Ma Ngân

Chương 1050: Chống cự ngay mặt

Đình Vũ

15/09/2017

Cùng lúc đó. Ở bên trong Liệu Nguyên Hào. Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam đang tích cực bố phòng, gần như toàn bộ lực chú ý đều tập trung về mặt phòng ngừa Thiên Tế Tinh tiến hành oanh kích phi đạn.

Hiện tại bọn hắn đối mặt với Tiêu Hoằng, đối mặt với Thiên Tế Tinh, đã lựa chọn cầu thối lui an toàn, không hề vọng tưởng lập tức đánh hạ Thiên Tế Tịnh, chi hy vọng có thể khống chế được Thiên Tế Tinh khuếch trương đối ngoại, ổn định được thế cục trước mắt.

Nhưng mà, ngay lúc Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam đang tính toán như thế, quan báo động phụ trách mặt đất bỗng nhiên quay đầu, báo cáo với Thân Trọng Ngạn:

- Chủ soái, có tình huống!

- Lại là phi đạn oanh kích sao?

Thân Trọng Ngạn sắc mặt tiều tụy, giọng điệu thâm trầm hỏi.

- Không! Lần này không phải, một hạm đội Ma Văn vận binh, đang xuyên qua với phương thức tầng trời thấp, dự tính vận binh nhân số là một vạn!

Quan báo động đáp lại, sau đó truyền lại hình ảnh lên trên màn hình chính.

Chỉ thấy một hạm đội Ma Văn vận binh chở một vạn người đang bay nhanh về hướng nơi trú đóng quân sự thứ 9, bay thẳng đến, ven đường không hề dừng lại.

Nhìn thấy hình ảnh như vậy, sắc mặt Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam không kìm được chính là vừa động, không phải Ma Văn phi đạn, mà là Ma Văn vận binh hạm? Đây là muốn làm gì? Hơn nữa phỏng chừng sơ lược một chút, một hạm đội vận binh hạm như vậy có khả năng chở nhân số cũng chỉ là một vạn quân mà thôi.

Lần này, Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam lại một lần nữa không hiểu, nơi trú đóng quân sự thứ 9 có được binh sĩ lớn tới 10 vạn quân, mà xuất động vận binh hạm rõ ràng là muốn đến một lần ngay mặt chống cự với lục quân mặt đất của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Nhưng Lạc Đan Luân chỉ cấp tốc xuất động một vạn quân, cứ thế chống cự lại 10 vạn binh sĩ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc? Điều này có chút nói giỡn hay sao?

Cho dù quân đội Thượng Bang liên tiếp bị nhục, nhưng quân đội mặt đất của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc vốn tự cho là hào kiệt, cũng không phải là đất bùn dễ nhào nặn.

- Nghĩ rằng chỉ xuất động một sư đoàn, đã muốn chống cự cùng mười sư đoàn của chúng ta ư? Có phải có chút quá coi thường quân đội Thượng Bang hay không?

Biện Húc Nam nhìn hình ảnh bên trong màn hình, lên tiếng hỏi.

- Theo ta thấy, là Thiên Tế Tinh sau mấy đợt đại thắng, lòng tự tin của Tiêu Hoằng bạo bành gây nên, nghĩ là quân đội Thượng Bang yếu đuối tới cực điểm đây!

Sắc mặt Thân Trọng Ngạn trở nên lạnh như băng. Mấy ngày qua nghẹn uất, đã từng chút từng chút bốc cháy lên, biến thành phẫn nộ.

- Dùng một vạn quân đã muốn đánh bừa với 10 vạn quân chúng ta. Vậy thử một lần đi, truyền lệnh xuống: 10 vạn binh sĩ nơi trú đóng thứ 9, tức khắc chuẩn bị chiến đấu, là thời điểm cho Thiên Tế Tinh nhìn xem thực lực chân chính của quân đội Thượng Bang!

Biện Húc Nam mệnh lệnh cho quan phát ra tin tức.

Sau một lát, binh sĩ Thượng Bang mấy ngày qua giống như chim sợ cành cong liền tiếp nhận mệnh lệnh của Biện Húc Nam, đồng thời bọn họ cũng đã biết được tin tức về vận binh hạm của Thiên Tế Tinh, vốn vẻ hoảng sợ trên mặt đã lại lần nữa hiện lên sát ý.



Bản thân bọn họ chính là quân nhân, trong lòng ít nhiều cũng có một chút sắt máu, mấy ngày qua liên tục kinh sợ, trong lòng nói không có oán khí đó là không có khả năng.

Biết được một vạn tên binh sĩ Lạc Đan Luân sắp đột kích, những binh sĩ Thượng Bang này, trong ánh mắt đã bắn ra từng ý tàn nhẫn, đồng thời bằng tốc độ nhanh nhất, khởi động Chiến Văn, xuyên qua doanh trại giản dị tụ tập ở phía bắc nơi trú đóng. Đồng thời Ma Văn xe tăng trên mặt đất, đã chuẩn bị nâng cao Ma Văn pháo phòng không, chuẩn bị tiến hành ngăn chặn vận binh hạm trên không trung, hoặc là hỏa lực siêu cường tiến hành chặn lại binh sĩ trên không trung nhảy xuống.

Về phần binh sĩ Thượng Bang ở phụ cận Ma Văn xe tăng, đã bắt đầu xoa xoa tay.

Quan tổng chỉ huy nơi trú đóng quân sự thứ 9 chính là trung tướng Nặc Y, thoạt nhìn đại khái chỉ có hơn bốn mươi tuổi, đang ở trong một chiếc Ma Văn vận binh hạm xa hoa, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình trước mặt. Ở trong mắt hắn xem ra, cơ hội quân đội Thượng Bang xoay chuyển tình thế tới rồi. Hắn thật không tin, trong mấy chiếc vận binh hạm như vậy lại có chứa mấy chục vạn người.

Đại khái thời gian trôi qua một phút đồng hồ, phía chân trời phương bắc nơi trú đóng thứ 9, hạm đội vận binh của Lạc Đan Luân đã chậm rãi xuất hiện, cách nơi trú đóng quân sự không tới 10 cây số, so với trước đó cũng không có khí thế sát khí cuồn cuộn gì.

- Binh sĩ nơi trú đóng thứ 9, làm tốt chuẩn bị chiến đấu, quân đội Thượng Bang vĩ đại phải lấy lại sỉ diện ở trong này!

Nặc Y thông qua Ma Văn thông tin phát ra mệnh lệnh, hai mắt đã bắt đầu trở nên màu đỏ. Mấy ngày qua, hắn đã căm hận người Lạc Đan Luân thấu xương.

Nhận được mệnh lệnh của Nặc Y, tất cả binh sĩ Thượng Bang cũng toàn bộ tăng lên tinh thần, chuẩn bị triển khai một lần so tay nghề oanh oanh liệt liệt với quân đội Lạc Đan Luân ở nơi này!

Nhưng mà, ngay lúc Ma Văn xe tăng, binh sĩ Thượng Bang đã hoàn toàn chuẩn bị xong, lại nhìn về phía chân trời, cửa khoang thuyền của từng chiếc Ma Văn vận binh hạm đều đồng loạt mở ra, tiếp theo binh sĩ Dã Cẩu mặc một thân Liệt Qua Chiến Giáp, không có mang theo Ma Văn giảm xóc hàng không, trực tiếp từ trong Ma Văn vận binh hạm nhảy vọt ra ngoài, cấp tốc rơi xuống hướng mặt đất!

Hoàn toàn khác với binh sĩ nhảy dù bình thường, bọn họ nhảy xuống với độ cao cách mặt đất tới cả ngàn thước.

Đối mặt với hình ảnh như thế, vốn binh sĩ Thượng Bang làm tốt hết thảy chuẩn bị, không kìm được chính là hơi sửng sốt, không mang theo bất kỳ Ma Văn giảm xóc nào, mà dám trực tiếp nhảy ra từ cách mặt đất cả ngàn thước, đây là muốn làm gì? Tự sát hay sao?

Chỉ có điều, ngay lúc binh cho là như thế, tất cả binh sĩ

Thượng Bang sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, tiếp theo dưới ánh nắng chiều mờ nhạt, binh sĩ Thượng Bang có thể nhìn thấy rõ ràng: Lần này trang bị của binh sĩ Lạc Đan Luân hoàn toàn khác biệt với trước kia, dường như đã không còn là Ma Văn áo giáp bình thường, mà là từng bộ cơ giới Ma Văn chiến giáp thợ khéo, vô cùng hoàn mỹ!

Ở dưới ánh nắng chiều mờ nhạt, không có mảy may phản xạ phản quang, cả bộ chiến giáp lại hoàn toàn kín mít, làm cho người ta có cảm giác trực quan nhất chính là giống như từng chiếc từng chiếc người máy, chẳng những không thấy rõ khuôn mặt địch nhân, thậm chí là không biết mức độ cường tráng của thân thể.

Chiến giáp như thế có thể nói, chưa từng nhìn thấy qua trên chiến trường chính quy ở Thái Qua Vũ Trụ.

- Này... Này rốt cuộc là cái gì vậy?

Binh sĩ Thượng Bang thì thào tự nói, gần như lập tức liền phát mộng, trong ánh mắt lại tràn ngập vô tận mờ mịt.

Nguyên vốn bộ dáng hùng hổ trực tiếp bị phải nhạt mất, lại biến thành chính là từng trận khó tin.

Nặc Y ở trong bộ chỉ huy, thông qua màn hình xem thấy càng rõ ràng hơn so với binh sĩ Thượng Bang. Bên trong Ma Văn vận binh hạm nhảy ra rốt cuộc là cái gì vậy, từng chiếc từng chiếc cơ giới Ma Văn chiến giáp vô cùng hoàn mỹ, mỗi một đốt ngón tay, mỗi một chỗ thiết bị, đều có chứa tổ Ma Văn cơ giới phức tạp. So với trang bị của binh sĩ bình thường, căn bản là không thể so sánh nổi, làm cho người ta có một loại cảm giác đây là kỹ thuật khoa học tương lai, tràn ngập ý vị vượt mức quy định.

Thậm chí quân đội Thượng Bang luôn luôn tự hào về lục quân, đối mặt với Liệt Qua Chiến Giáp của Lạc Đan Luân so ra còn kém xa.



- Không... Điều đó không có khả năng!

Nặc Y không kìm được bật thốt ra như thế, trong ánh mắt đã bắt đầu tràn ngập khó tin. Thậm chí Nặc Y là tướng quân so với binh sĩ càng thấu triệt hơn, đối mặt với Liệt Qua Chiến Giáp, thật sự không tin tưởng Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc có thể phỏng chế ra được, mà điều này sẽ tỏ rõ thứ gì?

Đó chính là, ở trên lĩnh vực khoa học kỹ thuật Thiên Tế Tinh đã có xu hướng vượt hơn xa Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Được xưng là đất rộng người đông, tài nguyên phong phú, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đối mặt với Thiên Tế Tinh nho nhỏ, chẳng những quân đội thất bại, lĩnh vực kỹ thuật khoa học quân sự, dường như đã bị Thiên Tế Tinh gắng sức đuổi theo, rốt cục vượt qua, điều này rất khó tin.

Tiêu Hoằng ở trong phòng chỉ huy trung tâm, nhìn từng chiếc từng chiếc Liệt Qua Chiến Giáp mới tinh, từ trong vận binh hạm nhảy ra, rồi động cơ Ma Văn nâng lên sau lưng rất nhanh khởi động... Cả người hắn như trước bình thản như lúc ban đầu.

- Nhớ kỹ, lần này công kích chỉ là thí nghiệm, các đơn vị phải cam đoan dưới tình huống bản thân an toàn, có thể tùy ý nổ súng!

Tiêu Hoằng thông qua Ma Văn thông tin phát ra mệnh lệnh.

“Ầm, ầm, ầm...”

Gần như ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới phát ra mệnh lệnh, binh sĩ Dã Cẩu mặc một thân Liệt Qua Chiến Giáp, đều nện trên mặt đất, bốc lên từng đợt bụi đất, tiếp theo liền chậm rãi đứng lên giống như một rừng sắt thép.

Mặc Liệt Qua Chiến Giáp toàn bộ kín mít, binh sĩ Dã Cẩu quét mắt nhìn một cái hàng ngũ Thượng Bang ở phía trước, đáp án bên trong tâm phiên Ma Văn, cũng trước tiên liền vô cùng chuẩn xác tính toán ra nhân số, bố cục chiến đấu, thậm chí còn có đánh giá hỏa lực các thứ, có thể nói vô cùng thực dụng.

Cách sư đoàn Dã Cẩu không tới một cây số, binh sĩ Thượng Bang nhìn binh sĩ Dã Cẩu đứng ở trên một chỗ mặt đất vàng, cùng với Liệt Qua Chiến Giáp siêu hiện thực kia, kìm lòng không được nuốt một ngụm nước miếng, còn không có chiến đấu đã cảm thấy sau lưng lạnh buốt, chỉ từ vẻ ngoài của áo giáp Liệt Qua đã tạo thành áp lực thật lớn trong lòng binh sĩ Thượng Bang.

Đối với Liệt Qua Chiến Giáp lại hoàn toàn không biết gì cả.

Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam ở bên trong Liệu Nguyên Hào, thông qua màn hình tự nhiên có thể nhìn thấy rõ ràng hình ảnh từng chiếc từng chiếc Liệt Qua Chiến Giáp đứng sừng sững trên bình nguyên, hai người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Đó là cái gì vậy?

Đây là mối nghi hoặc chung của Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam. Loại bọc thép chiến đấu này bọn họ chưa từng nghe, chưa từng thấy. Thậm chí giờ khắc này, Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam cũng không biết, bên trong chiến giáp kia rốt cuộc là cơ giới khống chế, hay là bên trong chứa binh sĩ Lạc Đan Luân.

Càng làm cho Biện Húc Nam cảm nhận cả người lạnh buốt là, giả thiết những chiến giáp này trước mắt không phải bài trí, như vậy cũng có ý nghĩa chủng tộc Lạc Đan Luân phong bế ngàn năm, kỹ thuật khoa học của họ đã bắt đầu quật khởi, rất cố gắng sức đuổi theo, thậm chí rốt cục có xu thế vượt qua cả Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, điều này thật đáng sợ.

- Tạm thời không cần bối rối, chúng ta có được 500 chiếc Ma Văn xe tăng, cùng với 10 vạn quân đội, cho dù chiến giáp của người Lạc Đan Luận có thể dẫn tới hiệu quả, cũng không hề có phần thắng! Ổn định, chuẩn bị xuất động công kích, triển lãm cho bọn họ một chút sự lợi hại của lục quân Thượng Bang, đây chính là một lần cơ hội khó được của các ngươi!

Biện Húc Nam thông qua Ma Văn thông tin hạ đạt mệnh lệnh.

Tuy nhiên gần như ngay lúc Biện Hức Nam vừa mới phát ra mệnh lệnh, không đợi binh sĩ Thượng Bang động thủ trước, chỉ thấy sư đoàn Dã Cẩu phân tán trên bình nguyên, động cơ Ma Văn sau lưng lại lần nữa lóng lánh ra lam quang mờ nhạt, tiếp theo giống như những mũi tên rời cung, hóa thành vô số đạo tàn ảnh, không tiếng động vọt tới hướng nơi trú đóng quân sự thứ 9.

Chỉ là tốc độ thuần túy, binh sĩ Dã Cẩu so với trước kia đã tăng thêm 50%, tốc độ như vậy gần như đã có thể đánh đồng với Lưu Văn của Ngự Sư khởi động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook