Chương 382: đánh bất ngờ (4)
Đình Vũ
11/07/2017
Lúc này Tang Thác Tư không thể tưởng tưọng được, rốt cuộc Tiêu Hoằng kia có đầu óc như thế nào, làm sao lại có thể chế tạo được nhiều công cụ giết người biến thái như thế!
Ma Văn khung máy móc cũng Khiêu Tao khung máy móc, một lớn một nhỏ, ở trong hoàn cảnh phức tạp như thế này tuyệt đối có thể phối hợp tăng cường, Ma Văn khung máy móc phụ trách tấn công quy mô, Khiêu Tao khung máy móc sẽ dọn sạch cá nhỏ lọt lưới!
Tuy rằng cách lớp thủy tinh, nhưng dường như Tang Thác Tư ngửi được mùi máu tươi trên chiến trường.
Hắn càng không ngờ được, quân đoàn Long Kỳ có danh hiệu sát thủ kẻ khổng lồ lại bị một đoàn quân từng là cấp C đánh cho chật vật như vậy.
Đoàn quân chủ lực vẫn tiến hành tiến lên nghiền ép, Ma Văn khung máy móc, Khiêu Tao khung máy móc trực tiếp xâm nhập trận địa phe địch phá hoại khắp nơi, trên bầu trời có những Ngân Điểu hình thù kỳ quái nắm giữ quyền khống chế bầu trời, hỏa lực tấn công toàn phương diện.
Nhìn về phía xa xa, cái bóng dáng giống như tử thần, giữa hai tay đã hình thành liêm đao tử thần màu u lam, lúc này Tang Thác Tư bỗng cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi phát ra từ sâu trong lòng. Tang Thác Tư chưa từng có cảm nhận như thế, đối mặt với đả kích này, đã bất lực không còn cách nào xoay chuyển được.
Trước kia hắn luôn mang tới sợ hãi cho người khác, hay đây là báo ứng trong truyền thuyết?
Nhìn lại các sĩ quan bên cạnh hắn, sắc mặt tràn ngập sợ hãi, lúc này Tang Thác Tư hay toàn bộ quân đoàn Long Kỳ xem như bị Tiêu Hoằng dẫn dắt quân đoàn Bối La đánh tan tành.
Cũng lúc đó, ở Nam Du Tinh, nơi này là quận tinh quận nam Du của Phục Thản Đế Quốc, hoặc là nói đây là trung tâm của quận nam Du, bất luận là về mặt chính quyền hay quân sự.
Quan tổng chỉ huy quân sự quận Nam Du tên là Cố Hoành Thần, là lão già trên 60 tuổi, quân hàm Trung tướng, nắm giữ 10 sư đoàn trong tay, có thể coi là quan lớn ở Phục Thản Đế Quốc. Hiện giờ hắn gặp phải vấn đề khó giải quyết nhất, đó là chiến sự ở chiến tuyến Tây Cương, chiến tuyến Bối La cũng với chiến tuyến chiến tuyến Quân Thản Phúc Kiều.
Ba chỗ chiến tuyến này vừa đúng nằm trong quận Nam Du, đồng thời cũng là biên giới chia tách quận Nam Du cùng Duy Lâm công quốc. Bây giờ gặp phải Duy Lâm công quốc điên cuồng tấn công, có thể tưởng tượng được áp lực trên ba đường chiến tuyến.
Lúc này cố Hoành Thần đang ngồi trên bàn làm việc khí thế, lật xem tài liệu, đôi mắt như ánh đuốc có thể thấy được hào quang uy nghiêm, thần sắc sừng sững như núi, không có một chút thay đổi. Ngón trỏ tay phải đang không ngừng gõ lên bàn chế bằng gỗ Thúy Anh.
Mà tài liệu trong tay lão, chính là về Ma Văn khung máy móc.
- Theo Ách Tề Nhĩ báo cáo, quân đoàn Bối La dựa vào loại vũ khí chiến đấu hoàn toàn mới này đánh ngã quân đoàn Liệp ưng, dẹp tan quân đoàn Kim Ti Tước, một trận xác lập địa vị quân cấp B. Mặt khác đã có 4 chiếc đưa đi quân đoàn khác trên chiến tuyến Tây Cương, hiệu quả rất tốt. Tướng quân Ách Tề Nhĩ đề nghị quân đội quận Nam Du có thể mua sắm loại vũ khí chiến đấu này với số lượng lớn.
Một người trung niên đứng bên cạnh cố Hoành Thần nói, hắn là Đặng Chung Nhạc, bộ trưởng Ban mua sắm quân khu quận Nam Du.
Ở một bên khác là phó quân trưởng Chu Bằng, chỉ hơn 40 tuồi, hắn nhìn thấy Ma Văn khung máy móc, sắc mặt vừa hưng phấn, đồng thời cũng hơi băn khoăn, nhưng cũng không quá rõ ràng, mà nhìn vào Cố Hoành Thần, muốn chờ nghe ý kiến của ngài ấy.
- Đánh ngã quân đoàn Liệp ưng, dẹp yên quân đoàn Kim Ti Tước, không ngờ được quân đoàn Bối La thật đúng là thành tinh rồi. Cố Hoành Thần xem tài liệu, khẽ nói, sắc mặt không thấy thay đổi, tạo cho người ta cảm giác như pho tượng đá, căn bản không có động tác.
- Đúng thế, nghe nói là một sĩ quan tên Tiêu Hoằng, thay thế La Kiệt, chẳng những nghiên cứu ra Ma Văn khung máy móc, chiến đấu cũng rất dũng cảm.
Đặng Chung Nhạc nói tốt thêm.
Chỉ là Cố Hoành Thần dường như không để ý, sắc mặt không đối, nói tiếp:
- Năm nay 20 tuổi, ngồi lên chức Thượng tá, xem ra cũng có chút bản lĩnh, chỉ là quá nhỏ tuổi, bốc đồng quá lớn chưa chắc là chuyện tốt, nói không chừng một ngày nào đó đẩy chính mình vào. Về phần Ma Văn khung máy móc này... có phần tác dụng, nhưng theo ý ta không bằng xe tăng Ma Văn, ta vẫn cảm thấy thứ này không đáng tin cậy, ta nghĩ chỉ có tiểu tử mới 20 kia mới dám đem thứ này lên trên chiến trường. Nếu là sĩ quan thành thục, tuyệt đối sẽ không làm vậy, bất cứ một loại vũ khí nào muốn đưa vào chiến trường đều phải trải qua thí nghiệm nghiêm khắc, nếu không rất dễ lộ ra sơ hở.
- Nhưng mà thưa Tướng quân, ta cảm thấy kỹ thuật của Ma Văn khung máy móc đã tương đối hoàn thiện, ta đề nghị nên đặt hàng số lượng lớn với quân đoàn Bối La.
Đặng Chung Nhạc nói tiếp, hắn cực lực tôn sùng Tiêu Hoằng hoặc là với Ma Văn khung máy móc, đồng thời cũng biết Cố Hoành Thần là một kẻ bảo thủ không chịu thay đổi, không thích tiếp nhận sự vật mới, trừ khi có thể xác định thứ này hoàn mỹ 100%.
Nói trắng ra, chỉ là không thích làm chuột bạch thí nghiệm.
- Đặt hàng số lượng lớn? Trừ phi Ma Văn khung máy móc có thể đưa ra biểu hiện làm cho ta hoàn toàn tin tưởng, quan trọng nhất là tính ổn định, sẽ không xảy ra sai lầm trong chiến đấu mấu chốt. Như thường lệ, ta vẫn....
Bùm!
Cố Hoành Thần còn chưa nói hết lời, Lỗ Phương quan tình báo quân khu Nam Du đẩy cửa vào, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ.
- Tướng quân, xảy ra chuyện lớn. Vương quốc An Ni Á đã xảy ra quốc chiến!
Lỗ Phương chạy tới chỗ Cố Hoành Thần, săc mặt vội vàng.
Đúng vậy, vương quốc An Ni Á rất nhỏ, nhỏ như bàn tay, nhưng dù sao cũng là một quốc gia, hơn nữa một khi phát động quốc chiến, tuyệt đối là chuyện không hề nhỏ ở vũ trụ Thái Cách.
- Quốc chiến? đã xảy ra chuyện gì?
Nghe được hai chữ "quốc chiến", sắc mặt như khúc gỗ của lão đã (xảy ra) đột nhiên rung lên, vội hỏi.
Cố Hoành Thần rất rõ ràng hàm ý của quốc chiến, nhất là lúc này phía tây còn đang dây dưa với Duy Lâm công quốc, phía đông lại xảy ra chiến loạn, không khác gì hai mặt chịu địch.
- Mới có tin tức sơ bộ, là quân đoàn Bối La phát động tấn công vương quốc An Ni Á, nguyên nhân không rõ lắm. chỉ là biết bên trong vương quốc An Ni Á có quân đoàn Long Kỳ thuộc Duy Lâm công quốc tiềm nhập vào.
Lỗ Phương vội trả lời ngay.
Nghe thế, Cố Hoành Thần, Chu Bằng, thậm chí Đặng Chung Nhạc trưởng Ban mua sắm đồng loạt biến sắc, ánh mắt mơ hồ kinh hãi.
Thanh danh quân đoàn Long Kỳ lớn tới mức nào, bọn họ quá rõ, còn có danh xưng sát thủ kẻ khổng lồ, sức chiến đấu rất cao.
Bọn họ tự nhiên hiểu được quân đoàn Long Kỳ lẻn vào vương quốc An Ni Á có dụng ý gì, đó là xuống tay ở tuyến phía đông quận Nam Du, chọc một dao ở sau lưng quận Nam Du, đúng là cực kỳ âm hiểm.
Nhưng làm bọn họ không ngờ là cái tên Tiêu Hoằng kia trực tiếp đi đường dài đánh tới, rốt cuộc là ai cho hắn lá gan lớn như vậy?
Theo Cố Hoành Thần thấy, quân đoàn Bối La tập kích đường dài, đi tìm quân đoàn Long Kỳ liều mạng, rõ ràng là đi chịu chết mà. Dựa theo lý giải chiến đấu của Cố Hoành Thần, lúc này biết được tin tức tập kích, chuyện đầu tiên phải làm là tăng mạnh phòng ngự, mà không phải chủ động mạo hiểm lao ra.
- Thật đúng là giống như tài liệu nói, lá gan của Tiêu Hoằng đúng là không phải lớn bình thường, đương nhiên cũng rất quyết đoán, đúng không?
Đặng Chung Nhạc cưỡng ép tươi cười nói.
- Quyết đoán? Sai! Theo ta thấy cái tên này bây giờ đang bị quân đoàn Long Kỳ đánh cho không thấy trời đất, hơn nữa tự tiện phát động quốc chiến! Đúng là không biết quân kỷ mà!
Cố Hoành Thần nói, sắc mặt khó coi cực điểm:
- Nhanh, lập tức chuyền hình ảnh liên quan tới vương quốc An Ni Á!
- Tướng quân, vệ tinh Ma Văn ở gần vương quốc An Ni Á nhất đang nằm trong tay quân đoàn số 241 ở chiến tuyến Tây Cương.
Lỗ Phương quan tình báo quân khu nói.
- Vậy chuyến Ma Văn thông tin với Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả cho ta!
Cố Hoành Thần mặt lạnh nói.
- Đã rõ.
Lỗ Phương nghe lệnh, nhanh chóng gọi đi Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương.
Lúc này, bên trong Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương, Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả đang thương thảo kế hoạch tác chiến tiếp theo. Long Liệt Tinh liên tiếp báo tin chiến thắng, quân đoàn số 241 cũng liên tiếp thắng nhỏ, rõ ràng áp lực chiến tuyến Tây Cương đã nhỏ hơn nhiều, đồng thời Ách Tề Nhĩ cũng bắt đầu vô tình cố ý càng thân cận với A Minh Tả hơn. Nguyên nhân tự nhiên là vì Ma Văn khung máy móc trong quân đoàn A Minh Tả.
- Đúng vậy, Tiêu Hoằng quả thật có khuyết điểm, nhưng ưu điểm cũng rất rõ ràng.
Ách Tề Nhĩ thoải mái nói.
A Minh Tả không nói gì, chỉ hơi gật đầu, xem như đồng ý, trong lòng không biết nói lên mùi vỊ gi. Nếu Tiêu Hoằng có thể nghe lời một chút, đừng quá quật cường như thế, có thể sẽ tiền đồ vô số ở Phục Thản Đế Quốc, bây giờ đã là Thượng tá, thăng cấp Tướng quân chỉ là vấn đề thời gian, thậm chí tương lai thăng cấp thành chủ soái Lam y, thậm chí chủ soái Hồng y cũng không phải không được.
Nhưng vào lúc này, Ma Văn thông tin của Ách Tề Nhĩ rung lên, người gọi là Cố Hoành Thần.
Ách Tề Nhĩ cũng không quá giật mình, dù sao cấp trên hỏi tình huống chiến tuyến là chuyện bình thường.
- Cố Tướng quân.
Vừa chuyển hình ảnh, Ách Tề Nhĩ chào quân lễ tiêu chuẩn, cung kính nói.
- Ra lệnh quân đoàn số 241 chiến tuyến Tây Cương của các ngươi tiếp nối chuyển hình ảnh vương quốc An Ni Á cho ta!
Cố Hoành Thần mật lạnh, sắc mặt khó coi ra lệnh với Ách Tề Nhĩ.
- Đoàn số 241? Vương quốc An Ni Á? Xin hỏi Tướng quân, ngài muốn...
Ách Tề Nhĩ kinh ngạc hỏi, hẳn không rò vì sao Cố Hoành Thần hạ mệnh lệnh này, sắc mặt kia còn không đúng lắm.
- Đừng nhiều lời với ta, Tiêu Hoằng bảo bối của các ngươi đang phát động quốc chiến với vương quốc An Ni Á kìa!
Lúc này kiên nhẫn của Cố Hoành Thần đã tới cực hạn.
Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả nghe được 2 từ Tiêu Hoằng cũng quốc chiến, đầu óc "oong" một cái, cảm thấy ánh mắt tối đen, đầu to như cái đấu.
- Tướng quân, Tiêu Hoằng? Quốc chiến? Ngài không phải nhầm lẫn chứ.
A Minh Tả nơm nớp lo sợ hỏi, ngay hôm qua A Minh Tả còn nhận được tin nói quân đoàn Bối La đang diễn tập, làm sao lập tức bỏ chạy tới An Ni Á tinh, quá điên đi chứ.
Ma Văn khung máy móc cũng Khiêu Tao khung máy móc, một lớn một nhỏ, ở trong hoàn cảnh phức tạp như thế này tuyệt đối có thể phối hợp tăng cường, Ma Văn khung máy móc phụ trách tấn công quy mô, Khiêu Tao khung máy móc sẽ dọn sạch cá nhỏ lọt lưới!
Tuy rằng cách lớp thủy tinh, nhưng dường như Tang Thác Tư ngửi được mùi máu tươi trên chiến trường.
Hắn càng không ngờ được, quân đoàn Long Kỳ có danh hiệu sát thủ kẻ khổng lồ lại bị một đoàn quân từng là cấp C đánh cho chật vật như vậy.
Đoàn quân chủ lực vẫn tiến hành tiến lên nghiền ép, Ma Văn khung máy móc, Khiêu Tao khung máy móc trực tiếp xâm nhập trận địa phe địch phá hoại khắp nơi, trên bầu trời có những Ngân Điểu hình thù kỳ quái nắm giữ quyền khống chế bầu trời, hỏa lực tấn công toàn phương diện.
Nhìn về phía xa xa, cái bóng dáng giống như tử thần, giữa hai tay đã hình thành liêm đao tử thần màu u lam, lúc này Tang Thác Tư bỗng cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi phát ra từ sâu trong lòng. Tang Thác Tư chưa từng có cảm nhận như thế, đối mặt với đả kích này, đã bất lực không còn cách nào xoay chuyển được.
Trước kia hắn luôn mang tới sợ hãi cho người khác, hay đây là báo ứng trong truyền thuyết?
Nhìn lại các sĩ quan bên cạnh hắn, sắc mặt tràn ngập sợ hãi, lúc này Tang Thác Tư hay toàn bộ quân đoàn Long Kỳ xem như bị Tiêu Hoằng dẫn dắt quân đoàn Bối La đánh tan tành.
Cũng lúc đó, ở Nam Du Tinh, nơi này là quận tinh quận nam Du của Phục Thản Đế Quốc, hoặc là nói đây là trung tâm của quận nam Du, bất luận là về mặt chính quyền hay quân sự.
Quan tổng chỉ huy quân sự quận Nam Du tên là Cố Hoành Thần, là lão già trên 60 tuổi, quân hàm Trung tướng, nắm giữ 10 sư đoàn trong tay, có thể coi là quan lớn ở Phục Thản Đế Quốc. Hiện giờ hắn gặp phải vấn đề khó giải quyết nhất, đó là chiến sự ở chiến tuyến Tây Cương, chiến tuyến Bối La cũng với chiến tuyến chiến tuyến Quân Thản Phúc Kiều.
Ba chỗ chiến tuyến này vừa đúng nằm trong quận Nam Du, đồng thời cũng là biên giới chia tách quận Nam Du cùng Duy Lâm công quốc. Bây giờ gặp phải Duy Lâm công quốc điên cuồng tấn công, có thể tưởng tượng được áp lực trên ba đường chiến tuyến.
Lúc này cố Hoành Thần đang ngồi trên bàn làm việc khí thế, lật xem tài liệu, đôi mắt như ánh đuốc có thể thấy được hào quang uy nghiêm, thần sắc sừng sững như núi, không có một chút thay đổi. Ngón trỏ tay phải đang không ngừng gõ lên bàn chế bằng gỗ Thúy Anh.
Mà tài liệu trong tay lão, chính là về Ma Văn khung máy móc.
- Theo Ách Tề Nhĩ báo cáo, quân đoàn Bối La dựa vào loại vũ khí chiến đấu hoàn toàn mới này đánh ngã quân đoàn Liệp ưng, dẹp tan quân đoàn Kim Ti Tước, một trận xác lập địa vị quân cấp B. Mặt khác đã có 4 chiếc đưa đi quân đoàn khác trên chiến tuyến Tây Cương, hiệu quả rất tốt. Tướng quân Ách Tề Nhĩ đề nghị quân đội quận Nam Du có thể mua sắm loại vũ khí chiến đấu này với số lượng lớn.
Một người trung niên đứng bên cạnh cố Hoành Thần nói, hắn là Đặng Chung Nhạc, bộ trưởng Ban mua sắm quân khu quận Nam Du.
Ở một bên khác là phó quân trưởng Chu Bằng, chỉ hơn 40 tuồi, hắn nhìn thấy Ma Văn khung máy móc, sắc mặt vừa hưng phấn, đồng thời cũng hơi băn khoăn, nhưng cũng không quá rõ ràng, mà nhìn vào Cố Hoành Thần, muốn chờ nghe ý kiến của ngài ấy.
- Đánh ngã quân đoàn Liệp ưng, dẹp yên quân đoàn Kim Ti Tước, không ngờ được quân đoàn Bối La thật đúng là thành tinh rồi. Cố Hoành Thần xem tài liệu, khẽ nói, sắc mặt không thấy thay đổi, tạo cho người ta cảm giác như pho tượng đá, căn bản không có động tác.
- Đúng thế, nghe nói là một sĩ quan tên Tiêu Hoằng, thay thế La Kiệt, chẳng những nghiên cứu ra Ma Văn khung máy móc, chiến đấu cũng rất dũng cảm.
Đặng Chung Nhạc nói tốt thêm.
Chỉ là Cố Hoành Thần dường như không để ý, sắc mặt không đối, nói tiếp:
- Năm nay 20 tuổi, ngồi lên chức Thượng tá, xem ra cũng có chút bản lĩnh, chỉ là quá nhỏ tuổi, bốc đồng quá lớn chưa chắc là chuyện tốt, nói không chừng một ngày nào đó đẩy chính mình vào. Về phần Ma Văn khung máy móc này... có phần tác dụng, nhưng theo ý ta không bằng xe tăng Ma Văn, ta vẫn cảm thấy thứ này không đáng tin cậy, ta nghĩ chỉ có tiểu tử mới 20 kia mới dám đem thứ này lên trên chiến trường. Nếu là sĩ quan thành thục, tuyệt đối sẽ không làm vậy, bất cứ một loại vũ khí nào muốn đưa vào chiến trường đều phải trải qua thí nghiệm nghiêm khắc, nếu không rất dễ lộ ra sơ hở.
- Nhưng mà thưa Tướng quân, ta cảm thấy kỹ thuật của Ma Văn khung máy móc đã tương đối hoàn thiện, ta đề nghị nên đặt hàng số lượng lớn với quân đoàn Bối La.
Đặng Chung Nhạc nói tiếp, hắn cực lực tôn sùng Tiêu Hoằng hoặc là với Ma Văn khung máy móc, đồng thời cũng biết Cố Hoành Thần là một kẻ bảo thủ không chịu thay đổi, không thích tiếp nhận sự vật mới, trừ khi có thể xác định thứ này hoàn mỹ 100%.
Nói trắng ra, chỉ là không thích làm chuột bạch thí nghiệm.
- Đặt hàng số lượng lớn? Trừ phi Ma Văn khung máy móc có thể đưa ra biểu hiện làm cho ta hoàn toàn tin tưởng, quan trọng nhất là tính ổn định, sẽ không xảy ra sai lầm trong chiến đấu mấu chốt. Như thường lệ, ta vẫn....
Bùm!
Cố Hoành Thần còn chưa nói hết lời, Lỗ Phương quan tình báo quân khu Nam Du đẩy cửa vào, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ.
- Tướng quân, xảy ra chuyện lớn. Vương quốc An Ni Á đã xảy ra quốc chiến!
Lỗ Phương chạy tới chỗ Cố Hoành Thần, săc mặt vội vàng.
Đúng vậy, vương quốc An Ni Á rất nhỏ, nhỏ như bàn tay, nhưng dù sao cũng là một quốc gia, hơn nữa một khi phát động quốc chiến, tuyệt đối là chuyện không hề nhỏ ở vũ trụ Thái Cách.
- Quốc chiến? đã xảy ra chuyện gì?
Nghe được hai chữ "quốc chiến", sắc mặt như khúc gỗ của lão đã (xảy ra) đột nhiên rung lên, vội hỏi.
Cố Hoành Thần rất rõ ràng hàm ý của quốc chiến, nhất là lúc này phía tây còn đang dây dưa với Duy Lâm công quốc, phía đông lại xảy ra chiến loạn, không khác gì hai mặt chịu địch.
- Mới có tin tức sơ bộ, là quân đoàn Bối La phát động tấn công vương quốc An Ni Á, nguyên nhân không rõ lắm. chỉ là biết bên trong vương quốc An Ni Á có quân đoàn Long Kỳ thuộc Duy Lâm công quốc tiềm nhập vào.
Lỗ Phương vội trả lời ngay.
Nghe thế, Cố Hoành Thần, Chu Bằng, thậm chí Đặng Chung Nhạc trưởng Ban mua sắm đồng loạt biến sắc, ánh mắt mơ hồ kinh hãi.
Thanh danh quân đoàn Long Kỳ lớn tới mức nào, bọn họ quá rõ, còn có danh xưng sát thủ kẻ khổng lồ, sức chiến đấu rất cao.
Bọn họ tự nhiên hiểu được quân đoàn Long Kỳ lẻn vào vương quốc An Ni Á có dụng ý gì, đó là xuống tay ở tuyến phía đông quận Nam Du, chọc một dao ở sau lưng quận Nam Du, đúng là cực kỳ âm hiểm.
Nhưng làm bọn họ không ngờ là cái tên Tiêu Hoằng kia trực tiếp đi đường dài đánh tới, rốt cuộc là ai cho hắn lá gan lớn như vậy?
Theo Cố Hoành Thần thấy, quân đoàn Bối La tập kích đường dài, đi tìm quân đoàn Long Kỳ liều mạng, rõ ràng là đi chịu chết mà. Dựa theo lý giải chiến đấu của Cố Hoành Thần, lúc này biết được tin tức tập kích, chuyện đầu tiên phải làm là tăng mạnh phòng ngự, mà không phải chủ động mạo hiểm lao ra.
- Thật đúng là giống như tài liệu nói, lá gan của Tiêu Hoằng đúng là không phải lớn bình thường, đương nhiên cũng rất quyết đoán, đúng không?
Đặng Chung Nhạc cưỡng ép tươi cười nói.
- Quyết đoán? Sai! Theo ta thấy cái tên này bây giờ đang bị quân đoàn Long Kỳ đánh cho không thấy trời đất, hơn nữa tự tiện phát động quốc chiến! Đúng là không biết quân kỷ mà!
Cố Hoành Thần nói, sắc mặt khó coi cực điểm:
- Nhanh, lập tức chuyền hình ảnh liên quan tới vương quốc An Ni Á!
- Tướng quân, vệ tinh Ma Văn ở gần vương quốc An Ni Á nhất đang nằm trong tay quân đoàn số 241 ở chiến tuyến Tây Cương.
Lỗ Phương quan tình báo quân khu nói.
- Vậy chuyến Ma Văn thông tin với Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả cho ta!
Cố Hoành Thần mặt lạnh nói.
- Đã rõ.
Lỗ Phương nghe lệnh, nhanh chóng gọi đi Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương.
Lúc này, bên trong Bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương, Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả đang thương thảo kế hoạch tác chiến tiếp theo. Long Liệt Tinh liên tiếp báo tin chiến thắng, quân đoàn số 241 cũng liên tiếp thắng nhỏ, rõ ràng áp lực chiến tuyến Tây Cương đã nhỏ hơn nhiều, đồng thời Ách Tề Nhĩ cũng bắt đầu vô tình cố ý càng thân cận với A Minh Tả hơn. Nguyên nhân tự nhiên là vì Ma Văn khung máy móc trong quân đoàn A Minh Tả.
- Đúng vậy, Tiêu Hoằng quả thật có khuyết điểm, nhưng ưu điểm cũng rất rõ ràng.
Ách Tề Nhĩ thoải mái nói.
A Minh Tả không nói gì, chỉ hơi gật đầu, xem như đồng ý, trong lòng không biết nói lên mùi vỊ gi. Nếu Tiêu Hoằng có thể nghe lời một chút, đừng quá quật cường như thế, có thể sẽ tiền đồ vô số ở Phục Thản Đế Quốc, bây giờ đã là Thượng tá, thăng cấp Tướng quân chỉ là vấn đề thời gian, thậm chí tương lai thăng cấp thành chủ soái Lam y, thậm chí chủ soái Hồng y cũng không phải không được.
Nhưng vào lúc này, Ma Văn thông tin của Ách Tề Nhĩ rung lên, người gọi là Cố Hoành Thần.
Ách Tề Nhĩ cũng không quá giật mình, dù sao cấp trên hỏi tình huống chiến tuyến là chuyện bình thường.
- Cố Tướng quân.
Vừa chuyển hình ảnh, Ách Tề Nhĩ chào quân lễ tiêu chuẩn, cung kính nói.
- Ra lệnh quân đoàn số 241 chiến tuyến Tây Cương của các ngươi tiếp nối chuyển hình ảnh vương quốc An Ni Á cho ta!
Cố Hoành Thần mật lạnh, sắc mặt khó coi ra lệnh với Ách Tề Nhĩ.
- Đoàn số 241? Vương quốc An Ni Á? Xin hỏi Tướng quân, ngài muốn...
Ách Tề Nhĩ kinh ngạc hỏi, hẳn không rò vì sao Cố Hoành Thần hạ mệnh lệnh này, sắc mặt kia còn không đúng lắm.
- Đừng nhiều lời với ta, Tiêu Hoằng bảo bối của các ngươi đang phát động quốc chiến với vương quốc An Ni Á kìa!
Lúc này kiên nhẫn của Cố Hoành Thần đã tới cực hạn.
Ách Tề Nhĩ cũng A Minh Tả nghe được 2 từ Tiêu Hoằng cũng quốc chiến, đầu óc "oong" một cái, cảm thấy ánh mắt tối đen, đầu to như cái đấu.
- Tướng quân, Tiêu Hoằng? Quốc chiến? Ngài không phải nhầm lẫn chứ.
A Minh Tả nơm nớp lo sợ hỏi, ngay hôm qua A Minh Tả còn nhận được tin nói quân đoàn Bối La đang diễn tập, làm sao lập tức bỏ chạy tới An Ni Á tinh, quá điên đi chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.