Chương 3
Trầm Vi
21/04/2013
Không được! Chàng phải nhớ đến những việc ác mà ả đã làm, phải chống lại những kích thích ả đang nhóm lên trong cơ thể chàng.
“Rất thống khổ phải không? Trước mắt có cơ hội cho ngươi phát tiết đấy, sao không nắm thật chặt chứ? Dù sao việc này cũng chỉ có trời biết, đất biết, ngươi biết, ta biết, ta sẽ không đi khắp nơi nói chuyện tốt của ta với ngươi đâu.” Ả thoải mái cởi quần chàng ra, cái đùi thon dài khiêu khích vật giữa hai chân của chàng mà cọ xát.
“Đủ rồi! Ngươi đi đi!” Tịch Ân giận dữ mở mắt ra, có bàn tay nhỏ bé đang vuốt ve trên người chàng làm xằng làm bậy, mà khi con ngươi hắn chạm đến ánh mắt của nàng, chàng đã ý thức được mình đã tạo ra sai lầm lớn.
Chàng sai ở chỗ không nên mở mắt ra, sai ở chỗ không nên nổi giận, nếu chàng vẫn nằm ở trên đàn tế không nghe, không nhìn, bất động, thì mọi chuyện đã theo ý chàng.
Như vậy có thể cố thủ, không bị ả cám dỗ, đáng tiếc là chàng tự lao đầu vào trận tuyến, thất bại trong gang tấc.
—
“Thực sự muốn ta đi sao? Thực sự chịu để ta rời đi sao?” Con cá cuối cùng cũng mắc câu, khóe môi Lộ đắc ý khẽ nhếch lên, đôi mắt đen điềm đạm đáng yêu chăm chú nhìn hắn.
Tịch Ân nhịn không được thở dài một tiếng nữa, vừa đè đầu nàng xuống, vừa hôn lên môi của nàng. Mặc dù là nụ hôn đầu tiên trong cuộc đời, thêm việc mê hương ở trong cơ thể phát sinh tác dụng, làm cho đè nén tình dục bấy lâu nay bùng phát, toàn bộ theo bản năng thăm dò đôi môi cánh hoa mềm mại của nàng.
Lộ không ngừng đắc ý, nụ cười trên môi thêm rộng mở. Tịch Ân trốn không thoát đâu, lúc hôn nàng, hắn chỉ biết đòi hỏi càng nhiều, không có khả năng để nàng đi, nàng cuối cùng cũng không phụ kỳ vọng A Liệt vương đối với nàng, thành công trong việc đùa bỡn tư tế Á La Tư trong tay
Môi hắn hơi thô bạo tìm kiếm vị ngọt ngào của nàng, bàn tay nôn nóng cởi quần áo dưới thân xuống, hắn khẩn trương chiêm ngưỡng thân thể của nàng.
Tịch Ân trong lúc cởi quần áo làm tắt ánh nến, làm đàn tế đang sáng ngời chuyển sang tối một chút, tiếng thở dốc ồ ồ, khí nóng vây quanh trong đàn tế không người, trên đàn tế đôi nam nữ tình cảm mãnh liệt đang quấn lấy nhau triền miên.
Lộ nằm mơ cũng không nghĩ ra bề ngoài Tịch Ân nhã nhặn, vậy mà lại mãnh liệt như vậy. Nếu không có mê hương kích thích bản tính điên cuồng của hắn, nàng sẽ không thể tin người đàn ông trước mắt này lại là vị tư tế Tịch Ân mà mình biết rõ.
Kinh ngạc đó làm cho nàng thất thần một lúc, thế nhưng Tịch Ân vẫn hôn kịch liệt làm cho nàng không cách nào không nhìn hắn, không cách nào không để cho hình ảnh của hắn đi vào chiếm giữ trong đầu nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.