không hết !

Trên mái các hành lang này chính là bảy mái vòm khom khom như quả bầu kia !

Thái Hòa dẫn Trấn Thiên rẽ sang dãy hành lang bên trái nói :

-Đây là đấu trường Hun Đô , nơi diễn ra các hoạt động quan trọng của Tây Thiên Đường Ma giáo , sau này Đường Chủ sẽ hiểu !

Hai người đi khoảng ba mươi trượng thì bước vào hành lang khác , nơi này khá sáng sủa !

Thái Hòa rẽ vào một hành lang nhỏ đến căn sảnh lớn , có lẽ là Đa La các mà hán tử kia nói . Trong khách sảnh này đèn đuốc sáng trưng . Trấn Thiên có chút sững sờ khi thấy một thiếu nữ vận y phục tha thướt hở eo , che kín chân diện bước đến .

Hắn nhìn thấy đôi mắt long lanh như nước , làn da trắng mịn như trứng bóc và mái tóc xoăn lăn từng lọn xuống trán nàng thì không khỏi rúng động .

Thiếu nữ uyển chuyển như múa đến cúi đầu trước hai người :

-Các vị đã tới !

Thái Hòa gật đầu rồi dẫn Trấn Thiên đi thẳng vào . Bên trong căn phòng rộng lớn với hai dãy bàn ghế thấp an tọa hai đại hán . Một người dáng độ tầm thước , râu quai nón rậm rạp , mắt sáng như sao . Còn người kia thì râu quạ gọn gàng , chân diện sáng sủa , thần sắc rất an nhàn và trầm tĩnh . Cả hai đều vận trường bào đen , là võ phục của Ma Giáo !

Thái Hòa vội bước đến , hắn hơi cúi mình nói :



-Trương Đàn Chủ , Mạnh Đàn chủ !

Hai Đại Hán vội đứng dậy đáp lễ , Trấn Thiên cũng nghiêng mình chào họ . Hán tử râu quai nón nhìn hắn hỏi :

-Vị này ...

Thái Hòa đưa tay cho mọi người vào chỗ ngồi , Trấn Thiên thấy thiếu nữ kia vẫn đứng cúi đầu thì cũng lấy làm ngạc nhiên , hóa ra ở đây nữ nhân vẫn bị phân biệt đối xử hơn ở Quan Nội !

Thái Hòa mỉm cười nói :

-Đây là Lâm Trấn Thiên , Lâm Đường Chủ , người được đích thân Lam Đường Chủ chọn lúc sắp quy tiên !

Đoạn chỉ hán tử râu quai nón nói :

-Đây là Trương Điền , Trương Đàn chủ , quản lý phân đàn gần Tử Hải ! Còn đây là Mạnh Tân , Mạnh Đàn chủ , quản lý phân đàn tại Bát Đa này !

Trấn Thiên cúi mình chào họ . Trương Điền hỏi :

-Vẫn biết rằng Thái Đàn chủ đã xác nhận thì không thể sai , tuy nhiên xưa nay chúng ta đều phải có lệnh bài , không hiểu ...

Lâm Trấn Thiên vội đưa tay vào ngực lấy ra tấm lệnh bài như ngọc bích . Ba vị đàn chủ cùng thiếu nữ trông thấy lệnh bài thì quỳ rạp xuống , đưa tay phải áp lên vị trí trái tim trên ngực hô :

-Đức Na Khan bất tử ! Đường Chủ cát tường !

Lâm Trấn Thiên vội thu lênh bài lại nói :

-Các vị làm ơn tự nhiên cho , đa lễ thế này thật khiến ta tổn thọ !

Mọi người nhìn nhau mỉm cười , sau đấy cũng đứng lên về chỗ ngồi . Thiếu nữ vuông lụa che mặt khẽ lay động , dường như nàng mỉm cười , đoạn đến đỡ cánh tay dìu Lâm Trấn Thiên lên ghế đường chủ . Hắn cảm thấy một mùi nhu hương thoang thoảng , mùi thơm dập dìu đầy mê lực , quả thật khác xa với các loại nhu hương hắn đã từng gặp ở Quan Nội ! Da thịt nàng mềm mại mà êm mát cọ sát vào người , hắn thấy tim đập thình thịch .

Thiếu nữ vuông lụa lại càng lay động mạnh hơn , nếu không ai ở đây chắc nàng ta cười thành tiếng rồi !

Thiếu nữ dìu hắn ngồi xuống ghế , đoạn đứng bên cạnh cúi đầu ! Trấn Thiên kéo lại tà áo thư sinh , hắn mỉm cười nói :

-Quả thật đối với chuyện giang hồ ta hãy còn rất nhiều mơ hồ , võ công lại chẳng biết chút nào , không hiểu có đảm đương nổi hay không ?

Mạnh Tân cúi đầu nói :

-Võ công rồi từ từ sẽ biết , cỉ cần Đường Chủ có lòng nhiệt huyết thì mọi chuyện sẽ suôn sẻ thôi !

Thái Hòa cười :

-Lâm Đường chủ lòng nhiệt tâm có thừa , các vị nghe tại hạ kể nhất định sẽ lấy làm cảm phục !

Nói đoạn đem mọi chuyện gặp gỡ giữa Lam Đại Thiếu cùng Trấn Thiên , Trấn Thiên cùng với bọn hắn ra kể lại một lượt !

Nghe xong hai vị đàn chủ còn lại gật đầu rất vừa ý . Trương Điền nói :

-Chuyện của Thánh Nữ là việc vô cùng quan hệ , tuy nhiên nếu như Tây Thiên Đường không bảo tồn được thì e rằng có đón Ly Van thánh nữ về cũng chỉ là chuyện thừa !

Thái Hòa cúi đầu phụ họa :

-Đúng vậy ! Vì thế chốc nữa ta sẽ sai người đưa thư triệu hồi tất cả chúng đệ tử ở các phân đàn về thành Bát Đa , ngày mai chúng ta phải tổ chức đại tiệc tại Hun Đô để cầu nguyện cho linh hồn của lam Đường chủ được đến với đức Na Khan . Đồng thời cũng là chào đón Tân Đường chủ để chúng dân được biết ! Các vị nghĩ thế nào ?

Trương Điền đáp :

-Chuyện này đã thành lệ , tất nhiên bọn ta sẽ ủng hộ hết mình !

Lâm Trấn Thiên nghe họ nói vậy cũng không tiện phản đối!

Vốn dĩ cung điện này mang tên Hoàng Hôn , là nơi ở của Đường Chủ cũng như tổ chức các buổi đại hội quan trọng của Tây Thiên Đường . Mọi người ngồi trò chuyện khoảng hơn một khắc thì cáo biệt ra về .

Vì Trương Điền cùng Thái Hòa phải trở về phân đàn để triệu tập chúng giáo đồ , Mạnh Tân cũng có một biệt cung trong thành Bát Đa nên họ rời khỏi Hoàng Hôn cung điện chứ không ở lại . Trấn Thiên cùng thiếu nữ tiễn họ ra ngoài cung điện mới trở vào .

Sau khi họ rời khỏi , thiếu nữ cúi đầu , giọng nàng trong như ngọc vang lên :



-Thưa Đường Chủ ! Ngài mới tới đây , tất nhiên còn nhiều việc chưa rõ , cũng như chưa mấy người biết ngài là ai , hãy thay trang phục rồi cùng nô nữ đi tham quan một vòng cho thạo !

Trấn Thiên gật đầu , thiếu nữ gọi mấy tên giáo đồ đến mang hành lý cùng các đồ tặng phẩm của chúng dân tặng Trấn Thiên , đoạn dắt hắn đến một căn phòng lớn . Bên trong có dát thứ cát lấp lánh như thủy tinh .

Ánh đèn trong phòng lắt lay phản chiếu khiến nó sáng như ban ngày .

Trong phòng bài trí khá đơn giản , chỉ một bộ bàn ghế lớn , một cái giường che sa , trên tường nhiều bức họa các loại xương rồng cũng như thánh Na Khan !

Phòng này được ngăn làm hai , một nửa tiếp đón khách , một nửa đặt cái giường để ngủ . Giữa hai phần này ngăn cách bằng một dải đi ô lớn !

Trấn Thiên ngó lên trần nhà thì thấy một cái quạt khổng lồ đan từ rất nhiều lá cọ treo lơ lửng giữa tầng không phía trên bộ bàn ghế đón khách . Bộ bàn ghế này cách xa tường tầm một phần hai trượng .

Phía hai bên mép của cái quạt lớn hình chữ nhật được đan vào hai dải lụa , buông dài xuống đất . Đứng ở dưới mà kéo hai dải lụa này thì cái quạt lớn kia lập tức phe phẩy tạo ra làn gió mát mẻ .

Mỗi khi tiếp khách hẳn các vị đường chủ trước đó vẫn sai nô nhân đứng sát tường mà kéo mấy sợi dây đó !

Trấn Thiên còn mãi mê ngắm nhìn thì thấy thiếu nữ rẽ đi ô bước ra , nàng trao cho hắn một bộ y phục đen láy nói :

-Đường chủ hãy thay y phục này vào !

Trấn Thiên gật đầu rồi cũng đi thay y phục , hắn thấy bộ quần áo đen thùng thình này có thêu mấy hình tia chớp trắng lạnh thì khẽ rùng mình một cái .

Xong xuôi hắn bước đi , thấy có phần thỏai mái hơn khi mặc bộ nho sinh thì cũng lấy làm thích thú .

Thiếu nữ mang đến một cái áo choàng đen khoác lên vai hắn rồi buộc lại . Khuôn mặt nàng cách hắn chỉ có chút xíu , mùi nhu hương dìu dịu xốc vào mũi . Hắn thấy tò mò định đưa tay tháo cái vuông lụa kia ra xem nàng xinh đẹp đến cỡ nào .

Nhưng đúng lúc đó thiếu nữ lùi ra nói :

-Xong rồi thưa Đường Chủ !

Hắn gật đầu hỏi :

-Cô nương tên gì ?

-Nô nữ tên Đan Thiềm !

Trấn Thiên gật đầu :

-Thì ra là Đan Thiềm cô nương !

Đan Thiềm lắc đầu nói :

-Đường Chủ chỉ cần gọi bằng nô nữ , thân phận nô nữ không đáng để ngài xưng hô như vậy !

Trấn Thiên cười :

-Với ta ai cũng giống nhau cả ! Sao phải phân biệt như thế ? Huống hồ cô nương lại rất xinh đẹp , ta có chút tôn trọng cũng là lẽ thường tình !

Đan Thiềm có chút mất tự nhiên , nàng lắc đầu :

-Đường chủ còn chưa thấy mặt nô nữ thì sao biết được xấu hay đẹp ?

Trấn Thiên giả lả cười :

-Ta cảm nhận thấy như vậy ! Hay cô nương bỏ vuông lụa đó xuống cho ta chứng nghiệm coi sao ?

Đan Thiềm bước đi ra ngòai nói :

-Điều này tự nhiên là nô nữ không thể tuân mệnh ! Bây giờ mới đường chủ đi thôi !

Nói đoạn bước đi trước dẫn đường . Trấn Thiên thở dài một tiếng rồi vội bước theo ...

Tất cả các loại địa danh , tên cây cối hay thần thánh trong truyện này đều là bịa cả ! Chỉ một vài hình tượng có nét giống thần thoại Bat-đa (Bagdad) của Iraq ở Tây - Nam Á !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Đạo Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook