Chương 433: hậu chiêu cuối cùng (1)
Đình Vũ
11/07/2017
Năm phút trôi qua, hạm đội Bối La điên cuồng tiến lên rốt cuộc chen ngang đầu hạm đội Thiên Dực số 5, đây là tin tức tốt.
Tin tức xấu, đó là hạm đội Bối La đã nằm trong tầm nhìn của hạm đội Thiên Dực số 5, không thể nào che giấu được nữa!
- Tiêu Hoằng, lần này ta xem ngươi còn trốn đi đâu?
A Tư Mạc Đan nhìn tàu Cụ Phong phía trước, ánh mắt toát ra tia hung tàn.
Sở dĩ hắn cố chấp muốn bắt được Tiêu Hoằng, có 2 nguyên nhân: thứ nhất là muốn báo thù sỉ nhục trước đó, cho hả cơn giận trong lòng; thứ hai là nếu đánh chết được Tiêu Hoằng, quay về Thụy Lạp Tinh Quần Quốc thì tốt xấu gì cùng có một câu trả lời, bị trừng phạt cũng nhẹ hơn nhiều.
- Tất cả pháo thủ tầm xa nghe lệnh, khóa chặt tàu Cụ Phong, bắn!
A Tư Mạc Đan lớn tiếng ra lệnh.
A Tư Mạc Đan ra lệnh, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn quân đoàn Thiên Dực số 5 đồng loạt mở ra tất cả trọng pháo, ổ phi đạn Ma Văn, khóa chặt tàu Cụ Phong ở cực xa, tiếp đó đồng loạt khai hỏa!
Thoáng cái, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn, một chiếc bắn đầy phi đạn Ma Văn dài 10m, chiếc còn lại bắn ra trăm viên đạn Ma Văn hạng nặng!
Đồng thời 2 chiếc chiến hạm Ma Văn điên cuồng bắn ra cũng dẫn tới sức giật rất mạnh, cũng khiến tốc độ cả 2 chiếc chiến hạm Ma Văn chậm lại một ít. Nhưng không sao, theo A Tư Mạc Đan thấy, chỉ cần bắn trúng mấy cái là đã làm tàu Cụ Phong lãnh đủ, huống chi 2 chiếc chiến hạm Ma Văn cùng bắn, đánh thẳng vào một chiếc chiến hạm Ma Văn!
Trong phòng điều khiển tàu Cụ Phong, tiếng cảnh báo chói tai truyền khắp ngõ ngách, trong màn hình chính hiện rõ dày đặc đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đang lao tới.
Nếu bị bắn trúng toàn bộ, dù là phần lớn những chỗ chí mạng trên Cụ Phong đã được thay bằng giáp bảo hộ hợp kim Vi Mễ thật dầy, nhưng cũng sẽ tàn phế nặng, đủ biết hậu quả tiếp theo.
- Tất cả pháo thủ tàu Cụ Phong vào chỗ, thả ra đạn Ma Văn quấy nhiễu, lợi dụng pháo quang thúc toàn lực chặn lại!
Tiêu Hoằng bình tĩnh tuyệt đối ra lệnh.
Thoáng cái, pháo thủ tàu Cụ Phong nhận được lệnh, bắt đầu dùng Ngự lực điều động, triển khai phòng ngự chặn đánh!
Hai tổ phi đạn ở cuối đuôi tàu Cụ Phong mở ra, đạn năng lượng quấy nhiễu dày đặc bắn ra hai bên, có đến cả ngàn viên, đồng thời pháo quấy nhiễu bắn về phía phi đạn Ma Văn, cố gắn dẫn nổ ở trên đường bay, đồng thời từng chùm tia sáng Ma Văn bắn ra từ tàu Cụ Phong, thẳng về phía đạn Ma Văn dày đặc!
Khoảng khắc, không gian giữa hạm đội Thiên Dực số 5 cùng tàu Cụ Phong hiện lên đủ loại ánh sáng!
Lúc này bất luận là Tiêu Hoằng hay A Tư Mạc Đan đều biết rõ lần tấn công này có ý nghĩa gì, đó là sống hay là chết!
Nhưng mà hai đấm khó chống bốn tay, đối mặt với 2 chiếc chiến hạm Ma Văn bắn tầm xa, dù là tàu Cụ Phong dốc hết sức cũng vẫn có 2 viên đạn Ma Văn cùng một viên phi đạn Ma Văn xuyên qua rào chắn của tàu Cụ Phong, đánh thẳng vào thân hạm, khiến hai bên thân hạm tàu Cụ Phong bùng lên ánh lửa!
Cho dù ở phòng điều khiển tàu Cụ Phong, Tiêu Hoằng vẫn cảm nhận được chấn động mạnh, Tiêu Hoằng ngồi trên ghế chính, nghiến chặt răng, sắc mặt bình tĩnh ngưng đọng trên mặt.
Về phần những người khác như Bì Nặc. toàn bộ đều không yên lòng! Thậm chí có những tín đồ thành kính đã bắt đầu chắp tay liều mạng cầu nguyện, cầu cho mọi
chuyện bình yên!
A Tư Mạc Đan trong hạm đội Thiên Dực số 5, nhìn mấy viên đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đánh trúng tàu Cụ Phong, xiết chặt hai tay, ánh mắt tràn đầy hưng phấn!
- Ha ha! Tiêu Hoằng, ngươi cùng quân đoàn Bối La của ngươi không phải rất lợi hại hay sao? Lần này ta xem ngươi còn không chết?
A Tư Mạc Đan hưng phấn nói.
Trong phòng điều khiển, nhân viên Thiên Dực nhìn trọng pháo đánh trúng tàu Cụ Phong, cũng hiện lên vẻ hưng phấn không thôi. Bọn họ thật là hận Tiêu Hoằng thấu xương, chỉ là không ngờ Tiêu Hoằng cũng có lúc lộ ra sơ hở, bọn họ không tin lần này Tiêu Hoằng còn không chết.
Nếu có thể đánh chết Tiêu Hoằng, coi như rửa sạch một chút sỉ nhục trước đó.
Nhưng khi nhân viên Thiên Dực định nhảy lên hoan hô, bọn họ bỗng khiếp sợ phát hiện ánh sáng trên tàu Cụ Phong tan đi, tàu Cụ Phong chỉ lắc lư mấy cái, vẫn duy trì siêu cao tốc nhanh chóng chạy về phía Tinh Môn Hạm!
Hơn nữa còn nhanh chóng kéo ra khoảng cách với hạm đội Thiên Dực số 5, chạy ra khỏi tầm bắn!
- Cái... cái chuyện gì thế này?
A Tư Mạc Đan khó tin vào mắt mình, ở trong màn hình, A Tư Mạc Đan thấy rõ chỗ đạn Ma Văn và phi đạn Ma Văn đánh trúng cũng không tạo ra vết thương chí mạng lên tàu Cụ Phong. Ngoại trừ bắn tan bột phấn Lăng tinh ra, giáp bảo vệ hợp kim Vi Mễ bị tấn công nặng nề mới vặn vẹo biến dạng, nhưng cũng không ảnh hưởng tính năng của tàu Cụ Phong.
- Giáp bảo vệ kia... làm sao được chứ?
Phong Đốn, tham mưu trưởng quân đoàn Thiên Dực số 5, không khỏi hô to khó tin.
Rõ ràng quân đoàn Thiên Dực số 5 gặp được cơ hội tốt như thế, lại thất bại lần nữa, nhìn từ góc độ khác, cũng là một lần sỉ nhục đối với quân đoàn Thiên Dực số 5.
Cơ hội tốt như thế, chiếm cứ hết thiên thời địa lợi nhân hoà, vậy mà cũng không thể giết được Tiêu Hoằng, quân đoàn Thiên Dực số 5 còn gì là mặt mũi!
- Đáng chết mà!
A Tư Mạc Đan nhìn hạm đội Bối La càng lúc càng xa, hổn hển mắng to, ngực bức bối suýt nữa phun máu.
Dù A Tư Mạc Đan biết rõ muốn bắn trúng tàu Cụ Phong đã là xa vời, nhưng vẫn ra lệnh hạm đội:
- Đi tới hết tốc lực, đuổi theo!
5 phút, 5 phút cực kỳ khẩn trương trôi qua!
Lúc này, Tiêu Hoằng ở phòng điều khiển nhìn qua cửa sổ thấy được Tinh Môn Hạm đang chầm chậm mở ra, đang súc thế. Tuy rằng nhìn Tinh Môn Hạm chỉ nhỏ như hạt đậu, nhưng đối với hạm đội Bối La đã là rất gần rồi.
Đây là hy vọng, một khi xuyên qua, cuối cùng sẽ an toàn!
Liếc màn hình chính, Tiêu Hoằng có thể thấy rõ dù hạm đội Thiên Dực số 5 vẫn đuổi sát theo sau, nhưng đã không có uy hiếp quá lớn tới tàu Cụ Phong. Chỉ cần bảo trì tốc độ này, quân đoàn Thiên Dực số 5 đừng mơ đuổi kịp.
- Báo cáo trưởng quan, còn 4 phút nữa, chúng ta có thể đi qua Tinh Môn Hạm. Lái tàu báo cáo với Tiêu Hoằng.
Đồng thời, lúc này Tiêu Hoằng cũng thấy được ở trên màn hình, Tinh Môn Hạm khởi động hoàn tất, nhân viên trên Tinh Môn Hạm đã vào tàu cứu hộ tách ra, sau đó chui vào trong Tinh Môn Hạm.
Trước khi đi, hạm trưởng Tinh Môn Hạm số 419 còn phát tin tức với tiêu Hoằng: Tiêu tướng quân, bảo trọng !
- Cám ơn.
Nhìn thấy những chữ này, Tiêu Hoằng khẽ nói, hắn biết lúc này Tinh Môn Hạm đã điều chỉnh vào trang thái tự động, duy trì 1 tiếng cũng không có vấn đề, thời gian này đối với Tiêu Hoằng là đủ rồi.
- Báo cáo trưởng quan, còn 3 phút nữa, chúng ta có thể xuyên qua Tinh Môn Hạm.
Lái tàu lại báo cáo với Tiêu Hoằng, sắc mặt vui mừng, dù là muôn ngàn khó khăn, hy vọng đã ngày càng gần!
Hơn nữa, lúc này dù có bất kỳ cách nào, quân đoàn Thiên Dực số 5 cũng không thể uy hiếp được tới hạm đội.
Nhưng ngay khi mọi người đều cho là thế, sắc mặt hoa tiêu bỗng biến đổi, trong ánh mắt xuất hiện cảnh giác:
- Báo cáo trưởng quan, bên trái phía trước phát hiện 6 chiếc chiến hạm Ma Văn, là hạm đội chiến thuật Giao Long quận Nam Du!
Nghe thế, Tiêu Hoằng cũng hiện ra vẻ cảnh giác, nhưng vẫn ra lệnh:
- Không cần để ý tới chúng, đi tới hết tốc lực! Chỉ cần xông qua Tinh Môn Hạm, chúng ta sẽ an toàn!
Nhưng Tiêu Hoằng vừa phát lệnh ra, ở phía trước, 6 chiếc chiến hạm Ma Văn chạm đội chiến thuật Giao Long gấp rút chạy tới đà xếp hàng ngang chắn giữa hạm đội Bối La cùng Tinh Môn Hạm, giống như một cái vách tường.
Sau đó lắc lư thong thả tiến về phía Tinh Môn Hạm!
Chỉ cần 30 giây, hạm đội Bối La chạy siêu cao tốc sẽ xuất hiện ở mặt sau hạm đội chiến thuật Giao Long, bởi vì hạm đội chiến thuật Giao Long chắn giữ tuyến đường, cản trở con đường của hạm đội Bối La, bởi vậy hạm đội Bối La không thể không giảm tốc độ tránh cho đụng phải.
- Tiêu tướng quân, hạm đội chiến thuật Giao Long tới đón ngài, an toàn trở về chiến tuyến Tây Cương.
Hạ Kỳ Phong quan tổng chỉ huy hạm đội dùng Ma Văn thông tin nói với Tiêu Hoằng.
Nhưng mà chỉ có âm thanh, mà không dùng hình ảnh liên lạc, nguyên nhân là vì Hạ Kỳ Phong sợ nhìn tới ánh mắt của Tiêu Hoằng, nhất là vào lúc này.
Tiêu Hoằng lúc này nhìn hạm đội chiến thuật Giao Long cản trở, bị buộc giảm tốc độ, cùng hạm đội Thiên Dực số 5 đuổi sát phía sau, sắc mặt tím đen, ánh mắt điên cuồng!
- Tránh ra!
Tiêu Hoằng dùng Ma Văn thông tin nói lại!
- Tiêu tướng quân, xin bình tĩnh, yên tâm, có hạm đội chiến thuật Giao Long tiếp ứng, ngài đã an toàn.
Hạ Kỳ Phong không nhanh không chậm nói, đã ngăn cản tốc độ của hạm đội Bối La!
- Khốn kiếp, cút ngay!
Lúc này, cuối cùng Tiêu Hoằng nổi giận lớn tiếng mắng to!
- Tiêu tướng quân, mời ngài nói chuyện khách khí một chút, chúng ta tới cứu viện ngài, không phải tới nghe ngài chửi mắng, hơn nữa ta cũng không phải cấp dưới của ngài, ngài không có quyền mắng ta.
Hạ Kỳ Phong chậm rì rì nói.
Hạm đội Thiên Dực số 5 phía sau đã lại tới gần hạm đội Bối La, tình huống đã cực kỳ nguy cấp!
- Lái tàu, lên trên, vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long!
Tiêu Hoằng nhìn hạm đội Thiên Dực số 5 đang nhanh chóng tới gần, ra lệnh.
Tiêu Hoằng ra lệnh, 4 chiếc chiến hạm Ma Văn hạm đội Bối La cùng một động tác, đồng loạt bay lên, muốn vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long cản đường!
Tin tức xấu, đó là hạm đội Bối La đã nằm trong tầm nhìn của hạm đội Thiên Dực số 5, không thể nào che giấu được nữa!
- Tiêu Hoằng, lần này ta xem ngươi còn trốn đi đâu?
A Tư Mạc Đan nhìn tàu Cụ Phong phía trước, ánh mắt toát ra tia hung tàn.
Sở dĩ hắn cố chấp muốn bắt được Tiêu Hoằng, có 2 nguyên nhân: thứ nhất là muốn báo thù sỉ nhục trước đó, cho hả cơn giận trong lòng; thứ hai là nếu đánh chết được Tiêu Hoằng, quay về Thụy Lạp Tinh Quần Quốc thì tốt xấu gì cùng có một câu trả lời, bị trừng phạt cũng nhẹ hơn nhiều.
- Tất cả pháo thủ tầm xa nghe lệnh, khóa chặt tàu Cụ Phong, bắn!
A Tư Mạc Đan lớn tiếng ra lệnh.
A Tư Mạc Đan ra lệnh, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn quân đoàn Thiên Dực số 5 đồng loạt mở ra tất cả trọng pháo, ổ phi đạn Ma Văn, khóa chặt tàu Cụ Phong ở cực xa, tiếp đó đồng loạt khai hỏa!
Thoáng cái, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn, một chiếc bắn đầy phi đạn Ma Văn dài 10m, chiếc còn lại bắn ra trăm viên đạn Ma Văn hạng nặng!
Đồng thời 2 chiếc chiến hạm Ma Văn điên cuồng bắn ra cũng dẫn tới sức giật rất mạnh, cũng khiến tốc độ cả 2 chiếc chiến hạm Ma Văn chậm lại một ít. Nhưng không sao, theo A Tư Mạc Đan thấy, chỉ cần bắn trúng mấy cái là đã làm tàu Cụ Phong lãnh đủ, huống chi 2 chiếc chiến hạm Ma Văn cùng bắn, đánh thẳng vào một chiếc chiến hạm Ma Văn!
Trong phòng điều khiển tàu Cụ Phong, tiếng cảnh báo chói tai truyền khắp ngõ ngách, trong màn hình chính hiện rõ dày đặc đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đang lao tới.
Nếu bị bắn trúng toàn bộ, dù là phần lớn những chỗ chí mạng trên Cụ Phong đã được thay bằng giáp bảo hộ hợp kim Vi Mễ thật dầy, nhưng cũng sẽ tàn phế nặng, đủ biết hậu quả tiếp theo.
- Tất cả pháo thủ tàu Cụ Phong vào chỗ, thả ra đạn Ma Văn quấy nhiễu, lợi dụng pháo quang thúc toàn lực chặn lại!
Tiêu Hoằng bình tĩnh tuyệt đối ra lệnh.
Thoáng cái, pháo thủ tàu Cụ Phong nhận được lệnh, bắt đầu dùng Ngự lực điều động, triển khai phòng ngự chặn đánh!
Hai tổ phi đạn ở cuối đuôi tàu Cụ Phong mở ra, đạn năng lượng quấy nhiễu dày đặc bắn ra hai bên, có đến cả ngàn viên, đồng thời pháo quấy nhiễu bắn về phía phi đạn Ma Văn, cố gắn dẫn nổ ở trên đường bay, đồng thời từng chùm tia sáng Ma Văn bắn ra từ tàu Cụ Phong, thẳng về phía đạn Ma Văn dày đặc!
Khoảng khắc, không gian giữa hạm đội Thiên Dực số 5 cùng tàu Cụ Phong hiện lên đủ loại ánh sáng!
Lúc này bất luận là Tiêu Hoằng hay A Tư Mạc Đan đều biết rõ lần tấn công này có ý nghĩa gì, đó là sống hay là chết!
Nhưng mà hai đấm khó chống bốn tay, đối mặt với 2 chiếc chiến hạm Ma Văn bắn tầm xa, dù là tàu Cụ Phong dốc hết sức cũng vẫn có 2 viên đạn Ma Văn cùng một viên phi đạn Ma Văn xuyên qua rào chắn của tàu Cụ Phong, đánh thẳng vào thân hạm, khiến hai bên thân hạm tàu Cụ Phong bùng lên ánh lửa!
Cho dù ở phòng điều khiển tàu Cụ Phong, Tiêu Hoằng vẫn cảm nhận được chấn động mạnh, Tiêu Hoằng ngồi trên ghế chính, nghiến chặt răng, sắc mặt bình tĩnh ngưng đọng trên mặt.
Về phần những người khác như Bì Nặc. toàn bộ đều không yên lòng! Thậm chí có những tín đồ thành kính đã bắt đầu chắp tay liều mạng cầu nguyện, cầu cho mọi
chuyện bình yên!
A Tư Mạc Đan trong hạm đội Thiên Dực số 5, nhìn mấy viên đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đánh trúng tàu Cụ Phong, xiết chặt hai tay, ánh mắt tràn đầy hưng phấn!
- Ha ha! Tiêu Hoằng, ngươi cùng quân đoàn Bối La của ngươi không phải rất lợi hại hay sao? Lần này ta xem ngươi còn không chết?
A Tư Mạc Đan hưng phấn nói.
Trong phòng điều khiển, nhân viên Thiên Dực nhìn trọng pháo đánh trúng tàu Cụ Phong, cũng hiện lên vẻ hưng phấn không thôi. Bọn họ thật là hận Tiêu Hoằng thấu xương, chỉ là không ngờ Tiêu Hoằng cũng có lúc lộ ra sơ hở, bọn họ không tin lần này Tiêu Hoằng còn không chết.
Nếu có thể đánh chết Tiêu Hoằng, coi như rửa sạch một chút sỉ nhục trước đó.
Nhưng khi nhân viên Thiên Dực định nhảy lên hoan hô, bọn họ bỗng khiếp sợ phát hiện ánh sáng trên tàu Cụ Phong tan đi, tàu Cụ Phong chỉ lắc lư mấy cái, vẫn duy trì siêu cao tốc nhanh chóng chạy về phía Tinh Môn Hạm!
Hơn nữa còn nhanh chóng kéo ra khoảng cách với hạm đội Thiên Dực số 5, chạy ra khỏi tầm bắn!
- Cái... cái chuyện gì thế này?
A Tư Mạc Đan khó tin vào mắt mình, ở trong màn hình, A Tư Mạc Đan thấy rõ chỗ đạn Ma Văn và phi đạn Ma Văn đánh trúng cũng không tạo ra vết thương chí mạng lên tàu Cụ Phong. Ngoại trừ bắn tan bột phấn Lăng tinh ra, giáp bảo vệ hợp kim Vi Mễ bị tấn công nặng nề mới vặn vẹo biến dạng, nhưng cũng không ảnh hưởng tính năng của tàu Cụ Phong.
- Giáp bảo vệ kia... làm sao được chứ?
Phong Đốn, tham mưu trưởng quân đoàn Thiên Dực số 5, không khỏi hô to khó tin.
Rõ ràng quân đoàn Thiên Dực số 5 gặp được cơ hội tốt như thế, lại thất bại lần nữa, nhìn từ góc độ khác, cũng là một lần sỉ nhục đối với quân đoàn Thiên Dực số 5.
Cơ hội tốt như thế, chiếm cứ hết thiên thời địa lợi nhân hoà, vậy mà cũng không thể giết được Tiêu Hoằng, quân đoàn Thiên Dực số 5 còn gì là mặt mũi!
- Đáng chết mà!
A Tư Mạc Đan nhìn hạm đội Bối La càng lúc càng xa, hổn hển mắng to, ngực bức bối suýt nữa phun máu.
Dù A Tư Mạc Đan biết rõ muốn bắn trúng tàu Cụ Phong đã là xa vời, nhưng vẫn ra lệnh hạm đội:
- Đi tới hết tốc lực, đuổi theo!
5 phút, 5 phút cực kỳ khẩn trương trôi qua!
Lúc này, Tiêu Hoằng ở phòng điều khiển nhìn qua cửa sổ thấy được Tinh Môn Hạm đang chầm chậm mở ra, đang súc thế. Tuy rằng nhìn Tinh Môn Hạm chỉ nhỏ như hạt đậu, nhưng đối với hạm đội Bối La đã là rất gần rồi.
Đây là hy vọng, một khi xuyên qua, cuối cùng sẽ an toàn!
Liếc màn hình chính, Tiêu Hoằng có thể thấy rõ dù hạm đội Thiên Dực số 5 vẫn đuổi sát theo sau, nhưng đã không có uy hiếp quá lớn tới tàu Cụ Phong. Chỉ cần bảo trì tốc độ này, quân đoàn Thiên Dực số 5 đừng mơ đuổi kịp.
- Báo cáo trưởng quan, còn 4 phút nữa, chúng ta có thể đi qua Tinh Môn Hạm. Lái tàu báo cáo với Tiêu Hoằng.
Đồng thời, lúc này Tiêu Hoằng cũng thấy được ở trên màn hình, Tinh Môn Hạm khởi động hoàn tất, nhân viên trên Tinh Môn Hạm đã vào tàu cứu hộ tách ra, sau đó chui vào trong Tinh Môn Hạm.
Trước khi đi, hạm trưởng Tinh Môn Hạm số 419 còn phát tin tức với tiêu Hoằng: Tiêu tướng quân, bảo trọng !
- Cám ơn.
Nhìn thấy những chữ này, Tiêu Hoằng khẽ nói, hắn biết lúc này Tinh Môn Hạm đã điều chỉnh vào trang thái tự động, duy trì 1 tiếng cũng không có vấn đề, thời gian này đối với Tiêu Hoằng là đủ rồi.
- Báo cáo trưởng quan, còn 3 phút nữa, chúng ta có thể xuyên qua Tinh Môn Hạm.
Lái tàu lại báo cáo với Tiêu Hoằng, sắc mặt vui mừng, dù là muôn ngàn khó khăn, hy vọng đã ngày càng gần!
Hơn nữa, lúc này dù có bất kỳ cách nào, quân đoàn Thiên Dực số 5 cũng không thể uy hiếp được tới hạm đội.
Nhưng ngay khi mọi người đều cho là thế, sắc mặt hoa tiêu bỗng biến đổi, trong ánh mắt xuất hiện cảnh giác:
- Báo cáo trưởng quan, bên trái phía trước phát hiện 6 chiếc chiến hạm Ma Văn, là hạm đội chiến thuật Giao Long quận Nam Du!
Nghe thế, Tiêu Hoằng cũng hiện ra vẻ cảnh giác, nhưng vẫn ra lệnh:
- Không cần để ý tới chúng, đi tới hết tốc lực! Chỉ cần xông qua Tinh Môn Hạm, chúng ta sẽ an toàn!
Nhưng Tiêu Hoằng vừa phát lệnh ra, ở phía trước, 6 chiếc chiến hạm Ma Văn chạm đội chiến thuật Giao Long gấp rút chạy tới đà xếp hàng ngang chắn giữa hạm đội Bối La cùng Tinh Môn Hạm, giống như một cái vách tường.
Sau đó lắc lư thong thả tiến về phía Tinh Môn Hạm!
Chỉ cần 30 giây, hạm đội Bối La chạy siêu cao tốc sẽ xuất hiện ở mặt sau hạm đội chiến thuật Giao Long, bởi vì hạm đội chiến thuật Giao Long chắn giữ tuyến đường, cản trở con đường của hạm đội Bối La, bởi vậy hạm đội Bối La không thể không giảm tốc độ tránh cho đụng phải.
- Tiêu tướng quân, hạm đội chiến thuật Giao Long tới đón ngài, an toàn trở về chiến tuyến Tây Cương.
Hạ Kỳ Phong quan tổng chỉ huy hạm đội dùng Ma Văn thông tin nói với Tiêu Hoằng.
Nhưng mà chỉ có âm thanh, mà không dùng hình ảnh liên lạc, nguyên nhân là vì Hạ Kỳ Phong sợ nhìn tới ánh mắt của Tiêu Hoằng, nhất là vào lúc này.
Tiêu Hoằng lúc này nhìn hạm đội chiến thuật Giao Long cản trở, bị buộc giảm tốc độ, cùng hạm đội Thiên Dực số 5 đuổi sát phía sau, sắc mặt tím đen, ánh mắt điên cuồng!
- Tránh ra!
Tiêu Hoằng dùng Ma Văn thông tin nói lại!
- Tiêu tướng quân, xin bình tĩnh, yên tâm, có hạm đội chiến thuật Giao Long tiếp ứng, ngài đã an toàn.
Hạ Kỳ Phong không nhanh không chậm nói, đã ngăn cản tốc độ của hạm đội Bối La!
- Khốn kiếp, cút ngay!
Lúc này, cuối cùng Tiêu Hoằng nổi giận lớn tiếng mắng to!
- Tiêu tướng quân, mời ngài nói chuyện khách khí một chút, chúng ta tới cứu viện ngài, không phải tới nghe ngài chửi mắng, hơn nữa ta cũng không phải cấp dưới của ngài, ngài không có quyền mắng ta.
Hạ Kỳ Phong chậm rì rì nói.
Hạm đội Thiên Dực số 5 phía sau đã lại tới gần hạm đội Bối La, tình huống đã cực kỳ nguy cấp!
- Lái tàu, lên trên, vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long!
Tiêu Hoằng nhìn hạm đội Thiên Dực số 5 đang nhanh chóng tới gần, ra lệnh.
Tiêu Hoằng ra lệnh, 4 chiếc chiến hạm Ma Văn hạm đội Bối La cùng một động tác, đồng loạt bay lên, muốn vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long cản đường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.