Chương 1072: Thiên Nhãn, A Di La!
Đình Vũ
15/09/2017
Trong hư không không có tiếng đáp lại. Tuy nhiên, ngay sau đó, trong hư không mênh mông vô ngần, A Di La mặc một thân kim giáp ngồi phía trên vẫn thạch, khép hờ hai mắt, liền chậm rãi xuất hiện ở ranh giới Ma Duệ Tinh, trong tay kết một cái ấn tay đặc biệt, phía trên thân thể, tản ra vô số điểm sáng màu vàng.
Làm cho người ta có một loại khí tức vô cùng an tường.
- Là ta!
A Di La như trước khép hờ hai mắt, phi thường bình thản nói.
- A Di La! Không nghĩ tới lại là người tàn phế một nửa ngươi. Đây là chuyện của Xích Nghĩa liên hợp thể, ta khuyên ngươi tốt nhất là bớt lo chuyện của người đi! Cẩn thận không khéo bản thân khó bảo toàn!
Hai mắt Mạc Cáp Đốn bắn ra tia sáng đỏ như máu, giọng điệu tàn nhẫn mà lạnh như băng, nói từng chữ một với A Di La. Trong ánh mắt không có mảy may dịu dàng đáng nói, ngược lại tràn ngập vẻ tàn khốc.
A Di La không có đáp lại, cứ như vậy ngồi trên vẫn thạch, giống như một pho tượng, trên mặt như trước bình thản như lúc ban đầu, không có chút gợn sóng.
Càng không có bởi vì Mạc Cáp Đốn trào phúng, mà có bất kỳ dáng vẻ tức giận gì.
Đồng thời, Tiêu Hoằng đang ở vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, ngồi trên Đào Dật Thuyền đã chạy ra ngoài hư không.
Đối mặt với cảnh này, Mạc Cáp Đốn không có vọng động thử lại, chỉ đưa mắt ra hiệu cho Biện Húc Nam, sau đó hết sức tập trung chăm chú vào trên người A Di La.
Biện Húc Nam tự nhiên hiểu được ý của Mạc Cáp Đốn. Có thượng tôn Mạc Cáp Đốn ở đây, Biện Húc Nam căn bản không có quá phận để ý tới A Di La một nửa tàn phế kia, lập tức thân hình hắn nhích động, khởi động Biến ảo Ma Văn như một tia chớp bay đi trong hư không, lập tức hướng tới Đào Dật Thuyền của Tiêu Hoằng, ý đồ trong nháy mắt đánh nát Tiêu Hoằng ở trong hư không!
Nhìn lại A Di La ngồi trên vẫn thạch vẫn như trước khép hờ hai mắt, nhìn như không có động tĩnh gì quá lớn, chỉ là tràng hạt trên đầu ngón tay khẽ giật một cái.
Nhưng mà, ngay lúc Biện Húc Nam không ngừng tới gần Đào Dật Thuyền số 1, đồng thời vừa định phát động tiến công, chỉ thấy A Di La chậm rãi nâng lên ngón tay kết ấn, đồng thời vươn một ngón tay trắng nõn thon dài điểm thẳng về phía Biện Húc Nam, động tác có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhìn không thấy mảy may lệ khí.
Chỉ có điều, ngay khoảnh khắc A Di La điểm ra ngón trõ, trong hư không mênh mông, tinh điểm màu vàng đã bắt đầu không ngừng tụ tập, mới đầu chỉ là một quả cầu sáng nho nhỏ, trong nháy mắt liền biến thành một đoàn gió lốc năng lượng màu vàng, hơn nữa theo tinh điểm màu vàng không ngừng tụ tập, theo hướng ngón tay A Di La điểm tới, hư không đã bắt đầu trở nên vặn vẹo lên.
Tốc độ đã không biết cao hơn gấp bao nhiêu lần so với vận tốc ánh sáng.
Căn bản là không có cho Biện Húc Nam có mảy may khoảng không né tránh, nhanh như một tia chớp, chùm tia sáng màu vàng hình thành từ đầu ngón tay của A Di La điên cuồng xoay tròn, rồi đô ập xuống trực tiếp đánh trên thân thể Biện Húc Nam.
Không đợi Biện Húc Nam có quá nhiều phản ứng, thậm chí chưa kịp mở ra tấm thuẫn Ngự lực phòng hộ, cả người hắn bị đánh bay tung ra ngoài, sau đó lập tức va chạm trên một viên ải hành tinh, ải hành tinh trong nháy mắt giống như kẹo đường, tính cả thân thể Biện Húc Nam trực tiếp bị xé rách dập nát.
Chỉ là một lóng tay đã hình thành uy lực cường đại như thế, trực tiếp ấn chết một nhân vật cấp Ngự Hồn!
Ngàn năm nay, dường như đây cũng là lần đầu tiên A Di La ra tay, dĩ vãng A Di La tạo cho người ta có cảm giác đều là một lòng từ bi, giờ khắc này, lại làm cho người ta có một loại cảm giác hơi hơi ló ra răng nanh.
Đám người Lạc Tuyết Ninh, Gia Nại Cầm, tất cả quân nhân bên trong Ma Văn chiến hạm, bất kể là bên phía Tiêu Hoằng, hay là Xích Nghĩa liên hợp thể bên kia, nhìn thấy hướng đầu ngón tay A Di La chỉ tới, hư không hoàn toàn bị hủy diệt, Ngự Hồn Biện Húc Nam tan xương nát thịt... Trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Không chỉ những người này, ngay cả người bình dân ở Thái Qua Vũ Trụ, cũng nhìn thấy thật rõ ràng: A Di La luôn luôn đức cao vọng trọng cũng sẽ giết người? Hơn nữa nhìn như nhẹ nhàng ung dung, kì thực vô cùng tàn bạo, không khỏi khiến mọi người lông tơ phát dựng đứng.
Nhất là Lạc Tuyết Ninh, bị tấn công tâm lý là cường hãn nhất. Xưa nay, A Di La ở trong mắt nàng như thầy như cha, an tường, hòa ái, hơn nữa vô cùng hiền hoà, trên thân thể không nhìn ra mảy may khí tức giết chóc. Thế mà giờ khắc này, A Di La chỉ là một lóng tay liền ấn chết một Ngự Hồn, với một loại phương thức tàn bạo như vậy, tâm lý trái ngược thật sự quá lớn.
Trong lúc nhất thời, Lạc Tuyết Ninh chỉ cảm thấy sau lưng bắt đầu ẩn ẩn rét run, nàng không rõ ràng lắm, đây là bản tính săn có của A Di La, hay là A Di La bị bức bất đắc dĩ phải làm như vậy.
Cùng lúc đó, một đoàn vầng sáng màu vàng phía sau A Di La, bỗng nhiên ngay lúc đó bắt đầu xoay tròn lên, hình thành một cái lốc xoáy màu vàng bằng cỡ một hệ Hằng tinh, giống như một cái động hư không, mạnh mẽ hút Đào Dật Thuyền của Tiêu Hoằng vào trong đó, hoàn toàn biến mất không thấy.
Tiếp theo vầng sáng dạng lốc xoáy kia hoàn toàn biến mất. Giờ khắc này, không có người nào biết, Tiêu Hoằng rốt cuộc đi tới chỗ nào!
Đồng thời Tị Kiếp Hào rời xa hệ Hằng tinh Ma Duệ, vì để trốn tránh hạm đội Thượng Bang đuổi giết, cũng đã rất nhanh phân giải thành 500 chiếc Ma Văn hạm thật lớn, nhảy vượt rời đi hướng bốn phương tám hướng.
Trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, Mạc Cáp Đốn cách A Di La không xa, nhìn thấy người Lạc Đan Luân bình an chạy trốn, nhìn Tiêu Hoằng không biết bị A Di La truyền tống tới địa phương nào, biểu tình trên mặt hắn hoàn toàn trở nên dữ tợn lên.
Không thể nghi ngờ, A Di La xuất hiện đã phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn, hơn nữa làm cho Xích Nghĩa liên hợp thế tổn thất đạt tới mức xưa nay chưa từng có.
- A Di La, ngươi tàn phế một nửa này, hôm nay ta phải cho ngươi trả giá vì hết thảy việc làm của ngươi!
Mạc Cáp Đốn rít lên mấy chữ từ kẽ răng. Ngay sau đó sương mù màu đen ở bốn phía liền bắt đầu sôi trào lên.
- Kiếp số, nếu tránh cũng không thể tránh, sổ mệnh, nếu đã không thể thay đổi, muốn chiến vậy đến đây đi!
A Di La vẫn khép hờ hai mắt, rốt cục lên tiếng nói. Trong nháy mắt, khí thế bình thản phát ra trên thân thể lão đột nhiên tiêu tán, một cổ chiến ý theo đó nổi lên bốn phía. Phía sau, một mặt quang văn to lớn đã bắt đầu hiện ra, toàn bộ quang văn phức tạp, huyền ảo mà lại thần bí.
Thậm chí cùng lúc với quang văn xuất hiện như thế, toàn bộ trong hư không dường như đều tràn ngập tiếng thì thào, thanh âm làm cho người bình thản càng thêm bình thản, kẻ xao động càng thêm xao động bất an.
Giống như một loại chú ngữ kỳ lạ.
Hiển nhiên A Di La đã bắt đầu vận dụng toàn bộ thực lực!
Trong nháy mắt, một uy áp trực tiếp bao phủ cả hư không trong đó.
Đối mặt với cảnh này, Mạc Cáp Đốn như trước không cam lòng yếu thế! Không sai, A Di La chính là Ngự Không cấp năm, được xưng là người gần với Thần nhất, nhưng hiện giờ A Di La đã tàn phế một nửa. Mạc Cáp Đốn tự nhận Ngự lực so với A Di La cũng không thấp hơn bao nhiêu. Không có dừng lại lâu, Mạc Cáp Đốn thu nạp Ngự lực, chung quanh thân thể, sương mù màu đen khổng lồ như dải ngân hà kia, đã vờn quanh thân thể Mạc Cáp Đốn.
Tiếp theo liền phát động toàn lực công kích chuẩn xác tới hướng A Di La. Hắn nghĩ A Di La mà ngã xuống, Gia Đô liên hợp thể sau lưng lão cũng sẽ mất đi cây cột trụ vững vàng, bất cứ lúc nào đều có thể sụp đổ!
Về phần tất cả Ma Văn chiến hạm ở bên trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, giờ khắc này đều đình chỉ chiến đấu, theo bản năng tận khả năng rời xa A Di La và Mạc Cáp Đốn.
Bọn họ rất rõ ràng, một khi hai người toàn lực giao chiến, hệ Hằng tinh Ma Duệ thực rất có thể trong nháy mắt bị chôn vùi.
- A Di La! Chịu chết đi!
Mạc Cáp Đốn bỗng nhiên phát ra tiếng kêu như thế, trong giọng điệu sát ý hiển lộ ra hết. Ngay sau đó liền mang theo cổ sương mù màu đen này, ù ù tập kích thẳng tới A Di La, chuẩn bị một lần sẽ giết chết A Di La ngay đương trường!
Nhưng mà, ngay lúc Mạc Cáp Đốn không ngừng đến gần A Di La, màn sương mù màu đen quanh thân đã bắt đầu phát ra rậm rạp điện mang màu máu, Mạc Cáp Đốn lại bỗng nhiên phát hiện, cảnh tượng ngân hà mênh mông ở chung quanh trong giây lát liền biến mất không thấy, bốn phía bắt đầu trở nên tối đen. Trong bóng tối trừ quanh thân A Di La tản ra ráng màu vàng, các nơi khác đều không nhìn thấy gì.
Dường như trực tiếp tiến vào một thế giới khác, một hư không tĩnh mịch khác.
Không biết là ảo giác hay là tồn tại thật sự, chỉ thấy vẫn thạch của A Di La ngồi ngàn năm nay đã hiện ra vật thể giống như hoa sen, đồng thời đang chậm rãi nở rộ, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng tinh thuần.
Đồng thời, lại nhìn A Di La không có vẫn thạch che khuất, hai chân không trọn vẹn của lão đã phục hồi như lúc ban đầu, ngoại trừ còn hơi đỏ hồng non nớt, ngoài ra không nhìn thấy có gì khác thường.
Có phát hiện như thế, tâm thần Mạc Cáp Đốn không kìm được vừa động, hai chân của A Di La bị tàn phế một nửa, khi nào thì phục hồi như cũ? Như thế nào phục hồi như cũ? Mạc Cáp Đốn hoàn toàn không biết.
Kể từ đó, A Di La dường như cũng có thể phát huy ra thực lực thời kì đỉnh phong của lão, đây mới là điều đáng sợ nhất. Không kìm được trên mặt Mạc Cáp Đốn, ẩn ẩn hiện lên vẻ bối rối.
- Biết vì sao... Nghìn năm qua, ta cũng không mở hai mắt không?
A Di La bỗng nhiên nhìn Mạc Cáp Đốn đang đánh thẳng tới, lên tiếng hỏi. Trên sắc mặt không có cảnh giác, càng không có chút nghiêm trọng, cứ như vậy bình thản mà an tường.
- Bởi vì... Ánh mắt ta có thể làm là, hủy diệt hết thảy!
A Di La tự hỏi tự đáp, giọng nói bỗng nhiên cao vút lên!
Tiếp theo chỉ thấy hai mắt của A Di La chậm rãi từng chút từng chút mở ra, đồng thời lại nhìn thế giới tối đen kia, từng đôi từng đôi, vô số đôi mắt thật lớn, theo hai mắt của A Di La cũng từng chút từng chút mở ra.
Đây đúng là tuyệt kỷ của A Di La: Kết giới Đại Ám Thiên Nhãn!
Trong chớp mắt, phóng mắt nhìn lại, bên trong khắp thế giới tối đen, chi chít ánh mắt tùy ý có thể thấy được, lại nhìn bên trong hai mắt của A Di La hoàn toàn mở ra kia, vẻ bình thản, vẻ an tường đã không còn sót lại chút gì, mà ngược lại cặp mắt đó tràn ngập khí tức sát phạt, hủy diệt, và hàn quang hiển lộ ra hết, chấn nhiếp tâm hồn người ta.
Đồng thời, lại nhìn trong hư không đen tối đầy dẫy ánh mắt này, liếc mắt một cái nhìn không thấy giới hạn, một đôi mắt thật lớn đã bắt đầu toát ra nước mắt nhè nhẹ, mỗi một giọt nước mắt đều làm cho không gian xuất hiện vô số vết nứt.
“Ca, ca ca... Ầm!”
Cùng với từng tràng tiếng vỡ vụn, toàn bộ không gian đã bắt đầu vỡ ra, cuối cùng trực tiếp nổ tung!
Loại nổ tung này cũng không đơn giản như nổ tung bình thường, đây là kích nổ toàn bộ không gian.
Mà ở bên trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, mọi người đối với một loạt cảnh tượng như vậy. Căn bản không biết mảy may gì, bất kẻ thời gian hay là không gian, đều ngưng đọng lại ở bên trong kết giới Đại Âm Thiên Nhân của A Di La!
Chỉ cảm thấy thân hình của A Di La và Mạc Cáp Đốn nhoáng lên một cái, ngay sau đó khi họ xuất hiện lại chỉ thấy Mạc Cáp Đốn máu chảy đầm đìa, đã bị A Di La nắm trong tay, ngón tay thon dài nắm ngay yết hầu của Mạc Cáp Đốn.
A Di La đã nhắm hai mắt lại, biểu tình trầm tĩnh như lúc ban đầu, ngược lại Mạc Cáp Đốn chật vật không chịu nổi, hộ giáp cấp Ngự Không trên thân thể hắn toàn bộ vỡ vụn, quanh thân vô số vết thương.
Làm cho người ta có một loại khí tức vô cùng an tường.
- Là ta!
A Di La như trước khép hờ hai mắt, phi thường bình thản nói.
- A Di La! Không nghĩ tới lại là người tàn phế một nửa ngươi. Đây là chuyện của Xích Nghĩa liên hợp thể, ta khuyên ngươi tốt nhất là bớt lo chuyện của người đi! Cẩn thận không khéo bản thân khó bảo toàn!
Hai mắt Mạc Cáp Đốn bắn ra tia sáng đỏ như máu, giọng điệu tàn nhẫn mà lạnh như băng, nói từng chữ một với A Di La. Trong ánh mắt không có mảy may dịu dàng đáng nói, ngược lại tràn ngập vẻ tàn khốc.
A Di La không có đáp lại, cứ như vậy ngồi trên vẫn thạch, giống như một pho tượng, trên mặt như trước bình thản như lúc ban đầu, không có chút gợn sóng.
Càng không có bởi vì Mạc Cáp Đốn trào phúng, mà có bất kỳ dáng vẻ tức giận gì.
Đồng thời, Tiêu Hoằng đang ở vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, ngồi trên Đào Dật Thuyền đã chạy ra ngoài hư không.
Đối mặt với cảnh này, Mạc Cáp Đốn không có vọng động thử lại, chỉ đưa mắt ra hiệu cho Biện Húc Nam, sau đó hết sức tập trung chăm chú vào trên người A Di La.
Biện Húc Nam tự nhiên hiểu được ý của Mạc Cáp Đốn. Có thượng tôn Mạc Cáp Đốn ở đây, Biện Húc Nam căn bản không có quá phận để ý tới A Di La một nửa tàn phế kia, lập tức thân hình hắn nhích động, khởi động Biến ảo Ma Văn như một tia chớp bay đi trong hư không, lập tức hướng tới Đào Dật Thuyền của Tiêu Hoằng, ý đồ trong nháy mắt đánh nát Tiêu Hoằng ở trong hư không!
Nhìn lại A Di La ngồi trên vẫn thạch vẫn như trước khép hờ hai mắt, nhìn như không có động tĩnh gì quá lớn, chỉ là tràng hạt trên đầu ngón tay khẽ giật một cái.
Nhưng mà, ngay lúc Biện Húc Nam không ngừng tới gần Đào Dật Thuyền số 1, đồng thời vừa định phát động tiến công, chỉ thấy A Di La chậm rãi nâng lên ngón tay kết ấn, đồng thời vươn một ngón tay trắng nõn thon dài điểm thẳng về phía Biện Húc Nam, động tác có vẻ vô cùng nhẹ nhàng, nhìn không thấy mảy may lệ khí.
Chỉ có điều, ngay khoảnh khắc A Di La điểm ra ngón trõ, trong hư không mênh mông, tinh điểm màu vàng đã bắt đầu không ngừng tụ tập, mới đầu chỉ là một quả cầu sáng nho nhỏ, trong nháy mắt liền biến thành một đoàn gió lốc năng lượng màu vàng, hơn nữa theo tinh điểm màu vàng không ngừng tụ tập, theo hướng ngón tay A Di La điểm tới, hư không đã bắt đầu trở nên vặn vẹo lên.
Tốc độ đã không biết cao hơn gấp bao nhiêu lần so với vận tốc ánh sáng.
Căn bản là không có cho Biện Húc Nam có mảy may khoảng không né tránh, nhanh như một tia chớp, chùm tia sáng màu vàng hình thành từ đầu ngón tay của A Di La điên cuồng xoay tròn, rồi đô ập xuống trực tiếp đánh trên thân thể Biện Húc Nam.
Không đợi Biện Húc Nam có quá nhiều phản ứng, thậm chí chưa kịp mở ra tấm thuẫn Ngự lực phòng hộ, cả người hắn bị đánh bay tung ra ngoài, sau đó lập tức va chạm trên một viên ải hành tinh, ải hành tinh trong nháy mắt giống như kẹo đường, tính cả thân thể Biện Húc Nam trực tiếp bị xé rách dập nát.
Chỉ là một lóng tay đã hình thành uy lực cường đại như thế, trực tiếp ấn chết một nhân vật cấp Ngự Hồn!
Ngàn năm nay, dường như đây cũng là lần đầu tiên A Di La ra tay, dĩ vãng A Di La tạo cho người ta có cảm giác đều là một lòng từ bi, giờ khắc này, lại làm cho người ta có một loại cảm giác hơi hơi ló ra răng nanh.
Đám người Lạc Tuyết Ninh, Gia Nại Cầm, tất cả quân nhân bên trong Ma Văn chiến hạm, bất kể là bên phía Tiêu Hoằng, hay là Xích Nghĩa liên hợp thể bên kia, nhìn thấy hướng đầu ngón tay A Di La chỉ tới, hư không hoàn toàn bị hủy diệt, Ngự Hồn Biện Húc Nam tan xương nát thịt... Trên mặt ai nấy đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Không chỉ những người này, ngay cả người bình dân ở Thái Qua Vũ Trụ, cũng nhìn thấy thật rõ ràng: A Di La luôn luôn đức cao vọng trọng cũng sẽ giết người? Hơn nữa nhìn như nhẹ nhàng ung dung, kì thực vô cùng tàn bạo, không khỏi khiến mọi người lông tơ phát dựng đứng.
Nhất là Lạc Tuyết Ninh, bị tấn công tâm lý là cường hãn nhất. Xưa nay, A Di La ở trong mắt nàng như thầy như cha, an tường, hòa ái, hơn nữa vô cùng hiền hoà, trên thân thể không nhìn ra mảy may khí tức giết chóc. Thế mà giờ khắc này, A Di La chỉ là một lóng tay liền ấn chết một Ngự Hồn, với một loại phương thức tàn bạo như vậy, tâm lý trái ngược thật sự quá lớn.
Trong lúc nhất thời, Lạc Tuyết Ninh chỉ cảm thấy sau lưng bắt đầu ẩn ẩn rét run, nàng không rõ ràng lắm, đây là bản tính săn có của A Di La, hay là A Di La bị bức bất đắc dĩ phải làm như vậy.
Cùng lúc đó, một đoàn vầng sáng màu vàng phía sau A Di La, bỗng nhiên ngay lúc đó bắt đầu xoay tròn lên, hình thành một cái lốc xoáy màu vàng bằng cỡ một hệ Hằng tinh, giống như một cái động hư không, mạnh mẽ hút Đào Dật Thuyền của Tiêu Hoằng vào trong đó, hoàn toàn biến mất không thấy.
Tiếp theo vầng sáng dạng lốc xoáy kia hoàn toàn biến mất. Giờ khắc này, không có người nào biết, Tiêu Hoằng rốt cuộc đi tới chỗ nào!
Đồng thời Tị Kiếp Hào rời xa hệ Hằng tinh Ma Duệ, vì để trốn tránh hạm đội Thượng Bang đuổi giết, cũng đã rất nhanh phân giải thành 500 chiếc Ma Văn hạm thật lớn, nhảy vượt rời đi hướng bốn phương tám hướng.
Trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, Mạc Cáp Đốn cách A Di La không xa, nhìn thấy người Lạc Đan Luân bình an chạy trốn, nhìn Tiêu Hoằng không biết bị A Di La truyền tống tới địa phương nào, biểu tình trên mặt hắn hoàn toàn trở nên dữ tợn lên.
Không thể nghi ngờ, A Di La xuất hiện đã phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn, hơn nữa làm cho Xích Nghĩa liên hợp thế tổn thất đạt tới mức xưa nay chưa từng có.
- A Di La, ngươi tàn phế một nửa này, hôm nay ta phải cho ngươi trả giá vì hết thảy việc làm của ngươi!
Mạc Cáp Đốn rít lên mấy chữ từ kẽ răng. Ngay sau đó sương mù màu đen ở bốn phía liền bắt đầu sôi trào lên.
- Kiếp số, nếu tránh cũng không thể tránh, sổ mệnh, nếu đã không thể thay đổi, muốn chiến vậy đến đây đi!
A Di La vẫn khép hờ hai mắt, rốt cục lên tiếng nói. Trong nháy mắt, khí thế bình thản phát ra trên thân thể lão đột nhiên tiêu tán, một cổ chiến ý theo đó nổi lên bốn phía. Phía sau, một mặt quang văn to lớn đã bắt đầu hiện ra, toàn bộ quang văn phức tạp, huyền ảo mà lại thần bí.
Thậm chí cùng lúc với quang văn xuất hiện như thế, toàn bộ trong hư không dường như đều tràn ngập tiếng thì thào, thanh âm làm cho người bình thản càng thêm bình thản, kẻ xao động càng thêm xao động bất an.
Giống như một loại chú ngữ kỳ lạ.
Hiển nhiên A Di La đã bắt đầu vận dụng toàn bộ thực lực!
Trong nháy mắt, một uy áp trực tiếp bao phủ cả hư không trong đó.
Đối mặt với cảnh này, Mạc Cáp Đốn như trước không cam lòng yếu thế! Không sai, A Di La chính là Ngự Không cấp năm, được xưng là người gần với Thần nhất, nhưng hiện giờ A Di La đã tàn phế một nửa. Mạc Cáp Đốn tự nhận Ngự lực so với A Di La cũng không thấp hơn bao nhiêu. Không có dừng lại lâu, Mạc Cáp Đốn thu nạp Ngự lực, chung quanh thân thể, sương mù màu đen khổng lồ như dải ngân hà kia, đã vờn quanh thân thể Mạc Cáp Đốn.
Tiếp theo liền phát động toàn lực công kích chuẩn xác tới hướng A Di La. Hắn nghĩ A Di La mà ngã xuống, Gia Đô liên hợp thể sau lưng lão cũng sẽ mất đi cây cột trụ vững vàng, bất cứ lúc nào đều có thể sụp đổ!
Về phần tất cả Ma Văn chiến hạm ở bên trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, giờ khắc này đều đình chỉ chiến đấu, theo bản năng tận khả năng rời xa A Di La và Mạc Cáp Đốn.
Bọn họ rất rõ ràng, một khi hai người toàn lực giao chiến, hệ Hằng tinh Ma Duệ thực rất có thể trong nháy mắt bị chôn vùi.
- A Di La! Chịu chết đi!
Mạc Cáp Đốn bỗng nhiên phát ra tiếng kêu như thế, trong giọng điệu sát ý hiển lộ ra hết. Ngay sau đó liền mang theo cổ sương mù màu đen này, ù ù tập kích thẳng tới A Di La, chuẩn bị một lần sẽ giết chết A Di La ngay đương trường!
Nhưng mà, ngay lúc Mạc Cáp Đốn không ngừng đến gần A Di La, màn sương mù màu đen quanh thân đã bắt đầu phát ra rậm rạp điện mang màu máu, Mạc Cáp Đốn lại bỗng nhiên phát hiện, cảnh tượng ngân hà mênh mông ở chung quanh trong giây lát liền biến mất không thấy, bốn phía bắt đầu trở nên tối đen. Trong bóng tối trừ quanh thân A Di La tản ra ráng màu vàng, các nơi khác đều không nhìn thấy gì.
Dường như trực tiếp tiến vào một thế giới khác, một hư không tĩnh mịch khác.
Không biết là ảo giác hay là tồn tại thật sự, chỉ thấy vẫn thạch của A Di La ngồi ngàn năm nay đã hiện ra vật thể giống như hoa sen, đồng thời đang chậm rãi nở rộ, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng tinh thuần.
Đồng thời, lại nhìn A Di La không có vẫn thạch che khuất, hai chân không trọn vẹn của lão đã phục hồi như lúc ban đầu, ngoại trừ còn hơi đỏ hồng non nớt, ngoài ra không nhìn thấy có gì khác thường.
Có phát hiện như thế, tâm thần Mạc Cáp Đốn không kìm được vừa động, hai chân của A Di La bị tàn phế một nửa, khi nào thì phục hồi như cũ? Như thế nào phục hồi như cũ? Mạc Cáp Đốn hoàn toàn không biết.
Kể từ đó, A Di La dường như cũng có thể phát huy ra thực lực thời kì đỉnh phong của lão, đây mới là điều đáng sợ nhất. Không kìm được trên mặt Mạc Cáp Đốn, ẩn ẩn hiện lên vẻ bối rối.
- Biết vì sao... Nghìn năm qua, ta cũng không mở hai mắt không?
A Di La bỗng nhiên nhìn Mạc Cáp Đốn đang đánh thẳng tới, lên tiếng hỏi. Trên sắc mặt không có cảnh giác, càng không có chút nghiêm trọng, cứ như vậy bình thản mà an tường.
- Bởi vì... Ánh mắt ta có thể làm là, hủy diệt hết thảy!
A Di La tự hỏi tự đáp, giọng nói bỗng nhiên cao vút lên!
Tiếp theo chỉ thấy hai mắt của A Di La chậm rãi từng chút từng chút mở ra, đồng thời lại nhìn thế giới tối đen kia, từng đôi từng đôi, vô số đôi mắt thật lớn, theo hai mắt của A Di La cũng từng chút từng chút mở ra.
Đây đúng là tuyệt kỷ của A Di La: Kết giới Đại Ám Thiên Nhãn!
Trong chớp mắt, phóng mắt nhìn lại, bên trong khắp thế giới tối đen, chi chít ánh mắt tùy ý có thể thấy được, lại nhìn bên trong hai mắt của A Di La hoàn toàn mở ra kia, vẻ bình thản, vẻ an tường đã không còn sót lại chút gì, mà ngược lại cặp mắt đó tràn ngập khí tức sát phạt, hủy diệt, và hàn quang hiển lộ ra hết, chấn nhiếp tâm hồn người ta.
Đồng thời, lại nhìn trong hư không đen tối đầy dẫy ánh mắt này, liếc mắt một cái nhìn không thấy giới hạn, một đôi mắt thật lớn đã bắt đầu toát ra nước mắt nhè nhẹ, mỗi một giọt nước mắt đều làm cho không gian xuất hiện vô số vết nứt.
“Ca, ca ca... Ầm!”
Cùng với từng tràng tiếng vỡ vụn, toàn bộ không gian đã bắt đầu vỡ ra, cuối cùng trực tiếp nổ tung!
Loại nổ tung này cũng không đơn giản như nổ tung bình thường, đây là kích nổ toàn bộ không gian.
Mà ở bên trong hệ Hằng tinh Ma Duệ, mọi người đối với một loạt cảnh tượng như vậy. Căn bản không biết mảy may gì, bất kẻ thời gian hay là không gian, đều ngưng đọng lại ở bên trong kết giới Đại Âm Thiên Nhân của A Di La!
Chỉ cảm thấy thân hình của A Di La và Mạc Cáp Đốn nhoáng lên một cái, ngay sau đó khi họ xuất hiện lại chỉ thấy Mạc Cáp Đốn máu chảy đầm đìa, đã bị A Di La nắm trong tay, ngón tay thon dài nắm ngay yết hầu của Mạc Cáp Đốn.
A Di La đã nhắm hai mắt lại, biểu tình trầm tĩnh như lúc ban đầu, ngược lại Mạc Cáp Đốn chật vật không chịu nổi, hộ giáp cấp Ngự Không trên thân thể hắn toàn bộ vỡ vụn, quanh thân vô số vết thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.