Chương 12
Trầm Vi
21/04/2013
Vốn dĩ đại quân Phổ Mạn thế như chẻ tre, thế nhưng không biết tại sao liên tục bại trận, làm cho đế quốc Phổ Mạn gần như thành vật trong bàn tay vương quốc Á La Tư, có thể thấy giang sơn sẽ khó giữ được, A Liệt trong cơn tức giận,tới thẳng đàn tế của tà ma nữ Lộ hỏi tội.
“Vương.” Mã Cơ thấy hắn khí thế rào rạt, vội vã quỳ xuống vấn an hắn. Do thấy vẻ mặt A Liệt tức giận thì cũng hiểu nguyên nhân vì sao.
“Tiện nhân! Gọi Lộ ra nghênh đón bản vương.” Vẻ mặt A liệt khinh thường liếc mắt Mã Cơ quỳ trên mặt đất, lửa giận phừng phừng hướng xuống Mã Cơ vô tội.
“Tiểu thư bản thân bị trọng thương, đang ở trong điều dưỡng, sợ rằng không thể gặp người.” Mã cơ mạnh mẽ bẩm báo. Nữ chủ nhân của nàng rất vất vả mới đưa được tà ma pháp từ từ trở về, nàng tuyệt đối không thể để bất cứ kẻ nào cắt đứt sự điều dưỡng của nữ chủ nhân.
“Tiện nhân! Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện, bản vương muốn gặp cô ta, cô ta phải lập tứcđi ra tiếp giá.” A Liệt không tiếp thu, cự tuyệt, chân phải giương lên, đá Mã Cơ ngã xuống đất.”A! Mã Cơ đau đớn kêu một tiếng, vội vã bò lên quỳ, vẫn như trước không có vào thông báo.
“Bản vương nói ngươi không có nghe thấy sao?” A Liệt híp mắt một cahcs nguy hiểm, trừng mắt nữ nhân quỳ gối trước mặt, ghê tởm, đáng ghét!
Cô ta dám đem lời nói của hắn như gió thổi bên tai!
“Thật sự là tiểu thư có thương tích trong người, không thể đến đây tiếp kiến, xin vương tha thứ.” Mã Cơ thề sống chết bảo vệ nữ chủ nhân.
“Cho dù cô ta sắp chết, bản vương đã muốn gặp cô ta, cô ta dù dùng cách gì cũng phải đi ra.” A Liệt không để ý tới Lộ có thương tích trong người hay không, dù người khác nói, hắn cũng phải nhìn thấy cô ta, nếu không hắn tuyệt đối không từ bỏ ý định.
“Xin vương thông cảm cho nỗi khó xử của tiểu thư, để sau khi người tĩnh dưỡng xong, thì sẽ vào trong cung xin vương trị tội.” Mã Cơ khiêm tốn nói.
“Hừ! Hôm nay tình hình khẩn cấp, ngươi cho là bản vương chờ được sao?” A Liệt bước tiến lên, bàn tay to lớn bóp chạt cổ Mã Cơ, con mắt trợn ngược to như mắt trâu, rất dọa người.
Mã Cơ không dám nói lời nào, thực sự thì nàng không nói ra lời, cổ của nàng bị bóp chặt, ngay cả thở cũng chỉ có thể thở bằng miệng, làm sao có thể nói chứ.
“Bản vương muốn giành được thắng lợi, ta không muốn thất bại! Nhìn chuyện tốt của cô ta đi.” Tức giận lan tới trên người Mã Cơ, bàn tay to của A Liệt tiếp tục bóp chặt, muốn nàng vào chỗ chết.
Cổ họng Mã Cơ phát ra âm thanh nức nở, khuôn mặt đỏ lên, hai tay cũng không dám phản kháng, liều mạng kiềm chế người bên cạnh.
Vì nữ chủ nhân, nàng có hi sinh tính mạng, cũng không hối hận.
“Vương, Lộ ở chỗ này…” Mặt Lộ trắng bệch, một thân màu hồng xuất hiện, không mở miệng nói A Liệt thả người, vì nàng dự đoán sự xuất hiện của nàng sẽ khiến A Liệt tự động thả người.
Quả nhiên không ngoài đự đoán của nàng, A Liệt vừa thấy nàng xuất hiện, lập tức buông tay bóp cổ Mã Cơ ra, khiến cho nàng đi dạo trước cửa âm phủ một vòng
“Ngươi cuối cùng cũng chịu xuất hiện.” A Liệt vô cùng không thỏa mái bĩu môi nói.
“Xin thứ cho ta tới trễ.” Nàng cũng kiên cường đối đáp, nếu không nể tình Mã Cơ chăm sóc nàng nhiều năm, nàng sẽ hoàn toàn không để ý tới sự sống chết của Mã Cơ, mặc cho A Liệt ra tay giết người.
“Nói! Tình hình trước mắt ngươi phải ăn nói như thế nào với bổn vương đây? Lúc trước ngươi không phải thề sống thề chết rằng sẽ đánh đổ Tịch Ân sao?
Kết quả thì sao? Ngươi cho bản vương cái gì? Đại quân Phổ Mạn bại trận như núi đổ, mà Tịch Ân vẫn như cũ sống rất tốt, vẫn trấn giữ bên người Á Khắc Tư chỉ huy” A Liệt bực tức chỉ vào Lộ quát
Lộ im lặng không nói, nàng thừa nhận đó là sai lầm của nàng, do nàng quá tự tin, cho nên mới thất bại trong tay Tịch Ân một lần nữa, nàng không có cách nào trốn tránh trách nhiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.