Chương 1150: Tiểu nhân đê tiện
Đình Vũ
16/09/2017
Thấy Ba Lạp Cam hô lên, Tiêu Hoằng khẽ nhấc tay, ý bảo Mạch Khắc chờ một lát.
Mạch Khắc hiểu ý, lập tức kéo tóc Ba Lạp Cam đặt lên bàn làm việc trước mặt Tiêu Hoằng, đoản đao Ma Văn vẫn cứ gác lên gáy Ba Lạp Cam.
- Nói xem, cho ta lý do để cho ngươi sống sót.
Tiêu Hoằng nhấc tay, ra hiệu nói:
- Từ nay về sau Sơn Long Hội, ngài là lão đại, sản nghiệp chỗ này đều là của ngài, ta theo ngài lăn lộn, Bạch lão đại.
Ba Lạp Cam bắt đầu chịu thua.
- Hiện giờ Sơn Long Hội đã là của ta, điều này không cần ngươi nói. Nếu không có chuyện gì, vậy tạm biệt, lên đường bình an.
Tiêu Hoằng nói xong, liền phất tay cho Mạch Khắc.
- Chờ đã, vương quốc Tiệp Tây Á!
Bị buộc vào đường cùng, bỗng nhiên Ba Lạp Cam hét lớn.
Nghe cái tên này, Tiêu Hoằng khẽ biến sắc, nhấc tay lên bảo Mạch Khắc chậm đã.
- Vương quốc Tiệp Tây Á, nằm ở nơi giáp giới giữa thể liên hiệp Bắc Áo và thể liên hiệp Xích Nghĩa, có tất cả 18 hành tinh sống tạo thành, không phải hành tinh sống cũng có khoáng sản dồi dào, thậm chí còn trù phú hơn cả Thượng Tri Tự Do Quốc. Nơi đó quốc dân giàu có, hơn nữa không có chí tiến tới, mỗi người đều sống mơ mơ màng màng, nghe nói số lượng dân cư nơi đó hút các loại thuốc phiện lên tới 30% tổng dân sổ, là nơi các đầu nậu thuốc phiện thèm nhỏ dãi. Dựa vào Độc Hoàng của ngài, hoàn toàn có thể quét ngang, kiếm lời to. Quan trọng hơn, là không lâu trước ta mò mâm ra được tuyến đường bí ẩn từ địa khu hỗn loạn đi thẳng đến vương quốc Tiệp Tây Á, cam đoan sẽ không bị đội tuần tra không gian phát hiện.
Ba Lạp Cam đầu đầy mồ hôi, nói.
Thực ra Ba Lạp Cam cũng thèm nhỏ dãi vương quốc Tiệp Tây Á, đáng tiếc nơi đó cạnh tranh quá ác liệt, chỉ có Tinh Độc độ tinh khiết 90% trở lên mới có nguồn tiêu thụ.
- Làm sao ta tin được lời này của ngươi?
Tiêu Hoằng hỏi.
- Ta ở trong tay ngài, nếu ta giở trò gì, ngài có thể giết ta, ta không có một câu oán hận.
Ba Lạp Cam nhướng mắt lên nhìn Tiêu Hoằng, run run nói.
- Nếu vậy, trước tiên ta giữ ngươi lại, nhưng mà ngươi phải hỗ trợ ta, tiếp quản toàn bộ Sơn Long Hội. Hơn nữa nếu ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ cho ngươi sóng đời còn lại thật thoải mái.
Nói xong, Tiêu Hoằng phất tay, tạm thời giữ lại cái mạng cho Ba Lạp Cam.
Theo sau đó, Tiêu Hoằng khống chế thành viên trung tâm Sơn Long Hội bắt đầu tiến hành chỉnh đốn toàn diện Sơn Long Hội.
20 chế độc sư chế tạo Tinh Độc, 200 chế độc sư tinh luyện thực vật thành thuốc phiện, số lượng nhân viên có liên quan tới thuốc phiện lên tới cả vạn người, đúng là một hệ thống chế tạo thuốc phiện khổng lồ.
Nhưng Tiêu Hoằng không có nhiều hứng thú với việc tinh luyện thuốc phiện từ thực vật, theo Tiêu Hoằng thấy, tinh luyện thực vật bị hạn chế quá nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải.
Chỉ là bây giờ Tiêu Hoằng không thể nào buông tay mặc kệ, nhưng một phần Tinh Độc phải được tăng cường chế tạo..
Về phần khống chế những người Sơn Long Hội thì rất đơn giản, bọn họ gia nhập Sơn Long Hội, không cớ trung thành và tín ngưỡng như người Lạc Đan Luân, nếu không cho bọn hộ một cái tín ngưỡng, vậy sẽ là tiền tài và ích lợi. Thỏa màn hai hạng này, bọn họ sẽ mặc kệ là theo làm cho ai, giống như công ty lớn, chỗ nào đãi ngộ tốt thì người ta sẽ nhảy tới đó.
Trong lúc Tiêu Hoằng ngồi ở văn phòng Ba Lạp Cam không ngừng sắp xếp, đưa binh lính Lạc Đan Luân xếp vào Sơn Long Hội, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng rung lên, người gọi tới là Ninh Gia Lâm, lão đại đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử.
Hai chiếc chiến hạm Ma Văn của mình phái ra, nháy mắt mất đi tin tức, Ninh Gia Lâm tự nhiên phải hỏi tới.
Nhưng mà vừa liên lạc được, trên hình ảnh xuất hiện Tiêu Hoằng đeo mặt nạ màu trắng, trong nháy mắt Ninh Gia Lâm cảm giác đầu “ầm” một cái, sau đó mắt tối sầm.
- Bạch... Bạch Đầu Ông, tại sao lại là ngươi? Ba Lạp Cam đâu?
Ninh Gia Lâm mắt trừng lớn, lắp bắp hỏi, cảm giác như muốn ngất đi, như đã ý thức được gì đó.
- Ngài Ninh Gia Lâm, nghe danh đã lâu, ngài nói Ba Lạp Cam, ở bên cạnh ta đây.
Tiêu Hoằng nói xong, liền vươn tay kéo Ba Lạp Cam ở cạnh đó tới, ra vẻ rất thân mặt nói:
- Kỳ thật Ba Lạp Cam là đứa em bà con xa của ta.
Phụt!
Tiêu Hoằng vừa nói thế, Ninh Gia Lâm trực tiếp phun ra một ngụm máu, cảm giác trái tim co rút.
Ninh Gia Lâm không ngốc, nhìn cảnh này, hắn đoán được cái này rõ ràng là cạm bẫy của Tiêu Hoằng và Ba Lạp Cam bố trí, làm ra biểu hiện giả tạo là đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân cùng Sơn Long Hội đổi địch lẫn nhau, sau đó năm lấy tâm lý nóng lòng báo thù của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, dụ dỗ Ninh Gia Lâm mắc câu. Hai chiếc chiến hạm Ma Văn âu yếm của mình, trực tiếp bị Sơn Long Hội nuốt mất.
Ninh Gia Lâm vừa mới bị thiệt thòi trước mặt Tiêu Hoằng, tình cảnh này đúng là họa vô đơn chí.
- Bạch Đầu Ông, Ba Lạp Cam, hai tên tiểu nhân đê tiện các ngươi!
Ninh Gia Lâm hoàn toàn không đế ý tới hình tượng gì, chỉ thẳng vào Bạch Đầu Ông và Ba Lạp Cam mắng ầm lén. Mắt đỏ rực nhưng không còn cách nào. Liên tục hai lần hạo kiếp, đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử ở trong Khu Vực Hỗn Loạn này đã từ thế lực lớn siêu hạng nhất suy yếu thanh chuẩn hạng nhất, còn tiếp tục nữa, sẽ nhanh chóng rớt xuống thành hạng hai.
- Từ xưa đến nay, binh bất yếm trá, ngươi đã ngốc, cũng đừng trách người ta quá thông minh.
Mặc dù Ba Lạp Cam có áy náy đối với Ninh Gia Lâm, nhưng vì cái mạng, đành phải cố mà nói, còn tươi cười nịnh nọt Tiêu Hoằng.
Xẹt!
Ngay sau đó, Ninh Gia Lâm trên màn hình trực tiếp tức đến ngất đi, thông tin gián đoạn.
Tiếp theo Tiêu Hoằng cũng không nói thêm, dẫn đám người Tiết Huyền Vinh, Cơ Ốc, Ba Lạp Cam rời văn phòng, trực tiếp đi phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất thành phố Tân Á.
Không thể không nói, sở dĩ Sơn Long Hội có thể trở thành ba đầu sỏ ở Khu Vực Hỗn Loạn, không có chút bản lành sao được? Lúc Tiêu Hoằng đi vào phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất, sắc mặt thay đổi, nơi này là thế giới ngầm khổng lồ, nhân viên mặc đồ cách ly màu vàng tới lui khắp nơi, đều bận rộn làm việc của mình, không có chút hỗn loạn, rất là trật tự.
Diện tích phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất này không thua gì một thành phố nhỏ.
- Nơi này chỉ là một chỗ mà thôi, thành phố khác trên Nỗ Niết Tư Tinh còn cỏ 3 phòng thí nghiệm như vậy, cùng với 7 cơ sờ nghiên cứu chế thuốc phiện cỡ nhỏ, nghiên cứu sản phẩm mới.
Ba Lạp Cam đi bên cạnh Tiêu Hoằng, ngoan ngoãn nói rõ ràng.
- Phòng thí nghiệm nơi này tạm thời cứ duy trì vận hành cung cấp bình thường, ta cần một phòng thí nghiệm cực lớn, có thủ hạ do ta toàn quyền phụ trách, có vấn đề gì không?
Tiêu Hoằng hỏi Ba Lạp Cam.
- Đương nhiên không, tuyệt đối không. Ba Lạp Cam vội nói.
- Vậy cứ quyết định như thế đi.
Tiêu Hoằng không nhìn Ba Lạp Cạm, tiện tay mở một hộp gỗ ra, nhìn bột phấn vàng nhạt bên trong, tỷ lệ coi như được, nhưng còn kém xa yêu cầu của Tiêu Hoằng. Nhưng mà trước mắt duy trì vận hành bình thường của Sơn Long Hội, tất cả nghiệp vụ không thể ngừng lại.
Về phần bình dân Lạc Đan Luân lưu lạc đến đây sống trên mặt đất, đã di chuyển từ dựng nhà cỏ tạm thời trong khe núi, đi đến thành phố Sơn Á cách thành phố Tân Á không xa.
Dù sao bọn họ mới chân chính là con dân của Tiêu Hoằng, dù là không bại lộ thân phận, Tiêu Hoằng cũng phải lo nghĩ cho chất lượng sinh hoạt của bọn họ.
Một ngày trôi qua, sau một đêm chuẩn bị, Ba Lạp Cam đã chuẩn bị xong phòng thí nghiệm mà Tiêu Hoằng cần.
Phòng thí nghiệm nằm ở phía tây thành phố Tân Á, diện tích ước chừng 2000 mét vuông, bên trong đầy đủ thiết bị tiên tiến.
Vừa tỉnh dậy, Tiêu Hoằng đi vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất, ánh mắt không khỏi lấp lánh ánh sáng, rõ ràng Ba Lạp Cam làm việc rất tốt. Cũng hết cách, cái mạng nhỏ của hắn không lúc nào không nằm trong tay Tiêu Hoằng, phải liên tục thể hiện ra bản thân mình còn có giá trị.
Ở sau lưng Tiêu Hoằng là 20 người đi theo, có A Phúc, có Cơ Ốc, có cùng đông đảo tinh anh. Trước kia bọn họ là nhân tài đỉnh cao Vũ trụ Thái Qua, bây giờ bọn họ chỉ có một nhiệm vụ, trở thành trợ thủ cho Tiêu Hoằng, ra sức hóp thành Độc Hoàng.
Dựa theo quy mô phòng thí nghiệm này, cùng với nhân viên đông đảo trong tay Tiêu Hoằng, chỉ cần 1 ngày là chế tạo ra 30 tấn Độc Hoàng.
Nó tuyệt đối là con số khủng bố.
Những thuốc phiện khác vẫn duy trì như cũ, nhưng riêng Độc Hoàng, Tiêu Hoằng vẫn không tháo ra tiêu thụ. Không nhận tiền cọc, không xây dựng quan hệ mua bán ổn định với thế lực nào.
Chỗ tốt duy nhất khi làm vậy, đó là không ngừng tăng lên độ quý giá của Độc Hoàng.
Nên biết Độc Hoàng có thể mang tới cho người ta khoái cảm vượt xa Tinh Độc bình thường, một khi yêu thích Độc Hoàng, sẽ khó mà giữ được mình, trở thành nô lệ của nó.
Thế lực đã phát triển đến bước này, tiếp theo Tiêu Hoằng phải cân nhắc tới chân chính quật khởi.
Trước tiên bắt đầu từ Khu Vực Hỗn Loạn và vương quốc Tiệp Tây Á.
Quan sát sơ qua phòng thí nghiệm, Tiêu Hoằng dẫn theo nhóm trợ thủ bắt đầu làm việc, hợp thành Tinh Độc.
Vừa chế tạo Tinh Độc, trong đầu Tiêu Hoằng bắt đầu cân nhắc một chuyện khác, đó là xây dựng quân đội, nhất là đội chiến hạm Ma Văn. Trước đó trong Sơn Long Hội có 7 chiếc chiến hạm Ma Văn, cộng thêm chiếm lấy 2 chiếc của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, cùng với tàu Cổ Đức, vậy là 10 chiến hạm Ma Văn, nhưng đối với Tiêu Hoằng, còn kém xa lắm.
Muốn đạt tới tiêu chuẩn của Tiêu Hoằng, là 100 chiến hạm Ma Văn. Đến lúc đó, cho dù Tiêu Hoằng bại lộ thân phận, bất kỳ ai, có thực lực gì, cũng đành ngó nhìn.
Sau đó Tiêu Hoằng cần làm là cướp lại Ma Duệ Tinh thuộc về Lạc Đan Luân, tiến hành tiêu diệt chủng tộc Cao Tương, xác lập vị trí nhỏ nhoi ở Vũ trụ Thái Qua này!
Vừa nghĩ tới những điều này, Tiêu Hoằng liền tràn đầy nhiệt tình!
Vì đạt tới mục đích, Tiêu Hoằng đã quyết định, sẽ không từ thủ đoạn.
Cứ thế, một tháng trôi qua, trải qua ngày đêm làm việc, lượng tồn kho Độc Hoàng trong tay Tiêu Hoằng đã lên tới 1000 tấn.
Mạch Khắc hiểu ý, lập tức kéo tóc Ba Lạp Cam đặt lên bàn làm việc trước mặt Tiêu Hoằng, đoản đao Ma Văn vẫn cứ gác lên gáy Ba Lạp Cam.
- Nói xem, cho ta lý do để cho ngươi sống sót.
Tiêu Hoằng nhấc tay, ra hiệu nói:
- Từ nay về sau Sơn Long Hội, ngài là lão đại, sản nghiệp chỗ này đều là của ngài, ta theo ngài lăn lộn, Bạch lão đại.
Ba Lạp Cam bắt đầu chịu thua.
- Hiện giờ Sơn Long Hội đã là của ta, điều này không cần ngươi nói. Nếu không có chuyện gì, vậy tạm biệt, lên đường bình an.
Tiêu Hoằng nói xong, liền phất tay cho Mạch Khắc.
- Chờ đã, vương quốc Tiệp Tây Á!
Bị buộc vào đường cùng, bỗng nhiên Ba Lạp Cam hét lớn.
Nghe cái tên này, Tiêu Hoằng khẽ biến sắc, nhấc tay lên bảo Mạch Khắc chậm đã.
- Vương quốc Tiệp Tây Á, nằm ở nơi giáp giới giữa thể liên hiệp Bắc Áo và thể liên hiệp Xích Nghĩa, có tất cả 18 hành tinh sống tạo thành, không phải hành tinh sống cũng có khoáng sản dồi dào, thậm chí còn trù phú hơn cả Thượng Tri Tự Do Quốc. Nơi đó quốc dân giàu có, hơn nữa không có chí tiến tới, mỗi người đều sống mơ mơ màng màng, nghe nói số lượng dân cư nơi đó hút các loại thuốc phiện lên tới 30% tổng dân sổ, là nơi các đầu nậu thuốc phiện thèm nhỏ dãi. Dựa vào Độc Hoàng của ngài, hoàn toàn có thể quét ngang, kiếm lời to. Quan trọng hơn, là không lâu trước ta mò mâm ra được tuyến đường bí ẩn từ địa khu hỗn loạn đi thẳng đến vương quốc Tiệp Tây Á, cam đoan sẽ không bị đội tuần tra không gian phát hiện.
Ba Lạp Cam đầu đầy mồ hôi, nói.
Thực ra Ba Lạp Cam cũng thèm nhỏ dãi vương quốc Tiệp Tây Á, đáng tiếc nơi đó cạnh tranh quá ác liệt, chỉ có Tinh Độc độ tinh khiết 90% trở lên mới có nguồn tiêu thụ.
- Làm sao ta tin được lời này của ngươi?
Tiêu Hoằng hỏi.
- Ta ở trong tay ngài, nếu ta giở trò gì, ngài có thể giết ta, ta không có một câu oán hận.
Ba Lạp Cam nhướng mắt lên nhìn Tiêu Hoằng, run run nói.
- Nếu vậy, trước tiên ta giữ ngươi lại, nhưng mà ngươi phải hỗ trợ ta, tiếp quản toàn bộ Sơn Long Hội. Hơn nữa nếu ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ cho ngươi sóng đời còn lại thật thoải mái.
Nói xong, Tiêu Hoằng phất tay, tạm thời giữ lại cái mạng cho Ba Lạp Cam.
Theo sau đó, Tiêu Hoằng khống chế thành viên trung tâm Sơn Long Hội bắt đầu tiến hành chỉnh đốn toàn diện Sơn Long Hội.
20 chế độc sư chế tạo Tinh Độc, 200 chế độc sư tinh luyện thực vật thành thuốc phiện, số lượng nhân viên có liên quan tới thuốc phiện lên tới cả vạn người, đúng là một hệ thống chế tạo thuốc phiện khổng lồ.
Nhưng Tiêu Hoằng không có nhiều hứng thú với việc tinh luyện thuốc phiện từ thực vật, theo Tiêu Hoằng thấy, tinh luyện thực vật bị hạn chế quá nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải.
Chỉ là bây giờ Tiêu Hoằng không thể nào buông tay mặc kệ, nhưng một phần Tinh Độc phải được tăng cường chế tạo..
Về phần khống chế những người Sơn Long Hội thì rất đơn giản, bọn họ gia nhập Sơn Long Hội, không cớ trung thành và tín ngưỡng như người Lạc Đan Luân, nếu không cho bọn hộ một cái tín ngưỡng, vậy sẽ là tiền tài và ích lợi. Thỏa màn hai hạng này, bọn họ sẽ mặc kệ là theo làm cho ai, giống như công ty lớn, chỗ nào đãi ngộ tốt thì người ta sẽ nhảy tới đó.
Trong lúc Tiêu Hoằng ngồi ở văn phòng Ba Lạp Cam không ngừng sắp xếp, đưa binh lính Lạc Đan Luân xếp vào Sơn Long Hội, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng rung lên, người gọi tới là Ninh Gia Lâm, lão đại đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử.
Hai chiếc chiến hạm Ma Văn của mình phái ra, nháy mắt mất đi tin tức, Ninh Gia Lâm tự nhiên phải hỏi tới.
Nhưng mà vừa liên lạc được, trên hình ảnh xuất hiện Tiêu Hoằng đeo mặt nạ màu trắng, trong nháy mắt Ninh Gia Lâm cảm giác đầu “ầm” một cái, sau đó mắt tối sầm.
- Bạch... Bạch Đầu Ông, tại sao lại là ngươi? Ba Lạp Cam đâu?
Ninh Gia Lâm mắt trừng lớn, lắp bắp hỏi, cảm giác như muốn ngất đi, như đã ý thức được gì đó.
- Ngài Ninh Gia Lâm, nghe danh đã lâu, ngài nói Ba Lạp Cam, ở bên cạnh ta đây.
Tiêu Hoằng nói xong, liền vươn tay kéo Ba Lạp Cam ở cạnh đó tới, ra vẻ rất thân mặt nói:
- Kỳ thật Ba Lạp Cam là đứa em bà con xa của ta.
Phụt!
Tiêu Hoằng vừa nói thế, Ninh Gia Lâm trực tiếp phun ra một ngụm máu, cảm giác trái tim co rút.
Ninh Gia Lâm không ngốc, nhìn cảnh này, hắn đoán được cái này rõ ràng là cạm bẫy của Tiêu Hoằng và Ba Lạp Cam bố trí, làm ra biểu hiện giả tạo là đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân cùng Sơn Long Hội đổi địch lẫn nhau, sau đó năm lấy tâm lý nóng lòng báo thù của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, dụ dỗ Ninh Gia Lâm mắc câu. Hai chiếc chiến hạm Ma Văn âu yếm của mình, trực tiếp bị Sơn Long Hội nuốt mất.
Ninh Gia Lâm vừa mới bị thiệt thòi trước mặt Tiêu Hoằng, tình cảnh này đúng là họa vô đơn chí.
- Bạch Đầu Ông, Ba Lạp Cam, hai tên tiểu nhân đê tiện các ngươi!
Ninh Gia Lâm hoàn toàn không đế ý tới hình tượng gì, chỉ thẳng vào Bạch Đầu Ông và Ba Lạp Cam mắng ầm lén. Mắt đỏ rực nhưng không còn cách nào. Liên tục hai lần hạo kiếp, đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử ở trong Khu Vực Hỗn Loạn này đã từ thế lực lớn siêu hạng nhất suy yếu thanh chuẩn hạng nhất, còn tiếp tục nữa, sẽ nhanh chóng rớt xuống thành hạng hai.
- Từ xưa đến nay, binh bất yếm trá, ngươi đã ngốc, cũng đừng trách người ta quá thông minh.
Mặc dù Ba Lạp Cam có áy náy đối với Ninh Gia Lâm, nhưng vì cái mạng, đành phải cố mà nói, còn tươi cười nịnh nọt Tiêu Hoằng.
Xẹt!
Ngay sau đó, Ninh Gia Lâm trên màn hình trực tiếp tức đến ngất đi, thông tin gián đoạn.
Tiếp theo Tiêu Hoằng cũng không nói thêm, dẫn đám người Tiết Huyền Vinh, Cơ Ốc, Ba Lạp Cam rời văn phòng, trực tiếp đi phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất thành phố Tân Á.
Không thể không nói, sở dĩ Sơn Long Hội có thể trở thành ba đầu sỏ ở Khu Vực Hỗn Loạn, không có chút bản lành sao được? Lúc Tiêu Hoằng đi vào phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất, sắc mặt thay đổi, nơi này là thế giới ngầm khổng lồ, nhân viên mặc đồ cách ly màu vàng tới lui khắp nơi, đều bận rộn làm việc của mình, không có chút hỗn loạn, rất là trật tự.
Diện tích phòng thí nghiệm chế thuốc phiện dưới lòng đất này không thua gì một thành phố nhỏ.
- Nơi này chỉ là một chỗ mà thôi, thành phố khác trên Nỗ Niết Tư Tinh còn cỏ 3 phòng thí nghiệm như vậy, cùng với 7 cơ sờ nghiên cứu chế thuốc phiện cỡ nhỏ, nghiên cứu sản phẩm mới.
Ba Lạp Cam đi bên cạnh Tiêu Hoằng, ngoan ngoãn nói rõ ràng.
- Phòng thí nghiệm nơi này tạm thời cứ duy trì vận hành cung cấp bình thường, ta cần một phòng thí nghiệm cực lớn, có thủ hạ do ta toàn quyền phụ trách, có vấn đề gì không?
Tiêu Hoằng hỏi Ba Lạp Cam.
- Đương nhiên không, tuyệt đối không. Ba Lạp Cam vội nói.
- Vậy cứ quyết định như thế đi.
Tiêu Hoằng không nhìn Ba Lạp Cạm, tiện tay mở một hộp gỗ ra, nhìn bột phấn vàng nhạt bên trong, tỷ lệ coi như được, nhưng còn kém xa yêu cầu của Tiêu Hoằng. Nhưng mà trước mắt duy trì vận hành bình thường của Sơn Long Hội, tất cả nghiệp vụ không thể ngừng lại.
Về phần bình dân Lạc Đan Luân lưu lạc đến đây sống trên mặt đất, đã di chuyển từ dựng nhà cỏ tạm thời trong khe núi, đi đến thành phố Sơn Á cách thành phố Tân Á không xa.
Dù sao bọn họ mới chân chính là con dân của Tiêu Hoằng, dù là không bại lộ thân phận, Tiêu Hoằng cũng phải lo nghĩ cho chất lượng sinh hoạt của bọn họ.
Một ngày trôi qua, sau một đêm chuẩn bị, Ba Lạp Cam đã chuẩn bị xong phòng thí nghiệm mà Tiêu Hoằng cần.
Phòng thí nghiệm nằm ở phía tây thành phố Tân Á, diện tích ước chừng 2000 mét vuông, bên trong đầy đủ thiết bị tiên tiến.
Vừa tỉnh dậy, Tiêu Hoằng đi vào phòng thí nghiệm dưới lòng đất, ánh mắt không khỏi lấp lánh ánh sáng, rõ ràng Ba Lạp Cam làm việc rất tốt. Cũng hết cách, cái mạng nhỏ của hắn không lúc nào không nằm trong tay Tiêu Hoằng, phải liên tục thể hiện ra bản thân mình còn có giá trị.
Ở sau lưng Tiêu Hoằng là 20 người đi theo, có A Phúc, có Cơ Ốc, có cùng đông đảo tinh anh. Trước kia bọn họ là nhân tài đỉnh cao Vũ trụ Thái Qua, bây giờ bọn họ chỉ có một nhiệm vụ, trở thành trợ thủ cho Tiêu Hoằng, ra sức hóp thành Độc Hoàng.
Dựa theo quy mô phòng thí nghiệm này, cùng với nhân viên đông đảo trong tay Tiêu Hoằng, chỉ cần 1 ngày là chế tạo ra 30 tấn Độc Hoàng.
Nó tuyệt đối là con số khủng bố.
Những thuốc phiện khác vẫn duy trì như cũ, nhưng riêng Độc Hoàng, Tiêu Hoằng vẫn không tháo ra tiêu thụ. Không nhận tiền cọc, không xây dựng quan hệ mua bán ổn định với thế lực nào.
Chỗ tốt duy nhất khi làm vậy, đó là không ngừng tăng lên độ quý giá của Độc Hoàng.
Nên biết Độc Hoàng có thể mang tới cho người ta khoái cảm vượt xa Tinh Độc bình thường, một khi yêu thích Độc Hoàng, sẽ khó mà giữ được mình, trở thành nô lệ của nó.
Thế lực đã phát triển đến bước này, tiếp theo Tiêu Hoằng phải cân nhắc tới chân chính quật khởi.
Trước tiên bắt đầu từ Khu Vực Hỗn Loạn và vương quốc Tiệp Tây Á.
Quan sát sơ qua phòng thí nghiệm, Tiêu Hoằng dẫn theo nhóm trợ thủ bắt đầu làm việc, hợp thành Tinh Độc.
Vừa chế tạo Tinh Độc, trong đầu Tiêu Hoằng bắt đầu cân nhắc một chuyện khác, đó là xây dựng quân đội, nhất là đội chiến hạm Ma Văn. Trước đó trong Sơn Long Hội có 7 chiếc chiến hạm Ma Văn, cộng thêm chiếm lấy 2 chiếc của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, cùng với tàu Cổ Đức, vậy là 10 chiến hạm Ma Văn, nhưng đối với Tiêu Hoằng, còn kém xa lắm.
Muốn đạt tới tiêu chuẩn của Tiêu Hoằng, là 100 chiến hạm Ma Văn. Đến lúc đó, cho dù Tiêu Hoằng bại lộ thân phận, bất kỳ ai, có thực lực gì, cũng đành ngó nhìn.
Sau đó Tiêu Hoằng cần làm là cướp lại Ma Duệ Tinh thuộc về Lạc Đan Luân, tiến hành tiêu diệt chủng tộc Cao Tương, xác lập vị trí nhỏ nhoi ở Vũ trụ Thái Qua này!
Vừa nghĩ tới những điều này, Tiêu Hoằng liền tràn đầy nhiệt tình!
Vì đạt tới mục đích, Tiêu Hoằng đã quyết định, sẽ không từ thủ đoạn.
Cứ thế, một tháng trôi qua, trải qua ngày đêm làm việc, lượng tồn kho Độc Hoàng trong tay Tiêu Hoằng đã lên tới 1000 tấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.