Chương 992: Tín hiệu đỏ
Đình Vũ
14/09/2017
Tuy nhiên, nhân viên công tác trong phòng chỉ huy, cũng không có đình chi bận rộn.
Bởi vì bên trong một quả phi đạn Trường Đồ vừa mới bị phá hủy, như trước có bao lấy một ít khí cụ thu thập tín hiệu mini. Nhưng khí cụ thu thập này, so với bên trong động cơ cấp hai, về công năng giảm bớt rất nhiều, chỉ có tác dụng thu thập tín hiệu, đại khái chỉ bằng cỡ viên bi thủy tinh, màu đen nhánh đậu lại ở trong hư không, gần như không có khả năng bị phát hiện.
Kể từ đó, đồng thời tống xuất Ma Văn phi đạn đường dài, ở trong hệ hằng tinh Ma Duệ, Thiên Tế Tinh cũng có được năng lực thu thập tín hiệu nhất định, thuận tiện có thể thu thập tin tình báo từ bất kỳ địa phương nào ở Thái Qua Vũ Trụ, gửi tới cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Mà lần này bắn ra, coi như là thành công viên mãn.
Đồng thời đoàn mẫu hạm chiến đấu Bá Vương Long số 3, cũng đã đình chỉ công kích Thánh Tử Thành, lặng yên không một tiếng động chìm vào đáy biển sâu, hội hợp với Thủy Trung Bá Vương Hào tiến hành tiếp tế tiếp viện, sau đó thời khắc chờ đợi Tiêu Hoằng phát ra hạng mục nhiệm vụ tiếp theo.
Nhìn lại ở căn cứ Hải Quân, theo kế hoạch lần này coi như hoàn thành thuận lợi, Tiêu Hoằng liền chậm rãi rời phòng chỉ huy, đi thẳng tới phòng quan sát ở bến tàu số 5.
Ở nơi này đang tiến hành kiến tạo chính là Thủy Trung Bá Vương Hào cải tiến, đã thay tên là Phong Sào Hào, thể tích của nó, so với Bá Vương Long Hào hơn kém không bao nhiêu, nhưng kho hàng ở bên trong, cùng với lưng boong tàu, đã tiến hành cải tiến trên diện rộng.
Chủ yếu là có thể chuyên chở Long Kỵ Sĩ, đồng thời trang bị một ít phương tiện cuộc sống cho linh thú long hệ, tỷ như nhiệt độ siêu thấp hoặc là cuộc sống cực nóng, kho hàng bảo tồn thức ăn gia súc V. V... Trọng tải lớn nhất có thể cùng một lúc chuyên chở 100 con linh thú long hệ loại nhỏ.
Mà công dụng của Phong Sào Hào cũng thật rõ ràng: Đó chính là đảm nhiệm tác dụng mẫu hạm dưới nước, có thể tiến hành không kích đối với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang kéo dài hơi tàn.
Đồng thời còn có thể đảm nhiệm tác dụng vận chuyển nhảy dù hành trình ngắn.
Giờ phút này chiếc Phong Sào số 1, đang tiến hành thí nghiệm mở ra khép kín boong tàu, cùng với hệ thống động lực thật mạnh. Dựa theo tình huống Tiêu Hoằng biết được trước đó, đại khái còn có hai đến ba ngày mới có thể xuống nước, chấp hành nhiệm vụ.
Về phần ở bên kia, hai quả phi đạn Trường Đồ hoàn toàn lao ra hệ hằng tinh Ma Duệ, cũng đã vứt bỏ động cơ không gian cấp ba, tự động khởi động động cơ tiết kiệm năng lượng cấp một cuối cùng, đồng thời vứt bỏ vỏ phòng nộ ngay phía trước, giống như cái ô che khí cụ phát tín hiệu đồng dạng mở ra, sau đó liên bắt đầu tiến hành hai kênh phát tán tín hiệu.
Kênh thứ nhất là kênh cơ mật của Tập đoàn Thợ Săn, thường thường chỉ có giới cao tầng của Tập đoàn Thợ Săn, mới có thể bắt được.
Kênh còn lại là kênh cầu cứu thống nhất ở Thái Qua Vũ Trụ.
Ngay sau đó hai cái khí cụ phát tín hiệu liền tự động điều tiết hướng đi, rồi phát ra theo hai phương hướng, “bước chậm” ở trong hư không rộng lớn vô ngần.
Lại thời gian một tuần vội vàng mà qua...
Thợ Săn Tinh, Tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn.
Giờ phút này Thợ Săn Tinh, trải qua nhiều năm phát triển như vậy, đã lột xác trở thành là một tinh cầu hoàn toàn hiện đại hoá. Tài nguyên linh thú phong phú trên Thợ Săn Tinh cũng là trợ lực thật lớn cho Tập đoàn Thợ Săn.
Nhất là Tiêu Hoằng đánh hạ Ma Văn Xa nghiên cứu sản xuất, gần như hoàn toàn lũng đoạn ngành sản xuất Ma Văn Xa ở Gia Đô Đế Quốc.
Đương nhiệm Bác Sơn lão đại của Tập đoàn Thợ Săn, toàn thân khí chất cả lơ phất phơ đã hoàn toàn thối lui. Trên khóe môi chừa hàng râu mờ nhạt, tóc được chải vuốt dị thường chỉnh tề, đeo một bộ kính mắt gọng tơ vàng tinh xảo.
Bản thân Bác Sơn hiện giờ đang ngồi ở trong văn phòng đẹp đẽ quý giá của mình, xử lý văn kiện trước mặt. Ngoài ra, đó là ý đồ đột phá phòng ngự tín hiệu của Ma Duệ Tinh, hòng lấy được liên lạc với Tiêu Hoằng.
Không có sai, nơi này phần lớn công nhân đều cho rằng Bác Sơn mới là lão đại chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, tin tức về Tiêu Hoằng ở Gia Đô Đế quốc gần như thuần một sắc bị xóa sạch, đồng thời bị sung quân đi phương xa, nhưng ở trong lòng Bác Sơn rất rõ ràng, ai mới là lão đại của Tập đoàn Thợ Săn, ai mới là người sáng lập chân chính của Tập đoàn Thợ Săn.
đọc truyện ở //truyencuatui.net/
Đối với lo lắng cho Tiêu Hoằng cũng theo thời gian trôi qua mà tăng lên.
“Cộp, cộp cộp...”
Đúng lúc này, liên tiếp tiếng đập cửa bỗng nhiên truyền vào trong tai Bác Sơn.
- Vào đi!
Bác Sơn hơi ngẩng đầu, nhìn lướt qua văn phòng hợp kim chế thành.
Tiếp theo, lại nhìn một nữ thư ký duyên dáng yêu kiều, chậm rãi bước vào trong văn phòng Bác Sơn.
- Lão bản! Ngay vừa rồi, đài tin tức trung tâm của chúng ta, thu được một tin tức quỷ dị, là trực tiếp gửi tới kênh tin tức cơ mật cao nhất của chúng ta, không chỉ là trùng hợp, còn có cái gì đó khác lạ, ngài xem xem!
Nữ bí thư nói xong, liền đem một khối Ma Văn tin tức đặt ở trước mặt Bác Sơn.
Khi Bác Sơn nhìn thấy chữ viết trong màn hình, lại nhìn sắc mặt Bác Sơn đột nhiên sửng sốt, khóe miệng hơi mở ra, hai mắt mở lớn, cả người lập tức cứng lại ở trên ghế ngồi.
Chỉ thấy phía trên màn hình, chỉ có một hàng chữ nhỏ: “Ma Duệ Tinh, Thiên Tế Tinh, Lạc Đan Luân, cần trợ giúp, Tiêu Hoằng.”
Mười mấy chữ ngắn ngủi này đối với Bác Sơn mà nói, lại bao gồm vô tận tin tức, Tiêu Hoằng thành công tiến vào tới Thiên Tế Tinh rồi, Tiêu Hoằng còn sống, hiện tại tình trạng của Tiêu Hoằng cũng không như ý.
Hơn nữa, trực tiếp gửi tới kênh cơ mật cao nhất của Tập đoàn Thợ Săn, hiển nhiên chính là gửi tới cho Bác Sơn.
Lão bản! Tiêu Hoằng này rốt cuộc là ai vậy? Bọn họ như thế nào có thể trực tiếp nhiêu qua lớp lớp ngăn chặn, lớp lớp mã hóa của chúng ta, trực tiếp gửi tin tức vào trong kênh trung tâm của chúng ta? Nên biết rằng, cho dù quân đội Gia Đô liên hợp thể cùng đừng nghĩ làm được!
Nữ thư ký có phần kinh ngạc nói.
Nàng không biết Tiêu Hoằng cũng là bình thường! Bản thân nàng chính là người của Á Bình Ninh liên hợp thể, đi vào Tập đoàn Thợ Săn nhậm chức, lúc đó Tiêu Hoằng đã rời đi một năm. Ở thời điểm đó, tên của Tiêu Hoằng này, sớm đã bị Thánh Đàn hoàn toàn triệt để xóa sạch, quá khứ của Tiêu Hoằng ở Gia Đô Đế Quốc, trừ một đám đương sự kia còn lại hầu như đã bị cắt bỏ không còn chút gì.
Người địa phương Gia Đô liên hợp thể có lẽ còn có thể biết được, nhưng người từ ngoài đến hoàn toàn không biết, cũng không có người nào nguyện ý chủ động nhắc tới. Tuy rằng Tiêu Hoằng bị đưa đi sung quân, nhưng chuyện đó dù sao cũng là một quá khứ cũng không vẻ vang lắm của Gia Đô liên hợp thể.
- A Nhã! Ta nói cho cô biết, hắn mới là lão bản chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, là kẻ sáng lập duy nhất của Tập đoàn Thợ Săn!
Qua một hồi lâu, Bác Sơn mới khẽ ngẩng đầu lên sắc mặt nghiêm túc nói từng chữ một với nữ thư ký.
- A?
Nghe nói như thế, nữ thư ký không kìm được vô cùng sửng sốt. Tuy rằng nàng hoặc ít hoặc nhiều coi như là người thân tín của Bác Sơn, nhưng nàng vẫn là lần đầu tiên biết được, không khỏi có chút kinh ngạc. Từ ngày đầu nàng đến đây đã cảm thấy Tập đoàn Thợ Săn là lạ, đãi ngộ gần như là con của Gia Đô Đế Quốc, chỉ cần tiến vào chiếm giữ sinh ý ở Gia Đô Đế Quốc liền một đường được bật đèn xanh. Gần như một nửa tướng lĩnh cấp cao ở Gia Đô Đế Quốc, đều vô cùng khách sáo đối với Tập đoàn Thợ Săn.
Hôm nay rồi lại biết được, Bác Sơn không phải lão bản cao nhất của Tập đoàn Thợ Săn? Điều này hoặc ít hoặc nhiều làm cho nữ thư ký có chút khiếp sợ.
- Này... Điều này sao có thể? Ta như thế nào một chút cũng không biết?
Nữ bí thư A Nhã tràn ngập kinh ngạc nói.
- Chuyện cô không biết còn rất nhiều! Ta từng là đệ tử của Thánh Đàn, cô có biết không?
Bác Sơn lên tiếng nói, rồi vội nắm lên Ma Văn tin tức trước mặt, đứng lên, đi ra văn phòng của mình.
Lão bản! Ngài định đi tới đâu?
A Nhã đi theo phía sau Bác Sơn, lên tiếng hỏi Bác Sơn.
Tức khắc chuẩn bị xuất ra Ma Văn hạm chuyên dùng của ta, ta muốn đi gặp đại chủ soái Áo Thác!
Bác Sơn nói với A Nhã.
Giờ khắc này, A Nhã dường như cũng có thể cảm nhận được: Tiêu Hoằng này dường như thật sự lai lịch không nhỏ, có thể làm cho nhân vật như Bác Sơn khẩn trương như vậy, còn nhỏ được sao?
Mà bản thân Bác Sơn, sở dĩ không hề dùng tới Ma Văn thông tin, là bởi vì một khi đề cập tới Tiêu Hoằng, như vậy việc này có quan hệ trọng đại, chuyện cho tới bây giờ, hắn cần phải toàn lực cứu giúp Tiêu Hoằng.
Trải qua một ngày một đêm đi đường, Ma Văn hạm chuyên dụng của Bác Sơn, liền ở Gia Đô Đế Quốc một đường rong ruổi bay thẳng đến Mễ Nặc Tinh, chỗ nghỉ ngơi của Áo Thác.
Thân đường đường là Hồng Y đại chủ soái, là nhân vật số 3 của Gia Đô Đế Quốc, Áo Thác nghỉ ngơi cũng có thể nói tương đương đơn giản, bờ biển, một căn nhà gỗ nhỏ, một cây cần câu, một ly nước chanh, không hơn không kém.
Đi theo hộ vệ chỉ có một gã nhân viên bảo vệ.
Dù sao hiện tại Áo Thác có tay có chân, thời điểm tất yếu chính mình có thể tự bảo vệ mình, không cần hưng sư động chúng. Đây cũng là phong cách trước sau như một của Áo Thác.
Giờ phút này, Áo Thác đang ở một chỗ bờ biển, mặc quần cộc và một cái áo rộng thùng thình, đứng ở chỗ nước biển cạn, trong tay nắm một cây cần câu hợp kim, thần sắc khoan thai chờ cá cắn câu.
- Chủ soái đại nhân! Lão bản Bác Sơn của Tập đoàn Thợ Săn cưỡi Ma Văn chuyên hạm vừa mới tới Mễ Nặc Tinh, đang chờ ngài nơi cửa, nói có chuyện gấp!
Gã hộ vệ của Áo Thác đi vào bên cạnh Áo Thác, hạ giọng nói.
Áo Thác nghe nói như thế, thần sắc không kìm được vừa động, Bác Sơn tìm hẳn, một đoạn thời gian này bản thân mình đã không gặp nhiều, hơn nữa trước đó dường như không có trải qua bất kỳ báo trước gì.
Tuy nhiên, quan hệ giữa Áo Thác và Bác Sơn cũng là rành rành trước mắt mọi người, đồng dạng thời điểm này Áo Thác cũng có thể dự cảm được, Bác Sơn đặc biệt chạy tới địa phương này, hiển nhiên là có chuyện quan trọng cần bàn bạc.
Bởi vậy Áo Thác không có dừng lại lâu, trực tiếp ném cây cần câu cho bảo vệ, từ dưới biển cạn đi lên, đi thẳng đến căn nhà gỗ nhỏ của mình.
Đi vào nhà gỗ nhỏ cách bờ biển không xa, Áo Thác liền nhìn thấy một chiếc Ma Văn Xa xa hoa màu đen đã đậu lại ở bên cạnh nhà gỗ nhỏ, Bác Sơn và A Nhã đang đứng ở trước cửa. Sắc mặt Bác Sơn có vẻ rất lo lắng, chân mày nhíu lại.
Nhìn thấy bộ dáng Bác Sơn như vậy, trong lòng Áo Thác lập tức vừa động, hắn có thể dự cảm Bác Sơn đến đây khẳng định là có đại sự.
- Bác Sơn! Chuyện gì vậy?
Áo Thác cũng không có khách sáo với Bác Sơn, đi tới trước mặt Bác Sơn liền hỏi.
- Áo Thác lão ca! Có thể vào bên trong nói không? Bác Sơn hạ giọng nói, giọng điệu hơi khàn khàn.
Áo Thác khẽ gật gật đầu, tiếp theo mở cửa ra, ý bảo Bác Sơn có thể vào.
Tùy tiện tìm một cái ghế gỗ giản dị ngồi xuống, Bác Sơn liền không hề dài dòng quanh co, trực tiếp cầm Ma Văn tin tức trong tay đặt ở trên bàn gỗ, rồi lập tức khởi động.
Ngay sau đó, tin tức bên trong Ma Văn một lần nữa xuất hiện Tiêu Hoằng thông qua phi đạn đường dài, phát ra tin tức nội dung rất đơn giản, nhưng nội dung lại cũng đủ rung động.
Cho dù là thân kinh bách chiến, trong lòng Áo Thác cũng không khỏi căng thẳng, chân mày không tự chủ được giật giật, sắc mặt khẽ biển, trở nên vô cùng nghiêm túc.
Bởi vì bên trong một quả phi đạn Trường Đồ vừa mới bị phá hủy, như trước có bao lấy một ít khí cụ thu thập tín hiệu mini. Nhưng khí cụ thu thập này, so với bên trong động cơ cấp hai, về công năng giảm bớt rất nhiều, chỉ có tác dụng thu thập tín hiệu, đại khái chỉ bằng cỡ viên bi thủy tinh, màu đen nhánh đậu lại ở trong hư không, gần như không có khả năng bị phát hiện.
Kể từ đó, đồng thời tống xuất Ma Văn phi đạn đường dài, ở trong hệ hằng tinh Ma Duệ, Thiên Tế Tinh cũng có được năng lực thu thập tín hiệu nhất định, thuận tiện có thể thu thập tin tình báo từ bất kỳ địa phương nào ở Thái Qua Vũ Trụ, gửi tới cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Mà lần này bắn ra, coi như là thành công viên mãn.
Đồng thời đoàn mẫu hạm chiến đấu Bá Vương Long số 3, cũng đã đình chỉ công kích Thánh Tử Thành, lặng yên không một tiếng động chìm vào đáy biển sâu, hội hợp với Thủy Trung Bá Vương Hào tiến hành tiếp tế tiếp viện, sau đó thời khắc chờ đợi Tiêu Hoằng phát ra hạng mục nhiệm vụ tiếp theo.
Nhìn lại ở căn cứ Hải Quân, theo kế hoạch lần này coi như hoàn thành thuận lợi, Tiêu Hoằng liền chậm rãi rời phòng chỉ huy, đi thẳng tới phòng quan sát ở bến tàu số 5.
Ở nơi này đang tiến hành kiến tạo chính là Thủy Trung Bá Vương Hào cải tiến, đã thay tên là Phong Sào Hào, thể tích của nó, so với Bá Vương Long Hào hơn kém không bao nhiêu, nhưng kho hàng ở bên trong, cùng với lưng boong tàu, đã tiến hành cải tiến trên diện rộng.
Chủ yếu là có thể chuyên chở Long Kỵ Sĩ, đồng thời trang bị một ít phương tiện cuộc sống cho linh thú long hệ, tỷ như nhiệt độ siêu thấp hoặc là cuộc sống cực nóng, kho hàng bảo tồn thức ăn gia súc V. V... Trọng tải lớn nhất có thể cùng một lúc chuyên chở 100 con linh thú long hệ loại nhỏ.
Mà công dụng của Phong Sào Hào cũng thật rõ ràng: Đó chính là đảm nhiệm tác dụng mẫu hạm dưới nước, có thể tiến hành không kích đối với Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang kéo dài hơi tàn.
Đồng thời còn có thể đảm nhiệm tác dụng vận chuyển nhảy dù hành trình ngắn.
Giờ phút này chiếc Phong Sào số 1, đang tiến hành thí nghiệm mở ra khép kín boong tàu, cùng với hệ thống động lực thật mạnh. Dựa theo tình huống Tiêu Hoằng biết được trước đó, đại khái còn có hai đến ba ngày mới có thể xuống nước, chấp hành nhiệm vụ.
Về phần ở bên kia, hai quả phi đạn Trường Đồ hoàn toàn lao ra hệ hằng tinh Ma Duệ, cũng đã vứt bỏ động cơ không gian cấp ba, tự động khởi động động cơ tiết kiệm năng lượng cấp một cuối cùng, đồng thời vứt bỏ vỏ phòng nộ ngay phía trước, giống như cái ô che khí cụ phát tín hiệu đồng dạng mở ra, sau đó liên bắt đầu tiến hành hai kênh phát tán tín hiệu.
Kênh thứ nhất là kênh cơ mật của Tập đoàn Thợ Săn, thường thường chỉ có giới cao tầng của Tập đoàn Thợ Săn, mới có thể bắt được.
Kênh còn lại là kênh cầu cứu thống nhất ở Thái Qua Vũ Trụ.
Ngay sau đó hai cái khí cụ phát tín hiệu liền tự động điều tiết hướng đi, rồi phát ra theo hai phương hướng, “bước chậm” ở trong hư không rộng lớn vô ngần.
Lại thời gian một tuần vội vàng mà qua...
Thợ Săn Tinh, Tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn.
Giờ phút này Thợ Săn Tinh, trải qua nhiều năm phát triển như vậy, đã lột xác trở thành là một tinh cầu hoàn toàn hiện đại hoá. Tài nguyên linh thú phong phú trên Thợ Săn Tinh cũng là trợ lực thật lớn cho Tập đoàn Thợ Săn.
Nhất là Tiêu Hoằng đánh hạ Ma Văn Xa nghiên cứu sản xuất, gần như hoàn toàn lũng đoạn ngành sản xuất Ma Văn Xa ở Gia Đô Đế Quốc.
Đương nhiệm Bác Sơn lão đại của Tập đoàn Thợ Săn, toàn thân khí chất cả lơ phất phơ đã hoàn toàn thối lui. Trên khóe môi chừa hàng râu mờ nhạt, tóc được chải vuốt dị thường chỉnh tề, đeo một bộ kính mắt gọng tơ vàng tinh xảo.
Bản thân Bác Sơn hiện giờ đang ngồi ở trong văn phòng đẹp đẽ quý giá của mình, xử lý văn kiện trước mặt. Ngoài ra, đó là ý đồ đột phá phòng ngự tín hiệu của Ma Duệ Tinh, hòng lấy được liên lạc với Tiêu Hoằng.
Không có sai, nơi này phần lớn công nhân đều cho rằng Bác Sơn mới là lão đại chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, tin tức về Tiêu Hoằng ở Gia Đô Đế quốc gần như thuần một sắc bị xóa sạch, đồng thời bị sung quân đi phương xa, nhưng ở trong lòng Bác Sơn rất rõ ràng, ai mới là lão đại của Tập đoàn Thợ Săn, ai mới là người sáng lập chân chính của Tập đoàn Thợ Săn.
đọc truyện ở //truyencuatui.net/
Đối với lo lắng cho Tiêu Hoằng cũng theo thời gian trôi qua mà tăng lên.
“Cộp, cộp cộp...”
Đúng lúc này, liên tiếp tiếng đập cửa bỗng nhiên truyền vào trong tai Bác Sơn.
- Vào đi!
Bác Sơn hơi ngẩng đầu, nhìn lướt qua văn phòng hợp kim chế thành.
Tiếp theo, lại nhìn một nữ thư ký duyên dáng yêu kiều, chậm rãi bước vào trong văn phòng Bác Sơn.
- Lão bản! Ngay vừa rồi, đài tin tức trung tâm của chúng ta, thu được một tin tức quỷ dị, là trực tiếp gửi tới kênh tin tức cơ mật cao nhất của chúng ta, không chỉ là trùng hợp, còn có cái gì đó khác lạ, ngài xem xem!
Nữ bí thư nói xong, liền đem một khối Ma Văn tin tức đặt ở trước mặt Bác Sơn.
Khi Bác Sơn nhìn thấy chữ viết trong màn hình, lại nhìn sắc mặt Bác Sơn đột nhiên sửng sốt, khóe miệng hơi mở ra, hai mắt mở lớn, cả người lập tức cứng lại ở trên ghế ngồi.
Chỉ thấy phía trên màn hình, chỉ có một hàng chữ nhỏ: “Ma Duệ Tinh, Thiên Tế Tinh, Lạc Đan Luân, cần trợ giúp, Tiêu Hoằng.”
Mười mấy chữ ngắn ngủi này đối với Bác Sơn mà nói, lại bao gồm vô tận tin tức, Tiêu Hoằng thành công tiến vào tới Thiên Tế Tinh rồi, Tiêu Hoằng còn sống, hiện tại tình trạng của Tiêu Hoằng cũng không như ý.
Hơn nữa, trực tiếp gửi tới kênh cơ mật cao nhất của Tập đoàn Thợ Săn, hiển nhiên chính là gửi tới cho Bác Sơn.
Lão bản! Tiêu Hoằng này rốt cuộc là ai vậy? Bọn họ như thế nào có thể trực tiếp nhiêu qua lớp lớp ngăn chặn, lớp lớp mã hóa của chúng ta, trực tiếp gửi tin tức vào trong kênh trung tâm của chúng ta? Nên biết rằng, cho dù quân đội Gia Đô liên hợp thể cùng đừng nghĩ làm được!
Nữ thư ký có phần kinh ngạc nói.
Nàng không biết Tiêu Hoằng cũng là bình thường! Bản thân nàng chính là người của Á Bình Ninh liên hợp thể, đi vào Tập đoàn Thợ Săn nhậm chức, lúc đó Tiêu Hoằng đã rời đi một năm. Ở thời điểm đó, tên của Tiêu Hoằng này, sớm đã bị Thánh Đàn hoàn toàn triệt để xóa sạch, quá khứ của Tiêu Hoằng ở Gia Đô Đế Quốc, trừ một đám đương sự kia còn lại hầu như đã bị cắt bỏ không còn chút gì.
Người địa phương Gia Đô liên hợp thể có lẽ còn có thể biết được, nhưng người từ ngoài đến hoàn toàn không biết, cũng không có người nào nguyện ý chủ động nhắc tới. Tuy rằng Tiêu Hoằng bị đưa đi sung quân, nhưng chuyện đó dù sao cũng là một quá khứ cũng không vẻ vang lắm của Gia Đô liên hợp thể.
- A Nhã! Ta nói cho cô biết, hắn mới là lão bản chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, là kẻ sáng lập duy nhất của Tập đoàn Thợ Săn!
Qua một hồi lâu, Bác Sơn mới khẽ ngẩng đầu lên sắc mặt nghiêm túc nói từng chữ một với nữ thư ký.
- A?
Nghe nói như thế, nữ thư ký không kìm được vô cùng sửng sốt. Tuy rằng nàng hoặc ít hoặc nhiều coi như là người thân tín của Bác Sơn, nhưng nàng vẫn là lần đầu tiên biết được, không khỏi có chút kinh ngạc. Từ ngày đầu nàng đến đây đã cảm thấy Tập đoàn Thợ Săn là lạ, đãi ngộ gần như là con của Gia Đô Đế Quốc, chỉ cần tiến vào chiếm giữ sinh ý ở Gia Đô Đế Quốc liền một đường được bật đèn xanh. Gần như một nửa tướng lĩnh cấp cao ở Gia Đô Đế Quốc, đều vô cùng khách sáo đối với Tập đoàn Thợ Săn.
Hôm nay rồi lại biết được, Bác Sơn không phải lão bản cao nhất của Tập đoàn Thợ Săn? Điều này hoặc ít hoặc nhiều làm cho nữ thư ký có chút khiếp sợ.
- Này... Điều này sao có thể? Ta như thế nào một chút cũng không biết?
Nữ bí thư A Nhã tràn ngập kinh ngạc nói.
- Chuyện cô không biết còn rất nhiều! Ta từng là đệ tử của Thánh Đàn, cô có biết không?
Bác Sơn lên tiếng nói, rồi vội nắm lên Ma Văn tin tức trước mặt, đứng lên, đi ra văn phòng của mình.
Lão bản! Ngài định đi tới đâu?
A Nhã đi theo phía sau Bác Sơn, lên tiếng hỏi Bác Sơn.
Tức khắc chuẩn bị xuất ra Ma Văn hạm chuyên dùng của ta, ta muốn đi gặp đại chủ soái Áo Thác!
Bác Sơn nói với A Nhã.
Giờ khắc này, A Nhã dường như cũng có thể cảm nhận được: Tiêu Hoằng này dường như thật sự lai lịch không nhỏ, có thể làm cho nhân vật như Bác Sơn khẩn trương như vậy, còn nhỏ được sao?
Mà bản thân Bác Sơn, sở dĩ không hề dùng tới Ma Văn thông tin, là bởi vì một khi đề cập tới Tiêu Hoằng, như vậy việc này có quan hệ trọng đại, chuyện cho tới bây giờ, hắn cần phải toàn lực cứu giúp Tiêu Hoằng.
Trải qua một ngày một đêm đi đường, Ma Văn hạm chuyên dụng của Bác Sơn, liền ở Gia Đô Đế Quốc một đường rong ruổi bay thẳng đến Mễ Nặc Tinh, chỗ nghỉ ngơi của Áo Thác.
Thân đường đường là Hồng Y đại chủ soái, là nhân vật số 3 của Gia Đô Đế Quốc, Áo Thác nghỉ ngơi cũng có thể nói tương đương đơn giản, bờ biển, một căn nhà gỗ nhỏ, một cây cần câu, một ly nước chanh, không hơn không kém.
Đi theo hộ vệ chỉ có một gã nhân viên bảo vệ.
Dù sao hiện tại Áo Thác có tay có chân, thời điểm tất yếu chính mình có thể tự bảo vệ mình, không cần hưng sư động chúng. Đây cũng là phong cách trước sau như một của Áo Thác.
Giờ phút này, Áo Thác đang ở một chỗ bờ biển, mặc quần cộc và một cái áo rộng thùng thình, đứng ở chỗ nước biển cạn, trong tay nắm một cây cần câu hợp kim, thần sắc khoan thai chờ cá cắn câu.
- Chủ soái đại nhân! Lão bản Bác Sơn của Tập đoàn Thợ Săn cưỡi Ma Văn chuyên hạm vừa mới tới Mễ Nặc Tinh, đang chờ ngài nơi cửa, nói có chuyện gấp!
Gã hộ vệ của Áo Thác đi vào bên cạnh Áo Thác, hạ giọng nói.
Áo Thác nghe nói như thế, thần sắc không kìm được vừa động, Bác Sơn tìm hẳn, một đoạn thời gian này bản thân mình đã không gặp nhiều, hơn nữa trước đó dường như không có trải qua bất kỳ báo trước gì.
Tuy nhiên, quan hệ giữa Áo Thác và Bác Sơn cũng là rành rành trước mắt mọi người, đồng dạng thời điểm này Áo Thác cũng có thể dự cảm được, Bác Sơn đặc biệt chạy tới địa phương này, hiển nhiên là có chuyện quan trọng cần bàn bạc.
Bởi vậy Áo Thác không có dừng lại lâu, trực tiếp ném cây cần câu cho bảo vệ, từ dưới biển cạn đi lên, đi thẳng đến căn nhà gỗ nhỏ của mình.
Đi vào nhà gỗ nhỏ cách bờ biển không xa, Áo Thác liền nhìn thấy một chiếc Ma Văn Xa xa hoa màu đen đã đậu lại ở bên cạnh nhà gỗ nhỏ, Bác Sơn và A Nhã đang đứng ở trước cửa. Sắc mặt Bác Sơn có vẻ rất lo lắng, chân mày nhíu lại.
Nhìn thấy bộ dáng Bác Sơn như vậy, trong lòng Áo Thác lập tức vừa động, hắn có thể dự cảm Bác Sơn đến đây khẳng định là có đại sự.
- Bác Sơn! Chuyện gì vậy?
Áo Thác cũng không có khách sáo với Bác Sơn, đi tới trước mặt Bác Sơn liền hỏi.
- Áo Thác lão ca! Có thể vào bên trong nói không? Bác Sơn hạ giọng nói, giọng điệu hơi khàn khàn.
Áo Thác khẽ gật gật đầu, tiếp theo mở cửa ra, ý bảo Bác Sơn có thể vào.
Tùy tiện tìm một cái ghế gỗ giản dị ngồi xuống, Bác Sơn liền không hề dài dòng quanh co, trực tiếp cầm Ma Văn tin tức trong tay đặt ở trên bàn gỗ, rồi lập tức khởi động.
Ngay sau đó, tin tức bên trong Ma Văn một lần nữa xuất hiện Tiêu Hoằng thông qua phi đạn đường dài, phát ra tin tức nội dung rất đơn giản, nhưng nội dung lại cũng đủ rung động.
Cho dù là thân kinh bách chiến, trong lòng Áo Thác cũng không khỏi căng thẳng, chân mày không tự chủ được giật giật, sắc mặt khẽ biển, trở nên vô cùng nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.