Ma Ngân

Chương 701: Giết chết Vận Trung! 5

Đình Vũ

09/09/2017

Vào lúc này, Vận Trung nhíu chặt mày, một tay vươn ra, xòe năm ngón tay, tiếp theo trong bàn tay Vận Trung hình thành vòng xoáy màu trắng bạc, không ngừng mở rộng.

Chiến đấu cơ không người lái đụng tới giống như đụng vào cối xay thịt, khoảng khắc hai chiếc chiến cơ không người lái bị vòng xoáy xé nát.

Chỉ là bản thân chiến cơ không người lái này vốn là dùng để chịu chết, cũng sẽ không vì hai cái hủy diệt mà ngừng lại. Tiếp theo đó, chiến cơ không người lái liên tiếp đụng tới.

Thực ra va chạm như vậy, nói trắng ra là Tiêu Hoằng dùng kim tệ đập Vận Trung đến chết.

Vận Trung tự nhiên cũng biết, càng biết đây chỉ mới là bắt đầu, tới lúc này, dù cho Tiêu Hoằng lấy chiến cơ không người lái lấp vào, cũng có thể hao chết Vận Trung.

Nhìn lại có ba chiếc chiến cơ không người lái lao tới, Vận Tru không chút do dự, mở ra hai tay, nhanh chóng khởi động Chiến Văn biến ảo. Khoẳng khắc, trên người Vận Trung bao trùm một tầng mảng năng lượng hình dơi màu đỏ, tiếp đó bay lên trời, trực tiếp bỏ mặc Ngả Lâm và Vu Á Hồng mới vừa rồi liều chết bảo vệ hắn, lao thẳng lên chân trời, chuẩn bị trốn về Thánh Đàn tìm Hắc Trạch Sâm bảo vệ.

Ầm ầm ầm... Vận Trung vừa mới nhảy lên trời, ba chiếc chiến cơ không người lái liền đụng thẳng vào tòa lầu, ngọn lửa lập tức bùng lên.

Vào lúc này, tàu Phổ Hưu Tư san bằng mọi chướng ngại đã ngừng ở ngoài quỹ đạo xa xa Thiên Hạc Tinh, tất cả chiến hạm Ma Văn vẫn đang ở trạng thái chờ đợi.

Ngay khi Vận Trung vừa mới xuyên qua tầng khí quyển, tất cả hạm pháo, phi đạn Ma Văn, không chút lưu tình chào hỏi.

Cho dù Vận Trung ở trạng thái đỉnh cao, đối mặt với mức độ công kích này cũng phải suy nghĩ cho kỹ, càng đừng nói bây giờ mình mang thương tích.

Tuy rằng cực lực né tránh, những vẫn bị mấy viên đan pháo bắn trúng người, màng năng lượng biến ảo trên người Vận Trung lại xuất hiện vô số vết rạn, máu tươi lại tràn ra khóe miệng Vận Trung.

Nhưng lúc này Vận Trung đã không cố kỵ nữa, cắn chặt răng, hết tốc lực chạy trốn về phía Thánh Đàn.

Lúc này, tình hình trên Thiên Hạc Tinh cũng bị các đài tin tức tiếp sóng, mọi người đều đang nhìn đến trợn mắt cứng lưỡi.

Mọi người không ngờ tới, tập đoàn Thợ Săn lại có thể đánh Vận Trung đến thảm hại như vậy, nhưng trong lòng cũng toát mồ hôi cho Tiêu Hoằng. Từ trên màn hình mà xem, Vận Trung vẫn có cơ hội chạy thoát, một khi để ýận Trung chạy trốn, rõ ràng là thả hổ về rừng.

Tiếp theo, đối mặt Gia Đô Đế Quốc, sẽ là tại họa hủy diệt.

❤đăng nhập http://truyencuatui.net/ để đọc truyện

Quay lại Vận Trung đang phủ màng năng lượng biến ảo, đang tìm kiếm con đường chạy trốn trong oanh tạc khủng bố, từng chút một bắt đầu kéo ra khoảng cách với đội chiến hạm Ma Văn sau lưng. Chẳng qua, chiến hạm Ma Văn ở cánh liên miên không dứt, vẫn đang đuổi theo Vận Trung, sau đó tấn công từ xa.

Còn đám người Y Vạn, Áo Thác, tuy rằng tuyên bố đang nghỉ, nhưng ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm tình trạng Thiên Hạc Tinh. Hạm đội Nam Miện không còn, 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực cũng chết gần hết, nhưng có xử lý được Vận Trung hay không, đó chính là mấu chốt.

Cùng lúc đó, Ngộ Giác Tinh trong Thánh Đàn, bởi vì trước đó Tiêu Hoằng tiến hành cưỡng ép phong tỏa tin tức Thánh Đàn, cho nên tình huống trong Thánh Đàn vẫn tương đối bình tĩnh.

Nhưng đã nói trên đời không có bức tường không lọt gió, trước đó Vu Á Hồng gửi hơn trăm tin tức cầu cứu, cuối cùng có một cái gửi đi Phục Thản Đế Quốc, từ Phục Thản Đế Quốc phát tới Hắc Trạch Sâm.

Đồng thời, tin tức Tập đoàn Thợ Săn đuổi giết Vận Thăng cũng truyền ra trong Phục Thản Đế Quốc.



Đúng thế, Tiêu Hoằng trước đó còn không quá nổi danh ở Gia Đô Đế Quốc, nhưng mà bên Phục Thản Đế Quốc, gần như sấm ở bên tai.

Cách làm người của Tiêu Hoằng, cả Phục Thản Đế Quốc đều thấy rõ, cực kỳ tàn bạo.

Nhưng dù thế, khi con dân Phục Thản Đế Quốc nhìn thấy hình ảnh bên Thiên Hắc Tinh, một loạt khiếp sợ sững sờ, sắc mặt tái nhợt.

Trong hình ảnh, mẫu hạm Phổ Hưu khổng lồ đang neo đậu trên quỹ đạo Thiên Hạc Tinh, hạm đội Nam Miện đã biến thành cặn bã, những tàu cứu sinh đang bị hạm đội Thợ Săn bắt lấy.

Về phần số lượng chiến hạm Ma Văn khổng lồ, đang tiến hành oanh tạc vô tình tàn khốc lên Vận Trung.

Những hình ảnh này, lại một lần nữa thể hiện rõ bản tính tàn bạo của Tiêu Hoằng, nhưng làm cho người Phục Thân Đến Quốc không ngờ tới, Tiêu Hoằng lại có thể một lần nữa quật khởi ở Gia Đô Đế Quốc, có được một đoàn quân đội không thua kém gì Liên Bang An Ni Á.

Hơn nữa còn bắt đầu công khai đánh giết đệ tử cao cấp Thánh Đàn, cái này không chỉ là lá gan to bình thưởng. Đừng quên, Thánh Đàn là chỗ nào, đệ tử cao cấp có ý nghĩa gì.

Cái này điên cuồng hơn rất nhiều so với đuổi giết Cố Hoành Thần, lại còn có được mẫu hạm Ma Văn cực mạnh.

- Trời ạ! Tên ma quỷ kia đi chỗ nào, cũng là nguồn sáng lập tai họa.

- Không thể ngờ tới, cả mẫu hạm Ma Văn tên kia cũng có.

Nhất thời cư dân Phục Thản Đế Quốc bắt đầu xôn xao, Phục Thản Đế Quốc lại khẩn trương không xong, nhất là hạm đội Nam Miện của bọn họ lại trực tiếp bị đánh tan, đúng là thù cũ chưa đi lại chồng thêm hận mới.

Mặc kệ là khẩn trương hay là căm hận, bây giờ phía Phục Thản Đế Quốc nghĩ như thế nào, cũng không có cách, chỉ trơ mắt mà nhìn.

Trái lại ở phía Thánh Đàn, Hắc Trạch Sâm nhìn tới Phục Thản Đế Quốc chuyển sang tín hiệu cầu cứu, ánh mắt lạnh như băng đột nhiên thay đổi, nhất thời có phần không phản ứng lại được.

Dựa theo Vận Trung báo cáo hôm qua, mọi chuyện còn đang nằm trong tay, kế hoạch vô cùng thuận lợi, làm sao chỉ mới một ngày, lại gửi tín hiệu cầu cứu.

Biến hóa như thế, cũng nhanh quá đi chứ.

Ngay lập tức, Hắc Trạch Sâm liên gọi cho Vận Trung, nhưng khiếp sợ phát hiện hệ thống thông tin giữa Thánh Đàn và Gia Đô Đế Quốc đã bị chặn triệt để.

Nhưng cái này cũng không làm Hắc Trạch Sâm bó tay, quay sang mở đài tin tức bên Phục Thản Đế Quốc.

Kết quả lập tức sững sờ tại trận, sắc mặt tái nhợt.

Nhìn bên trong hình ảnh, hạm đội Thợ Săn khổng lồ đã chiếm giữ Thiên Hạc Tinh, Vận Trung đang phá vòng vây lửa đạn.

- Cái gì... Không, làm sao có thể thế được, tại sao có thể thế được.

Hắc Trạch Sâm không khỏi khiếp sợ hét lên, ánh mắt có chút khiếp sợ, cũng có sợ hãi.

Nhìn chiến hạm Ma Văn ngập trời in dấu hiệu Tập đoàn Thợ Săn, sống lưng Hắc Trạch Sâm cảm nhận được từng đợt lạnh buốt.



Hắc Trạch Sâm có mơ cũng không ngờ tới, Tập đoàn Thợ Săn này lại che dấu thực lực của mình sâu như thế, đột nhiên bày ra, tuyệt đối là chấn nhiếp lòng người.

Nhưng dù cho trong lòng liên tục rung động, Hắc Trạch Sâm vẫn rất rõ ràng, Vận Trung có ý nghĩa gì với mình, đó là trợ thủ cực kỳ đắc lực, cánh tay của mình. Nếu Vận Trung chết, sẽ khiến Hắc Trạch Sâm bị suy yếu rất lớn.

Huống chi, bây giờ Tiêu Hoành đã xưa đâu bằng nay, Hắc Trạch Sâm còn đang không ngừng ăn bằng dành dụm, bị Tiêu Hoằng không ngừng cướp lấy miếng ăn.

- Đáng chết.

Hắc Trạch Sâm hét lớn, quay đầu vào trong chuẩn bị thay chiến bào mới, đeo Chiến Văn chủ lực của mình, chuẩn bị đích thân đi cứu viện Vận Trung.

Đã nói rồi, Hắc Trạch Sâm không thể tổn thất nổi Vận Trung.

Đồng thời, tin tức Tiêu Hoằng đánh giết Vận Trung cũng lan tràn ra trong Thánh Đàn, mặc kệ là Ngộ Giác Tinh hay Phạm Cương Tinh, nhìn quân đoàn Thợ Săn dùng phương thức tàn bạo này đối phó với Vận Trung một thân một mình, toàn bộ người Thánh Đàn đều choáng váng.

Địa vị của Vận Trung ở Thánh Đàn, tất cả mọi người đều biết, toàn quyền đại diện Hắc Trạch Sâm, bị người ta ngược đãi như chó rơi xuống nước, người Thánh Đàn không dám tưởng tượng, bao gồm cả Tát Già.

Lúc này Tiêu Hoằng điên cuồng cỡ nào trong mắt người Thánh Đàn, không cần phải nói ra.

Ở Ngộ Giác Tinh, nơi ở của Tát Già, lúc này Tát Già cùng Ma Sở vẫn đang ở chung, đánh giá thế cục Thánh Đàn hiện giờ, hoặc nói là đối phó Hặc Trạch Sâm phản công.

Theo họ thấy, Tiều Hoằng dù cho cứng đầu, nhưng dựa vào thực lực của hắn, còn không đủ để chống lại Hắc Trạch Sâm.

Nhưng trong lúc Tát Già và Ma Sở thương lương, bỗng nhiên Hà Phương hoảng loạn chạy vào, khuôn mặt nhỏ nhắn còn tràn đầy khiếp sợ.

- Hà Phương, sao vậy? Hoảng loạn như thế.

Thấy Hà Phương chạy vào, Tát Già lên tiếng, ngữ khí cũng không có qưở trách.

- Sự phụ, chuyện không xong, sư thúc... Sư thúc... Hà Phương nuốt nước miếng, dứt khoát không nói ra nữa, đặt Ma Văn hình ảnh trước mặt Tát Già, mở ra.

Tiếp theo, trên màn hình là hình ảnh hạm đội Thợ Săn đánh giết Vận Trung ở Thiên Hạc Tinh, hiện giờ ở trước mặt hạm đội Thợ Săn hung hãn, Vận Trung đã thê thảm khó coi như chó nhà có tang, liều lĩnh chạy chối chết. Về phần bên trong Thiên Hạc TInh, đã phủ kín quân Tập đoàn Thợ Săn, diệt trừ 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực. Không chỉ thế, quân đoàn 15 chạy theo sau cũng bắt đầu hỗ trợ quân Tập đoàn Thợ Săn công kích.

- Cái... Cái gì thế này... Nhìn những hình ảnh này, Tát Già cả người cứng ngắc tại chỗ. Trước đó hắn còn lo làm sao ổn định thế cục Thánh Đàn, bảo đảm an toàn cho Tiêu Hoằng, nhưng tuyệt đối không ngờ Tiêu Hoằng lại không thông qua bọn họ, trực tiếp triển khai sát chiêu với Vận Trung, trợ thủ hàng đầu của Hắc Trạch Sâm.

Không cần nói quyết đoán gì, cái này đúng là to gan lớn mật, điên cuồng đều cực điểm. Nhưng làm Tát Già khiếp sợ, đó là Tiêu Hoằng đã âm thầm phát triển ra sức chiến đấu mạnh mẽ đến thế.

Ma Sở ngồi cạnh Tát Già, nhìn những hình ảnh này, cảm thấy trong đầu oong một cái, hắn luôn không muốn chọc rắc rối, biết rõ cảnh tượng này sẽ có ý nghĩa gì, Thánh Đàn náo loạn ngất trời rồi.

- Tiêu Hoằng này... Tiêu Hoằng này thật là to gan đi chứ, bây giờ chúng ta phải làm gì đây? Ma Sở lắp bắp nói, trước đó chiếm lấy Phạm Cương Tinh, chống đối Hắc Trạch Sâm, đã làm cho Ma Sở, đệ tử cao cấp Thánh Đàn, thấy chuyện này nghiêm trọng, những chuyện trước đó không thể bằng được.

Tát Già không thể trả lời, thực ra Tiêu Hoằng làm lớn chuyện như thế, ngay cả Tát Già cũng không có chủ ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook