Chương 841: Đại chiến sắp tới
Đình Vũ
11/09/2017
- Bái kiến Cao Long Văn đại nhân, cảm tạ ngài tự mình đường xa đến đây, thể nghiệm và quan sát cuộc sống dân chúng của Tự Cường Châu, đây là vạn hạnh của muôn dân, là may mắn cho người Cao Tương!
Hàn Sinh dùng lời nói vô cùng cung kính nói với Cao Long Văn.
Phía sau vài tên tùy tùng, đồng dạng đều vẻ mặt cung kính.
- Hàn Châu trưởng không cần khách sáo! Vì con dân Cao Tương, ta nguyện vượt lửa qua sông, chết muôn lần không chối từ!
Cao Long Văn như trước giữ vẻ tươi cười, tiếp theo vươn bàn tay trắng nõn mịn màng nâng Hàn Sinh dậy.
Tiếp theo sau, lại cùng Hàn Sinh nói chuyện phiếm vài câu, Cao Long Văn cũng không có dừng lại lâu, đi thẳng tới một chiếc Ma Văn Xa phòng hộ cao, trong vòng vây bảo vệ của vệ đội tùy thân rời khỏi nơi này.
Địa điểm Cao Long Văn ngụ lại, chính là khách sạn Thượng Hợp một khách sạn xa hoa nhất Bái Áo Thị, cũng là chuyên để tiếp đãi đại nhân vật mà dựng lên.
Thang lầu có hình nửa vòng tròn, chung quanh tường cao ngất, bên trong sân đẹp đẽ quý giá, tùng bách san sát, ngay trung tâm còn có một suối nước phun to lớn, mặc dù là vào đông vẫn phun ra hoa nước sáng lạn.
So với cảnh rách nát ở chung quanh, hình thành đối lập chói mắt.
Ở trong vòng hộ tống của đoàn người, Cao Long Văn đi vào một gian phòng vô cùng xa hoa, theo sát phía sau trừ cận vệ của Cao Long Văn, chỉ có một mình Hàn Sinh.
- Lần này ta tự mình đến đây, ngoại trừ nhìn xem chuyên nhỏ ngoài ý muốn xảy ra ở trại tập trung Tín Nghĩa, đặc biệt còn có một mục đích chính là khu Gia Tác. Ngươi nên biết rằng, Ma Duệ Tinh này là Áo Cách Tư Thần vĩ đại ban cho chủng tộc Cao Tương, là không cho phép có một li tấc đất nào tồn tại vấn đề, nhưng khu Gia Tác này lại cố tình kéo dài mấy chục năm, đây là chuyện không thể chấp nhận!
Cao Long Văn chậm rãi ngồi trên một chiếc ghế hoa lệ, nói từng chữ với Hàn Sinh, giọng điệu rất nhẹ, nhưng lại tràn ngập vẻ cao cao tại thượng, có cảm giác không ai bì nổi.
Trái lại Hàn Sinh thì cúi gập thân mình, trên mặt đầy vẻ cung kính và khẩn trương, chỉ có điều nghe được Cao Long Văn nói như vậy. Trong lòng không khỏi hơi vừa động.
Từ việc nhỏ không đáng kể trong lời nói của Cao Long Văn, Hàn Sinh có thể nghe ra được, “chuyện nhỏ ngoài ý muốn” ở trại tập trung Tín Nghĩa chính là phụ, còn mục đích chính vẫn là khu Gia Tác. May mà Hàn Sinh đã trước thời hạn làm ra chuẩn bị.
- Đại nhân cứ yên tâm! Có ngài tọa trấn và sự dẫn dắt anh mình của ngài, không tới nửa tháng, khu Gia Tác nhất định sẽ hoàn toàn triệt để giải thoát khỏi hỗn loạn, đổi lại một thời thái bình thịnh thế cho dân chúng!
Hàn Sinh theo trong lời nói của Cao Long Văn, đồng thời cô ý như vô tình né tránh đề cập tới trại tập trung Tín Nghĩa.
Thấy bộ dáng Hàn Sinh như thế. Cao Long Văn mỉm cười, tuy nhiên vẻ tươi cười này lại là vô cùng khinh bỉ, vô cùng lạnh nhạt. Hàn Sinh đem lại ấn tượng đầu tiên cho hắn chính là rất thức thời, rất tháo vát.
- Hành trình mấy ngày nay rồi, cứ tạm định như vậy đi! Mấy ngày đầu đi một vòng tới trại tập trung Tín Nghĩa, cùng với các địa phương khác. Nửa tháng sau, phải đi đốc chiến khu Gia Tác, không biết thế nào?
Cao Long Văn nhìn Hàn Sinh hơi khom mình, nhẹ giọng nói.
- Đại nhân tự mình đốc chiến, thì xác định vững chắc binh sĩ Cao Tương vĩ đại sẽ đánh đâu thắng đó, bách chiến bách thắng, không gì cản nổi. Đến lúc đó hết tám phần chính là cuối đời của khu Gia Tác, hơn nữa tại hạ đã bố trí ở khu Gia Tác gần 10 vạn quân, chỉ kém một tiếng ra lệnh của đại nhân ngài!
Hàn Sinh vội vàng đáp lại.
- Ngươi làm rất tốt, ta thực tán thưởng ngươi!
Cao Long Văn như trước bảo trì vẻ tươi cười rất lạnh nhạt, thấp giọng nói.
Nghe nói như thế, trong lòng Hàn Sinh không kìm được vui mừng hí hửng, vội vàng nói:
- Đa tạ đại nhân khen thưởng, nếu không còn chuyện gì, tại hạ xin cáo lui trước!
Cao Long Văn không có đáp lại, chỉ lười biếng phất tay, làm ra một tư thế xua tay rất nhẹ.
Hàn Sinh đi ra khỏi phòng Cao Long Văn, liền lau lau mồ hôi trên trán, rồi một lần nữa ngựa không dừng vó, điều động quân đội khắp nơi. Sau đó lại lấy liên lạc với Vương Các, lệnh cho hắn mau chóng chuẩn bị, lặp lại đốc thúc.
Có thể nói, thời điểm này Vương Các cũng bị đốc thúc có chút nóng nảy, nhưng Cao Long Văn đến đây, lại nhìn bộ dáng của Hàn Sinh kia hắn cũng không dám chậm trê, chỉ có thể liên tục gật đầu đáp ứng.
Hiển nhiên thời điểm này, bởi vì thời gian có hạn, Vương Các cũng không thể dựa theo kế hoạch hành động trước đó, chỉ buộc phải không ngừng tinh giản kế hoạch của mình, giảm bớt một loạt hệ thống đả kích phức tạp, trực tiếp trở thành cùng Bạch Ti Đái nội ứng ngoại hợp đột kích khu Gia Tác, sau đó mới xử lý tổ chức Bạch Ti Đái.
Về phần phương hướng tiến công là hai hướng một bắc một tây, điều động nhân số 75000 quân. Lần này không thể chối cãi đã biến thành một lần hành động quân sự đại quy mô.
Cứ như vậy, thời gian mười ngày nhoáng lên một cái mà qua, ở khu Gia Tác, đám người Tiêu Hoằng không sai biệt lắm đã dừng lại đây thời gian gần hai mươi ngày, trong thành viên đội quân tù nhân đã lại có một nhóm người thành tựu Ngự Sư đỉnh phong, ngay cả Vương Quân, cũng bước vào trong hàng ngũ Ngự Sư cấp năm, cuối cũng đã thoát khỏi xấu hổ là Ngự Sư cấp bốn duy nhất. Do đó đạt tới Ngự Sư đỉnh phong trở lên nhân số là 500 người, Ngự Sư cấp năm 32 người.
Cũng trong đoạn thời gian này, Tiêu Hoằng chế tạo xong 100 cái Chiến Văn Ngự Sư đỉnh phong, đồng thời phân phát tới tay đội quân tù nhân.
Mà bản thân Tiêu Hoằng trong mấy ngày này, Ngự lực cùng tăng lên không ít, ước chừng tăng lên hơn 500 cổ, Ngự lực trong cơ thế đạt tới 15566 cổ. Tuy rằng cách Đại Ngự Sư cấp hai còn có một khoảng cách khá xa, nhưng Tiêu Hoằng đã bắt đầu chạy như điên hướng tới mục tiêu đó.
Giờ phút này Tiêu Hoằng, đang đứng bên trong đại sảnh lầu một ở khách sạn Đại Sâm Lâm, hiện giờ toàn bộ bên trong đại sảnh đã gắn mấy cái màn hình rất lớn, mặt trên biểu hiện bản đồ trinh sát toàn diện khu Gia Tác. Đây cũng là một hệ thống thăm dò tin tức Kha Lôi Ba vừa mới thiết lập xong.
Trên cơ bản nhất cử nhất động ở khu Gia Tác, đều sẽ được ghi hình và phát trên các màn hình này. Về phần các công trình phòng ngự khác, cũng đã xong hơn 60%. Trên cơ bản mỗi một địa phương cần thủ hộ ở khu Gia Tác, đều trang bị chùm tia sáng cắt xé phòng ngự cùng với tháp canh phòng ngự.
Đồng thời, trong các thế lực nhỏ ở chung quanh, Nhâm Thu cũng đã làm tuyên truyền, nội dung rất đơn giản: “Muốn sinh tồn, chỉ có đoàn kết”.
- Lão đại! Đây là tin tức tiểu tổ tình báo của Nhâm Thu thu thập được!
Ốc Sư bỗng nhiên đi vào bên cạnh Tiêu Hoằng, đồng thời khởi động Ma Văn tin tức trong tay.
Trên tin tình báo ghi chú rất rõ ràng: Ở Tự Cường Châu của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, có điều động quân sự đại quy mô, trong đó hướng chính tây của khu Gia Tác, nhiều thêm gần 5 vạn quân đội Cao Tương, phía bắc bộ Diêm Dương Thị cũng có, nhưng nhân số không rõ.
- Ta như thế nào bắt đầu có một chút cảm giác gì đó? Hưng sư động chúng như vậy, dường như không phải chỉ vì chúng ta, mà là muốn hoàn toàn san bằng khu Gia Tác đây! Hơn nữa Tự Cường Châu ở trại tập trung Tín Nghĩa bị thương nặng, còn không có rơi chậm lại, mà hành động quân sự đại quy mô, có điều gì đó rất kỳ quái?
Tiêu Hoằng trầm tư một lúc lâu, rồi thì thào lẩm bẩm.
- Trước mắt chỉ có hai loại giải thích: Một là Tự Cường Châu hận chúng ta tận xương, muốn cường công, nhưng điều này lại không quá có thể, dù sao nếu làm thì đã sớm làm từ lâu rồi? Đâu để tới thời gian dài như vậy mới đến đây, giá trị của cừu hận này cũng giảm độ quá nhanh đi. Trừ lối giải thích này, như vậy dựa theo bản tính trước sau như một của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, đó chính là muốn bày ra trận thế cho người nào đó xem!
Ốc Sư ngẫm nghĩ rồi nói.
- Bất kể là thuộc loại nào! Nói ngắn lại, hết tám phần là không thoát khỏi một trận chiến! Đi nói cho Kha Lôi Ba biết, về xây dựng phòng tuyến, tạm thời trước lấy mặt phía tây cùng với hệ thống phòng không làm trọng điểm!
Tiêu Hoằng thần sắc bình thản như thường ra lệnh.
Đối với một trận chiến này, Tiêu Hoằng không có gì đáng để lo lắng, có ba tổ chức lớn của khu Gia Tác, cộng thêm các thế lực nhỏ lẻ tẻ rải rác, có được quân số chiến đấu, không sai biệt lắm có thể đạt tới gần 20 vạn, cộng thêm đội quân tù nhân trong môi trường thuận lợi như thế, quân đội Cao Tương muốn trực tiếp dẹp yên nơi này? Vậy thật sự có chút xem nhẹ khu Gia Tác.
Trừ phi có thể dựa theo kế hoạch trước của Vương Các, một lần nội ứng ngoại hợp với Bạch Ti Đái. Đồng thời nếu Tiêu Hoằng không đến đây, trước một bước làm cho ba tổ chức lớn đấu tranh nội bộ, thì còn may mà nói, nhưng hiện tại... Có thế sao?
Cùng lúc đó, ở Diễm Dương Thị, Vương Các như trước đang lật xem tư liệu Nhâm Thu đưa tới, thiên kì bách quái, cái gì đều có. Tụy nhiên, có một điểm Vương Các xem ra còn có chút giá trị.
Đó chính là nhân số cụ thể của đội quân tù nhân này là hơn 500 người, cùng với Quan tổng chỉ huy của họ là một tên tóc bạc trắng, tên là Tiêu Hoằng... Những tư liệu này, trên cơ bản hoàn toàn ăn khớp với tin tình báo linh tinh thu thập được trước đây.
Tổng hợp lại thực lực ở khoảng Ngự Sư cấp bốn đến Ngự Sư cấp năm, Nhâm Thu ước chừng ít nhất có hai cái cấp bậc này. Tuy nhiên ở trong mắt Vương Các điều này vẫn là rất cao, nhưng hắn cũng không tin thái quá như vậy.
Trên thực tế, những tư liệu này cùng với nói Nhâm Thu cấp cho Vương Các, còn không bằng nói là Tiêu Hoằng. Về phần dùng tên Tiêu Hoằng, có để cho Vương Các biết thì cũng có sao? Cho dù tra tìm được quá khứ của Tiêu Hoằng? Thì thế nào chứ?
Mà mục đích thật sự của Tiêu Hoằng chính là ở trong một đống lớn tư liệu đó là thật pha vào mấy tin tình báo sai lầm trí mạng, tỷ như cấp bậc Ngự lực của đội quân tù nhân.
- Tướng quân! Nhâm Thu nói những tù nhân này dường như sắp tới còn có hướng đi mới, hy vọng Tướng quân ngài sắp tới không cần tấn công, đồng thời còn muốn yêu cầu ngài cấp cho một số lớn đồ vật này nọ!
Ngưu Lương ở bên cạnh Vương Các, hạ giọng nói.
- Sắp tới không cần công kích? Ha ha... Điều này đã không phải do cô ta định đoạt, muốn thêm đồ vật này nọ? Nói cho cô ta biết, ta chuẩn bị cho cô ta một chiếc Ma Văn vận binh hạm, cùng với 10 triệu kim tệ, có thể cho cô ta rời khỏi Ma Duệ Tinh, đồng thời ngồi hưởng vinh hoa phú quý, nhưng phải chờ tới sau khi hết thảy chấm dứt!
Vương Các nhìn tin tình báo rậm rạp hoa cả mắt ở trước mặt, tùy ý nói.
- Rời khỏi Ma Duệ Tinh? Đại nhân ngài nói thật sao?
Ngưu Lương nghe nói như thế, có chút không thể tin được lỗ tai của mình.
- Đúng vậy! Để cô ta rời Ma Duệ Tinh, sau đó đi xuống địa ngục! Về phần 10 triệu kim tệ kia, ta sẽ đổi thành vàng mã đốt cho cô ta!
Vương Các lạnh lùng cười cười nói.
Một bên Ngưu Lương, nghe nói như thế, dường như cũng hiểu được hết thảy.
Tuy nhiên đúng lúc này, trợ thủ của Vương Các bỗng nhiên đi đến, sau đó vẻ mặt nghiêm túc báo cáo với Vương Các:
- Tướng quân! Hàn Sinh đại nhân đã tiến vào tới Tiểu Lung Trấn phía bắc bộ Diễm Dương Thị, hy vọng ngài có thể qua đó một chuyển!
- Đi Tiểu Lung Trấn? Đây là muốn làm gì?
Vương Các nghe báo cáo như thế, ít nhiều có chút kinh ngạc. Dựa theo phong cách làm việc trước sau như một của Hàn Sinh, dường như hắn khinh thường đi tiền tuyển đốc chiến.
Tuy nhiên, mặc dù trong lòng có nghi hoặc, Vương Các cũng không dám chậm trê, vội mặc vào áo khoác đi ra phòng, bước lên một chiếc Ma Văn Xa.
Hàn Sinh dùng lời nói vô cùng cung kính nói với Cao Long Văn.
Phía sau vài tên tùy tùng, đồng dạng đều vẻ mặt cung kính.
- Hàn Châu trưởng không cần khách sáo! Vì con dân Cao Tương, ta nguyện vượt lửa qua sông, chết muôn lần không chối từ!
Cao Long Văn như trước giữ vẻ tươi cười, tiếp theo vươn bàn tay trắng nõn mịn màng nâng Hàn Sinh dậy.
Tiếp theo sau, lại cùng Hàn Sinh nói chuyện phiếm vài câu, Cao Long Văn cũng không có dừng lại lâu, đi thẳng tới một chiếc Ma Văn Xa phòng hộ cao, trong vòng vây bảo vệ của vệ đội tùy thân rời khỏi nơi này.
Địa điểm Cao Long Văn ngụ lại, chính là khách sạn Thượng Hợp một khách sạn xa hoa nhất Bái Áo Thị, cũng là chuyên để tiếp đãi đại nhân vật mà dựng lên.
Thang lầu có hình nửa vòng tròn, chung quanh tường cao ngất, bên trong sân đẹp đẽ quý giá, tùng bách san sát, ngay trung tâm còn có một suối nước phun to lớn, mặc dù là vào đông vẫn phun ra hoa nước sáng lạn.
So với cảnh rách nát ở chung quanh, hình thành đối lập chói mắt.
Ở trong vòng hộ tống của đoàn người, Cao Long Văn đi vào một gian phòng vô cùng xa hoa, theo sát phía sau trừ cận vệ của Cao Long Văn, chỉ có một mình Hàn Sinh.
- Lần này ta tự mình đến đây, ngoại trừ nhìn xem chuyên nhỏ ngoài ý muốn xảy ra ở trại tập trung Tín Nghĩa, đặc biệt còn có một mục đích chính là khu Gia Tác. Ngươi nên biết rằng, Ma Duệ Tinh này là Áo Cách Tư Thần vĩ đại ban cho chủng tộc Cao Tương, là không cho phép có một li tấc đất nào tồn tại vấn đề, nhưng khu Gia Tác này lại cố tình kéo dài mấy chục năm, đây là chuyện không thể chấp nhận!
Cao Long Văn chậm rãi ngồi trên một chiếc ghế hoa lệ, nói từng chữ với Hàn Sinh, giọng điệu rất nhẹ, nhưng lại tràn ngập vẻ cao cao tại thượng, có cảm giác không ai bì nổi.
Trái lại Hàn Sinh thì cúi gập thân mình, trên mặt đầy vẻ cung kính và khẩn trương, chỉ có điều nghe được Cao Long Văn nói như vậy. Trong lòng không khỏi hơi vừa động.
Từ việc nhỏ không đáng kể trong lời nói của Cao Long Văn, Hàn Sinh có thể nghe ra được, “chuyện nhỏ ngoài ý muốn” ở trại tập trung Tín Nghĩa chính là phụ, còn mục đích chính vẫn là khu Gia Tác. May mà Hàn Sinh đã trước thời hạn làm ra chuẩn bị.
- Đại nhân cứ yên tâm! Có ngài tọa trấn và sự dẫn dắt anh mình của ngài, không tới nửa tháng, khu Gia Tác nhất định sẽ hoàn toàn triệt để giải thoát khỏi hỗn loạn, đổi lại một thời thái bình thịnh thế cho dân chúng!
Hàn Sinh theo trong lời nói của Cao Long Văn, đồng thời cô ý như vô tình né tránh đề cập tới trại tập trung Tín Nghĩa.
Thấy bộ dáng Hàn Sinh như thế. Cao Long Văn mỉm cười, tuy nhiên vẻ tươi cười này lại là vô cùng khinh bỉ, vô cùng lạnh nhạt. Hàn Sinh đem lại ấn tượng đầu tiên cho hắn chính là rất thức thời, rất tháo vát.
- Hành trình mấy ngày nay rồi, cứ tạm định như vậy đi! Mấy ngày đầu đi một vòng tới trại tập trung Tín Nghĩa, cùng với các địa phương khác. Nửa tháng sau, phải đi đốc chiến khu Gia Tác, không biết thế nào?
Cao Long Văn nhìn Hàn Sinh hơi khom mình, nhẹ giọng nói.
- Đại nhân tự mình đốc chiến, thì xác định vững chắc binh sĩ Cao Tương vĩ đại sẽ đánh đâu thắng đó, bách chiến bách thắng, không gì cản nổi. Đến lúc đó hết tám phần chính là cuối đời của khu Gia Tác, hơn nữa tại hạ đã bố trí ở khu Gia Tác gần 10 vạn quân, chỉ kém một tiếng ra lệnh của đại nhân ngài!
Hàn Sinh vội vàng đáp lại.
- Ngươi làm rất tốt, ta thực tán thưởng ngươi!
Cao Long Văn như trước bảo trì vẻ tươi cười rất lạnh nhạt, thấp giọng nói.
Nghe nói như thế, trong lòng Hàn Sinh không kìm được vui mừng hí hửng, vội vàng nói:
- Đa tạ đại nhân khen thưởng, nếu không còn chuyện gì, tại hạ xin cáo lui trước!
Cao Long Văn không có đáp lại, chỉ lười biếng phất tay, làm ra một tư thế xua tay rất nhẹ.
Hàn Sinh đi ra khỏi phòng Cao Long Văn, liền lau lau mồ hôi trên trán, rồi một lần nữa ngựa không dừng vó, điều động quân đội khắp nơi. Sau đó lại lấy liên lạc với Vương Các, lệnh cho hắn mau chóng chuẩn bị, lặp lại đốc thúc.
Có thể nói, thời điểm này Vương Các cũng bị đốc thúc có chút nóng nảy, nhưng Cao Long Văn đến đây, lại nhìn bộ dáng của Hàn Sinh kia hắn cũng không dám chậm trê, chỉ có thể liên tục gật đầu đáp ứng.
Hiển nhiên thời điểm này, bởi vì thời gian có hạn, Vương Các cũng không thể dựa theo kế hoạch hành động trước đó, chỉ buộc phải không ngừng tinh giản kế hoạch của mình, giảm bớt một loạt hệ thống đả kích phức tạp, trực tiếp trở thành cùng Bạch Ti Đái nội ứng ngoại hợp đột kích khu Gia Tác, sau đó mới xử lý tổ chức Bạch Ti Đái.
Về phần phương hướng tiến công là hai hướng một bắc một tây, điều động nhân số 75000 quân. Lần này không thể chối cãi đã biến thành một lần hành động quân sự đại quy mô.
Cứ như vậy, thời gian mười ngày nhoáng lên một cái mà qua, ở khu Gia Tác, đám người Tiêu Hoằng không sai biệt lắm đã dừng lại đây thời gian gần hai mươi ngày, trong thành viên đội quân tù nhân đã lại có một nhóm người thành tựu Ngự Sư đỉnh phong, ngay cả Vương Quân, cũng bước vào trong hàng ngũ Ngự Sư cấp năm, cuối cũng đã thoát khỏi xấu hổ là Ngự Sư cấp bốn duy nhất. Do đó đạt tới Ngự Sư đỉnh phong trở lên nhân số là 500 người, Ngự Sư cấp năm 32 người.
Cũng trong đoạn thời gian này, Tiêu Hoằng chế tạo xong 100 cái Chiến Văn Ngự Sư đỉnh phong, đồng thời phân phát tới tay đội quân tù nhân.
Mà bản thân Tiêu Hoằng trong mấy ngày này, Ngự lực cùng tăng lên không ít, ước chừng tăng lên hơn 500 cổ, Ngự lực trong cơ thế đạt tới 15566 cổ. Tuy rằng cách Đại Ngự Sư cấp hai còn có một khoảng cách khá xa, nhưng Tiêu Hoằng đã bắt đầu chạy như điên hướng tới mục tiêu đó.
Giờ phút này Tiêu Hoằng, đang đứng bên trong đại sảnh lầu một ở khách sạn Đại Sâm Lâm, hiện giờ toàn bộ bên trong đại sảnh đã gắn mấy cái màn hình rất lớn, mặt trên biểu hiện bản đồ trinh sát toàn diện khu Gia Tác. Đây cũng là một hệ thống thăm dò tin tức Kha Lôi Ba vừa mới thiết lập xong.
Trên cơ bản nhất cử nhất động ở khu Gia Tác, đều sẽ được ghi hình và phát trên các màn hình này. Về phần các công trình phòng ngự khác, cũng đã xong hơn 60%. Trên cơ bản mỗi một địa phương cần thủ hộ ở khu Gia Tác, đều trang bị chùm tia sáng cắt xé phòng ngự cùng với tháp canh phòng ngự.
Đồng thời, trong các thế lực nhỏ ở chung quanh, Nhâm Thu cũng đã làm tuyên truyền, nội dung rất đơn giản: “Muốn sinh tồn, chỉ có đoàn kết”.
- Lão đại! Đây là tin tức tiểu tổ tình báo của Nhâm Thu thu thập được!
Ốc Sư bỗng nhiên đi vào bên cạnh Tiêu Hoằng, đồng thời khởi động Ma Văn tin tức trong tay.
Trên tin tình báo ghi chú rất rõ ràng: Ở Tự Cường Châu của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, có điều động quân sự đại quy mô, trong đó hướng chính tây của khu Gia Tác, nhiều thêm gần 5 vạn quân đội Cao Tương, phía bắc bộ Diêm Dương Thị cũng có, nhưng nhân số không rõ.
- Ta như thế nào bắt đầu có một chút cảm giác gì đó? Hưng sư động chúng như vậy, dường như không phải chỉ vì chúng ta, mà là muốn hoàn toàn san bằng khu Gia Tác đây! Hơn nữa Tự Cường Châu ở trại tập trung Tín Nghĩa bị thương nặng, còn không có rơi chậm lại, mà hành động quân sự đại quy mô, có điều gì đó rất kỳ quái?
Tiêu Hoằng trầm tư một lúc lâu, rồi thì thào lẩm bẩm.
- Trước mắt chỉ có hai loại giải thích: Một là Tự Cường Châu hận chúng ta tận xương, muốn cường công, nhưng điều này lại không quá có thể, dù sao nếu làm thì đã sớm làm từ lâu rồi? Đâu để tới thời gian dài như vậy mới đến đây, giá trị của cừu hận này cũng giảm độ quá nhanh đi. Trừ lối giải thích này, như vậy dựa theo bản tính trước sau như một của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, đó chính là muốn bày ra trận thế cho người nào đó xem!
Ốc Sư ngẫm nghĩ rồi nói.
- Bất kể là thuộc loại nào! Nói ngắn lại, hết tám phần là không thoát khỏi một trận chiến! Đi nói cho Kha Lôi Ba biết, về xây dựng phòng tuyến, tạm thời trước lấy mặt phía tây cùng với hệ thống phòng không làm trọng điểm!
Tiêu Hoằng thần sắc bình thản như thường ra lệnh.
Đối với một trận chiến này, Tiêu Hoằng không có gì đáng để lo lắng, có ba tổ chức lớn của khu Gia Tác, cộng thêm các thế lực nhỏ lẻ tẻ rải rác, có được quân số chiến đấu, không sai biệt lắm có thể đạt tới gần 20 vạn, cộng thêm đội quân tù nhân trong môi trường thuận lợi như thế, quân đội Cao Tương muốn trực tiếp dẹp yên nơi này? Vậy thật sự có chút xem nhẹ khu Gia Tác.
Trừ phi có thể dựa theo kế hoạch trước của Vương Các, một lần nội ứng ngoại hợp với Bạch Ti Đái. Đồng thời nếu Tiêu Hoằng không đến đây, trước một bước làm cho ba tổ chức lớn đấu tranh nội bộ, thì còn may mà nói, nhưng hiện tại... Có thế sao?
Cùng lúc đó, ở Diễm Dương Thị, Vương Các như trước đang lật xem tư liệu Nhâm Thu đưa tới, thiên kì bách quái, cái gì đều có. Tụy nhiên, có một điểm Vương Các xem ra còn có chút giá trị.
Đó chính là nhân số cụ thể của đội quân tù nhân này là hơn 500 người, cùng với Quan tổng chỉ huy của họ là một tên tóc bạc trắng, tên là Tiêu Hoằng... Những tư liệu này, trên cơ bản hoàn toàn ăn khớp với tin tình báo linh tinh thu thập được trước đây.
Tổng hợp lại thực lực ở khoảng Ngự Sư cấp bốn đến Ngự Sư cấp năm, Nhâm Thu ước chừng ít nhất có hai cái cấp bậc này. Tuy nhiên ở trong mắt Vương Các điều này vẫn là rất cao, nhưng hắn cũng không tin thái quá như vậy.
Trên thực tế, những tư liệu này cùng với nói Nhâm Thu cấp cho Vương Các, còn không bằng nói là Tiêu Hoằng. Về phần dùng tên Tiêu Hoằng, có để cho Vương Các biết thì cũng có sao? Cho dù tra tìm được quá khứ của Tiêu Hoằng? Thì thế nào chứ?
Mà mục đích thật sự của Tiêu Hoằng chính là ở trong một đống lớn tư liệu đó là thật pha vào mấy tin tình báo sai lầm trí mạng, tỷ như cấp bậc Ngự lực của đội quân tù nhân.
- Tướng quân! Nhâm Thu nói những tù nhân này dường như sắp tới còn có hướng đi mới, hy vọng Tướng quân ngài sắp tới không cần tấn công, đồng thời còn muốn yêu cầu ngài cấp cho một số lớn đồ vật này nọ!
Ngưu Lương ở bên cạnh Vương Các, hạ giọng nói.
- Sắp tới không cần công kích? Ha ha... Điều này đã không phải do cô ta định đoạt, muốn thêm đồ vật này nọ? Nói cho cô ta biết, ta chuẩn bị cho cô ta một chiếc Ma Văn vận binh hạm, cùng với 10 triệu kim tệ, có thể cho cô ta rời khỏi Ma Duệ Tinh, đồng thời ngồi hưởng vinh hoa phú quý, nhưng phải chờ tới sau khi hết thảy chấm dứt!
Vương Các nhìn tin tình báo rậm rạp hoa cả mắt ở trước mặt, tùy ý nói.
- Rời khỏi Ma Duệ Tinh? Đại nhân ngài nói thật sao?
Ngưu Lương nghe nói như thế, có chút không thể tin được lỗ tai của mình.
- Đúng vậy! Để cô ta rời Ma Duệ Tinh, sau đó đi xuống địa ngục! Về phần 10 triệu kim tệ kia, ta sẽ đổi thành vàng mã đốt cho cô ta!
Vương Các lạnh lùng cười cười nói.
Một bên Ngưu Lương, nghe nói như thế, dường như cũng hiểu được hết thảy.
Tuy nhiên đúng lúc này, trợ thủ của Vương Các bỗng nhiên đi đến, sau đó vẻ mặt nghiêm túc báo cáo với Vương Các:
- Tướng quân! Hàn Sinh đại nhân đã tiến vào tới Tiểu Lung Trấn phía bắc bộ Diễm Dương Thị, hy vọng ngài có thể qua đó một chuyển!
- Đi Tiểu Lung Trấn? Đây là muốn làm gì?
Vương Các nghe báo cáo như thế, ít nhiều có chút kinh ngạc. Dựa theo phong cách làm việc trước sau như một của Hàn Sinh, dường như hắn khinh thường đi tiền tuyển đốc chiến.
Tuy nhiên, mặc dù trong lòng có nghi hoặc, Vương Các cũng không dám chậm trê, vội mặc vào áo khoác đi ra phòng, bước lên một chiếc Ma Văn Xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.