Ma Ngân

Chương 1047: Thần tích

Đình Vũ

15/09/2017

Bốn quầng sáng to lớn. Chiếu sáng rực toàn bộ hư không, thông qua màn hình chiếu rọi ở trên mặt mỗi một khán giá đang theo dõi. Ở phía sau những người này kéo ra một cái bóng thật dài, bất kể là ban ngày hay là đêm tối.

Giờ khắc này, toàn bộ Thái Qua Vũ Trụ im lặng một mảnh.

Mọi người, trên từ nhân vật quý tộc nổi tiếng, dưới đến dân chúng bình dân, phàm là người nhìn thấy hình ảnh bên trong màn hình, đều không có nói gì, không có biểu tình gì, cứ ngơ ngác như vậy nhìn màn hình, nhìn hình ảnh rung động lòng người bên trong màn hình kia.

Từ mặt đất Ma Duệ Tinh bắn ra, trực tiếp xuyên thấu tầng khí quyển, vô cùng chuẩn xác trúng mục tiêu Ma Văn Đại Mẫu Hạm ở quỹ đạo xa mặt đất, cho dù là quốc gia cấp đế quốc, cũng có thể nói là thần tích không thể chối cãi!

Càng đừng nói là Thiên Tế Tinh trước đó vẫn bị cho rằng sắp sửa diệt vong. Chẳng những bọn họ làm ra chủ động khởi xướng tiến công Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, mà còn sáng tạo ra lực độ đả kích rúng động lòng người như thế.

Trên thực tế, gần mấy trăm năm nay, chiến dịch có thể cho Ma Văn Mẫu Hạm trúng liên tiếp bổn kích, gần như vốn không có phát sinh, càng đừng nói là phi đạn ở bên trong hành tinh bắn ra, trúng thẳng vào Ma Văn Đại Mẫu Hạm, đây là chuyện không thể tưởng tượng.

Cách Lâm ở trong văn phòng, khóe miệng đã hơi mở ra, bên trong hai mắt phản xạ của quầng sáng bùng nổ sinh ra sáng ngời.

Quốc vương Khang Du, lại trợn mắt há hốc mồm, hắn cũng không biết Tiêu Hoằng rốt cuộc trước đó thông qua điều động phức tạp như thế nào, vô hình Liệu Nguyên Hào tự mình đẩy ra hầu hết hệ thống phòng ngự, nhưng bắn trúng mục tiêu đây là sự thật.

- Tên Tiêu Hoằng kia rốt cuộc tiến bộ bao nhiêu?

Khang Du thì thào tự nói.

Ngay cả Tát Già kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi cảm thấy hít thở không thô. Trước đó hắn gãi rách da đầu cũng không nghĩ ra được, ý trong câu nói của A Di La: Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc làm không tốt sẽ bị thiệt thòi lớn rốt cuộc là có ý gì? Lần này hoàn toàn đã hiểu, trên cơ bản lần này gần như cũng có thể làm cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bị thương nặng xưa nay chưa từng có.

Trực tiếp làm cho hết thảy kế hoạch tiến công của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc nhằm vào Thiên Tế Tinh, rơi vào tê liệt. Lần này gần như đã không còn là một côn đánh ngược đơn giản như vậy, mà là trực tiếp đánh một gậy làm phá sản kế hoạch của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

Chỉ bằng vào Thiên Tế Tinh đã không có phong ấn của Cáp Thụy Sâm, cùng với hơn 20 triệu dân cư kia.

Chính là lần này, cái tên Tiêu Hoằng này đã đủ để ghi vào sử sách, trở thành thần thoại lấy yếu thắng mạnh, với thân thể nhỏ bé đẩy dời một con voi.

Quầng sáng chậm rãi tiêu tán.

Phi đạn Ngân Hà được rót vào Ngự lực Ngự Hồn, uy lực có thể nghĩ mà biết. Liệu Nguyên Hào bao phủ bầu trời che lấp đại địa không ai bì nổi, phía trên thân hạm đã song song xuất hiện bốn lỗ thủng vô cùng to lớn, mỗi một cái lỗ thủng đường kính gần cả 400 thước, chiều sâu cùng chừng trăm thước, bên trong trừ phần còn lại của chân tay cụt lơ lửng trong hư không, thiết bị Ma Văn bên trong cùng bị phá hư hầu như không còn. Mảnh vụn của Ma Văn Mẫu Hạm bắn ra bốn phía.

Phía trên hạm thể, trong từng cửa sổ quan sát ngọn đèn giống như đầy sao lấp lánh, cùng bắt đầu nhoáng lên một cái rồi tắt ngấm, tư thái của Mầu Hạm ở trong hư không, cùng rõ ràng xuất hiện độ nghiêng.

Lần này rốt cục bị tổn hại nặng biết bao đã không cần nói cũng biết, dự tính không có hai ba năm, là không thể hoàn toàn chữa trị, với điều kiện tiên quyết là, đừng tiếp tục gặp đả kích. Nếu không thế nào cũng phải bị hủy ở nơi này.

Ở Bác Anh Tinh, giờ khắc này, Hải Đình Gia cũng không có nói gì, nhìn bên trong màn hình bộ dáng vô cùng thê thảm của Ma Văn Đại Mẫu Hạm kia, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu óc trống rỗng.

Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc gần như đã xuất ra toàn bộ thực lực tiến công Ma Duệ Tinh, kết quả chẳng những không có đánh hạ được, ngược lại kéo Liệu Nguyên Hào đi vào. Cái này giống như một sinh viên đi tìm một học sinh tiểu học gây phiền toái, kết quả bị học sinh tiểu học kia ở trước mắt bao người, đánh cho không tìm thấy đường về.



Dọa người còn ở tiếp theo, quan trọng là tổn thất như vậy thật sự quá mức to lớn.

Chính là bốn quả Ma Văn phi đạn này, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc phải trả cái giá phải trả, cho dù hành hạ Thiên Tế Tinh đến chết không còn người nào, cũng không thể bù lại.

Nhìn lại ở trong phòng chỉ huy trung tâm căn cứ Hải Quân, Tiêu Hoằng nhìn bên trong màn hình: Bốn lỗ thủng thật lớn rung động lòng người trên thân Liệu Nguyên Hào kia, chân mày nhíu sát đã giãn ra, ánh mắt hơi nâng lên, hai ngón trỏ hai tay cũng chỉ lên hướng bầu trời, trong ánh mắt có kiên nghị cũng có phân chân!

Dường như là đang an ủi Cáp Thụy Sâm và Lạc Lý Tư trên trời có linh thiêng, Tiêu Hoằng hắn đã làm được.

Đối mặt với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc mọi người đều nhận định không thể chiến thắng, ở dưới dẫn dắt của Tiêu Hoằng, Thiên Tế Tinh chẳng những không có diệt vong, còn hoàn thành đánh cho Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bị thương nặng, xưa nay chưa từng có.

Liệu Nguyên Hào bị tổn hại nặng, làm cho quân đội tiền tuyến của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc ở Ma Duệ Tinh, rơi vào trạng thái bán tê liệt!

Đồng thời lại nhìn phía trước Tiêu Hoằng, Phất Minh Qua, Lôi Đặc cùng với tất cả nhân viên công tác, đã đều buông xuống trong tay tư liệu, sau đó từ trên chỗ ngồi nhảy lên, vung vung nắm tay về hướng bầu trời!

Đã bao nhiêu năm qua, số mệnh và ông trời không phải muốn đẩy Thiên Tế Tinh vào chỗ chết sao? Nhưng Thiên Tế Tinh như trước ngoan cường sinh tồn, đồng thời lại lần nữa sáng tạo ra thần tích rung động toàn bộ Thái Qua Vũ Trụ!

Ở dưới dẫn dắt của Tiêu Hoằng. Thiên Tế Tinh đang trở về con đường của đế quốc.

Ma Văn tàu ngầm phân tán ở bên trong các hải vực Ma Duệ Tinh, cùng đã đình chỉ oanh kích, tất cả nhân viên công tác trên tàu ngầm, lại vung tay hô to, nhìn trong hư không, tình cảnh Liệu Nguyên bị tàn phá chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, đây là kết quả cộng đồng hiệp tác của toàn bộ người Lạc Đan Luân.

Mạnh mẽ giáng cho đoàn chiến đấu Mẫu, cùng với 300 vạn quân đội một đả kích vô cùng trầm trọng, làm cho kế hoạch tiên công ở Ma Duệ Tinh này, toàn bộ rơi vào trạng thái bán tê liệt.

Nhất là đối với khí thế của quân đội Thượng Bang, đả kích về tâm lý này có thể nói là có tính chất huỷ diệt.

Nhìn lại ở trong phòng điều khiển chính Liệu Nguyên Hào, vốn Ma Văn ngọn đèn sáng ngời, đã biến thành Ma Văn đãng ứng phó u ám, màn hình sáng lạn ở bốn phía, cũng đã bắt đầu nhấp nháy không chừng, đèn cảnh báo màu đỏ đang sáng lên suy yếu.

Bên trong hạm thể, thỉnh thoảng còn có thể nghe tiếng nổ tung của thiết bị Ma Văn, truyền tới chấn động.

Thân Trọng Ngạn ngồi ở phía trên chủ vị, tất cả biểu tình trên mặt đã đọng lại đương trường, khóe miệng hơi mở ra, kinh ngạc nhìn bốn lỗ thủng to trên thân Liệu Nguyên Hào kia.

Biện Húc Nam cũng như thế, ngơ ngác đứng sửng ở đương trường. Tất cả kế hoạch bọn họ ấn định trước đó, lại không nghĩ tới không đợi thực thi, đã bị Tiêu Hoằng hung hăng phá nát như vậy.

Toàn bộ phòng điều khiển chính tuy rằng không có bị tổn thương, nhưng giờ này khắc này đã rơi vào cảnh tĩnh mịch.

Đường đường là đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Liệu Nguyên, xem như hoàn toàn triệt để ngã xuống ở nơi này rồi.

- Báo cáo chủ soái, Liệu Nguyên Hào bước đầu tổn hại đã dò rõ: Hai quả phi đạn của Thiên Tế Tinh đánh trúng bộ vị yếu hại, hạm thể tổn thương 26% hai nơi cái máng tồn trữ Ngự lực bị hủy ba cái kho hàng tồn trữ chiến đấu cơ bị hủy hệ thống thông tin, thăm dò gặp phải đả kích, Liệu Nguyên Hào đã không còn đủ năng lực chiến đấu, cần lập tức tiến hành chữa trị!

Tổn hại như vậy dự tính không có năm ba năm, Liệu Nguyên Hào đừng nghĩ tiếp tục đầu nhập tác chiến.



Ma Văn Đại Mẫu Hạm của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc vốn cũng không nhiều lắm. Lần này, không thể nghi ngờ đã thành họa vô đơn chí.

- Biện Húc Nam chủ soái! Bộ đội mặt đất tổn thất cũng làm công tác thống kê rồi: Vận binh hạm tổn thất 33 chiếc nhân số binh sĩ tử vong 50 vạn người Ma Văn chiến đấu cơ 211 chiếc Ma Văn xe tăng 321 chiếc đồ quânnhu vô số kể!

Lại một gã nhân viên công tác khác, nhỏ giọng báo cáo với Biện Húc Nam.

Khí thế hùng hổ khi đến đã không còn sót lại chút gì, trực tiếp đã bị Tiêu Hoằng và người Lạc Đan Luân của hắn đánh cho hỏng bét.

Đối mặt với bị thương nặng như thế, quân đội Thượng Bang đối mặt với Thiên Tế Tinh đang điên cuồng quật khởi, đã không thể tổ chức tiến công hữu hiệu.

Nguyên vốn Liệu Nguyên Hào làm trung tâm tiền tuyến, giờ khắc này đã trở thành trói buộc, nếu tiếp tục bị Thiên Tế Tinh đánh bị thương nặng, hết tám phân Liệu Nguyên Hào sẽ trở thành chiếc Đại Mẫu Hạm đầu tiên bị phá huỷ trong gần một nghìn năm qua.

- Hướng... Bác Anh Tinh cầu viện đi...

Thân Trọng Ngạn sắc mặt tái nhợt, thần sắc tiều tụy, mặt dày mày dạn ra lệnh cho thuộc hạ.

300 vạn quân đội, hai chi hạm đội chiến đấu, một chi đoàn chiến đấu Mẫu Hạm, thế tới hùng hổ, hiện giờ lại bị Tiêu Hoằng đánh cho giống như con chó, nói ra đều không có ai tin tưởng.

Nhìn lại Hải Đình Gia, đối với Thân Trọng Ngạn cũng không có tức giận mắng chửi. Trên thực tế, đánh tới nước này rồi, tức giận mắng chửi cũng không dẫn tới chút hiệu quả gì.

Đối mặt với tin tức của Thân Trọng Ngạn cầu viện, Hải Đình Gia thở dài, sau đó điều động hạm đội trợ giúp chạy tới hệ Hằng tinh Ma Dực, tiến hành bước đầu gấp rút sửa chữa Liệu Nguyên Hào, sau đó hộ tống về tinh cảng, tiên hành đại tu.

Về phần nên xử lý Tiêu Hoằng như thế nào, đánh hạ Thiên Tế Tinh như thế nào, Hải Đình Gia đã không có một chút xíu manh mối. Cả người hắn nhìn qua, đã già nua rất nhiều, tiều tụy rất nhiều.

Cùng lúc đó, một phương Thiên Tế Tinh khác, chỉ lưu lại hai đoàn chiến đấu tàu ngầm Bá Vương Long tuần tra ở các hải vực, các Ma Văn tàu ngầm khác đã toàn bộ quay về Lý Tư Giai Nội Hải tiến hành bảo vệ và tiếp tế tiếp viện, sau đó tái đầu nhập trong nhiệm vụ chiến đấu tiếp theo.

Nhà xưởng Ma Văn phi đạn lại một lần nữa toàn diện vận hành. Bộ đội thường quy đã bị Tiêu Hoằng cắt giảm từ 500 vạn xuống còn 300 vạn, mục đích chỉ có một, bắt đầu từng bước buông bỏ chiến thuật biển người, toàn dân đều là binh, mà chuyển vào điên cuồng phát triển. Huống chi tử đánh giá chiến cuộc xem ra: Liệu Nguyên Hào cùng với quân đội mặt đất của Thượng Bang bị đánh cho chết khiếp, uy hiếp đối với Thiên Tế Tinh đã hạ thấp xưa nay chưa từng có.

- Truyền lệnh xuống, hôm nay tận tình ăn mừng đi! Ngày mai chúng ta sẽ quên đi thắng lợi hôm nay! Kế hoạch bước tiếp theo của chúng ta chỉ có một: Chính là đoạt lại Ma Duệ Tinh thuộc về chúng ta!

Tiêu Hoằng cầm lấy Ma Văn thông tin, dùng giọng điệu hùng hậu phát ra mệnh lệnh cho con dân Thiên Tế Tính.

Lại nhìn Thiên Tế Tinh, giờ khắc này đã trở nên cảnh tượng vui mừng, loại từ trong tuyệt cảnh giãy giụa muốn sống này, tiếp đến giành được thắng lợi vô cùng huy hoàng, một đường đi tới. Không có ai so với người Lạc Đan Luân càng thêm cảm nhận được gian khổ trong đó, và trong lòng phấn chấn với hiện tại.

Người Lạc Đan Luân đang từng chút từng chút ngẩng đầu cao ngạo, nhất là nhìn thấy bộ dáng thâm trầm của Tiêu Hoằng bên trong màn hình kia, lại làm cho bọn họ cảm nhận được an toàn.

Người Lạc Đan Luân đang học được từng chút từng chút quên đi Cáp Thụy Sâm, hoặc là nói, Tiêu Hoằng chính la thay Cáp Thụy Sâm dẫn dắt Lạc Đan Luân tiến vào một thời đại hoàn toàn mới! Bọn họ có tin tưởng từ trong tay quốc gia dị dạng kia, đoạt lại gia viên thuộc về chính mình, bước trên con đường quật khởi.

Hôm nay ăn mừng điên cuồng, ngày mai là chiến đấu, uống máu địch, xướng khúc hành quân ca!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook