Ma Nữ Trường Star

Chương 5: Oan gia ngõ hẹp

Stupidgirl2610

18/10/2013

Chap 5: Oan gia ngõ hẹp.

Sau chuyện bị hành hạ Hiền và Hà chẳng quan tâm đến sắc đẹp nữa chỉ biết lao đầu vô ăn chơi hết nhậu nhẹt say sưa rồi lại hút thuốc đủ thứ.Nhìn hai nhỏ giờ chẳng khác gì con nghiện.Trường nó đã có quyết định thay đổi danh hiệu hotgirl No1 và No2 của trường lý do 1 là vì Hiền và Hà đã gây ra nhiều tai tiếng cho trường lý do 2 là 2 nhỏ đã xuống sắc không còn đẹp như trước nữa.

26/10/2012

Hôm đó là ngày kỉ niệm 20 năm thành lập trường và cũng là ngày công bố danh hiệu Hotgirl No1 và No2 mới của trường.Có rất nhiều quan chức đến để chúc mừng có cả ba mẹ tụi nó và ba mẹ bọn hắn nữa.Tụi nó và bọn hắn được ngồi trên ghế danh dự chẳng biết để làm gì Hiệu Trưởng chỉ dặn khi nào MC gọi tên thì lên.

_Chắc họ định trao giải học sinh quậy nhất trường cho bọn mình đấy.-Tuyết cười.

_Không em nghĩ họ sẽ trao cho mình giải diệt trừ quỷ cứu nhân độ thế ý mà.

_Hai nhỏ này ngốc thế không biết.-Hắn lầm bầm rồi mỉm cười.

_Mày sao thế tự nhiên ngồi cười 1 mình rồi còn lẩm bẩm 1 mình nữa.Khùng hả?-Anh Khoa đưa tay lên rờ trán hắn.

_Ơ…khùng cái đầu mày bỏ tay xuống đi tao chỉ đang nghĩ đến 1 chuyện vui thôi mà sao hôm nay lại bắt bọn mình lên đây ngồi thế nhỉ trên đây nhìn lên ai cũng thấy.Tao thấy không thoải mái.-Hắn bực mình.

_Tao cũng chẳng biết nữa.-Anh Khoa làm mặt ngu ngơ.

Sau lời phát biểu của HT(Hiệu trưởng từ nay mình sẽ viết như vậy nha).Một ông MC bước lên ai nhìn ổng cũng phải lấy tay che đi nụ cười mà mấy bạn mà nhìn thấy chắc cũng cười lăn cười bò ra thôi thằng chã chơi nguyên cây đỏ áo đỏ cà vạt đỏ quần đỏ giầy đỏ cả cặp mắt kính và tóc cũng đỏ nốt.

_Nãy giờ mà có con trâu ở đây chắc thằng cha này bị húc lòi ruột rồi.-Nó thì thầm miệng vẫn còn cười.

_Ừ.Hihihihi.

_Xin chào quý vị quan khách ban giám hiệu quý thầy cô và các em học sinh!Hôm nay tôi xinh được thay mặt thầy HT công bố kết quả của cuộc bình chọn Danh hiệu Hotgirl No1 và No2 của trường Star.Sau đây là kết quả của cuộc bình chọn, Danh hiệu Hotgirl No2 thuộc về…….-Ông Mc ngừng lại làm cho ai cũng hồi hộp trừ tụi nó.

_Học sinh Nguyễn Hải Băng lớp 10A2 với số phiếu bình chọn là 1501 phiếu.Xin mời em Hải Băng bước lên sân khấu.

_Chúc mừng em.Lên nhanh đi-Tuyết cười và nụ cười của Tuyết làm Anh Khoa nhà ta như bị sét đánh còn hắn thì ngạc nhiên đến nỗi chết đứng mấy giây.

Nó thản nhiên bước lên với khuôn mặt lanh tanh.

_Còn Danh hiệu Hotgirl No1 thuộc về……

_Nhanh lên đi chú ơi! Tim bọn cháu sắp rớt ra rồi nè-Một nam sinh la lên.

_Học sinh Nguyễn Minh Tuyết lớp 10A2 với số phiếu bình chọn là 1502 và xinh mời em Tuyết lên sân khấu.

Tuyết cũng lên sân khấu với khuôn mặt lạnh tanh.Tụi nó cũng đã khá quen với chuyện này vì lần nào chuyển trường cũng vậy hết nên chẳng có gì là bất ngờ cả.

_Xin quí vị cho một tràng vỗ tay để chúc mừng cho em Minh Tuyết và Hải Băng.Và sau đây tôi xin mời hotboy No1 Minh Quân và hotboy No2 Anh Khoa lên sân khấu bắt tay với 2 hotgirl mới của trường.

_Hotboy cái gì hotdog/hotcat thì có nhìn mặt đã muốn đấm cho rồi chứ bắt tay cái gì.Đúng là oan gia-Tụi nó nghĩ.

Bọn hắn bước lên sân khấu với nụ cười làm cho lũ nữ sinh phải hét toáng lên còn tụi nó chỉ cười khẩy 1 cái.

_Cười thôi mà làm gì mà như trời sập thế đúng là lũ mê trai.-Nó nghĩ.

_Chúc mừng hai cô.-Bọn hắn cười rồi đưa tay ra.

_Cảm ơn.-Tụi nó nói nhưng giọng vẫn lạnh tanh rồi đưa tay ra bắt lấy lệ vì tụi nó không muốn ê mặt.

_Tay hai nhỏ này sao mềm thế.-Bọn hắn có chung 1 ý nghĩ.

_Bỏ ra.-Tụi nó quát nhỏ chỉ đủ cho 4 đứa nghe thấy.

Còn bọn hắn thì như có điện giựt vào người.

_Mời các em về chỗ.-Ông MC lên tiếng.

Bốn đứa về chỗ mặt đứa nào cũng bỉnh thường nhưng đâu biết rằng trái tim của bốn đứa đã đập lỗi 1 nhịp.

Sau buổi lễ, mọi người ra về tụi nó cũng vậy.

_Này chúc mừng nhá!-Hắn lên tiếng.

_…..-Tụi nó không trả lời.

_Nè hai cô bất lịch sự quá người ta chúc mừng mà không thèm cảm ơn à.-Bọn hắn nổi nóng.

_Hồi nãy bọn này nói rồi không nghe thấy à!Tội nghiệp bọn tôi nói bằng micro mà cũng không nghe thấy về đi kiểm tra tai đi.-Tụi nó cười to rồi bỏ đi để lại hai thằng với cục tức ngay cổ họng.

Hôm sau tại trường nó, tụi nó vừa mới tới cổng thì cả đám nữ sinh vây quanh đứa thì dành nhau mở cửa xe đứa thì dành nhau để xách cặp cho tụi nó mãi lo giằng co 2 cái cặp đám nữ sinh không để ý là tụi nó đã vào lớp từ lâu rồi còn mọi người thì đang nhìn chằm chằm vào bọn nó và tự hỏi 2 chiếc cặp đó có gì mà đám nữ sinh này

lại dành nhau như vậy thế là đứa nào cũng ôm cái mặt quê về lớp.Về phần tụi nó thì cứ nằm ngủ như chết bây giờ thầy cô trong trường đều sợ tụi nó nên không dám làm gì trái ý tụi nó.

Giờ giải lao, đám nữ sinh đó lại đeo bám tụi nó đưa cho tụi nó đủ thứ nào là bánh mì, sữa,nước ngot,….

_Biến hết đi cho tôi nhờ.-Nó quát làm cho tay chân của đám nữ sinh bủn rủn.

_Tụi em sợ chị đói nên mang thức ăn cho chị thôi!-Đám nữ sinh mếu máo.

_Cảm ơn tụi này không cần mà nếu tụi này có đói đi nữa thì cũng tự biết đi mua không cần các cô.-Tuyết giận dữ.

_Nè mà các cô không thấy xấu hổ à!Mấy bữa trước tôi còn thấy các cô đeo bám theo nhỏ Hiền với nhỏ Hà mà sao giờ lại bám theo tụi này.Có phải 2 nhỏ đó mất Danh hiệu hotgirl nên các cô mới bỏ rơi người ta phải không?-Nó cười khẩy.

Lời nói của nó hính như trúng tim đen đám nữ sinh nên đứa nào đứa nấy chỉ biết cúi mặt thôi.

_Đúng là tham phú phụ bần hôm qua đeo bám người này hôm sau đeo bám người kia bộ các cô không có lòng tự trọng hả?Sao trên đời này lại có hạng người như các cô nhỉ?Giả tạo quá đi.Tôi nói cho mà biết bọn tôi không phải là con nít để các cô dụ dỗ.Bọn này không ngu như các cô nghĩ đâu.Còn giờ thì biến đi đừng để bọn này dùng biện pháp mạnh.-Tụi nó đưa 2 cặp mắt sắc nhọn về phía đám nữ sinh làm đứa nào cũng co giò chạy về lớp.

_Đúng là mặt dày không biết xấu hổ là gì-Nó tức giận.

_Thôi xuống canteen đi chị đói quá rồi.-Tuyết cười.

_Dạ mất thời gian với cái lũ “nam châm”này.-Nó chạy theo Tuyết.

Vẫn như cũ bọn nó vẫn ngồi cái bàn trống duy nhất mà không ai dám ngồi vào(chắc các bạn biết là bàn đó dành riêng cho ai rồi ha).Đang ăn bỗng nó thấy 2 thằng con trai kéo ghế ngồi đối diện tụi nó.Là bọn hắn đúng là oan gia.Bọn nó không quan tâm vẫn tiếp tục ăn như không có chuyện gì.Thái độ của tụi nó làm bọn hắn ngạc nhiên. _Nếu như là con gái thì hai nhỏ đã ngạc nhiên khi có con trai ngồi cùng bàn rồi còn hỏi tại sao anh lại ngồi bàn này mà lại không ngồi chỗ khác.Tại sao hai đứa này lại tỉnh bơ như vậy?-Bọn hắn có chung 1 ý nghĩ.

_Nè bộ hai cô không ngạc nhiên khi bọn này ngồi đây à.Ít nhất thì cũng chào hỏi 1 tiếng chứ.-Hắn tức giận.

_…..!-Tụi nó không nói gì mà chỉ cúi đầu ăn.và giả bộ như không nghe thấy.

_Nè hai cô có nghe tôi nói gì không hả?-Hắn hét tiếng hét của hắn làm cả trường phải giật mình trừ tụi nó.

_Hả????Hai anh nói gì.Tụi này lo suy nghĩ nên không nghe thấy gì mà anh nói nhỏ thôi chẳng phải đã nói rồi sao bọn tôi không cần anh phải kiểm tra tai.-Nó cười thầm trong bụng.

_Tại tôi thấy các cô không quan tâm đến mọi việc xung quanh chỉ lo ăn thôi nên mới hỏi?-Hắn dịu giọng.



_Tại sao mỗi lần gặp hai nhỏ này mình giống như bị khớp nhất là với nhỏ Băng vậy mình chẳng còn là mình nữa.Tại sao?Tại sao?-Hắn vò đầu.

_Anh bị làm sao thế?-Tụi nó hỏi.

_Không sao.Mà sao cô quan tâm tới tôi thế-Hắn cười.

_Không dám nha! Tụi tui thấy anh vò đầu tưởng anh mới trốn trại ra nên sợ thôi.-Nó bỉu môi.

_Vậy ăn ngon nha bọn này lên lớp.-Tụi nó đứng lên.

_Mà sao hôm nay bọn cô hiền thế?Thường ngày chẳng phải các cô rất ghét bọn tôi sao?-Hắn thắc mắc.

_….-Tụi nó chỉ xua xua tay rồi bỏ đi để lại bọn hắn với dấu chấm hỏi to đùng.

_Hôm nay 2 nhỏ này uống lộn thuốc rồi?-Bọn hắn nghĩ rồi cười.

*

_Hải Băng,Minh Tuyết lên bảng!-Bà cô Toán hét.

Lại là bà già hắc ám đó.Lúc nào cũng nhắm vào tụi nó chắc không muốn dạy ở trường này nữa nên tìm cách để ra đi đây mà(bật mí nha cả trường chỉ có mỗi bà cô này là chưa biết về gia thế của tụi nó thôi).

_Gì nữa đây bà giáo.-Nó tỏ vẻ bực bội.

_Hai em thiếu nhiều bài kiểm tra quá bây giờ làm hai này để lấy điểm.-Bã chỉ tay về phía bảng.

_Thôi không cần đâu.Tưởng có chuyện gì chứ điểm thì không cần bà giáo cho nhiêu bọn này lấy bấy nhiêu tùy lòng hảo tâm với lại bọn này không rảnh.-Tụi nó xua xua tay rồi bỏ về chổ.

_Nè tôi nhịn hai em lắm rồi đó nha!Ăn nói với thầy cô vậy hả chẳng có lễ phép gì cả.Tôi thương tình cho lên bảng lấy lại điểm mà còn vênh mặt bảo cho bao nhiêu lấy bấy nhiêu à không biết ở nhà cha mẹ có dạy các em là phải biết kính trọng người lớn không hả?-Bã quát.

_Ủa bộ bà tưởng bọn tôi vô đây để nghe bà thuyết giáo hả?Xin lỗi nha bọn này đã được dạy dỗ cẩn thận lắm rồi nên không cần bà với lại muốn bọn này lễ phép kính trọng bà thì ít nhất bà cũng phải làm cho bọn tôi nể đã chứ.Cô giáo gì mà tối ngày chỉ nhờ người khác làm giáo án rồi soạn bài giảng dùm dạy thì chã có tổ chức chả trách học sinh chẳng hiểu gì cả vậy mà cũng có được danh hiệu giáo viên giỏi.-Tụi nó cười khẩy.

_Kệ tôi…-Bà cô tức vì bí mật mà bã chuyên gia nhờ người khác làm giáo án và soạn bài giảng dùm giờ đã bị bại lộ rồi còn bị tụi nó dạy đời nữa chứ.

Bà cô xấu hổ trước ánh mắt của đám học sinh vì từ trước giờ trong mắt học sinh bã là 1 cô giáo giỏi và hết sức mẫu mực.Nhưng giờ thì không còn nữa rồi bí mật đã bị bại lộ.

_Tôi sẽ viết giấy kiến nghị lên HT đuổi học hai em.

Nó lấy ra hai tờ giấy đôi và nói bằng giọng thách thức:

_Giấy bút đây viết đi để xem bọn tôi hay bà sẽ ra đi.

Cuối giờ học tại phòng HT,

_Thưa thầy HT tôi đề nghị thầy cho hai em Hải Băng và Minh Tuyết thôi học.Chúng ta không thể cho 2 học sinh quậy phá vô kỉ luật và thiếu lễ phép tiếp tục học ở đây.-Bã nói giọng như sắp khóc.

_Wow!Lịch sự gớm.-Nó bỉu môi.

_Việc này thì……tôi…..không thể cô à…….-HT lắp bắp.

_Tại sao?

_Vì cha mẹ của hai em Băng và Tuyết đây là 1 trong 2 chủ đầu tư và đơn vị lớn trong trường chúng ta cũng có thể nói hai em là chủ của trường này nên chúng ta không……-HT chưa nói hết thì bị bã cắt ngang.

_Không không thể được.-Bã khóc bên ngoài tụi học sinh đứa nào đứa nấy áp tai vào cửa để nghe trọn câu chuyện.

_Thấy chưa tôi đã nói với bà giá rồi nếu bà biết điều thì đâu có đến nỗi này.Bà nói xong rồi giờ tới tôi nha.-Nó nháy mắt.

_Thưa HT tôi đề nghị cho cô giáo đây thôi việc vì chúng ta không thể chứa chấp 1 giáo viên dối trá như cô đây được như vậy sẽ làm gương xấu cho học sinh chúng tôi.-Nó tia đôi mắt giận dữ về bà cô.

_Tôi biết là thầy không thể đuổi 1 giáo viên giỏi như cô đây.Nhưng tôi nghĩ sau khi thầy xem xong và đoạn video này thì thầy sẽ suy nghĩ lại.-Tuyết nói đưa cho HT 1 cái USB.

HT mở video clip và tin nhắn ra xem thì ông không thể tin được đây là giáo viên mà ông cực kì tin

tưởng.Videoclip quay cảnh bà giáo viên đang giao dịch với 1 giáo viên khác để lấy bảng giáo án và đoạn ghi âm bài giảng mà giáo viên đó đã soạn sẵn.

_Tôi không ngờ cô lại là 1 người như vậy cô Thủy à!Tôi thực sự không còn tin tưởng gì vào cô nữa.Ngày mai cô không cần đến đây dạy nữa.-HT nhìn bã bằng cặp mắt thất vọng.

_Không……hix….hix…..xin thầy……cho….hix….tôi 1 cơ…hội.-Bã khóc quì dưới chân HT.

_Cô ra khỏi phòng cho tôi còn Băng và Tuyết cảm ơn hai em thôi hai em về đi cũng muộn rồi.-HT gượng cười.

Bà cô bước ra với khuôn mặt xấu hổ trước ánh nhìn kinh tởm của học sinh.

_Nè tụi tôi nghĩ cô nên mở trường đào tạo ra những người giả tạo,hai mặt và dối trá như cô ý-1 học sinh châm chọc.

_Ừ chắc sẽ đông khách lắm đó.-Tụi học sinh đồng thanh rồi phá lên cười.

Ngày hôm sau, đám học sinh lại bu lấy tụi nó để cám ơn vụ hôm qua vì tụi nó đã giúp đám học sinh đuổi bà cô hắc ám ra khỏi trường việc mà tưởng chừng không ai có thể làm được.

_Cảm ơn 2 bạn nha!Chắc tụi này mang ơn các bạn suốt đời luôn.-Hs1

_Phải ghi tên hai bảng vào bảng danh dự của trường mới được.-Hs2

_Phải đấy phải đấy.-Hs3.

Tụi học sinh cứ la hét chí chóe làm tụi nó nhức đầu.

_Các người có thôi đi không?Bọn tôi đi học chứ không phải đến đây để nghe các người nói.-Nó nổi nóng

_Bọn tôi làm việc đó chỉ vì bọn tôi không muốn trong trường chúng ta có 1 người giáo viên như vậy thôi chứ bọn tôi không phải làm vì được khen ngợi.Mà bộ mấy người rảnh lắm hay sao mà cứ đi làm mấy cái chuyện tào lao thế nếu rảnh quá không biết làm gì thì chi bằng đi giúp đỡ người khác đi.-Tuyết cũng nổi nóng không kém.

_Go away.-Tụi nó hét.

Đám học sinh cúi đầu bỏ đi.Tụi nó cũng lên lớp.

_Hai cô gan thật đấy dám đuổi 1 giáo viên giỏi trong trường việc mà ngay cả bọn tôi cũng không dám làm mà thôi cũng là công của các cô cho bọn này cảm ơn.-Một giọng nói vang lên không ai khác là hắn chỉ có hắn mới dám nói chuyện với tụi nó bằng cái giọng đó.

Tụi nó không nói gì mà chỉ bỏ đi.

_Nè người ta đã cám ơn thì các cô cũng phải nói gì để tỏ vẻ lịch sự chứ.Tôi biết các cô không thích bọn tôi nhưng theo phép lịch sự thì các cô cũng phải nói là anh quá khen rồi hay không có gì chứ bỏ đi vậy mà coi được à.-Hắn khoanh tay rồi tỏ vẻ giận hờn.

_Vậy xin anh trả lời cho tôi biết là tôi có bắt anh phải cám ơn không?-Nó quay lại nói.

_Ờ…thì…không nhưng…-Hắn xìu xuống.

_Vậy thì được rồi đó là do anh tự nói chứ không phải bọn tôi bắt mà sao bọn tôi cứ đụng mặt các anh hoài thế hễ ngày nào mà gặp các anh là y như rằng ngày đó bọn tôi xui tận mạng.-Nó mỉa mai.

_Nè cô ăn nói cho đàng hoàng nha đứa con gái nào mà đụng mặt bọn tôi ngày nào thì ngày đó cũng may mắn hết đó.-Hắn tự tin vênh mặt.

_Vậy à chắc lũ con gái đó khùng hết rồi nhưng chắc là đám con gái đó sẽ không có mặt của bọn tôi.Thôi chào không rảnh đôi co với anh.-Tụi nó nói rồi bỏ đi.



Hắn đứng đó tức không chịu nổi mà vẫn không nói được gì.

_Tại sao chứ tại sao cứ mỗi lần gặp hai nhỏ này là lưỡi của mình lại như bị thục vào trong vậy chẳng nói được gì?-Hắn nghĩ.

Tại lớp nó,

Zzzzzzzzzzzz……….Tụi nó đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy và nghe thấy tiếng la hét ngoài sân.

_Đánh nó đi!-Hs1

_Cho mày chết.-Hs2

Bla…bla….bla….

Tụi nó đi lại chỗ đám đông đó không phải là tụi nó tò mò mà là 2 chị này thích đấm đá nên nhìn thấy đánh nhau là mừng húm.Vừa tới chỗ đó sau khi chen lấn tụi nó thấy 1 nhỏ học sinh bị 1 đám nữ sinh vây quanh đánh.Mặt của nhỏ đó đầy máu tóc thì bù xù còn quần áo thì lem luốc.

Tụi nó tức quá nên nhảy ra.

_Chúng mày làm cái trò gì vậy ỷ đông rồi muốn làm gì thì làm à?-Tụi nó chạy lại lôi từng con ra rồi thưởng cho mỗi con mấy đấm.

_Ai bày đầu chuyện này?-Nó hét còn Tuyết chạy lại đỡ nhỏ học sinh đó dậy.

_Dạ….con Hiền con Hà…..đó chị.-Đám nữ sinh khóc rồi chỉ tay về phìa nhỏ Hi

ền với nhỏ Hà.

_Chúng mày hay lắm hôm nay còn dám gây chuyện ở đây nữa.Chúng mày muốn chết à.Chúng mày tưởng sau chuyện đó thì bọn tao sẽ bỏ qua sao.-Tụi nó tiến lại gần 2 nhỏ.

_Wow mấy vết rạch hôm bữa vẫn còn đây này giờ mà có thêm mấy vết nữa chắc đẹp lắm đó.-Tụi nó cười khẩy rồi rút ra 2 con dao bấm vuốt ve mặt hai nhỏ.

_Không…..bọn tôi chừa rồi-Hiền khóc.

_Nếu mày chừa thì hôm nay mày đã không gây chuyện rồi để tao rạch thêm mấy vết nữa để mỗi khi nhìn vào những vết này thì bọn mày sẽ nhớ đến bọn tao.

Nói xong tụi nó rạch lên mặt hai nhỏ những vết dài đám học sinh đứng đó mà nổi cả gai góc,trong đám đông đó có cả bọn hắn nữa.Xong việc tụi nó đứng lên lấy khăn ra lau sạch máu.

_Nhớ đó lần sau mà còn gây chuyện nữa thì bọn tao không chắc cái mạng của tụi bây có còn không đấy.-Tụi nó dìu nhỏ học sinh lên phòng y tế.Đang đi nó bắt gặp ánh mắt ngạc nhi của hắn nhìn nó.Nó bối rối bước đi nhanh như để lẩn tránh ánh mắt đó.Nó không biết tại sao nó lại như vậy?Tại sao nó lại có cảm giác sợ khi nhìn vào mắt hắn giống như nó sợ hắn sẽ kinh tởm nó.Tại sao?Tại sao?

_Nè em có bị gì không?-Nó đang suy nghĩ không để ý Tuyết đang nhìn nó chằm chằm.

_Không có gì.-Nó chối rồi trở lại với tính cách lạnh lùng của mình.

_Cảm ơn hai bạn nha!-Nhỏ đó rụt rè.

_Không có gì.Mà sao bạn bị hai nhỏ đó đánh vậy?-Tuyết nhẹ nhàng.

_Mình không biết mình mới vô trường thì bị tụi nó chặn đầu.-Nhỏ học sinh sợ hãi.

_Lần sau nhớ cẩn thận vào bọn tôi chỉ giúp bạn lần này thôi.-Nó lạnh lùng.

_Mà bạn học lớp nào vậy?

_Mình học lớp 10A2.-Nhỏ đó trả lời.

_Vậy thì chung lớp với bọn này rồi thôi nhanh đi vào lớp trễ rồi(t/g:cũng biết trễ giờ nữa đấy tụi nó:thời gian là vàng bạc phải biết quý chứ viết tiếp đi nói nhiều cho ăn đập bây giờ t/g:thôi tha cho em đi dữ quá à sau này thế nào cũng ế chồng tụi nó:kệ tao biến t/g :dạ co giò chạy)

Tụi nó dắt nhỏ đó vào lớp rồi về chỗ và ngủ không quan tâm đến mọi người.Tuyết thì đã thăng từ lâu rồi còn nó thì không tài nào nhắm mắt được vừa nhắm mắt lại thì ánh mắt của hắn lúc nãy lại hiện ra.Nó tức đến nỗi muốn lôi bộ não lấy tất cả những gì mà nó biết về hắn cả ánh mắt lúc nãy nữa rồi quăng vào sọt rác.Không biết làm gì nó lôi điện thoại ra nghe nhạc.

*

Tối thứ bảy nó và Tuyết ra ngoài chơi.Tụi nó không vô bar mà đi lòng vòng mấy khu mua sắm.Đang cúi đầu nhìn vào menu để cho đồ ăn thì……

_Chào các cô.Trùng hợp nhỉ lại gặp các cô ở đây?Bọn tôi có thể ngồi cùng được không?-Một giọng nói vang lên lại là hắn đúng là oan gia.

_Không biết trùng hợp hay là xui xẻo nữa.-Nó lẩm bẩm nhưng hắn đã nghe thây.

_Tự nhiên.-Nó lạnh lùng vì nó thấy trong quán cũng không còn bàn nào trống với lại nó cũng không có tâm trạng nào để đôi co với hắn.

_Các cô ăn gì?Hôm nay để bọn này khao nha!-Anh Khoa cười.

_Không cần các anh muốn ăn gì thì gọi phần của chúng tôi thì để bọn tôi thanh toán.-Tuyết nói.

Lời nói của Tuyết làm Anh Khoa buồn và hơi cụt hứng.

Ăn xong tụi nó rẽ vào khu giải trí bọn hắn cũng đi theo.

_Nè hai anh sao cứ đi theo bọn tôi hoài vậy?-Nó thắc mắc.

_Tôi đi theo các cô hồi nào mà khu giải trí có phải của 2 cô đâu bọn tôi vào cũng được mà.-Bọn hắn đồng thanh.

_Tùy các anh xem như chúng ta không quen biết.-Tuyết nói rồi lôi nó đi.

_Hai nhỏ này coi bộ khó đó mày cứng y như tảng đà.-Anh Khoa ỉu xìu.

_Kệ vậy tao càng thích.-Hắn nói rồi đi vào khu giải trí.

Tụi nó vừa mua thẻ xong thì xí ngay cái máy nhảy vì tụi nó yêu game này cực lần nào vào cũng chơi có mỗi game này.

_Lâu rồi không chơi không biết kinh nghiệm có bị hao mòn không nữa?-Nó tỏ vẻ lo lắng vì nó sợ lên nhảy mà không chuyên nghiệp thì quê chết nhất là với bọn hắn.

_Không sao đâu.Lên đi.Em nhảy là nhất mà.-Tuyết động viên.

Tụi nó chỉnh nhạc xong thì READY.Tụi nó nhảy cực pro không miss cái nào toàn perfect không mọi người nhìn bọn nó chơi mà ngưỡng mộ vô cùng.

-Một tiếng vỗ tay vang lên.

_Hay đấy không ngờ các cô nhảy hay như vậy.-Hắn vừa lên tiếng thì các cô gái trong khu giải trí đều quay lại và ngất ngây trước vẻ đẹp của nó.

_Mà bọn tôi đã nói là giả bộ không quen biết mà.-Nó bực mình.

_Ủa các cô nói là bọn tôi tỏ ra không quen biết chứ có nói là bọn tôi không được vỗ tay khen ngợi các cô đâu mà bộ các cô thấy quen biết bọn tôi là xấu hổ lắm à các cô có biết nhiều người mong được như vậy lắm không?-Hắn nói tỏ vẻ vô tội.

_Đúng đấy quen biết các anh đối với bọn tôi mà nói đó là một cực hình.-Tụi nó đồng thanh.

_Thôi về chị mất cả hứng.-Nó nói rồi bỏ đi.

_Nè hai cô đi đâu đó.-Hắn hét.

Tụi nó giả vờ như không biết.Nó không muốn nhìn mặt hắn lúc này vì nó biết nếu nhìn vào cặp mắt của hắn thì nó sẽ bối rối và nó sẽ không còn là chính nó nữa nó sẽ không còn là con bé lạnh lùng quậy phá nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ma Nữ Trường Star

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook