Chương 694: Xuất phát
Đình Vũ
01/11/2014
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng cưỡi Vận tải hạm của Tập đoàn Văn Sâm, đã tiến vào trong Phổ Hưu Tư Hào, đi
cùng Tiêu Hoằng còn có Hàn sương long, được đặt vào trong một căn phòng
to lớn của Phổ Hưu Tư Hào, nhìn qua giống như một cái sân thể dục nhỏ,
bên trong có thể thấy vô số Hàn băng vạn năm nằm đó.
Trong các khoang thuyền đổ bộ khác cũng có vô số Tập đoàn Thợ Săn quân, toàn bộ trên người mặc chiến giáp do hợp kim Vi Mễ chế tạo ra, nhìn qua giống như một người máy vậy.
Ngay khi Tiêu Hoằng tiến vào trong phòng điều khiển chính của Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ này, các sĩ quan và nhân viên công tác đã nghẹn trong này khoảng vài ngày, cùng lúc hướng ánh mắt về phía Tiêu Hoằng, một số còn giống như các ngọn núi lửa bị áp chế lâu ngày vậy.
Rõ ràng có thể đánh một trận với Quân đoàn thứ 15, lại phải nhìn Quân đoàn thứ 15 và Vận Trung đạp đi đạp lại trên đầu vài lần như vậy, thân là quân nhân, bọn họ làm sao có thể nhịn được nữa?
- Lão bản, khi nào thì chúng ta xuất động? Hung hăng đánh lũ cẩu tạp chủng bọn chúng một trận!
Tác Phổ lên tiếng.
- Đúng vậy, chúng ta khi nào thì xuất động, chúng ta liều mạng với đồ con lợn Vận Trung kia.
Liệt Nông nói tiếp.
- Chờ.
Tiêu Hoằng thần sắc lạnh như băng, nhẹ giọng nói, vẻ mặt không có chút biến hóa nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một màn hình trong phòng điều khiển chính, trên đó đang hiện ra tình huống chữa trị của Phổ Hưu Tư Hào, bởi vì các hạng mục chữa trị đều được tiến hành trong cơ thể chiến hạm, bởi vậy, mặc dù Phổ Hưu Tư Hào rời khỏi tinh cảng, nhưng vẫn có thể tiến hành chữa trị cần thiết, hiện giờ trình độ chữa trị đã đạt tới 90%.
- Còn phải đợi tới khi nào a, chúng ta đã đợi nhiều ngày như vậy rồi.
Liệt Nông oán giận nói.
- Ta bảo ngươi chờ thì ngươi cứ chờ, ngươi thấy được sống mái với Vận Trung, máu chảy thành sông thì có ý nghĩa gì hay sao?
Tiêu Hoằng hướng lạnh như băng ánh mắt về phía Liệt Nông, nhẹ giọng nói.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng kia của Tiêu Hoằng, trong lòng Liệt Nông lập tức phát lạnh, một cỗ cảm giác uy nghiêm ập tới, hắn không dám nói thêm gì nữa.
Đừng nhìn ngày thường Tiêu Hoằng rất ít áp chế hai mãnh tướng lão làng của Gia Đô Đế Quốc là Liệt Nông và Tác Phổ, nhưng Tiêu Hoằng ở trong Tập đoàn Thợ Săn quân, thì vẫn duy trì quyền uy tuyệt đối.
Những người khác cũng như vậy, đều không nói gì nữa, lẳng lặng đợi Tiêu Hoằng ra lệnh.
- Vẫn là câu nói kia, nơi này có một số lớn Tướng quân đều do ta ban cho cuộc sống mới, nhưng ban cho cuộc sống mới không có nghĩa là ta muốn để cho các ngươi bị hủy diệt, Tiêu Hoằng ta không thích vô cớ chôn vùi tánh mạng của thuộc hạ.
Tiêu Hoằng giọng điệu lạnh như băng, sau đó chậm rãi tới bên cạnh bàn điều khiển chính.
Hạm trưởng Phúc Đặc Lâm cố ý tránh ghế chủ tọa ra. Lại phát hiện Tiêu Hoằng đã nhẹ nhàng đặt tay lên trên vai hắn, ý bảo hắn ngồi lên ghế chủ tọa, không cần đứng dậy, mà bản thân Tiêu Hoằng thì chậm rãi ngồi trên một ghế trống gần đó, lại lần nữa lấy Ma Văn đạn tín hiệu ra, để trước mặt mình.
Trên màn hình còn hiện ra bố trí của Tập đoàn Thợ Săn quân, cùng với tình huống theo dõi được của Quân đoàn thứ 15, hiện tại vị trí mà Phổ Hưu Tư Hào đậu lại, nếu chạy hết tốc độ, thì chỉ cần 6 tiếng sẽ giết tới Thiên Hạc Tinh.
Về phần các Ma Văn chiến hạm khác của Tập đoàn Thợ Săn, thì cũng đã trang bị đồ tiếp tế xong, vẫn tiếp tục neo đậu trong các vị trí bí ẩn trong hư không mênh mông. Việc bản thân Quân đoàn thứ 15 có mâu thuẫn với Vận Trung, có chút áy náy với Tập đoàn Thợ Săn, nên mặc dù trinh sát thăm dò được hướng đi của hạm đội Thợ Săn, thì cũng sẽ giả bộ như không nhìn thấy.
Mà bên kia, tại căn cứ trung tâm của Thiên Hạc Tinh, thời gian đã tới chạng vạng, sắc trời dần dần trở nên ảm đạm.
Hiện giờ tại căn cứ trung tâm Thiên Hạc Tinh, các binh sĩ và sĩ quan vốn đóng quân tại đây đã đồng loạt bị phái tới khu vực tập hợp của Quân đoàn thứ 15, chuẩn bị để cho bọn họ dùng phướng thức ồ ạt tấn công về phía Vĩnh Ngạn Tinh.
Bên trong trung tâm căn cứ quân sự, chỉ còn lại 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực đang thủ hộ, bên ngoài tầng khí quyển Thiên Hạc Tinh còn có Hạm đội Nam Miện đang thủ hộ.
Theo Vận Trung thấy, phòng hộ như vậy tuyệt đối là an toàn, căn bản không cần lo lắng bất kỳ kẻ nào tới quấy rối cả.
Trong căn phòng của Vận Trung, ngoài Vận Trung ra thì còn có Quan tổng chỉ huy Vu Á Hồng của Hạm đội Nam Miện, và Phó đội trưởng Ngả Lâm của Vệ đội Thánh Vực.
Hiện giờ hai người kia gần như đã trở thành tâm phúc tuyệt đối của Vận Trung, lúc này đang rất quy củ đứng bên cạnh Vận Trung.
- Hiện tại tình huống của Tập đoàn Thợ Săn như thế nào rồi?
Vận Trung nhìn về phía Ngả Lâm, mở miệng hỏi, giọng điệu ít nhiều có chút thoải mái và đắc ý.
- Không hề có phản ứng gì, chỉ phát ra một tin tức trên đài tin tức của phía chính phủ, nói rằng mình không trách Quân đoàn thứ 15, nói bọn họ cũng là do bất đắc dĩ!
Ngả Lâm nhẹ giọng đáp.
- Hừ, không thể tưởng được tên Tiêu Hoằng kia vẫn còn có chút tài năng, biết ta cố ý châm ngòi ly gián quan hệ giữa Quân đoàn thứ 15 và Tập đoàn Thợ Săn, mặc dù chịu thiệt thòi, nhưng cũng chỉ đánh vỡ răng mà nuốt xuống bụng, tuy nhiên, không lâu sau ta sẽ làm cho Tập đoàn Thợ Săn và Quân đoàn thứ 15 đồng quy vu tận, ta muốn xem Tiêu Hoằng hắn sẽ nuốt như thế nào được nữa!
Vận Trung bày ra một bộ dáng khinh thường nói.
- Ý của đại nhân là muốn...!
Ngả Lâm hỏi thử.
- Hai ngày sau, ra lệnh cưỡng chế toàn thể binh sĩ và Ma Văn chiến hạm của Quân đoàn thứ 15 đánh thẳng tới Vĩnh Ngạn Tinh, san phẳng Vĩnh Ngạn Tinh cho ta!
Vận Trung dứt khoát nói, đối mặt với sự “yếu đuối” của Tập đoàn Thợ Săn, Vận Trung đã vô cùng tự đại, không biết trời đất gì nữa rồi.
- Hả...
Gần như ngay khi Vận Trung vừa nói như vậy, sắc mặt Vu Á Hồng hơi đổi, hắn không nghĩ tới, Vận Trung lại không kiêng nể gì tới mức này.
- Vận Trung Tướng quân, làm như vậy có chút không hay lắm, đó chính là toàn bộ sinh linh trên một viên tinh cầu a, tiêu diệt Tập đoàn Thợ Săn là chuyện đương nhiên phải làm, nhưng nếu thương vong tới mấy ức dân thường vô tội, thì sẽ không hay lắm đâu, hơn nữa chuyện như vậy không khỏi có chút quá lớn rồi!
Vu Á Hồng hơi có chút cố kỵ nói.
- Sợ cái gì, mấy ức người dân mà thôi, trong mắt Hắc Trạch Sâm đại nhân, chúng chỉ là một đám kiến cỏ mà thôi, làm gì có thể đánh đồng với quyền lợi vô thượng của Hắc Trạch Sâm đại nhân được?
Vận Trung hơi tăng âm lượng, bày ra một bộ dáng thần thánh bất khả xâm phạm.
Đối với lời này của Vận Trung, Vu Á Hồng hơi hơi dừng một chút, hắn là quân nhân, tự nhiên hiểu được nó có nghĩa là gì, quân nhân đã biến thành cỗ máy giết chóc.
Nếu Hắc Trạch Sâm hoàn toàn thống trị Thánh Đàn, Thánh Đàn sẽ biến thành cái dạng gì nữa, đã không cần nói cũng biết.
Tuy nhiên, Vu Á Hồng vẫn là hơi cúi người, tỏ vẻ đồng ý với kế hoạch của Vận Trung.
- Một khi đã như vậy, thì cứ quyết định vậy đi, hiện tại cho các ngươi toàn quyền theo dõi tất cả hướng đi của Tập đoàn Thợ Săn, nếu có chút dị động nào, trực tiếp mệnh lệnh Quân đoàn thứ 15 tiêu diệt, nếu có kẻ nào dám cãi lời , các ngươi có thể trực tiếp giết không tha.
Vận Trung phân phó một tiếng, liền chậm rãi đứng dậy, đi ra văn phòng, khẩn cấp hướng về phía căn phòng nghỉ ngơi của mình.
Hiện tại tất cả hướng đi đều khá bình tĩnh, Vận Trung cũng đúng lúc cần thừa dịp này để tiến hành điên cuồng tu luyện, chỉ cần thêm hai ngày nữa, Vận Trung có thể cam đoan bản thân sẽ đạt tới trình độ Ngự Hồn cấp hai. Cấp bậc như vậy ở Thánh Đàn sẽ lần nữa nâng địa vị của hắn lên một độ cao mà trước nay chưa từng có.
Khép kín cánh cửa kim loại vào, Vận Trung liền nhanh chóng ngồi trên đầu giường, lấy ra máu Kim quan điêu biến dị, lại uống một ngụm, sau đó làm cho tâm tính trở nên bình thản, bắt đầu điên cuồng tu luyện.
Gần như ngay khi Vận Trung vừa mới uống một ngụm máu Kim quan điêu biến dị, Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính của Phổ Hưu Tư Hào đã ngay lập tức phát hiện đèn đỏ của Ma Văn đạn tín hiệu số 1 lại lần nữa trở nên mờ đi.
Thấy vậy, ánh mắt Tiêu Hoằng đột nhiên vừa động, sau đó nhanh chóng đứng lên, phát ra mệnh lệnh:
- Phổ Hưu Tư Hào và tất cả hạm đội, binh sĩ của Tập đoàn Thợ Săn chú ý, mục tiêu Thiên Hạc Tinh, toàn bộ xuất kích! Thề giết Vận Trung!
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, toàn bộ phòng điều khiển chính và tất cả Tập đoàn Thợ Săn quân đều sáng mắt lên, cừu hận với Vận Trung không cần nói cũng biết, lúc này Vận Trung gần như đã trở thành công địch của Gia Đô Đế Quốc, mọi người đều hận không thể lột da của hắn ra.
Gần như chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủn, Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ được hạm đội hộ tống dẫn dắt, đã lao ra từ giữa hai viên tinh cầu trạng thái khí thật lớn kia, mục tiêu chính là Thiên Hạc Tinh.
Ngoài Phổ Hưu Tư Hào ra, các hạm đội Thợ Săn khác đang trong trạng thái che dấu, cũng từ bốn phương tám hướng mà giết về phía Thiên Hạc Tinh!
Các thiết bị chặn tín hiệu giữa Gia Đô Đế Quốc và Thánh Đàn đã được bố trí khi trước, lúc này cũng lần lượt được khởi động, hình thành một tầng chắn tin tức giữa Thánh Đàn với Gia Đô Đế Quốc.
Kể từ đó, Gia Đô Đế Quốc và Thánh Đàn đã không còn khả năng liên lạc với nhau nữa.
Gần như chỉ sau nửa tiếng đồng hồ, sau khi Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ, mới tinh đi vào trong tuyến đường hành quân, các hạm viên trong chiến hạm đi ngang qua lập tức trở nên sửng sốt.
Đối với Phổ Hưu Tư Hào, vốn là chủ lực Mẫu Hạm của Gia Đô Đế Quốc, làm sao mà bọn họ lại không nhớ rõ? Chỉ là bọn họ không nghĩ ra, Phổ Hưu Tư Hào đã vô cùng tan nát vậy mà lại trở nên mới tinh, trong lúc nhất thời, tất cả hạm viên trên ba chiếc Ma Văn hạm đều mở to hai mắt, vô cùng tò mò.
Dù sao Phổ Hưu Tư Hào này cũng có chiều dài khoảng 7000 thước, cho dù là đại hình Ma Văn chiến hạm, nếu so sánh với nó, thì cũng chỉ là con chó đứng trước mặt con voi mà thôi, nằm ngang giữa dải ngân hà mênh mông, không cần làm gì, chỉ đậu tại đó thôi mà cũng đã làm cho người ta có một loại cảm giác bị uy hiếp, huống chi, bên trong hạm đội hộ tống còn có hơn hai mươi chiếc Ma Văn chiến hạm nữa!
Đại khái trôi qua một phút đồng hồ, các hạm viên đang tò mò nhìn lại ngẩn ra, ngay sau đó thân thể không kiềm được cứng lại, bởi vì bọn họ đều nhìn thấy, trên thân thể khổng lồ của Phổ Hưu Tư Hào lại không in hình tiêu ký quân đội của Gia Đô Đế Quốc, mà là một thanh liệp cung màu đỏ cực kỳ bắt mắt.
- Điều này... điều này làm sao có thể được?
Một gã hạm viên không kiềm được thốt lên, thậm chí còn dùng sức dụi dụi hai mắt, không nhìn lầm, trong mắt bọn họ thì Tập đoàn Thợ Săn rất mạnh, nhưng bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, tập đoàn này lại cường đại tới mức có được một chiếc Ma Văn Mẫu Hạm của riêng mình!
- Trời ạ.
Lại một gã hạm viên không kiềm được thốt lên, trái tim lại bắt đầu không ngừng đập loạn, sắc mặt đỏ lên, hắn tự nhiên biết gần đây Tập đoàn Thợ Săn bị khi dễ thật sự rất thảm, Phổ Hưu Tư Hào này xuất phát, rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ là trực tiếp khai chiến với Quân đoàn thứ 15 hay sao? Điều này sẽ gây ra hậu quả gì thì không cần nói cũng biết.
Gần như ngay khi Phổ Hưu Tư Hào mới tinh này vừa xuất hiện được một giờ, các đài tin tức đã thu được tin này.
Trong các khoang thuyền đổ bộ khác cũng có vô số Tập đoàn Thợ Săn quân, toàn bộ trên người mặc chiến giáp do hợp kim Vi Mễ chế tạo ra, nhìn qua giống như một người máy vậy.
Ngay khi Tiêu Hoằng tiến vào trong phòng điều khiển chính của Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ này, các sĩ quan và nhân viên công tác đã nghẹn trong này khoảng vài ngày, cùng lúc hướng ánh mắt về phía Tiêu Hoằng, một số còn giống như các ngọn núi lửa bị áp chế lâu ngày vậy.
Rõ ràng có thể đánh một trận với Quân đoàn thứ 15, lại phải nhìn Quân đoàn thứ 15 và Vận Trung đạp đi đạp lại trên đầu vài lần như vậy, thân là quân nhân, bọn họ làm sao có thể nhịn được nữa?
- Lão bản, khi nào thì chúng ta xuất động? Hung hăng đánh lũ cẩu tạp chủng bọn chúng một trận!
Tác Phổ lên tiếng.
- Đúng vậy, chúng ta khi nào thì xuất động, chúng ta liều mạng với đồ con lợn Vận Trung kia.
Liệt Nông nói tiếp.
- Chờ.
Tiêu Hoằng thần sắc lạnh như băng, nhẹ giọng nói, vẻ mặt không có chút biến hóa nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một màn hình trong phòng điều khiển chính, trên đó đang hiện ra tình huống chữa trị của Phổ Hưu Tư Hào, bởi vì các hạng mục chữa trị đều được tiến hành trong cơ thể chiến hạm, bởi vậy, mặc dù Phổ Hưu Tư Hào rời khỏi tinh cảng, nhưng vẫn có thể tiến hành chữa trị cần thiết, hiện giờ trình độ chữa trị đã đạt tới 90%.
- Còn phải đợi tới khi nào a, chúng ta đã đợi nhiều ngày như vậy rồi.
Liệt Nông oán giận nói.
- Ta bảo ngươi chờ thì ngươi cứ chờ, ngươi thấy được sống mái với Vận Trung, máu chảy thành sông thì có ý nghĩa gì hay sao?
Tiêu Hoằng hướng lạnh như băng ánh mắt về phía Liệt Nông, nhẹ giọng nói.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng kia của Tiêu Hoằng, trong lòng Liệt Nông lập tức phát lạnh, một cỗ cảm giác uy nghiêm ập tới, hắn không dám nói thêm gì nữa.
Đừng nhìn ngày thường Tiêu Hoằng rất ít áp chế hai mãnh tướng lão làng của Gia Đô Đế Quốc là Liệt Nông và Tác Phổ, nhưng Tiêu Hoằng ở trong Tập đoàn Thợ Săn quân, thì vẫn duy trì quyền uy tuyệt đối.
Những người khác cũng như vậy, đều không nói gì nữa, lẳng lặng đợi Tiêu Hoằng ra lệnh.
- Vẫn là câu nói kia, nơi này có một số lớn Tướng quân đều do ta ban cho cuộc sống mới, nhưng ban cho cuộc sống mới không có nghĩa là ta muốn để cho các ngươi bị hủy diệt, Tiêu Hoằng ta không thích vô cớ chôn vùi tánh mạng của thuộc hạ.
Tiêu Hoằng giọng điệu lạnh như băng, sau đó chậm rãi tới bên cạnh bàn điều khiển chính.
Hạm trưởng Phúc Đặc Lâm cố ý tránh ghế chủ tọa ra. Lại phát hiện Tiêu Hoằng đã nhẹ nhàng đặt tay lên trên vai hắn, ý bảo hắn ngồi lên ghế chủ tọa, không cần đứng dậy, mà bản thân Tiêu Hoằng thì chậm rãi ngồi trên một ghế trống gần đó, lại lần nữa lấy Ma Văn đạn tín hiệu ra, để trước mặt mình.
Trên màn hình còn hiện ra bố trí của Tập đoàn Thợ Săn quân, cùng với tình huống theo dõi được của Quân đoàn thứ 15, hiện tại vị trí mà Phổ Hưu Tư Hào đậu lại, nếu chạy hết tốc độ, thì chỉ cần 6 tiếng sẽ giết tới Thiên Hạc Tinh.
Về phần các Ma Văn chiến hạm khác của Tập đoàn Thợ Săn, thì cũng đã trang bị đồ tiếp tế xong, vẫn tiếp tục neo đậu trong các vị trí bí ẩn trong hư không mênh mông. Việc bản thân Quân đoàn thứ 15 có mâu thuẫn với Vận Trung, có chút áy náy với Tập đoàn Thợ Săn, nên mặc dù trinh sát thăm dò được hướng đi của hạm đội Thợ Săn, thì cũng sẽ giả bộ như không nhìn thấy.
Mà bên kia, tại căn cứ trung tâm của Thiên Hạc Tinh, thời gian đã tới chạng vạng, sắc trời dần dần trở nên ảm đạm.
Hiện giờ tại căn cứ trung tâm Thiên Hạc Tinh, các binh sĩ và sĩ quan vốn đóng quân tại đây đã đồng loạt bị phái tới khu vực tập hợp của Quân đoàn thứ 15, chuẩn bị để cho bọn họ dùng phướng thức ồ ạt tấn công về phía Vĩnh Ngạn Tinh.
Bên trong trung tâm căn cứ quân sự, chỉ còn lại 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực đang thủ hộ, bên ngoài tầng khí quyển Thiên Hạc Tinh còn có Hạm đội Nam Miện đang thủ hộ.
Theo Vận Trung thấy, phòng hộ như vậy tuyệt đối là an toàn, căn bản không cần lo lắng bất kỳ kẻ nào tới quấy rối cả.
Trong căn phòng của Vận Trung, ngoài Vận Trung ra thì còn có Quan tổng chỉ huy Vu Á Hồng của Hạm đội Nam Miện, và Phó đội trưởng Ngả Lâm của Vệ đội Thánh Vực.
Hiện giờ hai người kia gần như đã trở thành tâm phúc tuyệt đối của Vận Trung, lúc này đang rất quy củ đứng bên cạnh Vận Trung.
- Hiện tại tình huống của Tập đoàn Thợ Săn như thế nào rồi?
Vận Trung nhìn về phía Ngả Lâm, mở miệng hỏi, giọng điệu ít nhiều có chút thoải mái và đắc ý.
- Không hề có phản ứng gì, chỉ phát ra một tin tức trên đài tin tức của phía chính phủ, nói rằng mình không trách Quân đoàn thứ 15, nói bọn họ cũng là do bất đắc dĩ!
Ngả Lâm nhẹ giọng đáp.
- Hừ, không thể tưởng được tên Tiêu Hoằng kia vẫn còn có chút tài năng, biết ta cố ý châm ngòi ly gián quan hệ giữa Quân đoàn thứ 15 và Tập đoàn Thợ Săn, mặc dù chịu thiệt thòi, nhưng cũng chỉ đánh vỡ răng mà nuốt xuống bụng, tuy nhiên, không lâu sau ta sẽ làm cho Tập đoàn Thợ Săn và Quân đoàn thứ 15 đồng quy vu tận, ta muốn xem Tiêu Hoằng hắn sẽ nuốt như thế nào được nữa!
Vận Trung bày ra một bộ dáng khinh thường nói.
- Ý của đại nhân là muốn...!
Ngả Lâm hỏi thử.
- Hai ngày sau, ra lệnh cưỡng chế toàn thể binh sĩ và Ma Văn chiến hạm của Quân đoàn thứ 15 đánh thẳng tới Vĩnh Ngạn Tinh, san phẳng Vĩnh Ngạn Tinh cho ta!
Vận Trung dứt khoát nói, đối mặt với sự “yếu đuối” của Tập đoàn Thợ Săn, Vận Trung đã vô cùng tự đại, không biết trời đất gì nữa rồi.
- Hả...
Gần như ngay khi Vận Trung vừa nói như vậy, sắc mặt Vu Á Hồng hơi đổi, hắn không nghĩ tới, Vận Trung lại không kiêng nể gì tới mức này.
- Vận Trung Tướng quân, làm như vậy có chút không hay lắm, đó chính là toàn bộ sinh linh trên một viên tinh cầu a, tiêu diệt Tập đoàn Thợ Săn là chuyện đương nhiên phải làm, nhưng nếu thương vong tới mấy ức dân thường vô tội, thì sẽ không hay lắm đâu, hơn nữa chuyện như vậy không khỏi có chút quá lớn rồi!
Vu Á Hồng hơi có chút cố kỵ nói.
- Sợ cái gì, mấy ức người dân mà thôi, trong mắt Hắc Trạch Sâm đại nhân, chúng chỉ là một đám kiến cỏ mà thôi, làm gì có thể đánh đồng với quyền lợi vô thượng của Hắc Trạch Sâm đại nhân được?
Vận Trung hơi tăng âm lượng, bày ra một bộ dáng thần thánh bất khả xâm phạm.
Đối với lời này của Vận Trung, Vu Á Hồng hơi hơi dừng một chút, hắn là quân nhân, tự nhiên hiểu được nó có nghĩa là gì, quân nhân đã biến thành cỗ máy giết chóc.
Nếu Hắc Trạch Sâm hoàn toàn thống trị Thánh Đàn, Thánh Đàn sẽ biến thành cái dạng gì nữa, đã không cần nói cũng biết.
Tuy nhiên, Vu Á Hồng vẫn là hơi cúi người, tỏ vẻ đồng ý với kế hoạch của Vận Trung.
- Một khi đã như vậy, thì cứ quyết định vậy đi, hiện tại cho các ngươi toàn quyền theo dõi tất cả hướng đi của Tập đoàn Thợ Săn, nếu có chút dị động nào, trực tiếp mệnh lệnh Quân đoàn thứ 15 tiêu diệt, nếu có kẻ nào dám cãi lời , các ngươi có thể trực tiếp giết không tha.
Vận Trung phân phó một tiếng, liền chậm rãi đứng dậy, đi ra văn phòng, khẩn cấp hướng về phía căn phòng nghỉ ngơi của mình.
Hiện tại tất cả hướng đi đều khá bình tĩnh, Vận Trung cũng đúng lúc cần thừa dịp này để tiến hành điên cuồng tu luyện, chỉ cần thêm hai ngày nữa, Vận Trung có thể cam đoan bản thân sẽ đạt tới trình độ Ngự Hồn cấp hai. Cấp bậc như vậy ở Thánh Đàn sẽ lần nữa nâng địa vị của hắn lên một độ cao mà trước nay chưa từng có.
Khép kín cánh cửa kim loại vào, Vận Trung liền nhanh chóng ngồi trên đầu giường, lấy ra máu Kim quan điêu biến dị, lại uống một ngụm, sau đó làm cho tâm tính trở nên bình thản, bắt đầu điên cuồng tu luyện.
Gần như ngay khi Vận Trung vừa mới uống một ngụm máu Kim quan điêu biến dị, Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính của Phổ Hưu Tư Hào đã ngay lập tức phát hiện đèn đỏ của Ma Văn đạn tín hiệu số 1 lại lần nữa trở nên mờ đi.
Thấy vậy, ánh mắt Tiêu Hoằng đột nhiên vừa động, sau đó nhanh chóng đứng lên, phát ra mệnh lệnh:
- Phổ Hưu Tư Hào và tất cả hạm đội, binh sĩ của Tập đoàn Thợ Săn chú ý, mục tiêu Thiên Hạc Tinh, toàn bộ xuất kích! Thề giết Vận Trung!
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, toàn bộ phòng điều khiển chính và tất cả Tập đoàn Thợ Săn quân đều sáng mắt lên, cừu hận với Vận Trung không cần nói cũng biết, lúc này Vận Trung gần như đã trở thành công địch của Gia Đô Đế Quốc, mọi người đều hận không thể lột da của hắn ra.
Gần như chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủn, Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ được hạm đội hộ tống dẫn dắt, đã lao ra từ giữa hai viên tinh cầu trạng thái khí thật lớn kia, mục tiêu chính là Thiên Hạc Tinh.
Ngoài Phổ Hưu Tư Hào ra, các hạm đội Thợ Săn khác đang trong trạng thái che dấu, cũng từ bốn phương tám hướng mà giết về phía Thiên Hạc Tinh!
Các thiết bị chặn tín hiệu giữa Gia Đô Đế Quốc và Thánh Đàn đã được bố trí khi trước, lúc này cũng lần lượt được khởi động, hình thành một tầng chắn tin tức giữa Thánh Đàn với Gia Đô Đế Quốc.
Kể từ đó, Gia Đô Đế Quốc và Thánh Đàn đã không còn khả năng liên lạc với nhau nữa.
Gần như chỉ sau nửa tiếng đồng hồ, sau khi Phổ Hưu Tư Hào khổng lồ, mới tinh đi vào trong tuyến đường hành quân, các hạm viên trong chiến hạm đi ngang qua lập tức trở nên sửng sốt.
Đối với Phổ Hưu Tư Hào, vốn là chủ lực Mẫu Hạm của Gia Đô Đế Quốc, làm sao mà bọn họ lại không nhớ rõ? Chỉ là bọn họ không nghĩ ra, Phổ Hưu Tư Hào đã vô cùng tan nát vậy mà lại trở nên mới tinh, trong lúc nhất thời, tất cả hạm viên trên ba chiếc Ma Văn hạm đều mở to hai mắt, vô cùng tò mò.
Dù sao Phổ Hưu Tư Hào này cũng có chiều dài khoảng 7000 thước, cho dù là đại hình Ma Văn chiến hạm, nếu so sánh với nó, thì cũng chỉ là con chó đứng trước mặt con voi mà thôi, nằm ngang giữa dải ngân hà mênh mông, không cần làm gì, chỉ đậu tại đó thôi mà cũng đã làm cho người ta có một loại cảm giác bị uy hiếp, huống chi, bên trong hạm đội hộ tống còn có hơn hai mươi chiếc Ma Văn chiến hạm nữa!
Đại khái trôi qua một phút đồng hồ, các hạm viên đang tò mò nhìn lại ngẩn ra, ngay sau đó thân thể không kiềm được cứng lại, bởi vì bọn họ đều nhìn thấy, trên thân thể khổng lồ của Phổ Hưu Tư Hào lại không in hình tiêu ký quân đội của Gia Đô Đế Quốc, mà là một thanh liệp cung màu đỏ cực kỳ bắt mắt.
- Điều này... điều này làm sao có thể được?
Một gã hạm viên không kiềm được thốt lên, thậm chí còn dùng sức dụi dụi hai mắt, không nhìn lầm, trong mắt bọn họ thì Tập đoàn Thợ Săn rất mạnh, nhưng bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ tới, tập đoàn này lại cường đại tới mức có được một chiếc Ma Văn Mẫu Hạm của riêng mình!
- Trời ạ.
Lại một gã hạm viên không kiềm được thốt lên, trái tim lại bắt đầu không ngừng đập loạn, sắc mặt đỏ lên, hắn tự nhiên biết gần đây Tập đoàn Thợ Săn bị khi dễ thật sự rất thảm, Phổ Hưu Tư Hào này xuất phát, rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ là trực tiếp khai chiến với Quân đoàn thứ 15 hay sao? Điều này sẽ gây ra hậu quả gì thì không cần nói cũng biết.
Gần như ngay khi Phổ Hưu Tư Hào mới tinh này vừa xuất hiện được một giờ, các đài tin tức đã thu được tin này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.