Chương 27: Cung Điện
Ma nữ mary
18/08/2021
Trước khi trở về trung nguyên, Ma Thiên Tuyết nghĩ mình nên ghé thăm cung điện của công chúa Mộng Lệ.
Tay trắng cầm kiếm Tay phải cầm Đao từng bước càng quét từ cổng cung điện đến nội điện tất cả những ai dám cản đường của cô điều phải chết. Cô muốn cung điện này phải được tẩm máu chỉ có thấy máu mới khiến cô cảm thấy sảng khoái.
Tiếng kêu thất thành của binh lính, không chỉ cắt gân tay gân chân, cô còn chặt ngũ mã phân thay chúng. Máu chảy ướt dưới chân cô vẫn hồn nhiên thoải mái đạp lên nó bước vào cung điện.
Đức Vua Địch Khải tái xanh mặt nhưng bản năng của một vị vua vẫn nghiêm túc ngồi yên dù chân đã rung rung. Ánh mắt háo sắc nhìn cô không rời như muốn lột sạch Mỹ nhân trước mắt. Gương mặt điểm lệ đôi mắt câu hồn cùng đôi môi đỏ như máu tươi mũi thon gọn nhỏ xinh như búp non eo thon thả vòng ngực căng tròn mỗi bước đi nhẹ nhưng như bước trên mây nếu không có hai thanh kiếm Đao đầy máu tươi vẫn chưa kịp khô ướt át nhỏ giọt từ cánh cửa đến trước mặt ông ta thì quả là một Mỹ nữ bước ra từ trong tranh khiến người ta cháy lên ngọn lửa dục vọng bừng bừng cũng chính là hình ảnh cuối cùng ông ta có thể nhìn thấy được khi đôi mắt dâm tà ấy rớt xuống đất bịch bịch lăn long lốc dưới đất bị một con chó nhanh chóng cắn vào miệng mang đi nhìn kỹ không phải chó mà là sói. Vua của sa mạc theo sự điều khiển của Lang Vương.
" Á... mắt của ta... các ngươi.... giết chúng..."
" Chỉ cần giết chúng ta sẽ trọng thưởng..."
Giọng nói giận vừa dứt đầu của hắn cũng rơi xuống đất lăn tròn như trái banh bị Lang Vương đá ra bên ngoài.
" Vô dụng."
Hắc Bạch Lang điều khiển người thu dọn thì ẩn vệ đã quăng thẳng công chúa Mộng Lệ quần áo sốc sếch như vừa mới được thoải mái hoan ái xong chật vật nhìn thân thể sót lại của Đức vua bị mang đi.
" cha...các ngươi dám."
Ma Thiên Tuyết ngồi trên ghế Đức vua vừa ngồi nhìn nàng ta công chúa cao cao tại thượng nhếch nhát như một cung nữ thấp hèn.
" Không có gì là ta không dám. Giỏi cho một công chúa vừa muốn cướp phu quân của ta còn dám cả gan muốn giết hại con gái của ta."
" Cầm gói thuốc này cho những con hổ trong chuồng uống ném nàng ta vào đó."
" Á... ác nữ... ngươi sẽ chết không yên thân...á"
Tiếng vải bị xé rác thân thể của công chúa Mộng Lệ dần lộ rõ ra những con hổ động dục dùng móng vuốt đè lên 2 vai của cô ta từng đường móng vuốt sắc bén như xé lột mảnh giấy mỏng làn da bị cào hỗn độn máu và thịt phía dưới cũng bị cắn xỏ xuyên đến không còn hình dạng. Những con hổ như điên đại không ngừng đòi hỏi rồi cắn xé.
" Được rồi. Đem cô ta vứt vào sa mạc."
Lang Vương lạnh lùng nhìn công chúa Mộng lệ chỉ còn hơi thở mỏng manh nằm trên cát từng con sâu đang cắn phá làn da chui vào bên trong gặm cắn nhanh chóng sinh sôi nảy nở bò lúc nhúc bên dưới lớp da rồi cho người khoét từng miếng đã xuống cho lính cẩu ăn. Hết lớp da bên ngoài rồi đến lớp da bên trong bị những con sói đói lâu ngày tranh nhau xé xác.
Thật ra hắn còn muốn chơi mèo vờn chuột để ả ta sống trong sa Mạc ngày ngày phải lo sợ đem bị sói đuổi rượt nhưng bọn họ rời đi đã lâu cần quay lại trung nguyên xử lý công việc.
Cung điện giao cho Hắc Lang xử lý nhanh chóng lên đường về Ma Cung. Tây Vực đổi thành Ma Vực. Dân chúng dưới sự bốc lột tàn bạo của Đức Vua Địch Khải đã vô cùng bất mãn dưới sự thống trị của hai cha không có liêm sĩ này rồi
Những cô gái vừa tròn 16 tuổi được đưa vào cũng điện đều trở thành những cái xác vô hồn vứt trong sa mạc đều không còn nguyên vẹn do bị hành hạ một cách tàn nhẫn đầy đau đớn đôi mát sợ hãi trợn to không thể vuột xuống ngấm lại được. Thành niên 18 tuổi chỉ cần vừa mắt công chúa Mộng Lệ đều phải vào cung phục công chúa Mộng Lệ không hóa điên cũng trở nên câm điếc.
Thái độ hoành thành ngang ngược tà độc khiến dân không thể ngậm cay nuốt đắng. Khi thi thể không đầu của Đức vua bị treo lão thể trên tường thành họ đều mở tiệc ăn mừng không chỉ vậy mỗi người còn có thể dùng dao chém găm lên như một cái bia ngắm rút ra lại biến thành một tổ ong bị người người nhà nhà nhổ nước miếng vào.
Tay trắng cầm kiếm Tay phải cầm Đao từng bước càng quét từ cổng cung điện đến nội điện tất cả những ai dám cản đường của cô điều phải chết. Cô muốn cung điện này phải được tẩm máu chỉ có thấy máu mới khiến cô cảm thấy sảng khoái.
Tiếng kêu thất thành của binh lính, không chỉ cắt gân tay gân chân, cô còn chặt ngũ mã phân thay chúng. Máu chảy ướt dưới chân cô vẫn hồn nhiên thoải mái đạp lên nó bước vào cung điện.
Đức Vua Địch Khải tái xanh mặt nhưng bản năng của một vị vua vẫn nghiêm túc ngồi yên dù chân đã rung rung. Ánh mắt háo sắc nhìn cô không rời như muốn lột sạch Mỹ nhân trước mắt. Gương mặt điểm lệ đôi mắt câu hồn cùng đôi môi đỏ như máu tươi mũi thon gọn nhỏ xinh như búp non eo thon thả vòng ngực căng tròn mỗi bước đi nhẹ nhưng như bước trên mây nếu không có hai thanh kiếm Đao đầy máu tươi vẫn chưa kịp khô ướt át nhỏ giọt từ cánh cửa đến trước mặt ông ta thì quả là một Mỹ nữ bước ra từ trong tranh khiến người ta cháy lên ngọn lửa dục vọng bừng bừng cũng chính là hình ảnh cuối cùng ông ta có thể nhìn thấy được khi đôi mắt dâm tà ấy rớt xuống đất bịch bịch lăn long lốc dưới đất bị một con chó nhanh chóng cắn vào miệng mang đi nhìn kỹ không phải chó mà là sói. Vua của sa mạc theo sự điều khiển của Lang Vương.
" Á... mắt của ta... các ngươi.... giết chúng..."
" Chỉ cần giết chúng ta sẽ trọng thưởng..."
Giọng nói giận vừa dứt đầu của hắn cũng rơi xuống đất lăn tròn như trái banh bị Lang Vương đá ra bên ngoài.
" Vô dụng."
Hắc Bạch Lang điều khiển người thu dọn thì ẩn vệ đã quăng thẳng công chúa Mộng Lệ quần áo sốc sếch như vừa mới được thoải mái hoan ái xong chật vật nhìn thân thể sót lại của Đức vua bị mang đi.
" cha...các ngươi dám."
Ma Thiên Tuyết ngồi trên ghế Đức vua vừa ngồi nhìn nàng ta công chúa cao cao tại thượng nhếch nhát như một cung nữ thấp hèn.
" Không có gì là ta không dám. Giỏi cho một công chúa vừa muốn cướp phu quân của ta còn dám cả gan muốn giết hại con gái của ta."
" Cầm gói thuốc này cho những con hổ trong chuồng uống ném nàng ta vào đó."
" Á... ác nữ... ngươi sẽ chết không yên thân...á"
Tiếng vải bị xé rác thân thể của công chúa Mộng Lệ dần lộ rõ ra những con hổ động dục dùng móng vuốt đè lên 2 vai của cô ta từng đường móng vuốt sắc bén như xé lột mảnh giấy mỏng làn da bị cào hỗn độn máu và thịt phía dưới cũng bị cắn xỏ xuyên đến không còn hình dạng. Những con hổ như điên đại không ngừng đòi hỏi rồi cắn xé.
" Được rồi. Đem cô ta vứt vào sa mạc."
Lang Vương lạnh lùng nhìn công chúa Mộng lệ chỉ còn hơi thở mỏng manh nằm trên cát từng con sâu đang cắn phá làn da chui vào bên trong gặm cắn nhanh chóng sinh sôi nảy nở bò lúc nhúc bên dưới lớp da rồi cho người khoét từng miếng đã xuống cho lính cẩu ăn. Hết lớp da bên ngoài rồi đến lớp da bên trong bị những con sói đói lâu ngày tranh nhau xé xác.
Thật ra hắn còn muốn chơi mèo vờn chuột để ả ta sống trong sa Mạc ngày ngày phải lo sợ đem bị sói đuổi rượt nhưng bọn họ rời đi đã lâu cần quay lại trung nguyên xử lý công việc.
Cung điện giao cho Hắc Lang xử lý nhanh chóng lên đường về Ma Cung. Tây Vực đổi thành Ma Vực. Dân chúng dưới sự bốc lột tàn bạo của Đức Vua Địch Khải đã vô cùng bất mãn dưới sự thống trị của hai cha không có liêm sĩ này rồi
Những cô gái vừa tròn 16 tuổi được đưa vào cũng điện đều trở thành những cái xác vô hồn vứt trong sa mạc đều không còn nguyên vẹn do bị hành hạ một cách tàn nhẫn đầy đau đớn đôi mát sợ hãi trợn to không thể vuột xuống ngấm lại được. Thành niên 18 tuổi chỉ cần vừa mắt công chúa Mộng Lệ đều phải vào cung phục công chúa Mộng Lệ không hóa điên cũng trở nên câm điếc.
Thái độ hoành thành ngang ngược tà độc khiến dân không thể ngậm cay nuốt đắng. Khi thi thể không đầu của Đức vua bị treo lão thể trên tường thành họ đều mở tiệc ăn mừng không chỉ vậy mỗi người còn có thể dùng dao chém găm lên như một cái bia ngắm rút ra lại biến thành một tổ ong bị người người nhà nhà nhổ nước miếng vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.