Chương 27
Thần Thần tiểu thiên
01/03/2022
Sau khi rời núi Nga Mi, Lục Quân Hi liền chủ động mang theo Ngọc La Sát đi khắp nơi, có một số chuyện cũng không gạt Ngọc La Sát. Loại chuyện này cho hắn biết cũng tốt, cùng lúc phát ra tác dụng chấn nhiếp, về phương diện khác cũng coi như chừa cho mình một đường lui.
Tuy rằng Lục Quân Hi nghĩ rất muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ liền rời đi, thế nhưng trước khi rời đi, còn cần xử lý tốt những vấn đề cần lưu lại, miễn cho hắn sau này vừa đi, Minh Giáo lại rối loạn nội bộ. Để nhiều tâm huyết vào như vậy, liếc mắt nhìn lại kiến trúc nguy nga đại khí trên Đỉnh Quang Minh, lại bị hủy đi đều sẽ đau lòng chết mất.
Huống hồ........ Lục Quân Hi phát hiện, hắn cũng hoàn toàn không cần làm cái gì Ngọc La Sát vẫn sẽ đi cùng hắn.
Tiến vào phân đà Minh Giáo, Lục Quân Hi quyết đoán tách ra khỏi Ngọc La Sát, lúc trước trên núi Nga Mi ở chung một phòng thật sự là chịu đủ rồi!
Khi tại phái Nga Mi, Lục Quân Hi không thể không thu lưu Ngọc La Sát, coi như có chút lương tâm vì Ngọc La Sát an bài chỗ ngủ, thế nhưng người này sống chết muốn chạy hướng lên trên giường, mặt còn đầy vẻ nhu nhược muốn khóc. Lục Quân HI hít sâu một hơi, yên lặng bưng kín dạ dày của mình.
---- Không thể trêu vào, còn không phải tránh đi là được sao?
Vì thế Lục Quân Hi quyết định bản thân vất vả một chút, đi ngủ dưới đất. Dù sao thân thể bán số liệu hóa căn bản không thể sinh bệnh, trên cơ bản là hàn khí bất xâm, cho dù có vấn đề gì, liền sử dụng đả mãn nguyệt linh, tiêu hao mãn nguyệt thi triển kỹ năng thánh minh hữu cảu Minh Giáo, có thể xua tan trạng thái bất lợi bản thân đang có, hoàn toàn không áp lực.
Ai biết được Lục Quân Hi vừa thể hiện ra ý đồ này, Ngọc La Sát lại không biết xấu hổ đi qua: "Ban đêm trời lạnh, Quân Hi ngủ dưới đất ta như thế nào an tâm?"
Cho nên....... Hắn cũng nằm xuốn dưới đất, hơn nữa thực tiến vào trong lòng Lục Quân Hi cọ cọ: "Như vậy ấm áp một chút, chúng ta ngủ đi."
Chúng ta ngủ đi......
Ngủ đi.......
Ngủ em gái ngươi a! Lục Quân Hi liền nhấc chân đạp qua hướng Ngọc La Sát, động tác mau ngoan chuẩn.
Ngọc La Sát thực linh hoạt nhảy lên né tránh, mặt đầy ai oán, nói: "Quân Hi thật đúng là nhẫn tâm."
Lục Quân Hi đen mặt, thanh âm băng lãnh mở miệng: "Ngươi ngủ dưới đất còn không lăn ra ngoài."
Ngọc La Sát tỏ vẻ hắn một đều không muốn chọn.
Sau đó...... Lục Quân Hi trên giường đả tọa một đêm, thân thể bán số liệu không hề có cảm giác mệt mỏi.
Ngọc La Sát không có biện pháp, cũng ủy ủy khuất khuất cùng đả tọa một đêm. May mắn nội công hắn thâm hậu, không có hệ thống trò chơi trợ giúp, ngày hôm sau thần thái cũng sáng láng.
Lục Quân Hi thừa nhận, hắn rời Nga Mi sớm như vậy, nguyên nhân chủ yếu cũng có bức thiết muốn thoát khỏi chung một phòng với Ngọc La Sát trong đó.
Tại trong phân đà Minh Giáo, hắn liền tự do rất nhiều, mà Ngọc La Sát tựa hồ cũng khôi phục thái độ bình thường, không dám chen một chỗ chung với hắn.
Nghĩ Nghĩ tác dụng Ngọc La Sát, Lục Quân Hi cũng ngầm đồng ý nuôi không một người, coi như là làm đầu tư, cuối cùng sẽ vớt trở về.
Lần ở chung này, chính là hai năm.
Trong khoảng thời gian này, Ngọc La Sát về Tây Phương Ma Giáo hai lần. Hắn tại thời điểm phát hiện Lục Quân Hi thực để ý danh hiệu "Ma giáo" này, liền truyền lời về, khiến mọi người trong Tây Phương Ma Giá thành thành thật đợi, không xung đột với đệ tử Minh Giáo.
Đương nhiên đây là Lục Quân Hi cố ý tiết lộ cho hắn biết.
Ngọc La Sát làm còn tương đối hợp ý hắn, tuy rằng không có đổi tên, thế nhưng đánh giá thực lực Tây Phương Ma Giáo hiện tại yên lặng xuống, kém hơn Minh Giáo hiện tại tự xưng "Ma Giáo". Đối với loại biến hóa này, Lục Quân Hi vốn nên cao hứng, nhưng hắn hiện tại thực nháo tâm.
Cuối cùng nhiệm vụ hoàn thành kẹt lại ở ngưỡng 80%, nửa vời. Tuy rằng lúc trước có chậm một chút, thế nhưng theo thời gian trôi qua, tốt xấu tiến độ còn thong thả tăng lên, nhưng hiện tại.... Hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp, tiện độ vẫn cứ kẹt lại một chỗ, không hề nhúc nhích.
Ánh mắt Lục Quân Hi không chịu khống chế liền hướng về phía Ngọc La Sát, chẳng lẽ thật sự muốn nuốt hắn?
Trải qua hai năm ở chung, ấn tượng của Lục Quân Hi đối với Ngọc La Sát cũng không còn là "đầu óc biến thái", còn gia tăng thêm một bậc là "yêu hiến ân cần". Đối với người mình để ý thì ân cần, lại không có xung đột cái gì không tốt, ngược lại còn rất có ích, tin tưởng người bình thường cũng sẽ không cự tuyệt.
Lục Quân Hi tự nhận là một người bình thường, cho nên thái độ của hắn đối với Ngọc La Sát ôn nhu rất nhiều, tuy rằng chỉ là ngẫu nhiên tươi cười một cái, lại càng khiến Ngọc La Sát hãm càng sâu.
Nam nhân có đôi khi là phạm tiện, lạnh lẽo như gần như xa, hắn sẽ càng ngày càng coi trọng ngươi. Đối với hắn tri kỷ thiếp phế, hận không thể đem hắn cho hắn tất cả mọi thứ, hắn ngược lại cũng không thèm nhìn tới. Ở điểm này, Ngọc La Sát hoàn toàn đảm nhiệm loại hình nhân vật đầu bảng này. (điển hình của tụi tra với M)
Lục Quân Hi không nghĩ cách đuổi hắn đi, Ngọc La Sát mỗi ngày đều chuyên chú tìm cách sửa đổi tác phong làm việc, mỗi lần ân cần đều vừa đúng, bề ngoài hắn lại vô cùng tốt, ngày thường biểu hiện càng là dáng vẻ bác học đa tài, võ công cao cường, tác phong nhanh nhẹn, cơ hồ tất cả những từ dùng để khen ngợi đều có thể dùng trên người hắn, Lục Quân Hi tự nhiên cũng thoáng thay đổi thái độ. Cho dù không có nói ra, hắn cũng nghiêm túc suy xét vấn đề liên quan đến Ngọc La Sát.
Ngọc La Sát có đôi khi bệnh thần kinh một chút, thế nhưng tại giáo vụ lại không có chút sai sót nào. Căn cứ theo tình báo công tác lúc trước mà ra kết luận, nhiều năm như vậy, ngoại trừ Lục Quân Hi, hắn không hề ân cần với bất kì ai, đương nhiên, "Tây Môn Lục" trước kia hắn có khoảng thời gian hiến ân cần lại không có xuất hiện qua, cho nên không thể đối chiếu được.
Lục Quân Hi cẩn thận đếm đếm lại mỹ nhân có liên quan trong tiểu thuyết võ hiệp mà bản thân còn nhớ rõ, có thể cùng Kiếm Tam gần như hoàn mỹ xác tử tranh huy cũng chỉ có hai hoặc ba tiểu miêu, trong đó liền có Chu Thất Thất mà Ngọc La Sát hoàn toàn không hứng thú, còn lại là Chu Chỉ Nhược. Như vậy tính ra, Ngọc La Sát rất có khả năng có tình cảm đặc biệt với loại hình mặt than, như vậy tình huống người này vì hiến ân cần mà tổn hại lợi ích trong giáo là rất ít.
Hắn còn nhớ rõ Ngọc La Sát là nhân vật trong [ Lục Tiểu Phụng truyền kỳ ], trong bộ tiểu thuyết này hình tượng mặt than phù hợp, đại khái cũng chỉ có Tây Môn Xuy Tuyết cùng Diệp Cô Thành. Hai người kia hẳn đều là loại hình băng sơn, cùng hắn loại bề ngoài mặt than bình tĩnh, nội tâm thổ tào không ngừng là hoàn toàn bất đồng, nếu đổi thành bọn họ, không chừng cơ hội Ngọc La Sát hiến ân cần đều không có.
Hơn nữa.....
Lục Quân Hi không thể không thừa nhận, bản thân đối Ngọc La Sát có chút...... ngượng ngùng. Lúc trước lừa gạt Ngọc La Sát đều không có cảm giác áp lực, thế nhưng ở chung lâu ngày, ngay cả con chó con mèo cũng sẽ sinh ra cảm tình, huống chi là con người? Vì "Tây Môn Lục" mà kiên trì thời gian dài như vậy, hắn cũng có chút xúc động.
Cho nên Lục Quân Hi nghĩ tới một biện pháp giải quyết rất tốt.
Nghĩ tới chỗ này, Lục Quân Hi mở miệng nói: "Ta nói cho ngươi Tây Môn Lục ở nơi nào, ngươi đem Tây Phương Ma Giáo sát nhập vào Minh Giáo, như thế nào?"
Chờ hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ, liền đem vị trí giáo chủ ném cho Ngọc La Sát, tin tưởng tương lai Minh Giáo sẽ không kém.
Ngọc La Sát không nghĩ hắn sẽ nói như vậy, hơi sửng sốt qua đi, có thâm ý khác nở nụ cười: "Nếu ngươi đổi thêm một cái điều kiện nữa, ta liền đáp ứng ngươi."
Trong lòng Lục Quân Hi có tư vị không nói nên lời: "Là cái gì?"
Ngọc La Sát đột nhiên ôm lấy hắn, nhẹ nhàng liếm liếm vành tai hắn, hết sức ái muội dụ hoặc: "Ngươi theo ta, Tây Phương Ma Giáo liền thuộc về ngươi."
Lục Quân Hi một tay đem hắn đẩy ra một bên, yên lặng xem xét hắn trong chốc lát, sau đó thực tiêu sái xoay người đi.
--- Mụ đản, ca quả nhiên không nên mềm lòng đối với người này, còn tưởng là tề nhân chi phúc, đều không biết chân đạp bao nhiêu chiếc thuyền!
Ngọc La Sát: "......."
Nhìn bóng dáng Lục Quân Hi rất có khí thế, Ngọc La Sát tỏ vẻ chính mình thực vô tội, rõ ràng dùng "hành tung của Tây Môn Lục" làm điều kiện là bản thân Lục Quân Hi đề suất, bản thân chỉ là đem yêu cầu hiện tại nói ra mà thôi. Chính mình đều không ngăn cản đối phương đem lão tình nhân kéo đến trên mặt bàn, nhưng phản ứng đối phương như thế nào lại thế này?
Hắn hai năm này ở chung với Lục Quân Hi, là thật động tâm. Bất đồng đối với "Tây Môn Lục" nhiều năm cầu mà không được biến thành chấp niệm, mà là trong nháy mắt tim đập thình thịch, cũng là một loại lâu ngày sinh tình.
Hắn có lẽ thật sự thích Lục Quân Hi, về phần chứng cớ....... Tâm động còn cần chứng cớ?
Thích cùng coi trọng vẫn là thực bất đồng, cho nên Ngọc La Sát khó được vây quanh Lục Quân Hi, cầm ra chiêu thức cả người đến câu dẫn đối phương.
---- Có lẽ dùng hai từ "câu dẫn" không quá thỏa đáng, vẫn là đổi thành "công lược" đi.
Lục Quân HI bị công lược lại hoàn toàn không có phản ứng, thậm chí ngay cả mỹ nam kế hai năm trước rất hữu hiệu cơ bản cũng vô dụng. Dưới tình huống như vậy, hắn nghe được Lục Quân Hi nói vậy.
Tuy rằng lúc trước đã mơ hồ đoán được, nhưng lúc này lại là lần đầu tiên Lục Quân Hi nói ra rõ ràng. Tây Phương Ma Giáo vốn trọng yếu với hắn nhất, nhưng hiện tại hắn lại kỳ quái không sinh ra kháng cự, ngược lại đáy lòng sinh ra một tia vui sướng.
Có lẽ, hắn đối Lục Quân Hi động tình, so với bản thân tưởng tượng còn muốn sâu hơn.
--- Nếu có thể dùng Tây Phương Ma Giáo đem người này vây ở bên người....... còn có thể nói, người đều là của hắn, sau khi xác nhập giáo phái lúc đó chẳng phải là của hắn?
==================================
Tác giả có lời muốn nói: Tranh thủ này mấy chương bên trong liền bị chọc thủng mã giáp ~ oa ha ha
Bái mã giáp a bái mã giáp ~
Tuy rằng Lục Quân Hi nghĩ rất muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ liền rời đi, thế nhưng trước khi rời đi, còn cần xử lý tốt những vấn đề cần lưu lại, miễn cho hắn sau này vừa đi, Minh Giáo lại rối loạn nội bộ. Để nhiều tâm huyết vào như vậy, liếc mắt nhìn lại kiến trúc nguy nga đại khí trên Đỉnh Quang Minh, lại bị hủy đi đều sẽ đau lòng chết mất.
Huống hồ........ Lục Quân Hi phát hiện, hắn cũng hoàn toàn không cần làm cái gì Ngọc La Sát vẫn sẽ đi cùng hắn.
Tiến vào phân đà Minh Giáo, Lục Quân Hi quyết đoán tách ra khỏi Ngọc La Sát, lúc trước trên núi Nga Mi ở chung một phòng thật sự là chịu đủ rồi!
Khi tại phái Nga Mi, Lục Quân Hi không thể không thu lưu Ngọc La Sát, coi như có chút lương tâm vì Ngọc La Sát an bài chỗ ngủ, thế nhưng người này sống chết muốn chạy hướng lên trên giường, mặt còn đầy vẻ nhu nhược muốn khóc. Lục Quân HI hít sâu một hơi, yên lặng bưng kín dạ dày của mình.
---- Không thể trêu vào, còn không phải tránh đi là được sao?
Vì thế Lục Quân Hi quyết định bản thân vất vả một chút, đi ngủ dưới đất. Dù sao thân thể bán số liệu hóa căn bản không thể sinh bệnh, trên cơ bản là hàn khí bất xâm, cho dù có vấn đề gì, liền sử dụng đả mãn nguyệt linh, tiêu hao mãn nguyệt thi triển kỹ năng thánh minh hữu cảu Minh Giáo, có thể xua tan trạng thái bất lợi bản thân đang có, hoàn toàn không áp lực.
Ai biết được Lục Quân Hi vừa thể hiện ra ý đồ này, Ngọc La Sát lại không biết xấu hổ đi qua: "Ban đêm trời lạnh, Quân Hi ngủ dưới đất ta như thế nào an tâm?"
Cho nên....... Hắn cũng nằm xuốn dưới đất, hơn nữa thực tiến vào trong lòng Lục Quân Hi cọ cọ: "Như vậy ấm áp một chút, chúng ta ngủ đi."
Chúng ta ngủ đi......
Ngủ đi.......
Ngủ em gái ngươi a! Lục Quân Hi liền nhấc chân đạp qua hướng Ngọc La Sát, động tác mau ngoan chuẩn.
Ngọc La Sát thực linh hoạt nhảy lên né tránh, mặt đầy ai oán, nói: "Quân Hi thật đúng là nhẫn tâm."
Lục Quân Hi đen mặt, thanh âm băng lãnh mở miệng: "Ngươi ngủ dưới đất còn không lăn ra ngoài."
Ngọc La Sát tỏ vẻ hắn một đều không muốn chọn.
Sau đó...... Lục Quân Hi trên giường đả tọa một đêm, thân thể bán số liệu không hề có cảm giác mệt mỏi.
Ngọc La Sát không có biện pháp, cũng ủy ủy khuất khuất cùng đả tọa một đêm. May mắn nội công hắn thâm hậu, không có hệ thống trò chơi trợ giúp, ngày hôm sau thần thái cũng sáng láng.
Lục Quân Hi thừa nhận, hắn rời Nga Mi sớm như vậy, nguyên nhân chủ yếu cũng có bức thiết muốn thoát khỏi chung một phòng với Ngọc La Sát trong đó.
Tại trong phân đà Minh Giáo, hắn liền tự do rất nhiều, mà Ngọc La Sát tựa hồ cũng khôi phục thái độ bình thường, không dám chen một chỗ chung với hắn.
Nghĩ Nghĩ tác dụng Ngọc La Sát, Lục Quân Hi cũng ngầm đồng ý nuôi không một người, coi như là làm đầu tư, cuối cùng sẽ vớt trở về.
Lần ở chung này, chính là hai năm.
Trong khoảng thời gian này, Ngọc La Sát về Tây Phương Ma Giáo hai lần. Hắn tại thời điểm phát hiện Lục Quân Hi thực để ý danh hiệu "Ma giáo" này, liền truyền lời về, khiến mọi người trong Tây Phương Ma Giá thành thành thật đợi, không xung đột với đệ tử Minh Giáo.
Đương nhiên đây là Lục Quân Hi cố ý tiết lộ cho hắn biết.
Ngọc La Sát làm còn tương đối hợp ý hắn, tuy rằng không có đổi tên, thế nhưng đánh giá thực lực Tây Phương Ma Giáo hiện tại yên lặng xuống, kém hơn Minh Giáo hiện tại tự xưng "Ma Giáo". Đối với loại biến hóa này, Lục Quân Hi vốn nên cao hứng, nhưng hắn hiện tại thực nháo tâm.
Cuối cùng nhiệm vụ hoàn thành kẹt lại ở ngưỡng 80%, nửa vời. Tuy rằng lúc trước có chậm một chút, thế nhưng theo thời gian trôi qua, tốt xấu tiến độ còn thong thả tăng lên, nhưng hiện tại.... Hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp, tiện độ vẫn cứ kẹt lại một chỗ, không hề nhúc nhích.
Ánh mắt Lục Quân Hi không chịu khống chế liền hướng về phía Ngọc La Sát, chẳng lẽ thật sự muốn nuốt hắn?
Trải qua hai năm ở chung, ấn tượng của Lục Quân Hi đối với Ngọc La Sát cũng không còn là "đầu óc biến thái", còn gia tăng thêm một bậc là "yêu hiến ân cần". Đối với người mình để ý thì ân cần, lại không có xung đột cái gì không tốt, ngược lại còn rất có ích, tin tưởng người bình thường cũng sẽ không cự tuyệt.
Lục Quân Hi tự nhận là một người bình thường, cho nên thái độ của hắn đối với Ngọc La Sát ôn nhu rất nhiều, tuy rằng chỉ là ngẫu nhiên tươi cười một cái, lại càng khiến Ngọc La Sát hãm càng sâu.
Nam nhân có đôi khi là phạm tiện, lạnh lẽo như gần như xa, hắn sẽ càng ngày càng coi trọng ngươi. Đối với hắn tri kỷ thiếp phế, hận không thể đem hắn cho hắn tất cả mọi thứ, hắn ngược lại cũng không thèm nhìn tới. Ở điểm này, Ngọc La Sát hoàn toàn đảm nhiệm loại hình nhân vật đầu bảng này. (điển hình của tụi tra với M)
Lục Quân Hi không nghĩ cách đuổi hắn đi, Ngọc La Sát mỗi ngày đều chuyên chú tìm cách sửa đổi tác phong làm việc, mỗi lần ân cần đều vừa đúng, bề ngoài hắn lại vô cùng tốt, ngày thường biểu hiện càng là dáng vẻ bác học đa tài, võ công cao cường, tác phong nhanh nhẹn, cơ hồ tất cả những từ dùng để khen ngợi đều có thể dùng trên người hắn, Lục Quân Hi tự nhiên cũng thoáng thay đổi thái độ. Cho dù không có nói ra, hắn cũng nghiêm túc suy xét vấn đề liên quan đến Ngọc La Sát.
Ngọc La Sát có đôi khi bệnh thần kinh một chút, thế nhưng tại giáo vụ lại không có chút sai sót nào. Căn cứ theo tình báo công tác lúc trước mà ra kết luận, nhiều năm như vậy, ngoại trừ Lục Quân Hi, hắn không hề ân cần với bất kì ai, đương nhiên, "Tây Môn Lục" trước kia hắn có khoảng thời gian hiến ân cần lại không có xuất hiện qua, cho nên không thể đối chiếu được.
Lục Quân Hi cẩn thận đếm đếm lại mỹ nhân có liên quan trong tiểu thuyết võ hiệp mà bản thân còn nhớ rõ, có thể cùng Kiếm Tam gần như hoàn mỹ xác tử tranh huy cũng chỉ có hai hoặc ba tiểu miêu, trong đó liền có Chu Thất Thất mà Ngọc La Sát hoàn toàn không hứng thú, còn lại là Chu Chỉ Nhược. Như vậy tính ra, Ngọc La Sát rất có khả năng có tình cảm đặc biệt với loại hình mặt than, như vậy tình huống người này vì hiến ân cần mà tổn hại lợi ích trong giáo là rất ít.
Hắn còn nhớ rõ Ngọc La Sát là nhân vật trong [ Lục Tiểu Phụng truyền kỳ ], trong bộ tiểu thuyết này hình tượng mặt than phù hợp, đại khái cũng chỉ có Tây Môn Xuy Tuyết cùng Diệp Cô Thành. Hai người kia hẳn đều là loại hình băng sơn, cùng hắn loại bề ngoài mặt than bình tĩnh, nội tâm thổ tào không ngừng là hoàn toàn bất đồng, nếu đổi thành bọn họ, không chừng cơ hội Ngọc La Sát hiến ân cần đều không có.
Hơn nữa.....
Lục Quân Hi không thể không thừa nhận, bản thân đối Ngọc La Sát có chút...... ngượng ngùng. Lúc trước lừa gạt Ngọc La Sát đều không có cảm giác áp lực, thế nhưng ở chung lâu ngày, ngay cả con chó con mèo cũng sẽ sinh ra cảm tình, huống chi là con người? Vì "Tây Môn Lục" mà kiên trì thời gian dài như vậy, hắn cũng có chút xúc động.
Cho nên Lục Quân Hi nghĩ tới một biện pháp giải quyết rất tốt.
Nghĩ tới chỗ này, Lục Quân Hi mở miệng nói: "Ta nói cho ngươi Tây Môn Lục ở nơi nào, ngươi đem Tây Phương Ma Giáo sát nhập vào Minh Giáo, như thế nào?"
Chờ hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ, liền đem vị trí giáo chủ ném cho Ngọc La Sát, tin tưởng tương lai Minh Giáo sẽ không kém.
Ngọc La Sát không nghĩ hắn sẽ nói như vậy, hơi sửng sốt qua đi, có thâm ý khác nở nụ cười: "Nếu ngươi đổi thêm một cái điều kiện nữa, ta liền đáp ứng ngươi."
Trong lòng Lục Quân Hi có tư vị không nói nên lời: "Là cái gì?"
Ngọc La Sát đột nhiên ôm lấy hắn, nhẹ nhàng liếm liếm vành tai hắn, hết sức ái muội dụ hoặc: "Ngươi theo ta, Tây Phương Ma Giáo liền thuộc về ngươi."
Lục Quân Hi một tay đem hắn đẩy ra một bên, yên lặng xem xét hắn trong chốc lát, sau đó thực tiêu sái xoay người đi.
--- Mụ đản, ca quả nhiên không nên mềm lòng đối với người này, còn tưởng là tề nhân chi phúc, đều không biết chân đạp bao nhiêu chiếc thuyền!
Ngọc La Sát: "......."
Nhìn bóng dáng Lục Quân Hi rất có khí thế, Ngọc La Sát tỏ vẻ chính mình thực vô tội, rõ ràng dùng "hành tung của Tây Môn Lục" làm điều kiện là bản thân Lục Quân Hi đề suất, bản thân chỉ là đem yêu cầu hiện tại nói ra mà thôi. Chính mình đều không ngăn cản đối phương đem lão tình nhân kéo đến trên mặt bàn, nhưng phản ứng đối phương như thế nào lại thế này?
Hắn hai năm này ở chung với Lục Quân Hi, là thật động tâm. Bất đồng đối với "Tây Môn Lục" nhiều năm cầu mà không được biến thành chấp niệm, mà là trong nháy mắt tim đập thình thịch, cũng là một loại lâu ngày sinh tình.
Hắn có lẽ thật sự thích Lục Quân Hi, về phần chứng cớ....... Tâm động còn cần chứng cớ?
Thích cùng coi trọng vẫn là thực bất đồng, cho nên Ngọc La Sát khó được vây quanh Lục Quân Hi, cầm ra chiêu thức cả người đến câu dẫn đối phương.
---- Có lẽ dùng hai từ "câu dẫn" không quá thỏa đáng, vẫn là đổi thành "công lược" đi.
Lục Quân HI bị công lược lại hoàn toàn không có phản ứng, thậm chí ngay cả mỹ nam kế hai năm trước rất hữu hiệu cơ bản cũng vô dụng. Dưới tình huống như vậy, hắn nghe được Lục Quân Hi nói vậy.
Tuy rằng lúc trước đã mơ hồ đoán được, nhưng lúc này lại là lần đầu tiên Lục Quân Hi nói ra rõ ràng. Tây Phương Ma Giáo vốn trọng yếu với hắn nhất, nhưng hiện tại hắn lại kỳ quái không sinh ra kháng cự, ngược lại đáy lòng sinh ra một tia vui sướng.
Có lẽ, hắn đối Lục Quân Hi động tình, so với bản thân tưởng tượng còn muốn sâu hơn.
--- Nếu có thể dùng Tây Phương Ma Giáo đem người này vây ở bên người....... còn có thể nói, người đều là của hắn, sau khi xác nhập giáo phái lúc đó chẳng phải là của hắn?
==================================
Tác giả có lời muốn nói: Tranh thủ này mấy chương bên trong liền bị chọc thủng mã giáp ~ oa ha ha
Bái mã giáp a bái mã giáp ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.