Chương 1163: Mục đích chân chính
Đình Vũ
17/09/2017
Tuy nhiên, trước đó, Ba Tư Nam còn cần phải lo lắng chính là, mau chóng lau sạch miệng mình.
- Truyền lệnh xuổng, giết chết toàn bộ vợ con của Cổ Bối Nhĩ, nhớ kỹ làm cho sạch gọn một chút!
Ba Tư Nam sắc mặt lạnh như băng, nói với một gã nam nhân thân hình cao lớn, làn da thô ráp ở bên cạnh, hắn đứng tên là Cung Trạch, là bộ hạ tâm phúc của Ba Tư Nam.
Mà Cổ Bối Nhĩ đúng là tên đã đụng xe với Tư Ninh và đã chết đi.
Cung Trạch không có đáp lại, chỉ hơi cúi người, sau đó liền đi ra ngoài.
Thấy Cung Trạch đi ra ngoài, Ba Tư Nam hơi híp mắt, toát ra vẻ lành huyết, đồng thời chậm rãi mở ra ngăn kéo, bên trong, đúng là Ma Văn Tinh Độc còn nguyên xi chưa động tới.
- Nghĩ rằng dùng loại vật này là có thể mê hoặc được ta, cho rằng ta ngu xuẩn giống với Tư Kiều sao? Phàm là người uy hiếp đến lợi ích của ta, ta đều diệt trừ không từ thủ đoạn!
Ba Tư Nam thì thào lẩm bẩm, vẻ độc ác hiện rõ trên mặt.
Ước chừng qua đi nửa tiếng, ngay lúc Ba Tư Nam bắt đầu vắt hết óc, chuẩn bị ngăn cản kế hoạch của Tiêu Hoằng tiến vào chiếm giữ Tiệp Tây Á Vương Quốc, trong Ma Văn thông tin của Ba Tư Nam, bỗng nhiên lại truyền đến một tràng rung động dồn dập, thỉnh cầu gọi đúng là Cung Trạch.
- Công tước đại nhân! Không thấy vợ con tên Cổ Bối Nhĩ đâu! Nghe nói bị vài tên Thần vệ quân tiền trạm của A Cổ Thần mang đi, mà chỗ Sở điều trị của Tư Kiều, cùng đã hoàn toàn hoàn toàn giới nghiêm, Thần vệ quân cùng trấn giữ ở nơi đó!
Cung Trạch vẻ mặt kinh hãi báo cáo.
- Cái gì?
Ba Tư Nam nghe nói như thế, hai mắt không kìm được mờ lớn. Hiển nhiên, tốc độ phản ứng của Tiêu Hoằng so với hành động của Ba Tư Nam phải nhanh hơn nửa nhịp.
Mà trọng yếu hơn là, có người đã bắt đầu hoài nghi, Tư Ninh gặp phải tai nạn xe cộ cũng không phải chuyện ngoài ý muốn!
Một khi xâm nhập điều tra rõ, Ba Tư Nam khó thoát khỏi can hệ.
- Chết tiệt...
Ba Tư Nam thì thào tự nói, biểu tình đã bắt đầu trở nên nghiêm trọng, đầu óc cũng bắt đầu điên cuồng xoay tròn, ý đồ tìm kiếm biện pháp để giải quyết chuyện này.
- Đi, bí mật điều động toàn bộ 5 vạn quân đội của tập đoàn tài chính chúng ta, đến Bái Cam Tinh!
Ba Tư Nam phát ra mệnh lệnh cho Cung Trạch.
Hiển nhiên, Tiêu Hoằng xuống tay trước thời hạn, đã đảo lộn hết thảy kế hoạch trước đó của Ba Tư Nam, làm cho ý đồ ngăn cản Tiêu Hoằng xâm nhập Tiệp Tây Á Vương Quốc của hẳn biến thành bị động phòng thủ tự bảo vệ mình.
Cùng lúc đó, ở trên Kỳ Lạp Duy Tinh, Tiêu Hoằng ở trong căn nhà gỗ đơn sơ, đang lật xem tư liệu của Hứa Ngân thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn gửi trở về.
Trong tư liệu biểu hiện, đúng là kể rõ chi tiết về vợ con của Cổ Bối Nhĩ: Một nhà Cổ Bối Nhĩ đều là người dân từ Thiên Vận Công Quốc chạy nạn đến Tiệp Tây Á Vương Quốc, tất cả đều không có thân phận công dân, chỉ có thể làm việc chui mà sống. Mấy tháng trước, Cổ Bối Nhĩ kiểm tra bản thân bị bệnh nan y, gần chết.
Mấy ngày trước có một người bịt mặt, tìm đến gặp Cổ Bối Nhĩ, muốn hắn đi mưu hại Tư Ninh, cũng cam đoan sau khi chuyện thành công sẽ cho vợ con hẳn 1 triệu kim tệ, cùng với thân phận công dân của Tiệp Tây Á.
Không còn sống bao lâu nữa nên Cổ Bối Nhĩ nghe theo.
Đồng thời vợ con của Cổ Bối Nhĩ, cùng đã cung khai tả ra hình dáng đại khái của người mua chuộc kia, dáng người cao chừng hai thước, dáng vẻ khôi ngô, chân rất lớn.
- Xem ra, quả thật bị ta đoán trúng rồi!
Tiêu Hoằng thì thào tự nói, trong óc đã hồi tưởng lại lúc gặp mặt Ba Tư Nam, nhìn thấy tên dáng người khôi ngô cao lớn đứng ngoài cửa kia.
- Lão đại! Hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Hứa Ngân vẫn còn giữ liên lạc với Tiêu Hoằng, lên tiếng hỏi.
- Báo cáo chi tiết việc này cho Tư Kiều biết, nói với hắn chuyện này cứ giao cho ta là được!
Tiêu Hoằng đơn giản phân phó một câu, rồi cắt liên lạc. Sau đó nhìn lướt qua Mạch Khắc một cái nói:
- Xem ra chúng ta thật sự sắp phát tài rồi!
- Lão đại! Sao nói vậy?
Mạch Khắc có phần nghi hoặc hỏi.
- Cứ chờ xem đi!
Tiêu Hoằng lên tiếng đáp. Rồi tiện tay mở ra một cái khe nứt không gian, trực tiếp đi vào trong đó. Ngay sau đó Tiêu Hoằng đã xuất hiện ở ngoài Kỳ Lạp Duy Tinh, khởi động Hàn Võ biến ảo trạng thái, lập tức trên người liền bao phủ một lớp màng năng lượng màu xanh có dạng ác ma, tiếp theo liền lặng yên không một tiếng động dùng tốc độ cao bay đi tới hướng Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Tuy rằng làm như vậy, Tiêu Hoằng phải mạo hiểm để lộ thân phận, nhưng lần này đáng giá để mạo hiểm.
Tại An Quý Thị của Bái Cam Tinh, thời gian đã tới hoàng hôn, mặt trời chiều ngà về tây, chiếu rọi khắp thành thị xa hoa trở thành một mảng vàng óng ánh.
Hứa Ngân đeo kính mát, đã đưa vợ con Cổ Bối Nhĩ tới chỗ Tư Kiều, một năm một mười nói rõ một lần sự tình. Giờ này, vợ con của Cổ Bối Nhĩ đã có chút lạnh run, săc mặt bị hoảng sợ trở thành tái nhợt.
Đứa con của Cổ Bối Nhĩ mới năm tuổi ôm chặt đùi của người mẹ.
Chủ mưu sát hại Vương tử, tội danh này rốt cuộc lớn bao nhiêu không cần nhiều lời, xử tội bằng cực hình đều xem như còn nhẹ, huống chi bọn họ còn là kẻ được lợi trực tiếp từ Cổ Bối Nhĩ.
Nhìn lại Tư Kiều nghe cung khai như thế, bộ dáng lười nhác đã biến mất, sắc mặt trở nên xanh mét, thân đường đường là quốc vương của Tiệp Tây Á, cũng có người dám ám sát con yêu quý của hắn, cho dù quốc vương hắn có vô năng, cũng không thể dễ dàng tha thứ.
Về phần tên có dáng người kha cao to lớn kia rốt cuộc là ai, Tư Kiều dường như đã đoán được tám chín phần mười, thực rất có thể chính là Cung Trạch hộ vệ bên người của Ba Tư Nam.
Tìm một người sắp chết cho đồng quy vu tận với Tư Ninh, làm ra hình ảnh ngoài ý muốn.
Trên thực tế Ba Tư Nam quả thật có năng lực này, Sở cảnh vệ của An Quý Thị đã bị hắn mua chuộc.
- Bệ hạ! Vừa mới nhận được tin tức, Công tước Ba Tư Nam vừa mới đuổi việc Cung Trạch, Cung Trạch đã đi đâu không rõ!
Đúng lúc này, một gã Hầu tước bỗng nhiên đi đến, vẻ mặt nghiêm trọng báo cáo với Tư Kiều.
Không hề nghi ngờ, biết được vợ con của Cổ Bối Nhĩ đi vào vương điện, và lại không đủ sức ngăn cản, Ba Tư Nam đã biết ngay tình thế không ổn, trực tiếp cho Cung Trạch thoát đi để tránh đầu sóng ngọn gió.
Kể từ đó, mặc dù sự việc có bại lộ, cũng không có chứng cớ trực tiếp chỉ vào hắn. Tuy rằng Tiệp Tây Á Vương Quốc là quốc gia theo thể chế quân chủ, nhưng vẫn là pháp luật trên hết, quyền lực của quốc vương rất lớn, nhưng không có quyền sinh sát mà phải tuân theo pháp luật.
Chỉ cần không có chứng cớ, hết thảy sẽ thái bình vô sự, cho dù trong lòng Tư Kiều có bất mãn đối với hắn cũng không sao. Trên thực tế Tư Kiều với bản thân Ba Tư Nam cũng không hữu hảo cho lắm.
- Bệ hạ! Ba Tư Nam vừa mới điều động 5 vạn quân tư gia, tiến vào phủ đệ Công tước của hẳn!
Tổng lĩnh hộ vệ vương điện, bỗng nhiên tiến vào trong phòng, báo cáo với Tư Kiều, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm trọng.
Bởi vì toàn bộ trong vương điện, chỉ có 3 vạn vệ binh, mà quân tư gia của Ba Tư Nam đều là lính đánh thuê ưu tú, hắn trả giá cao mời tới. Giờ khắc này, Ba Tư Nam đã có thể uy hiếp đến vương điện.
- Vô liêm sỉ, chẳng lẽ Ba Tư Nam hẳn muốn làm phản sao?
Tư Kiều giận dữ nói. Tuy nhiên trong lòng đã cảm thấy thực nghiêm trọng. Nếu Ba Tư Nam đến đây liều mạng cá chết lưới rách, tình thế sẽ trở nên vô cùng nghiêm trọng, thậm chí sẽ trực tiếp uy hiếp đến an toàn tính mạng của cả nhà Tư Kiều.
Hiện tại Tư Kiều xem như hoàn toàn hiểu được, Tiêu Hoằng vì sao lại phái ra Thần vệ quân tiến vào chiếm giữ vương điện. Tư Kiều xem ra, hắn còn có phúc đức, đây là A Cổ Thần đến bảo hộ hắn! Chỉ tiếc, chỉ có hơn một trăm người, cũng quá ít đi.
- Truyền ý chỉ của ta, lệnh cho Ba Tư Nam tức tốc tới yết kiến!
Tư Kiều một lần nữa phát ra mệnh lệnh.
- Không cần!
Ngay khoảnh khác Tư Kiều vừa mới phát ra mệnh lệnh, bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền đến một thanh âm thâm trầm. Ngay sau đó, dưới ánh trời chiều cuối cùng, một cái bóng người màu đen chậm rãi ánh vào trong tầm mắt của mọi người.
Theo bóng người này bước vào trong phòng hoa lệ của Tư Kiều, chỉ thấy Tiêu Hoằng một tay xách theo đầu người cửa Cung Trạch, trên vai vác Ba Tư Nam bị đánh thành đầu heo đứng ở ngay trước cửa.
Trên gương mặt trắng bệch của Ba Tư Nam, trừ một vệt nước mắt màu máu, còn dính loang lổ vết máu.
Nhìn thấy một màn như thế, Tư Kiều, tổng lĩnh vệ đội cùng với Hứa Ngân, đều biến sắc.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tiêu Hoằng rồi lại đích thân ra tay, đồng thời ở trong khoảng thời gian ngắn như thế, với thủ đoạn tàn nhẫn như thế, trực tiếp giải quyết chuyện vốn vô cùng cấp bách này.
“Phù phù!”
Theo Tiêu Hoằng ném Ba Tư Nam xuống sàn nhà, lại nhìn Ba Tư Nam hai mắt trợn trừng, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi, dường như nhìn thấy chuyện gì đó cực kỳ khủng bố, cùng với thứ gì đó không nên nhìn thấy, có lòng muốn lên tiếng nhưng chỉ là phun ra mấy dòng máu tươi, đầu lưỡi của hắn đã bị Tiêu Hoằng vạt đi.
- Đã điều tra rồi, Cung Trạch chịu Ba Tư Nam sai sử, thuê Cổ Bối Nhĩ, mưu sát Vương tử Tư Ninh. Đây là lời khai của Cung Trạch trước khi chết!
Tiêu Hoằng nói xong, liền lấy ra tấm huyết thư tự tay Cung Trạch viết, đưa tới trước mặt Tư Kiều. Rõ ràng chính xác, đúng là nét chữ của Cung Trạch.
Tư Kiều không có đáp lại, chỉ là ngồi yên trên vương tọa, trong lúc nhất thời có chút phát mộng! Vốn hắn hận Ba Tư Nam thấu xương, nhưng nhìn thấy hình dạng của Ba Tư Nam lúc này, hắn chỉ cảm thấy da đầu run lên.
- Không... Không biết, Đại Tế Ti định... Xử trí như thế nào...
Tư Kiều giọng điệu có chút run rẩy, ấp a ấp úng nói, trên trán vô tình đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Đừng nhìn Tư Kiều là vua của một nước, sắc đẹp, hưởng lạc, xa hoa làng phí những thứ này đối với hắn mà nói đều là cơm bữa, nhưng chuyện tàn nhẫn trước mắt này, Tư Kiều gần như chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Toàn bộ quốc gia tuy rằng có được 50 chiếc Ma Văn chiến hạm cực kỳ tiên tiến, nhưng cũng chưa từng khai hòa một viên đạn pháo nào, chiếc nào chiếc nấy vẫn còn mới tinh.
- Nếu Tư Kiều bệ hạ đã phụng A Cổ Thần là quốc giáo, như vậy dựa theo giáo luật của A Cổ Giáo, mưu tài sát hại tính mệnh, giết không tha!
Tiêu Hoằng nói vừa xong, liền nâng lên một chân đạp thẳng xuống đầu Ba Tư Nam.
Theo một tiếng nổ “ầm” trầm đục qua đi, Ba Tư Nam lập tức óc văng khắp nơi. Tư Kiều cùng với vài tên quý tộc bên cạnh, thân mình đều không tự chủ được run bần bật. Nếu trước đây Tiêu Hoằng biểu hiện ra ngoài đều là từ ái, như vậy hiện tại lại chính là tàn nhẫn ngoan độc.
- Mặt khác, ta đã điều tra rõ, Tập đoàn tài chính Đại Nam sau lưng Ba Tư Nam, mưu đồ gây rối, ý đồ phản nghịch. Bởi vậy, hy vọng Tư Kiều bệ hạ, tung một lưới bất hết Tập đoàn tài chính Đại Nam, tiến hành xử phạt nghiêm khắc!
Tiêu Hoằng nói vang vang từng chữ một, một bộ dáng không để cho từ chổi. Đây cũng là mục đích chính của Tiêu Hoằng. Vét sạch Tập đoàn tài chính Đại Nam, đồng thời ngoạm một mieesng, kiếm chác từ trong 800 tỷ kim tệ của Tập đoàn tài chính Đại Nam, không cần nhiều. Chỉ cần một nửa là cùng đủ cho Tiêu Hoằng thành lập hạm đội khổng lồ. Thậm chí còn bao gồm đoàn chiến đấu Mẫu Hạm!
Nghe được hai chữ “phản nghịch, thần sắc Tư Kiều hơi giật giật, vẻ mặt bằng hoàng đồng thời hiện lên một chút ý độc ác.
- Như vậy thì hành nhằm vào Tập đoàn tài chính Đại Nam, hết thảy cứ làm phiền Đại Tế Ti đi!
Tư Kiều ngầm nghĩ một lúc rồi cung kính nói, kỳ thật chính hẳn cùng không có mảy may đầu mối nào.
- Truyền lệnh xuổng, giết chết toàn bộ vợ con của Cổ Bối Nhĩ, nhớ kỹ làm cho sạch gọn một chút!
Ba Tư Nam sắc mặt lạnh như băng, nói với một gã nam nhân thân hình cao lớn, làn da thô ráp ở bên cạnh, hắn đứng tên là Cung Trạch, là bộ hạ tâm phúc của Ba Tư Nam.
Mà Cổ Bối Nhĩ đúng là tên đã đụng xe với Tư Ninh và đã chết đi.
Cung Trạch không có đáp lại, chỉ hơi cúi người, sau đó liền đi ra ngoài.
Thấy Cung Trạch đi ra ngoài, Ba Tư Nam hơi híp mắt, toát ra vẻ lành huyết, đồng thời chậm rãi mở ra ngăn kéo, bên trong, đúng là Ma Văn Tinh Độc còn nguyên xi chưa động tới.
- Nghĩ rằng dùng loại vật này là có thể mê hoặc được ta, cho rằng ta ngu xuẩn giống với Tư Kiều sao? Phàm là người uy hiếp đến lợi ích của ta, ta đều diệt trừ không từ thủ đoạn!
Ba Tư Nam thì thào lẩm bẩm, vẻ độc ác hiện rõ trên mặt.
Ước chừng qua đi nửa tiếng, ngay lúc Ba Tư Nam bắt đầu vắt hết óc, chuẩn bị ngăn cản kế hoạch của Tiêu Hoằng tiến vào chiếm giữ Tiệp Tây Á Vương Quốc, trong Ma Văn thông tin của Ba Tư Nam, bỗng nhiên lại truyền đến một tràng rung động dồn dập, thỉnh cầu gọi đúng là Cung Trạch.
- Công tước đại nhân! Không thấy vợ con tên Cổ Bối Nhĩ đâu! Nghe nói bị vài tên Thần vệ quân tiền trạm của A Cổ Thần mang đi, mà chỗ Sở điều trị của Tư Kiều, cùng đã hoàn toàn hoàn toàn giới nghiêm, Thần vệ quân cùng trấn giữ ở nơi đó!
Cung Trạch vẻ mặt kinh hãi báo cáo.
- Cái gì?
Ba Tư Nam nghe nói như thế, hai mắt không kìm được mờ lớn. Hiển nhiên, tốc độ phản ứng của Tiêu Hoằng so với hành động của Ba Tư Nam phải nhanh hơn nửa nhịp.
Mà trọng yếu hơn là, có người đã bắt đầu hoài nghi, Tư Ninh gặp phải tai nạn xe cộ cũng không phải chuyện ngoài ý muốn!
Một khi xâm nhập điều tra rõ, Ba Tư Nam khó thoát khỏi can hệ.
- Chết tiệt...
Ba Tư Nam thì thào tự nói, biểu tình đã bắt đầu trở nên nghiêm trọng, đầu óc cũng bắt đầu điên cuồng xoay tròn, ý đồ tìm kiếm biện pháp để giải quyết chuyện này.
- Đi, bí mật điều động toàn bộ 5 vạn quân đội của tập đoàn tài chính chúng ta, đến Bái Cam Tinh!
Ba Tư Nam phát ra mệnh lệnh cho Cung Trạch.
Hiển nhiên, Tiêu Hoằng xuống tay trước thời hạn, đã đảo lộn hết thảy kế hoạch trước đó của Ba Tư Nam, làm cho ý đồ ngăn cản Tiêu Hoằng xâm nhập Tiệp Tây Á Vương Quốc của hẳn biến thành bị động phòng thủ tự bảo vệ mình.
Cùng lúc đó, ở trên Kỳ Lạp Duy Tinh, Tiêu Hoằng ở trong căn nhà gỗ đơn sơ, đang lật xem tư liệu của Hứa Ngân thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn gửi trở về.
Trong tư liệu biểu hiện, đúng là kể rõ chi tiết về vợ con của Cổ Bối Nhĩ: Một nhà Cổ Bối Nhĩ đều là người dân từ Thiên Vận Công Quốc chạy nạn đến Tiệp Tây Á Vương Quốc, tất cả đều không có thân phận công dân, chỉ có thể làm việc chui mà sống. Mấy tháng trước, Cổ Bối Nhĩ kiểm tra bản thân bị bệnh nan y, gần chết.
Mấy ngày trước có một người bịt mặt, tìm đến gặp Cổ Bối Nhĩ, muốn hắn đi mưu hại Tư Ninh, cũng cam đoan sau khi chuyện thành công sẽ cho vợ con hẳn 1 triệu kim tệ, cùng với thân phận công dân của Tiệp Tây Á.
Không còn sống bao lâu nữa nên Cổ Bối Nhĩ nghe theo.
Đồng thời vợ con của Cổ Bối Nhĩ, cùng đã cung khai tả ra hình dáng đại khái của người mua chuộc kia, dáng người cao chừng hai thước, dáng vẻ khôi ngô, chân rất lớn.
- Xem ra, quả thật bị ta đoán trúng rồi!
Tiêu Hoằng thì thào tự nói, trong óc đã hồi tưởng lại lúc gặp mặt Ba Tư Nam, nhìn thấy tên dáng người khôi ngô cao lớn đứng ngoài cửa kia.
- Lão đại! Hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Hứa Ngân vẫn còn giữ liên lạc với Tiêu Hoằng, lên tiếng hỏi.
- Báo cáo chi tiết việc này cho Tư Kiều biết, nói với hắn chuyện này cứ giao cho ta là được!
Tiêu Hoằng đơn giản phân phó một câu, rồi cắt liên lạc. Sau đó nhìn lướt qua Mạch Khắc một cái nói:
- Xem ra chúng ta thật sự sắp phát tài rồi!
- Lão đại! Sao nói vậy?
Mạch Khắc có phần nghi hoặc hỏi.
- Cứ chờ xem đi!
Tiêu Hoằng lên tiếng đáp. Rồi tiện tay mở ra một cái khe nứt không gian, trực tiếp đi vào trong đó. Ngay sau đó Tiêu Hoằng đã xuất hiện ở ngoài Kỳ Lạp Duy Tinh, khởi động Hàn Võ biến ảo trạng thái, lập tức trên người liền bao phủ một lớp màng năng lượng màu xanh có dạng ác ma, tiếp theo liền lặng yên không một tiếng động dùng tốc độ cao bay đi tới hướng Tiệp Tây Á Vương Quốc.
Tuy rằng làm như vậy, Tiêu Hoằng phải mạo hiểm để lộ thân phận, nhưng lần này đáng giá để mạo hiểm.
Tại An Quý Thị của Bái Cam Tinh, thời gian đã tới hoàng hôn, mặt trời chiều ngà về tây, chiếu rọi khắp thành thị xa hoa trở thành một mảng vàng óng ánh.
Hứa Ngân đeo kính mát, đã đưa vợ con Cổ Bối Nhĩ tới chỗ Tư Kiều, một năm một mười nói rõ một lần sự tình. Giờ này, vợ con của Cổ Bối Nhĩ đã có chút lạnh run, săc mặt bị hoảng sợ trở thành tái nhợt.
Đứa con của Cổ Bối Nhĩ mới năm tuổi ôm chặt đùi của người mẹ.
Chủ mưu sát hại Vương tử, tội danh này rốt cuộc lớn bao nhiêu không cần nhiều lời, xử tội bằng cực hình đều xem như còn nhẹ, huống chi bọn họ còn là kẻ được lợi trực tiếp từ Cổ Bối Nhĩ.
Nhìn lại Tư Kiều nghe cung khai như thế, bộ dáng lười nhác đã biến mất, sắc mặt trở nên xanh mét, thân đường đường là quốc vương của Tiệp Tây Á, cũng có người dám ám sát con yêu quý của hắn, cho dù quốc vương hắn có vô năng, cũng không thể dễ dàng tha thứ.
Về phần tên có dáng người kha cao to lớn kia rốt cuộc là ai, Tư Kiều dường như đã đoán được tám chín phần mười, thực rất có thể chính là Cung Trạch hộ vệ bên người của Ba Tư Nam.
Tìm một người sắp chết cho đồng quy vu tận với Tư Ninh, làm ra hình ảnh ngoài ý muốn.
Trên thực tế Ba Tư Nam quả thật có năng lực này, Sở cảnh vệ của An Quý Thị đã bị hắn mua chuộc.
- Bệ hạ! Vừa mới nhận được tin tức, Công tước Ba Tư Nam vừa mới đuổi việc Cung Trạch, Cung Trạch đã đi đâu không rõ!
Đúng lúc này, một gã Hầu tước bỗng nhiên đi đến, vẻ mặt nghiêm trọng báo cáo với Tư Kiều.
Không hề nghi ngờ, biết được vợ con của Cổ Bối Nhĩ đi vào vương điện, và lại không đủ sức ngăn cản, Ba Tư Nam đã biết ngay tình thế không ổn, trực tiếp cho Cung Trạch thoát đi để tránh đầu sóng ngọn gió.
Kể từ đó, mặc dù sự việc có bại lộ, cũng không có chứng cớ trực tiếp chỉ vào hắn. Tuy rằng Tiệp Tây Á Vương Quốc là quốc gia theo thể chế quân chủ, nhưng vẫn là pháp luật trên hết, quyền lực của quốc vương rất lớn, nhưng không có quyền sinh sát mà phải tuân theo pháp luật.
Chỉ cần không có chứng cớ, hết thảy sẽ thái bình vô sự, cho dù trong lòng Tư Kiều có bất mãn đối với hắn cũng không sao. Trên thực tế Tư Kiều với bản thân Ba Tư Nam cũng không hữu hảo cho lắm.
- Bệ hạ! Ba Tư Nam vừa mới điều động 5 vạn quân tư gia, tiến vào phủ đệ Công tước của hẳn!
Tổng lĩnh hộ vệ vương điện, bỗng nhiên tiến vào trong phòng, báo cáo với Tư Kiều, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm trọng.
Bởi vì toàn bộ trong vương điện, chỉ có 3 vạn vệ binh, mà quân tư gia của Ba Tư Nam đều là lính đánh thuê ưu tú, hắn trả giá cao mời tới. Giờ khắc này, Ba Tư Nam đã có thể uy hiếp đến vương điện.
- Vô liêm sỉ, chẳng lẽ Ba Tư Nam hẳn muốn làm phản sao?
Tư Kiều giận dữ nói. Tuy nhiên trong lòng đã cảm thấy thực nghiêm trọng. Nếu Ba Tư Nam đến đây liều mạng cá chết lưới rách, tình thế sẽ trở nên vô cùng nghiêm trọng, thậm chí sẽ trực tiếp uy hiếp đến an toàn tính mạng của cả nhà Tư Kiều.
Hiện tại Tư Kiều xem như hoàn toàn hiểu được, Tiêu Hoằng vì sao lại phái ra Thần vệ quân tiến vào chiếm giữ vương điện. Tư Kiều xem ra, hắn còn có phúc đức, đây là A Cổ Thần đến bảo hộ hắn! Chỉ tiếc, chỉ có hơn một trăm người, cũng quá ít đi.
- Truyền ý chỉ của ta, lệnh cho Ba Tư Nam tức tốc tới yết kiến!
Tư Kiều một lần nữa phát ra mệnh lệnh.
- Không cần!
Ngay khoảnh khác Tư Kiều vừa mới phát ra mệnh lệnh, bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền đến một thanh âm thâm trầm. Ngay sau đó, dưới ánh trời chiều cuối cùng, một cái bóng người màu đen chậm rãi ánh vào trong tầm mắt của mọi người.
Theo bóng người này bước vào trong phòng hoa lệ của Tư Kiều, chỉ thấy Tiêu Hoằng một tay xách theo đầu người cửa Cung Trạch, trên vai vác Ba Tư Nam bị đánh thành đầu heo đứng ở ngay trước cửa.
Trên gương mặt trắng bệch của Ba Tư Nam, trừ một vệt nước mắt màu máu, còn dính loang lổ vết máu.
Nhìn thấy một màn như thế, Tư Kiều, tổng lĩnh vệ đội cùng với Hứa Ngân, đều biến sắc.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, Tiêu Hoằng rồi lại đích thân ra tay, đồng thời ở trong khoảng thời gian ngắn như thế, với thủ đoạn tàn nhẫn như thế, trực tiếp giải quyết chuyện vốn vô cùng cấp bách này.
“Phù phù!”
Theo Tiêu Hoằng ném Ba Tư Nam xuống sàn nhà, lại nhìn Ba Tư Nam hai mắt trợn trừng, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi, dường như nhìn thấy chuyện gì đó cực kỳ khủng bố, cùng với thứ gì đó không nên nhìn thấy, có lòng muốn lên tiếng nhưng chỉ là phun ra mấy dòng máu tươi, đầu lưỡi của hắn đã bị Tiêu Hoằng vạt đi.
- Đã điều tra rồi, Cung Trạch chịu Ba Tư Nam sai sử, thuê Cổ Bối Nhĩ, mưu sát Vương tử Tư Ninh. Đây là lời khai của Cung Trạch trước khi chết!
Tiêu Hoằng nói xong, liền lấy ra tấm huyết thư tự tay Cung Trạch viết, đưa tới trước mặt Tư Kiều. Rõ ràng chính xác, đúng là nét chữ của Cung Trạch.
Tư Kiều không có đáp lại, chỉ là ngồi yên trên vương tọa, trong lúc nhất thời có chút phát mộng! Vốn hắn hận Ba Tư Nam thấu xương, nhưng nhìn thấy hình dạng của Ba Tư Nam lúc này, hắn chỉ cảm thấy da đầu run lên.
- Không... Không biết, Đại Tế Ti định... Xử trí như thế nào...
Tư Kiều giọng điệu có chút run rẩy, ấp a ấp úng nói, trên trán vô tình đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng.
Đừng nhìn Tư Kiều là vua của một nước, sắc đẹp, hưởng lạc, xa hoa làng phí những thứ này đối với hắn mà nói đều là cơm bữa, nhưng chuyện tàn nhẫn trước mắt này, Tư Kiều gần như chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Toàn bộ quốc gia tuy rằng có được 50 chiếc Ma Văn chiến hạm cực kỳ tiên tiến, nhưng cũng chưa từng khai hòa một viên đạn pháo nào, chiếc nào chiếc nấy vẫn còn mới tinh.
- Nếu Tư Kiều bệ hạ đã phụng A Cổ Thần là quốc giáo, như vậy dựa theo giáo luật của A Cổ Giáo, mưu tài sát hại tính mệnh, giết không tha!
Tiêu Hoằng nói vừa xong, liền nâng lên một chân đạp thẳng xuống đầu Ba Tư Nam.
Theo một tiếng nổ “ầm” trầm đục qua đi, Ba Tư Nam lập tức óc văng khắp nơi. Tư Kiều cùng với vài tên quý tộc bên cạnh, thân mình đều không tự chủ được run bần bật. Nếu trước đây Tiêu Hoằng biểu hiện ra ngoài đều là từ ái, như vậy hiện tại lại chính là tàn nhẫn ngoan độc.
- Mặt khác, ta đã điều tra rõ, Tập đoàn tài chính Đại Nam sau lưng Ba Tư Nam, mưu đồ gây rối, ý đồ phản nghịch. Bởi vậy, hy vọng Tư Kiều bệ hạ, tung một lưới bất hết Tập đoàn tài chính Đại Nam, tiến hành xử phạt nghiêm khắc!
Tiêu Hoằng nói vang vang từng chữ một, một bộ dáng không để cho từ chổi. Đây cũng là mục đích chính của Tiêu Hoằng. Vét sạch Tập đoàn tài chính Đại Nam, đồng thời ngoạm một mieesng, kiếm chác từ trong 800 tỷ kim tệ của Tập đoàn tài chính Đại Nam, không cần nhiều. Chỉ cần một nửa là cùng đủ cho Tiêu Hoằng thành lập hạm đội khổng lồ. Thậm chí còn bao gồm đoàn chiến đấu Mẫu Hạm!
Nghe được hai chữ “phản nghịch, thần sắc Tư Kiều hơi giật giật, vẻ mặt bằng hoàng đồng thời hiện lên một chút ý độc ác.
- Như vậy thì hành nhằm vào Tập đoàn tài chính Đại Nam, hết thảy cứ làm phiền Đại Tế Ti đi!
Tư Kiều ngầm nghĩ một lúc rồi cung kính nói, kỳ thật chính hẳn cùng không có mảy may đầu mối nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.