Chương 378: hết sức căng thẳng
Đình Vũ
11/07/2017
Qua mười hai tiếng sau, ở bên kia, bên trong hạm đội Long Kỳ.
Cụ Phong Hào ước chừng đã tắt toàn bộ thông tin đối ngoại hơn một tuần, rốt cục dựa theo ước định trước đó, mở ra lại nhận tin tức một lần.
Nhận tin tức, đúng là tình huống tại căn cứ quân sự Bối La bảy tiếng trước.
Có thể nói, Tiêu Hoằng cẩn thận đến gần như đạt tới hành động biến thái, xác thực đã tạo phiền toái thật lớn cho Duy Lâm Công Quốc, mọi thăm dò về Vũ Nhuận Tinh đều rơi vào điểm mù.
Mãi đến bảy tiếng trước, rốt cục bọn họ mới nắm được một lần cơ hội, tiến hành một lần thăm dò hình ảnh ở Bối La quân đoàn, mà hình ảnh cùng vẻn vẹn chỉ có một phút đồng hồ.
Thông qua màn hình, Tang Thác Tư có thế nhìn thấy căn cứ quân sự Bối La cùng với vùng núi phụ cận đều là cảnh lờ mờ, làm cho người ta có cảm giác giống như nhìn cảnh vật phá thành mảnh nhỏ qua một cái kính lúp.
Bên trong hình ảnh căn cứ quân sự Bối La, dường như đã vào thời điếm sáng sớm, mười mấy chiếc chiến đấu cơ chế thức cổ xưa, bắt đầu vào vào ra ra căn cứ quân sự Bối La, làm nhiệm vụ tuần tra thường ngày, về phần tình huống bên trong căn cứ quân sự Bối La, căn bản không người nào biết được.
- Không nghĩ tới, Bối La quân đoàn này còn giấu kỹ như thế, lại che chắn hết tình huống bên trong căn cứ quân sự Bối La như vậy.
Tham mưu trường Nội Mà Nhì của Long Kỳ quân đoàn, nhìn màn hình truyền phát tin hình ảnh về căn cứ quân sự Bối La, nhẹ giọng nói.
- Dù có che kín thì thế nào chứ? Phỏng chừng không lâu sau, sẽ biến thành hài cốt?
Đoàn trường Tang Thác Tư, nhìn Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La vào vào ra ra, giống như con ong mật khoái hoạt, khinh thường cười nói.
Có thế nói, giờ này Tang Thác Tư phi thường hường thụ cảm giác như vậy, nhìn toàn bộ bên trong Bối La quân đoàn kia không chút nào biết rõ tình hình, từng chút từng chút dựa vào quá khứ hành động, sau đó bị một kích mất mạng!
- Báo cáo Trưởng quan! Thực phẩm tiếp tế tiếp viện của chúng ta đã xuất hiện thiếu hụt, dự tính chi đủ duy trì một ngày!
Ngay lúc Tang Thác Tư nói chuyện hết sức thoải mái với Nội Mã Nhĩ, Phó đoàn trưởng Lý Mạn Đức bỗng nhiên đi vào phòng điều khiển chính, báo cáo với Tang Thác Tư.
Tiếp tế tiếp viện thiếu đối với Tang Thác Tư mà nói, hoàn toàn nằm trong ý liệu của hắn. Trước đó bọn họ vừa mới thực hiện xong huấn luyện tác chiến dã ngoại, thì đột ngột tiếp nhận nhiệm vụ của Bệ Đồ giao phó. Sau đó vội vàng chạy tới Hi Lạc Tinh chỉ dừng lại ở đó không đến một giờ, căn bản không kịp nhận tiếp tế tiếp viện nhiều lắm.
Tang Thác Tư nhìn lướt qua bản đồ giữa các tinh, đại khái tới An Ni Á Tinh còn cần bốn mươi mấy tiếng, tình huống cùng không có gì nghiêm trọng.
- Không có vấn đề gì, đối với dũng sĩ chúng ta mà nói, ăn ít một chút cũng không có gì quan trọng! Thông báo cho binh sĩ, chờ chúng ta tới An Ni Á Tinh sẽ cho bọn họ hưởng thụ bữa tiệc lớn!
Tang Thác Tư bày ra một bộ dáng không sao cả, nhẹ giọng nói.
Dựa theo kế hoạch của Tang Thác Tư, sau khi tới An Ni Á Tinh bọn họ sẽ dừng lại ở đó một ngày, nhận tiếp tế tiếp viện thuận tiện nghĩ ngơi và hồi phục. Sau đó mới lặng yên không một tiếng động chạy tới Vũ Nhuận Tinh... Chuyện kế tiếp, Tang Thác Tư đã có thế tưởng tượng ra được: đó chính là sinh linh đồ thán!
Nếu điều kiện cho phép, sau khi phá hủy căn cứ quân sự Bối La, còn có thể từ phía sau giáng cho chiến tuyến Tây Cương một kích trí mạng xưa nay chưa từng có.
Nghĩ đến đây, Tang Thác Tư kiềm lòng không được khóe miệng ngứa ngứa.
Trái lại ở bên trong Liệp Cung Hào, thần sắc của Tiêu Hoằng vốn không có thoải mái như vậy, vừa mới vựợt qua mười hai tiếng, Tiêu Hoằng chỉ nghỉ ngơi sáu tiếng.
Đại đa số thời gian đều là suy nghĩ, phân tích, phân tích từng chi tiết... đau đầu nhất chính là mối nguy đụng độ với Long Kỳ quân đoàn trong vũ trụ, đó không thể nghi ngờ là điểm chết người, bởi vì người ta có Ma Văn chiến hạm.
Giống như hai đối thủ gặp nhau, trong tay đối phương có Ma Văn súng lục mà bản thân mình là tay trắng.
Đối với chuyện này, Tiêu Hoằng duy nhất có thể làm là hành động cẩn thận, tận khả năng tiến hành phân hình kỹ càng tỉ mỉ các khu vực phụ cận.
Đồng thời, Tiêu Hoằng cùng nghiên cứu kỹ càng bản đồ của An Ni Á Tinh.
An Ni Á Tinh gần như với hải dương là chính, lãnh thổ đất đai chỉ chiếmmột phần mười diện tích hải dương, tổng số dân cư không quá 1000 vạn, có thể nói dân cư cực kỳ thưa thớt. Quân đội chỉ có 3000 người.
VỊ trí chính của Căn cứ quân sự An Ni Á ở phụ cận xích đạo An Ni Á Tinh, một bên giáp biến, nhìn qua cũng không bất mắt.
ờ ngoài An Ni Á Tinh cách đó không xa là một cái khu vực vẫn thạch, đó cũng chính là điếm mục tiêu của Tiêu Hoằng, chạy vào đó ẩn núp chờ thời cơ hành động.
Mà An Ni Á Tinh bởi vì tương đối lạc hậu, hệ thống dò thám không gian cũng không phát triển lắm, rất dễ dàng tránh né. Đây cùng là một cơ hội của Tiêu Hoằng.
Ở trong vận binh hạm thời gian hai ngày có thể nói vội vàng trôi qua, từ rất xa đã có thế nhìn thấy hình dáng An Ni Á Tinh. Cả tinh cầu một màu xanh thẳm, so với các tinh cầu khác có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.
Hạm đội Bối La lúc này cùng bắt đầu nghiêm khắc dựa theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, tất tất cả Ma Văn miệng phản lực, và các đèn trên Ma Văn vận binh hạm, rất nhanh tiến vào bên trong khu vực vẫn thạch.
Trong nháy mất, 6 chiếc Ma Văn hạm giống như vật chết trong không gian lẫn vào khu vực vẫn thạch, bột phấn Lăng tinh bên ngoài thân hạm vẫn chưa bóc ra hết, cùng còn đủ để ngụy trang. Lúc này tất cả động lực đều ngừng chạy, tắt tất cả ngọn đèn, nếu không quan sát cẩn thận, nhìn qua 6 chiếc vận binh hạm giống như sáu khối vân thạch lớn lơ lửng trong không gian.
Trong phòng điều khiển chính của Liệp Cung Hào, theo tất cả ngọn đèn đều tắt, mọi người cùng trở nên lặng ngắt như tờ, hiện tại bọn họ cần phải làm là chờ đợi.
Chờ đợi hạm đội Long Kỳ xuất hiện, tìm thời cơ xử lý Long Kỳ quân đoàn.
Lúc này trong lòng Tiêu Hoằng đã trở nên bình ổn lại, những gì cần nghĩ hắn đều đã nghĩ tới, hiện tại cứ chờ thực hiện. Hơn nữa Tiêu Hoằng biết rằng, nếu có thể nắm giữ bầu trời của Long Kỳ quân đoàn, triển khai chiến đấu cùng hạm đội Long Kỳ ở trên hành tinh, Bối La quân đoàn hoàn toàn có thể chiến thắng!
Ở bên kia, hạm đội Long Kỳ vòng một vòng lớn, giờ này cũng không ngừng đến gần An Ni Á Vương Quốc, đang đi vào một khu vực công cộng.
- Báo cáo Trưởng quan! Hai tiếng nữa là có thể đến An Ni Á Vương Quốc!
Viên hướng dẫn Cụ Phong Hào báo cáo với Tang Thác Tư.
- Tốt lắm!
Tang Thác Tư nheo mất suy nghĩ, rồi nhẹ giọng nói:
- Phân phó xuống, mở ra hệ thống thông tin, đồng thời phát đi lời thỉnh cầu liên lạc với Quốc vương Ngả Kim Sâm An Ni Á.
-Rõ!
Viên hướng dẫn ứng tiếng, rồi quay về chỗ của mình.
Cùng lúc đó ở trên An Ni Á Tinh, Quốc vương Ngả Kim Sâm đang ở bên trong hành cung, phê duyệt công văn. Dáng người hắn hơi béo, hai bên tóc mai đã hoa râm, tuổi nhìn qua hơn 50 tuổi, thần sắc coi như hiền lành. Tuy nhiên, sau vẻ hiền lành này đúng là có một chút yếu đuối.
Phát hiện Ma Văn thông tin ngự dụng bên cạnh truyền đến một tràng chấn động, Ngả Kim Sâm quay nhìn lại, kết quả lập tức biến sắc!
Thỉnh cầu gọi đúng là quân đội của Duy Lâm Công Quốc.
Hiện giờ trên cơ bản trong bóng tối Ngả Kim Sâm coi như là thuộc hạ của Duy Lâm Công Quốc, tự nhiên hắn không dám chậm trễ, vội vàng tiếp nối. Bên trong hình ảnh chính là Tang Thác Tư của Long Kỳ quân đoàn.
- Ta là ai, hẳn là không cần giới thiệu chứ?
Theo hình ảnh tiếp nối, Tang Thác Tư thần sắc uy nghiêm, trầm giọng hỏi. - Ách... Không... không cần! Tang Thác Tư đại nhân!
Ngả Kim Sâm nào dám chần chừ, vội vàng nói lắp bấp.
- Dự tính còn hai giờ nữa, hạm đội Long Kỳ của ta sẽ đến An Ni Á Tinh của ngài, thỉnh ở Căn cứ quân sự của ngài chuẩn bị tốt tiếp tế tiếp viện, cùng với thực vật phong phú, 5000 phần cho chúng ta!
Tang Thác Tư phân phó, trong giọng điệu không có mảy may khách sáo, dường như chính là một loại trực tiếp ra lệnh cho thuộc hạ.
Ngả Kim Sâm nghe nói như thế, khóe miệng hơi co rúm lại, trong mơ hồ dường như hắn đã cảm nhận được điều gì, trong lòng bắt đầu xao động bất an.
- Không biết, lần này, Tang Thác Tư đại nhân đến địa phương nho nhỏ An Ni Á chúng ta, rốt cục có chuyện gì?
Ngả Kim Sâm nơm nớp lo sợ, thật cẩn thận hỏi.
- Chờ ta tới rồi, tự nhiên sẽ nói cho ngài biết! Trong khoảng thời gian này, nếu Ngả Kim Sâm bệ hạ có cử chỉ gì gây rối, hậu quả hẳn ngài biết thế nào chứ?
Nói xong, Tang Thác Tư liền trực tiếp cắt liên lạc, bắt đầu ra lệnh cho hạm đội Long Kỳ đi nhanh hơn.
Thời gian hai giờ đối với chuyến đi lâu dài lần này mà nói, quả thực không đáng nhắc tới.
Rất nhanh hạm đội Long Kỳ trùng trùng điệp điệp mà lại hành động quỷ dị, xuất hiện ở một chỗ khu vực vẫn thạch khác thuộc An Ni Á Tinh. Ngoại trừ tận khả năng giữ bí mật, cũng không có lưu ý nhiều tới môi trường chung quanh.
Không lâu trước đó, bọn họ vừa mới thăm dò tình hình ờ Căn cứ quân sự Bối La, thấy được Ma Văn chiến đấu cơ tới tới lui lui, căn bản không bao giờ nghĩ tới Bối La quân đoàn lại trong khoảng thời gian ngắn chạy tới đây.
Hơn nữa từ đầu đến cuối Tang Thác Tư đều cho rằng hành động của mình rất bí ẩn, hắn tuyệt đối tự tin. Huống chi ở phụ cận nơi này cũng không có địch nhân của Duy Lâm Công Quốc.
Hiện tại nhu cầu cấp bách của Tang Thác Tư là tiếp tế tiếp viện, nhất là thực phẩm, tất cả vận binh hạm đã hoàn toàn khô kiệt.
- Trưởng quan, Trưởng quan! Mau nhìn, mau nhìn!
Ở trong phòng điều khiển chính của Liệp Cung Hào tối đen, một gã hướng dẫn viên nhìn thấy một phương hướng khác hiện ra rậm rạp điểm sáng, liền chỉ ra cửa sổ nói với Tiêu Hoằng.
Lúc này, đám người Tiêu Hoằng cùng nhìn thấy rõ ràng, chi chít điểm điểm sáng mờ màu lam sẫm, đang lặng yên không một tiếng động rất nhanh hướng tới An Ni Á Tinh.
Phía trên thân hạm cùng chừa lại rất ít đèn, chỉ có thể nhìn ra tia sáng lam mờ từ miệng phản lực, đồng thời càng ngày càng rõ ràng.
Hình ảnh như thế không thể nghi ngờ làm cho trong lòng Tiêu Hoằng và các sĩ quan khác hơi thả lỏng, đồng thời mơ hồ sinh ra một loại hưng phấn.
Bất kể là Tiêu Hoằng hay là đám người La Kiệt, có thể nói sợ nhất là tin tình báo sai lầm, chừa một khoảng trống cho Long Kỳ quân đoàn chui vào.
- Vận binh hạm giữ hiện trạng! Thông báo cho binh sĩ các vận binh hạm, lập tức vào vị trí, tiến vào trạng thái chiến đấu!
Tiêu Hoằng từ ghế chủ tọa đứng dậy, phát ra mệnh lệnh.
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lập tức binh sĩ trong 6 chiếc vận binh hạm, đều mở ra Ma Văn đăng bỏ túi trong tay, ở bên trong thân hạm tối đen, rất nhanh qua lại, tiến vào vị trí ấn định sẵn.
Đám người Lôi Tát cùng đã rời phòng điều khiển chính đi vào bên trong Ma Văn khung máy móc.
Mười mấy phút sau, các chiếc vận binh hạm theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng phát ra đã chuẩn bị sắp xếp đâu vào đó. Đúng lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, hạm đội Long Kỳ đã bất đầu tiến vào tầng khí quyển của An Ni Á Tinh.
- Hướng dẫn viên, mở ra Ma Văn phân hình đơn hướng!
Tiẻu Hoằng vẻ mặt nghiêm túc, tiếp theo ra lệnh. Hai tay hắn kiềm lòng không được nắm chặt nắm tay.
Cụ Phong Hào ước chừng đã tắt toàn bộ thông tin đối ngoại hơn một tuần, rốt cục dựa theo ước định trước đó, mở ra lại nhận tin tức một lần.
Nhận tin tức, đúng là tình huống tại căn cứ quân sự Bối La bảy tiếng trước.
Có thể nói, Tiêu Hoằng cẩn thận đến gần như đạt tới hành động biến thái, xác thực đã tạo phiền toái thật lớn cho Duy Lâm Công Quốc, mọi thăm dò về Vũ Nhuận Tinh đều rơi vào điểm mù.
Mãi đến bảy tiếng trước, rốt cục bọn họ mới nắm được một lần cơ hội, tiến hành một lần thăm dò hình ảnh ở Bối La quân đoàn, mà hình ảnh cùng vẻn vẹn chỉ có một phút đồng hồ.
Thông qua màn hình, Tang Thác Tư có thế nhìn thấy căn cứ quân sự Bối La cùng với vùng núi phụ cận đều là cảnh lờ mờ, làm cho người ta có cảm giác giống như nhìn cảnh vật phá thành mảnh nhỏ qua một cái kính lúp.
Bên trong hình ảnh căn cứ quân sự Bối La, dường như đã vào thời điếm sáng sớm, mười mấy chiếc chiến đấu cơ chế thức cổ xưa, bắt đầu vào vào ra ra căn cứ quân sự Bối La, làm nhiệm vụ tuần tra thường ngày, về phần tình huống bên trong căn cứ quân sự Bối La, căn bản không người nào biết được.
- Không nghĩ tới, Bối La quân đoàn này còn giấu kỹ như thế, lại che chắn hết tình huống bên trong căn cứ quân sự Bối La như vậy.
Tham mưu trường Nội Mà Nhì của Long Kỳ quân đoàn, nhìn màn hình truyền phát tin hình ảnh về căn cứ quân sự Bối La, nhẹ giọng nói.
- Dù có che kín thì thế nào chứ? Phỏng chừng không lâu sau, sẽ biến thành hài cốt?
Đoàn trường Tang Thác Tư, nhìn Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La vào vào ra ra, giống như con ong mật khoái hoạt, khinh thường cười nói.
Có thế nói, giờ này Tang Thác Tư phi thường hường thụ cảm giác như vậy, nhìn toàn bộ bên trong Bối La quân đoàn kia không chút nào biết rõ tình hình, từng chút từng chút dựa vào quá khứ hành động, sau đó bị một kích mất mạng!
- Báo cáo Trưởng quan! Thực phẩm tiếp tế tiếp viện của chúng ta đã xuất hiện thiếu hụt, dự tính chi đủ duy trì một ngày!
Ngay lúc Tang Thác Tư nói chuyện hết sức thoải mái với Nội Mã Nhĩ, Phó đoàn trưởng Lý Mạn Đức bỗng nhiên đi vào phòng điều khiển chính, báo cáo với Tang Thác Tư.
Tiếp tế tiếp viện thiếu đối với Tang Thác Tư mà nói, hoàn toàn nằm trong ý liệu của hắn. Trước đó bọn họ vừa mới thực hiện xong huấn luyện tác chiến dã ngoại, thì đột ngột tiếp nhận nhiệm vụ của Bệ Đồ giao phó. Sau đó vội vàng chạy tới Hi Lạc Tinh chỉ dừng lại ở đó không đến một giờ, căn bản không kịp nhận tiếp tế tiếp viện nhiều lắm.
Tang Thác Tư nhìn lướt qua bản đồ giữa các tinh, đại khái tới An Ni Á Tinh còn cần bốn mươi mấy tiếng, tình huống cùng không có gì nghiêm trọng.
- Không có vấn đề gì, đối với dũng sĩ chúng ta mà nói, ăn ít một chút cũng không có gì quan trọng! Thông báo cho binh sĩ, chờ chúng ta tới An Ni Á Tinh sẽ cho bọn họ hưởng thụ bữa tiệc lớn!
Tang Thác Tư bày ra một bộ dáng không sao cả, nhẹ giọng nói.
Dựa theo kế hoạch của Tang Thác Tư, sau khi tới An Ni Á Tinh bọn họ sẽ dừng lại ở đó một ngày, nhận tiếp tế tiếp viện thuận tiện nghĩ ngơi và hồi phục. Sau đó mới lặng yên không một tiếng động chạy tới Vũ Nhuận Tinh... Chuyện kế tiếp, Tang Thác Tư đã có thế tưởng tượng ra được: đó chính là sinh linh đồ thán!
Nếu điều kiện cho phép, sau khi phá hủy căn cứ quân sự Bối La, còn có thể từ phía sau giáng cho chiến tuyến Tây Cương một kích trí mạng xưa nay chưa từng có.
Nghĩ đến đây, Tang Thác Tư kiềm lòng không được khóe miệng ngứa ngứa.
Trái lại ở bên trong Liệp Cung Hào, thần sắc của Tiêu Hoằng vốn không có thoải mái như vậy, vừa mới vựợt qua mười hai tiếng, Tiêu Hoằng chỉ nghỉ ngơi sáu tiếng.
Đại đa số thời gian đều là suy nghĩ, phân tích, phân tích từng chi tiết... đau đầu nhất chính là mối nguy đụng độ với Long Kỳ quân đoàn trong vũ trụ, đó không thể nghi ngờ là điểm chết người, bởi vì người ta có Ma Văn chiến hạm.
Giống như hai đối thủ gặp nhau, trong tay đối phương có Ma Văn súng lục mà bản thân mình là tay trắng.
Đối với chuyện này, Tiêu Hoằng duy nhất có thể làm là hành động cẩn thận, tận khả năng tiến hành phân hình kỹ càng tỉ mỉ các khu vực phụ cận.
Đồng thời, Tiêu Hoằng cùng nghiên cứu kỹ càng bản đồ của An Ni Á Tinh.
An Ni Á Tinh gần như với hải dương là chính, lãnh thổ đất đai chỉ chiếmmột phần mười diện tích hải dương, tổng số dân cư không quá 1000 vạn, có thể nói dân cư cực kỳ thưa thớt. Quân đội chỉ có 3000 người.
VỊ trí chính của Căn cứ quân sự An Ni Á ở phụ cận xích đạo An Ni Á Tinh, một bên giáp biến, nhìn qua cũng không bất mắt.
ờ ngoài An Ni Á Tinh cách đó không xa là một cái khu vực vẫn thạch, đó cũng chính là điếm mục tiêu của Tiêu Hoằng, chạy vào đó ẩn núp chờ thời cơ hành động.
Mà An Ni Á Tinh bởi vì tương đối lạc hậu, hệ thống dò thám không gian cũng không phát triển lắm, rất dễ dàng tránh né. Đây cùng là một cơ hội của Tiêu Hoằng.
Ở trong vận binh hạm thời gian hai ngày có thể nói vội vàng trôi qua, từ rất xa đã có thế nhìn thấy hình dáng An Ni Á Tinh. Cả tinh cầu một màu xanh thẳm, so với các tinh cầu khác có vẻ yên tĩnh hơn nhiều.
Hạm đội Bối La lúc này cùng bắt đầu nghiêm khắc dựa theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, tất tất cả Ma Văn miệng phản lực, và các đèn trên Ma Văn vận binh hạm, rất nhanh tiến vào bên trong khu vực vẫn thạch.
Trong nháy mất, 6 chiếc Ma Văn hạm giống như vật chết trong không gian lẫn vào khu vực vẫn thạch, bột phấn Lăng tinh bên ngoài thân hạm vẫn chưa bóc ra hết, cùng còn đủ để ngụy trang. Lúc này tất cả động lực đều ngừng chạy, tắt tất cả ngọn đèn, nếu không quan sát cẩn thận, nhìn qua 6 chiếc vận binh hạm giống như sáu khối vân thạch lớn lơ lửng trong không gian.
Trong phòng điều khiển chính của Liệp Cung Hào, theo tất cả ngọn đèn đều tắt, mọi người cùng trở nên lặng ngắt như tờ, hiện tại bọn họ cần phải làm là chờ đợi.
Chờ đợi hạm đội Long Kỳ xuất hiện, tìm thời cơ xử lý Long Kỳ quân đoàn.
Lúc này trong lòng Tiêu Hoằng đã trở nên bình ổn lại, những gì cần nghĩ hắn đều đã nghĩ tới, hiện tại cứ chờ thực hiện. Hơn nữa Tiêu Hoằng biết rằng, nếu có thể nắm giữ bầu trời của Long Kỳ quân đoàn, triển khai chiến đấu cùng hạm đội Long Kỳ ở trên hành tinh, Bối La quân đoàn hoàn toàn có thể chiến thắng!
Ở bên kia, hạm đội Long Kỳ vòng một vòng lớn, giờ này cũng không ngừng đến gần An Ni Á Vương Quốc, đang đi vào một khu vực công cộng.
- Báo cáo Trưởng quan! Hai tiếng nữa là có thể đến An Ni Á Vương Quốc!
Viên hướng dẫn Cụ Phong Hào báo cáo với Tang Thác Tư.
- Tốt lắm!
Tang Thác Tư nheo mất suy nghĩ, rồi nhẹ giọng nói:
- Phân phó xuống, mở ra hệ thống thông tin, đồng thời phát đi lời thỉnh cầu liên lạc với Quốc vương Ngả Kim Sâm An Ni Á.
-Rõ!
Viên hướng dẫn ứng tiếng, rồi quay về chỗ của mình.
Cùng lúc đó ở trên An Ni Á Tinh, Quốc vương Ngả Kim Sâm đang ở bên trong hành cung, phê duyệt công văn. Dáng người hắn hơi béo, hai bên tóc mai đã hoa râm, tuổi nhìn qua hơn 50 tuổi, thần sắc coi như hiền lành. Tuy nhiên, sau vẻ hiền lành này đúng là có một chút yếu đuối.
Phát hiện Ma Văn thông tin ngự dụng bên cạnh truyền đến một tràng chấn động, Ngả Kim Sâm quay nhìn lại, kết quả lập tức biến sắc!
Thỉnh cầu gọi đúng là quân đội của Duy Lâm Công Quốc.
Hiện giờ trên cơ bản trong bóng tối Ngả Kim Sâm coi như là thuộc hạ của Duy Lâm Công Quốc, tự nhiên hắn không dám chậm trễ, vội vàng tiếp nối. Bên trong hình ảnh chính là Tang Thác Tư của Long Kỳ quân đoàn.
- Ta là ai, hẳn là không cần giới thiệu chứ?
Theo hình ảnh tiếp nối, Tang Thác Tư thần sắc uy nghiêm, trầm giọng hỏi. - Ách... Không... không cần! Tang Thác Tư đại nhân!
Ngả Kim Sâm nào dám chần chừ, vội vàng nói lắp bấp.
- Dự tính còn hai giờ nữa, hạm đội Long Kỳ của ta sẽ đến An Ni Á Tinh của ngài, thỉnh ở Căn cứ quân sự của ngài chuẩn bị tốt tiếp tế tiếp viện, cùng với thực vật phong phú, 5000 phần cho chúng ta!
Tang Thác Tư phân phó, trong giọng điệu không có mảy may khách sáo, dường như chính là một loại trực tiếp ra lệnh cho thuộc hạ.
Ngả Kim Sâm nghe nói như thế, khóe miệng hơi co rúm lại, trong mơ hồ dường như hắn đã cảm nhận được điều gì, trong lòng bắt đầu xao động bất an.
- Không biết, lần này, Tang Thác Tư đại nhân đến địa phương nho nhỏ An Ni Á chúng ta, rốt cục có chuyện gì?
Ngả Kim Sâm nơm nớp lo sợ, thật cẩn thận hỏi.
- Chờ ta tới rồi, tự nhiên sẽ nói cho ngài biết! Trong khoảng thời gian này, nếu Ngả Kim Sâm bệ hạ có cử chỉ gì gây rối, hậu quả hẳn ngài biết thế nào chứ?
Nói xong, Tang Thác Tư liền trực tiếp cắt liên lạc, bắt đầu ra lệnh cho hạm đội Long Kỳ đi nhanh hơn.
Thời gian hai giờ đối với chuyến đi lâu dài lần này mà nói, quả thực không đáng nhắc tới.
Rất nhanh hạm đội Long Kỳ trùng trùng điệp điệp mà lại hành động quỷ dị, xuất hiện ở một chỗ khu vực vẫn thạch khác thuộc An Ni Á Tinh. Ngoại trừ tận khả năng giữ bí mật, cũng không có lưu ý nhiều tới môi trường chung quanh.
Không lâu trước đó, bọn họ vừa mới thăm dò tình hình ờ Căn cứ quân sự Bối La, thấy được Ma Văn chiến đấu cơ tới tới lui lui, căn bản không bao giờ nghĩ tới Bối La quân đoàn lại trong khoảng thời gian ngắn chạy tới đây.
Hơn nữa từ đầu đến cuối Tang Thác Tư đều cho rằng hành động của mình rất bí ẩn, hắn tuyệt đối tự tin. Huống chi ở phụ cận nơi này cũng không có địch nhân của Duy Lâm Công Quốc.
Hiện tại nhu cầu cấp bách của Tang Thác Tư là tiếp tế tiếp viện, nhất là thực phẩm, tất cả vận binh hạm đã hoàn toàn khô kiệt.
- Trưởng quan, Trưởng quan! Mau nhìn, mau nhìn!
Ở trong phòng điều khiển chính của Liệp Cung Hào tối đen, một gã hướng dẫn viên nhìn thấy một phương hướng khác hiện ra rậm rạp điểm sáng, liền chỉ ra cửa sổ nói với Tiêu Hoằng.
Lúc này, đám người Tiêu Hoằng cùng nhìn thấy rõ ràng, chi chít điểm điểm sáng mờ màu lam sẫm, đang lặng yên không một tiếng động rất nhanh hướng tới An Ni Á Tinh.
Phía trên thân hạm cùng chừa lại rất ít đèn, chỉ có thể nhìn ra tia sáng lam mờ từ miệng phản lực, đồng thời càng ngày càng rõ ràng.
Hình ảnh như thế không thể nghi ngờ làm cho trong lòng Tiêu Hoằng và các sĩ quan khác hơi thả lỏng, đồng thời mơ hồ sinh ra một loại hưng phấn.
Bất kể là Tiêu Hoằng hay là đám người La Kiệt, có thể nói sợ nhất là tin tình báo sai lầm, chừa một khoảng trống cho Long Kỳ quân đoàn chui vào.
- Vận binh hạm giữ hiện trạng! Thông báo cho binh sĩ các vận binh hạm, lập tức vào vị trí, tiến vào trạng thái chiến đấu!
Tiêu Hoằng từ ghế chủ tọa đứng dậy, phát ra mệnh lệnh.
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lập tức binh sĩ trong 6 chiếc vận binh hạm, đều mở ra Ma Văn đăng bỏ túi trong tay, ở bên trong thân hạm tối đen, rất nhanh qua lại, tiến vào vị trí ấn định sẵn.
Đám người Lôi Tát cùng đã rời phòng điều khiển chính đi vào bên trong Ma Văn khung máy móc.
Mười mấy phút sau, các chiếc vận binh hạm theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng phát ra đã chuẩn bị sắp xếp đâu vào đó. Đúng lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, hạm đội Long Kỳ đã bất đầu tiến vào tầng khí quyển của An Ni Á Tinh.
- Hướng dẫn viên, mở ra Ma Văn phân hình đơn hướng!
Tiẻu Hoằng vẻ mặt nghiêm túc, tiếp theo ra lệnh. Hai tay hắn kiềm lòng không được nắm chặt nắm tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.