Chương 963: Âm thanh ma qủy
Đình Vũ
14/09/2017
Đây là cái gì? Khe nứt không gian hả? Nhưng sao lại thế này?
Cao Triết Cơ thầm nghĩ có phần không tin nổi, ở chỗ dao động năng lượng mạnh như thế, lại có thể mở ra khe nứt không gian, điều này quá khó tin.
Nếu ở trong này có khe nứt không gian, vậy thì tính cơ động của Tiêu Hoằng mạnh mẽ cỡ nào, khỏi cần nói.
Quan trọng hơn, có thể mở ra khe nứt không gian, đủ để chứng minh Tiêu Hoằng ít nhất đạt đến Đại Ngự Sư cấp ba, có được lực không gian, nhưng điều này làm sao được chứ? Không lâu trước, trong tình báo của Cao Triết Cơ, Tiêu Hoằng chỉ có trình độ Đại Ngự Sư cấp hai, thăng cấp như thế không khỏi khiến Cao Triết Cơ có cảm giác khủng bố!
Ngay lúc Cao Triết Cơ cảm thấy khiếp sợ, Tiêu Hoằng đã kéo cự kiếm mỏ neo vọt ra từ khe nứt không gian sau lưng Cao Triết Cơ. Không có chân chờ, không có nhân từ, càng không coi Cao Triết Cơ là một người cao vời vợi, vung cự kiếm mỏ neo chém vào gáy Cao Triết Cơ!
Tuy rằng Cao Triết Cơ từ nhỏ đến lớn đều giống như Cao Long Văn, được mọi người bảo vệ mà lớn lên, sau đó kế thừa nghiệp cha, rất ít khi ra tay. Dù là ra tay, cũng chỉ làm ra dáng trên tiền tuyến, bày ra một đống tạo hình phong phạm lãnh tụ, so với Tiêu Hoằng đao thật đạn thật, thừa chết thiếu sống, đó là điêu không thể so sánh, nhất là điều động Ngự lực, cùng với ý chí chiến đấu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao Cao Triết Cơ cũng là Đại Ngự Sư cấp năm, hơn nữa mặc kệ Chiến Văn hay trang bị, đều là loại cao cấp.
Gần như dốc hết tiền tài của cả quốc gia mà đẩy hắn lên!
Chiến Văn so sánh với Cao Long Văn và Cao Long Đình, phải tốt hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.
Bởi vậy, trang bị như thế hoàn toàn có thể bù đắp lại chênh lệch thân thể và thể lực của Cao Triết Cơ.
Khóe mắt liếc Tiêu Hoằng hùng hổ chém giết tới từ sau lưng, lại nhìn chuỗi hạt năng lượng bay xung quanh người Cao Triết Cơ, quang văn trên những hạt năng lượng kia phát ra ánh sáng nhàn nhạt, đồng thời trên tay Cao Triết Cơ nháy mắt hình thành lá chắn năng lượng có chứa quang văn, che lên đầu.
Ầm!
Cự kiếm mỏ neo trong tay Tiêu Hoằng chém thật mạnh lên lá chắn năng lượng, tiếng nổ ầm trời vang lên, đinh tai nhức óc.
Hai thể năng lượng va chạm phát ra ánh sáng trở nên vặn vẹo, quấy động không gian xung quanh như sóng biển vỗ bờ.
Bãi đá bằng phẳng, nháy mắt bị lộn ngược bay lên, hóa thành vô số mảnh nhỏ, bắn ra như những viên đạn. Binh lính Cao Tương muốn xông lên bảo vệ Cao Triết Cơ, bị buộc khởi động Ma Văn phòng hộ tiến hành phòng thủ, bình dân Cao Tương tay không tấc sắt trực tiếp bị hòn đá chọc thủng đầu, thân thể.
Chỉ một đòn, bình dân Cao Tương trong phạm vi 50m xung quanh bãi đá bị san bằng, chỉ có binh lính Cao Tương ngụy trang thành bình dân thì nửa quỳ, chặn đợt công kích này, đồng thời cũng bại lộ ra.
Lúc này Cao Triết Cơ dù vẫn đứng tại chỗ, nhưng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Đúng vậy, tuy rằng rất ít chiến đấu, nhưng thân là Thần phụ cùng đại thống soái quân sự Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, Cao Triết Cơ vẫn biết rõ chênh lệch Ngự lực sẽ dẫn tới uy lực thay đổi.
Mà một đòn của Tiêu Hoằng chém xuống đầu hắn, Đại Ngự Sư cấp ba bình thường tuyệt đối không thể phát huy ra được.
Cao Triết Cơ cảm giác sâu sắc nhất, đó là cự kiểm mỏ neo không phải vật phàm, tràn đầy tàn bạo và lực giết chóc, mang tới cảm giác đè nén rất mạnh.
Cự kiếm mỏ neo kia giống như không cần phải súc lực, liền đạt đến cực hạn lực công kích Đại Ngự Sư cấp ba, hơn nữa dường như còn không phải thực lực chân thật của cự kiếm mỏ neo.
Đồng thời lá chắn quang văn mà Cao Triết Cơ đội lên đã xuất hiện mấy vết nứt, mặt đá dưới chân cũng vỡ vụn, nháy mắt Cao Triết Cơ cảm thấy 5 ngón tay run lên, cánh tay đau đớn.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu tấn công của Tiêu Hoằng, Cao Triết Cơ miễn cưỡng ngăn cản được lần đầu, Tiêu Hoằng đã dốc sức, giơ cự kiếm mỏ neo lại chém xuống Cao Triết Cơ.
Lần này Cao Triết Cơ đã không dám đón đỡ, nhanh chóng khởi động cánh Ma Văn to lớn như thiên sứ, lắc mình một cái tránh né đòn đánh của Tiêu Hoằng.
Cự kiếm mỏ neo đánh hụt, nện mạnh xuống mặt đá, đá dài rộng 50m bị đánh tan tành trong khoảng khắc!
Hòn đá to nhỏ trộn lẫn dung nham do nhiệt độ cực cao sinh ra, bắn tung tóe khắp nơi, giống như một cái núi lửa nhỏ phun trào!
Nó hòa lẫn với tuyết trắng trở thành màu đỏ máu tương phản.
Hiển nhiên, lúc này Cao Triết Cơ muốn dễ dàng chiến thẳng Tiêu Hoằng, hay coi Tiêu Hoằng là Đại Ngự Sư bình thường, đó là điều không thể.
Đồng thời, ngay khi trốn thoát Tiêu Hoằng, hơn 1000 quân thân vệ đã lao tới từ những hướng khác, tách rời Cao Triết Cơ và Tiêu Hoằng.
- Thần phụ, ta che cho ngài, ngài mau rút lui đi!
Trong đó đội trường thân vệ nghiêm mặt nói với Cao Triết Cơ.
Cao Triết Cơ cũng không ngang bướng, thân phận của hắn cao quý cỡ nào, há có thể liều mạng với tên quê mùa Tiêu Hoằng kia? Theo Cao Triết Cơ thấy, điều đó giống như lấy xe hơi Ma Văn cao cấp đi đụng lộn với máy kéo Ma Văn.
Không nói một lời dặn dò nào, Cao Triết Cơ mở cánh Ma Văn, chạy như điên về phía bắc. Về phần hơn 1000 quân thân vệ, thì liều mạng lao về phía Tiêu Hoằng.
Thấy Cao Triết Cơ muốn chạy như thế, Tiêu Hoằng tự nhiên sẽ không bỏ qua, bằng không thì hắn đến đây làm gì?
Cánh tay trái chỉ về phía trước, khe nứt không gian dạng thủy tinh bay ở xung quanh xếp thành một hàng thẳng tắp theo hướng Cao Triết Cơ trốn đi. Liên tục bước qua mấy cái khe nứt không gian, Tiêu Hoằng đã đứng ở sau lưng 1000 quân thân vệ kia, thoải mái vứt bỏ bọn họ, mở Ma Dực đuổi giết Cao Triết Cơ!
Quân thân vệ nhìn thấy Tiêu Hoằng giống như quỷ mỵ, ánh mắt toát ra kinh ngạc, vừa định quay lại đuổi theo Tiêu Hoằng, lại phát hiện đội quân tù nhân ở các điểm đánh lén đã lao ra, bổ nhào vào 1000 quân thân vệ này.
Khoảng khắc, quảng trường trung tâm được tỉ mỉ xây dựng lên cao, nghiễm nhiên biến thành một mảnh giết chóc, thể năng lượng nổ tung, đủ loại gào thét của người Cao Tương không ngừng vang lên.
Binh lính Cao Tương không để ý đến bình dân Cao Tương, đội quân tù nhân lại càng không để ý, con dân của mình còn không thương, dựa vào người khác quan tâm, đúng là trò cười.
Ở xa xa, Tiêu Hoằng kéo cự kiếm mỏ neo khổng lồ đuổi sát nút Cao Triết Cơ, cự kiếm mỏ neo vung lên phát ra tiếng động truyền đi thật xa.
- Mau lên! Cầu viện thần điện Áo Cách Tư!
Lý Giai Việt mặt đầy vết thương dốc hết sức lớn tiếng ra lệnh.
Phập!
Khoảnh khắc Lý Giai Việt vừa hét lên, Minh cốt Ma Văn Đao trong tay Thiết Nam đã xuyên thấu ngực Lý Giai Việt. Kế đó, Lý Giai Việt ngừng mọi động tác, đứng yên trên mặt đất đầy máu, không nhúc nhích giống như pho tượng, sắc mặt âm trầm lo lắng đọng lại trên mặt.
Cùng lúc này, ở thần điện Áo Cách Tư, Cao Long Văn cũng không nghe cha mình diễn thuyết, thực tế đó là để lừa gạt bình dân Cao Tương, nghe hay không cũng không sao.
Lúc này, Cao Long Văn ngồi trên bàn làm việc của Cao Triết Cơ, trước mặt là mấy mỹ nữ múa hát, tươi cười quyến rũ.
Mới vừa rồi, Cao Long Văn trực tiếp đẩy bỏ hai tên Châu trưởng, hơn nữa thay bằng tâm phúc của mình, xem như triệt để nắm giữ nam bán cầu trong tay. Dịch Phong Mạch muốn ngăn cản, nhưng trước khi đi Cao Triết Cơ đã giao phần lớn quyền lực vào tay hắn, Dịch Phong Mạch cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Nhưng ngay lúc này, Ma Văn thông tin của Cao Long Văn bỗng nhiên rung lên, người gọi là một quân thân vệ mặt đầy máu.
- Chuẩn thần phụ đại nhân, Thần phụ bị tập kích, cần chi viện ngay lập tức, xin cho Hoắc...
Không đợi tướng quân thân vệ này nói xong, một thanh Minh cốt Ma Văn Đao cắm vào cổ quân thân vệ này, tiếp theo liên lạc bị cắt ngang.
Không nói quá, Cao Long Văn nhìn cảnh tượng này, bỗng sửng sốt, cứng ngắc ở trên bàn làm việc xa hoa.
Cao Long Văn tự nhiên nhận biết Minh cốt Ma Văn Đao, đó là vật đội quân tù nhân sử dụng, đội quân tù nhân xuất hiện, Tiêu Hoằng còn có thể ở xa hay sao?
Nhưng mà Cao Long Văn nằm mơ cũng không ngờ, Tiêu Hoằng cùng với đội quân tù nhân của hắn lại có thể quỷ thần không hay biết xuất hiện ở thành Phấn Tiến, hơn nữa đánh quân thân vệ thành như thế.
Cao Triết Cơ có nguy hiểm, đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Cao Long Văn.
Mà cùng nảy sinh với nó, là những lời mà Tiêu Hoằng nói vào tai hắn khi bắt lấy hắn lúc trước, những lời như ma quỷ lại vang vọng bên tai Cao Long Văn: Dựa vào tuổi thọ Đại Ngự Sư cấp năm của Cao Triết Cơ, ngươi còn phải làm Chuẩn thần phụ ít nhất 200 năm, nếu cha ngươi sơ ý, trở thành Ngự hồn, nói không chừng tuổi thọ của cha ngươi còn dài hơn cả ngươi nữa.
Những lời này không ngừng vang vọng bên tai Cao Long Văn, ánh mắt Cao Long Văn không ngừng thay đổi, ngọn lửa khao khát quyền lực đã bùng cháy hoàn toàn, giống như khi một tên trộm nhìn thấy cả đống kim tệ vàng rực ở trước mặt.
Trái tim Cao Long Văn không khỏi tăng tốc, sắc mặt dần đỏ lên!
Bây giờ Cao Long Văn cơ bản nắm giữ phần lớn quyền lực của Cao Triết Cơ, bản thân mình đang ở phía ưu thế tuyệt đối, Hoắc Nhiên ở tiền phương đang nắm giữ quân đội Sùng Cao Châu, mọi chuyện thoạt nhìn tuyệt đối có lợi cho Cao Long Văn.
Đây là một lần cơ hội, cơ hội vô cùng khó có!
Có một loạt suy nghĩ này, trái tim Cao Long Văn muốn nhảy khỏi ngực, trên trán còn toát chút mồ hôi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve chỗ ngồi sang trọng của Cao Triết Cơ, có lẽ nó sẽ vĩnh viễn thuộc về mình.
Ngọn lửa không ngừng thiêu đốt trong lòng, cánh tay Cao Long Văn run run, lấy ra Ma Văn thông tin, sau đó hạ lệnh:
- Hồng Tâm Châu, sư đoàn Thượng Dã, sư đoàn số 96, lập tức chuẩn bị sẵn sàng, gấp rút tiếp viện Thần phụ.
Cao Triết Cơ thầm nghĩ có phần không tin nổi, ở chỗ dao động năng lượng mạnh như thế, lại có thể mở ra khe nứt không gian, điều này quá khó tin.
Nếu ở trong này có khe nứt không gian, vậy thì tính cơ động của Tiêu Hoằng mạnh mẽ cỡ nào, khỏi cần nói.
Quan trọng hơn, có thể mở ra khe nứt không gian, đủ để chứng minh Tiêu Hoằng ít nhất đạt đến Đại Ngự Sư cấp ba, có được lực không gian, nhưng điều này làm sao được chứ? Không lâu trước, trong tình báo của Cao Triết Cơ, Tiêu Hoằng chỉ có trình độ Đại Ngự Sư cấp hai, thăng cấp như thế không khỏi khiến Cao Triết Cơ có cảm giác khủng bố!
Ngay lúc Cao Triết Cơ cảm thấy khiếp sợ, Tiêu Hoằng đã kéo cự kiếm mỏ neo vọt ra từ khe nứt không gian sau lưng Cao Triết Cơ. Không có chân chờ, không có nhân từ, càng không coi Cao Triết Cơ là một người cao vời vợi, vung cự kiếm mỏ neo chém vào gáy Cao Triết Cơ!
Tuy rằng Cao Triết Cơ từ nhỏ đến lớn đều giống như Cao Long Văn, được mọi người bảo vệ mà lớn lên, sau đó kế thừa nghiệp cha, rất ít khi ra tay. Dù là ra tay, cũng chỉ làm ra dáng trên tiền tuyến, bày ra một đống tạo hình phong phạm lãnh tụ, so với Tiêu Hoằng đao thật đạn thật, thừa chết thiếu sống, đó là điêu không thể so sánh, nhất là điều động Ngự lực, cùng với ý chí chiến đấu. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao Cao Triết Cơ cũng là Đại Ngự Sư cấp năm, hơn nữa mặc kệ Chiến Văn hay trang bị, đều là loại cao cấp.
Gần như dốc hết tiền tài của cả quốc gia mà đẩy hắn lên!
Chiến Văn so sánh với Cao Long Văn và Cao Long Đình, phải tốt hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.
Bởi vậy, trang bị như thế hoàn toàn có thể bù đắp lại chênh lệch thân thể và thể lực của Cao Triết Cơ.
Khóe mắt liếc Tiêu Hoằng hùng hổ chém giết tới từ sau lưng, lại nhìn chuỗi hạt năng lượng bay xung quanh người Cao Triết Cơ, quang văn trên những hạt năng lượng kia phát ra ánh sáng nhàn nhạt, đồng thời trên tay Cao Triết Cơ nháy mắt hình thành lá chắn năng lượng có chứa quang văn, che lên đầu.
Ầm!
Cự kiếm mỏ neo trong tay Tiêu Hoằng chém thật mạnh lên lá chắn năng lượng, tiếng nổ ầm trời vang lên, đinh tai nhức óc.
Hai thể năng lượng va chạm phát ra ánh sáng trở nên vặn vẹo, quấy động không gian xung quanh như sóng biển vỗ bờ.
Bãi đá bằng phẳng, nháy mắt bị lộn ngược bay lên, hóa thành vô số mảnh nhỏ, bắn ra như những viên đạn. Binh lính Cao Tương muốn xông lên bảo vệ Cao Triết Cơ, bị buộc khởi động Ma Văn phòng hộ tiến hành phòng thủ, bình dân Cao Tương tay không tấc sắt trực tiếp bị hòn đá chọc thủng đầu, thân thể.
Chỉ một đòn, bình dân Cao Tương trong phạm vi 50m xung quanh bãi đá bị san bằng, chỉ có binh lính Cao Tương ngụy trang thành bình dân thì nửa quỳ, chặn đợt công kích này, đồng thời cũng bại lộ ra.
Lúc này Cao Triết Cơ dù vẫn đứng tại chỗ, nhưng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Đúng vậy, tuy rằng rất ít chiến đấu, nhưng thân là Thần phụ cùng đại thống soái quân sự Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, Cao Triết Cơ vẫn biết rõ chênh lệch Ngự lực sẽ dẫn tới uy lực thay đổi.
Mà một đòn của Tiêu Hoằng chém xuống đầu hắn, Đại Ngự Sư cấp ba bình thường tuyệt đối không thể phát huy ra được.
Cao Triết Cơ cảm giác sâu sắc nhất, đó là cự kiểm mỏ neo không phải vật phàm, tràn đầy tàn bạo và lực giết chóc, mang tới cảm giác đè nén rất mạnh.
Cự kiếm mỏ neo kia giống như không cần phải súc lực, liền đạt đến cực hạn lực công kích Đại Ngự Sư cấp ba, hơn nữa dường như còn không phải thực lực chân thật của cự kiếm mỏ neo.
Đồng thời lá chắn quang văn mà Cao Triết Cơ đội lên đã xuất hiện mấy vết nứt, mặt đá dưới chân cũng vỡ vụn, nháy mắt Cao Triết Cơ cảm thấy 5 ngón tay run lên, cánh tay đau đớn.
Nhưng đây chỉ là bắt đầu tấn công của Tiêu Hoằng, Cao Triết Cơ miễn cưỡng ngăn cản được lần đầu, Tiêu Hoằng đã dốc sức, giơ cự kiếm mỏ neo lại chém xuống Cao Triết Cơ.
Lần này Cao Triết Cơ đã không dám đón đỡ, nhanh chóng khởi động cánh Ma Văn to lớn như thiên sứ, lắc mình một cái tránh né đòn đánh của Tiêu Hoằng.
Cự kiếm mỏ neo đánh hụt, nện mạnh xuống mặt đá, đá dài rộng 50m bị đánh tan tành trong khoảng khắc!
Hòn đá to nhỏ trộn lẫn dung nham do nhiệt độ cực cao sinh ra, bắn tung tóe khắp nơi, giống như một cái núi lửa nhỏ phun trào!
Nó hòa lẫn với tuyết trắng trở thành màu đỏ máu tương phản.
Hiển nhiên, lúc này Cao Triết Cơ muốn dễ dàng chiến thẳng Tiêu Hoằng, hay coi Tiêu Hoằng là Đại Ngự Sư bình thường, đó là điều không thể.
Đồng thời, ngay khi trốn thoát Tiêu Hoằng, hơn 1000 quân thân vệ đã lao tới từ những hướng khác, tách rời Cao Triết Cơ và Tiêu Hoằng.
- Thần phụ, ta che cho ngài, ngài mau rút lui đi!
Trong đó đội trường thân vệ nghiêm mặt nói với Cao Triết Cơ.
Cao Triết Cơ cũng không ngang bướng, thân phận của hắn cao quý cỡ nào, há có thể liều mạng với tên quê mùa Tiêu Hoằng kia? Theo Cao Triết Cơ thấy, điều đó giống như lấy xe hơi Ma Văn cao cấp đi đụng lộn với máy kéo Ma Văn.
Không nói một lời dặn dò nào, Cao Triết Cơ mở cánh Ma Văn, chạy như điên về phía bắc. Về phần hơn 1000 quân thân vệ, thì liều mạng lao về phía Tiêu Hoằng.
Thấy Cao Triết Cơ muốn chạy như thế, Tiêu Hoằng tự nhiên sẽ không bỏ qua, bằng không thì hắn đến đây làm gì?
Cánh tay trái chỉ về phía trước, khe nứt không gian dạng thủy tinh bay ở xung quanh xếp thành một hàng thẳng tắp theo hướng Cao Triết Cơ trốn đi. Liên tục bước qua mấy cái khe nứt không gian, Tiêu Hoằng đã đứng ở sau lưng 1000 quân thân vệ kia, thoải mái vứt bỏ bọn họ, mở Ma Dực đuổi giết Cao Triết Cơ!
Quân thân vệ nhìn thấy Tiêu Hoằng giống như quỷ mỵ, ánh mắt toát ra kinh ngạc, vừa định quay lại đuổi theo Tiêu Hoằng, lại phát hiện đội quân tù nhân ở các điểm đánh lén đã lao ra, bổ nhào vào 1000 quân thân vệ này.
Khoảng khắc, quảng trường trung tâm được tỉ mỉ xây dựng lên cao, nghiễm nhiên biến thành một mảnh giết chóc, thể năng lượng nổ tung, đủ loại gào thét của người Cao Tương không ngừng vang lên.
Binh lính Cao Tương không để ý đến bình dân Cao Tương, đội quân tù nhân lại càng không để ý, con dân của mình còn không thương, dựa vào người khác quan tâm, đúng là trò cười.
Ở xa xa, Tiêu Hoằng kéo cự kiếm mỏ neo khổng lồ đuổi sát nút Cao Triết Cơ, cự kiếm mỏ neo vung lên phát ra tiếng động truyền đi thật xa.
- Mau lên! Cầu viện thần điện Áo Cách Tư!
Lý Giai Việt mặt đầy vết thương dốc hết sức lớn tiếng ra lệnh.
Phập!
Khoảnh khắc Lý Giai Việt vừa hét lên, Minh cốt Ma Văn Đao trong tay Thiết Nam đã xuyên thấu ngực Lý Giai Việt. Kế đó, Lý Giai Việt ngừng mọi động tác, đứng yên trên mặt đất đầy máu, không nhúc nhích giống như pho tượng, sắc mặt âm trầm lo lắng đọng lại trên mặt.
Cùng lúc này, ở thần điện Áo Cách Tư, Cao Long Văn cũng không nghe cha mình diễn thuyết, thực tế đó là để lừa gạt bình dân Cao Tương, nghe hay không cũng không sao.
Lúc này, Cao Long Văn ngồi trên bàn làm việc của Cao Triết Cơ, trước mặt là mấy mỹ nữ múa hát, tươi cười quyến rũ.
Mới vừa rồi, Cao Long Văn trực tiếp đẩy bỏ hai tên Châu trưởng, hơn nữa thay bằng tâm phúc của mình, xem như triệt để nắm giữ nam bán cầu trong tay. Dịch Phong Mạch muốn ngăn cản, nhưng trước khi đi Cao Triết Cơ đã giao phần lớn quyền lực vào tay hắn, Dịch Phong Mạch cũng chỉ có thể đứng nhìn.
Nhưng ngay lúc này, Ma Văn thông tin của Cao Long Văn bỗng nhiên rung lên, người gọi là một quân thân vệ mặt đầy máu.
- Chuẩn thần phụ đại nhân, Thần phụ bị tập kích, cần chi viện ngay lập tức, xin cho Hoắc...
Không đợi tướng quân thân vệ này nói xong, một thanh Minh cốt Ma Văn Đao cắm vào cổ quân thân vệ này, tiếp theo liên lạc bị cắt ngang.
Không nói quá, Cao Long Văn nhìn cảnh tượng này, bỗng sửng sốt, cứng ngắc ở trên bàn làm việc xa hoa.
Cao Long Văn tự nhiên nhận biết Minh cốt Ma Văn Đao, đó là vật đội quân tù nhân sử dụng, đội quân tù nhân xuất hiện, Tiêu Hoằng còn có thể ở xa hay sao?
Nhưng mà Cao Long Văn nằm mơ cũng không ngờ, Tiêu Hoằng cùng với đội quân tù nhân của hắn lại có thể quỷ thần không hay biết xuất hiện ở thành Phấn Tiến, hơn nữa đánh quân thân vệ thành như thế.
Cao Triết Cơ có nguy hiểm, đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Cao Long Văn.
Mà cùng nảy sinh với nó, là những lời mà Tiêu Hoằng nói vào tai hắn khi bắt lấy hắn lúc trước, những lời như ma quỷ lại vang vọng bên tai Cao Long Văn: Dựa vào tuổi thọ Đại Ngự Sư cấp năm của Cao Triết Cơ, ngươi còn phải làm Chuẩn thần phụ ít nhất 200 năm, nếu cha ngươi sơ ý, trở thành Ngự hồn, nói không chừng tuổi thọ của cha ngươi còn dài hơn cả ngươi nữa.
Những lời này không ngừng vang vọng bên tai Cao Long Văn, ánh mắt Cao Long Văn không ngừng thay đổi, ngọn lửa khao khát quyền lực đã bùng cháy hoàn toàn, giống như khi một tên trộm nhìn thấy cả đống kim tệ vàng rực ở trước mặt.
Trái tim Cao Long Văn không khỏi tăng tốc, sắc mặt dần đỏ lên!
Bây giờ Cao Long Văn cơ bản nắm giữ phần lớn quyền lực của Cao Triết Cơ, bản thân mình đang ở phía ưu thế tuyệt đối, Hoắc Nhiên ở tiền phương đang nắm giữ quân đội Sùng Cao Châu, mọi chuyện thoạt nhìn tuyệt đối có lợi cho Cao Long Văn.
Đây là một lần cơ hội, cơ hội vô cùng khó có!
Có một loạt suy nghĩ này, trái tim Cao Long Văn muốn nhảy khỏi ngực, trên trán còn toát chút mồ hôi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve chỗ ngồi sang trọng của Cao Triết Cơ, có lẽ nó sẽ vĩnh viễn thuộc về mình.
Ngọn lửa không ngừng thiêu đốt trong lòng, cánh tay Cao Long Văn run run, lấy ra Ma Văn thông tin, sau đó hạ lệnh:
- Hồng Tâm Châu, sư đoàn Thượng Dã, sư đoàn số 96, lập tức chuẩn bị sẵn sàng, gấp rút tiếp viện Thần phụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.