Ma Ngân

Chương 326: Nghịch tập (2)

Đình Vũ

17/10/2015

Chỉ bằng hai đợt tiến công, thời gian không đến 10 giây đồng hồ, Liệp Ưng quân đoàn được mệnh danh là đội quân thép, đã có hon 300 người tử vong.

Rất khó tưởng tượng, Liệp Ưng quân đoàn có thể đánh cho cấp B quân đội hoa rơi nước chảy, nhưng khi đối mặt với cấp c quân, thì lại gặp phải tổn thất thảm thiết như thế, vô cùng quỷ dị, cực kỳ khó tin.

-Đây... chẳng lẽ không phải là Bối La quân đoàn ư?

Lặc Mỗ đà ngồi thẳng lưng trên ghế, trong mắt tràn ngập vẻ kinh nghi.

Tuy nhiên, từ tư liệu mà Tham mưu trưởng Trần Sâm thu được, thì đó rõ ràng chính là Bối La quân đoàn.

về phần phòng tuyển mà đế quốc sư 19 khống chế, năng lượng nhận rậm rạp của Bối La quân đoàn đã giống như một đàn ong ùa về phía Liệp Ưng quân đoàn mà cắn xé, mọi người ở giờ khắc này, gần như đều trở nên ngơ ngẩn.

Phản ứng đầu tiên chính là, vị trí hai quân đoàn đã bị đảo lộn, nhưng hai chiếc vận binh hạm khổng lồ phía sau Bối La quân đoàn kia, dường như đã yên lặng nói cho bọn họ rằng, không có chút đảo lộn gì cả.

Cáp Y Mỗ của Tô Môn quân đoàn, biểu tỉnh tràn ngập vẻ trêu tức khi nãy đã không còn sót lại chút gì, hai mắt trừng lên, tràn ngập vẻ khó tin.

Trong ấn tượng của hắn, có Tô Môn doanh thứ 5 gia nhập, có lẽ thực lực của Bối La quân đoàn sẽ nhận được cường hóa nhất định, nhưng mà hắn biết rõ, tuyệt đối sẽ không cường đại đến mức thái quá như vậy, huống chi Tô Môn doanh thứ 5, có thể nói là một doanh yếu nhất của Tô Môn quân đoàn.

Ngoài các Chiến Văn biển thái kia, Cáp Y Mỗ còn có thể nhìn thấy, tố chất chiến đấu của Bối La quân đoàn đã cao hơn khi trước không biết bao nhiêu lần, động tác ngay ngắn trật tự, mọi người dường như đều có chung một bộ dáng, nhanh nhưng không loạn, làm cho người ta có một loại cảm giác rằng, bọn họ còn chưa xuất ra toàn bộ thực lực.

-Đây... đây là Bối La quân đoàn ư, rốt cuộc là bị trúng tà hay sao?

Cáp Y Mỗ không kìm được thốt lên.

về phần các đoàn trưởng quân đoàn khác, vào lúc này, trên cơ bản đã cứng người ngay trên ghế, vẫn không chút nhúc nhích mà nhìn màn hình trước mắt, Bối La quân đoàn đang giết hại Liệp Ưng quân đoàn, đây không phải là trò đùa đấy chứ?

Không hề nghi ngờ, vào lúc này, bọn họ có cảm giác rằng địch nhân biển thành lũ thỏ nhỏ, còn vật hi sinh trong mắt bọn họ, thì lại trực tiếp biển thành một đầu mành hổ, điều này làm cho người ta rất khó có thể tin nổi.

Xuyên Khi ở gần cứ điểm số 10, nhìn từng đợt quang nhận lao về phía trước, vẻ khinh thường khi nãy đã không còn sót lại chút gì, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, có chút không thể tin vào cảnh tượng trước mắt.

Quang nhận giống như mưa to trút xuống, năng lượng thể có răng cưa mạnh mẽ này có thể thoải mái phá vỡ lông năng lượng của các binh lính, không thể nghi ngờ vào giờ khắc này, bọn họ đà bị quang nhận hoàn toàn bao phủ.

Lập tức bị đánh thành như vậy, quả thật nằm ngoài dự kiến của mọi người, về phần A Mình Tả thì khi nhìn thấy biểu hiện siêu cấp kinh diễm của Bổi La quân đoàn, hắn đã trở nên ngơ ngẩn, Bối La quân đoàn đã mang đến cho hắn một sự ngạc nhiên vui mừng cực kỳ mãnh liệt.

Mà Xuyên Khi ở gần cứ điểm số 10 thì vẫn đang chìm trong khiếp sợ, tuy nhiên, thân là trung tá của Liệp Ưng quân đoàn, hắn vẫn cố gắng bảo trì một chút tỉnh táo.

Sau một chút kinh hãi trôi qua, dường như hắn đã nghĩ ra sách lược ứng đối, không sai, loại quang nhận này có tác dụng lớn khi dùng ở cự ly xa, uy lực quả thật cao tới mức đáng sợ, nhưng mà dường như nó cũng có nhược điểm trí mạng, đó chính là không hề có năng lực cận chiến.

Đúng vậy, viễn trình có lẽ có yêu cầu cực kỳ cao đối với chiến văn, nhưng một khi bị tới gần, thì hợp phải trông vào bản lành thật sự.

Hơn nữa một khi đánh vào trong hàng ngũ của Bối La quân đoàn, các quang nhận dường như sẽ không thể tiếp tục phát huy ra uy lực được nữa, bởi vì rất dễ dàng làm bị thương đến đồng đội.



-Có phát hiện như vậy, Xuyên Khi quyết đoán hạ mệnh lệnh:Các dũng sĩ Liệp ưng, không nên kích động, mọi người lên tỉnh thần cho ta, quang nhận của bọn họ chỉ có hiệu quả từ cự ly xa, nếu cận chiến thì sẽ không có không gian để thi triển, mọi người hãy lao đến cận chiến với lũ kiến hôi Bối La này đi, tiêu diệt bọn chúng.

Các binh sĩ Liệp Ưng đang cố gắng chống cự, nghe thấy vậy, thần sắc đột nhiên hơi động, bọn họ đều là các quân nhân được rèn luyện cực kỳ nghiêm khắc, Xuyên Khi hạ lệnh này, không thể nghi ngờ đã thức tỉnh bọn họ, đúng vậy, một khi tới gần người, thì sẽ không còn có quang nhận nữa, thủ đoạn này sẽ không còn hiệu quả nữa.

Trên thực tế bọn họ cũng cảm nhận được, chỗ đáng sợ nhất của những quang này là ở số lượng nhiều, nếu là từng cái đơn lẻ, thì không đủ gây sợ hãi.

Nghĩ đến đây, các binh sĩ Liệp Ưng đã cùng lúc khởi động Phong Văn hoặc Lưu Văn, không còn để ý tới trận hình nữa, đều lao về phía hàng ngũ của Bổi La quân đoàn, mục đích rất rõ ràng, đó chính là tận khả năng tới cận thân chiến đấu.

-Nguy rồi!

A Mình Tả trong sở chỉ huy, nhìn thấy binh sĩ Liệp Ưng đã không còn duy trì trận hình, bắt đầu nhanh chóng xung phong về phía Bổi La quân đoàn, không kìm được thốt lên.

Hắn không nghĩ tới, Liệp Ưng quân đoàn lại có thể phản ứng lại trong một thời gian ngắn như thế, lập tức đã nhìn ra sơ hở của Bối La quân đoàn, không sai, cho dù Bổi La quân đoàn có kỳ chiêu, nhưng có một điều không thể thay đổi, đó chính là thực lực bản thân của họ không thể so được với Liệp Ưng chiến đoàn.

Một khi tới gần người, hiệu quả của kỳ chiêu này sẽ không còn sót lại chút gì nữa.

Ở trong cứ điểm số 7 bên, Lặc Mỗ mang sắc mặt nghiêm túc, nhìn thấy các binh sĩ đang rất nhanh vô về phía hàng ngũ Bối La, hai mắt hơi sáng lên, cận chiến với đối thủ hiển nhiên là một biện pháp cực kỳ không tỏi.

-Vô cùng tốt, Xuyên Khi, lập tức bắt lấy nhược điểm của đối thủ, trực tiếp giết chết toàn bộ Bối La quân đoàn chết tiệt này, một người cũng không tha.

Lặc Mỗ nhẹ giọng tự nói, biểu tình lạnh lẽo đã có chút hòa hoăn lại, tiếc nuối duy nhất chính là, vừa rồi bị Bối La quân đội đột nhiên tập kích, đã tổn thất không ít binh sĩ.

Có thể nói, tổn thất như vậy trên cơ bản đã bằng với tổng thiệt hại khi chiến đấu với liên hợp thứ 9 quân trong vòng cả hai tháng qua.

-Xem ra lớp da hổ của binh sĩ Bối La sẽ bị kéo ra ngay lúc này đây!

Cáp Y Mỗ nhìn màn hình, từ từ nói, vẻ kinh ngạc khi nãy đã mất đi, thay vào đó là nét vui sướng khi người khác gặp họa.

Hiện tại Cáp Y Mỗ chỉ ước gì Bối La quân đoàn toàn quân bị diệt, dùng điều này để xả mối hận trong lòng với Bối La quân đoàn.

Nếu Bổi La quân đoàn thật sự trong chiến dịch này, dùng kỳ tích lật lại thể cờ, như vậy địa vị của Tô Môn quân đoàn còn giữ thế nào được nữa? Huống chi khi trước, hắn và Bối La quân đoàn đã có mâu thuẫn rồi.

Tiêu Hoằng đứng trên một chiếc Ma Văn xe tăng, hơi nhìn về phía binh sĩ Liệp Ưng phía trước đang nhanh chóng tới gần, thần sắc vẫn bình thản, toàn thân không có chút lo lắng nào.

-Hai chiếc đại hình máy bay vận tải chú ý, thả hàng xuống.

Tiêu Hoằng thông qua Ma Văn thông tin, nhẹ nhàng hạ lệnh.

-Đã nhận lệnh!

-Đã biết, hàng hóa đang được chuẩn bị!

Từ trên hai chiếc đại hình Ma Văn máy bay vận tải to lớn trên bầu trời, các phi công lần lượt báo cáo.



Tiếp theo, khoang bụng của Ma Vãn máy bay vận tải đã chậm rãi mở ra cánh cửa, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc bọc vải bạt màu bạc lộ ra.

Ngay sau đó, các khóa buộc được mở ra, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc cùng lúc bị thả xuống mặt đất.

Oanh, oanh, oanh, oanh

Vài giây sau, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc rơi xuống phía trước Bối La quân đội, hình thành một bức tường thép ngăn lại các binh sĩ Liệp Ưng đang lao tới.

Vải bạt màu trắng bạc, vào lúc này, giống như áo choàng của 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, theo gió mà phất phơ, như ẩn như hiện.

Nhìn thấy bốn thứ đồ vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống này, dừng ngay trước mặt bọn họ, sắc mặt các binh sĩ Liệp Ưng đều đại biến, dưới lớp vải bạt che phủ, bọn họ cũng không biết rõ, bốn cỗ máy trước mặt này rốt cuộc là thứ gì.

Nhưng mà mơ hồ, bọn họ đà có dự cảm không hay, dưới lớp vải bạt, tiêu ký của Bổi La quân đoàn lại đang như ẩn như hiện.

A Mình Tả trong sở chỉ huy, thần sắc cùng đại biến, thân thể trên chiếc ghế da rộng thùng thình bỗng thẳng người lên, nhìn chằm chằm vào màn hình, giờ khắc này, hắn có chút không thể tưởng tượng, dưới lớp vải bạt kia, rốt cuộc là thứ gì.

Tuy nhiên, hiện giờ bốn cỗ máy trước mắt này, đà giống như một bức chắn bằng sắt thép, ngăn cách Liệp Ưng quân đoàn va Bổi La quân đoàn.

Cáp Y Mỗ trong văn phòng, biểu tỉnh vốn hơi có chút thoải mái, thì cùng nhạt dần, hắn cùng nhìn hết sức chăm chú, hướng ánh mắt về phía màn hình, đồng thời cố nhớ lại các tư liệu trong đầu, nhưng hắn cũng không cách nào nhận ra dưới lớp vải bạt kia, rốt cuộc là vật gì, tại sao Bổi La quân đoàn lại thả ra vào đúng lúc này.

Lặc Mỗ cùng như vậy, Xích Ảnh Chiến Văn đã hoàn toàn khiến cho hắn chịu nhiều đau khổ, hiện tại nếu Bổi La quân đoàn có thể có được vũ khí ứng phó với cận chiến, như vậy thì không thể nghi ngờ đà nói rõ cho Lặc Mỗ biết một điều, đó chính là Bổi La quân đoàn đà có một hệ thống chiến đấu hoàn chỉnh, hình thành một hệ thống chiến thuật đầy đủ.

Điều này lại càng nói rổ rằng, ở Long Liệt Tinh, Bổi La quân đoàn đà có vốn để đánh một trận với Liệp Ưng quân đoàn, Liệp Ưng quân đoàn đang gặp phải cường địch.

Nhưng mà, ngay khi mọi người đều hướng ánh mắt về phía đám máy móc được phủ vải bạt màu bạc, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc đà đồng loạt xé ra một góc tấm vải bạt.

“Rầm” một tiếng vang lên, 4 chiếc Ma Văn khung máy móc có màu sắc khác nhau, đều đã cùng lúc hiện ra trong tầm nhìn của mọi người.

Khung máy hoa lệ, hình dáng thuôn dài, thân thể cân xứng, dưới ánh sáng mỏng manh, nó phản chiếu ra ánh sáng loá mắt, bên hông, phía sau lưng được giắt đủ loại vũ khí kiểu dáng kỳ quái, đứng trên lớp cát vàng cuồn cuộn, giống như bốn võ giả bằng sắt thép.

- Trời ơi, đây là thứ gì?

Người đầu tiên nhìn thấy rõ Ma Văn khung máy móc chính là A Mình Tả, toàn thân hắn nhảy dựng lên khỏi chiếc ghế da, thậm chí còn có thể nhìn thấy, lớp thịt béo trên bụng hắn đà rung rinh một trận, hắn bật một cái, cả người lao tới trước mặt màn hình, kinh ngạc mà nhìn, sắc mặt tái nhợt, bộ dáng của một Tướng quân đã không còn sót lại chút gì nữa.

Đối với sự thất thố của mình, A Mình Tả không có chút phát hiện nào, hắn chỉ cảm thấy da đầu run lên, cả người nổi da gà.

Robot chiến đấu hình người ư?

Không hề nghi ngờ, thứ này trên chiến trường thì tuyệt đối là một thứ siêu cấp mới mẻ, trong khoa học giả tưởng thì cùng từng có người nhắc tới nó, nhưng ở Thái Qua Vũ Trụ, gần như không có người nào có thể chế tạo đầy đủ ra được, chỉ riêng các thao tác phức tạp, thì đà khiến cho người ta nhìn mà thấy kiếp vía rồi.

Nhưng mà điều khiến A Mình Tả nằm mơ đều không nghĩ tới chính là, vào giờ khắc này, một thứ chỉ nằm trong khoa học giả tưởng, lại bị một quân đoàn cấp c đưa ra chiến trường, hơn nữa từ thiết kế hoa lệ kia, có thể thấy được thứ này cũng không chỉ dùng để bài trí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook