Chương 392: đơn đặt hàng siêu cấp
Đình Vũ
11/07/2017
- Đặng Tướng quân! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Không biết ngài có chuyện gì?
Mạc Hi chậm rãi buông thước xếp cơ khí trong tay, bày ra chiêu bài tươi cười nói, lộ ra hai hàng răng trắng nhỏ, có vẻ rất bắt mắt.
- Ta vừa rồi có nói chuyện một chút với Tiêu Hoằng, là về vấn đề mua sắm, Tiêu Hoằng nói hắn không làm chủ được, do dó tìm Mạc chủ quản bàn bạc một chút!
Đặng Chung Nhạc nhẹ giọng nói.
Trên lý thuyết đúng là vậy rồi! Tập đoàn Thiên Xà cùng căn cứ quân sự Bối La đã không có chút liên quan nào, song phương chỉ là qua lại về sinh ý thôi. Đương nhiên, ăn ngay nói thật, cho dù nói như vậy, Tiêu Hoằng dù sao cũng là Trưởng quan, sai trái gì Mạc Hi ta vẫn còn phải nghe lời hắn!
Mạc Hi nói lời này cũng rất khéo léo, nhìn qua cũng rất đúng thật.
Dù sao chỉ cần người nhìn xa một chút đều có thể nhìn ra, Ma Văn khung máy móc cùng với trang bị của Tập đoàn Thiên Xà, không phải đều là trang bị cho Bối La quân đoàn sao?
- Không nói nhiều lời vô nghĩa: 5 chiếc Ma Văn khung máy móc bản xa hoa, 50 chiếc Ma Văn xe tăng, cùng với 25 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, ngươi ra giá đi!
Đặng Chung Nhạc cũng không có lòng khua môi múa mép cùng Mạc Hi, đi vào chính đề ngay.
- Ma Văn khung máy móc bản xa hoa, nói thật ra sản lượng có hạn, không thể dưới 500 vạn kim tệ. Đương nhiên, nói vậy Đặng Tướng quân cũng đã biết rồi, có thể dùng người thế tiền, một gã Ngự Sư có thể thay thế 100 vạn kim tệ. Tuy nhiên hiện tại điều kiện cũng phóng khoáng, cũng có thể thay bằng nhân viên nghiên cứu khoa học đỉnh cấp, trừ Ma Văn khung máy móc, Ma Văn xe tăng cũng như thế, bản kinh tế 10 vạn kim, bản xa hoa 100 vạn kim, Ngân Điểu chiến đấu cơ 15 vạn kim, bản xa hoa 150 vạn kim!
Mạc Hi vẫn giữ vẻ mặt thân thiết ôn hòa nói.
Hắn cùng với Đặng Chung Nhạc có thể nói, xem như hai người miệng ngọt như mía lùi đụng nhau.
- Người không có, tiền cứ dựa theo bảng giá này đi, tổng cộng là 11250 vạn kim tệ, đúng vậy không?
Đặng Chung Nhạc mặt không đỏ, hô hấp không nhanh, nói.
Lại nhìn Mạc Hi, vẻ tươi cười trên mặt đã ngưng đọng lại: 11250 vạn kim tệ, đó chính là một con số khổng lồ như biển nha! Nói không chút khoa trương, Mạc Hi còn là lần đầu tiên nghe qua có người đồng ý với số lượng giao dịch khổng lồ như thế. Mà trọng yếu hơn là, nhìn Đặng Chung Nhạc đọc ra con số này, gần như mặt không đỏ hô hấp không nhanh, dường như cũng không phải là lần đầu tiên đụng tới con số khổng lồ như thế.
Lần này, Mạc Hi xem như chân chính kiến thức được, Phục Thản Đế Quốc này rốt cuộc giàu có cỡ nào. Khó trách Duy Lâm Công Quốc nằm mơ đều đánh chủ ý tới Phục Thản Đế Quốc.
Từ điểm này cũng có thể nhìn ra được sự giàu có của Phục Thản Đế Quốc. Vũ Nhuận Tinh gần như không thể sánh bằng một góc.
-Là... đúng vậy!
Mạc Hi cố gắng nuốt một ngụm nước miếng, đáp lại.
- Yên tâm! Ta sẽ phát đơn đặt hàng cho các quân đoàn, để bọn họ tự mình đến giao dịch với các ngươi, sẽ không mảy may làm khó xử các ngươi!
Đặng Chung Nhạc nhìn thấy bộ dáng Mạc Hi, cười cười nói, rồi trực tiếp cắt liên lạc.
Nhìn hình ảnh trước mắt biến mất, Mạc Hi chớp chớp mắt, cả người còn chưa có hoàn toàn phục hồi tinh thần lại. Lúc này Mạc Hi xem như hoàn toàn biết được, những tay đầu sỏ súng ống đạn được khổng lồ kia, vì cái gì có thể đạt tới trình độ phú khả địch quốc. Tỷ như: Xí nghiệp Thiên Sứ của Á Bình Trữ Liên hợp thể, như Liên minh người thủ hộ của Á Tê Á Liên hợp thể.
Mà Liên minh người thủ hộ, đúng là đầu sỏ súng ống đạn dược cung cấp trang bị chiến đấu cho Duy Lâm Công Quốc.
Đồng dạng những đầu sỏ súng ống đạn dược này, cũng có thủ vệ quân cường hãn, không có người nào dám dễ dàng xâm chiếm. Trên cơ bản chính là thuần một cấp giống như sáu lão quái Ngự Không, nguyện trung thành với Liên hợp thể, nhưng không phụ thuộc mà hoàn toàn tự chủ.
So với bọn họ, Tập đoàn Thiên Xà mặc dù có đặc điểm bản thân, nhưng tạm thời không sai biệt lắm giống như một đứa nhỏ rách rưới, mà giấc mộng của Mạc Hi chính là trở thành đầu sỏ siêu cấp giống như Xí nghiệp Thiên Sứ, chỉ có điều giấc mộng này còn xa vời vợi.
Thật vất vả, làm cho tâm tình bình ổn lại, Mạc Hi bắt đầu tiếp tục nghiên cứu cái máng tồn trữ Ngự lực, Mạc Hi đã làm tốt tính toán, chính là đợi có cơ hội, sẽ đổi toàn bộ hộ giáp của ao tào tồn trữ năng lực thành hợp kim Vi Mễ, như vậy mức độ chắc chắn phải được bảo đảm nhất định.
Mà ở bên kia, Tiêu Hoằng bất đầu hết sức chuyên chú tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật Để Văn, mục tiêu nghiên cứu chủ yếu là Để Văn tuần hoàn bốn hướng, có thể nói là một khoảng cách cần vượt qua không nhỏ.
Thông qua nghiên cứu rất nhiều bộ sách trước đây, về Ngự lực trị bệnh khó nhất, đối với Tiêu Hoằng cũng có một ít tâm đắc, chính là nếu muốn thực tiễn, điều kiện tiên quyết là ít nhất phải nắm giữ Để Văn năng lượng tuần hoàn bốn hướng.
Đây cũng là một rào cản của kỹ thuật Để Văn, thông qua nhiều ngày nghiên cứu Để Văn, Tiêu Hoằng rất rõ ràng, tuần hoàn bốn hướng là một cái rào cản, đợi cho hoàn toàn nắm giữ tuần hoàn tám hướng, lại là một rào cản, giống như từ Ngự Đồ thăng cấp đến Ngự Giả, lại từ Ngự Giả thăng cấp đến Ngự Sư.
Trong lúc này, Tiêu Hoằng cũng nhận được tin tức Mạc Hi gửi tới: “Hết thảy bàn bạc ổn thỏa, 11250 vạn kim tệ.”
Đối với con số như vậy, Tiêu Hoằng chỉ là nhìn lướt qua, rồi không hề để ý tới, tiếp tục nghiên cứu bí tịch Để Văn, cây bút máy trong tay cũng không ngừng viết viết vẽ vẽ trên tờ giấy, dường như lại nhớ tới thời điểm sảng khoái ở quặng mỏ lúc trước.
Chỉ có điều là hết thảy đều đã xưa đâu bằng nay, lúc ấy ai quan tâm tới Tiêu Hoằng chứ? Nhưng còn bây giờ thì sao, đường đường là Tướng quân của Phục Thản Đế Quốc, toàn bộ Vũ Nhuận Tinh chính là địa phương do Tiêu Hoằng định đoạt.
Đảo mắt thời gian tới chạng vạng tối, mặt trời đã chìm xuống hướng tây, bầu trời đầu thu một mảnh đỏ hồng như lửa.
Chậm rãi buông bí tịch Để Văn xuống, Tiêu Hoằng đi ra ngoài cửa, hít vào một ngụm không khí mới mẻ, nhìn xem cảnh vật quanh mình. Sau đó Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh, lệnh cho thành viên trung tâm của Bối La quân đoàn, một giờ sau, tập hợp tại phòng họp Khu cảnh giới số 1. Tiếp đó Tiêu Hoằng quay về Bối La thư viện, đồng thời tiện tay xoay dụng cụ hành tinh, trên đó ghi chép vô cùng chuẩn xác tình huống địa lý của Vũ Nhuận Tinh.
Vũ Nhuận Tinh có được bảy khu đại lục, trong đó hai khu phân biệt ở nam bắc cực, bị bao phủ trong băng nguyên mênh mông, hàng năm không có người cư ngụ.
Đại lục chân chính thích hợp cư trú, chỉ có năm khu, mà vị trí căn cứ quân sự Bối La chính là ở trung tâm đại lục.
Thoáng sửa sang lại một chút tư tưởng trong đầu, Tiêu Hoằng chuẩn bị tốt vật phẩm tùy thân, mang theo túi hành trang tùy thân đi ra ngoài, ở bên ngoài Vương Phàm đã chuẩn bị sẵn chiếc Ma Văn Xa quân dụng.
Đi vào phòng họp ở Khu cảnh giới số 1, tất cả thành viên trung tâm đều đã trình diện, đại diện toàn quyền Tập đoàn Thiên Xà, chính là Mạc Hi.
Nhìn thấy Tiêu Hoằng đi vào, tiếng ồn ào trong phòng họp lập tức im bặt, tiếp theo mọi người đều tập trung ánh mắt nghi hoặc nhìn Tiêu Hoằng.
Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh tập hợp thật sự quá đột ngột, bọn họ cũng thật sự nghĩ không ra, Tiêu Hoằng lệnh cho bọn họ đến đây rốt cuộc là muốn làm gì?
Mở đại hội tổng kết chiến đấu sao? Điều này cũng không phải là tính tình của Tiêu Hoằng a!.
Chậm rãi ngồi trên ghế chủ tọa, Tiêu Hoằng cũng không có lên tiếng, chuyện thứ nhất là thông qua Ma Văn khống chế, điều ra bản đồ địa lý toàn bộ Vũ Nhuận Tinh, bảy khu đại lục phân biệt dùng màu sắc khác nhau đánh dấu.
- Ta có một ý tưởng, Bối La quân đoàn từ nay về sau sẽ không đóng quân tập trung toàn bộ ở bên trong một căn cứ quân sự Bối La, mà phân tán ra, với doanh là đơn vị, phân biệt tiến vào chiếm giữ mỗi một đại lục trên Vũ Nhuận Tinh. Mỗi nơi đều tự tiến hành phát triển độc lập, có thể tiến hành tự chủ trưng binh, tự chủ huấn luyện, tự chủ phát triển... nói trắng ra chính là thành lập chi nhánh căn cứ.
Tiêu Hoằng nói ra ý nghĩ trong đầu.
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, mọi người lập tức sửng sốt, tiếp theo hai mặt nhìn nhau. Cách thực hiện của Tiêu Hoằng, Doanh trưởng các doanh vẫn hiểu rõ đó chính là tiến hành mở rộng, sử dụng trọn vẹn tài nguyên của Vũ Nhuận Tinh. Hấp thu trọn vẹn các tài nguyên trên đại lục.
Nếu so sánh căn cứ quân sự Bối La là một cái chậu hoa lớn, bảy doanh chính là bảy hạt giống cây, như vậy hiện tại Tiêu Hoằng thực hiện chính là, nhổ trồng phần lớn cây giống trồng vào các bồn khác, điều này đối với cây giống trưởng thành tuyệt đối có lợi thật lớn, nhưng chuyện đó cần phải có nguồn tài chính thật lớn siêu cấp mới được.
Thành lập một cái chi nhánh căn cứ, cũng không phải là tùy tùy tiện chỉ mấy vạn kim tệ là có thể đủ dùng.
Cùng loại ý nghĩ của Tiêu Hoằng như vậy, các Đoàn trưởng quân đoàn khác sao lại không nghĩ tới, xét đến cùng, nguyên nhân không có thực thi được chính là một chữ: tiền.
- Trưởng quan! Chuyện đó cần phải tốn rất nhiều tiền đấy? Mặc dù chúng ta có thể xuất ra được, thì phí dụng để nghiên cứu chế tạo vũ khí kiểu mới lấy đâu ra?
Bì Nặc dẫn đầu lên tiếng hỏi, đây cũng là sự băn khoăn của hắn, bởi vì hắn biết rõ, thành lập một chi nhánh căn cứ, cần phải tiêu phí bao nhiêu tiền.
Cái này nói ra, 500 vạn kim tệ là căn bản.
Về phần tên mập trắng, lúc này hắn mở lớn hai mắt đầy điểm sáng, hắn không có ý tưởng lo trước lo sau như Bì Nặc, hắn là một hạng người khát vọng tự do, có thể rời xa thủ trưởng làm vua một cõi, muốn làm gì thì làm, phát triển quân đội dựa theo ý nghĩ của chính mình, đây chính là chuyện hắn tha thiết ước mơ.
-Mạc Hi!
Tiêu Hoằng khẽ gọi Mạc Hi, đồng thời chớp mắt ra hiệu.
Mạc Hi tự nhiên hiểu được ánh mắt này của Tiêu Hoằng rốt cuộc là có ý tứ gì, hắn hắng giọng rồi nói:
- Không tính chơi xấu từ Duy Lâm Công Quốc nơi đó lấy 500 vạn kim tệ, ngay buổi sáng nay, Tập đoàn Thiên Xà vừa mới nhận được đơn đặt hàng của quân khu Nam Du Quận một khoản giá trị là 11250 vạn kim tệ, nói đúng ra chính là hơn 1 ức kim tệ!
“Bá!”
Gần như ngay khoảnh khắc câu nói của Mạc Hi vừa ra khỏi miệng, nguyên vốn các sĩ quan đang tràn ngập nghi ngờ, lập tức ngẩn người tại chỗ, hơn một ức kim tệ, cái này... chính là quân phí cơ bản một năm của hai cái sư đoàn gộp lại cùng một chỗ đấy.
Thậm chí rất nhiều người ngoáy ngoáy tai có chút không dám tin lỗ tai của mình, ngay cả La Kiệt đều sửng sốt há hốc miệng trợn mắt nhìn Tiêu Hoằng.
- Ta trước cũng đã ký kết đơn đặt hàng cùng Đặng Chung Nhạc, dự chi 5000 vạn kim tệ, dự tính chậm nhất một tuần sau sẽ chuyển khoản vào tài khoản của Tập đoàn Thiên Xà!
Mạc Hi bổ sung tiếp.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, thậm chí mơ hồ còn có thể nghe được tiếng tim đám sĩ quan đập rộn ràng.
- Nghe rồi chứ?
Tiêu Hoằng quét mắt nhìn một vòng những sĩ quan này, nhẹ giọng nói:
- Bởi vậy, tiền là không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa đây chỉ là nhóm đơn đặt hàng đầu tiên, sau này còn có thể cuồn cuộn không dứt!
Toàn bộ phòng họp không có ai đáp lại, như trước lặng im một mảnh, mọi người đều dời ánh mắt nhìn Tiêu Hoàng, chính là đang đợi nghe kế hoạch kế tiếp của Tiêu Hoằng.
- Lần này dự tính bước đầu, là chia ra đi bốn doanh, phân biệt là doanh thứ 3, doanh thứ 5, doanh thứ 6 và doanh thứ 7, về phần doanh 1, 2, 4, như trước đóng tại căn cứ quân sự Bối La. Dù sao nơi này mới là trung tâm của Bối La quân đoàn. Còn quân đội phân ra đi, mỗi một doanh chi 1000 vạn kim tệ, dùng để xây dựng chi nhánh căn cứ. Quy cách của chi nhánh căn cứ, cứ dựa theo thành lũy siêu cấp mà làm, có thể chống đỡ bất kỳ đả kích nào!
Tiêu Hoằng lên tiếng nói.
Mạc Hi chậm rãi buông thước xếp cơ khí trong tay, bày ra chiêu bài tươi cười nói, lộ ra hai hàng răng trắng nhỏ, có vẻ rất bắt mắt.
- Ta vừa rồi có nói chuyện một chút với Tiêu Hoằng, là về vấn đề mua sắm, Tiêu Hoằng nói hắn không làm chủ được, do dó tìm Mạc chủ quản bàn bạc một chút!
Đặng Chung Nhạc nhẹ giọng nói.
Trên lý thuyết đúng là vậy rồi! Tập đoàn Thiên Xà cùng căn cứ quân sự Bối La đã không có chút liên quan nào, song phương chỉ là qua lại về sinh ý thôi. Đương nhiên, ăn ngay nói thật, cho dù nói như vậy, Tiêu Hoằng dù sao cũng là Trưởng quan, sai trái gì Mạc Hi ta vẫn còn phải nghe lời hắn!
Mạc Hi nói lời này cũng rất khéo léo, nhìn qua cũng rất đúng thật.
Dù sao chỉ cần người nhìn xa một chút đều có thể nhìn ra, Ma Văn khung máy móc cùng với trang bị của Tập đoàn Thiên Xà, không phải đều là trang bị cho Bối La quân đoàn sao?
- Không nói nhiều lời vô nghĩa: 5 chiếc Ma Văn khung máy móc bản xa hoa, 50 chiếc Ma Văn xe tăng, cùng với 25 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, ngươi ra giá đi!
Đặng Chung Nhạc cũng không có lòng khua môi múa mép cùng Mạc Hi, đi vào chính đề ngay.
- Ma Văn khung máy móc bản xa hoa, nói thật ra sản lượng có hạn, không thể dưới 500 vạn kim tệ. Đương nhiên, nói vậy Đặng Tướng quân cũng đã biết rồi, có thể dùng người thế tiền, một gã Ngự Sư có thể thay thế 100 vạn kim tệ. Tuy nhiên hiện tại điều kiện cũng phóng khoáng, cũng có thể thay bằng nhân viên nghiên cứu khoa học đỉnh cấp, trừ Ma Văn khung máy móc, Ma Văn xe tăng cũng như thế, bản kinh tế 10 vạn kim, bản xa hoa 100 vạn kim, Ngân Điểu chiến đấu cơ 15 vạn kim, bản xa hoa 150 vạn kim!
Mạc Hi vẫn giữ vẻ mặt thân thiết ôn hòa nói.
Hắn cùng với Đặng Chung Nhạc có thể nói, xem như hai người miệng ngọt như mía lùi đụng nhau.
- Người không có, tiền cứ dựa theo bảng giá này đi, tổng cộng là 11250 vạn kim tệ, đúng vậy không?
Đặng Chung Nhạc mặt không đỏ, hô hấp không nhanh, nói.
Lại nhìn Mạc Hi, vẻ tươi cười trên mặt đã ngưng đọng lại: 11250 vạn kim tệ, đó chính là một con số khổng lồ như biển nha! Nói không chút khoa trương, Mạc Hi còn là lần đầu tiên nghe qua có người đồng ý với số lượng giao dịch khổng lồ như thế. Mà trọng yếu hơn là, nhìn Đặng Chung Nhạc đọc ra con số này, gần như mặt không đỏ hô hấp không nhanh, dường như cũng không phải là lần đầu tiên đụng tới con số khổng lồ như thế.
Lần này, Mạc Hi xem như chân chính kiến thức được, Phục Thản Đế Quốc này rốt cuộc giàu có cỡ nào. Khó trách Duy Lâm Công Quốc nằm mơ đều đánh chủ ý tới Phục Thản Đế Quốc.
Từ điểm này cũng có thể nhìn ra được sự giàu có của Phục Thản Đế Quốc. Vũ Nhuận Tinh gần như không thể sánh bằng một góc.
-Là... đúng vậy!
Mạc Hi cố gắng nuốt một ngụm nước miếng, đáp lại.
- Yên tâm! Ta sẽ phát đơn đặt hàng cho các quân đoàn, để bọn họ tự mình đến giao dịch với các ngươi, sẽ không mảy may làm khó xử các ngươi!
Đặng Chung Nhạc nhìn thấy bộ dáng Mạc Hi, cười cười nói, rồi trực tiếp cắt liên lạc.
Nhìn hình ảnh trước mắt biến mất, Mạc Hi chớp chớp mắt, cả người còn chưa có hoàn toàn phục hồi tinh thần lại. Lúc này Mạc Hi xem như hoàn toàn biết được, những tay đầu sỏ súng ống đạn được khổng lồ kia, vì cái gì có thể đạt tới trình độ phú khả địch quốc. Tỷ như: Xí nghiệp Thiên Sứ của Á Bình Trữ Liên hợp thể, như Liên minh người thủ hộ của Á Tê Á Liên hợp thể.
Mà Liên minh người thủ hộ, đúng là đầu sỏ súng ống đạn dược cung cấp trang bị chiến đấu cho Duy Lâm Công Quốc.
Đồng dạng những đầu sỏ súng ống đạn dược này, cũng có thủ vệ quân cường hãn, không có người nào dám dễ dàng xâm chiếm. Trên cơ bản chính là thuần một cấp giống như sáu lão quái Ngự Không, nguyện trung thành với Liên hợp thể, nhưng không phụ thuộc mà hoàn toàn tự chủ.
So với bọn họ, Tập đoàn Thiên Xà mặc dù có đặc điểm bản thân, nhưng tạm thời không sai biệt lắm giống như một đứa nhỏ rách rưới, mà giấc mộng của Mạc Hi chính là trở thành đầu sỏ siêu cấp giống như Xí nghiệp Thiên Sứ, chỉ có điều giấc mộng này còn xa vời vợi.
Thật vất vả, làm cho tâm tình bình ổn lại, Mạc Hi bắt đầu tiếp tục nghiên cứu cái máng tồn trữ Ngự lực, Mạc Hi đã làm tốt tính toán, chính là đợi có cơ hội, sẽ đổi toàn bộ hộ giáp của ao tào tồn trữ năng lực thành hợp kim Vi Mễ, như vậy mức độ chắc chắn phải được bảo đảm nhất định.
Mà ở bên kia, Tiêu Hoằng bất đầu hết sức chuyên chú tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật Để Văn, mục tiêu nghiên cứu chủ yếu là Để Văn tuần hoàn bốn hướng, có thể nói là một khoảng cách cần vượt qua không nhỏ.
Thông qua nghiên cứu rất nhiều bộ sách trước đây, về Ngự lực trị bệnh khó nhất, đối với Tiêu Hoằng cũng có một ít tâm đắc, chính là nếu muốn thực tiễn, điều kiện tiên quyết là ít nhất phải nắm giữ Để Văn năng lượng tuần hoàn bốn hướng.
Đây cũng là một rào cản của kỹ thuật Để Văn, thông qua nhiều ngày nghiên cứu Để Văn, Tiêu Hoằng rất rõ ràng, tuần hoàn bốn hướng là một cái rào cản, đợi cho hoàn toàn nắm giữ tuần hoàn tám hướng, lại là một rào cản, giống như từ Ngự Đồ thăng cấp đến Ngự Giả, lại từ Ngự Giả thăng cấp đến Ngự Sư.
Trong lúc này, Tiêu Hoằng cũng nhận được tin tức Mạc Hi gửi tới: “Hết thảy bàn bạc ổn thỏa, 11250 vạn kim tệ.”
Đối với con số như vậy, Tiêu Hoằng chỉ là nhìn lướt qua, rồi không hề để ý tới, tiếp tục nghiên cứu bí tịch Để Văn, cây bút máy trong tay cũng không ngừng viết viết vẽ vẽ trên tờ giấy, dường như lại nhớ tới thời điểm sảng khoái ở quặng mỏ lúc trước.
Chỉ có điều là hết thảy đều đã xưa đâu bằng nay, lúc ấy ai quan tâm tới Tiêu Hoằng chứ? Nhưng còn bây giờ thì sao, đường đường là Tướng quân của Phục Thản Đế Quốc, toàn bộ Vũ Nhuận Tinh chính là địa phương do Tiêu Hoằng định đoạt.
Đảo mắt thời gian tới chạng vạng tối, mặt trời đã chìm xuống hướng tây, bầu trời đầu thu một mảnh đỏ hồng như lửa.
Chậm rãi buông bí tịch Để Văn xuống, Tiêu Hoằng đi ra ngoài cửa, hít vào một ngụm không khí mới mẻ, nhìn xem cảnh vật quanh mình. Sau đó Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh, lệnh cho thành viên trung tâm của Bối La quân đoàn, một giờ sau, tập hợp tại phòng họp Khu cảnh giới số 1. Tiếp đó Tiêu Hoằng quay về Bối La thư viện, đồng thời tiện tay xoay dụng cụ hành tinh, trên đó ghi chép vô cùng chuẩn xác tình huống địa lý của Vũ Nhuận Tinh.
Vũ Nhuận Tinh có được bảy khu đại lục, trong đó hai khu phân biệt ở nam bắc cực, bị bao phủ trong băng nguyên mênh mông, hàng năm không có người cư ngụ.
Đại lục chân chính thích hợp cư trú, chỉ có năm khu, mà vị trí căn cứ quân sự Bối La chính là ở trung tâm đại lục.
Thoáng sửa sang lại một chút tư tưởng trong đầu, Tiêu Hoằng chuẩn bị tốt vật phẩm tùy thân, mang theo túi hành trang tùy thân đi ra ngoài, ở bên ngoài Vương Phàm đã chuẩn bị sẵn chiếc Ma Văn Xa quân dụng.
Đi vào phòng họp ở Khu cảnh giới số 1, tất cả thành viên trung tâm đều đã trình diện, đại diện toàn quyền Tập đoàn Thiên Xà, chính là Mạc Hi.
Nhìn thấy Tiêu Hoằng đi vào, tiếng ồn ào trong phòng họp lập tức im bặt, tiếp theo mọi người đều tập trung ánh mắt nghi hoặc nhìn Tiêu Hoằng.
Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh tập hợp thật sự quá đột ngột, bọn họ cũng thật sự nghĩ không ra, Tiêu Hoằng lệnh cho bọn họ đến đây rốt cuộc là muốn làm gì?
Mở đại hội tổng kết chiến đấu sao? Điều này cũng không phải là tính tình của Tiêu Hoằng a!.
Chậm rãi ngồi trên ghế chủ tọa, Tiêu Hoằng cũng không có lên tiếng, chuyện thứ nhất là thông qua Ma Văn khống chế, điều ra bản đồ địa lý toàn bộ Vũ Nhuận Tinh, bảy khu đại lục phân biệt dùng màu sắc khác nhau đánh dấu.
- Ta có một ý tưởng, Bối La quân đoàn từ nay về sau sẽ không đóng quân tập trung toàn bộ ở bên trong một căn cứ quân sự Bối La, mà phân tán ra, với doanh là đơn vị, phân biệt tiến vào chiếm giữ mỗi một đại lục trên Vũ Nhuận Tinh. Mỗi nơi đều tự tiến hành phát triển độc lập, có thể tiến hành tự chủ trưng binh, tự chủ huấn luyện, tự chủ phát triển... nói trắng ra chính là thành lập chi nhánh căn cứ.
Tiêu Hoằng nói ra ý nghĩ trong đầu.
Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, mọi người lập tức sửng sốt, tiếp theo hai mặt nhìn nhau. Cách thực hiện của Tiêu Hoằng, Doanh trưởng các doanh vẫn hiểu rõ đó chính là tiến hành mở rộng, sử dụng trọn vẹn tài nguyên của Vũ Nhuận Tinh. Hấp thu trọn vẹn các tài nguyên trên đại lục.
Nếu so sánh căn cứ quân sự Bối La là một cái chậu hoa lớn, bảy doanh chính là bảy hạt giống cây, như vậy hiện tại Tiêu Hoằng thực hiện chính là, nhổ trồng phần lớn cây giống trồng vào các bồn khác, điều này đối với cây giống trưởng thành tuyệt đối có lợi thật lớn, nhưng chuyện đó cần phải có nguồn tài chính thật lớn siêu cấp mới được.
Thành lập một cái chi nhánh căn cứ, cũng không phải là tùy tùy tiện chỉ mấy vạn kim tệ là có thể đủ dùng.
Cùng loại ý nghĩ của Tiêu Hoằng như vậy, các Đoàn trưởng quân đoàn khác sao lại không nghĩ tới, xét đến cùng, nguyên nhân không có thực thi được chính là một chữ: tiền.
- Trưởng quan! Chuyện đó cần phải tốn rất nhiều tiền đấy? Mặc dù chúng ta có thể xuất ra được, thì phí dụng để nghiên cứu chế tạo vũ khí kiểu mới lấy đâu ra?
Bì Nặc dẫn đầu lên tiếng hỏi, đây cũng là sự băn khoăn của hắn, bởi vì hắn biết rõ, thành lập một chi nhánh căn cứ, cần phải tiêu phí bao nhiêu tiền.
Cái này nói ra, 500 vạn kim tệ là căn bản.
Về phần tên mập trắng, lúc này hắn mở lớn hai mắt đầy điểm sáng, hắn không có ý tưởng lo trước lo sau như Bì Nặc, hắn là một hạng người khát vọng tự do, có thể rời xa thủ trưởng làm vua một cõi, muốn làm gì thì làm, phát triển quân đội dựa theo ý nghĩ của chính mình, đây chính là chuyện hắn tha thiết ước mơ.
-Mạc Hi!
Tiêu Hoằng khẽ gọi Mạc Hi, đồng thời chớp mắt ra hiệu.
Mạc Hi tự nhiên hiểu được ánh mắt này của Tiêu Hoằng rốt cuộc là có ý tứ gì, hắn hắng giọng rồi nói:
- Không tính chơi xấu từ Duy Lâm Công Quốc nơi đó lấy 500 vạn kim tệ, ngay buổi sáng nay, Tập đoàn Thiên Xà vừa mới nhận được đơn đặt hàng của quân khu Nam Du Quận một khoản giá trị là 11250 vạn kim tệ, nói đúng ra chính là hơn 1 ức kim tệ!
“Bá!”
Gần như ngay khoảnh khắc câu nói của Mạc Hi vừa ra khỏi miệng, nguyên vốn các sĩ quan đang tràn ngập nghi ngờ, lập tức ngẩn người tại chỗ, hơn một ức kim tệ, cái này... chính là quân phí cơ bản một năm của hai cái sư đoàn gộp lại cùng một chỗ đấy.
Thậm chí rất nhiều người ngoáy ngoáy tai có chút không dám tin lỗ tai của mình, ngay cả La Kiệt đều sửng sốt há hốc miệng trợn mắt nhìn Tiêu Hoằng.
- Ta trước cũng đã ký kết đơn đặt hàng cùng Đặng Chung Nhạc, dự chi 5000 vạn kim tệ, dự tính chậm nhất một tuần sau sẽ chuyển khoản vào tài khoản của Tập đoàn Thiên Xà!
Mạc Hi bổ sung tiếp.
Toàn trường lặng ngắt như tờ, thậm chí mơ hồ còn có thể nghe được tiếng tim đám sĩ quan đập rộn ràng.
- Nghe rồi chứ?
Tiêu Hoằng quét mắt nhìn một vòng những sĩ quan này, nhẹ giọng nói:
- Bởi vậy, tiền là không có bất cứ vấn đề gì, hơn nữa đây chỉ là nhóm đơn đặt hàng đầu tiên, sau này còn có thể cuồn cuộn không dứt!
Toàn bộ phòng họp không có ai đáp lại, như trước lặng im một mảnh, mọi người đều dời ánh mắt nhìn Tiêu Hoàng, chính là đang đợi nghe kế hoạch kế tiếp của Tiêu Hoằng.
- Lần này dự tính bước đầu, là chia ra đi bốn doanh, phân biệt là doanh thứ 3, doanh thứ 5, doanh thứ 6 và doanh thứ 7, về phần doanh 1, 2, 4, như trước đóng tại căn cứ quân sự Bối La. Dù sao nơi này mới là trung tâm của Bối La quân đoàn. Còn quân đội phân ra đi, mỗi một doanh chi 1000 vạn kim tệ, dùng để xây dựng chi nhánh căn cứ. Quy cách của chi nhánh căn cứ, cứ dựa theo thành lũy siêu cấp mà làm, có thể chống đỡ bất kỳ đả kích nào!
Tiêu Hoằng lên tiếng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.