Ma Ngân

Chương 509: thề giết

Đình Vũ

28/06/2017

Một lát sau, hỉnh ảnh Tiêu Hoằng xuất hiện trước mặt Tá Phu.

-Tiêu Hoằng, ngươi có biết bây giờ ngươi đang làm gì hay không? Bây giờ ta ra lệnh cho ngươi, lập tức rút lui về quận Nam Du, ta có thể xử phạt ngươi nhẹ hơn một chút.

Tá Phu lại bày ra bộ dáng dữ tợn, quát tháo Tiêu Hoằng, muốn dựa vào khí thể uy nghiêm của Thượng tướng trấn trụ Tiêu Hoằng.

-Cút, không muốn chết, ngươi cút khỏi quận Gia Vương cho ta. Đương nhiên ngươi có thể tiếp tục dời cố Hoành Thần đi chỗ khác, ta cũng sẽ đánh tới. Nếu ngươi không phục, ta cũng lấy luôn cả cái đầu chó của ngươi. Nhớ kỹ, đừng có bày ra cái mặt thối tha của ngươi, ta nhìn muốn ói!

Đối với led quát tháo của Tá Phu, Tiêu Hoằng không chút yếu thế, trực tiếp mắng thẳng vào mặt Tá Phu, không nể chút mặt mũi nào.

Trịnh Hạo Hiên cùng Cát Hưu Sâm ở phía sau, hai người hóa đá tại chỗ, trực tiếp mắng thẳng Tá Phu? Thử hỏi coi, toàn bộ Phục Thản Để Quốc có mấy ai dám làm? Ngay cả quốc vương Gia Lạc Tư cũng không trực tiếp mắng Tá Phu cút đi.

Hai ngực không khỏi cảm thấy lạnh buốt.

-Ngươi cho là chỉ dựa vào ngươi có thể uy hiếp được ta?

Tá Phu cưỡng ép lửa giận, lúc này cảm thấy huyết áp không ngừng tăng vọt, tim đập mạnh, Tiêu Hoằng đúng là cấp dưới đầu tiên dám nói với hắn như thể.

-Không phục, ngươi đừng đi, đợi đấy.

Tiêu Hoằng trả lại một tiếng, liền trực tiếp ngắt liên lạc, sau đó tiếp tục hạ lệnh quân đội tăng tốc hành trình, ai dám ngăn cản, giết không cần hỏi!

Tần Nhược Bạch ở An Kỳ Lạc Tinh cũng thấy được Tiêu Hoằng biến hướng, khóe mắt co giật, hắn thật không ngờ Tiêu Hoằng đang trong lúc cực độ điên cuồng vân có thể nhìn rõ tỉnh hình quận Gia Vương, lập tức nhìn thấu quận Gia Vương sợ cái gì nhất, lợi dụng trọn vẹn.

Tần Nhược Bạch không thể không thừa nhận, Tiêu Hoằng thật sự là quan chi huy hết sức vĩ đại, đầu óc linh hoạt, tràn ngập tâm huyết, là tướng lãnh cao cấp hiếm có ở Phục Thản Đế Quốc.

Nêu không phải bởi vì cố Hoành Thần, tương lai không lâu tuyệt đối sẽ trờ thành danh tướng không thua gì Tá Phu. Đáng tiếc, bây giờ nói gì cũng chậm rồi, đã náo loạn tới mức này, Phục Thản Đê Quốc nhất định không thể cho Tiêu Hoằng tiếp tục ngang tàng nữa.

Nhưng khi Tần Nhược Bạch vừa nghĩ vậy, Ma Văn thông tin của hắn rung lên.

Tin tức nhắn tới, chỉ có 4 chữ: có chừng có mực.

Người gửi tin nhắn, là bản thân A Di La.

-Có chừng có mực? Có ý gì?

Tần Nhược Bạch lẩm bẩm, ngây người, không đoán ra được. Ngâm nghĩ một lúc, liền nhắn lại với A Di La:

-Sư phụ, ngài có ý gì?



- Nếu ngươi không muốn chôn vùi Đại Mẫu Hạm, không muốn Thánh điện kỵ sĩ đoàn của người chôn vùi theo Cố Hoành Thần, ta khuyên ngươi có chừng mực. Các ngươi tuyệt đối không nên thu giữ Cố Hoành Thần , để hắn chết trong rối loạn, không phải tốt rồi sao? Các ngươi làm vậy chính là vì mặt mũi, đúng là làm chuyện thừa.

Đây là câu trả lời của A Di La tuy rằng chỉ là tin nhắn, nhưng Tần Nhược Bạch có thẻ nhìn ra được cảm xúc bất mãn chứa trong những chữ này.

Điều này khiến Tần Nhược Bạch toát mồ hôi, Tần Nhược Bạch tự nhiên hiểu tính tình A Di La, cũng không tức giận, trả lời như vậy có thẻ nhìn ra được A Di La cực kỳ bất mãn với Tân Nhược Bạch.

Đương nhiên, Tần Nhược Bạch không thể không coi trọng lời A Di La nói, lập tức ra lệnh Đại Mau Hạm cùng Thánh điện kỵ sĩ đoàn chú ý chuyện này.

Có một điều A Di La nói rất đúng, đó là vốn không nên để cố Hoành Thần tiến vào quận Gia Vương, cái này rõ ràng là hành động dẫn lửa thiêu thân. Vỉ cái gọi là tôn nghiêm hoàng đô, lần này Tiêu Hoằng đã đánh vào hoàng đô, đúng là giẫm đạp thẳng lên tôn nghiêm hoàng đô rồi.

Cố Hoành Thần bị áp giải tới phòng giam căn cứ quân sự Gia Vương, cũng nghe được tin Tiêu Hoằng đánh vào Gia Vương Tinh, cùng với tin tức phòng ngự bạc nhược của Gia Vương Tinh, cố Hoành Thần không khỏi tràn ngập sợ hăi.

Hắn hiểu được tin tức này có ý nghĩa gì, Tiêu Hoằng lại vươn ra ma trảo tới đây. Đối mặt với tử vong tránh không được, trốn không xong, cảm giác này khiến cho Cổ Hoành Thần sống không bằng chết.

Thường nói chết không đáng sợ, đáng sợ là chờ đợi cái chết phủ xuống, lời này áp dụng lên người cố Hoành Thần là quá đúng.

3 tiếng sau, siêu cấp hạm đội Tây Cương hùng hồn xuất hiện gần Gia Vương Tinh!

Tiêu Hoằng đứng trong phòng điều khiển tàu Ưng Trảo, nhìn Gia Vương Tinh xanh biếc dần dần hiện rõ, cùng với hơn 30 chiếc chiến hạm Ma Văn căng thẳng điều chỉnh góc độ trọng pháo Ma Văn. Tiêu Hoằng híp mắt, sau đó truyền lệnh:

- Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần có chiến hạm tiến vào tầm bắn, lập tức giết sạch, một chừa một ai. về phần chiến hạm vận chuyển, chuẩn bị đổ bộ Gia Vương Tinh!

Tiêu Hoằng phát lệnh, tất cả chiến hạm Ma Văn điều chỉnh pháo chính, đồng loạt tăng tốc lao thẳng về phía Gia Vương Tinh.

Đối mặt siêu cấp hạm đội Tây Cương hùng hổ ngập trời bổ nhào tới, các hạm trưởng chiến hạm Ma Văn đóng gần Gia Vương Tinh, ánh mắt hoảng sợ, có lòng muốn lùi bước, nhưng hậu quả lùi bước là đẩy Gia Vương Tinh ra ngoài, đẩy căn cứ quân sự trung tâm quận Gia Vương ra ngoài. Nên biết, Tá Phu còn đang ở trong đó.

Tiến lên khoảng 5 phút, đối mật những chiến hạm Ma Văn không rút khỏi Gia Vương, tất cả chiến hạm Ma Văn Tây Cương không ngừng lại, không thương lượng, trực tiếp nể pháo chào đón!

Mặc dù chiến hạm Ma Văn Gia Vương có chặn đờ, cũng có phản kích, nhưng chi dựa vào 30 chiếc chiến hạm Ma Văn bên bọn họ, làm sao có thể chống lại siêu cấp hạm đội Tây Cương!

Chi thoáng một cái, không gian rộng lớn đã có 6 chiếc chiến hạm Ma Văn Gia Vương bị ánh sáng bao trùm gần Gia Vương Tinh.

Nhừng chiến hạm Gia Vương còn lại thấy siêu cấp hạm đội Tây Cương chơi thiệt, không khỏi vội vàng bọc ra đằng sau, cố gắng kéo ra khoảng cách với siêu cấp hạm đội Tây Cương.

Tuy ràng bọn họ có lòng ngăn cản, nhung không muốn vì thế mà mất mạng uổng phí, quan trọng hơn là Tiêu Hoằng tới báo thù, bọn họ thì sao? Không lẽ vỉ Cố Hoành Thần tội ác tày trời mà chôn theo cùng, thật không đáng, dù là chết, chết cũng quá uất ức. Bởi vậy, khí thể hai bên không thể so sánh được.

Cứ thế, vốn hơn 30 chiếc chiến hạm Ma Văn dùng để cản đường, chỉ tiếp xúc không tới 10 phút, liền bị hạm đội Tây Cương bức ra khỏi phạm vi phòng ngự Gia Vương Tinh.

Tiếp theo, hàng loạt chiến hạm vận chuyển đồng loạt lao xuống tâng khí quyển Gia Vương Tinh, chiến hạm Ma Văn thì quanh quẩn ngoài quỹ đạo Gia Vương Tinh

Lúc này, cũng tuyên bố phòng ngự không gian Gia Vương Tinh bị phá hủy hoàn toàn, trung tâm quận Gia Vương tràn ngập nguy cơ!



Bộ tổng chỉ huy Gia Vương, Tá Phu nhìn bầu trời xanh, những đốm sáng lấp lánh khắp bầu trời, vô số chiến hạm Ma Văn Tây Cương neo bên ngoài tầng khí quyển, sắc mặt đầy dữ tợn cuối cùng trờ thành hoảng sợ.

Sắc mật này tuyệt đối ít khi thấy trên mật Tá Phu, tuy ràng không muốn đối mặt, nhưng đổi mặt với sự liều lĩnh điên cuồng của Tiêu Hoằng, ở sâu trong nội tâm Tá Phu lại có một tia sợ hãi. Về phần Trịnh Hạo Hiên, Cát Hưu Sâm, trán đã đầy mồ hôi.

Bây giờ, trong Gia Vương Tinh chỉ còn không tới 100.000 quân đồn trú, nhưng lại phân tán khắp noi, nhân số đồn trú bên trong căn cứ quân sự Gia Vương chi có không tới 30.000.

-Tướng quân Tá Phu, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?

Cát Hưu Sâm lau mồ hôi, hòi.

-Lúc này Tiêu Hoằng có thể lấy chuyện cố Hoành Thần để nói, vậy lợi dụng Cố Hoành Thần dây dưa với Tiêu Hoằng, tranh thủ kéo dài thời gian, sau đó ra lệnh quân đội gần đây nhanh chóng tập trung vào căn cứ quân sự, ra lệnh Đại Mâu Hạm cùng chiến hạm Ma Văn của chúng ta lập tức tới hồ trợ.

Trán của Tá Phu cũng đẫm mồ hôi.

Chuyện tới bây giờ, cũng chi còn cách này.

-Rõ.

Cát Hưu Sâm trả lời xong, liền dùng Ma Văn thông tin truyền lệnh của Tá Phu xuống dưới.

-Tướng quân Tá Phu, chuyện tới mức này, ta đề nghị ngài nên rút lui khỏi đây, đến chỗ an toàn thì tốt hơn.

Trịnh Hạo Hiên đề nghị, nếu là tướng lãnh khác, Trịnh Hạo Hiên dám khẳng định kẻ đó sẽ không dám làm gì Tá Phu. Nhưng đối mặt là Tiêu Hoằng, đến nước này hắn còn có gì không dám làm?

Đối với Tiêu Hoằng bây giờ, không có dám hay là không, chi có muốn hay không thôi.

- Rút lui? Nói đùa hả, đối mặt một tên Thiếu tướng nho nhỏ, nếu ta rút lui, ở trước mặt Tiêu Hoằng, trước mặt người khác, ta là bị dọa chạy, chính là tên nhu nhược, ta làm sao làm chuyện như thế? Hôm nay ta ở trong này, ta không tin Tiêu Hoằng hắn dám trực tiếp oanh tạc nơi đây!

Tá Phu xanh mặt lớn tiếng rít gào.

Tá Phu vừa nói xong, chiến hạm vận chuyển Tây Cương bắt đầu nối đuôi không hết đáp xuống xung quanh căn cứ quân sự Gia Vương, mở ra thân hạm, từng chiếc xe tăng Ma Văn, Ma Vãn khung máy móc nhanh chóng chuyển ra.

10 phút sau, 5000 xe tăng Ma Văn được chuyển ra khỏi mấy trăm chiếc chiến hạm vận chuyển, xếp thành vòng tròn, mạnh mẽ bao vây căn cứ quân sự Gia Vương vô cùng phồn hoa, đề phòng sâm nghiêm ở chính giữa!

Tiếp theo, 5000 xe tăng Ma Văn dựa theo yêu cầu nghiêm khắc của Tiêu Hoằng, điều chỉnh góc độ họng pháo, nhắm vào căn cứ quân sự Gia Vương.

100 Ma Văn khung máy móc cũng lấy ra vũ khí, sẵn sàng xuất phát, chiến đấu cơ Ma Văn cũng thế, lúc nào cũng săn sàng bay lên không.

Ngoài ra, Tiêu Hoằng cùng 310.000 quân đội lục tục ra khỏi chiến hạm vận chuyển, trực tiếp vây kín toàn bộ cần cử quân sự Gia Vương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook