Chương 899: Chênh lệch!
Đình Vũ
13/09/2017
- Tiểu đệ ta trước kia từng mở dược quán thẩm mỹ một đoạn thời gian, mấy thứ này đều là xuất phẩm thời đó!
Tiêu Hoằng đáp lại chi tiết.
- À! Thì ra là thế, xem ra Tiểu lão đệ thật đúng là bác học đa tài nha!
Mã Di đầy mặt hồng quang khen ngợi, nếu Tiêu Hoằng đưa lại đây mấy trăm vạn kim tệ hoặc dị bảo hiếm quý, Mã Di còn chưa chắc để ý, nhưng mấy thứ trước mắt này đúng là trực tiếp ăn sâu vào lòng Mã Di.
Là nữ nhân đều thích xinh đẹp, Mà Di cũng không ngoại lệ.
- À, đúng rồi! Mấy thứ này dùng làm gì?
Tính tò mò của Mã Di đã tăng lên, chỉ chỉ hộp gỗ, tiếp theo hỏi Tiêu Hoằng.
- Hai bình dung dịch này, trong đó một lọ là dung dịch tắm rửa, khi tẩu tẩu tắm rửa cho vào vài giọt, có thể giúp cho làn da của tẩu tẩu trở nên càng thêm mịn màng, còn cái Ma Văn này là Ma Văn hoạt hoá tế bào, có thể làm cho làn da của tẩu tẩu săn chắc, còn có thể điều tiết sự trao đổi chất mức độ ngang bằng trong cơ thể!
Tiêu Hoằng bày ra bộ dáng nhân viên đẩy mạnh tiêu thụ của Doanh nghiệp Đại Hoàng Mỹ trước kia, biểu tình thân thiết nhu hòa nói với Mã Di.
- Vậy!
Mã Di thần tình hiền lành, sau đó gật gật đầu, rồi lại có chút ngượng ngùng hỏi:
- Ma Văn hoạt hoá tế bào này có phải chỗ nào đều có thể sử dụng hay không?
- Đúng vậy! Sử dụng bất kỳ chỗ nào, đó liền có thể khôi phục trạng thái trẻ tuổi, trở nên trắng mịn trở lại!
Tiêu Hoằng cũng không có nghĩ sâu xa, phi thường khách sáo đáp lại.
- Tốt lắm, tốt lắm!
Vẻ hưng phấn trên mặt Mã Di càng thêm rõ rệt.
- Ngoài ra, ta thấy trong phòng tẩu tẩu, dường như cũng không có vật phẩm dạng trang sức gì, ta cũng tự mình làm một ít vật nhỏ cho tẩu tẩu!
Tiêu Hoằng nói xong, lại từ bên trong túi da lấy ra một cái Ma Văn, sau khi khởi động, chỉ thấy trong tay Tiêu Hoằng, trong nháy mắt hình thành một bó hoa từ hình ảnh tạo thành, trông rất sống động, kiều diễm ướt át.
Một màn như vậy không khỏi làm cho ánh mắt Mà Di không kìm được chớp chớp.
- Thật xinh đẹp!
Mã Di không kìm lòng được bật thốt ra như thế. Gần như đã hoàn toàn bị ý nghĩ tân kỳ của Tiêu Hoằng chinh phục, nhìn qua đâu còn chút nào vẻ chưa ngoa của lão thái bà, làm cho người ta có cảm giác, ngược lại như là một tiểu nha đầu mới nảy mầm tuổi thanh xuân, hảo cảm với Tiêu Hoằng càng ngày càng tăng cao lên.
- Dù có xinh đẹp, cũng không xinh đẹp bằng tẩu tẩu a!
Tiêu Hoằng kiên trì nói. Nói xong chỉ cảm thấy cả người mình nổi một lớp da gà, nhưng cũng không có cách nào, hết thảy đều là vì kế hoạch tàu ngầm.
Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng lại lấy ra Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên bản giản dị đặt lên trên bàn của Mã Di.
Nhìn thấy Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, trong ánh mắt Mã Di không kìm được hiện lên một chút vẻ động dung. Nhớ ngày xưa thứ này chỉ có Cáp Thụy Sâm mới có, hiện tại kỹ thuật này dường như rơi xuống trong tay Tiêu Hoằng, bất giác trên mặt Mã Di hiện lên một chút thân thiết nhu hòa đối với Tiêu Hoằng. Chuyện cũ êm đềm một lần nữa lóe lên trên mặt Mã Di.
- Tẩu tẩu cũng không cần phải khổ sở quá phận, hết thảy đều đã là quá khứ, con đường của ngài còn dài!
Tiêu Hoằng vô nhè nhẹ bả vai Mã Di, trầm giọng nói.
- Ôi... Ngươi nói xem, nếu Phất Lạc có khả năng có một nửa của ngươi, thật là tốt biết bao!
Mã Di mơ màng cảm thán nói.
- Phất lão ca thực ra cũng không tệ, rất có năng lực, hơn nữa cũng rất có khí khái nam nhân, ta rất kính ngưỡng hắn!
Tiêu Hoằng cười gượng hai tiếng nói.
- Đừng nhắc tới hắn với ta, nhắc tới hắn ta lại tức giận!
Mã Di liếc mắt nhìn Tiêu Hoằng một cái, bĩu môi nói:
- Buổi tối giống như dã thú, ban ngày giống như đầu gỗ, một chút tình cảm cũng không hiểu!
[ truyen cua tui . net 】 http://truye
ncuatui.net/ - Ha ha...
Tiêu Hoằng lại một lần nữa cười gượng mấy tiếng, xem lời này dường như tán gẫu.
Ngay sau đó, Tiêu Hoằng liền bắt đầu nói chuyện phiếm với Mã Di, đương nhiên cũng nhắc tới Hạ Lục Đế, Mã Di đối với cô gái này dường như cũng cảm thấy rất hứng thú. Lúc trước Phất Lạc cũng là giao đứa con của mình cho Nặc Lôi Tư, nên Hạ Lục Đế cũng rất có thể là hậu đại của Mã Di.
Cứ như vậy, hàn huyên qua lại gần một tiếng sau, Tiêu Hoằng mới bắt đầu từng chút từng chút tiến vào chủ đề:
- Nghe nói đặc sản của Phong Cốc Quận có một loại kêu là linh thú Năng Long, hơn nữa chỉ có tẩu tẩu mới có thể tinh luyện, không biết tẩu tẩu có thể giúp ta tinh luyện hai con hay không, ta có chuyện cần dùng gấp!
Mã Di đã bị Tiêu Hoằng chinh phục đến mơ màng, đối mặt với khẩn cầu của Tiêu Hoằng, có thể nói sảng khoái phi thường đáp ứng.
- Chuyện nhỏ! Hơn nữa hôm nay cũng coi như ngươi may mắn, đội săn bắt của Phong Cốc Quận vừa mới mang về ba con!
Mã Di nói xong, liền thông qua Ma Văn thông tin p cho nữ trợ thủ bên người mình:
- Hạnh nhi! Đi lấy lại đây toàn bộ ba con Năng Long mới vừa săn bắt!
Đại khái chỉ trôi qua mười mấy phút, một nữ nhân chừng hơn hai mươi tuổi liền thật cẩn thận đi đến, trong tay xách theo một cái bình thủy tinh thật to. Chỉ thấy bên trong bình là ba con sinh vật có hình dạng hơi giống như cá hố, trên đầu có hai sợi râu thật dài, cả vật thể đại bộ phận đều là từ năng lượng cấu thành, có màu lam nhạt hơi trong suốt, tuy rằng trong bình không có nước nhưng chúng vẫn có thể nhẹ nhàng bơi lội giữa bình.
Mà đây đúng là Năng Long, một loại sinh vật thể đặc thù.
Đợi cái bình thủy tinh có chứa Năng Long chậm rãi đặt ở bên cạnh Mã Di, lại nhìn bàn tay ngọc mảnh khảnh của Mã Di, từng chút từng chút mở ra nắp bình, động tác nhẹ nhàng dịu dàng.
Ngồi trên trường kỷ, thời điểm này Tiêu Hoằng đột nhiên cùng cảm nhận được trên thân thể Mà Di tản mát ra một loại khí tức đặc thù. Loại khí tức này làm cho người ta cảm thấy vô cùng nhu hòa. An tường và yên lặng, dường như toàn bộ ngăn cách hết thảy xao động ở môi trường xung quanh.
Sau một lát, lại nhìn một con Năng Long nhẹ nhàng bơi từ trong bình thủy tinh đi ra, dường như nhận được hướng dẫn nào đó, cứ như vậy lẳng lặng vờn quanh di chuyển theo bàn tay ngọc của Mã Di.
Bỗng chốc, ngay lúc Tiêu Hoằng đắm chìm trong sự an tường này, ánh mắt Tiêu Hoằng đột nhiên khẽ nhúc nhích, kìm lòng không được trở nên cảnh giác lên, hắn khẽ quay đầu nhìn lại, vẻ điềm tĩnh trên mặt Mã Di kia đột nhiên nổi lên sát khí, dường như bắt đầu trở nên hung ác mà vặn vẹo. Cùng lúc đó, lại nhìn tay trái của Mã Di đã bao phủ một màn hào quang Ngự lực màu xanh, đồng thời hình thành dạng móng vuốt.
Đồng thời, lại nhìn Năng Long vốn đang bơi lội an tường, đột nhiên bắt đầu giãy giụa vùng vây, nhưng bất kể nó làm thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay Mã Di.
Chỉ qua ngắn ngủn vài giây, bàn tay của Mã Di dường như có chứa hấp lực thật lớn, mạnh mẽ hút ra năng lượng trong thân thể Năng Long, cầu năng lượng trong lòng bàn tay, đang không ngừng trở thành lớn.
Cuối cùng đợi Năng Long chỉ còn lại có một cái xác mỏng manh, trong tay Mã Di cũng đã hình thành một trái cầu năng lượng màu lam bằng cỡ trái táo, cũng thật cẩn thận đặt trong một cái bình thủy tinh khác.
Cứ như vậy, qua mười phút, ba con Năng Long đều bị Mã Di tinh luyện xong, phân biệt đặt ở trong ba cái bình thủy tinh.
Đồng dạng, trên mặt Mã Di cũng lại lần nữa khôi phục như thường.
- Tốt lắm, được rồi! Cầm lấy đi có thể sử dụng được rồi!
Mã Di giọng điệu cũng khôi phục thân thiết nhu hòa, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nói với Tiêu Hoằng.
Đối với một màn vừa rồi, có thể nói trong lòng Tiêu Hoằng vẫn còn sợ hãi, tuyệt đối không nghĩ tới một đại mỹ nữ thanh thuần như thế, mà khi đàng đàng sát khí lại là một bộ dáng đáng sợ như vậy.
- Vậy đa tạ tẩu tẩu trợ giúp!
Tiêu Hoằng bày ra vẻ mặt tươi cười nói.
- Chút chuyện nhỏ! Về sau có gì cần giúp cứ việc nói!
Mã Di lại lần nữa cười cười nói.
Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có dừng lại lâu ở trong phòng Mã Di, cầm lấy ba cái bình thủy tinh đậy kín cho vào túi da, rồi vô cùng lễ phép cáo từ.
Đi ra thư phòng của Mã Di, Tiêu Hoằng rốt cục thở phào một hơi thật dài nhẹ nhõm, cuối cũng đã thu phục hết thảy! Nói thật ra, vừa rồi thật đúng là dọa cho Tiêu Hoằng hoảng sợ.
Rời trang viên, vừa đi lên trên đường rải cát, bỗng nhiên ngay lúc đó, Phất Lạc lén lút xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Hoằng, nhẹ giọng hỏi:
- Thế nào? Hết thảy tiến triển như thế nào?
- Hết thảy thuận lợi, tẩu tẩu tốt lắm!
Tiêu Hoằng nói giọng điệu bình thản.
- Không có làm khó dễ ngươi chứ?
Phất Lạc nheo mắt suy nghĩ rồi nói.
- Không có gì! Ta vừa mới tặng cho tẩu tẩu vài món vật nhỏ, tẩu tẩu liền vui vẻ, hết thảy đều giải quyết dễ dàng, rất sảng khoái. Hơn nữa hiện tại tâm tình của tẩu tẩu tốt lắm, Phất Lạc lão ca muốn trở về vấn an một chút hay không, chữa trị một chút mâu thuẫn giữa nhau?
Sóng vai đi với Phất Lạc tới hướng khe nứt không gian, đồng thời, Tiêu Hoằng đề nghị với Phất Lạc.
Nghe nói như thế, Phất Lạc bỗng nhiên dừng bước chân lại, ngẫm nghĩ rồi nhìn về hướng nhà của mình, dường như là đang do dự.
- Ừ! Ngươi nói có đạo lý!
Phất Lạc nói xong, nhìn thoáng qua Tiêu Hoằng, rồi trực tiếp xoay người, đi thẳng về hướng trang viên. Thủ vệ ngoài cửa nhìn thấy Phất Lạc, liền cúi người chào Phất Lạc.
Tiêu Hoằng đứng ở tại chỗ, nhìn thấy tình hình Phất Lạc đi vào thư phòng Mã Di, bình thản tươi cười. Lần này nói vậy có lẽ Phất Lạc cho dù không tạo niềm vui tìm về con gái, có Tiêu Hoằng mớm mồi, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
- Buổi tối hôm nay, hẳn là có thể biến thành dã thú rồi đây!
Tiêu Hoằng nhìn dáng vẻ an tường trong trang viên, thì thào lẩm bẩm nói, sau đó liền chuẩn bị xoay người rời đi!
- Cút ngay!
Gần như ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới xoay người, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng rít gào vang động của Mã Di, bởi vì dao động Ngự lực hỗn loạn, bởi vậy thanh âm có thể nói thêm vào vang dội, thậm chí có thể cảm nhận được mặt đất mơ hồ truyền đến chấn động.
Mà thanh âm như vậy không khỏi làm cho Tiêu Hoằng phát lạnh rùng mình một cái. Lần này xem như kiến thức được một mặt khác của Mã Di. Tiêu Hoằng quay đầu nhìn lại hướng trang viên kia, không kìm được lắc lắc đầu:
- Thật có lỗi! Lão đệ cũng không giúp được huynh!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền tăng tốc một cái, trực tiếp xuyên qua khe nứt không gian quay về tới Lý Hải Quận. Sau khi giao hai quả cầu năng lượng Năng Long cho Phất Minh Qua, Tiêu Hoằng lại quay về phòng, bắt đầu tĩnh tâm, dốc lòng lật xem bộ sách của Lạc Đan Luân lưu lại, tuy rằng là bản sao chép, nhưng nội dung giữ lại đều tương đối hoàn hảo.
Bên trong về kỹ thuật truyền thống của Lạc Đan Luân, cũng đều cái gì cần có là có.
Ở bên cạnh Tiêu Hoằng đặt một cái cầu năng lượng Năng Long còn lại, về phần chuyện tình của Phất Lạc, Tiêu Hoằng cũng không đi quản tới. Nói đúng ra, có muốn quản cũng không quản được.
- Hả?
Lật xem bộ sách, Tiêu Hoằng bỗng nhiên nhìn thấy bên trong quyển sách trên tay, trong đó có hạng mục một kỹ thuật truyền thống nhỏ, đó chính là cách sử dụng của đoàn năng lượng Năng Long.
Có thể dung nhập bên trong Chiến Văn. Giúp cường hóa tính ổn định của Chiến Văn.
Có phát hiện như vậy, Tiêu Hoằng liền ngồi thẳng lên, bắt đầu mở to mắt, lật xem quyển sách trên tay, nghiên đọc từng chữ từng chữ một. Loại kỹ thuật này dường như có thể ứng dụng vào bên trong Toàn Oa Chiến Văn của Tiêu Hoằng, hơn nữa trong tay Tiêu Hoằng vừa lúc có một cái đoàn năng lượng Năng Long như vậy
Tiêu Hoằng đáp lại chi tiết.
- À! Thì ra là thế, xem ra Tiểu lão đệ thật đúng là bác học đa tài nha!
Mã Di đầy mặt hồng quang khen ngợi, nếu Tiêu Hoằng đưa lại đây mấy trăm vạn kim tệ hoặc dị bảo hiếm quý, Mã Di còn chưa chắc để ý, nhưng mấy thứ trước mắt này đúng là trực tiếp ăn sâu vào lòng Mã Di.
Là nữ nhân đều thích xinh đẹp, Mà Di cũng không ngoại lệ.
- À, đúng rồi! Mấy thứ này dùng làm gì?
Tính tò mò của Mã Di đã tăng lên, chỉ chỉ hộp gỗ, tiếp theo hỏi Tiêu Hoằng.
- Hai bình dung dịch này, trong đó một lọ là dung dịch tắm rửa, khi tẩu tẩu tắm rửa cho vào vài giọt, có thể giúp cho làn da của tẩu tẩu trở nên càng thêm mịn màng, còn cái Ma Văn này là Ma Văn hoạt hoá tế bào, có thể làm cho làn da của tẩu tẩu săn chắc, còn có thể điều tiết sự trao đổi chất mức độ ngang bằng trong cơ thể!
Tiêu Hoằng bày ra bộ dáng nhân viên đẩy mạnh tiêu thụ của Doanh nghiệp Đại Hoàng Mỹ trước kia, biểu tình thân thiết nhu hòa nói với Mã Di.
- Vậy!
Mã Di thần tình hiền lành, sau đó gật gật đầu, rồi lại có chút ngượng ngùng hỏi:
- Ma Văn hoạt hoá tế bào này có phải chỗ nào đều có thể sử dụng hay không?
- Đúng vậy! Sử dụng bất kỳ chỗ nào, đó liền có thể khôi phục trạng thái trẻ tuổi, trở nên trắng mịn trở lại!
Tiêu Hoằng cũng không có nghĩ sâu xa, phi thường khách sáo đáp lại.
- Tốt lắm, tốt lắm!
Vẻ hưng phấn trên mặt Mã Di càng thêm rõ rệt.
- Ngoài ra, ta thấy trong phòng tẩu tẩu, dường như cũng không có vật phẩm dạng trang sức gì, ta cũng tự mình làm một ít vật nhỏ cho tẩu tẩu!
Tiêu Hoằng nói xong, lại từ bên trong túi da lấy ra một cái Ma Văn, sau khi khởi động, chỉ thấy trong tay Tiêu Hoằng, trong nháy mắt hình thành một bó hoa từ hình ảnh tạo thành, trông rất sống động, kiều diễm ướt át.
Một màn như vậy không khỏi làm cho ánh mắt Mà Di không kìm được chớp chớp.
- Thật xinh đẹp!
Mã Di không kìm lòng được bật thốt ra như thế. Gần như đã hoàn toàn bị ý nghĩ tân kỳ của Tiêu Hoằng chinh phục, nhìn qua đâu còn chút nào vẻ chưa ngoa của lão thái bà, làm cho người ta có cảm giác, ngược lại như là một tiểu nha đầu mới nảy mầm tuổi thanh xuân, hảo cảm với Tiêu Hoằng càng ngày càng tăng cao lên.
- Dù có xinh đẹp, cũng không xinh đẹp bằng tẩu tẩu a!
Tiêu Hoằng kiên trì nói. Nói xong chỉ cảm thấy cả người mình nổi một lớp da gà, nhưng cũng không có cách nào, hết thảy đều là vì kế hoạch tàu ngầm.
Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng lại lấy ra Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên bản giản dị đặt lên trên bàn của Mã Di.
Nhìn thấy Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, trong ánh mắt Mã Di không kìm được hiện lên một chút vẻ động dung. Nhớ ngày xưa thứ này chỉ có Cáp Thụy Sâm mới có, hiện tại kỹ thuật này dường như rơi xuống trong tay Tiêu Hoằng, bất giác trên mặt Mã Di hiện lên một chút thân thiết nhu hòa đối với Tiêu Hoằng. Chuyện cũ êm đềm một lần nữa lóe lên trên mặt Mã Di.
- Tẩu tẩu cũng không cần phải khổ sở quá phận, hết thảy đều đã là quá khứ, con đường của ngài còn dài!
Tiêu Hoằng vô nhè nhẹ bả vai Mã Di, trầm giọng nói.
- Ôi... Ngươi nói xem, nếu Phất Lạc có khả năng có một nửa của ngươi, thật là tốt biết bao!
Mã Di mơ màng cảm thán nói.
- Phất lão ca thực ra cũng không tệ, rất có năng lực, hơn nữa cũng rất có khí khái nam nhân, ta rất kính ngưỡng hắn!
Tiêu Hoằng cười gượng hai tiếng nói.
- Đừng nhắc tới hắn với ta, nhắc tới hắn ta lại tức giận!
Mã Di liếc mắt nhìn Tiêu Hoằng một cái, bĩu môi nói:
- Buổi tối giống như dã thú, ban ngày giống như đầu gỗ, một chút tình cảm cũng không hiểu!
[ truyen cua tui . net 】 http://truye
ncuatui.net/ - Ha ha...
Tiêu Hoằng lại một lần nữa cười gượng mấy tiếng, xem lời này dường như tán gẫu.
Ngay sau đó, Tiêu Hoằng liền bắt đầu nói chuyện phiếm với Mã Di, đương nhiên cũng nhắc tới Hạ Lục Đế, Mã Di đối với cô gái này dường như cũng cảm thấy rất hứng thú. Lúc trước Phất Lạc cũng là giao đứa con của mình cho Nặc Lôi Tư, nên Hạ Lục Đế cũng rất có thể là hậu đại của Mã Di.
Cứ như vậy, hàn huyên qua lại gần một tiếng sau, Tiêu Hoằng mới bắt đầu từng chút từng chút tiến vào chủ đề:
- Nghe nói đặc sản của Phong Cốc Quận có một loại kêu là linh thú Năng Long, hơn nữa chỉ có tẩu tẩu mới có thể tinh luyện, không biết tẩu tẩu có thể giúp ta tinh luyện hai con hay không, ta có chuyện cần dùng gấp!
Mã Di đã bị Tiêu Hoằng chinh phục đến mơ màng, đối mặt với khẩn cầu của Tiêu Hoằng, có thể nói sảng khoái phi thường đáp ứng.
- Chuyện nhỏ! Hơn nữa hôm nay cũng coi như ngươi may mắn, đội săn bắt của Phong Cốc Quận vừa mới mang về ba con!
Mã Di nói xong, liền thông qua Ma Văn thông tin p cho nữ trợ thủ bên người mình:
- Hạnh nhi! Đi lấy lại đây toàn bộ ba con Năng Long mới vừa săn bắt!
Đại khái chỉ trôi qua mười mấy phút, một nữ nhân chừng hơn hai mươi tuổi liền thật cẩn thận đi đến, trong tay xách theo một cái bình thủy tinh thật to. Chỉ thấy bên trong bình là ba con sinh vật có hình dạng hơi giống như cá hố, trên đầu có hai sợi râu thật dài, cả vật thể đại bộ phận đều là từ năng lượng cấu thành, có màu lam nhạt hơi trong suốt, tuy rằng trong bình không có nước nhưng chúng vẫn có thể nhẹ nhàng bơi lội giữa bình.
Mà đây đúng là Năng Long, một loại sinh vật thể đặc thù.
Đợi cái bình thủy tinh có chứa Năng Long chậm rãi đặt ở bên cạnh Mã Di, lại nhìn bàn tay ngọc mảnh khảnh của Mã Di, từng chút từng chút mở ra nắp bình, động tác nhẹ nhàng dịu dàng.
Ngồi trên trường kỷ, thời điểm này Tiêu Hoằng đột nhiên cùng cảm nhận được trên thân thể Mà Di tản mát ra một loại khí tức đặc thù. Loại khí tức này làm cho người ta cảm thấy vô cùng nhu hòa. An tường và yên lặng, dường như toàn bộ ngăn cách hết thảy xao động ở môi trường xung quanh.
Sau một lát, lại nhìn một con Năng Long nhẹ nhàng bơi từ trong bình thủy tinh đi ra, dường như nhận được hướng dẫn nào đó, cứ như vậy lẳng lặng vờn quanh di chuyển theo bàn tay ngọc của Mã Di.
Bỗng chốc, ngay lúc Tiêu Hoằng đắm chìm trong sự an tường này, ánh mắt Tiêu Hoằng đột nhiên khẽ nhúc nhích, kìm lòng không được trở nên cảnh giác lên, hắn khẽ quay đầu nhìn lại, vẻ điềm tĩnh trên mặt Mã Di kia đột nhiên nổi lên sát khí, dường như bắt đầu trở nên hung ác mà vặn vẹo. Cùng lúc đó, lại nhìn tay trái của Mã Di đã bao phủ một màn hào quang Ngự lực màu xanh, đồng thời hình thành dạng móng vuốt.
Đồng thời, lại nhìn Năng Long vốn đang bơi lội an tường, đột nhiên bắt đầu giãy giụa vùng vây, nhưng bất kể nó làm thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay Mã Di.
Chỉ qua ngắn ngủn vài giây, bàn tay của Mã Di dường như có chứa hấp lực thật lớn, mạnh mẽ hút ra năng lượng trong thân thể Năng Long, cầu năng lượng trong lòng bàn tay, đang không ngừng trở thành lớn.
Cuối cùng đợi Năng Long chỉ còn lại có một cái xác mỏng manh, trong tay Mã Di cũng đã hình thành một trái cầu năng lượng màu lam bằng cỡ trái táo, cũng thật cẩn thận đặt trong một cái bình thủy tinh khác.
Cứ như vậy, qua mười phút, ba con Năng Long đều bị Mã Di tinh luyện xong, phân biệt đặt ở trong ba cái bình thủy tinh.
Đồng dạng, trên mặt Mã Di cũng lại lần nữa khôi phục như thường.
- Tốt lắm, được rồi! Cầm lấy đi có thể sử dụng được rồi!
Mã Di giọng điệu cũng khôi phục thân thiết nhu hòa, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nói với Tiêu Hoằng.
Đối với một màn vừa rồi, có thể nói trong lòng Tiêu Hoằng vẫn còn sợ hãi, tuyệt đối không nghĩ tới một đại mỹ nữ thanh thuần như thế, mà khi đàng đàng sát khí lại là một bộ dáng đáng sợ như vậy.
- Vậy đa tạ tẩu tẩu trợ giúp!
Tiêu Hoằng bày ra vẻ mặt tươi cười nói.
- Chút chuyện nhỏ! Về sau có gì cần giúp cứ việc nói!
Mã Di lại lần nữa cười cười nói.
Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có dừng lại lâu ở trong phòng Mã Di, cầm lấy ba cái bình thủy tinh đậy kín cho vào túi da, rồi vô cùng lễ phép cáo từ.
Đi ra thư phòng của Mã Di, Tiêu Hoằng rốt cục thở phào một hơi thật dài nhẹ nhõm, cuối cũng đã thu phục hết thảy! Nói thật ra, vừa rồi thật đúng là dọa cho Tiêu Hoằng hoảng sợ.
Rời trang viên, vừa đi lên trên đường rải cát, bỗng nhiên ngay lúc đó, Phất Lạc lén lút xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Hoằng, nhẹ giọng hỏi:
- Thế nào? Hết thảy tiến triển như thế nào?
- Hết thảy thuận lợi, tẩu tẩu tốt lắm!
Tiêu Hoằng nói giọng điệu bình thản.
- Không có làm khó dễ ngươi chứ?
Phất Lạc nheo mắt suy nghĩ rồi nói.
- Không có gì! Ta vừa mới tặng cho tẩu tẩu vài món vật nhỏ, tẩu tẩu liền vui vẻ, hết thảy đều giải quyết dễ dàng, rất sảng khoái. Hơn nữa hiện tại tâm tình của tẩu tẩu tốt lắm, Phất Lạc lão ca muốn trở về vấn an một chút hay không, chữa trị một chút mâu thuẫn giữa nhau?
Sóng vai đi với Phất Lạc tới hướng khe nứt không gian, đồng thời, Tiêu Hoằng đề nghị với Phất Lạc.
Nghe nói như thế, Phất Lạc bỗng nhiên dừng bước chân lại, ngẫm nghĩ rồi nhìn về hướng nhà của mình, dường như là đang do dự.
- Ừ! Ngươi nói có đạo lý!
Phất Lạc nói xong, nhìn thoáng qua Tiêu Hoằng, rồi trực tiếp xoay người, đi thẳng về hướng trang viên. Thủ vệ ngoài cửa nhìn thấy Phất Lạc, liền cúi người chào Phất Lạc.
Tiêu Hoằng đứng ở tại chỗ, nhìn thấy tình hình Phất Lạc đi vào thư phòng Mã Di, bình thản tươi cười. Lần này nói vậy có lẽ Phất Lạc cho dù không tạo niềm vui tìm về con gái, có Tiêu Hoằng mớm mồi, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
- Buổi tối hôm nay, hẳn là có thể biến thành dã thú rồi đây!
Tiêu Hoằng nhìn dáng vẻ an tường trong trang viên, thì thào lẩm bẩm nói, sau đó liền chuẩn bị xoay người rời đi!
- Cút ngay!
Gần như ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới xoay người, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng rít gào vang động của Mã Di, bởi vì dao động Ngự lực hỗn loạn, bởi vậy thanh âm có thể nói thêm vào vang dội, thậm chí có thể cảm nhận được mặt đất mơ hồ truyền đến chấn động.
Mà thanh âm như vậy không khỏi làm cho Tiêu Hoằng phát lạnh rùng mình một cái. Lần này xem như kiến thức được một mặt khác của Mã Di. Tiêu Hoằng quay đầu nhìn lại hướng trang viên kia, không kìm được lắc lắc đầu:
- Thật có lỗi! Lão đệ cũng không giúp được huynh!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền tăng tốc một cái, trực tiếp xuyên qua khe nứt không gian quay về tới Lý Hải Quận. Sau khi giao hai quả cầu năng lượng Năng Long cho Phất Minh Qua, Tiêu Hoằng lại quay về phòng, bắt đầu tĩnh tâm, dốc lòng lật xem bộ sách của Lạc Đan Luân lưu lại, tuy rằng là bản sao chép, nhưng nội dung giữ lại đều tương đối hoàn hảo.
Bên trong về kỹ thuật truyền thống của Lạc Đan Luân, cũng đều cái gì cần có là có.
Ở bên cạnh Tiêu Hoằng đặt một cái cầu năng lượng Năng Long còn lại, về phần chuyện tình của Phất Lạc, Tiêu Hoằng cũng không đi quản tới. Nói đúng ra, có muốn quản cũng không quản được.
- Hả?
Lật xem bộ sách, Tiêu Hoằng bỗng nhiên nhìn thấy bên trong quyển sách trên tay, trong đó có hạng mục một kỹ thuật truyền thống nhỏ, đó chính là cách sử dụng của đoàn năng lượng Năng Long.
Có thể dung nhập bên trong Chiến Văn. Giúp cường hóa tính ổn định của Chiến Văn.
Có phát hiện như vậy, Tiêu Hoằng liền ngồi thẳng lên, bắt đầu mở to mắt, lật xem quyển sách trên tay, nghiên đọc từng chữ từng chữ một. Loại kỹ thuật này dường như có thể ứng dụng vào bên trong Toàn Oa Chiến Văn của Tiêu Hoằng, hơn nữa trong tay Tiêu Hoằng vừa lúc có một cái đoàn năng lượng Năng Long như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.