Ma Ngân

Chương 833: Trong một đêm 2

Đình Vũ

11/09/2017

Xoạt!

Theo động tác của Tiêu Hoằng, các thanh viên đội quân tù nhân lập tức khởi động Dực văn hay Lưu Văn, bay lên khỏi lưng ngựa, đồng loạt bổ nhào vào trong sân cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm.

Ngay cả đám người An Nhĩ Sám cũng lập tức xuống xe, đánh vào trong cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm. Đám người An Nhĩ Sâm đã thấy rõ sự lợi hại của đội quân tù nhân, biết bây giờ bọn họ không có đường lui, hoặc là chết, hoặc là dốc sức biểu hiện trung thành, tìm kiếm đãi ngộ công bằng.

Nhìn đội quân tù nhân xông tới, thành viên bảo vệ cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm không khỏi híp mắt, nghiêm túc đối mặt, Chiến Văn hay Văn khí trên tay bừng sáng, chuẩn bị một lần sống mái cùng đội quân tù nhân.

Bọn họ biết rõ, chỉ cần có thể liều mạng sống qua lần này, vậy thì địa vị của họ trong tổ chức Hồng Sâm sẽ tăng vọt.

Về phần Tề Lang, ánh mắt nhìn thẳng đàng trước, trong tay nắm hai thanh chủy thủ Ma Văn như răng nanh, ánh mắt toát ra lạnh băng tàn nhẫn.

Hắn biết rõ, chỉ cần dây dưa với đối thủ 10 phút, Thiềm Thừ sẽ chạy đến, tới lúc đó mọi chuyện sẽ dễ dàng, lần quyết đấu này, bọn họ thắng chắc rồi!

Phốc! Phốc!..

Nhưng khi thành viên Hồng Sâm đụng vào đội quân tù nhân, lập tức có 200 thành viên tổ chức Hồng Sâm bị đội quân tù nhân trực tiếp miêu sát đánh chết!

Chiến Văn phòng ngự hay thủ đoạn phản kích của thành viên tổ chức Hồng Sâm ở trước mặt đội quân tù nhân, đúng là không chịu được một đòn, vừa đối mặt liền trực tiếp bị các loại Chiến Văn kỳ quái đánh chết tươi!

- Cái gì...

Ờ trong sân, Tề Lang tránh né công kích của Ai Thác, nhìn cảnh tượng này, không khỏi hét lên, ánh mắt sắc bén lập tức thay thể băng kinh hãi.

Tề Lang tuyệt đối không ngờ tới cảnh tượng này, mình dẫn đầu 2000 người, quả thật không chịu nổi một đòn ở trước mặt đội quân tù nhân. Nhất là trang bị Chiến Văn trác tuyệt, cùng với tố chất chiến đấu cực mạnh, tùy tiện một người đi ra cũng có thể chống lại Tề Lang.

Nhất là Thiết Nam xông lên trước nhất, lại làm hắn không thể lay động được.

Đừng nhìn chỉ có 500 người, sức chiến đấu như vậy thật sự đạt tới mức độ biến thái. Đừng nhìn ở trong này tổ chức Hồng Sâm có 2000 người, nhưng thực lực môi binh lính kém thật sự là xa vời vợi.

Cảm giác trực tiếp nhất, đây là một hồi giết hại đơn phương!

Ở trong văn phòng, Hứa Kính Uy sắc mặt nghiêm túc nhìn thấy đội quân tù nhân tàn sát trong sân, cùng với cảnh tượng máu thịt văng tung tóe, sắc mặt kinh hãi dần lan tràn.

Mãi cho đến nay, hẳn lần đầu tiên nhìn thấy có đoàn thể chiến đấu đáng sợ như thế. Phóng mắt nhìn 500 người, cấp bậc thấp nhất cũng là Ngự sư cấp năm, phần lớn đều là hạng Ngự sư đỉnh, thậm chí có An Nhĩ Sâm gia nhập càng như hổ thêm cánh, nhân vật cấp bậc Đại Ngự Sư đã lên tới 15 người.

15 tên Đại Ngự Sư tụ tập một chỗ, khỏi cần phải nói phát huy được sức chiến đấu mạnh tới cỡ nào.

Ngay cả Cáp Đặc bên cạnh cũng nhìn đăm đăm, ngây người gần 5 năm ở tổ chức Hồng Sâm, trước đó cũng đã từng ở trong trại tập trung, Cáp Đặc tự nhận là cái gì mình cũng đã gặp, nhưng vào lúc này, hẳn ý thức được mình sai rồi, sai lâm vô cùng.

Bây giờ hẳn đã hiểu được một chút, vì cái gì Lý Kiệt lại bị giết.



Có đội quân tù nhân như thế, gần như một cây dao nhọn, hoàn toàn đạt tới không gì không phá ở địa khu Gia Tác này.

- Trên đời này làm sao có đoàn thể như vậy? Tên kia rốt cuộc xuất hiện từ chỗ nào?

Hứa Kính Uy không khỏi rên rỉ, càng thêm hoảng sợ.

Lúc này, ở bên trong sân, Tề Lang cùng Ai Thác lượn vài vòng, Ai Thác trực tiếp lóe lên, Tề Lang còn chưa kịp đuổi theo, trước mắt chợt lóe lên tia sáng đỏ, Tiêu Hoằng đã đứng trước mặt Tề Lang.

Không chờ Tề Lang phản ứng lại, Tiêu Hoằng một tay bóp cổ hắn.

Chỉ trong chớp mắt, Tề Lang đã trợn trừng mắt, hẳn biết rõ mình bị Tiêu Hoằng trực tiếp nắm lấy tử huyệt, tốc độ cực nhanh, Đại Ngự Sư cấp một bình thường không thể sánh bằng.

Xong rồi!

Trong lòng Tề Lang rên rỉ, đã sẵn sàng đối mặt cái chết, vừa mới bước vào Đại Ngự Sư cấp một, hắn không có sức chống cự khi đối mặt với Tiêu Hoằng.

Trong lúc Tề Lang kinh ngạc, Tiêu Hoằng mở ra cánh Ma Văn, lại đi tới đá vào bụng Tề Lang. Cùng là cấp Đại Ngự Sư lúc này Tề Lang ở trước mặt Tiêu Hoằng lại không có chút sức chống cự.

Nhìn trong sân, đối mặt công kích từ đội quân tù nhân, chỉ cần 2 phút là 2000 thành viên Hồng Sâm chỉ còn không tới 200 người, những kẻ khác đã trở thành thi thể.

[ truyen cua

tui Ⅱ Net ] Tốc độ công kích như thế, người ta không thể không khiếp sợ.

Còn Tiêu Hoằng vẫn liên tục điên cuồng công kích Tề Lang, lực lượng mạnh mẽ làm Tề Lang không thể chống cự, sau đó bị Tiêu Hoằng xách bên hông.

Tiếp theo, Tiêu Hoằng giơ tay, chỉ về phía tầng cao nhất cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm.

Đội quân tù nhân tự nhiên hiểu ý, tiếp theo 15 Đại Ngự Sư nhóm Thiết Nam mở ra cánh Ma Văn đồng loạt lao lên tầng cao nhất, nhảy thẳng vào văn phòng Hứa Kính Uy.

Nhìn cảnh này, ánh mắt kinh hãi của Hứa Kính Uy đã biến thành hoảng sợ, vội lui ra sau, nhanh chóng mở ra Chiến Văn của mình.

Ầm! Ầm!

Hứa Kính Uy mới vừa mở ra Chiến Văn, cửa sổ văn phòng cửa sổ ở mái nhà, đồng loạt bị phá vỡ!

Đám người Tiêu Hoằng, Thiết Nam cũng không ngừng lại, không nói một lời, đôi mắt lạnh băng như trời đông rét buốt, từ mọi hướng xông tới Hứa Kính Uy!

Là Đại Ngự Sư cấp hai, người có cấp bậc Ngự lực cao nhất địa khu Gia Tác, Hứa Kính Uy tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, đôi mặt 15 Đại Ngự Sư, vẫn tiên hành chống trả dữ dội!



Chẳng qua, một mình chống 15? Cái này là không thực tế, đám người Tiêu Hoằng sử dụng chiến thuật cá ăn thịt, ở trong không gian không lớn này trở nên cực kỳ hiệu quả.

Cái gọi là chiến thuật cá ăn thịt, đó là mọi người chỉ cần dốc sức đánh Hứa Kính Uy một đòn, sau đó tránh ra đổi người tiếp theo, vẫn là một đòn toàn lực, căn bản không cho Hứa Kính Uy thở một hơi, càng không thể thăm dò lối hành động của mỗi người.

Về phần Cáp Đặc ở một bên, bởi vì chỉ có thực lực Ngự sư cấp ba, trực tiếp bị coi thường bỏ qua, đối mặt 15 Đại Ngự Sư vây công, chỉ có thể đứng xem.

Nhất là nhìn đến Tề Lang tàn tạ, nằm ở trong góc, càng không khỏi hít một hơi lạnh.

Vốn Hứa Kính Uy ra sức chèn ép tổ chức Bạch Ti Đái, khiêu khích Tiêu Hoằng, đã biến thành dẫn lửa thiêu thân.

Lực lượng tấn công khủng bố như thế, thế lực bình thường căn bản không thể chống lại.

Chỉ mới 2 phút, trải qua cả trăm lượt công kích, Hứa Kính Uy cả người thảm hại, tóc rối tung, trên mặt, trên người to nhỏ đủ loại vết thương, loại công kích này đáng sợ ở chỗ không cho Hứa Kính. Uy cớ (hể thở một cái, kín kẽ liên tục.

Trong lòng Hứa Kính Uy đang bị khủng bố và khiếp sợ đan vào nhau, sau khi khiêu khích liền bị người ta đánh một trận, cảm giác này đúng là châm chọc.

Nói hiện giờ Hứa Kính Uy không có chút hối hận, đó là gạt người, nhưng lúc này mà hối hận, có ý nghĩa gì?

Bùm!

Ngay lúc Hứa Kính Uy thất tha thất thểu tránh thoát một lần công kích, trước mắt chợt sáng lóe màu đỏ, ngay sau đó bỗng cảm thấy bụng đau đớn, cúi xuống, nhìn thấy một chân bọc Hàn băng vạn năm của Tiêu Hoằng đã đá thẳng vào bụng hắn.

Dùng lực rất lớn, trực tiếp đá bay Hứa Kính Uy ra ngoài. Cái này còn chưa xong, Hứa Kính Uy vừa bay ra, 15 Đại Ngự Sư còn lại đã tràn lên, ngươi một quyền ta một đá, đánh vào người Hứa Kính Uy, giống như một đàn cá ăn thịt trong sông.

Lúc Hứa Kính Uy rơi xuống đất, đã thành một đống đẫm máu, hoàn toàn mất hết năng lực chống cự. Đương nhiên, Tiêu Hoằng cũng không lập tức muốn lấy mạng Hứa Kính Uy.

Bịch!

Diệp Lâm cùng Mặt Thẹo kéo Hứa Kính Uy mặt đầy máu, một thân tàn tạ tới, đẩy hắn quỳ gối trước mặt Tiêu Hoằng.

Còn Tiêu Hoằng lấy ra chiếc khăn tay trắng, lau vết máu loang trên mặt, liền ngồi lên vị trí của Hứa Kính Uy, sắc mặt lạnh lẽo thản nhiên, thậm chí còn hơi có ý cười, không có hung dữ nổi giận gì.

- Trước đó Bạch Ti Đái đàm phán với tổ chức Hồng Sâm, ta cảm thấy có chút không ổn, bây giờ chúng ta bàn lại, ngài xem thế nào?

Tiêu Hoằng nhìn Hứa Kính Uy hoàn toàn bị chế ngự, quỳ dưới đất lạnh lùng cười nói.

Hứa Kính Uy nhướng mày, liếc Tiêu Hoằng, sắc mặt rất là phức tạp, trong biểu tình có kinh hãi, còn có hết sức khó coi.

Đàm phán lúc trước, Hứa Kính Uy đúng là nhếch mũi lên mặt, vậy còn lần này? Tiêu Hoằng một không làm, hai làm không dứt, trực tiếp bắt lấy hắn, mạnh mẽ chiếm giữ cửa hàng Ma Văn Hồng Sâm, xong mới nói chuyện với hắn, cái này là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nói cho dễ nghe, thì là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, nói khó nghe, đó là nể mặt còn không biết điều, thế nào cũng muốn bị tát một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Ngân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook