Ma Đế Truyền Kỳ - Mộng Ảo Tu Tiên
Chương 7: Atula
Đinh Thành Đạt
20/01/2021
Âm thanh và ngữ điệu băng lạnh thấu xương như từ địa ngục vọng đến khiến người phụ nữ kia khẽ rùng mình kinh sợ. Người phụ nữ ấp úng nói:
-"Ngươi... giết…. ta…. đi…..!"
Thành Đạt nhìn người phụ nữ kỹ càng từ đầu đến chân một lượt, rồi lấy tay vuốt nhẹ mái tóc ngang vai của cô cho gọn gàng, khẽ nâng cằm cô lên ngang ngang tầm mắt cho ánh sáng của đèn đường chiếu thẳng vào gương mặt vẫn còn khá xinh đẹp kia, tức nhiên so với Thu Nguyệt hay Thiên Hoa thì còn kém xa. Thành Đạt cười cười rồi đầu cúi xuống như muốn hôn cô ấy, Thu Nguyệt đứng xa không nhìn thấy rõ nếu cô nhìn thấy chắc xảy ra chuyện ghen tuông cho mà xem.
-"Ta thà chết chứ không chịu nhục, ngươi.. giết..ta..đi…!" Người phụ nữ run run khẽ nói.
Thành Đạt có vẻ gật đầu đồng ý quay sang hỏi người phụ nữ:
-"Ngươi luyện tà công cám dỗ bao nhiêu đàn ông hút lấy tinh khí để luyện công, sao bây giờ ngươi lại sợ ta là cớ nào."
-"Ta...ta…!" Người phụ nữ ấp úng.
-"Thôi ta không đùa với ngươi nữa, ta cho ngươi sự lựa chọn là làm Ma Bộc cho ta. Ngươi nghĩ như thế nào?" Thành Đạt đứng dậy hai tay chắp sau lưng.
-"Xem ra ta không có sự lựa chọn khác rồi nhỉ?"
Người phụ nữ thều thào nói như sắp không ra tiếng vì vết thương đánh tan lục phủ ngũ tạng. Còn sống cho đến bây giờ là nhờ vào linh khí còn sót lại. Thành Đạt hôm nay cảm thấy vui vì đã khám phá ra một phần của Hỗn Độn Châu nên không giết người phụ nữ kia. Còn một điều nữa khiến anh khá bận tâm là an nguy của Thu Nguyệt, anh không thể nào suốt ngày theo bảo vệ cô ấy được, cô ấy cần phải có người bảo vệ.
-"Thuộc hạ bái kiến chủ nhân" Người phụ nữ kia lên tiếng.
-"Xem ra ngươi khá thông minh đấy"
Thành Đạt quay lại nhìn người phụ nữ kia rồi cười cười. Người phụ nữ kia thì thấy làm lạ. Không hiểu nguyên do làm sao mà Thành Đạt nhận một người sắp chết như cô làm Ma Bộc cho mình. Nếu hôm nay cô không chết thì ắt hẳn Thành Đạt là một cao nhân, cho dù sau này ra sao cô nguyện trung thành tuyệt đối với anh, cô thầm nghĩ.
-"Xem ra lục phủ ngũ tạng của ngươi nát bét hết cả rồi. Ngươi có nghe công pháp thay đổi xác thịt lục phủ ngũ tạng chưa?" Thành Đạt ngồi xuống bên cạnh hỏi.
-"Dạ. Thưa chủ nhân thuộc hạ có nghe nói chỉ thay đổi một chút nhưng không thể giúp một người sắp chết như thuộc hạ sống lại được ạ." Vẻ mặt người phụ nữ có vẻ hoài nghi.
-"Ta có một bộ công pháp như thế phù hợp với ngươi đấy. Ngươi luyện bộ công pháp này thì hai ngày sau ngươi sẽ bình phục. Công lực tu vi cao hơn một tầng." Thành Đạt từ tốn nói tiếp. "Thứ nhất từ giờ trở về sau ngươi không luyện tà công hại người nữa. Thứ hai là ta sẽ gieo Ma Chủng vào người ngươi, nếu ngươi phản ta Ma Chủng sẽ phát nổ linh hồn tiêu diệt."
-"Thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân, chết cũng không từ" Người phụ nữ cố lấy hết sức quỳ gối dập đầu với anh.
-"Uhm! Thôi được rồi. Từ giờ trở đi ngươi tên là ATULA."
Thành Đạt nói xong thì ngón tay trỏ lên thái dương trái của Atula mà truyền bộ công pháp "Ma Ngục Huyền Thai Kinh" vào trong não cô. Từng chữ từng chữ in sâu vào trong thần thức của Atula. Cô há hốc mồm kinh ngạc muốn kêu lên vì sự tuyệt diệu của công pháp này. Bộ công pháp có thể giúp cho con người ta thay hình đổi dạng, chết đi sống lại quả nhiên tuyệt diệu vô cùng. Khi cô còn đê mê với bộ công pháp thì Thành Đạt lên tiếng và tay chỉ về đống người nằm ở xa xa kia.
-"Atula. Ngươi ngồi đây luyện công một chút cho vết thương đỡ hẳn một tí, rồi tiện tay dọn cái đống kia giúp ta. Hai ngày sau ngươi hãy tìm ta."
Nói xong anh tiến đến nắm tay Thu Nguyệt lên xe và rời đi. Chỉ nghe đằng xa tiếng Atula vọng lại.
-"Vâng thưa chủ nhân"
……
Thành Đạt sau khi đưa Thu Nguyệt về nhà thì cô đưa anh một cái hộp nhỏ, bảo anh về nhà rồi hãy mở ra. Anh về nhà cũng không mở vội vì anh muốn ra sau vườn ngồi vào Tiểu Tụ Linh Trận để tu luyện hi vọng đột phá lên luyện khí trung kỳ.
….
Lúc này tại nhà họ Trịnh đã 12 giờ đêm.
-"Các ngươi nói tại sao bao nhiêu người đi đến bây giờ vẫn không bắt được con nhỏ đó?" Trịnh Văn Bằng đập tay xuống bàn bằng gỗ quý nát vụn từng mảnh nhỏ.
Đám bên dưới im thin thít không nói một lời. Trịnh Văn Bằng là cha của Trịnh Thiên Thu và Trịnh Hâm. Ông là người tập võ cũng như trùm xã hội đen của cái đất Sài Thành này. Ông thì cũng không được cao cho lắm, nước da ngâm ngâm, ấy vậy mà tu vi của ông thuộc hạng Nguyên Anh sơ kỳ rồi.
-"Thưa cha là tại các thằng Thành Đạt chó chết đó cứ cản đường chúng ta, Nếu không phải anh hai ngăn con thì con sớm cho nói ra bã rồi." Một người ngồi trên xe lăn vẻ mặt tức giận nói.
-"Thôi đi. Không phải em bị nó đánh cho ngồi xe lăn rồi à." Trịnh Thiên Thu nói.
-"Do em bất cẩn thôi chứ nếu có Văn Bá và Văn Thụ thì em sao ra thế này." Trịnh Hâm nói.
Văn Bá và Văn Thụ cũng là cao thủ võ lâm luyện khí hậu kỳ đỉnh phong, nếu có thể hấp thu "Trúc Cơ Linh Dịch" thì có thể tiến cấp lên Nguyên Anh sơ kỳ rồi. Trúc Cơ Linh Dịch đâu phải muốn có là có. Ngay cả Trịnh Văn Bằng giao thiệp cũng như đút lót cho "Ngũ Đại Ẩn Thế Gia Tộc" mới có một lọ nhỏ cho hắn dùng.
-"Thôi hai đứa đừng cãi nhau nữa, chuyện này ta sẽ có sắp xếp" Trịnh Văn Bằng lên tiếng. "Trịnh Thiên Thu, ngày mai con điều tra xem thằng nhãi tôm tép đó thuộc gia tộc hay tông môn nào không? Nếu biết được sẽ dễ bề lo liệu."
-"Dạ thưa cha." Trịnh Thiên Thu đáp lại.
Trịnh Hâm nghe thế thì tức lắm không được trả thù vì hắn bị Thành Đạt đánh cho ngồi xe lăn hôm nọ. Còn nữa là trong mắt cha hắn rõ ràng là coi trọng anh hai hắn hơn hắn. Hắn còn một đứa em gái năm nay 20 tuổi nữa, cha thương em gái hắn hơn hắn chỉ vì em gái hắn luyện võ và sắp gả cho Bùi Kiệm một thiếu niên 30 tuổi đang bế quan tu luyện sắp đột phá lên cảnh giới Phân Thần. Mà khổ cái em gái hắn nhìn trước, nhìn sau không giống hắn, anh hắn, cha hắn hay mẹ của hắn một chút nào. Hắn hậm hực ra hiệu cho Văn Bá đến bên xe lăn đẩy mình vào phòng.
……
Lúc này ở tại Ma Giới vực Thiên Ma đứng trên đài cao nhìn xuống hàng tỉ tỉ Ma Linh phía bên dưới xếp hàng ngay ngắn, cờ hiệu của 3 thủ lĩnh Tam Độc là "Thân, Khẩu Ý" phía dưới tiếp theo là cờ của 7 phó thủ lĩnh Thất Tình là "Hỷ, Nộ, Ai, Cựu, Ái, Ố, Dục".
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
Tấc cả thủ lĩnh và Ma Linh quỳ xuống đông thanh hô lớn sát khí bao phủ một vùng rộng lớn trong vũ trụ. Thiên Ma trên đài nhìn xuống không nói gì. Xung quanh Ma Giới Vực hoa Bỉ Ngạn nở một màu đỏ thẳm đẹp lạ thường.
Hết chương 7: . Mong mọi người đánh giá và cho ý kiến để tác giả viết tốt hơn.
-"Ngươi... giết…. ta…. đi…..!"
Thành Đạt nhìn người phụ nữ kỹ càng từ đầu đến chân một lượt, rồi lấy tay vuốt nhẹ mái tóc ngang vai của cô cho gọn gàng, khẽ nâng cằm cô lên ngang ngang tầm mắt cho ánh sáng của đèn đường chiếu thẳng vào gương mặt vẫn còn khá xinh đẹp kia, tức nhiên so với Thu Nguyệt hay Thiên Hoa thì còn kém xa. Thành Đạt cười cười rồi đầu cúi xuống như muốn hôn cô ấy, Thu Nguyệt đứng xa không nhìn thấy rõ nếu cô nhìn thấy chắc xảy ra chuyện ghen tuông cho mà xem.
-"Ta thà chết chứ không chịu nhục, ngươi.. giết..ta..đi…!" Người phụ nữ run run khẽ nói.
Thành Đạt có vẻ gật đầu đồng ý quay sang hỏi người phụ nữ:
-"Ngươi luyện tà công cám dỗ bao nhiêu đàn ông hút lấy tinh khí để luyện công, sao bây giờ ngươi lại sợ ta là cớ nào."
-"Ta...ta…!" Người phụ nữ ấp úng.
-"Thôi ta không đùa với ngươi nữa, ta cho ngươi sự lựa chọn là làm Ma Bộc cho ta. Ngươi nghĩ như thế nào?" Thành Đạt đứng dậy hai tay chắp sau lưng.
-"Xem ra ta không có sự lựa chọn khác rồi nhỉ?"
Người phụ nữ thều thào nói như sắp không ra tiếng vì vết thương đánh tan lục phủ ngũ tạng. Còn sống cho đến bây giờ là nhờ vào linh khí còn sót lại. Thành Đạt hôm nay cảm thấy vui vì đã khám phá ra một phần của Hỗn Độn Châu nên không giết người phụ nữ kia. Còn một điều nữa khiến anh khá bận tâm là an nguy của Thu Nguyệt, anh không thể nào suốt ngày theo bảo vệ cô ấy được, cô ấy cần phải có người bảo vệ.
-"Thuộc hạ bái kiến chủ nhân" Người phụ nữ kia lên tiếng.
-"Xem ra ngươi khá thông minh đấy"
Thành Đạt quay lại nhìn người phụ nữ kia rồi cười cười. Người phụ nữ kia thì thấy làm lạ. Không hiểu nguyên do làm sao mà Thành Đạt nhận một người sắp chết như cô làm Ma Bộc cho mình. Nếu hôm nay cô không chết thì ắt hẳn Thành Đạt là một cao nhân, cho dù sau này ra sao cô nguyện trung thành tuyệt đối với anh, cô thầm nghĩ.
-"Xem ra lục phủ ngũ tạng của ngươi nát bét hết cả rồi. Ngươi có nghe công pháp thay đổi xác thịt lục phủ ngũ tạng chưa?" Thành Đạt ngồi xuống bên cạnh hỏi.
-"Dạ. Thưa chủ nhân thuộc hạ có nghe nói chỉ thay đổi một chút nhưng không thể giúp một người sắp chết như thuộc hạ sống lại được ạ." Vẻ mặt người phụ nữ có vẻ hoài nghi.
-"Ta có một bộ công pháp như thế phù hợp với ngươi đấy. Ngươi luyện bộ công pháp này thì hai ngày sau ngươi sẽ bình phục. Công lực tu vi cao hơn một tầng." Thành Đạt từ tốn nói tiếp. "Thứ nhất từ giờ trở về sau ngươi không luyện tà công hại người nữa. Thứ hai là ta sẽ gieo Ma Chủng vào người ngươi, nếu ngươi phản ta Ma Chủng sẽ phát nổ linh hồn tiêu diệt."
-"Thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân, chết cũng không từ" Người phụ nữ cố lấy hết sức quỳ gối dập đầu với anh.
-"Uhm! Thôi được rồi. Từ giờ trở đi ngươi tên là ATULA."
Thành Đạt nói xong thì ngón tay trỏ lên thái dương trái của Atula mà truyền bộ công pháp "Ma Ngục Huyền Thai Kinh" vào trong não cô. Từng chữ từng chữ in sâu vào trong thần thức của Atula. Cô há hốc mồm kinh ngạc muốn kêu lên vì sự tuyệt diệu của công pháp này. Bộ công pháp có thể giúp cho con người ta thay hình đổi dạng, chết đi sống lại quả nhiên tuyệt diệu vô cùng. Khi cô còn đê mê với bộ công pháp thì Thành Đạt lên tiếng và tay chỉ về đống người nằm ở xa xa kia.
-"Atula. Ngươi ngồi đây luyện công một chút cho vết thương đỡ hẳn một tí, rồi tiện tay dọn cái đống kia giúp ta. Hai ngày sau ngươi hãy tìm ta."
Nói xong anh tiến đến nắm tay Thu Nguyệt lên xe và rời đi. Chỉ nghe đằng xa tiếng Atula vọng lại.
-"Vâng thưa chủ nhân"
……
Thành Đạt sau khi đưa Thu Nguyệt về nhà thì cô đưa anh một cái hộp nhỏ, bảo anh về nhà rồi hãy mở ra. Anh về nhà cũng không mở vội vì anh muốn ra sau vườn ngồi vào Tiểu Tụ Linh Trận để tu luyện hi vọng đột phá lên luyện khí trung kỳ.
….
Lúc này tại nhà họ Trịnh đã 12 giờ đêm.
-"Các ngươi nói tại sao bao nhiêu người đi đến bây giờ vẫn không bắt được con nhỏ đó?" Trịnh Văn Bằng đập tay xuống bàn bằng gỗ quý nát vụn từng mảnh nhỏ.
Đám bên dưới im thin thít không nói một lời. Trịnh Văn Bằng là cha của Trịnh Thiên Thu và Trịnh Hâm. Ông là người tập võ cũng như trùm xã hội đen của cái đất Sài Thành này. Ông thì cũng không được cao cho lắm, nước da ngâm ngâm, ấy vậy mà tu vi của ông thuộc hạng Nguyên Anh sơ kỳ rồi.
-"Thưa cha là tại các thằng Thành Đạt chó chết đó cứ cản đường chúng ta, Nếu không phải anh hai ngăn con thì con sớm cho nói ra bã rồi." Một người ngồi trên xe lăn vẻ mặt tức giận nói.
-"Thôi đi. Không phải em bị nó đánh cho ngồi xe lăn rồi à." Trịnh Thiên Thu nói.
-"Do em bất cẩn thôi chứ nếu có Văn Bá và Văn Thụ thì em sao ra thế này." Trịnh Hâm nói.
Văn Bá và Văn Thụ cũng là cao thủ võ lâm luyện khí hậu kỳ đỉnh phong, nếu có thể hấp thu "Trúc Cơ Linh Dịch" thì có thể tiến cấp lên Nguyên Anh sơ kỳ rồi. Trúc Cơ Linh Dịch đâu phải muốn có là có. Ngay cả Trịnh Văn Bằng giao thiệp cũng như đút lót cho "Ngũ Đại Ẩn Thế Gia Tộc" mới có một lọ nhỏ cho hắn dùng.
-"Thôi hai đứa đừng cãi nhau nữa, chuyện này ta sẽ có sắp xếp" Trịnh Văn Bằng lên tiếng. "Trịnh Thiên Thu, ngày mai con điều tra xem thằng nhãi tôm tép đó thuộc gia tộc hay tông môn nào không? Nếu biết được sẽ dễ bề lo liệu."
-"Dạ thưa cha." Trịnh Thiên Thu đáp lại.
Trịnh Hâm nghe thế thì tức lắm không được trả thù vì hắn bị Thành Đạt đánh cho ngồi xe lăn hôm nọ. Còn nữa là trong mắt cha hắn rõ ràng là coi trọng anh hai hắn hơn hắn. Hắn còn một đứa em gái năm nay 20 tuổi nữa, cha thương em gái hắn hơn hắn chỉ vì em gái hắn luyện võ và sắp gả cho Bùi Kiệm một thiếu niên 30 tuổi đang bế quan tu luyện sắp đột phá lên cảnh giới Phân Thần. Mà khổ cái em gái hắn nhìn trước, nhìn sau không giống hắn, anh hắn, cha hắn hay mẹ của hắn một chút nào. Hắn hậm hực ra hiệu cho Văn Bá đến bên xe lăn đẩy mình vào phòng.
……
Lúc này ở tại Ma Giới vực Thiên Ma đứng trên đài cao nhìn xuống hàng tỉ tỉ Ma Linh phía bên dưới xếp hàng ngay ngắn, cờ hiệu của 3 thủ lĩnh Tam Độc là "Thân, Khẩu Ý" phía dưới tiếp theo là cờ của 7 phó thủ lĩnh Thất Tình là "Hỷ, Nộ, Ai, Cựu, Ái, Ố, Dục".
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
-"Thiên Ma chi chủ vũ trụ hồng hoang."
Tấc cả thủ lĩnh và Ma Linh quỳ xuống đông thanh hô lớn sát khí bao phủ một vùng rộng lớn trong vũ trụ. Thiên Ma trên đài nhìn xuống không nói gì. Xung quanh Ma Giới Vực hoa Bỉ Ngạn nở một màu đỏ thẳm đẹp lạ thường.
Hết chương 7: . Mong mọi người đánh giá và cho ý kiến để tác giả viết tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.