Ma Ngân

Chương 1052: Không thuận theo không buông tha

Đình Vũ

15/09/2017

Giết chóc!

Giờ khắc này, đây là việc phải làm duy nhất của binh sĩ Dã Cẩu, các thứ khác căn bản là không quản tới, không cố kỵ.

Phóng mắt nhìn lại, tuy rằng chỉ có một vạn quân, nhưng đã mạnh mẽ biến nơi trú đóng quân sự thứ 9 trở thành chiến trường giết chóc, khắp mặt đất máu chảy thành sông, thi hài khắp nơi.

Trải qua mấy đợt công kích xuyên qua, binh sĩ Thượng Bang của nơi trú đóng quân sự thứ 9 đã bị đánh cho sĩ khí mất sạch, hỗn loạn một đống.

Về phần không quân, ở dưới dẫn dắt của Mạn Lôi đã xuất động 1500 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ các loại, rất nhanh tiến hành trợ giúp trên không trung cho nơi trú đóng quân sự thứ 9, đồng thời có ý đồ công kích bằng phi đạn vào binh sĩ Dã Cẩu nhảy cao lên không trung.

Nhưng mà, gần như ngay lúc Mạn Lôi suất lĩnh đoàn chiến đấu cơ, sắp sửa nhìn thấy trên không nơi trú đóng thứ 9, thì đoàn chiến đấu Bá Vương Long ở Lý Tư Giai Nội Hải, đã đồng loạt bắn ra phi đạn đối không, điên cuồng oanh kích đoàn chiến đấu cơ của Thượng Bang.

Trong lúc nhất thời, bầu trời đã biến thành hôn ám, lại một lần nữa ánh lửa văng bắn khắp nơi, phi đạn nổ tung tạo thành quầng sáng không ngừng chiêu rọi trên mặt đất.

Hỏa lực áp chế điên cuồng cho đoàn Ma Văn chiến đấu cơ bên trong bầu trời, 1500 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ lập tức bắt đầu có chút ốc còn không mang nổi mình ốc, đều không ngừng né tránh trên không trung, hoặc là dùng phi đạn tiên hành chặn lại.

Lại nhìn phía trên mặt đất, quân đội Thượng Bang đã bị quân đội Lạc Đan Luân đánh cho giống như con chó. Hiện giờ 10 vạn quân chỉ còn lại không tới 6 vạn, mà giết chóc vẫn đang tiếp tục. Mỗi một chiếc Liệt Qua Chiến Giáp đều hoàn toàn bao phủ một lớp máu tươi nóng bỏng, dưới ánh trăng mờ nhạt phản xạ từng đợt tia sáng.

Sư đoàn Dã Cẩu giờ khắc này thế không thể đỡ.

Mạn Lôi ở trên trời cao liều mạng né tránh, chặn lại phi đạn, nhìn trên mặt đất quân đội Thượng Bang được xưng là vua của lục quân, bị lục quân của Thiên Tế Tinh không ngừng giẫm lên, trong ánh mắt tràn ngập vô tận hoảng sợ.

Giờ khắc này. Hắn đã thật sự ý thức được rõ ràng, Thiên Tế Tinh đã bắt đầu hình thành một bộ công kích đầy đủ: Hệ thống phòng vệ, quyền không chế bầu trời do áp chế phi đạn đối không, mặt đất đẩy mạnh cũng không còn là chiến thuật biển người, mà là loại chiến giáp kỳ quái này... Tất cả làm cho lục quân Lạc Đan Luân đạt tới độ cao xưa nay chưa từng có.

Không kìm được, Mạn Lôi thật sự có chút cấp bách.

- Trung đội chiến đấu thứ nhất 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, hạ xuống thấp dưới 1000 thước, tránh đi phi đạn đối không, tiến vào hình thức tấn công siêu tầng trời thấp!

Mặc dù có chút lo lắng, nhưng đầu óc của Mạn Lôi lại thủy chung bảo trì xoay tròn tốc độ cao, cũng hạ đạt mệnh lệnh tương đối hợp lý.

Theo Mạn Lôi ra lệnh một tiếng, Ma Văn chiến đấu cơ ở phía sau Mạn Lôi đều lao xuống dưới, xung phong tấn công binh sĩ Dã Cẩu trên mặt đất.

Với một chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, đối phó với một tên binh sĩ, điều này ở trong chiến sử chính là có một không hai. Một gã phi công cộng một chiếc Ma Văn chiến đấu cơ phí tổn là bao nhiêu? Mà một tên binh sĩ phí tổn là bao nhiêu?

Thế nhưng hiện tại, không quân của Thượng Bang thật sự không có biện pháp gì tốt hơn.

Nhưng mà, ngay thời điểm 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ vừa mới tiến vào đến điểm giới hạn 1000 thước này, phía trên mặt nạ bảo hộ của binh sĩ Dã Cẩu, liền hiện rõ tất cả số liệu của Ma Văn chiến đấu cơ, đồng thời tự động tính toán ra, mục tiêu công kích tốt nhất.

Sau một lát, ở chỗ lệch phía sau hai bên bả vai của Liệt Qua Chiến Giáp, hộ giáp đã rất nhanh văng ra. Lộ ra hai quả Ma Văn phi đạn bỏ túi hành trình ngắn, tiếp theo 200 chiếc Liệt Qua Chiến Giáp liền đồng loạt bắn ra 200 quả phi đạn bỏ túi bành trình ngắn, tốc độ cực nhanh bắn về phía Ma Văn chiến đấu cơ đang lao xuống kia.



Ma Văn chiến giáp mang theo đầu đạn bỏ túi, đồng thời có thể tiến hành tấn công hành trình ngắn. Có thể nói, đây là chuyện mọi người đều không thể tưởng tượng.

Chỉ trôi qua ngắn ngủi một giây đồng hồ, phi công hoàn toàn trở tay không kịp, gần như không kịp làm bất kỳ phản ứng gì!

“Ầm, ầm, ầm, ầm...”

Nhanh như một tia chớp, một số quầng sáng liên tiếp sáng lên trên bầu trời, giống như pháo hoa trong ngày hội, quầng sáng hừng hực, thậm chí làm cho mặt đất đều sáng rực như ban ngày.

100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ lao xuống, không một chiếc nào may mắn thoát khỏi, toàn bộ hoàn toàn bị quầng sáng bùng nổ bao phủ, thậm chí ngay cả cơ hội cho phi công khởi động trang bị cứu mạng cũng không có.

Tĩnh mịch!

Theo tiếng nổ tung truyền đến, toàn bộ Thái Qua Vũ Trụ, tất cả mọi người đứng ở trước màn hình đều rơi vào cảnh tĩnh mịch.

Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam ở bên trong Ma Văn Mẫu Hạm, lại trực tiếp cứng đờ tại đương trường. Ở trong đủ loại từng trải bọn họ gặp được, bọn họ chưa từng thấy qua Ma Văn áo giáp có thể đạt tới mức biến thái như thế. Chăng những tính năng tiên tiến khiến người ta líu lưỡi, không ngờ còn có trang bị vũ khí Ma Văn hạng nặng, có thể có được thực lực tấn công.

Biện Húc Nam càng thêm có thể nhìn ra được phi đạn bỏ túi, chẳng những có thể đối không ngăn chặn, mà năng lực công kích đó ở trong trận công kiên chiến, cũng sẽ dẫn tới hiệu quả ngoài dự đoán của mọi người.

Hiệu quả công kích như vậy quả thực trở nên thật đáng sợ.

- Này... Như thế nào có thể như vậy?

Thân Trọng Ngạn kìm lòng không được phát ra thanh âm như thế. Đừng thấy chỉ xử lý 100 Ma Văn chiến đấu cơ bình thường, nhưng ý nghĩa như vậy quả thật vô cùng sâu xa: Cái này có ý nghĩa lục quân co thể độc lập bảo vệ trên đỉnh đầu của mình, Ma Văn chiến đấu cơ không thể muốn làm gì thì làm.

Ý nghĩa chiến lược như vậy đứng là rất trọng đại.

Ngay cả Ái Lạc nhìn thấy hình ảnh như vậy đều cảm thấy cổ họ có chút khô khốc. Nếu đổi lại là bất kỳ một liên hợp thế nào khác, hiện tại hắn đã ôm trữ kim văn, đi tới bàn phương án thu mua với đối phương rồi.

Trong lúc nhất thời, trái tim Ái Lạc có thể nói đang đập “thình thịch”, ánh mắt có thể nói hết biến lại đổi. Hắn không thể tưởng tượng Tiêu Hoằng rốt cuộc dùng ma pháp gì, mà mạnh mẽ kéo Thiên Tế Tinh từ bên bờ diệt vong vượt qua tới tình trạng ngày hôm nay, đánh cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc răng rơi đầy đất.

Sau khi phá tan hệ thống chỉ huy trung tâm của quân đội Thượng Bang, sử dụng Ma Văn phi đạn áp chế không quân, sau đó là hoành hành ngược đãi lục quân của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Từ thủ chuyển thành công, từ bị động đổi thành chủ động, đồng thời đang rất nhanh xác lập ưu thế của bản thân.

Hải Đình Gia ở Bác Anh Tinh, nhìn hình ảnh phía trên màn hình, vốn vẻ mặt trầm ổn đã bắt đầu trở nên có chút mờ mịt, từ khi nhận được tin Liệu Nguyên Hào bị thương nặng, Thiên Tế Tinh ở trước mặt Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, giống như lũ lụt vỡ đê, đã hoàn toàn không khống chế được.

Về tấn công trên Ma Duệ Tinh, cái gọi là chiến quả của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã càng ngày càng nhỏ, đến bây giờ có thể xem nhẹ bất kể, ngược lại Thiên Tế Tinh bắt đầu tiến vào giai đoạn hùng hổ dọa người.

Chỉ trôi qua nửa tiếng, binh sĩ của nơi trú đóng quân sự thứ 9, gần như toàn quân bị diệt, phía trên mặt đất u tối có thể nhìn thấy chỉ có từng chiếc từng chiếc Liệt Qua Chiến Giáp, trong tay cầm đồ đao, máu tươi đã bắt đầu từng chút từng chút hòa tan thành suối nước lạnh như băng, xuôi dòng chảy xuống.

Mặt đất màu vàng đã bị máu nhuộm dần một màu đỏ sậm.



10 vạn binh sĩ Thượng Bang cấp tốc chạy bộ từ các nơi trú đóng khác tới tăng viện, vừa nhìn ngoài mấy trăm thước từng gã binh sĩ Dã Cẩu đứng giữa đám thi thể, nắm từng cái đầu của binh sĩ hấp hối, dùng thanh đao hợp kim Vi Mễ từng chút từng chút cắt cổ... Ai nấy đều cố gắng nuốt một ngụm nước miếng.

Một màn như vậy, đường như làm cho bọn họ thây được tình cảnh chính mình sắp sửa đối mặt. Hơn nữa ngay khoảnh khắc đầu người bị cắt lấy, khuôn mặt sợ hãi và bất lực của binh sĩ hấp hối kia, lại làm cho cả người bọn họ nổi đầy lớp da gà.

Bước chân dưới chân không ngừng bắt đầu lui về phía sau. Về phần Nặc Y quan chỉ huy nơi trú đóng thứ 9, sớm trước đó đã bỏ chạy mất dạng. Sư đoàn Dã Cẩu cũng không có đi để ý tới, vẫn là câu nói kia, sư đoàn Dã Cẩu xuất hiện, chiến thuật của họ chỉ có một, hoặc là giết chóc, hoặc là bị giết.

- Chỉ 10 vạn quân như vậy thôi ư? Quân đội Thượng Bang cũng bắt đầu trở nên keo kiệt rồi! Khí thế trước đây tấn công chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã đâu rồi?

Sư trưởng Kiệt Lặc, tiện tay ném đầu người cầm trong tay qua một bên, tiến lên vài bước, giọng điệu nhìn như thoải mái, nhưng phía sau vẻ thoải mái này chính là vô tận dữ tợn và cao ngạo.

- Ngươi cho là đến mấy trăm vạn, chỉ bằng vào đám người các ngươi này, có thể chịu đựng được sao?

Quan tổng chỉ huy An Đạt tiến đến tiếp viện nói.

- Chống đỡ không được, không phải chỉ là một cái chết thôi sao? Có gì đặc biệt chứ? Từ khi binh sĩ gia nhập sư đoàn Dã Cẩu, ngày bọn họ gia nhập đó bọn họ vốn không có tính toán còn sống xuất ngũ! Nhưng trước đó, chúng ta phải hưởng thụ quá trình giết chóc!

Trên mặt Kiệt Lặc toát ra một chút dữ tợn, tiếp theo không hề tạm dừng lâu, bay thẳng tới binh sĩ Thượng Bang tiếp viện, tiếp tục tàn sát.

Đối mặt với cảnh này, binh sĩ Thượng Bang đến tiếp viện liền phát mộng, trên mặt không kìm được hiện lên vẻ khiếp sợ, sau đó đều lui về phía sau, tiếp đó trực tiếp xoay người bỏ chạy thục mạng.

Nhìn lại sư đoàn Dã Cẩu còn lại là không thuận theo không buông tha, phóng tới một cái trực tiếp giết chóc, hành hạ đến chết, sau đó đi tìm mục tiêu kế tiếp. Đây cũng là tác phong trước sau như một của sư đoàn Dã Cẩu, nếu cho bọn họ giành được ưu thế chiến đấu, đối với quân địch mà nói, chính là một loại hủy diệt.

Tiêu Hoằng ở trong bộ chỉ huy trung tâm, nhìn hình ảnh trên màn hình chính, rồi nhìn trên các màn hình khác chiếu về số liệu của Liệt Qua Chiến Giáp, trên mặt rốt cục hiện lên một chút ý cười lạnh lùng.

- Mệnh lệnh cho sư đoàn Dã Cẩu: Giặc cùng đường chớ đuổi, giết đủ rồi, quay về tiếp tế tiếp viện đi! Mặt khác về Liệt Qua Chiến Giáp, tuyến sản xuất phải tiếp tục mở rộng sản xuất, nhóm thứ hai phải 10 vạn bộ. Sau đó các sư đoàn, bất cứ lúc nào tùy chỗ làm tốt chuẩn bị tiến công toàn diện!

Tiêu Hoằng phát xong mệnh lệnh, liền trực tiếp thảy Ma Văn thông tin của phòng chỉ huy trung tâm lên mặt bàn, rồi đi thẳng ra ngoài.

Khi tới tám giờ tối, sư đoàn Dã Cẩu đuổi giết rốt cục tuyên cáo chấm dứt, từ bắc tới nam để lại một con đường lót bằng máu, ven đường tử thi binh sĩ Thượng Bang vô cùng thê thảm chỗ nào cũng có.

Giờ khắc này, binh sĩ Dã Cẩu đánh giết thống khoái, cũng đều tiến vào Ma Văn vận binh hạm, đồng thời bằng tốc độ nhanh nhất quay về tới cảnh nội Sùng Cao Châu.

Chính là một vạn quân này, ước chừng đã làm cho quân đội Thượng Bang tổn thất 13 vạn người, vả lại không chấp nhận bất kỳ hình thức đầu hàng nào, càng không quản tới sống chết của người dân Cao Tương. Trên cơ bản chính là không phải chủng tộc của ta, tất phải tru diệt!

Mà lần này không thể nghi ngờ cùng cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đả kích vô cùng thảm trọng, 13 vạn quân, nói vậy mấy lần trước còn có thể chấp nhận, nhưng lần này thử nghĩ 13 vạn quản này là tổn thất như thế nào, thật khiến người ta có một loại cảm giác không rét mà run: 1 vạn đối chiến với 13 vạn, không mảy may rơi xuống hạ phong.

Trong phòng họp tối cao của Bác Anh Tinh, Bách Lạp Đồ đã đi vào tuần tra các tinh quận, về chuyện chiến tranh hắn một mực không hề hỏi đến, thậm chí ngay cả hành vi quá khích của các tướng quân, cũng đơn giản không hỏi tới.

Hải Đình Gia, Đỗ Khải Dương, Triết Khoa, nhìn số liệu từ tiền tuyến gửi về, lại cứng đờ tại đương trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook