Chương 7: Dương Hạo Minh Tông Dương Kình
(>..
03/01/2023
Lúc này tại Dương Hạo Minh Tông...
Rầm!!!
- Một lũ vô dụng!!!
- Thiếu chủ mệnh bài vỡ nát đến nay đã mấy ngày, hiện tại còn chưa tìm ra hung thủ. Ta còn để các ngươi làm gì???
Người đàn ông trung niên chưởng vỡ bàn ngọc trên đại điện, phía dưới hơn mười thân ảnh quỳ xuống run rẩy, hắn chính là Dương Kình cha của Dương vũ, tông chủ hiện thời Dương Hạo Minh Tông.
Vài ngày trước hắn nhận được tin con hắn chết bên vô cùng bí ẩn nên sai người đi điều tra đến giờ vẫn chưa có hồi âm. Đường đường một trong tứ đại thế lực siêu cường Nam lục địa này mà nhi tử lại bị sát hại làm sao hắn không tức giận chứ.
Một tên đệ tử từ ngoài chạy vào "Báo tông chủ, đã phát hiện ra hành tung của Thiếu chủ trước khi chết" Tên đệ tử này vừa nói vừa run sợ.
- Là ai???
Dương Kình đang trong cơn giận quát lên, uy thế kinh người bức cho toàn bộ đại điện trở nên khó thở, tên đệ tử vẻ mặt đau đớn "Bẩm, có người nhìn thấy thiếu chủ trước đó theo chân của con gái thành chủ Hoàng Hỏa thành rồi không có tin tức..."
"Hoàng Hỏa thành, Thiển Tam sinh..." Dương Kình lẩm bẩm, hắn phát chưởng về tên đệ tử khiến hắn văng ra xa nổ tung thành bụi máu.
- Truyền lệnh, Ngũ Long vệ cùng hai vị trưởng lão sáng mai theo ta tới Hoàng Hỏa thành...
...
Cổ Thanh Phong không hề biết chuyện này, hắc khí từ từ tan biến hiện thân ảnh hắn giữa căn phòng. Mới mấy phút trước hắc ảnh tiến vào thức hải của hắn mưu đồ đoạt xá ai ngờ bị giết ngược.
Cổ Thanh Phong bật cười, hơn ngàn năm nay chưa ai dám tiến vào thức hải của hắn chứ đừng nói đến đoạt xá, một tiểu tu giả nhỏ bé cũng đòi mơ đến Ma Đế như hắn?
- Tuy tên này nói hắn là Pháp Đế cảnh nhưng chỉ là tàn hồn, Ma Tâm hấp thu cũng chỉ tăng đến Linh cảnh sơ giai đỉnh cao, thật là đáng tiếc.
- Từ khi ở cửa tiệm đã thấy có ma khí thấp thoáng trong thanh kiếm, nào ngờ chỉ là một con "ruồi nhặng" tu luyện yêu pháp.
"Hiện tại nên luyện hóa thanh tàn kiếm này thành một thứ vừa tay vậy"
Bàn tay của Cổ Thanh Phong bốc lên hắc hỏa từ từ nâng thanh kiếm gỉ sét lên ngang tầm ngực, chỉ thấy từng lớp gỉ sét theo thời gian từ từ tróc ra để lộ diện mạo thật của nó. Hắn tăng nhiệt lượng hắc hỏa lên khiến thanh kiếm bị cong lại, co dần thành một cục thiết kim đen tuyền, kì lạ là cục thiết kim này liên tục rung rung hệt như trái tim của con người.
- Hóa Văn thiết này khi còn là Ma Đế ta vượt thập châu vị diện không tìm ra một mảnh nhỏ, ai ngờ đời này trọng sinh lại vô tình có được một khối như thế. Chỉ cần cho nó nuốt thiết kim khác thì đến một ngày nào đó có lẽ sẽ đạt được phẩm chất vô cực hạn trong truyền thuyết.
- Có lẽ tạo nên hình thù như "Huyết Ma Kiếm" đời trước của ta sẽ tiện tay hơn.
Nhanh chóng biến hóa, viên Hóa Văn Thiết dưới tưởng tưởng của Cổ Thanh Phong trở nên hình dáng một thanh trường kiếm dài khoảng bốn thước hơn, nặng 6 cân, chuôi kiếm có tạo tác y hắc long uốn lượn, đỉnh chuôi khảm một viên ngọc hồn.
- Hiện tại là công đoạn quan trọng nhất, cần đưa tâm thần vào để sinh trưởng trong kiếm, sau này nhân kiếm tương liên mọi thứ sẽ hoàn hảo nhất có thể.
Cổ Thanh Phong mặt đầy mồ hôi, cưỡng ép rút ra một sợi hồn lực từ cơ thể bao bọc đưa vào viên ngọc hồn ở chuôi kiếm, với tu vi Linh cảnh sơ kì cao giai của hắn bây giờ rất nguy hiểm, sơ xảy một chút là chết.
"Một chút nữa thôi, phải khống chế lực lượng thật hoàn mĩ mới làm cho không gian chứa đựng được hồn lực của ta mà không bạo phá..."
Ba canh giờ trôi qua, Cổ Thanh Phong ngã ra giường thở dốc. Miệng hắn mỉm cười, trước mặt là Huyết Ma Kiếm bản trọng sinh hắn mới tạo ra đang tỏa khí tức của hắn.
"Người kiếm tương liên, sau này khi sử dụng sẽ phát huy thêm rất nhiều lợi ích" Toàn thân hiện tại mệt mỏi, linh lực đã tiêu hao hết luyện kiếm làm hắn không tự chủ được ngủ thiếp đi...
Lúc này ở Cổng thành Hoàng Hỏa lại diễn ra một sự việc quan trọng.
Trên bầu trời xuất hiện một đoàn người phục trang bạch y, dẫn đầu chính là chưởng môn Dương Hạo Minh Tông Dương Kình cùng trưởng lão trong tông, phía sau là ngũ long vệ tọa trấn hơn ngàn đệ tử. Lúc này cổng thành mở ra, Thiển Tam Sinh cùng binh sĩ đi ra tiếp đón:
- Dương huynh lặn lội xa xôi đến thăm tệ xá, thứ lỗi không đón từ xa!!!
Dương Kình không cho mặt mũi, hắn chỉ thẳng vào mặt Thiển Tam Sinh tra xét:
- Thiển lão đệ không cần khách khí, hiện tại con ta Dương Vũ đột nhiên chết, sau khi điều tra thấy người tiếp xúc cuối cùng chính là ái nữ Y Y của ngươi. Ta mong muốn được biết thêm việc này từ miệng của ái nữ!!!
"Quả nhiên không thể che giấu, đành phải nước đẩy thuyền trôi vậy" Thiển Tam Sinh thầm nghĩ, biểu lộ không chút che giấu:
- Quả thực nếu có việc đó xin Dương Huynh vào trong thành trước, ta sẽ gọi ra cho huynh xem xét!!!
Dương Kình gật đầu, hắn cùng hai vị trưởng lão theo Thiển Tam SInh vào trong, ngũ long vệ thì dừng chân ngoài cổng thành, dù sao đây cũng chỉ là thành trì lệ thuộc, hắn không lo Thiển Tam Sinh sẽ giở hoa chiêu gì.
Trong sảnh đường, tỳ nữ nhanh chóng dâng trà cho Dương Kinh cùng hai tên trưởng lão. Thiển Tam Sinh đã gọi Thiển Y Y đến bái kiến:
- Cháu gái Y Y xin chào Dương Bá và hai vị trưởng lão!!!
Dương Kình nhìn Thiển Y Y, đôi mắt sâu híp lại như muốn nhìn thấu con người đứng trước mặt này, bất chợt nhận ra thất thố mới đáp lời:
- Chất nữ càng ngày càng hiểu chuyện, người làm bá phụ như ta cũng vui thay!!!
- Thật không giấu gì chất nữ, con ta Dương Vũ mới bị giết cách đây ít ngày, qua lời kể của người dân nói lần cuối cùng gặp mặt chất nữ vì thế ta đến đây muốn biết thực hư...
Thiển Y Y đã sớm nhận ra ý đồ của Dương Kình, nàng sớm chuẩn bị một câu chuyện hư thực để diễn giải ra với hắn. Chỉ nghe nàng biến tấu câu chuyện gặp gỡ rồi chia tay rõ ràng từng chút một, giọng điệu chân thật phút chốc trình bày ra hết với mọi người.
- Thật ra Dương Vũ ca ca rất tốt nhưng không ngờ lại bị sát hại, hiện cháu gái mới biết tin!!! Xin chia buồn với Dương bá bá!!!
Thiển Y Y kết thúc giọng kể, rớm lệ đưa bàn tay hoa ngọc lên lau đi. Bên cạnh Thiển Tam Sinh cùng Dương vũ cũng giật mình, không ngờ câu chuyện lại cao trào như thế.
Dương Kình tuy bề ngoài tỏ vẻ tin tưởng nhưng sâu trong nội tâm lại chửi thề, mặc dù không muốn nhưng mọi thứ lại không có bằng chứng cụ thể nên hắn định đứng dậy đi về. Nào ngờ từ trên trời bay đến một đạo phù văn, là phù văn chuyển tin rất thịnh hành cho việc liên lạc.
Dương Kình mở ra đọc, hắn trợn tròn mắt lên, từng tơ máu cứ hiển hiện rõ ràng. Tin tức phù văn gửi từ Dương Minh Hạo Tông nói cho hắn biết Thiển Y Y mang theo thân vệ đều chết hết, nhưng sau đó lại mang về một thiếu niên kì bí. Thời gian thân vệ của ả chết trùng khớp với khung thời gian hồn bài con trai hắn vỡ nát, trong khi đó Thiển Y Y đều nói cũng không nói về việc này lúc nãy. Hắn quay mặt nhìn về Thiển Y Y hỏi:
- Ta nghe nói thân vệ cháu mang theo mấy ngày trước đều bị giết, hơn nữa cháu còn mang theo một thiếu niên về sau khi con trai ta chết???
- Tại sao cháu không nói việc này khi nãy???
- Có khi nào còn điều gì bí ẩn ở đây!!!
Lúc này Dương Kình bộc lộ sự giận dữ, khí tức Pháp Hoàng cảnh đỉnh cao không chút giữ lại bùng nổ ra khắp đại điện...
Rầm!!!
- Một lũ vô dụng!!!
- Thiếu chủ mệnh bài vỡ nát đến nay đã mấy ngày, hiện tại còn chưa tìm ra hung thủ. Ta còn để các ngươi làm gì???
Người đàn ông trung niên chưởng vỡ bàn ngọc trên đại điện, phía dưới hơn mười thân ảnh quỳ xuống run rẩy, hắn chính là Dương Kình cha của Dương vũ, tông chủ hiện thời Dương Hạo Minh Tông.
Vài ngày trước hắn nhận được tin con hắn chết bên vô cùng bí ẩn nên sai người đi điều tra đến giờ vẫn chưa có hồi âm. Đường đường một trong tứ đại thế lực siêu cường Nam lục địa này mà nhi tử lại bị sát hại làm sao hắn không tức giận chứ.
Một tên đệ tử từ ngoài chạy vào "Báo tông chủ, đã phát hiện ra hành tung của Thiếu chủ trước khi chết" Tên đệ tử này vừa nói vừa run sợ.
- Là ai???
Dương Kình đang trong cơn giận quát lên, uy thế kinh người bức cho toàn bộ đại điện trở nên khó thở, tên đệ tử vẻ mặt đau đớn "Bẩm, có người nhìn thấy thiếu chủ trước đó theo chân của con gái thành chủ Hoàng Hỏa thành rồi không có tin tức..."
"Hoàng Hỏa thành, Thiển Tam sinh..." Dương Kình lẩm bẩm, hắn phát chưởng về tên đệ tử khiến hắn văng ra xa nổ tung thành bụi máu.
- Truyền lệnh, Ngũ Long vệ cùng hai vị trưởng lão sáng mai theo ta tới Hoàng Hỏa thành...
...
Cổ Thanh Phong không hề biết chuyện này, hắc khí từ từ tan biến hiện thân ảnh hắn giữa căn phòng. Mới mấy phút trước hắc ảnh tiến vào thức hải của hắn mưu đồ đoạt xá ai ngờ bị giết ngược.
Cổ Thanh Phong bật cười, hơn ngàn năm nay chưa ai dám tiến vào thức hải của hắn chứ đừng nói đến đoạt xá, một tiểu tu giả nhỏ bé cũng đòi mơ đến Ma Đế như hắn?
- Tuy tên này nói hắn là Pháp Đế cảnh nhưng chỉ là tàn hồn, Ma Tâm hấp thu cũng chỉ tăng đến Linh cảnh sơ giai đỉnh cao, thật là đáng tiếc.
- Từ khi ở cửa tiệm đã thấy có ma khí thấp thoáng trong thanh kiếm, nào ngờ chỉ là một con "ruồi nhặng" tu luyện yêu pháp.
"Hiện tại nên luyện hóa thanh tàn kiếm này thành một thứ vừa tay vậy"
Bàn tay của Cổ Thanh Phong bốc lên hắc hỏa từ từ nâng thanh kiếm gỉ sét lên ngang tầm ngực, chỉ thấy từng lớp gỉ sét theo thời gian từ từ tróc ra để lộ diện mạo thật của nó. Hắn tăng nhiệt lượng hắc hỏa lên khiến thanh kiếm bị cong lại, co dần thành một cục thiết kim đen tuyền, kì lạ là cục thiết kim này liên tục rung rung hệt như trái tim của con người.
- Hóa Văn thiết này khi còn là Ma Đế ta vượt thập châu vị diện không tìm ra một mảnh nhỏ, ai ngờ đời này trọng sinh lại vô tình có được một khối như thế. Chỉ cần cho nó nuốt thiết kim khác thì đến một ngày nào đó có lẽ sẽ đạt được phẩm chất vô cực hạn trong truyền thuyết.
- Có lẽ tạo nên hình thù như "Huyết Ma Kiếm" đời trước của ta sẽ tiện tay hơn.
Nhanh chóng biến hóa, viên Hóa Văn Thiết dưới tưởng tưởng của Cổ Thanh Phong trở nên hình dáng một thanh trường kiếm dài khoảng bốn thước hơn, nặng 6 cân, chuôi kiếm có tạo tác y hắc long uốn lượn, đỉnh chuôi khảm một viên ngọc hồn.
- Hiện tại là công đoạn quan trọng nhất, cần đưa tâm thần vào để sinh trưởng trong kiếm, sau này nhân kiếm tương liên mọi thứ sẽ hoàn hảo nhất có thể.
Cổ Thanh Phong mặt đầy mồ hôi, cưỡng ép rút ra một sợi hồn lực từ cơ thể bao bọc đưa vào viên ngọc hồn ở chuôi kiếm, với tu vi Linh cảnh sơ kì cao giai của hắn bây giờ rất nguy hiểm, sơ xảy một chút là chết.
"Một chút nữa thôi, phải khống chế lực lượng thật hoàn mĩ mới làm cho không gian chứa đựng được hồn lực của ta mà không bạo phá..."
Ba canh giờ trôi qua, Cổ Thanh Phong ngã ra giường thở dốc. Miệng hắn mỉm cười, trước mặt là Huyết Ma Kiếm bản trọng sinh hắn mới tạo ra đang tỏa khí tức của hắn.
"Người kiếm tương liên, sau này khi sử dụng sẽ phát huy thêm rất nhiều lợi ích" Toàn thân hiện tại mệt mỏi, linh lực đã tiêu hao hết luyện kiếm làm hắn không tự chủ được ngủ thiếp đi...
Lúc này ở Cổng thành Hoàng Hỏa lại diễn ra một sự việc quan trọng.
Trên bầu trời xuất hiện một đoàn người phục trang bạch y, dẫn đầu chính là chưởng môn Dương Hạo Minh Tông Dương Kình cùng trưởng lão trong tông, phía sau là ngũ long vệ tọa trấn hơn ngàn đệ tử. Lúc này cổng thành mở ra, Thiển Tam Sinh cùng binh sĩ đi ra tiếp đón:
- Dương huynh lặn lội xa xôi đến thăm tệ xá, thứ lỗi không đón từ xa!!!
Dương Kình không cho mặt mũi, hắn chỉ thẳng vào mặt Thiển Tam Sinh tra xét:
- Thiển lão đệ không cần khách khí, hiện tại con ta Dương Vũ đột nhiên chết, sau khi điều tra thấy người tiếp xúc cuối cùng chính là ái nữ Y Y của ngươi. Ta mong muốn được biết thêm việc này từ miệng của ái nữ!!!
"Quả nhiên không thể che giấu, đành phải nước đẩy thuyền trôi vậy" Thiển Tam Sinh thầm nghĩ, biểu lộ không chút che giấu:
- Quả thực nếu có việc đó xin Dương Huynh vào trong thành trước, ta sẽ gọi ra cho huynh xem xét!!!
Dương Kình gật đầu, hắn cùng hai vị trưởng lão theo Thiển Tam SInh vào trong, ngũ long vệ thì dừng chân ngoài cổng thành, dù sao đây cũng chỉ là thành trì lệ thuộc, hắn không lo Thiển Tam Sinh sẽ giở hoa chiêu gì.
Trong sảnh đường, tỳ nữ nhanh chóng dâng trà cho Dương Kinh cùng hai tên trưởng lão. Thiển Tam Sinh đã gọi Thiển Y Y đến bái kiến:
- Cháu gái Y Y xin chào Dương Bá và hai vị trưởng lão!!!
Dương Kình nhìn Thiển Y Y, đôi mắt sâu híp lại như muốn nhìn thấu con người đứng trước mặt này, bất chợt nhận ra thất thố mới đáp lời:
- Chất nữ càng ngày càng hiểu chuyện, người làm bá phụ như ta cũng vui thay!!!
- Thật không giấu gì chất nữ, con ta Dương Vũ mới bị giết cách đây ít ngày, qua lời kể của người dân nói lần cuối cùng gặp mặt chất nữ vì thế ta đến đây muốn biết thực hư...
Thiển Y Y đã sớm nhận ra ý đồ của Dương Kình, nàng sớm chuẩn bị một câu chuyện hư thực để diễn giải ra với hắn. Chỉ nghe nàng biến tấu câu chuyện gặp gỡ rồi chia tay rõ ràng từng chút một, giọng điệu chân thật phút chốc trình bày ra hết với mọi người.
- Thật ra Dương Vũ ca ca rất tốt nhưng không ngờ lại bị sát hại, hiện cháu gái mới biết tin!!! Xin chia buồn với Dương bá bá!!!
Thiển Y Y kết thúc giọng kể, rớm lệ đưa bàn tay hoa ngọc lên lau đi. Bên cạnh Thiển Tam Sinh cùng Dương vũ cũng giật mình, không ngờ câu chuyện lại cao trào như thế.
Dương Kình tuy bề ngoài tỏ vẻ tin tưởng nhưng sâu trong nội tâm lại chửi thề, mặc dù không muốn nhưng mọi thứ lại không có bằng chứng cụ thể nên hắn định đứng dậy đi về. Nào ngờ từ trên trời bay đến một đạo phù văn, là phù văn chuyển tin rất thịnh hành cho việc liên lạc.
Dương Kình mở ra đọc, hắn trợn tròn mắt lên, từng tơ máu cứ hiển hiện rõ ràng. Tin tức phù văn gửi từ Dương Minh Hạo Tông nói cho hắn biết Thiển Y Y mang theo thân vệ đều chết hết, nhưng sau đó lại mang về một thiếu niên kì bí. Thời gian thân vệ của ả chết trùng khớp với khung thời gian hồn bài con trai hắn vỡ nát, trong khi đó Thiển Y Y đều nói cũng không nói về việc này lúc nãy. Hắn quay mặt nhìn về Thiển Y Y hỏi:
- Ta nghe nói thân vệ cháu mang theo mấy ngày trước đều bị giết, hơn nữa cháu còn mang theo một thiếu niên về sau khi con trai ta chết???
- Tại sao cháu không nói việc này khi nãy???
- Có khi nào còn điều gì bí ẩn ở đây!!!
Lúc này Dương Kình bộc lộ sự giận dữ, khí tức Pháp Hoàng cảnh đỉnh cao không chút giữ lại bùng nổ ra khắp đại điện...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.