Chương 7
Len
22/09/2014
Phớt lờ đi những câu nói của ba đứa bạn, Du ngồi nhìn chăm chăm vào Thảo Nguyên, tại sao lại xuất hiện cùng anh Minh? Anh hai của nó đi thành phố cổ kính mấy tháng trời rồi khi về còn mang theo tiên nữ xinh đẹp này về à? Mà sao trên đời này lại có đứa con gái xinh đẹp đến mức như vậy nhỉ? Đẹp một cách kỳ dị và bí ẩn.
Nhìn chằm chằm từ trên xuống dưới, phải nói là không có chỗ nào để chê được cả, từ tóc xuống cổ, từ cổ đến xương quai xanh, từ xương quai xanh qua hai vai, từ hai vai xuống khuỷu tay, từ khuỷu tay xuống cổ tay, từ cổ tay đến các đốt ngón tay, rồi móng tay. Chà, không có chỗ nào để chê được, sao vậy nhỉ? Mà khoan, khoan đã... Ở cổ tay có cái gì đó lạ lạ. Nhìn lại vào cổ tay của mình... Là hai cái vòng tay gần như giống nhau hoàn toàn, nhìn kỹ hơn thì đúng thật! Chắc tiên nữ cũng được anh hai của nó mua cho một chiếc. Là chị dâu tương lai sao? Nhìn hiền vậy có dễ ăn hiếp không nhỉ?
- Này, làm gì mà nhìn tiên nữ từ trên xuống dưới từ dưới lên trên kỹ thế? - Quế Chi đánh cái bốp vào vai của Du, rồi cũng chăm chăm nhìn sang phía kia.
- Ừ ừ, tìm xem bạn ấy có chỗ nào xấu hay thô không à? - Cẩm Tú mơ mộng bỗng dưng hứng thú hẳn lên, cung mọi người nhìn qua hướng ấy.
- Mắt có to như mắt của tớ không vậy? - Hà My chớp chớp mắt, tay còn cầm thêm cái gương soi vào đó nữa.
- Mắt í hử? Có lẽ là không kiểu to tròn như cậu, cũng không phải kiểu mắt buồn như Như Ngọc hotgirl mà kiểu như là... Như là gì nhỉ? - Không biết từ lúc nào, Yến Vy đại nhân cũng hóng hớt túm lại bàn tán cùng với mọi người.
- Mắt kiểu gì mà... đuôi mắt dài, lại cong lên một chút, lông mi cũng vậy, híc làm gì mà đẹp đến thế nhỉ? - Cẩm Tú lấy cái kính lúp của Đăng Khoa thiếu gia đưa ra phía đó để nhìn cho thật kỹ càng, rồi ủ rủ đưa kết luận.
- Người ta gọi đó là mắt phượng, biết như thế gọi là gì không? Là cặp mắt đẹp nhất mà hiếm có người con gái nào có được lắm á. - Quế Chi có vẻ am hiểu khi vừa nhìn vào màn hình điện thoại vừa nói, cô nàng cừa search "Những đôi mắt đẹp nhất mọi thời đại" và đôi mắt hiện ra đầu tiên trên màn hình giống y hệt với đôi mắt của tiên nữ đằng kia.
- Này, cả hotgirl của chúng ta còn chưa có được đôi mắt ấy nữa là... - Yến Vy nhìn sát vào mặt Như Ngọc, lắc lắc đầu vẻ tiếc nuối, rồi sau đó lại chống cằm nhìn lại đằng kia.
Đăng Khoa thiếu gia hôm nay sao tự nhiên lại cảm thấy hứng thú với mấy lời bàn tán lảm nhảm của mấy bà tám trong lớp vậy không biết, còn quay lại nhìn vào tiên nữ đằng kia để nhìn kỹ xem có như lời mà nãy giờ mọi người bàn tán không nữa.
- Ê, lớp trưởng đại nhân, xuống kia kéo bạn tiên nữ lên đây ngồi chơi đi. - Du cười hề hề, người quan trọng thì anh hai nó mới mua quà ngang hàng với nó, mà người quan trọng với anh hai thì tức là người mà nó yêu quý, vậy nên muốn quan tâm đến bạn tiên nữ lắm lắm.
- Để tớ để tớ hehe. Tớ cũng rất thích cô bạn này, phải làm mọi cách để kéo bạn ấy vào nhóm nhảy của tớ mới được. - Yến Vy đứng dậy, nhanh nhảu chạy lại bàn của Thảo Nguyên, sau đó nói với giọng rất là "mồi chài":
- Thảo Nguyên, tớ là lớp trưởng của lớp này, chúng ta làm quen đi. Làm quen đi nha!!!
Nghe vậy thì Thảo Nguyên từ từ bỏ quyển sách trên tay của mình xuống liền, ánh mắt ánh lên một tia nhìn mừng rỡ, cuối cùng thì cũng có một bạn muốn làm ban với nó.
- Làm... Làm quen. - Ôi trời ơi, cái giọng nói đó, Yến Vy là con gái mà cũng bị làm cho mê hoặc.
- Ừm ừm, cậu lên đây ngồi với bọn tớ đi. Tớ sẽ giới thiệu cho cậu về nhiều thành viên của lớp.
- Nhưng... Hết chỗ rồi mà.
Yến Vy quay lên nhìn, đúng là hết chỗ thật.
- A! Chờ tớ xíu nha!
Nói rồi Vy chạy cái vèo lên chỗ Đăng Khoa:
- Đăng Khoa, chẳng hay cậu có thể xuống ngồi chung với Hoàng Tuệ được không? Để tiên nữ lên ngồi đây với bọn tớ.
- Ờ ờ được á, được á.
- Nhường chỗ cho tiên nữ đi.
- Thôi được rồi, để tớ xuống đó, dù gì cũng cách nhau có một bàn mà. - Đăng Khoa nói xong liền cho tập sách vào cặp rồi đi xuống dưới đó, khi xuống dưới còn mỉm cười giúp Thảo Nguyên cầm sách lên nữa.
- Ê, đừng nói là tiên nữ mê hoặc được cả mọt sách và thiếu gia luôn nha?
- Chuyên bình thường thôi, tiên nữ của tớ ai mà chẳng mê. - Yến Vy cười khì khì, vừa cười vừa kéo tay Thảo Nguyên lên chỗ cạnh mình, đuổi Nhật chiền chiện xuống ngồi với Như Ngọc hotgirl (chỗ của Đăng Khoa).
- Làm gì mà tiên nữ của cậu chứ. - Du kéo Nguyên về phía mình, Du có vẻ rất cảm tình với cô nàng có chút đáng yêu này.
Con Thảo Nguyên thì có chút cười cười, làn môi hồng chỉ chúm chím một xíu.
Còn hotgirl Như Ngọc thì có vẻ khó chịu lắm, nó vốn rất thích ngồi cùng với Đăng Khoa. Hôm nay đùng đùng lại xuất hiện tiên nữ, lại còn mắt phượng này nọ nữa chứ!
- Hai cậu im lặng để tớ hỏi chuyện. - Cẩm Tú làm vẻ nghiêm trọng lắm, nhìn chăm chăm vào Thảo Nguyên, có vẻ như sắp hỏi một chuyện cực kỳ trọng đại.
- Cậu với anh Thiên Minh là gì với nhau? Tại sao hai người sáng nay lại đi chung?
Chà, có vẻ như câu hỏi này cũng là câu được mọi người quan tâm nhất thì phải, ai cũng đưa cổ sang hóng hớt cả.
- Thiên Minh... Là ân nhân... Biết ơn...
Câu nói có chút ngắn gọn của Thảo Nguyên làm mọi người "À ồ" lên.
- Thì ra là chỉ ân nhân thôi hả? Không phải yêu nhau sao?
Lại nữa, lại là một câu hỏi nhạy cảm đang được quan tâm.
- Không, không yêu đâu.
Phù...
Mọi người lại được dịp thở phào nhẹ nhõm. Không yêu, chỉ là biết ơn và là ân nhân thôi. Haha.
- Lớp trưởng, cô giáo vào.
- Okay okay.... CẢ LỚP NGHIÊM!
Kết thúc màn chào hỏi cô giáo như thường lệ xong thì mọi người ngồi xuống, ai cũng đang cố vểnh tai lên nghe ngóng tin tức từ đằng kia.
- Các em trật tự! Theo như các em đã biết thì hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới, bạn ấy tên là Thảo Nguyên. Các em vỗ tay chào đón bạn nhé.
Rần rần rần... Các tràng pháo tay vỗ ào ào, ai ai cũng cười rạng rỡ cả... Đặc biệt là sau khi nghe được tin "Tiên nữ còn độc thân" xong.
- Nguyên, đây là đồng phục của em, ngày mai e có thể mang cái này đi học. - Cô giáo đi đến tận bàn để đưa cho nó bộ đồng phục thật đẹp, rồi dặn dò thêm vài thứ về sách vở trường lớp sau đó lại đi lên tiếp tục bài giảng.
Nhưng mà hôm nay coi bộ việc học hành bị giảm công suất nặng vì ai cùng ham nhìn sang phía tiên nữ, mắt long lanh sáng rực.
Kể cả Vương kỳ quái cũng phải ngước nhìn xem, Vĩnh Long chúa mê game cũng phải cất máy chơi game xuống học bàn để chống cằm nhìn. Còn bàn của thiếu gia Đăng Khoa và mọt sách Hoàng Tuệ thì khỏi phải nói, ai cùng nhìn về phía trên kia.
Haha, thật là một sự xuất hiện diệu kỳ!
Nhìn chằm chằm từ trên xuống dưới, phải nói là không có chỗ nào để chê được cả, từ tóc xuống cổ, từ cổ đến xương quai xanh, từ xương quai xanh qua hai vai, từ hai vai xuống khuỷu tay, từ khuỷu tay xuống cổ tay, từ cổ tay đến các đốt ngón tay, rồi móng tay. Chà, không có chỗ nào để chê được, sao vậy nhỉ? Mà khoan, khoan đã... Ở cổ tay có cái gì đó lạ lạ. Nhìn lại vào cổ tay của mình... Là hai cái vòng tay gần như giống nhau hoàn toàn, nhìn kỹ hơn thì đúng thật! Chắc tiên nữ cũng được anh hai của nó mua cho một chiếc. Là chị dâu tương lai sao? Nhìn hiền vậy có dễ ăn hiếp không nhỉ?
- Này, làm gì mà nhìn tiên nữ từ trên xuống dưới từ dưới lên trên kỹ thế? - Quế Chi đánh cái bốp vào vai của Du, rồi cũng chăm chăm nhìn sang phía kia.
- Ừ ừ, tìm xem bạn ấy có chỗ nào xấu hay thô không à? - Cẩm Tú mơ mộng bỗng dưng hứng thú hẳn lên, cung mọi người nhìn qua hướng ấy.
- Mắt có to như mắt của tớ không vậy? - Hà My chớp chớp mắt, tay còn cầm thêm cái gương soi vào đó nữa.
- Mắt í hử? Có lẽ là không kiểu to tròn như cậu, cũng không phải kiểu mắt buồn như Như Ngọc hotgirl mà kiểu như là... Như là gì nhỉ? - Không biết từ lúc nào, Yến Vy đại nhân cũng hóng hớt túm lại bàn tán cùng với mọi người.
- Mắt kiểu gì mà... đuôi mắt dài, lại cong lên một chút, lông mi cũng vậy, híc làm gì mà đẹp đến thế nhỉ? - Cẩm Tú lấy cái kính lúp của Đăng Khoa thiếu gia đưa ra phía đó để nhìn cho thật kỹ càng, rồi ủ rủ đưa kết luận.
- Người ta gọi đó là mắt phượng, biết như thế gọi là gì không? Là cặp mắt đẹp nhất mà hiếm có người con gái nào có được lắm á. - Quế Chi có vẻ am hiểu khi vừa nhìn vào màn hình điện thoại vừa nói, cô nàng cừa search "Những đôi mắt đẹp nhất mọi thời đại" và đôi mắt hiện ra đầu tiên trên màn hình giống y hệt với đôi mắt của tiên nữ đằng kia.
- Này, cả hotgirl của chúng ta còn chưa có được đôi mắt ấy nữa là... - Yến Vy nhìn sát vào mặt Như Ngọc, lắc lắc đầu vẻ tiếc nuối, rồi sau đó lại chống cằm nhìn lại đằng kia.
Đăng Khoa thiếu gia hôm nay sao tự nhiên lại cảm thấy hứng thú với mấy lời bàn tán lảm nhảm của mấy bà tám trong lớp vậy không biết, còn quay lại nhìn vào tiên nữ đằng kia để nhìn kỹ xem có như lời mà nãy giờ mọi người bàn tán không nữa.
- Ê, lớp trưởng đại nhân, xuống kia kéo bạn tiên nữ lên đây ngồi chơi đi. - Du cười hề hề, người quan trọng thì anh hai nó mới mua quà ngang hàng với nó, mà người quan trọng với anh hai thì tức là người mà nó yêu quý, vậy nên muốn quan tâm đến bạn tiên nữ lắm lắm.
- Để tớ để tớ hehe. Tớ cũng rất thích cô bạn này, phải làm mọi cách để kéo bạn ấy vào nhóm nhảy của tớ mới được. - Yến Vy đứng dậy, nhanh nhảu chạy lại bàn của Thảo Nguyên, sau đó nói với giọng rất là "mồi chài":
- Thảo Nguyên, tớ là lớp trưởng của lớp này, chúng ta làm quen đi. Làm quen đi nha!!!
Nghe vậy thì Thảo Nguyên từ từ bỏ quyển sách trên tay của mình xuống liền, ánh mắt ánh lên một tia nhìn mừng rỡ, cuối cùng thì cũng có một bạn muốn làm ban với nó.
- Làm... Làm quen. - Ôi trời ơi, cái giọng nói đó, Yến Vy là con gái mà cũng bị làm cho mê hoặc.
- Ừm ừm, cậu lên đây ngồi với bọn tớ đi. Tớ sẽ giới thiệu cho cậu về nhiều thành viên của lớp.
- Nhưng... Hết chỗ rồi mà.
Yến Vy quay lên nhìn, đúng là hết chỗ thật.
- A! Chờ tớ xíu nha!
Nói rồi Vy chạy cái vèo lên chỗ Đăng Khoa:
- Đăng Khoa, chẳng hay cậu có thể xuống ngồi chung với Hoàng Tuệ được không? Để tiên nữ lên ngồi đây với bọn tớ.
- Ờ ờ được á, được á.
- Nhường chỗ cho tiên nữ đi.
- Thôi được rồi, để tớ xuống đó, dù gì cũng cách nhau có một bàn mà. - Đăng Khoa nói xong liền cho tập sách vào cặp rồi đi xuống dưới đó, khi xuống dưới còn mỉm cười giúp Thảo Nguyên cầm sách lên nữa.
- Ê, đừng nói là tiên nữ mê hoặc được cả mọt sách và thiếu gia luôn nha?
- Chuyên bình thường thôi, tiên nữ của tớ ai mà chẳng mê. - Yến Vy cười khì khì, vừa cười vừa kéo tay Thảo Nguyên lên chỗ cạnh mình, đuổi Nhật chiền chiện xuống ngồi với Như Ngọc hotgirl (chỗ của Đăng Khoa).
- Làm gì mà tiên nữ của cậu chứ. - Du kéo Nguyên về phía mình, Du có vẻ rất cảm tình với cô nàng có chút đáng yêu này.
Con Thảo Nguyên thì có chút cười cười, làn môi hồng chỉ chúm chím một xíu.
Còn hotgirl Như Ngọc thì có vẻ khó chịu lắm, nó vốn rất thích ngồi cùng với Đăng Khoa. Hôm nay đùng đùng lại xuất hiện tiên nữ, lại còn mắt phượng này nọ nữa chứ!
- Hai cậu im lặng để tớ hỏi chuyện. - Cẩm Tú làm vẻ nghiêm trọng lắm, nhìn chăm chăm vào Thảo Nguyên, có vẻ như sắp hỏi một chuyện cực kỳ trọng đại.
- Cậu với anh Thiên Minh là gì với nhau? Tại sao hai người sáng nay lại đi chung?
Chà, có vẻ như câu hỏi này cũng là câu được mọi người quan tâm nhất thì phải, ai cũng đưa cổ sang hóng hớt cả.
- Thiên Minh... Là ân nhân... Biết ơn...
Câu nói có chút ngắn gọn của Thảo Nguyên làm mọi người "À ồ" lên.
- Thì ra là chỉ ân nhân thôi hả? Không phải yêu nhau sao?
Lại nữa, lại là một câu hỏi nhạy cảm đang được quan tâm.
- Không, không yêu đâu.
Phù...
Mọi người lại được dịp thở phào nhẹ nhõm. Không yêu, chỉ là biết ơn và là ân nhân thôi. Haha.
- Lớp trưởng, cô giáo vào.
- Okay okay.... CẢ LỚP NGHIÊM!
Kết thúc màn chào hỏi cô giáo như thường lệ xong thì mọi người ngồi xuống, ai cũng đang cố vểnh tai lên nghe ngóng tin tức từ đằng kia.
- Các em trật tự! Theo như các em đã biết thì hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới, bạn ấy tên là Thảo Nguyên. Các em vỗ tay chào đón bạn nhé.
Rần rần rần... Các tràng pháo tay vỗ ào ào, ai ai cũng cười rạng rỡ cả... Đặc biệt là sau khi nghe được tin "Tiên nữ còn độc thân" xong.
- Nguyên, đây là đồng phục của em, ngày mai e có thể mang cái này đi học. - Cô giáo đi đến tận bàn để đưa cho nó bộ đồng phục thật đẹp, rồi dặn dò thêm vài thứ về sách vở trường lớp sau đó lại đi lên tiếp tục bài giảng.
Nhưng mà hôm nay coi bộ việc học hành bị giảm công suất nặng vì ai cùng ham nhìn sang phía tiên nữ, mắt long lanh sáng rực.
Kể cả Vương kỳ quái cũng phải ngước nhìn xem, Vĩnh Long chúa mê game cũng phải cất máy chơi game xuống học bàn để chống cằm nhìn. Còn bàn của thiếu gia Đăng Khoa và mọt sách Hoàng Tuệ thì khỏi phải nói, ai cùng nhìn về phía trên kia.
Haha, thật là một sự xuất hiện diệu kỳ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.